Ly tuong dao duc nghe y 13 3 17 BSDK – Tài liệu text

Ly tuong dao duc nghe y 13 3 17 BSDK

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (973.75 KB, 29 trang )

L/O/G/O

LÝ TƯỞNG ĐẠO ĐỨC NGHỀ Y
THÔNG QUA CÁC LỜI THỀ Y HỌC

Mục tiêu

1.

Trình bày được nội dung lời thề Hippocrates, chín điều y huấn cách
ngôn của Hải Thượng Lãn Ông và Tuyên ngôn Geneva.

2.
3.
4.

Phân tích được ý nghĩa và giá trị của ba lời thề trên trong nghề Y.
Trình bày và phân tích lý tưởng đạo đức nghề Y.
Học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh và quan điểm của Người về y
đức.

Một số lời thề đạo đức y học

Lời thề Hyppocrates

Hyppocrates

Là người có công to lớn trong việc hệ thống hóa lại hệ thống tri thức y khoa của nhân
loại và đưa vào thực hành y khoa.




Đã tách y học ra khỏi thần học thành một khoa học độc lập,
Tách việc chữa bệnh khỏi việc thờ cúng, tách nơi chữa bệnh ra khỏi các đền thờ.
Tin tưởng rằng bệnh tật là do nguyên nhân có thể tìm hiểu được.
Bác bỏ những quan niệm cho rằng bệnh gây nên do các sức mạnh siêu nhiên và do
người ta có những ý nghĩ tội lỗi hay báng bổ thần thánh.

Một số lời thề đạo đức y học

Là người đã đặt nền móng cho việc xây dựng tiêu chuẩn đạo đức nghề y và soạn thảo
“Lời thề Đạo đức Y khoa” (còn gọi là “Lời thề Hippocrates”) để y sinh noi theo.

Lời thề thiêng liêng này được bác sĩ trang trọng xưng tụng trước khi bắt đầu hành nghề
y.

Ngày nay Hippocrates được xem là ông tổ của y học phương Tây

Lời thề Hippocrates

Nội dung “Lời thề Hippocrates”

Tôi sẽ coi các thầy học của tôi ngang hàng với các bậc thân sinh ra tôi. Tôi sẽ chia sẻ với các vị đó
của cải của tôi, và khi cần tôi sẽ đáp ứng những nhu cầu của các vị đó. Tôi sẽ coi con của thầy như
anh em ruột thịt của tôi, và nếu họ muốn học nghề y thì tôi sẽ dạy cho họ không lấy tiền công mà
cũng không giấu nghề. Tôi sẽ truyền đạt cho họ những nguyên lý, những bài học truyền miệng và tất
cả vốn hiểu biết của tôi cho các con tôi, các con của các thầy dạy tôi và cho tất cả các môn đệ cùng
gắn bó bởi một lời cam kết và một lời thề đúng với Y luật mà không truyền cho một ai khác.

Tôi sẽ chỉ dẫn mọi chế độ có lợi cho người bệnh tùy theo khả năng và sự phán đoán của tôi, tôi sẽ
tránh mọi điều xấu và bất công.

Nội dung “Lời thề Hippocrates”

Tôi sẽ không trao thuốc độc cho bất kỳ ai, kể cả khi họ yêu cầu và cũng không tự mình gợi ý
cho họ; tôi cũng sẽ không trao cho bất cứ người PN nào những thuốc gây sẩy thai.

Tôi suốt đời hành nghề trong sự vô tư và thân thiết.
Tôi sẽ không thực hiện những phẫu thuật mở bàng quang mà dành công việc đó cho những
người chuyên.

Dù vào bất cứ nhà nào, tôi cũng chỉ vì lợi ích của NB, tránh mọi hành vi xấu xa, cố ý và đồi
bại nhất là tránh cám dỗ phụ nữ và thiếu niên tự do hay nô lệ.

Nội dung “Lời thề Hippocrates”

Dù tôi có nhìn hoặc nghe thấy gì trong XH, trong và cả ngoài lúc hành nghề của tôi, tôi
sẽ xin im lặng trước những điều không bao giờ cần để lộ ra và coi sự kín đáo trong
trường hợp đó như một nghĩa vụ.

Nếu tôi làm trọn lời thề này và không có gì vi phạm tôi sẽ được hưởng một cuộc sống
sung sướng và sẽ được hành nghề trong sự quý trọng mãi mãi của mọi người. Nếu tôi
vi phạm lời thề này hay tôi tự phản bội, thì tôi sẽ phải chịu một số phận khổ sở ngược
lại.”

Ý nghĩa và giá trị của lời thề Hippocrates trong nghề Y

là người đầu tiên đưa ra chuẩn mực của
nghề Y là đòi hỏi người thầy thuốc khi hành
nghề phải đặt lợi ích của NB lên trên lợi ích
của bản thân,

thậm chí có lúc phải hi sinh chính bản thân
mình vì NB hoặc vì lợi ích của cộng đồng

Thầy thuốc trước hết phải có lương tâm và
việc chữa bệnh phải theo lương tâm của
mình

Khi chữa bệnh theo lương tâm mới tránh khỏi mọi bất công với người bệnh
= công bằng

Y huấn cách ngôn của Hải Thượng Lãn Ông

– Là người đầu tiên
trong lịch sử Y học
Việt Nam đặt nền móng
xây dựng y thuật.

– Là người thầy thuốc
luôn đề cao y đức
và ông đã xây dựng
đưa ra nhiều điều
giáo huấn xây dựng
đạo đức người làm
Hải Thượng Lãn Ông
Lê Hữu Trác
(1720-1791)

thầy thuốc qua “Chín điều
Y huấn cách ngôn”.

Nội dung của “Y huấn cách ngôn”

1.

Phàm người học thuốc, tất phải hiểu thấu lý luận đạo làm người, có thông lý luận đạo làm người thì học
thuốc mới giỏi. Khi có chút thì giờ nhàn rỗi, nên luôn luôn NC các sách thuốc xưa nay, luôn luôn phát huy
biến hóa thâu nhập được vào tâm, thấy rõ được ở mắt, thì tự nhiên ứng vào việc làm mà không sợ sai lầm.

2.

Phàm người mời đi thăm bệnh, nên tùy bệnh cần kíp hay không, mà sắp đặt đi thăm trước hay sau. Chớ
nên vì giàu sang hay nghèo hèn, mà nơi đến trước, chỗ đến sau, hoặc bốc thuốc lại phân biệt hơn kém. Khi
lòng mình có không thành thật, thì khó mong thu được hiệu quả.

3.

Khi xem bệnh cho đàn bà, con gái và đàn bà góa, ni cô cần phải có người nhà bên cạnh mới bước vào
phòng mà thăm bệnh, để tránh hết sự nghi ngờ; dù cho đến con hát, nhà thổ cũng vậy, phải đứng đắn, coi
họ như con nhà tử tế chớ nên đùa cợt mà mang tính bất chính, sẽ bị hậu quả về tà dâm.

4. Phàm thầy thuốc nên nghĩ đến việc giúp đỡ người, không nên tự ý cầu vui, như mạng rượu lên núi, chơi bời ngắm
cảnh, vắng nhà chốc lát, nhỡ có bệnh nhân cấp cứu, làm cho người ta sốt ruột mong chờ nguy hại đến tính
mệnh con người. Vậy cần phải biết nhiệm vụ mình là quan trọng như thế nào?
5. Phàm gặp phải chứng bệnh nguy cấp, muốn hết sức mình để cứu chữa tuy đó là lòng tốt song phải nói rõ cho gia
đình người ốm hết trước rồi mới cho thuốc; lại có khi phải cho không cả thuốc như thế thì thuốc uống nếu có
công hiệu thì người ta sẽ biết cảm phục mình; nếu không khỏi bệnh, cũng không có sự oán trách và tự mình
cũng không bị hổ thẹn.
6. Phàm chuẩn bị thuốc men thì nên mua giá cao, để được thứ tốt. Theo sách Lôi công mà bào chế và cất giữ thuốc
men cho cẩn thận. Hoặc y theo từng phương mà bào chế, hoặc tùy thời tùy bệnh mà gia giảm. Khi lập ra
phương mới, phải phỏng theo ý nghĩa của người xưa, chớ nên tự lập ra những phương bừa bãi để thử bệnh.
Thuốc sắc và thuốc tán nên có đủ. Thuốc hoàn và thuốc đan nên chế sẵn.Có như thế mới ứng dụng được kịp
thời, khi gặp bệnh khỏi phải bó tay.

7. Khi gặp bạn đồng nghiệp cần nên khiêm tốn hòa nhã, giữ gìn thái độ kính cẩn không nên khinh nhờn. Người
hơn tuổi mình thì kính trọng, người học giỏi thì coi như bậc thầy, người kiêu ngạo thì mình nhân nhượng,
người kém mình thì dìu dắt họ. Giữ được lòng đức hạnh như thế, sẽ đem lại nhiều hạnh phúc cho mình.
8. Khi đến xem bệnh ở những nhà nghèo túng, hay những người mồ côi, góa bụa, hiếm hoi, càng nên chăm sóc
đặc biệt; vì những người giàu sang, không lo không có người chữa; còn những người nghèo hèn, thì không
đủ sức đóng được thầy giỏi, vậy ta để tâm một chút, họ sẽ được sống một đời. Còn như những người con
hiếu thảo, vợ hiền, nghèo mà mắc bệnh, ngoài việc cho thuốc, lại tùy sức mình chu cấp cho họ nữa, vì có
thuốc mà không có ăn, thì cũng vẫn đi đến chỗ chết. Cần phải cho họ được sống toàn diện, mới đáng gọi là
nhân thuật. …

…. Còn những kẻ vì chơi bời phóng đãng mà nghèo và mắc bệnh, thì không đáng thương tiếc lắm.
9. Khi chữa cho ai khỏi bệnh rồi, chớ có mưu cầu quà cáp, vì những người nhận của người khác cho
thường hay sinh ra nể nang, huống chi đối với những kẻ giàu sang, tính khí thất thường mà mình cầu
cạnh, thường hay bị khinh rẻ. Còn việc tâng bốc người ta để cầu lợi, thường hay sinh chuyện; cho nên
nghề thuốc là thanh cao, ta càng phải giữ phẩm chất cho trong sạch.”

Ý nghĩa


Nhấn mạnh đến phẩm chất của TT là phải hi sinh quên mình khi hành nghề,
Đạo đức của người thầy thuốc cần: khả năng nhận thức chuyên môn tới quan niệm về mục đích
nghề nghiệp và thái độ đối với người bệnh, với đồng nghiệp, đặc biệt là bổn phận của người thầy
thuốc trước sự cơ cực của người bệnh nghèo, những người thiếu may mắn trong xh,

Tuyên ngôn Geneva

Được ban hành tại kỳ

Họp thứ 2 của Hội Y học
thế giới tại Geneva,
ThụySỹ 1848

Đây là tuyên ngôn

về sự cống hiến
của y bác sỹ cho
mục đích nhân đạo

Nội dung
1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.

Tôi nghiêm trang hứa với bản thân sẽ hiến dâng cuộc đời mình để phục vụ nhân loại
Tôi sẽ gửi đến các thầy giáo của tôi lòng kính trọng và biết ơn mà họ xứng đáng được nhận.
Tôi sẽ thực hành nghề nghiệp của tôi với lương tâm và lòng tự trọng.
Sức khỏe của bệnh nhân của tôi sẽ là mối quan tâm hàng đầu của tôi
Tôi sẽ tôn trọng mọi bí mật mà tôi nắm giữ, thậm chí cả sau khi bệnh nhân đã chết.
Tôi sẽ duy trì danh dự và truyền thống cao thượng của nghề nghiệp bằng tất cả khả năng của tôi.
Đồng nghiệp của tôi sẽ là các anh chị của tôi

Nội dung
8. Tôi sẽ không cho phép những mối quan tâm về tuổi tác, bệnh tật hay tàn tật, tín ngưỡng, nguồn gốc nhân
chủng, giới tính, quốc tịch, nguồn gốc chính trị, sự cạnh tranh, quan điểm tình dục, địa vị xã hội hoặc bất
kỳ một yếu tố nào khác can thiệp vào giữa nhiệm vụ của tôi và bệnh nhân của tôi.

9. Tôi sẽ duy trì sự tôn trọng cao nhất cho cuộc sống con người.
10. Tôi sẽ không sử dụng kiến thức chuyên môn của tôi xâm phạm đến quyền con người và các quyền tự do
của công dân, thậm chí ngay cả khi bị đe dọa.
11. Tôi xin hứa những điều này với tất cả sự trang trọng, tự nguyện, và danh dự của tôi.”

Ý nghĩa

Đề cao lý tưởng cao đẹp của nghề Y là luôn sẵn sàng hi sinh, cống hiến
hết mình, ngay cả tính mạng của mình cho sự nghiệp cứu người và chăm
sóc sức khỏe của cộng đồng.

Nghề Y là một nghề đặc biệt

Tác động đến tất cả mọi người trong xã hội, không kể giai cấp, vị trí, giàu nghèo. Và tác động đến cuộc
đời con người qua các giai đoạn, từ khi là bào thai cho đến khi mất.

Người hành nghề thầy thuốc có nhiều quyền lực, do nắm trong tay tính mạng bệnh nhân nên dễ có thể
lạm quyền và dễ có cơ hội để lạm dụng.




Biết nhiều bí mật về cuộc sống của người khác.
Dễ gây ra bệnh cho người khác.
Kỹ năng hành nghề không dễ kiểm soát.
Không có mẫu hình tốt duy nhất của y đức, đôi lúc khó diễn tả và dễ ngụy biện.
Chỉ có lương tâm và người cùng hành nghề mới có thể kiểm soát được đạo đức nghề nghiệp.

Tiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệm
của bác sỹ với bệnh nhân

Thầy thuốc cần có tấm lòng
sẵn sàng cứu chữa cho người bệnh

Trách nhiệm của
người thầy thuốc
thể hiện ở sự tận tụy,
hết lòng vì công việc
cứu chữa người bệnh

Tiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệm
của bác sỹ với NB

Thầy thuốc cần có tấm lòng
sẵn sàng cứu chữa cho NB

Người thầy thuốc

cần phải có
năng lực cứu chữa
NB đến mức tinh thông
nghề nghiệp

Tiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệm
của bác sỹ với bệnh nhân

Thầy thuốc cần có tấm lòng
sẵn sàng cứu chữa cho người bệnh

Ý thức, trách nhiệm
của người thầy thuốc
còn phải được biểu hiện
qua sự gương mẫu
trước cộng đồng
và quan tâm đến
cộng đồng xung quanh

Tiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệm
của bác sỹ với bệnh nhân

Thầy thuốc cần có tấm lòng
sẵn sàng cứu chữa cho người bệnh

Người thầy thuốc cũng là
tấm gương cho đồng nghiệp
và cộng đồng xung quanh

Lý tưởng đạo đức nghề y

Lý tưởng: là mục đích cao nhất, tốt đẹp nhất,
là những khao khát và ước vọng
mà con người muốn đạt tới

Lý tưởng đạo đức nghề nghiệp: bắt nguồn từ chính
đạo đức nghề nghiệp, là sự tự nguyện,
khởi nguồn từ cái tâm của cá nhân, được xuất phát,
thôi thúc bởi tình cảm, trách nhiệm cá nhân trước
người khác và xã hội

Là người có công to lớn trong việc hệ thống hóa lại mạng lưới hệ thống tri thức y khoa của nhânloại và đưa vào thực hành thực tế y khoa. Đã tách y học ra khỏi thần học thành một khoa học độc lập, Tách việc chữa bệnh khỏi việc thờ cúng, tách nơi chữa bệnh ra khỏi những đền thờ. Tin tưởng rằng bệnh tật là do nguyên do hoàn toàn có thể tìm hiểu và khám phá được. Bác bỏ những ý niệm cho rằng bệnh gây nên do những sức mạnh siêu nhiên và dongười ta có những ý nghĩ tội lỗi hay báng bổ thần thánh. Một số lời thề đạo đức y họcLà người đã đặt nền móng cho việc thiết kế xây dựng tiêu chuẩn đạo đức nghề y và soạn thảo ” Lời thề Đạo đức Y khoa ” ( còn gọi là ” Lời thề Hippocrates ” ) để y sinh noi theo. Lời thề thiêng liêng này được bác sĩ sang chảnh xưng tụng trước khi mở màn hành nghềy. Ngày nay Hippocrates được xem là ông tổ của y học phương TâyLời thề HippocratesNội dung “ Lời thề Hippocrates ” Tôi sẽ coi những thầy học của tôi ngang hàng với những bậc thân sinh ra tôi. Tôi sẽ san sẻ với những vị đócủa cải của tôi, và khi cần tôi sẽ phân phối những nhu yếu của những vị đó. Tôi sẽ coi con của thầy nhưanh em ruột thịt của tôi, và nếu họ muốn học nghề y thì tôi sẽ dạy cho họ không lấy tiền công màcũng không giấu nghề. Tôi sẽ truyền đạt cho họ những nguyên tắc, những bài học kinh nghiệm truyền miệng và tấtcả vốn hiểu biết của tôi cho những con tôi, những con của những thầy dạy tôi và cho toàn bộ những môn đệ cùnggắn bó bởi một lời cam kết và một lời thề đúng với Y luật mà không truyền cho một ai khác. Tôi sẽ hướng dẫn mọi chính sách có lợi cho người bệnh tùy theo năng lực và sự phán đoán của tôi, tôi sẽtránh mọi điều xấu và bất công. Nội dung “ Lời thề Hippocrates ” Tôi sẽ không trao thuốc độc cho bất kể ai, kể cả khi họ nhu yếu và cũng không tự mình gợi ýcho họ ; tôi cũng sẽ không trao cho bất kể người PN nào những thuốc gây sẩy thai. Tôi suốt đời hành nghề trong sự vô tư và thân thương. Tôi sẽ không triển khai những phẫu thuật mở bàng quang mà dành việc làm đó cho nhữngngười chuyên. Dù vào bất kỳ nhà nào, tôi cũng chỉ vì quyền lợi của NB, tránh mọi hành vi xấu xa, cố ý và đồibại nhất là tránh cám dỗ phụ nữ và thiếu niên tự do hay nô lệ. Nội dung “ Lời thề Hippocrates ” Dù tôi có nhìn hoặc nghe thấy gì trong XH, trong và cả ngoài lúc hành nghề của tôi, tôisẽ xin tĩnh mịch trước những điều không khi nào cần để lộ ra và coi sự kín kẽ trongtrường hợp đó như một nghĩa vụ và trách nhiệm. Nếu tôi làm trọn lời thề này và không có gì vi phạm tôi sẽ được hưởng một cuộc sốngsung sướng và sẽ được hành nghề trong sự quý trọng mãi mãi của mọi người. Nếu tôivi phạm lời thề này hay tôi tự phản bội, thì tôi sẽ phải chịu một số phận khổ sở ngượclại. ” Ý nghĩa và giá trị của lời thề Hippocrates trong nghề Ylà người tiên phong đưa ra chuẩn mực củanghề Y là yên cầu người thầy thuốc khi hànhnghề phải đặt quyền lợi của NB lên trên lợi íchcủa bản thân, thậm chí còn có lúc phải hi sinh chính bản thânmình vì NB hoặc vì quyền lợi của cộng đồngThầy thuốc trước hết phải có lương tâm vàviệc chữa bệnh phải theo lương tâm củamìnhKhi chữa bệnh theo lương tâm mới tránh khỏi mọi bất công với người bệnh = công bằngY huấn cách ngôn của Hải Thượng Lãn Ông – Là người đầu tiêntrong lịch sử dân tộc Y họcViệt Nam đặt nền móngxây dựng y thuật. – Là người thầy thuốcluôn tôn vinh y đứcvà ông đã xây dựngđưa ra nhiều điềugiáo huấn xây dựngđạo đức người làmHải Thượng Lãn ÔngLê Hữu Trác ( 1720 – 1791 ) thầy thuốc qua “ Chín điềuY huấn cách ngôn ”. Nội dung của “ Y huấn cách ngôn ” 1. Phàm người học thuốc, tất phải hiểu thấu lý luận đạo làm người, có thông lý luận đạo làm người thì họcthuốc mới giỏi. Khi có chút thì giờ thư thả, nên luôn luôn NC những sách thuốc lâu nay, luôn luôn phát huybiến hóa thâu nhập được vào tâm, thấy rõ được ở mắt, thì tự nhiên ứng vào việc làm mà không sợ sai lầm đáng tiếc. 2. Phàm người mời đi thăm bệnh, nên tùy bệnh cần kíp hay không, mà sắp xếp đi thăm trước hay sau. Chớnên vì giàu sang hay nghèo hèn, mà nơi đến trước, chỗ đến sau, hoặc bốc thuốc lại phân biệt hơn kém. Khilòng mình có không thành thật, thì khó mong thu được hiệu suất cao. 3. Khi xem bệnh cho đàn bà, con gái và đàn bà góa, ni cô cần phải có người nhà bên cạnh mới bước vàophòng mà thăm bệnh, để tránh hết sự hoài nghi ; dù cho đến con hát, nhà thổ cũng vậy, phải đứng đắn, coihọ như con nhà tử tế chớ nên đùa cợt mà mang tính bất chính, sẽ bị hậu quả về tà dâm. 4. Phàm thầy thuốc nên nghĩ đến việc trợ giúp người, không nên tự ý cầu vui, như mạng rượu lên núi, chơi bời ngắmcảnh, vắng nhà chốc lát, nhỡ có bệnh nhân cấp cứu, làm cho người ta lo ngại mong đợi nguy cơ tiềm ẩn đến tínhmệnh con người. Vậy cần phải biết trách nhiệm mình là quan trọng như thế nào ? 5. Phàm gặp phải chứng bệnh nguy cấp, muốn rất là mình để cứu chữa tuy đó là lòng tốt tuy nhiên phải nói rõ cho giađình người ốm hết trước rồi mới cho thuốc ; lại có khi phải cho không cả thuốc như thế thì thuốc uống nếu cócông hiệu thì người ta sẽ biết cảm phục mình ; nếu không khỏi bệnh, cũng không có sự oán trách và tự mìnhcũng không bị hổ thẹn. 6. Phàm chuẩn bị sẵn sàng thuốc men thì nên mua giá cao, để được thứ tốt. Theo sách Lôi công mà bào chế và cất giữ thuốcmen cho cẩn trọng. Hoặc y theo từng phương mà bào chế, hoặc tùy thời tùy bệnh mà gia giảm. Khi lập raphương mới, phải phỏng theo ý nghĩa của người xưa, chớ nên tự lập ra những phương bừa bãi để thử bệnh. Thuốc sắc và thuốc tán nên có đủ. Thuốc hoàn và thuốc đan nên chế sẵn. Có như thế mới ứng dụng được kịpthời, khi gặp bệnh khỏi phải bó tay. 7. Khi gặp bạn đồng nghiệp cần nên nhã nhặn hòa nhã, giữ gìn thái độ kính cẩn không nên khinh nhờn. Ngườihơn tuổi mình thì kính trọng, người học giỏi thì coi như bậc thầy, người kiêu ngạo thì mình nhân nhượng, người kém mình thì dìu dắt họ. Giữ được lòng đức hạnh như vậy, sẽ đem lại nhiều niềm hạnh phúc cho mình. 8. Khi đến xem bệnh ở những nhà nghèo túng, hay những người mồ côi, góa bụa, khan hiếm, càng nên chăm sócđặc biệt ; vì những người giàu sang, không lo không có người chữa ; còn những người nghèo hèn, thì khôngđủ sức đóng được thầy giỏi, vậy ta để tâm một chút ít, họ sẽ được sống một đời. Còn như những người conhiếu thảo, vợ hiền, nghèo mà mắc bệnh, ngoài việc cho thuốc, lại tùy sức mình chu cấp cho họ nữa, vì cóthuốc mà không có ăn, thì cũng vẫn đi đến chỗ chết. Cần phải cho họ được sống tổng lực, mới đáng gọi lànhân thuật. … …. Còn những kẻ vì chơi bời phóng đãng mà nghèo và mắc bệnh, thì không đáng thương tiếc lắm. 9. Khi chữa cho ai khỏi bệnh rồi, chớ có mưu cầu quà cáp, vì những người nhận của người khác chothường hay sinh ra nể nang, huống chi so với những kẻ giàu sang, tính khí thất thường mà mình cầucạnh, thường hay bị khinh rẻ. Còn việc tâng bốc người ta để cầu lợi, thường hay sinh chuyện ; cho nênnghề thuốc là thanh cao, ta càng phải giữ phẩm chất cho trong sáng. ” Ý nghĩaNhấn mạnh đến phẩm chất của TT là phải hi sinh quên mình khi hành nghề, Đạo đức của người thầy thuốc cần : năng lực nhận thức trình độ tới ý niệm về mục đíchnghề nghiệp và thái độ so với người bệnh, với đồng nghiệp, đặc biệt quan trọng là bổn phận của người thầythuốc trước sự cơ cực của người bệnh nghèo, những người thiếu như mong muốn trong xh, Tuyên ngôn GenevaĐược phát hành tại kỳHọp thứ 2 của Hội Y họcthế giới tại Geneva, ThụySỹ 1848 Đây là tuyên ngônvề sự cống hiếncủa y bác sỹ chomục đích nhân đạoNội dung1. 2.3.4. 5.6.7. Tôi nghiêm trang hứa với bản thân sẽ hiến dâng cuộc sống mình để ship hàng nhân loạiTôi sẽ gửi đến những thầy giáo của tôi lòng kính trọng và biết ơn mà họ xứng danh được nhận. Tôi sẽ thực hành thực tế nghề nghiệp của tôi với lương tâm và lòng tự trọng. Sức khỏe của bệnh nhân của tôi sẽ là mối chăm sóc số 1 của tôiTôi sẽ tôn trọng mọi bí hiểm mà tôi nắm giữ, thậm chí còn cả sau khi bệnh nhân đã chết. Tôi sẽ duy trì danh dự và truyền thống cuội nguồn hùng vĩ của nghề nghiệp bằng toàn bộ năng lực của tôi. Đồng nghiệp của tôi sẽ là những anh chị của tôiNội dung8. Tôi sẽ không được cho phép những mối chăm sóc về tuổi tác, bệnh tật hay tàn tật, tín ngưỡng, nguồn gốc nhânchủng, giới tính, quốc tịch, nguồn gốc chính trị, sự cạnh tranh đối đầu, quan điểm tình dục, vị thế xã hội hoặc bấtkỳ một yếu tố nào khác can thiệp vào giữa trách nhiệm của tôi và bệnh nhân của tôi. 9. Tôi sẽ duy trì sự tôn trọng cao nhất cho đời sống con người. 10. Tôi sẽ không sử dụng kiến thức và kỹ năng trình độ của tôi xâm phạm đến quyền con người và những quyền tự docủa công dân, thậm chí còn ngay cả khi bị rình rập đe dọa. 11. Tôi xin hứa những điều này với tổng thể sự sang trọng và quý phái, tự nguyện, và danh dự của tôi. ” Ý nghĩaĐề cao lý tưởng cao đẹp của nghề Y là luôn chuẩn bị sẵn sàng hi sinh, cống hiếnhết mình, ngay cả tính mạng con người của mình cho sự nghiệp cứu người và chămsóc sức khỏe thể chất của hội đồng. Nghề Y là một nghề đặc biệtTác động đến toàn bộ mọi người trong xã hội, không kể giai cấp, vị trí, giàu nghèo. Và ảnh hưởng tác động đến cuộcđời con người qua những tiến trình, từ khi là bào thai cho đến khi mất. Người hành nghề thầy thuốc có nhiều quyền lực tối cao, do nắm trong tay tính mạng con người bệnh nhân nên dễ có thểlạm quyền và dễ có thời cơ để lạm dụng. Biết nhiều bí hiểm về đời sống của người khác. Dễ gây ra bệnh cho người khác. Kỹ năng hành nghề không dễ trấn áp. Không có mẫu hình tốt duy nhất của y đức, đôi lúc khó diễn đạt và dễ ngụy biện. Chỉ có lương tâm và người cùng hành nghề mới hoàn toàn có thể trấn áp được đạo đức nghề nghiệp. Tiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệmcủa bác sỹ với bệnh nhânThầy thuốc cần có tấm lòngsẵn sàng cứu chữa cho người bệnhTrách nhiệm củangười thầy thuốcthể hiện ở sự tận tụy, hết lòng vì công việccứu chữa người bệnhTiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệmcủa bác sỹ với NBThầy thuốc cần có tấm lòngsẵn sàng cứu chữa cho NBNgười thầy thuốccần phải cónăng lực cứu chữaNB đến mức tinh thôngnghề nghiệpTiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệmcủa bác sỹ với bệnh nhânThầy thuốc cần có tấm lòngsẵn sàng cứu chữa cho người bệnhÝ thức, trách nhiệmcủa người thầy thuốccòn phải được biểu hiệnqua sự gương mẫutrước cộng đồngvà chăm sóc đếncộng đồng xung quanhTiêu chuẩn đạo đức, trách nhiệmcủa bác sỹ với bệnh nhânThầy thuốc cần có tấm lòngsẵn sàng cứu chữa cho người bệnhNgười thầy thuốc cũng làtấm gương cho đồng nghiệpvà hội đồng xung quanhLý tưởng đạo đức nghề yLý tưởng : là mục tiêu cao nhất, tốt đẹp nhất, là những khao khát và ước vọngmà con người muốn đạt tớiLý tưởng đạo đức nghề nghiệp : bắt nguồn từ chínhđạo đức nghề nghiệp, là sự tự nguyện, khởi xướng từ cái tâm của cá thể, được xuất phát, thôi thúc bởi tình cảm, nghĩa vụ và trách nhiệm cá thể trướcngười khác và xã hội

Source: https://evbn.org
Category: Góc Nhìn