Nâng tầm, phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng

Nâng tầm, phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng

Nâng tầm, phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng

( Ảnh minh họa )Thanh Hóa là một trong những tỉnh có nhiều di tích lịch sử cách mạng. Để nâng tầm giá trị, lan tỏa niềm tin cách mạng và yêu nước đến phần đông nhân dân, tạo động lực can đảm và mạnh mẽ thôi thúc tăng trưởng kinh tế tài chính, nhất là kinh tế tài chính du lịch cần phải có một kế hoạch dài hơi với sự góp vốn đầu tư trọng điểm, chất lượng và hiệu suất cao .

Ngày 30-10-2019, Ban Thường vụ Tỉnh ủy đã ban hành Kết luận số 926-KL/TU về tăng cường sự lãnh đạo của các cấp ủy đảng đối với công tác bảo tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng nhằm giáo dục truyền thống yêu nước, cách mạng cho cán bộ, đảng viên và nhân dân tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2020 – 2030.

Mới đây Ủy Ban Nhân Dân tỉnh cũng đã phát hành Kế hoạch số 09 / KH-UBND về tiến hành thực thi Kết luận số 926 – KL / TU của Ban Thường vụ Tỉnh ủy. Mục tiêu kế hoạch là kêu gọi sự tham gia tích cực của toàn xã hội để tăng nhanh công tác làm việc bảo tồn và phát huy giá trị di tích lịch sử cách mạng nhằm mục đích bảo vệ, hồi sinh, làm sáng rõ và phát huy can đảm và mạnh mẽ giá trị của các di sản văn hóa truyền thống rực rỡ và phong phú và đa dạng trên địa phận, góp thêm phần thôi thúc tăng trưởng kinh tế tài chính – xã hội, nâng cao nhận thức, lòng tự hào của nhân dân về truyền thống lịch sử lịch sử cách mạng của quê nhà, quốc gia, tạo dựng hình ảnh tốt đẹp về Thanh Hóa so với hành khách .Theo đó, quá trình 2020 đến 2025 sẽ dữ gìn và bảo vệ, trùng tu, hồi sinh khoảng chừng 20 di tích, tiến trình còn lại 15 di tích. Nguồn kinh phí đầu tư góp vốn đầu tư cho di tích lấy từ ngân sách tỉnh, ngân sách các địa phương và nguồn kinh phí đầu tư kêu gọi hợp pháp khác .

Tuy nhiên, có thực tế là việc đầu tư nguồn lực vật chất lâu nay ở nhiều di tích dù được quan tâm, nhưng lại chưa khai thác được hết giá trị vì thiếu nguồn lực con người trong quản lý, khai thác, phát huy giá trị.

Sở dĩ như vậy, vì phần lớn di tích thuộc mô hình này đứng chân ở những địa phận nông thôn, vùng còn nhiều khó khăn vất vả nên khó lôi cuốn nguồn nhân lực chất lượng về thao tác. Trong khi đó cơ bản cán bộ làm công tác làm việc văn hóa truyền thống tại địa phương còn chắp vá, không được huấn luyện và đào tạo trình độ về di sản văn hóa truyền thống, đồng thời cùng lúc kiêm nhiệm nhiều việc, nên khó để phân phối được nhu yếu .

Chính vì thế, cùng với đầu tư nguồn kinh phí, cần thiết phải có cơ chế, chính sách để đào tạo nguồn nhân lực đáp ứng yêu cầu.

Từ nhu yếu này yên cầu ngành văn hóa truyền thống, thể thao và du lịch từ tỉnh đến cơ sở có di tích cần cân đối, điều tra và nghiên cứu cử cán bộ đi đào tạo và giảng dạy hoặc luân chuyển cán bộ có trình độ về cơ sở công tác làm việc luân phiên. Hàng năm dành kinh phí đầu tư mở các lớp tập huấn nhiệm vụ bảo tồn di sản văn hóa truyền thống cho cán bộ làm công tác làm việc quản trị văn hóa truyền thống, cán bộ tham mưu công tác làm việc bảo tồn di sản và đội ngũ hướng dẫn viên du lịch tại các khu di tích. Cùng với đó là nâng cao nhận thức, làm biến hóa ý thức của hội đồng dân cư để hướng họ chung tay cùng Nhà nước bảo vệ và phát huy giá trị di tích .Chỉ khi nào thiết kế xây dựng được đội ngũ cán bộ làm công tác làm việc văn hóa truyền thống ở cơ sở tốt mới hoàn toàn có thể phát huy được vừa đủ giá trị của di sản. Việc góp vốn đầu tư nguồn lực vật chất để dữ gìn và bảo vệ, tôn tạo di tích là điều kiện kèm theo cần, còn nguồn nhân lực cung ứng được nhu yếu trách nhiệm đặt ra tại mỗi di tích mới là điều kiện kèm theo đủ để phát huy tốt nhất giá trị của di sản. Điều này một lần nữa đặt ra và cần được các địa phương có di tích và cơ quan quản trị văn hóa truyền thống rất là thấm nhuần .Tuệ Vũ

Source: https://evbn.org
Category: Địa Danh