Vẻ Đẹp Của Sông Hương Qua Góc Nhìn Địa Lý, Phân Tích Vẻ Đẹp Sông Hương (12 Mẫu)
Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường giúp ta thấy được ngòi bút tài hoa của thi nhân cũng như hình ảnh một dòng sông đầy dữ dội nhưng cũng rất thơ mộng và trữ tình. Trong bài viết dưới đây, cùng wpuonline.com tìm hiểu và cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương.
Bạn đang xem : Vẻ đẹp của sông hương qua góc nhìn địa lýMở bài : Viết về vạn vật thiên nhiên trữ tình và đằm thắm, những tác giả không chỉ đơn thuần ngợi ca cảnh đẹp mà qua đó còn bộc lộ tình yêu vạn vật thiên nhiên, niềm tự hào mê hồn về cảnh đẹp của quốc gia, Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng vậy. Nếu Nguyễn Tuân tìm đến cái mãnh liệt nhưng thơ mộng của sông Đà thì Hoàng Phủ Ngọc Tường lại đưa người đọc tìm về vẻ đẹp cũng kinh hoàng nhưng lãng mạn không kém của sông Hương. Vẻ đẹp của sông Hương hiện ra qua từng trang viết. Đó là một vẻ đẹp có sự hòa kết của nhiều yếu tố. Cùng cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua bài viết dưới đây .
Nội dung chính bài viết
Tìm hiểu về tác giả và tác phẩmCảm nhận về vẻ đẹp của sông HươngDàn ý cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương
Mục Lục
Tìm hiểu về tác giả và tác phẩm
Tìm hiểu về tác giả và tác phẩmCảm nhận về vẻ đẹp của sông HươngDàn ý cảm nhận về vẻ đẹp của sông HươngTrước khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta cần nắm được những nét chính về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng như bút kí Ai đã đặt tên cho dòng sông .
Đôi nét về Hoàng Phủ Ngọc Tường
Hoàng Phủ Ngọc Tường sinh năm 1937 tại Huế, quê gốc ở Quảng Trị. Ông học hết những bậc trung học tại Huế, tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm TP HCM năm 1960 và trường Đại học Huế năm 1964 .Năm 1966, ông thoát li lên chiến khu, tham gia cuộc kháng chiến chống Mĩ bằng hoạt động giải trí văn nghệ. Ông từng là Tổng thư kí Hội văn học nghệ thuật và thẩm mỹ Trị Thiên – Huế, quản trị Hội Văn học Nghệ thuật Bình Trị Thiên, Tổng biên tập tạp chí Cửa Việt. Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những nhà văn chuyên viết về bút kí .Ông đã sáng tác nhiều tác phẩm điển hình nổi bật trên văn đàn Việt Nam như : “ Ngôi sao trên đỉnh Phu Văn Lâu ”, “ Rất nhiều ánh lửa ”, “ Ai đã đặt tên cho dòng sông ”, “ Hoa trái quanh tôi ”, “ Ngọn núi ảo ảnh ”, … những sáng tác của Hoàng Phủ Ngọc Tường có sự tích hợp thuần thục giữa chất trữ tình và chất trí tuệ, giữa nghị luận sắc bén với tư duy thâm thúy được tích hợp từ vốn kiến thức và kỹ năng đa dạng và phong phú đa ngành .
Giới thiệu “Ai đã đặt tên cho dòng sông”
Khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy tác phẩm “ Ai đã đặt tên cho dòng sông ” là bài bút ký viết về Huế vừa biểu lộ vẻ đẹp độc lạ của quê nhà vừa tiêu biểu vượt trội cho phong thái trữ tình tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường .Bài bút kí có nhan đề và câu kết lại đoạn trích là một câu hỏi : “ Ai đã đặt tên cho dòng sông ”. Đây là một câu hỏi tu từ nhằm mục đích mục tiêu chứng minh và khẳng định vẻ đẹp huyền ảo của dòng sông cũng như tên gọi của nó. Và câu vấn đáp nằm ở nội dung bài ký, câu vấn đáp sẽ hiện dần theo cuộc hành trình dài của con sông .Mặt khác, nhan đề như một nguyên cớ mang dụng ý thẩm mỹ và nghệ thuật để nhà văn hoàn toàn có thể đi vào miêu tả ngợi ca vẻ đẹp của dòng sông gắn bó với vùng đất mộng mơ. Qua nhan đề, ta cũng cảm nhận được Hoàng Phủ Ngọc Tường đã miêu tả con sông và nói về nó bằng toàn bộ tình yêu mến cũng như sự trân trọng .
Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương
Nhìn từ phương diện địa lý
Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương cùng hình ảnh minh họaKhi cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương từ góc nhìn địa lý, ta thấy hình ảnh của sông Hương được miêu tả trải dài theo hành trình dài của dòng sông từ thượng nguồn, ngoại vi thành phố Huế, khi chảy vào Huế và khi ra khỏi Huế. Ở thượng nguồn, theo tác giả, nếu chỉ mải mê ngắm nhìn khuôn mặt kinh thành mà không quan tâm tìm hiểu và khám phá sông Hương từ cội nguồn, người ta khó mà hiểu hết đc vẻ đẹp trong phần tâm hồn sâu thẳm của dòng sông mà chính nó có vẻ như cũng không muốn thể hiện .Nhắc đến sông Hương, người ta thường nghĩ đến vẻ đẹp êm ả dịu dàng, thơ mộng của nó mà quên mất đi hóa ra sông Hương cũng là một dòng sông kinh hoàng. Sông Hương nhìn từ cội nguồn là dòng chảy có mối quan hệ thâm thúy với dãy Trường Sơn. Trong mối quan hệ đặc biệt quan trọng này, sông Hương được miêu tả như “ một bản trường ca của rừng già ”, với nhiều tiết tấu hùng tráng và kinh hoàng .Nhiều khung bậc trạng thái cảm hứng của sông Hương được miêu tả có sự biến hóa theo từng chặng đường khi “ rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn ”, lúc “ mãnh liệt qua những ghềnh thác ”, khi “ cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy huyền bí ”. Bên cạnh sự kinh hoàng ấy, dòng sông Hương từ nơi cội nguồn đôi lúc lại mang vẻ đẹp “ êm ả dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng ” .Chính vì lẽ đó mà sông Hương nơi thượng nguồn hiện ra với một vẻ đẹp phóng khoáng có phần hoang dại, đầy sức sống sự tươi tắn của một “ cô gái di-gan phóng khoáng và man dại ”. Cô gái ấy không dịu dàng êm ả đằm thắm mà lại mang vẻ đẹp của một “ bản lĩnh dũng mãnh, một tâm hồn tự do và trong sáng ”. Hình dáng của cô gái di-gan ấy cứ hiện lên trong mỗi bước hoạt động của dòng sông phải chăng đó là một phát hiện thâm thúy đầy giật mình về Huế trong cái nhìn của Hoàng Phủ Ngọc Tường .Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy trong nét êm ả dịu dàng thơ mộng ấy vẫn chứa đựng một sự hoang dại mãnh liệt. Khám phá này cho thấy phải là một người rất yêu và rất hiểu về Huế, về sông Hương mới hoàn toàn có thể tìm thấy được. Nhưng hình ảnh ấy chỉ hiện ra thoáng chốc. Ra khỏi rừng, sông Hương lại nhanh gọn đổi khác hình dáng mang một vẻ đẹp khác không còn kinh hoàng mãnh liệt mà thay vào đó là vẻ đẹp của “ êm ả dịu dàng và trí tuệ ” .Từ cô gái di-gan dòng sông đã trở thành “ người mẹ phù sa của một vùng văn hóa truyền thống xứ sở ”. Hình ảnh người mẹ phù sa ấy là một ẩn dụ gợi nhiều tâm lý. Nhà văn không chỉ muốn nhân hóa vẻ đẹp nhiều mẫu mã phì nhiêu của vạn vật thiên nhiên nơi đây mà còn muốn nói về vai trò của nó. Dòng sông không riêng gì bồi đắp phù sa tốt tươi cho ruộng đồng mà còn là cái nôi của thơ ca nhạc họa, đỡ nâng cho biết bao chiến công lịch sử của con người nơi đây. Sự trưởng thành của dòng sông cũng là sự trưởng thành của con người biết hóa thân và sống cùng với thời đại .Khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế, người đọc thấy rằng đây là một chặng đường dài để tìm đến Huế của sông Hương. Trước khi trở thành một người tình dịu dàng êm ả chung thủy của cố đô dòng sông đã trải qua một hành trình dài đầy khó khăn khó khăn vất vả với nhiều thử thách. Trong cái nhìn lãng mạn thi vị của Hoàng Phủ Ngọc Tường, hành trình dài tìm đến thành phố Huế của dòng sông tựa như hành trình dài tìm kiếm tình yêu đích thực của người con gái trong một câu truyện tình yêu thơ mộng đầy sắc màu cổ tích .Giữa cánh đồng châu hóa đầy hoa dại, sông Hương bỗng hóa thân thành “ người gái đẹp nằm ngủ mơ màng ” chờ đón “ chàng hoàng tử ” của nó đến đánh thức giấc ngủ mơ mộng ấy. Nhưng ngay sau khi ra khỏi vùng rừng núi, nàng tiên đã được thức tỉnh. Sông Hương bỗng bùng lên sức trẻ của niềm khát khao của tuổi thanh xuân. Đó là sự “ chuyển dòng liên tục ” rồi lại “ vòng giữa khúc quanh bất thần ” uốn mình quyến rũ qua nhiều địa điểm .Một chặng đường bỗng chốc hiện ra với những địa điểm ngã ba Tuần, Hòn Chén, Ngọc Trản, Nguyệt Biều, Lương Quán rồi ôm lấy chân đồi Thiên Mụ. Trong những khúc quanh uốn lượn ấy, dòng sông thật thướt tha tươi tắn làm thế nào với những sắc màu của đời sống. Phải chăng chính niềm khát khao được gặp chàng hoàng tử – thành phố Huế đã đánh thức giấc ngủ mơ màng của người con gái – sông Hương ?Và cuộc gặp gỡ giữa sông Hương và thành phố Huế mộng mơ đẹp như một mối tình đã được ấp ủ từ nghìn năm. Vừa can đảm và mạnh mẽ lại vừa êm ả dịu dàng trong hành trình dài tìm kiếm tình yêu, sông Hương đã cho thấy khát khao mãnh liệt cũng như sức mạnh của tình yêu. Sông Hương có lúc “ mềm như tấm lụa ” khi qua Vọng Cảnh, Tam Thai, Lưu Bảo ; có khi lại ánh lên “ những mảng phản quang nhiều sắc tố sớm xanh trưa vàng chiều tím ” lúc qua những dãy đồi núi phía Tây Nam thành phố .Khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy khi qua bao lăng tẩm đền đài sông Hương lại mang “ vẻ đẹp trầm mặc ” khi có vẻ như nó cũng sống trong cái khung khí đầy niềm tự tôn âm u trong những rừng thông cho đến khi gặp “ tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga tận bờ bên kia, giữa những xóm làng trung du bát ngát tiếng gà ” trong thanh thản và yên ả. Dòng sông không còn mãnh liệt mà dịu dàng êm ả trôi đi có vẻ như bởi sự hoảng sợ háo hức thoáng chút âu lo tưởng tượng về thành phố trong mơ .Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương khi mở màn vào thành phố, ta thấy dòng sông như đã tìm được tình yêu đích thực của cuộc sống mình. Gặp được người tình mà nó hằng mong đợi, sông Hương “ vui mắt hẳn lên giữa những biền bãi xanh lè giữa vùng ngoại ô Kim Long ”. Dòng sông “ kéo một nét thẳng thực yên tâm theo hướng Tây Nam – Đông Bắc ” để rồi hòa với vẻ đẹp của chiếc cầu Tràng Tiền “ nhỏ xíu như những vành trăng non ” đây là một hình ảnh so sánh đầy ấn tượng .Những khung cầu hiện ra soi bóng dưới dòng sông tạo ra những mảnh trăng khuyết in bóng dưới dòng nước. Không ồn ào, không chói chang dòng sông cứ thế mà đằm thắm yên ả trôi. Vậy là cuộc gặp gỡ ấy không còn trong tưởng tượng mà đã được hiện thực hóa như “ một tiếng vâng không nói ra của tình yêu ” .Diễn tả cách uốn mình thướt tha của dòng sông bằng một liên tưởng độc lạ – âm thanh của tình yêu, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã thành công xuất sắc trong việc miêu tả cái tình tứ, cái rạo rực nhưng vẫn tinh xảo của dòng sông Hương. Chảy giữa lòng thành phố Huế, sông Hương tỏa ra thành nhiều nhánh như những cánh tay xen kẽ vào nhau để ôm trọn thành phố, ôm trọn người tình của nó .Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, người đọc thấy được toàn bộ mặt sông “ trôi đi chậm, thực chậm cơ hồ chỉ còn là một mặt hồ yên tĩnh ” sông Hương lúc này không còn cái phóng khoáng man dại nữa cũng không còn cái khát khao gặp mặt đến cháy bỏng mà trở nên mềm mại và mượt mà duyên dáng như những cô gái Huế thẹn thùng e ấp đầy tâm trạng .Sông Hương chi lưu tạo nên những đường nét tinh xảo mang đậm vẻ đẹp cổ kính cố đô điệu chảy của sông Hương được nhìn nhận như một điệu “ slow ” tình cảm mà sông Hương dành Tặng Kèm riêng cho Huế. Việc so sánh sông Hương với những con sông khác trên quốc tế càng làm tôn lên sự độc lạ của nó – món quà đặc biệt quan trọng của vạn vật thiên nhiên dành khuyến mãi ngay riêng cho Huế. Lưu tốc của dòng nước chợt giảm hẳn đi và cái điệu chảy lửng lờ như thương như nhớ ấy cũng là nguồn cảm hứng cho thi nhân .Trước khi từ biệt Huế, sông Hương cũng đầy lưu luyến nhớ nhung. Trong cái nhìn đằm thắm thơ mộng của Hoàng Phủ Ngọc Tường sông Hương là một cô gái đa tình sống hết mình vì tình yêu. Điều này được tác giả miêu tả với một phát hiện mê hoặc – điệu chảy chậm của sông Hương chứa đầy tình ý, là cái tâm tư nguyện vọng của dòng sông khi sắp rời khỏi kinh thành như những tình nhân nhau quyến luyến khi chia tay .
Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy nếu trong toàn bộ hành trình tìm đến thành phố Huế, dòng sông ấy mạnh mẽ thì khi sắp chia xa sông Hương lại lững lờ trong bao ưu tư và vương vấn. Đầu tiên là cái ôm thật chặt đầy lưu luyến trước khi chia ly “rời khỏi kinh thành sông Hương chếch về hướng chính bắc, ôm lấy đảo Cồn Hến quanh năm mơ màng trong sương khói, đang xa dần thành phố để lưu luyến ra đi giữa màu xanh biếc của trẻ trúc và của vườn cau vùng ngoại ô Vĩ Dạ” nhưng tơ lòng vương vấn lưu luyến ấy không thể nào nhanh chóng quên đi.
Vì thế, cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương ta thấy dòng sông khi đã chia xa bỗng chốc “ như sực nhớ lại một điều gì chưa kịp nói, nó bất thần đổi dòng rẻ ngoặt sang hướng Đông Tây để gặp lại thành phố lần cuối ở góc thị xã Bao Vinh xưa cổ. Đối với Huế, nơi đây chính là chỗ chia tay dõi xa ngoài mười dặm trường đình ” theo tác giả “ riêng với sông Hương, vốn đang xuôi chảy giữa cánh đồng phù sa êm ái của nó, khúc quanh này thực giật mình biết bao ” gợi cho ta nhớ đến một tình yêu đầy tha thiết của Thúy Kiều và Kim Trọng .Khúc quanh của dòng sông tìm lại về Huế chẳng khác nào bước chân của Thúy Kiều “ xăm xăm băng lối vườn khuya một mình ”. Sông Hương trở thành một cô gái đa tình nhưng kín kẽ. Đầy yêu thương và đồng cảm cho dòng sông, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã ví cái khoảng thời gian ngắn dùng dằng trước khi về với biển cả ấy là phút nàng Kiều trở lại tìm Kim Trọng để nói lên một lời thề kết tóc trăm năm .Lời thề ấy vọng thành những giọng hò dân gian, vang vọng khắp dòng sông tiếng hát của tình yêu. Trước sự phát minh sáng tạo mê hoặc và thi vị hóa vạn vật thiên nhiên cuộc chia tay ấy cũng khiến Hoàng Phủ Ngọc Tường giật mình. Để rồi ông phải thốt lên “ có một cái gì rất lạ với tự nhiên và rất giống con người ở đây ”. Khúc quanh ấy tựa như một nỗi “ vấn vương ” và cả “ một chút ít lẳng lơ kín kẽ của tình yêu ” .
Nhìn từ phương diện lịch sử
Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua phương diện địa lýTrong mối quan hệ với lịch sử dân tộc, sông Hương không được nhìn trong hành trình dài tìm kiếm tình yêu mà lại được nhìn trong những chiến công của nó ghi dấu cùng thành phố Huế. Đó là cả một quy trình cần lao từ những tích tắc khởi đầu. Thuở nó còn là một dòng sông biên ải xa xôi của quốc gia vua Hùng, đến lúc nó mang tên là Linh Giang trong sách Dư Địa Chí của Nguyễn Trãi .Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy “ dòng sông viễn châu đã chiến đấu oanh liệt bảo vệ biên giới phía nam của Tổ quốc Đại Việt qua những thế kỉ trung đại. Nó vẻ vang soi bóng kinh thành Phú Xuân của người anh hùng Nguyễn Trãi ” để rồi “ nó sống hết lịch sử dân tộc bi tráng của thế kỉ mười chín với máu của những cuộc khởi nghĩa ” .Xem thêm :Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta cũng biết rằng nó đã tận mắt chứng kiến thời đại mới với cách mạng tháng tám cũng như bao chiến công rung chuyển của hai đại chiến bảo vệ Tổ quốc sau này. Chính vì thế bản thân sông Hương đã là một bản hùng cả của lịch sử dân tộc, là một bản sử thi của vạn vật thiên nhiên. Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy dòng sông ấy không chỉ có vẻ đẹp thướt tha đầy êm ả dịu dàng mà còn tiềm ẩn trong nó cả một chiều sâu lịch sử vẻ vang với một sức mạnh quật cường của những con người anh hùng của một dân tộc bản địa anh hùng từ những ngày đầu dựng nước đến tận giờ đây vẫn thế .
Nhìn từ phương diện văn hóa thi ca
Dòng sông đẹp thi vị, đã trở thành nguồn cảm hứng của biết bao nhiêu nhà thơ. Nhưng điều đặc biệt quan trọng sông Hương “ không khi nào tự tái diễn mình ” trong cảm hứng của những thi sĩ. Xuất hiện trong nhiều sáng tác, sông Hương hiện lên đầy biến ảo. Khi “ dòng sông trắng lá cây xanh ” trong cái nhìn tinh xảo của Tản Đà, khi lại tưng bừng hào khí trong cái nhìn của Cao Bá Quát “ như kiếm dựng trời xanh ” .Lúc lại mang cái sầu vạn cổ của bà Huyện Thanh Quan với “ bóng chiều bảng lảng ” đến với thời đại mới, dòng sông “ bỗng đột khởi của sức mạnh Phục hồi của tâm hồn ” trong thơ của Tố Hữu và “ sông Hương quả thật là Kiều, rất Kiều ”. Sông Hương mang nhiều vẻ đẹp nhiều sắc tố trong góc nhìn của thi nhân nhưng tổng thể đều gặp gỡ tại một giao điểm đó chính là sự quyến rũ, chất sử thi lãng mạn của dòng sông .Không chỉ làm say lòng thi nhân mà sông Hương còn đắm mình trong âm nhạc của biết bao nghệ sĩ. Hoàng Phủ Ngọc Tường có vẻ như cũng đang mơ màng say đắm với những gợn sóng trao nhẹ trên mặt nước vào những đêm hoa đăng trong ngày rằm tháng bảy để rồi trong khoảnh khắc chùng lại ông lại ngỡ sông Hương như một người tài nữ đánh đàn .Trong quy trình cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy tác giả chợt nhớ đến Nguyễn Du đã bao năm lênh đênh trên quãng sông này để rồi viết ra những câu thơ tuyệt bút Hoàng Phủ Ngọc Tường đã dẫn ra câu truyện về một người nghệ nhân già chơi đàn hết nửa thế kỉ đã nhận ra trong những vần thơ Kiều .“ Trong như tiếng hạc bay quaĐục như tiếng suối mới sa nửa vời ”( Truyện Kiều – Nguyễn Du )Trong đó mang âm hưởng của giai điệu tứ đại cảnh. Sông Hương đã thức tỉnh cảm hứng của Nguyễn Du và chuyển hóa thành những bản đàn đi suốt cuộc sống Kiều. Từ vẻ đẹp của tình yêu – lãng mạn, vẻ đẹp của lịch sử vẻ vang – sử thi, sông Hương mang một vẻ đẹp đầy sắc tố nhưng không kém phần cổ kính của âm nhạc .Chính thế cho nên Hoàng Phủ Ngọc Tường đã cho rằng “ hàng loạt nền âm nhạc cổ xưa Huế đã được sinh thành trên mặt nước dòng sông này ”. Mấy ai hiểu rằng phải nghe ca Huế trên sông Hương vào đêm hôm mới hoàn toàn có thể cảm nhận hết được linh hồn của nó .Khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy có lẽ rằng vào những đêm khuya không khí yên bình có vẻ như hoàn toàn có thể nghe được tổng thể mọi âm thanh trên dòng sông này từ nhịp chèo đến giọt nước rơi, những nghệ nhân xưa đã soạn ra những điệu nhạc cổ xưa đậm chất Huế để kí gửi lòng mình với mảnh đất quê nhà với con sông ngàn đời thủy chung này. Ca Huế là dòng âm nhạc riêng của sông Hương có từ sông Hương và cũng vì sông Hương mà có đó là một cái nhìn tinh xảo trong chiều sâu văn hóa truyền thống mà Hoàng Phủ Ngọc Tường đã mày mò ở dòng sông này .Sông Hương mang đậm chất Huế không chỉ ở trong bản thân của dòng sông mà còn nằm ở hai bên bờ sông. Khi thấy hai bờ sông thấp thoáng bóng người phơi một sắc áo cưới của Huế rất lâu rồi rất xưa “ màu áo điều lục của loại vải vân thưa màu xanh chàm lồng lên một màu đỏ bên trong, tạo thành một màu tím ẩn hiện, thấp thoáng theo bóng người ”, tác giả đã cho rằng đó là “ màu của sương khói trên sông Hương, giống như một tấm voan huyền ảo của tự nhiên .Dòng sông bỗng chốc trở thành những cô gái e thẹn sau tấm voan huyền ảo đó hay chính những cô gái bên sông đã tô điểm cho dòng sông một sắc tố diệu kì ẩn giấu khuôn mặt đời thường cho dòng sông duyên dáng .Khi liên tưởng màu sương khói huyền ảo ấy với hình ảnh những cô dâu trẻ cùng màu áo cưới, ta cảm nhận được từ một đường cong, một nét uốn lượn cho đến cái sắc tím huyền ảo sông Hương đều mang những dáng hình đặc biệt quan trọng rất riêng và tượng trưng cho Huế. Hay chính bản sắc văn hóa truyền thống nơi đây đã len lỏi thấm vào từng khúc sông .
Đánh giá tác phẩm khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương
Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua phương diện văn hóa truyền thống thi caCảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương, ta thấy bài kí với văn phong thanh nhã hướng nội tinh xảo, có sự tích hợp hòa giải giữa chất uyên bác và chất tài hoa, giữa kĩ năng và tâm hồn. Ngôn ngữ nhiều mẫu mã giàu sức gợi như một dòng chảy êm đềm quyến rũ của ngôn từ khiến cho người đọc cảm thấy mỗi câu văn đều thấm đậm chất thơ chất nhạc đúng .Qua đó, cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương ta thấy tác phẩm đã bộc lộ những phát hiện tò mò thâm thúy rất riêng về dòng sông này. Để viết nên những trang văn đầy chất thơ và lãng mạn ấy hẳn chính bản thân Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng phải yêu phải quý con sông như một phần hơi thở máu thịt của mình .Kết bài : Với tấm lòng yêu thương gắn bó với quê nhà xứ sở, tác giả đã trân trọng yêu thương và đầy tự hào khi nói về sông Hương trong cái nhìn đa chiều từ phương diện lịch sử vẻ vang, địa lý đến văn hóa truyền thống thi ca. Hoàng Phủ Ngọc Tường đã miêu tả con sông trong cái nhìn gắn bó mật thiết với con người và vạn vật thiên nhiên xứ Huế. Bằng những trang viết tài hoa ông đã góp thêm phần tạo nên một quốc tế rất đẹp, rất thơ mà cũng rất hùng vĩ của sông Hương như một tuyệt tác vạn vật thiên nhiên dành riêng cho xứ Huế .
Trên đây là những cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương trong tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Hy vọng với những cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương trong bài viết đã cung cấp cho bạn những kiến thức hữu ích phục vụ cho quá trình học tập. Chúc bạn luôn học tốt!
Dàn ý cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương
Mở bài cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương
Đề tài về thiên nhiên trong văn học thi ca.Giới thiệu về tác giả, tác phẩm.
Thân bài cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương
Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua phương diện địa lýPhương diện lịch sử khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông HươngCảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua phương diện văn hóa
Kết bài cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương
Nêu những cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương.Tóm tắt giá trị của tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông.Đánh giá nghệ thuật của bút ký.Đề tài về vạn vật thiên nhiên trong văn học thi ca. Giới thiệu về tác giả, tác phẩm. Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua phương diện địa lýPhương diện lịch sử dân tộc khi cảm nhận về vẻ đẹp của sông HươngCảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương qua phương diện văn hóaNêu những cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương. Tóm tắt giá trị của tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông. Đánh giá thẩm mỹ và nghệ thuật của bút ký .Xem thêm : Những Câu Nói Hay Về Sự Cố Gắng Vươn Lên Trong Cuộc Sống Không Thể Bỏ Qua
“Ai đã đặt tên cho dòng sông” là một bút ký đầy chất thơ về sông Hương. Với những xúc cảm sâu lắng được tổng kết từ một vốn hiểu biết phong phú về văn hóa, lịch sử và địa lý, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã tái hiện thành công vẻ đẹp sông Hương – một công trình nghệ thuật thiên tạo mà hóa công đã ưu ái ban tặng cho con người và xứ Huế mộng mơ. Bài viết cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương mong rằng đã mang đến cho bạn những kiến thức cần thiết và bổ ích! Chúc bạn luôn học tốt!.
Source: https://evbn.org
Category: Góc Nhìn