Con người Đà Lạt – Tinh lọc và giữ lại những nét đẹp tính cách tinh túy nhất

Tôi chẳng biết mình phải lòng Đà Lạt từ khi nào và vì lẽ chi. Tôi cũng chẳng biết mình say lòng vì nơi đây từ lần quay lại thứ bao nhiêu ? Chỉ biết rằng, Đà Lạt – với nét êm ả dịu dàng và lịch sự vốn có, đã chiếm một góc nhỏ thật sâu trong trái tim tôi .

Đà Lạt là mảnh đất yêu thương với biết bao ưu ái. Đã Lạt hiền hòa với khí trời trong veo, Đà Lạt thơ mộng với kiến trúc Tây Âu, Đà Lạt dịu dàng với 4 mùa khoe sắc và Đà Lạt thanh lịch với nhịp sống chậm rãi mà yên an, với con người chân chất mà nồng hậu.

Nếu Đà Lạt không đẹp đến thế, không lịch sự đến vây, thì nhà sử học, nhà thơ và chí sĩ yêu nước Nguyễn Thông đã không dùng những vần thơ đẹp đến thế khi viết về :

“Na tu bản vũ man yên địa – Thượng hữu giang hồ lão khách tinh” (tạm dịch: Ngờ đâu xứ thượng mờ mây phủ – Gặp bạn tâm tình khách quý mong).

Để rồi, nhiều năm về sau, nơi đây lại lần nữa khiến vị bác sĩ tài ba của quả đât A.Yersin phải xiêu lòng, đến nỗi chẳng thể rời xa. Trong chuyến thám hiểm của mình vào năm 1893, ông đã viết về Đà Lạt như sau : “ Dân cư trong vùng thưa thớt. Vài làng người Lạch sống tập trung chuyên sâu dưới chân núi Lang Bian. Họ làm ruộng lúa rất tốt và rất hiếu khách. Chúng tôi được tiếp đón trong nhà chung của buôn Đăngya. Các chức sắc mang đến một chóe rượu cần. Rất may, họ không yên cầu tôi uống lần đầu hết tổng thể … ”

Có lẽ chính nét phóng khoáng hòa trộn cùng sự mến khách của người dân nơi đây đã để lại ấn tượng tốt đẹp với cả hai người họ. Ngày ấy, Đà Lạt là nơi ở của đại đa số người dân tộc thiểu số. Họ sống đời sống giản đơn, bình dị, sống phóng khoáng giữa núi rừng bạt ngàn. Rồi người Pháp đến, họ tìm ra và hân hoan với khát khao biến nơi đây trở thành một Paris thu nhỏ, một thành phố châu Âu giữa lòng châu Á. Cuộc thiết kế diễn ra, mang đến cho Đà Lạt một diên mạo mới, Tây hơn, trẻ hơn và mới lạ hơn .Cuộc thiết kế mở ra cũng là lúc người ta biết về Đà Lạt nhiều hơn. Và thế là, người dân tứ xứ kéo về nơi đây. Từ đô thị nghỉ ngơi của người Pháp trong thời kỳ thuộc địa đến “ Hoàng triều cương thổ ” của cơ quan chính phủ Nam triều, đó là một quy trình dịch chuyển của lịch sử dân tộc, nguyên do tạo nên những dòng hợp cư đến với Đà Lạt. Người Pháp đến, rồi người Hoa, rồi lưu dân từ mọi miền quốc gia như HĐ Hà Đông, Nghệ Tĩnh, Thừa Thiên – Huế, Tỉnh Quảng Ngãi, Tỉnh Bình Định cũng đã chọn Đà Lạt làm miền quê mới. Họ đến Đà Lạt, họ mang theo cả những nề nếp, lề thói nơi “ chôn nhau cắt rốn ” khiến cho nơi đây bỗng chốc trở thành một chiếc nôi văn hóa truyền thống phong phú .Trong một bài viết, nhà thơ Uông Thái Biểu đã cho rằng : “ Có thể nói rằng, nét tính cách của người Đà Lạt là sự hòa quyện giữa tính ngay thật, hồn nhiên của người dân tộc thiểu số địa phương với nét tế nhị, trọng lễ nghĩa của người miền bắc ; vẻ suy tư, trầm mặc, thận trọng của người Thừa Thiên – Huế ; tính chịu khó, cương nghị của người Quảng Nam, Tỉnh Quảng Ngãi ; nét đôn hậu, phóng túng của người phương nam, cách tiếp xúc khôn khéo của người Hoa và ý thức cầu tiến, không cố chấp của người Pháp. ”

Điều đáng quý là trong quy trình giao lưu và “ chung đụng ”, con người ta biết kiểm soát và điều chỉnh, bổ trợ những đức tính, phẩm chất tốt cho nhau ; vô hiệu những đậm chất ngầu riêng, cục bộ địa phương hay những tính cách không được phổ cập. Sự chung đụng ấy đã làm Open một mẫu người Đà Lạt càng về sau càng rõ nét truyền thống .Đa số những người rời quê nhà để đến với Đà Lạt đều là những dân cư bần hàn mang trong mình khát vọng vươn lên. Ở họ sống sót sự chịu khó, chịu thương chịu khó. Nét tính cách này, qua năm tháng, đã trở thành nét đẹp trong tính cách người Đà Lạt .Những năm tháng làm thần dân của “ Hoàng triều cương thổ ” cũng cho người Đà Lạt nhiễm chút giàu sang của giới quý tộc Nam triều. Mặt khác, Đà Lạt là một thành phố du lịch, hành khách trong và ngoài nước tiếp tục đến đây, khá nhiều dân cư sống bằng nghề kinh doanh thương mại du lịch nên đức tính mến khách được hình thành một cách tất yếu theo nhu yếu tự thân của ngành nghề .

Có thể nói, người Đà Lạt hôm nay, là tổng hòa của những năm tháng hội nhập, giao thoa, đào thải và giữ lại của nhiều nền văn hóa, nhiều nét tính cách, tinh lọc để giữ lại những điều tinh hoa nhất.

Sống trong một thiên nhiên và môi trường với khí hậu thoáng mát quanh năm cùng cảnh sắc vạn vật thiên nhiên xinh đẹp, yên bình và bình yên, những cuộc cuộc chiến tranh đã đi qua phần đông chỉ là tiếng vọng từ xa, không hề tác động ảnh hưởng trực tiếp và làm xáo động đến đời sống nơi đây. Chính vì thể người Đà Lạt đã quen sống với đời sống thanh thản, không tất bật mới đời sống xô bồ tạo nên tính cách của người Đà Lạt hiền lành, ngay thật, sớm thích nghi và hòa nhập với thiên nhiên và môi trường sống .Người Đà Lạt không dễ bất bình, nổi giận khi đứng trước những điều không dễ chịu. Có người khái quát về nét tính cách của người Đà Lạt là “ đi không vội, ăn không nhanh, nói không to, giận không hét ” .Cũng do ảnh hưởng tác động của khí hậu mát lạnh quanh năm đã hình thành nếp ăn mặc của người Đà Lạt rất kín kẽ – hình thành văn hóa truyền thống mặc của người Đà Lạt cũng rất riêng. Chiếc áo khoác ngoài và chiếc áo len trở thành phục trang quen thuộc, phổ cập của người Đà Lạt. Người Đà Lạt không thích ăn mặc hở hang, khêu gợi. Dù rằng, các “ Mã Sản Phẩm ” tân thời vẫn ảnh hưởng tác động, nhất là lớp trẻ ; nhưng sự tiếp thu sử dụng trong cách phục trang của người Đà Lạt có tinh lọc ; bảo vệ đẹp, ấm và kín kẽ !

Tôi không biết bao lần đã ngẩn ngơ trong thời gian tan trường, khi nhìn những tà áo dài bay trong nắng chiều. Khoảng khắc lịch sự ấy, chẳng hiểu sao lại khiến lòng người đắm say đến vậy .

Có lẽ với nhiều hành khách, điều khiến họ đến và quay lại với Đà Lạt, ngoài vẻ đẹp của trăm núi, ngàn sông, có lẽ rằng còn vì sự mến khách và nét lịch sự, dịu dàng êm ả trong tính cách của con người nơi đây .

Trải qua bao dịch chuyển, bao thăng trầm, bao cuộc thiết kế, thay đổi, thật may, khi con người Đà Lạt vẫn còn giữ lại những nét tính cách nguyên sơ như vậy .

Khái quát về vùng đất và con người Đà Lạt, cố Giáo sư Hồ Tấn Trai, nguyên Chủ nhiệm Khoa Ngữ Văn và Văn hóa học ( Trường Đại học Đà Lạt ) từng viết : “ Ở Đà Lạt, con người vẫn giữ được nhiều cái hồn nhiên, ngay thật, cái tính thiện, lòng nhân ái. Đà Lạt là một miền đất hiếm có, nơi có sự thân mật giữa lời nói và hành vi ứng xử, với hoạt động giải trí xã hội, chính trị với truyền thống lịch sử nhân nghĩa Nước Ta, là miền đất cảnh đẹp, người hiền. Đà Lạt là hòn ngọc quý của Nước Ta, là hoa khôi được mọi người ưu thích, càng trưởng thành càng xinh đẹp, càng hòa nhã, nhã nhặn, rộng lượng bao dung. Đồng thời, người Đà Lạt luôn giữ lối sống trung hiếu, kiên trinh, giàu ý chí và nghị lực như mẹ Âu Cơ hiện ra với tất cả chúng ta dưới dáng vóc núi Bà … ” .

Source: https://evbn.org
Category: Giới Tính