Ngày lễ của những người cô đơn
Chẳng hiểu sao trong những ngày gần lễ nhộn nhịp như vậy, mà bản thân thì lại chẳng có một chút vui vẻ nào cả, thậm chí kể cả một cuộc hẹn đi chơi cũng chẳng có. Suốt ngày chỉ biết quanh quẩn ở nhà, hết ăn rồi lại ngủ sau đó xem phim hay lướt điện thoại mà thôi, những ngày lễ như vậy trôi qua thật là vô Nghĩa không có gì là đặc sắc đối với cuộc đời tôi cả. Bước ra đường đâu đâu cũng thấy người ta đi chơi nhộn nhịp trên khắp phố, dù là những ngày lễ nào đi chăng nữa thì đường xá cũng tấp nập dòng người qua lại cười nói hí ha hí hửng với nhau khiến tôi có một chút gì đó cảm thấy chạnh lòng. Tôi cũng không biết bản thân của mình đang cảm thấy điều gì nữa, khi nhìn thấy người ta có một cuộc sống vui vẻ như thế lòng có chút hơi buồn. Bạn bè người thân cũng chả có ở bên cạnh để cùng nhau đón những ngày lễ như thế này, nhìn gia đình người ta đi chơi ấm cúng và trong lòng tôi có những khao khát được một lần như vậy biết là bao. Bởi vì cuộc sống của những người cô đơn một mình là như thế đấy, những ngày lễ dù có lớn đến đâu đi chăng nữa thì đối với những người cô đơn như vậy cũng là những ngày bình thường mà thôi, thời gian cứ mãi trôi qua như vậy một cách vô nghĩa.
Và như thế đã hết một ngày rồi ngày nữa lại trôi qua cuộc đời của tôi cũng không khác nhau là mấy, những người cô đơn thì làm gì có lễ lộc gì chứ, cuộc sống chỉ có một mình đến nổi một người bạn cũng không có, gia đình thì không có ở bên cạnh ngay lúc này. Biết làm sao được bây giờ, đã quen dần với cuộc sống cô đơn một mình cho nên những điều đó hằng năm xảy ra đối với tôi là một điều rất là bình thường, đôi khi có một chút chạnh lòng nhỏ như vậy thôi, sau đó thì cũng hết thôi mà. Hơi đâu mà nghĩ nhiều làm gì, bởi vì cô đơn là như vậy đâu có thay đổi được điều gì đâu mà mong chờ.
Source: https://evbn.org
Category : Lễ Hội