Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

Đề bài: Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn

phan tich nhan vat ha du trong tac pham thuoc cua lo tan

Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn
 

Bạn đang xem : Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn

I. Dàn ý Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn

1. Mở bài

– Sơ lược về Lỗ Tấn và tác phẩm Thuốc.
– Giới thiệu nhân vật Hạ Du.

2. Thân bài:

a. Hạ Du là một người chiến sĩ cách mạng đáng trọng:
– Xuất hiện gián tiếp thông qua thái độ của người kể chuyện và lời bàn tán các nhân vật trong truyện.
– Là một chiến sĩ cách mạng có tấm lòng yêu nước sâu sắc, anh thấu hiểu được việc phải giải phóng dân tộc khỏi ách áp bức bóc lột của quân phát xít Nhật.
– Là một trong những người thức tỉnh sớm và sáng suốt tiêu biểu giữa một cộng đồng dân tộc rộng lớn còn đang say ngủ, u mê cả về khoa học lẫn chính trị.
+ Khi đã bị bắt vào tù, cố gắng thuyết phục và rủ đề lao cùng làm “giặc”, trở thành chí sĩ cách mạng.
+ Câu tuyên truyền mà anh nói với lão Nghĩa mắt cá chép: “Thiên hạ nhà Mãn Thanh chính là của chúng ta”.
→ Lý tưởng lật đổ ngai vàng, xóa bỏ chế độ phong kiến đớn hèn, ngu ngục, giành chính quyền về tay nhân dân. Đồng thời cũng thể hiện ý thức bảo vệ đất nước, đánh đuổi ngoại tộc, giành lại độc lập, tự chủ cho đất nước.

b. Hạ Du là một người đáng thương, cô độc:
– Việc giác ngộ sớm giữa cả cộng đồng còn đang mê ngủ, đẩy Hạ Du vào tình cảnh lạc lõng và trơ trọi. Không ai thấu hiểu việc anh làm, người ta xa lánh, sợ hãi, thậm chí họ còn chửi anh là kẻ điên, thứ phản động đáng phải nhận sự trừng phạt thích đáng.
– Cái chết của Hạ Du lại còn là do một tay người chú ruột sắp đặt, để nhận thưởng.
– Cái chết của anh trở thành thứ họ mong ngóng để hứng lấy máu làm “thần dược” trị bệnh.
– Không chỉ những người ngoài, Hạ Du còn đáng thương hơn nữa bởi chính người mẹ rứt ruột đẻ ra anh cũng không hiểu được những việc con mình làm là cao quý, là xứng đáng, bà xấu hổ khi đến thăm mộ con, ngập ngừng không dám bước sang khu mộ của những người bị xử tử vì sợ phải điều tiếng.
→ Anh chính là hình ảnh biểu trưng cho cuộc cách mạng Tân Hợi của Trung Quốc, góp phần đánh đổ chế độ phong kiến lạc hậu, lỗi thời, nhưng vì sự xa rời quần chúng, không đạt được sự ủng hộ của đa số dân chúng nên đã phải chấp nhận rơi vào thất bại.
 

3. Kết bài

Nêu cảm nghĩ.

II. Bài văn mẫu Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn

Lỗ Tấn ( 1881 – 1936 ), là một nhà văn nổi tiếng của Trung Quốc, đại diện thay mặt cho thành tựu của nền văn học tân tiến nước này, được Mao Trạch Đông vinh danh là “ là thánh nhân của vô sản cũng như Khổng Tử là thánh nhân của phong kiến ”, với gia tài những tác phẩm mang giá trị thời đại xuất sắc. Bắt đầu bằng khao khát cứu chữa bệnh tật cho con người, nhưng sau nhiều thưởng thức và ánh nhìn thâm thúy, rõ ràng Lỗ Tấn đã nhận ra rằng vào thế kỷ thứ 20, người Trung Quốc đều mắc chung một thứ bệnh mà không thuốc men nào hoàn toàn có thể chữa được, đó là căn bệnh hèn kém, dốt nát và mê tín dị đoan. Lỗ Tấn nhận thấy rằng bản thân phải tìm ra một thứ “ thuốc ” khác, chữa lành cái niềm tin u mê của dân tộc bản địa mình lúc bấy giờ, và còn gì thích hợp hơn là những giá trị niềm tin được truyền tải trên các trang văn nữa. Ông chính thức bỏ nghề y, theo nghiệp văn vô sản, khai sáng đồng bào từ đó. Thuốc là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Lỗ Tấn, cũng đồng thời truyền bá được tư tưởng của nhà văn về một thứ “ thuốc ” làm cho dân chúng giác ngộ được cách mạng và gắn bó với cách mạng, chứ không phải liên tục u mê, dốt nát với những hủ tục và các phương thuốc điên rồ được nữa. Trong tác phẩm nhân vật Hạ Du là một trong hai góc nhìn của xã hội mà Lỗ Tấn muốn đề cập đến, anh đại diện thay mặt cho cách mạng Trung Quốc lúc bấy giờ .
Hạ Du Open trong tác phẩm trong một sự kiện thật khiến người ta phải trăn trở tâm lý. Anh không một lần nào Open trực tiếp trong tác phẩm mà chỉ thấp trải qua thái độ của người kể chuyện và lời buôn chuyện các nhân vật trong truyện. Với người kể truyện Hạ Du là một người đáng trọng, đáng thương xót nhưng cũng lại là người đáng trách. Đáng kính trọng ở chỗ anh là một chiến sỹ cách mạng có tấm lòng yêu nước thâm thúy, anh đồng cảm được việc phải giải phóng dân tộc bản địa khỏi ách áp bức bóc lột của quân phát xít Nhật. Được xem là một trong những người thức tỉnh sớm và sáng suốt tiêu biểu vượt trội giữa một hội đồng dân tộc bản địa to lớn còn đang say ngủ, u mê cả về khoa học lẫn chính trị. Tư thế người cách mạng đi tiên phong của anh được bộc lộ một cách rõ nét trong việc khi đã bị bắt vào tù, xác lập đường chết nhưng Hạ Du vẫn rất kiên cường, một lòng với cách mạng, cố gắng nỗ lực thuyết phục và rủ đề lao cùng làm “ giặc ”, trở thành chí sĩ cách mạng. Tuy nhiên thật đáng buồn rằng sự nỗ lực của anh đã bị đáp lại mang những lời mắng chửi, cùng với những trận đòn đau vì người ta nghĩ anh bị điên, anh là thứ giặc đáng chết. Bên cạnh đó tấm lòng yêu nước, lòng tự tôn dân tộc bản địa, ý thức giác ngộ của anh còn được bộc lộ trong câu tuyên truyền mà anh nói với lão Nghĩa mắt con cá chép rằng : “ Thiên hạ nhà Mãn Thanh chính là của tất cả chúng ta ”. Điều đó biểu lộ lý tưởng của một nhà cách mạng vô sản lúc bấy giờ chính là lật đổ ngai vàng, xóa bỏ chính sách phong kiến đớn hèn, ngu ngục, giành chính quyền sở tại về tay nhân dân. Đồng thời cũng biểu lộ ý thức bảo vệ quốc gia, đánh đuổi ngoại tộc, giành lại độc lập, tự chủ cho quốc gia .
Tuy nhiên Hạ Du dẫu có mang những lý tưởng to lớn, vẻ vang và tốt đẹp đáng được kính trọng như vậy, nhưng ở nhân vật này lại cũng hiện hữu một sự đơn độc và đáng thương vô cùng. Việc giác ngộ sớm giữa cả hội đồng còn đang mê ngủ, đã đẩy anh vào tình thế một con thiên nga đứng giữa bầy vịt cỏ, đẩy Hạ Du vào tình cảnh lạc lõng và trơ trọi. Không ai đồng cảm việc anh làm, người ta xa lánh, sợ hãi, thậm chí còn họ còn chửi anh là kẻ điên, thứ phản động đáng phải nhận sự trừng phạt thích đáng. Cái đám đông hay chính là hình ảnh của nhân dân Trung Quốc lúc bấy giờ, khi buôn chuyện về Hạ Du, việc anh làm và cái chết của anh, họ đã có một cái nhìn thật xấu đi, họ dành cho anh những từ như “ thằng quỷ sứ ”, hay “ cái thằng nhãi con ấy không muốn sống nữa, thế thôi ! ”, rồi thì “ cái thằng nhãi con ấy chẳng ra cái thá gì hết ”, … Hàng loạt những câu từ thật ghê gớm, thật cay nghiệt dành cho một chàng trai trẻ làm cách mạng, chẳng may bị bắt phải xử tử được tung ra, họ tự do phán xét bằng cái nhận thức u mê, tăm tối và lỗi thời mà không một chút ít xót thương. Hạ Du, anh đã gây nên tội nghiệt gì để phải thế ? Đáng thương hơn nữa, cái chết của Hạ Du lại còn là do một tay người chú ruột sắp xếp, cái người được gọi là “ cụ Ba ” ấy đã đem cháu của mình ra thú, để rồi nhận ngon nghẻ đủ 20 lượng bạc trắng nhuốm đầy máu của cháu mình trong sung sướng. Rồi khốn nạn hơn nữa, cái chết của anh vì cách mạng, vì quốc gia, vì nhân dân lại còn chẳng đáng giá bằng việc máu của anh tẩm vào bánh bao sẽ là thứ thuốc thần chữa khỏi cái bệnh “ lao ” quái ác, mà người ta tranh nhau giành giật. Người ta chỉ hóng cho anh bị xử tử rồi sẽ hấp tấp vội vàng hứng lấy máu anh để làm “ thần dược ” trị bệnh. Thật đáng lòng xót xa cho một kiếp người đầy lý tưởng cao đẹp, và cũng không khỏi ngao ngán cho cái xã hội Trung Quốc dẫu đã ở thế kỷ 20 mà vẫn còn đủ sự lỗi thời, u mê không lối thoát. Không chỉ những người ngoài, Hạ Du còn đáng thương hơn nữa bởi chính người mẹ rứt ruột đẻ ra anh cũng không hiểu được những việc con mình làm là cao quý, là xứng danh, bà xấu hộ khi đến thăm mộ con, ngập ngừng không dám bước sang khu mộ của những người bị xử tử vì sợ phải điều tiếng. Có thể thấy rằng thảm kịch của Hạ Du chính là sự đơn độc, lạnh lẽo trên con đường cách mạng, việc không được quần chúng đồng cảm đã dẫn anh đến một kết cục đầy bi thảm. Anh chính là hình ảnh biểu trưng cho cuộc cách mạng Tân Hợi của Trung Quốc, góp thêm phần đánh đổ chính sách phong kiến lỗi thời, lỗi thời, nhưng vì sự xa rời quần chúng, không đạt được sự ủng hộ của đa phần dân chúng nên đã phải gật đầu rơi vào thất bại. Từ đó cũng nhận thấy rằng cái chết của Hạ Du – một chiến sỹ cách mạng yêu nước, giữa sự u mê lỗi thời của nhân dân, thật không có ý nghĩa, cũng không đem lại một thứ hiệu suất cao gì mang tính tuyên truyền, mà chỉ càng khiến những đám đông ngu muội, thêm tin cậy vào sự ngu dốt ấu trĩ của mình. Một cuộc cách mạng chỉ thực sự thành công xuất sắc và người chiến sỹ chỉ quyết tử có ý nghĩa khi mà được đồng cảm và được ủng hộ, toàn dân đoàn kết vì một mục tiêu chung .
Cuối cùng nhân vật Hạ Du, cũng như ý nghĩa cách mạng không phải là nội dung chính yếu mà Lỗ Tấn muốn nhắm đến. Mà thực tiễn sự Open của nhân vật Hạ Du là để tô đậm thêm cái “ căn bệnh ý thức ”, sự mê muội, chưa thức tỉnh của phần đông dân chúng Trung Quốc lúc bấy giờ, cũng như vạch trần sự đầu độc nguy cơ tiềm ẩn của nhà nước phong kiến bảo thủ và lỗi thời dành cho nhân dân trong thời đại loạn lạc lúc bấy giờ. Lỗ Tấn thực sự muốn tìm một phương “ thuốc ” để chữa tiệt cái căn bệnh ấy của quốc dân, nhưng có lẽ rằng thời gian viết tác phẩm này ông vẫn chưa xác lập được, mà mới chỉ có niềm kỳ vọng vào tương lai tươi đẹp của cách mạng .

Thuốc của Lỗ Tấn không chỉ nêu lên hiện thực đen tối của xã hội Trung Quốc trong một giai đoạn lịch sử đặc biệt là còn ngầm phê phán những hủ tục lạc hậu. Qua truyện ngắn, nhà văn Lỗ Tấn còn gợi ra mối quan hệ giữa quần chúng và cách mạng qua thái độ của nhân dân với người cộng sản Hạ Du. Tìm hiểu thêm những nét đặc sắc của truyện ngắn nổi tiếng này, bên cạnh bài Phân tích nhân vật Hạ Du trong tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn, các em có thể tìm đọc thêm: Phân tích Thuốc của Lỗ Tấn hay bài Hình ảnh con đường mòn phân chia ranh giới giữa hai bên nghĩa địa trong Thuốc của Lỗ Tấn.

Đăng bởi : trung học phổ thông Sóc Trăng
Chuyên mục : Giáo Dục

Source: https://evbn.org
Category: Góc Nhìn