​Suy nghĩ của một người (già) trong cuộc

Minh họa: Bích Khoa

Chuyện của tôi, một người … già !
Vừa nghỉ hưu, tôi được một doanh nghiệp ( quốc tế ) mời làm chuyên viên cho một dự án Bất Động Sản về nâng cấp cải tiến hiệu suất, chất lượng của đơn vị chức năng. Công việc độc lập, chịu sự phân công của giám đốc, người quốc tế, tuổi chưa quá 35. Thời gian đầu bởi việc làm của tôi trọn vẹn mới với mọi người trong công ty nên tôi không gặp … trở ngại nào từ những người trẻ .
Tuy nhiên sau một năm, mọi thứ đi dần vào không thay đổi, việc làm của tôi có “ nhàn ” hơn một chút ít thì tôi vấp ngay ánh nhìn “ khác lạ ” của những đồng nghiệp trẻ mà theo họ ( tôi cảm được ), tại sao họ làm nhiều mà lương thấp, trong khi đó tôi làm ít thì lương lại cao ?

Tôi không trách những người trẻ với cái nhìn này bởi ngày xưa thời còn trẻ, làm công chức nhà nước tôi từng có những ý nghĩ so sánh như thế, tuy hai môi trường bây giờ và trước đây hoàn toàn khác. Có lần tôi đã nói với một chị làm cùng phòng, là chuyên viên chính nhưng công việc của chị ít hơn việc của những người trẻ chúng tôi: “Chị sướng, việc ít mà lương lại cao”.

Tôi nhớ hoài câu vấn đáp của chị : “ Mười năm nữa những bạn sẽ như mình ”. Môi trường nhà nước không địa thế căn cứ trả lương từ năng lượng của mỗi người, chỉ cần đến hẹn lại lên, và đôi lúc việc phấn đấu của những người trẻ trọn vẹn bị cản trở bởi sếp cao, có thâm niên. Khác trọn vẹn với doanh nghiệp quốc tế, họ hoàn toàn có thể tăng lương đột xuất nếu nhìn nhận thấy năng lượng của người lao động trọn vẹn xứng danh .
Đọc bài “ Tôn trọng người trẻ ”, bỗng dưng tôi có cảm xúc đang rơi vào trường hợp những người già ( bị so sánh ) trong bài và tôi chợt hiểu cách nhìn của những người trẻ với tôi ở công ty thời hạn gần đây, khi mà dự án Bất Động Sản đã đi được 2/3 đoạn đường .
Có cái nhìn bình đẳng
Là điều tôi đang cần ở những người trẻ trong việc làm. Tôi cũng đã qua những năm tháng tuổi trẻ, nhiệt huyết, năng động, quyết tâm … và rất nhiều lần nản chí, có cái nhìn không thiện cảm với những người già khi nào cũng như ngáng chân mình. Giờ đây, tôi có gì để được sự tin tưởng của một sếp ( trẻ ) người quốc tế ? Đó là sự thận trọng, chín chắn, nắm vững trình độ .
Tất nhiên tôi cũng có những sai sót và bị khiển trách, nhưng kinh nghiệm tay nghề sống giúp tôi thấy điều đó là đúng, tôi làm sai, tôi bị phê bình, tôi xin rút kinh nghiệm tay nghề. Các bạn trẻ cần phải hiểu rằng người ta trả lương cho tôi, một người già, không phải vì cách thao tác “ hùng hục ”, sự năng nổ của người trẻ, mà người ta cần tôi đôi lúc chỉ một câu tư vấn, một ý tưởng sáng tạo thay đổi mà họ không nghe được từ những người trẻ .
Có thể những người trẻ cũng có ý tưởng sáng tạo như vậy nhưng họ không dám nói hay cách nói không được ông chủ tiếp thu. Những điều này so với người già đó là kinh nghiệm tay nghề .

Tôi cần cái nhìn bình đẳng từ những người trẻ. Ngoài những kinh nghiệm hay chuyên môn có được, tôi còn phải học nhiều từ các bạn trẻ để có thể hòa hợp được với họ, không muốn bị soi mói, trách cứ, cái nhìn không thiện cảm; chủ động làm nhiều việc mà không phải nhờ họ giúp đỡ. Tôi muốn được bình đẳng với các bạn trong công việc để tránh tối đa việc so sánh không cần thiết.

Bạn trẻ hãy sống hết mình đi
Một nguyên tắc của người Nhật là họ nhìn nhận rất cao những người gắn bó lâu bền hơn với cơ quan. Đó là những người góp sức gần như cả cuộc sống vì quyền lợi cơ quan, và người có thâm niên hơn 20 năm luôn được người có thâm niên ít hơn cúi đầu chào .
Kính già không chỉ là một nét văn hóa truyền thống có trên có dưới, mà còn bộc lộ nền tảng của việc có giáo dục. Kính già không phải là để người già có quyền quyết định hành động mọi thứ mà là biết lắng nghe, tinh lọc và thuyết phục. Kính già còn hàm ý nghĩa người già phải ghi nhận công nhận kĩ năng của người trẻ và trợ giúp họ trong năng lực của người già .
Cuộc sống phong phú và phức tạp, chỉ là một góc nhìn phiến diện qua trường hợp của tôi. Tôi biết có rất nhiều bất công với những người trẻ chỉ vì sự lạnh nhạt, vô cảm hay coi thường người trẻ từ những người già. Nhân tài ra đi, chảy máu chất xám, bất mãn, xích míc … có nguyên do từ đó .
Thậm chí có những người già lúc còn tại vị đã không làm được việc, nhưng khi nghỉ hưu vì một ân huệ nào đó với chỉ huy tiếp sau, họ được mời thao tác lại, gây cản trở không ít cho những người trẻ .
Nếu cho rằng “ Sự kính trọng người già – thứ có gốc gác từ văn minh nông nghiệp khi lao động dựa vào kinh nghiệm tay nghề ( canh tác ) hơn là công sức của con người như ở văn minh du mục – đã rất thuận tiện chuyển hóa thành những khuyễn mãi thêm mặc định theo tuổi tác ” thì, tôi khẳng định chắc chắn, tôi đang làm cho một công ty quốc tế – một nước tăng trưởng, họ vẫn sử dụng tôi – một người già, họ trả lương tôi cao không riêng gì nhìn nhận năng lượng mà họ cần đến kinh nghiệm tay nghề của tôi .

Tôi muốn nói với các bạn trẻ rằng hãy sống hết mình đi, tìm một môi trường để phát huy, một ngày nào đó các bạn cũng sẽ già, tích lũy kinh nghiệm, rồi các bạn sẽ nhìn thấy và đánh giá “bọn trẻ”, như chúng tôi bây giờ.

Và hãy thẳng thắn nhìn nhận quốc gia tất cả chúng ta chưa đủ tầm để “ dung dưỡng ” người già. Một trong thực tiễn hoàn toàn có thể rất phũ phàng là người già thường bị coi là “ hết xài ” bởi định kiến từ những người còn nắm giữ chức vụ ( mà ) ít già hơn .
Điều ở đầu cuối, theo ý tôi, quốc gia cần sức trẻ, cần những ý tưởng sáng tạo thay đổi can đảm và mạnh mẽ của người trẻ, nhưng phải có những cái đầu già. Người trẻ là bánh xe, cũng cần người già làm cái thắng vậy !

Chuyện vui một chút ít, khi tin bà cựu ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton công bố sẽ ứng cử tổng thống Mỹ vào năm năm nay, chưa biết hiệu quả ra làm sao nhưng mang đến cho quốc tế nhiều tâm lý mê hoặc. Ở tuổi 68, nếu đắc cử và được tin tưởng cao, bà còn năng lực thao tác thêm một nhiệm kỳ, vậy đến tám năm ngồi ghế tổng thống bà mới chính thức nghỉ ( mà chưa chắc đã nghỉ nếu những trường ĐH, những nước trên quốc tế còn mời bà đến diễn thuyết sau thời hạn làm tổng thống … ). Như vậy, đến 80 tuổi bà mới thật sự nghỉ. Riêng việc này tôi thấy người phương Tây sáng sủa hơn tất cả chúng ta rất nhiều .

Source: https://evbn.org
Category: Góc Nhìn