Góc Nhìn CủA MắT NgườI – MotTech
Bạn đang xem : Góc Nhìn CủA MắT NgườI
PHẦN MỞ ĐẦU
Bạn đang đọc: Góc Nhìn CủA MắT NgườI – MotTech
Mắt của tất cả chúng ta có năng lực quan sát một khung cảnh và tự kiểm soát và điều chỉnh sao cho tương thích với chủ thể muốn nhìn vào, còn máy ảnh thì chỉ biết chụp lại một khung cảnh tĩnh. Đây là đặc thù chính gây ra nhiều hiểu nhầm nhất về sự độc lạ giữa mắt người và máy ảnh. Đôi mắt hoàn toàn có thể bù trừ ánh sáng khi nhìn vào những vùng ánh sáng biến hóa, hoàn toàn có thể biến hóa góc nhìn liên tục để quan sát được một khoanh vùng phạm vi rộng hơn hoặc tập trung chuyên sâu vào những vật ở những độ xa khác nhau .
Tuy nhiên, mắt người hoạt động giải trí giống một máy quay video hơn là một máy ảnh chụp ảnh tĩnh, vì mắt cũng tổng hợp lại một chuỗi hình ảnh liên tục để hình thành một bức tranh trực quan toàn diện và tổng thể. Một bức ảnh chụp hoàn toàn có thể tương tự như với một cái liếc mắt nhanh hơn. Nhưng suy cho cùng, mạng lưới hệ thống thị giác của con người vẫn có những đặc thù trọn vẹn riêng không liên quan gì đến nhau, nguyên do là vì :
Những gì tất cả chúng ta nhìn thấy bằng mắt là một hình ảnh được tái tạo lại bởi bộ não bằng những thông tin từ đôi mắt, chứ không phải bằng ánh sáng trực tiếp đi vào mắt .
Nhiều người đọc chắc rằng sẽ hoài nghi sự đúng chuẩn của nhận định và đánh giá trên. Những ví dụ sau đây sẽ minh họa một số ít trường hợp khi bộ não bị đánh lừa và “ nhìn thấy ” những thứ khác với đôi mắt .
Ví dụ thứ nhất: Đưa con trỏ ra khỏi khung hình và tập trung nhìn vào dấu cộng ở trung tâm. Hình tròn bị khuyết sẽ di chuyển xung quanh vòng tròn trong hình, nhưng sau một lúc thì hình tròn này sẽ bắt đầu có màu xanh lá mặc dù trong ảnh hoàn toàn không có màu xanh lá.
Ví dụ thứ hai: Di chuyển con trỏ chuột ra vào liên tục bức ảnh trên. Từng nấc màu sẽ nhạt hơn hoặc đậm hơn một chút ở phía trên và phía dưới, mặc dù màu trong từng nấc thang đó hoàn toàn trơn.
Mặc dù có khác nhau cơ bản, tất cả chúng ta vẫn nên có sự so sánh nhất định giữa máy ảnh và mắt người. Trong 1 số ít trường hợp đơn cử vẫn hoàn toàn có thể so sánh một cách công minh hai thứ này với nhau, nhưng điều này chỉ đúng nếu bạn so sánh những đối tượng người dùng trước mắt cũng và cách bộ não giải quyết và xử lý thông tin hình ảnh. Những mục tiếp theo sẽ cố gắng nỗ lực phân tách rõ ràng hai hiện tượng kỳ lạ này nếu thiết yếu .
SO SÁNH TỔNG QUAN
Bài viết này sẽ so sánh mắt và máy ảnh trên 3 phương diện chính :
Phạm vi quan sátĐộ phân giải và độ chi tiếtĐộ nhạy sáng và Dynamic Range
Phía trên là ba góc nhìn cho thấy sự độc lạ rõ ràng nhất giữa máy ảnh và mắt người, đồng thời cũng là những yếu tố gây ra nhiều tranh cãi nhất. Một số đặc thù khác cũng hoàn toàn có thể kể đến như độ sâu trường ảnh, cân đối trắng, gam màu hay tầm nhìn nhân đôi ( stereo vision ), tuy nhiên tất cả chúng ta sẽ không đi sâu vào những mục này .
Xem thêm : Khi Yêu Có Nên Nhắn Tin Mỗi Ngày, Câu Chuyện Khiến Cư Dân Mạng Chia Phe Tranh Cãi
1. PHẠM VI QUAN SÁT
Đối với máy ảnh, khoanh vùng phạm vi quan sát được quyết định hành động bởi tiêu cự ống kính và kích cỡ sensor máy ảnh. Ví dụ như một lens tele sẽ có tiêu cự dài hơn một lens chụp chân dung đại trà phổ thông, đồng thời cũng có góc nhìn hẹp hơn .
Mắt người không đơn thuần như vậy. Mặc dù hoàn toàn có thể hiểu là mắt người có tiêu cự giao động 22 mm, điều này không trọn vẹn tương ứng với tiêu cự máy ảnh do : 1. đằng sau mắt có cấu trúc cong, 2. cụ thể hình ảnh giảm dần khi càng xa tâm của tầm nhìn, 3. hình ảnh tất cả chúng ta nhìn thấy được phối hợp từ hình ảnh của cả hai mắt .
Từng con mắt sẽ có góc nhìn từ 120 đến 200 độ, tùy thuộc vào định nghĩa thế nào là “ nhìn thấy ” của mỗi người. Vùng giao nhau giữa tầm nhìn của hai mắt rơi vào khoảng chừng 130 độ, gần bằng một chiếc ống kính fisheye. Tuy nhiên, trải qua quy trình tiến hóa, tầm nhìn siêu rộng này của mắt người chỉ có tính năng cảm nhận hoạt động hoặc những vật với kích cỡ rất lớn ( ví dụ như một con hổ đang vồ đến từ một bên ). Hơn nữa, một góc nhìn rộng như vậy sẽ bóp méo hình ảnh rất nhiều nếu như được chụp trên máy ảnh .
Phạm vi quan sát ở chính giữa ( khoảng chừng 40-60 độ ) mới có tác động ảnh hưởng can đảm và mạnh mẽ nhất lên tầm nhìn của tất cả chúng ta. Đây cũng là vùng mà mắt hoàn toàn có thể quan sát rõ ràng một vật nào đó mà không cần phải vận động và di chuyển mắt. Tình cờ thay, tầm nhìn ở vùng này tương tự với một ống kính tiêu cự 50 mm ( hoặc đúng chuẩn hơn là 43 mm ) trên một máy ảnh full frame, hoặc một ống kính 27 mm trên một máy ảnh sensor có chỉ số crop 1.6 X. Mặc dù hình ảnh ở khoanh vùng phạm vi quan sát này không thực sự hàm chứa khá đầy đủ ánh sáng được mắt thu lại, nó lại là vùng có hình ảnh bị bóp méo ở mức độ gật đầu được nhất .
Những góc nhìn quá rộng sẽ phóng đại kích cỡ của hình ảnh, còn góc nhìn quá hẹp sẽ khiến những đối tượng người dùng quan sát có kích cỡ tương đương và mất đi cảm xúc về chiều sâu. Những góc nhìn cực rộng còn có khuynh hướng khiến cho hình ảnh ở ngoài rìa khung hình bị lê dài hơn .
Vậy khi so sánh với máy ảnh, mặc dầu mắt người thực ra thu nhận hình ảnh bị bóp méo ở một góc rộng nhưng bộ não lại hình thành một hình ảnh 3D mà gần như không có cảm xúc bị bóp méo .
Xem thêm: Khi Nói Về Đột Biến Cấu Trúc Nhiễm Sắc Thể Có Bao Nhiêu Phát Biểu Sau Đây Đúng
Xem thêm: Thiết lập góc nhìn đa chiều – Duy Tân
2. ĐỘ PHÂN GIẢI VÀ ĐỘ CHI TIẾT
Hầu hết máy ảnh tân tiến đều có 5-20 megapixel. Con số này được nhiều người coi là thua xa với năng lực của mắt người vì một người có thị giác tuyệt vời và hoàn hảo nhất có năng lực giải quyết và xử lý lượng hình ảnh tương tự 52 megapixel ( nếu mặc định coi góc nhìn là 60 độ ) .
Chuyên mục : Chia Sẻ
Source: https://evbn.org
Category: Góc Nhìn