Cách làm thơ 5 chữ và tổng hợp 50 bài thơ hay mới nhất

Đặc điểm và cách làm thơ 5 chữ 

lam tho 5 chu 1

Thơ 5 chữ hay còn được gọi là thơ ngũ ngôn có đặc thù như sau :

  • Số tiếng trong mỗi câu thơ gồm 5 tiếng phối hợp với vần, nhịp nhằm mục đích mang đến sự thân thiện, dễ đọc, dễ nhớ và dễ làm kể cả với trẻ thơ .
  • Thơ 5 chữ nhấn mạnh việc “đi vào chiều sâu tư duy” bởi những đặc trưng riêng của nó. 

  • Do đặc trưng câu thơ 5 chữ khá ngắn nênlàm thơ 5 chữthích hợp để diễn đạt những nội dung nhí nhảnh, vui vẻ … hoặc để truyền đạt những suy tư của tác giả đến với người đọc .
  • Bài thơ 5 chữ sẽ gồm nhiều khổ thơ, thông dụng là từ 1 đến 5 khổ nhưng cũng hoàn toàn có thể cólàm thơ 5 chữnhiều khổ hơn. Mỗi khổ thường có 4 câu thơ ( 4 dòng thơ ) .

Có thể bạn quan tâm:

  • Cách làm thơ thất ngôn bát cú – Tổng hợp 50 bài thơ thất ngôn bát cú hay
  • Cách làm thơ lục bát đơn giản và tổng hợp 50 bài thơ lục bát hay

Về nhịp thơ

Thơ 5 chữ thường được đọc theo nhịp, nhịp phổ cập là 3/2 nhưng cũng hoàn toàn có thể đọc theo nhịp 2/3 hoặc 4/1, 1/4 …

  • Ví dụ:
Trầu ơi, / hãy tỉnh lại ( 2/3 )Mở mắt xanh ra / nào ! ( 4/1 )Lá nào / muốn cho tao ( 2/3 )Thì mày chia ra / nhé ! ( 4/1 )

(Trần Đăng Khoa)      

Về vần thơ

Làm thơ 5 chữ sẽ sử dụng các vần chân, vần lưng, vần liền và vần cách. Cụ thể: 

  • Vần lưng:Phối vần giữa tiếng đứng ở cuối câu trước với tiếng ở giữa câu tiếp theo .

Mặt trời rúc bụi tre 

Buổi chiều về nghe mát 

               (Trích Chú bò tìm bạn – Phạm Hổ)

  • Vần chân, vần liền:là sự phối vần ở tiếng cuối của 2 câu liên tục nhau

Trời nóng, băm bốn độ

Đèn, sao khắp đế đô 

Mặt trăng vàng, trỏn trẻnNấp sau nhánh phượng khô

            (Trích Huế, đêm hè – Nam Trân)

  • Vần chân, vần cách: Sự phối vân ở tiếng cuối cách nhau 1 câu

Con sóng trước vừa ngã

Con sóng sau lại quỳ

Sóng không hề biết mỏi

Lặn ngụp và bơi thi 

       (Trích Sóng – Đỗ Xuân Thanh) 

Tổng hợp 50 bài thơ 5 chữ hay 

Làm thơ 5 chữ về thầy cô 

Cô ơi!

Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ ?Trong em luôn đọng lạiLời dạy bảo của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn ràngCô không lời từ giãXa trường tự khi nàoEm ngỡ như chiêm baoCô về đâu, chẳng biết ?Vẫn vang lời tha thiếtTừ giọng cô dịu hiềnThời gian bước triền miênCô chưa lần quay lạiChúng em nhớ cô mãiMong thấy cô trở vềLúc xưa cô vỗ vềNay chúng em khôn lớnNgày rời trường gần đếnBao giờ gặp lại cô ?

Nhớ mãi lời cô

Tác giả : Phan Thị Tuyết VânXa mái trường thân yêuĐã bao lâu rồi nhỉNhững lời cô thủ thỉEm nhớ đến giờ đây .Ngày ấy tuổi mộng mơHay thẫn thờ thổn thứcTrái tim non rạo rựcMùa phượng thắm sân trường .Những bài giảng thân thươngThấm vương đầy bụi phấnCô như vầng trăng sángDẫn lối đường em đi .Nghe tiếng gió thầm thìMà lòng xao xuyến mãiSuốt đường đời bươn chảiLuôn khắc nhớ ân tình …. ! ! !

Ai có thể quên được tình thầy 

Thầy ơi cùng là thầyThầy còn nhớ nữa khôngTruyện ngày ấy xa rồiKhông biết thầy còn nhớNhững mùa thu năm ấyThầy êm ả dịu dàng chúng emBước qua nhiều nguy hiểmThầy vẫn cố gắng nỗ lực lắm ! !Thầy ơi cũng là thầy ! ! !Chỉ biết nghĩ cho emĐể sau này thành tàiGiúp việc cho tổ quốcNgày ấy vẫn xa lắmMà sao thầy vẫn đợiThầy đã thức suốt đêmLo cho trang giáo ánĐể cho em kỹ năng và kiến thứcÔi thật tuyệt thầy ơiBây giờ mà kể lạiThầy có nghe được khôngEm trở thành người tàiThầy có nghe thấy khôngBây giờ mà nói lạiLàm sao hoàn toàn có thể kểDù không được gặp thầyBài thơ này chứng tỏEm nhớ dáng chú ấyCũng nhớ ! NGƯỜI LÁI ĐÒ .

Công lao thầy cô

Mỗi ngày tháng trôi quaHành trang em thêm nặngChất chứa bao kỉ niệmVà kỹ năng và kiến thức thầy traoMái tóc thầy bạc trắngRèn rũa em nên ngườiƠn thầy sao đếm đượcMênh mông như biển cảCao lớn tựa núi nonEm khắc cốt trong lòngNhớ mãi về thầy cô

Thầy cô là kỉ niệm đẹp

Viên phấn luôn trên tayNắn nót từng dòng chữTruyền cảm hứng cho emĐể em sớm thành tàiNhững ngày tháng trôi quaBụi phấn vương trên tócThầy cô đều đã giàThời gian trôi nhanh quáMỗi ngày em mỗi lớnTrưởng thành trong tâm lýVấn vương bao kỷ niệmDưới mái trường thân yêuEm yêu thầy cô nhiềuNgười đưa đò dẫn lốiChỉ dạy em nên người

Làm thơ 5 chữ về tình yêu thương 

Mẹ!

Từ ngày con thơ béĐến giờ đây lớn khônTiếng ru hời khe khẽVẫn thấm đượm trong hồnQua những ngày nắng cháyChân mẹ đã khô cằnMùa lũ về nước chảyMẹ dãi dầu vai xươngNày dáng mẹ thon thonNày bàn tay nhỏ béỦa đâu rồi mẹ nhỉ ?Sao nhiều quá nếp nhăn ?Một đời mẹ trở trănLo những ngày con ốmMẹ trăm bề thấp thỏmCho con giấc ngủ lànhMẹ cắt bớt tuổi xanhBao nhiêu mẹ cũng đànhNgười hanh hao gầy guộcCon biền biệt trời xaMẹ ơi tháng năm quaCon giờ đây đã lớnMười mấy năm xa nhàNhớ mẹ ! Lòng đau đớn !Con cứ hẹn xuân vềSẽ thăm lại vườn quêMà bao mùa mai nởVẫn riêng mình thỏa thuê !

Mẹ yêu! 

Mẹ yêu của con ơi !Con yêu mẹ nhiều lắmCon biết mẹ nuôi conVất vả biết chừng nào .Con chỉ mong sao làMẹ sẽ mạnh khỏe mãiĐể bên cạnh chúng conChăm sóc như thời nào .Để con được lớn khônTrong vòng tay của mẹVòng tay yêu thương ấyẤm áp biết bao nhiêu .Mẹ ơi ! con xin hứaSẽ học tập thật giỏiMẹ ơi ! Con xin hứaSẽ không phụ lòng mẹ .

Nhớ mãi dáng mẹ

Nhớ dáng mẹ trưa hèTrên cánh đồng quê xưaÔi dáng mẹ thời xưaTrọn đời con nhớ mãiDáng hình mẹ thân yêuDẫu đi đâu cũng nhớVề dáng mẹ rất lâu rồiVà chẳng khi nào quênBóng dáng mẹ ngày nào

Đâu Rồi Cố Nhân?

Bạn hỡi ! Ta về đâu ?Khi xa buổi bắt đầuMái trường xưa lặng lẽÁo bạc mầu đã lâuTừng mùa phượng đơm hoaMùa áo trắng nhạt nhòaMưa chiều phôi phai xóaDấu chân người in quaDòng đời trôi lặng lẽThời gian khẽ đong đưaĐời dạt trôi tám hướngBiết nói sao cho vừa ?Tôi vẫn nhớ những chiềuKể về chuyện tình yêuThời ngây ngô xa vắngRượu sưởi nồng ánh trăngHay những lúc lặng thinhChẳng ai nói một lờiNghĩ suy về tham vọngNhững khó khăn cuộc sốngChiều nay rơi mưa bụiPhượng trải hồng gót chânChạnh lòng, tôi chợt tủiÔi đâu rồi cố nhân ?

Lại một chiều mơ

Chiều thơm như hoa cỏLơ đãng một dòng sôngEm gội đầu bến HạTa con nước ngược dòng !Chờ em trong nỗi nhớVành vạnh một tình siTa về ngang gió bụi ,Em lạnh nhạt ra đi …Hoàng hôn nghiêng trong mắtNắng lỡ làng trên môiNgười vừa hư vừa thực ,Bên hương say rã rời .Giêng hai vừa chín tới ,Mùa yêu đã đến rồi …Sao em còn phiêu lãngNhững phương trời không tôi ?

Mưa đêm! 

Đêm qua mùa trở gióHạt mưa buồn ghé sangƯớt hàng cây, ngọn cỏÔi nàng mưa đa mangTôi ngồi bên khói thuốcCõng đêm dài trên vaiMưa rơi vào ô cửaNhạt nhòa bóng hình aiBao lâu rồi mưa nhỉNgày người xa nơi ta ?Mưa buồn rơi thủ thỉChỉ mới ngày trong ngày hôm qua …Ngày ngày hôm qua ? Ôi thôiNgày người xa nơi tôiBa mùa thu thay láNgày nhân tình chia đôiTôi vẫn tìm vẫn đợiHỡi nàng mưa khuya ơi ?Mây trời cao vời vợiNgười tôi yêu nơi đâu ?Tôi bước trên lối khóiNgười lạc giữa đường mây ?Lời yêu thương chưa nóiĐã xa rời vòng tay ?Tôi chờ trên lối tuyếtNgười hát giữa đường trăng ?Một đời tôi tìm kiếmNgười ơi ! Nghe hay chăng ! ? …

Thăm Lại Trường Xưa

Em ghé về trường cũMang chút nắng hanh vàngNgó ngàng bên cửa lớpHồi ức nào long dongMây buồn trôi đi hoangPhượng xanh rờn ủ rũĐưa em vào giấc ngủMột thời em mộng mơÁo trắng đó anh ơiEm giấu vào trong mắtMảnh thơ tình góp nhặtAnh trao tiếng yêu đầuThuở ấy biết gì đâuCứ ngỡ mình còn nhỏLời yêu vừa bỏ ngỏEm chôn vào mai sauGiờ em ghé về đâyGốc cây xưa vẫn thếHàng ghế đá bâng khuângĐợi chờ người không đếnGiờ em đã biết yêuNgười tình xưa tình cũEm chua xót tình đầuNgười khóc thương tình cuốiGiá như rất lâu rồi ấyViết tình buổi ban sơThì giờ đây có lẽ rằngKhông lạc vào trời thơ !

Thao Thức

Đêm mưa căn gác nhỏEm một mình bơ vơPhương trời anh có biếtEm nát cả hồn thơTrong em trời mùa HạNhớ anh chợt sang thuHeo may thêm lạnh buốtTrăn trở sầu ưu tưEm võ vàng thao thứcAnh mơ màng giấc sayĐêm nay trời trở gióAi ru mình đêm nay

Trở gió 

Chiều nay trời trở gióHeo may lạnh cuối mùaBên hiên ngoài lá đổĐông ơi ! Về hay chưaTa nhặt chiếc lá rơiDõi mắt phía chân trờiNắng chiều ươm rất nhẹMây trắng bồng bềnh trôiThu chín vàng màu nắngTình vẫn còn xa xôiPhố chiều rối loạn lạTa mảnh đời đơn côi

Còn nhau trong đời 

Em thả vào tim anhChút mong manh … sợi nhớAnh trả vào mắt emNhững lộng lẫy … giọt buồnSợi nhớ và giọt buồnHai nỗi sầu nhân thếVàng thu mùa tình yêuMình quên đi anh nhéMai dẫu đời dâu bểEm vẫn không buồn đâuVì tin rằng mình sẽ …Chẳng khi nào mất nhau

Phố chiều thu

Thu về nghe trống vắngLang thang xuống phố đôngNắng vàng ươm nhè nhẹHeo may se cõi lòngPhố vui người sinh độngDập dìu đôi từng đôiChiều ơi rơi chầm chậmBay về phía mù khơiLối xưa người im vắngChỉ mình ta một mìnhNâng chén sầu uống cạnLệ lòng ơi đừng rơiVui buồn nơi cõi tạmPhù du kiếp mỏng dínhBuông tay đời còn lạiNhững gì … em và anhXa cho tình thật gầnTình gần lại hóa xaDòng đời luôn quay quồngTheo thời hạn phôi phaLang thang chiều xuống phốMỏi gối buồn vu vơCông viên sầu quạnh quẽChỉ còn em và … thơ

Bâng khuâng chiều 

Chiều hanh hao chợt tốiTrời nhỏ giọt mưa saNgày qua đi vội vãĐêm về ta với taTóc xanh giờ nhạt màuSuy tư hằn trán sâuKiếp người ! ôi ngắn ngủiBiết thế nào ngày sauNăm xưa ta gặp nhauMôi em thắm hoa đàoTóc anh thơm mùi cỏTình đẹp như trăng saoThời gian không ngừng lạiNgười thương – ngày thêm xaQua dần lời ước hẹnĐôi mình giọt lệ saThôi anh ! Tình nhạt nhòaĐời còn nhiều phong baTìm vui trong kỷ niệmĐể ta còn nhìn ta

Bài Thơ Đầu Tiên

Anh âu yếm khuyến mãi ngay emNhững bài thơ nho nhỏKỷ niệm ngày mới quenChiều tàn Thu lá đổBên đèn đọc thơ anhĐơn sơ lời mộc mạcNỗi lòng kẻ nhớ quêEm nghe buồn man mác“ Mười năm thân du tửLạc lõng chốn quê người ”Ôm nỗi sầu viễn xứGiữa dòng đời ngược xuôi* Mắt người không bóng núiSao dâu biển chập chùng *Em nửa đời yên bìnhSan sẻ nỗi riêng chungMai về trong nắng ấmXin nhớ mùa khô hanh haoHoa tình yêu nở thắmDưới bóng chiều rối loạn

Thơ tình cuối mùa thu 

Cuối trời mây trắng bayLá vàng thưa thớt quáPhải chăng lá về rừngMùa thu đi cùng láMùa thu ra biển cảTheo dòng nước mênh mangMùa thu vào hoa cúcChỉ còn anh và emChỉ còn anh và emLà của mùa thu cũChợt làn gió heo mayThổi về xao động cả :Lối đi quen bỗng lạCỏ lật theo chiều mâyĐêm về sương ướt máHơi lạnh qua bàn tayTình ta như hàng câyĐã qua mùa gió bãoTình ta như dòng sôngĐã yên ngày thác lũThời gian như thể gióMùa đi cùng tháng nămTuổi theo mùa đi mãiChỉ còn anh và emChỉ còn anh và emCùng tình yêu ở lại …– Kìa bao tình nhân mớiĐi qua cùng heo may

Ánh trăng 

Hồi nhỏ sống với đồngvới sông rồi với biểnhồi cuộc chiến tranh ở rừngvầng trăng thành tri kỷTrần trụi với vạn vật thiên nhiênhồn nhiên như cây cốingỡ không khi nào quêncái vầng trăng tình nghĩaTừ hồi về thành phốquen ánh điện cửa gươngvầng trăng đi qua ngõnhư người dưng qua đườngThình lình đèn điện tắtphòng buyn-đinh tối omvội bật tung hành lang cửa sốbất ngờ đột ngột vầng trăng trònNgửa mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là sông là rừngTrăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhánh trăng im phăng phắcđủ cho ta giật mình

Mùa xuân nho nhỏ 

Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcƠi con chim chiền chiệnHót chi mà vang trờiTừng giọt lộng lẫy rơiTôi đưa tay tôi hứng .Mùa xuân người cầm súngLộc giắt đầy quanh sống lưngMùa xuân người ra đồngLộc trải dài nương mạTất cả như quay quồngTất cả như rối loạnÐất nước bốn nghìn nămVất vả và gian laoÐất nước như vì saoCứ đi lên phía trước .Ta làm con chim hótTa làm một cành hoaTa nhập vào hoà caMột nốt trầm xao xuyến .Một mùa xuân nho nhỏLặng lẽ dâng cho đờiDù là tuổi hai mươiDù là khi tóc bạc .Mùa xuân ta xin hátCâu Nam ai, Nam bìnhNước non ngàn dặm mìnhNước non ngàn dặm tìnhNhịp phách tiền đất Huế …

Thuyền và biển 

Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển :“ Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơiLòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bát ngátThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa … còn xaNhững đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tư nguyện vọngQuanh mạn thuyền sóng vỗCũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyền( Vì tình yêu muôn thuởCó khi nào đứng yên ? )Chỉ có thuyền mới hiểuBiển bát ngát nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâuNhững ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhauLòng thuyền đau – rạn vỡNếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió ”Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố

Đợi anh 

Những đóa hồng thắm đỏLà mơ ước nơi emHai mươi đóa dịu êmDải lụa mềm yêu thế … ! ! !Em sẽ đợi anh về

Dù mưa giông bão nổi

Dù đêm đen tăm tốiDù đường vắng hoang sơEm sẽ đợi anh vềDù mắt mờ chân mỏiDù đắng cay trăm lốiDù nắng gội mưa tràoNhớ bạn bè ước aoThắm mộng đào tình ngọtBàn tay anh nắn nótNâng đỡ bờ vai thonĐây ánh mắt xoe trònĐây bờ môi nồng nànLàn da em mịn lắmXin dành trọn, chờ anh .Trao anh giấc mộng lànhRu cuộc tình thắm đỏTất cả em để đóĐợi anh về nghe anh .

Đừng buông tay em nhé!

Đừng buông tay em nhéCho tình mãi tràn trềTựa vào nhau khe khẽTrao những lời mê say .Đừng buông tay em nhéCho đời mãi rộn ràngHãy luôn cười thật trẻCho tình thêm chứa chan .Vượt qua bao ghềnh thácVượt qua bao gian truânGiờ hương tình thơm ngátXin giữ luôn nồng nàn .Đừng buông tay em nhéMôi hôn nồng thương mếnQua một ngày ta sẽ …Tình ta thêm mỹ miều .

Yêu

Tia nắng là môi anhHôn em bao bỏng cháyTình anh dâng sóng dậyNgàn yêu thương nồng nànNỗi nhớ anh mênh mangCho em niềm tự tônNhư vạn lời anh nóiChỉ yêu mỗi em thôiNgọn gió như vành nôiRu em đời phồn thựcTrái tim trong lồng ngựcĐập vì anh suốt đời .

Chuyện tình xưa 

Thuở ấy em mười támNào có biết mộng mơTim gầy chưa ngấn lệAnh chưa từng làm thơRồi một ngày mưa rớtNắng len vào mắt nâuAnh đem tình yêu đếnLà một vết hằn sâuThế là mình chung đôiHoa thắm bỗng tươi màuHoàng hôn buông tiếng hátGợi mộng tình mai sauQua mấy mùa phượng nởHướng đời chợt thênh thangEm thấy lòng thấp thỏmKhóc cho niềm riêng mangTình phai theo ngày thángAnh biền biệt trời xaTheo tàn thu lá đổBỏ lại ngày ngày hôm quaNếu biết thế rất lâu rồiKhi anh đến tỏ tìnhNhư cơn mưa đầu ngõEm trả về lặng thinhGiờ riêng em, anh ơi !Chơi vơi mảnh tim gầyThu qua rồi thu chếtChỉ lá về ngang đâyGiờ mình em đơn côiĐi về phía chân trờiHoàng hôn buông lặng lẽÔm nỗi lòng đầy vơi …

Làm thơ 5 chữ về bạn bè

Tiễn bạn

Tặng anh vài dòng chữHẹn sau này gặp nhauMùa thu miền kháng chiếnVẫn giống thu năm nào .Rồi đây cùng quốc giaMà riêng rẽ âm khí và dương khíNgười bảo “ đi là chết ”Kẻ sống càng đáng thương .Anh về đời nhung lụaThơm khói ngát hương đườngNgoài này lúa sắp ngậpTriền đê con nước dâng …Tôi sẽ cùng chết đóiVà cùng rét anh ơi !Với triệu người bạn hữuLà triệu mảnh đời tôi .Ở nơi đây ấm cúngAnh có nhớ nhung ngườiDở thơ đọc hồn bạn :“ Kháng chiến vẫn còn tôi ” .Dầu biết là vô vọngÐã đêm chơi cuộc sốngThì đi cho hết nướcSống thử ít con người …Gặp anh trìu mến lắmÐời còn có mấy mươi ,Dẫu rằng xa cách tạmHồn thơ cũng ngậm ngùi .Một kiếp mấy tri kỷ ?Ai như Anh và Tôi ?

Trông bạn 

Nhà anh chân núi đáTre xanh ven lối vườnMẹ già đọc sách cổQuý người mấy ai hơn .Hai mươi năm về xưaCùng nhau từng kết bạnCảm khái đôi vần thơTrong nguồn cơn hoạn nạn .Mộc mạc tình quê nhàDù xa cách nẻo đườngMái nhà anh ấm cúngCòn theo người vấn vương .Nhớ mẹ già như NúiNhớ anh như rượu đầyNhững đêm dài chuyện nướcTay bồi hồi trong tay .Hai mươi năm đi rồiTrông về mây Quốc OaiNúi Thầy nhắc bạn cũMà xa những sa hoài .

Tình bạn 

Bạn bè là đám mâyCòn tôi là Mặt trờiĐội bạn bước cùng nhauTrên con đường tình bạn .Tình bạn là vô tậnDễ tìm nhưng dễ mấtTình bạn mãi sống sótTình bạn luôn sống mãi .Trong trái tim con ngườiTình bạn có câu răng :Nếu ai đó hỏi bạnTình bạn giá bao nhiêu .Bạn hãy vấn đáp rằngTình bạn là vô giá .

Tình bạn hữu 

Từ xưa đến giờ đâyTrên con đường xóm nhỏTình bạn hữu không phaiVẫn đậm đà thắm thiết .Từng ngày dắt nhau điTa vẫn cười vui tươiDù cho có dan nguyMình vẫn luôn tươi tắn .Tình bạn vẫn sống mãiChẳng thể nào nhạt phai .

Làm thơ 5 chữ về quê hương

Ánh Trăng 

Hồi nhỏ sống với đồngvới sông rồi với biểnhồi cuộc chiến tranh ở rừngvầng trăng thành tri kỷTrần trụi với vạn vật thiên nhiênhồn nhiên như cây xanhngỡ không khi nào quêncái vầng trăng tình nghĩaTừ hồi về thành phốquen ánh điện cửa gươngvầng trăng đi qua ngõnhư người dưng qua đườngThình lình đèn điện tắtphòng buyn-đinh tối omvội bật tung hành lang cửa sốbất ngờ đột ngột vầng trăng trònNgửa mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là sông là rừngTrăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhánh trăng im phăng phắcđủ cho ta giật mình

Quê Hương

Có 2 từ quen thuộcBắt đầu từ chữ vRồi cuối là chữ mĐất nước tôi yêu dấu :Nước Ta quê nhà tôi .Nơi cánh cò thẳng tắpBay lên trên không trungNơi có cánh đồng lúaRộng bát ngát biết bao .Đất nước Nước Ta ơi !Đã qua bao đời nayVẫn không hề quên đượcTổ quốc mến yêu này .

Quê Hương 

ÔI ! Quê hương thân yêuMang bao nhiêu kỉ niệmGhé lại về tuổi thơNơi dòng sông xanh lèCánh đồng lúa bát ngát !Trải dài theo cơn gióBao đứa trẻ chăn trâuTiếng sao nghe vi vútTiếng quê mẹ gọi vềYêu lắm quê nhà ơi !

Việt Nam

Hai chữ nghe thân thươngNước Ta tôi yêu dấuMảnh đất cánh cò bayLịch sử vàng son sángTrẻ em cười mỗi sángCụ già ngồi lặng lẽBên phố đông người quaMùi phở sức thơm lừngTà áo trắng phất phớiTrông mà đẹp rạng ngờiTôi yêu nhiều điều lắmBởi nơi tôi sinh raLà Nước Ta yêu dấu

Làm thơ 5 chữ về thầy cô

Ơn thầy

Bao mùa thu đi quaGói hành trang thêm nặngMái đầu thầy bạc trắngHòa trong nắng thời hạnNhững khó khăn vất vả nguy hiểmƠn thầy, sao đếm được ?Mênh mông như biển nướcCao lớn tựa núi non .

Bao giờ gặp lại cô

Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ ?Trong em luôn đọng lạiLời dạy bảo của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn ràng …Cô không lời từ giãXa trường tự khi nàoEm ngỡ như chiêm baoCô về đâu, chẳng biết ?Vẫn vang lời tha thiếtTừ giọng cô dịu hiềnThời gian bước triền miênCô chưa lần quay lạiChúng em nhớ cô mãiMong thấy cô trở vềLúc xưa cô vỗ về …Nay chúng em khôn lớnNgày rời trường gần đếnBao giờ gặp lại cô ? !

Thầy cô

Nụ hoa hồng thời xưa ấyCòn rung rinh sắc thắm tươi20/11 ngày năm ấyThầy tôi tuổi vừa đôi mươiCô tôi mặc áo dài trắngTóc xanh cài một nụ hồngNgỡ mùa xuân sang quáHọc trò ngơ ngẩn chờ trông …Nụ hoa hồng thời xưa ấy …Xuân sang, thầy đã bốn mươiMái tóc chuyển màu bụi phấnNhành hoa cô có còn cài ?Nụ hoa hồng thời xưa ấy …Tà áo dài trắng nơi nao ,Thầy cô – những mùa quả ngọtEm bỗng thành hoa khi nào .

Xa thầy cô

Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ ?Trong em luôn đọng lạiLời dạy bảo của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn ràng …Cô không lời từ giãXa trường tự khi nàoEm ngỡ như chiêm baoCô về đâu, chẳng biết ?Vẫn vang lời tha thiếtTừ giọng cô dịu hiềnThời gian bước triền miênCô chưa lần quay lạiChúng em nhớ cô mãiMong thấy cô trở vềLúc xưa cô vỗ về …Nay chúng em khôn lớnNgày rời trường gần đếnBao giờ gặp lại cô ?

Thầy dạy em học chữ

Viên phấn nào trên tayThầy dạy em học chữBụi phấn nào bay bayVương tóc thầy trắng xóaBao mùa thu đi quaThầy lâu nay đã giàKhai trí em thêm sángCho cây đời nở hoaTừng lời giảng yêu thươngBao lớp trẻ xa trườngGói hành trang thêm nặngNghĩa tình thầy vấn vươngMai lớn khôn nên ngườiKhi nào em quên được ?Công ơn người đi trướcDìu dắt chúng em theo .

Tuyển tập những bài thơ 5 chữ chủ đề tự do 

Lạ quá

Anh giờ lạ lẫm quáĐâu phải của rất lâu rồiXao xuyến mấy cho vừaRu tình ơi đừng tỉnh .Lời yêu xưa tròn trĩnhEm gói lại trong lòngBao da diết nhớ mongChôn chặt niềm kí ức .Mơ hoang từng thổn thứcƯớc gặp anh một lầnTrao nỗi nhớ trong ngầnCủa tháng ngày xa cách .Nhưng hình như hờn tráchNên cứ ngỡ lạ xaGiọng nói vẫn êm màSao ngõ hồn lạng lẽ .Con tàu qua bao chặngGiờ như đã bình anXóa sạch vết thời hạnNên người ơi lạ quá !

Trăng buồn

Trăng buồn rơi đáy nướcTrôi lũ lượt tình đauMây cũng vội phai màuGió giang đầu rủ rượiSương giăng như màng lướiPhủ kín mối tình sầuGió lành lạnh đêm thâuMùa mưa ngâu lại đếnCon thuyền nay bỏ bếnTheo cơn sóng lênh đênhNơi cuối thác đầu ghềnhĐâu là nơi bến đậu …

Vô tư

Anh vẫn ước thời hạnSẽ quay lui trở lạiKhi tuổi còn thơ dạiHồn nhiên đến lạ kỳNào biết mộng mơ chiChỉ đùa vui bè bạnKhi bình minh hé dạngVui cặp sách đến trườngTim chưa biết yêu thươngLòng chưa vương sầu khổThân chưa từng khốn khóTrí chưa phải do dựGiàu, nghèo cũng ngang bằngĐẹp, xấu không nghĩ ngợiTương lai không nghĩ tớiQuá khứ chỉ bằng khôngHiện tại rất tươi hồngChỉ đùa vui thỏa thíchTrên dòng sông tĩnh mịchBạn vài đứa cùng chơiCon đò nhỏ chơi vơiSông quê thời xưa đóTrong lòng ai cũng cóThời thơ ấu vô tư !

Uổng công 

Anh như một dòng sôngEm là con thuyền nhỏXuôi dòng buồm no gióĐưa em về bến mơ .Anh ga nhỏ đợi chờCon tàu em đỗ lạiHững hờ tàu đi mãiGa buồn trong nắng mai .Chờ đợi chi uổng côngNgày mai em theo chồngNiềm vui mang đi hếtBỏ lài sầu bát ngát .

Mưa xuân

Giữa đêm rơi tí táchHạt ngọc của mùa xuânLen vào phòng chút lạnhThả vào lòng bâng khuâng .Bỗng nhớ ai nhớ lạBỗng thương người dưng xaChăn hoa hờ hững quáThiếu hương kẻ xa nhà .Vô tư từng hạt nhỏNhớ nhung từng hạt đầyXoe tròn đôi mắt đỏChăn cuộn lòng cay cay .Bao giờ thương se áoBao giờ tình thắm môiNghe cõi lòng dông bãoĐêm chờ trôi cứ trôi .Đêm chờ trôi cứ trôiNồng nàn mưa xuân gọiNắng hạ vàng bồn chồnGió thu sang bồi hồi .Đông hờ hững đứng lạiƯơm mầm sống sinh sôiĐợi nhau ta đợi mãiĐợi xuân về chung đôi .

Gửi

Em gửi vào trong gióNỗi nhớ dành cho anhGửi lên trời cao xanhLà bao niềm mơ ước .Gửi con đường phía trướcLà toàn bộ tương laiGửi vào những ngày maiLà bao niềm vui mới .Gửi những điều chờ đónAnh đã phải mong đợiGửi trong những vần thơTình yêu em còn đó .Gửi trên con thuyền nhỏNhững kỷ niệm thời xưaGửi vào những giọt mưaLà những lời thương nhớ .Dù xa xôi cách trởTa vẫn mãi chờ nhauTình ta vẫn nặng sâuMột tình yêu sâu thẳm .

Tự ái 

Biết rằng mình đã saiNhưng cứ đứng chờ hoàiKhông thèm qua xin lỗiVì đó là con TRAI .Biết tình mình chia taySao em đứng nhìn hoài ?Không thèm ghen hay dỗiVì đó còn đâu ai ?Biết rằng một trong haiBâng khuâng đau khổ hoàiNhưng giờ không đổi khácDù mật rót vào tai .Biết rằng cõi thiên thaiĐóng khép chỉ bên ngoàiVì em là con GÁIAi khù khờ đúng – sai .

Xích lô & mưa 

Trời lại đổ mưa toVẫn lặn lội như còMà tiền thì không cóNên bụng lấy đâu no ?Trời vẫn mưa thật toĐường thì đã tối mòXe chưa ra đầu ngõQuay góc nằm co ro .Trời càng tối, càng toChạy thì phải lần mòXe đã về tới ngõBụng dạ thấy lo lo .Trời đã hết mưa toBụng đói không nhằm nhòTiền đâu lo lủ nhỏ ?Không có gạo để vo .Sáng ra thấy ta hoĐau nhưng phải lái đòTìm mua hũ gạo nhỏVới vài con cá kho .

Chuyện tình dang dở 

Hôm nay đứng trước biểnMà thấy mình nhỏ béNhớ lại thời lầm lỡCâu chuyện tình đã qua .Đứng trước biển vỡ òaTrái tim mình thổn thứcNhớ những ngày day dứtCâu chuyện buồn lắm thôi .Giờ thì đã xa xôiĐó chỉ là dĩ vãngĐể tim mình thanh thảnKhông nhớ chuyện rất lâu rồi .Kìa sao những giọt mưaRơi làm em ướt mắtTay em nắm thật chặtNhư sợ sẽ mất anh .Tình yêu thật mong manhNhư chuyện tình sóng biểnChỉ một chốc tan biếnSẽ chẳng còn gì đâu .Biển sóng mãi bạc đầuChẳng còn đâu yêu dấuTình yêu đâu phải xấuMà sao cứ phải xa .

Bước chân chiều đông 

Chiều đông rớt giọt sầuNgười yêu đâu chẳng thấyNhớ ai, đông đưa đẩyĐường quen mấy lần qua .Ngang qua cội thông giàLạnh lùng trong buốt giáLắng nghe lời sỏi đáĐông này chẳng ai qua .Gió lạnh dưới chiều tàNgười đã xa, sao nhớ ?Tình đi từ muôn thuởBuồn vời vợi trông mong .Tình yêu hỡi ? Nặng lòngĐường mùa đông lạnh lẽoNgập tràn trong khô héoBước chân nẻo đơn độc .Tình ơi, sao dỗi hờnNặng lòng chân bước nhỏCơn lạnh lùa theo gióNgang qua ngõ nhà em .Ngoài phố thị lên đènBóng người thương đâu nữaLòng sầu dâng nỗi nhớNhớ ơi, nhớ tình xa .Dỗi hờn người vắng xaGiấc mộng lòng đơn lạnhĐông về trong hiu quạnhTình yêu đã bỏ ta .Chân ngang qua cội giàChiều đêm dài mỏi bướcĐường tình xa phía trước

Dốc ngược vắng tình ngà.

Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết, hy vọng những thông tin trong bài đã giúp bạn hiểu hơn về cách làm thơ 5 chữ

Có thể bạn quan tâm:

Hướng dẫn chi tiết cách sao lưu danh bạ Iphone

Source: https://evbn.org
Category : Làm Gì