Nam thần nhà cô có bệnh – Tây Qua Duyên

Mùa đông năm 2010, Thành Phố Hà Nội Kinh Thành ( chỉ Bắc Kinh ), 10 giờ tối. Tuyết năm nay ở Kinh Thành đến muộn, tối nay tuyết đầu mùa mới mở màn rơi. Nhìn những bông tuyết trắng từ bầu trơi bay xuống, dù là người chưa từng thấy tuyết nhưng mỗi năm trông thấy tuyết đầu mùa sẽ rất thú vị. Người người đi trên đường đều nở nụ cười khi thấy đợt tuyết tiên phong của năm. Thỉnh thoảng còn hoàn toàn có thể phát hiện những đứa trẻ mặc quần áo dày đi cùng cha mẹ ra ngoài dạo phố, chúng chìa đôi tay nhỏ bé ra đón lấy bông tuyết, thấy tuyết rơi vào lòng bàn tay mình thì cười khanh khách, khiến người ta cũng cảm thấy rất vui tươi. Còn có cặp đôi bạn trẻ trẻ không nhịn được mà trao nhau nụ hôn tình tứ, lấy kỷ niệm về tuyết đầu mùa hơ nóng ngọn lửa tình yêu, thật là một đêm tuyết đầu mùa lãng mạn. Nhưng mà tự nhiên, từ một nơi nào đó trên phố vang lên tiếng khóc đau đớn vô cùng, người trên đường phố hoảng sợ, dồn dập cùng nhín đến nơi phát ra tiếng khóc. Đó là một cô gái, mặc áo nhung đỏ và đi đôi bốt màu trắng tuyết, làm thế nào một cô gái thanh xuân linh động lại đùng một cái khóc thét lên giữa đường như thế ? Bên cạnh cô gái không có người, vậy sẽ không phải cãi nhau với bạn trai, tuy nhiên cô gái đang cầm điện thoại thông minh, chẳng lẽ nghe được tin tức xấu gì đó ? Một người phụ nữ trung niên đến bên cạnh cô gái, trông có vẻ như là một người rất nhiệt tình, bà hỏi : ” Cháu làm thế nào vậy ? ” Cô gái ngẩng lên lộ ra khuôn mặt đầy nước mắt làm cho người phụ nữ trung niên hoảng hồn, cô nắm lấy tay bà, khóc lớn : ” Cô ơi, làm thế nào giờ đây, Ansel của chúng cháu phải đi rồi, anh ấy nói anh ấy phải đi ! Sau này sẽ không còn được gặp anh ấy nữa, huhuhu … ” Cô gái càng nói càng đau lòng liền gào khóc. Người phụ nữ trung niên tỏ ra không rõ ràng, chỉ biết có người sắp đi, đang muốn an ủi cô gái những câu đại loại như ” Thế giới này có buổi tiệc nào không tàn “, nhưng bà chưa lên tiếng thì mấy người đi qua bên cạnh tự nhiên bật ra tiếng than sợ hãi. Đó là mấy cô gái trẻ, họ đang sôi sục chuyện trò gì đó, sau lại bị tiếng gào khóc của cô gái kia gây chú ý quan tâm, mãi đến khi nghe được lời cô gái kia nói. Một cô trong đó ăn mặc rất thời thượng kích động túm lấy tay cô gái đang khóc, ” Em vừa mới nói gì ? Có phải em nói đến Ansel không ? Ansel hát ” Lullaby ” phải không ? Anh ấy phải đi ? Đi đâu ? Đã có chuyện gì ? Em mau nói rõ cho bọn chị đi ! ” Cô gái bị hành vi đó dọa ngừng cả khóc, ngây ngốc vấn đáp : ” Chính là Ansel đó, vừa qua Ansel nói anh ấy sẽ tạm rút lui khỏi ngành, sau đó … sau đó … ” Không cho cô nói hết, cô gái trẻ bỏ cô ra, lập tức lấy điện thoại cảm ứng lên mạng kiểm tra chuyện này. Những người trên phố nghe được tin cũng có không ít người thao tác giống cô gái đó, còn ở những nơi khác cũng có vô số người chú ý quan tâm đến chuyện này. Ngay cả người phụ nữ trung niên cũng có phản ứng, bà vỗ đùi, ” Ôi trời ơi, Ansel không phải chàng trai ca sĩ mà con gái mình rất thích đó sao ! ” Thời gian quay lại 5 tiếng trước. Ngày 20 tháng 12 hàng năm là ngày diễn ra buổi lễ trao giải âm nhạc Châu Á Thái Bình Dương, kể ra trong một năm giới âm nhạc đã thu được bao nhiêu album single và ca sĩ có thành tựu đáng mừng, mê hoặc vô số người trong giới âm nhạc và giới đĩa hát, đồng thời cũng là buổi lễ âm nhạc lớn nhất Châu Á Thái Bình Dương. Lễ trao giải do một nhóm những công ty quản trị âm nhạc và đĩa hát xuất sắc của những vương quốc Châu Á Thái Bình Dương yêu cầu lập nên, trải qua thời hạn dài lan rộng ra, xây dựng ra những Trụ sở ở những vương quốc Châu Á Thái Bình Dương, lôi cuốn rất nhiều ca sĩ, diễn viên, tác giả cho lời ca, tác giả của ca khúc xuất sắc, hàng năm lựa chọn ra trong đó những thành viên xuất sắc ưu tú đảm nhiệm chức giám khảo. Những giám khảo này sẽ bỏ phiếu cho tác phẩm âm nhạc, chọn ra người đoạt giải cho album yêu quý nhất hay gì đó, hiệu quả ở đầu cuối còn phải cộng thêm số lượng đĩa đơn tiêu thụ của năm đó. Buổi lễ âm nhạc Châu Á Thái Bình Dương năm nay được tổ chức triển khai ở Hải Thành ( Q. TT hành chính thành phố Bắc Hải ) nước Z. Năm giờ chiều, những ca sĩ, đơn vị sản xuất âm nhạc đi trên thảm đỏ. Trong buổi lễ trang trọng này, người được mong đợi và chăm sóc nhất chính là Ansel Jin, siêu sao Thiên Vương Châu Á lúc bấy giờ. Ansel Jin, Cận An, năm mười tám tuổi được nhà phân phối âm nhạc Lâm Trường Ca khai thác, chính thức ký hợp đồng với công ty vui chơi Phi Dương của Lâm Trường Ca, không chỉ có vậy Lâm Trường Ca còn tự mình đảm nhiệm chức vụ người đại diện thay mặt. Vừa ra đời, Lâm Trường Ca với tư cách nhà phân phối âm nhạc đã phổ nhạc cho lời của tác giả Cảnh Hi, tạo nên single ra đời tiên phong ” Lullaby ” của Ansel, thế cho nên trở nên nổi tiếng, nhanh gọn trở thành nhân vật đứng đầu trong giới âm nhạc, giành lấy những phần thưởng cho người mới năm đó, với lý lịch ra đời như vậy đã nhận được phần thưởng cho người mới kĩ năng nhất tại buổi lễ trao giải âm nhạc Châu Á Thái Bình Dương năm 2000, một bước lên mây đến tận ngày hôm nay. Bây giờ Ansel hai mươi tám tuổi nhưng đã trở thành siêu sao Thiên Vương nước Z, thậm chí còn cả Châu Á Thái Bình Dương, không ít người nổi tiếng kiêng dè, thật không hổ là đứa con cưng của giới âm nhạc. Tại buổi lễ trao giải âm nhạc Châu Á Thái Bình Dương năm đó, phần thưởng không phải trao cho nhân vật mới đứng đầu năm mà là Ca thần Trương Tử Quốc đã rút lui được một năm. Khi nhận giải anh ta đã khen ngợi giọng ca trong mát, đi vào lòng người của Ansel, nói rằng trong độ tuổi thuận tiện xốc nổi này anh lại có được sự bình ổn, thuần túy và thông suốt, còn nói đùa hy vọng mọi người chăm sóc đến âm nhạc của anh hơn, tận mắt chứng kiến sự trưởng thành của anh mà không phải bị dung mạo xinh xắn lôi cuốn rồi quên đi bài hát của anh. Nhưng Trương Tử Quốc không biết rằng, vì câu nói này của anh ta, Ansel dứt khoát giảm bớt thời cơ Open trước ống kính, giấu mình phía sau âm nhạc, dùng hết tâm sức đánh bóng âm nhạc của mình, làm cho rất nhiều fan hâm mộ khó hiểu là làm thế nào nam thần của họ không Open ! Nhiều người cắn khăn tay ngậm ngùi. Cái khác không nói, đến sáu giờ ba mươi, một chiếc xe con màu đen dừng trước lối vào sân khấu Cảnh Hoa lớn nhất Hải Thành, những người đi trên thảm đỏ tự nhiên nghe thấy tiếng thét chói tai vang dội của fan hâm mộ đều biết rằng, Ansel đã tới. Cửa xe mở ra, Cận An mặc áo lông trắng cùng quần kaki đơn thuần, khoác bên ngoài một chiếc áo gió màu xám bước xuống, ánh đèn flash không ngừng nhấp nháy, toàn bộ phóng viên báo chí đều không hề kháng cự chuyển ống kính về phía anh, mặc dầu anh mặc bộ đồ đơn thuần nhất, không có bất kể trang sức đẹp trang trí gì nhưng chỉ riêng bản thân anh đã tỏa sáng rồi. Cận An gật đầu đơn thuần đồng thời nở nụ cười khẽ với người hâm mộ, sau đó lững thững đi vào hội trường trong khi phóng viên báo chí không ngừng bấm máy, trọn vẹn không như những người khác còn phải đứng lại tạo tư thế chụp, chờ để được phỏng vấn. Trông anh giống như rất vô lễ nhưng mọi người không phải không quen, chính bới anh chính là Ansel Jin. Ngồi vào vị trí của mình, hình như người bên cạnh còn chưa đến, Cận An nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng trên trong thực tiễn anh đang tâm lý. Thời gian trôi qua từng giây, sau cuối buổi lễ đã mở màn, màn trình diễn mở màn qua đi, dẫn chương trình J và Tề Nguyệt Song cùng cười đi ra, ông J nói : ” Hãy dành một tràng pháo tay cho tiết mục vừa qua của Thiên Đoàn LA Châu Á, đương nhiên không được quên phải cho cả tôi và tiểu Song Nhi ! Chào mừng buổi lễ âm nhạc Châu Á Thái Bình Dương lần thứ 49. Thật vui mừng biết bao khi được gặp lại mọi người ! ” Bên dưới tự nhiên vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, còn có cả tiếng hoan hô của người hâm mộ. Tề Nguyệt Song sinh động nháy mắt cười nói : ” Tôi cũng không có được da mặt dày như J, tôi biết mọi người vẫn chưa muốn gặp chúng tôi đâu. Tiết mục mở màn vừa qua của LA thật vô cùng kinh diễm, họ đã giúp tất cả chúng ta kéo tấm màn che buổi lễ, mang đến ngọn lửa cho đêm nay. Tài năng âm nhạc không hề tưởng tượng, dù bạn là ai, âm nhạc khiến tất cả chúng ta có chung lời nói, chính âm nhạc đã đưa tất cả chúng ta đến đây, giúp tất cả chúng ta trải qua đời sống tươi đẹp nhất … Xin mời vị khách trao giải tiên phong ! ” Nhân vật đứng lên trao giải cười nói : ” Có một người từ khi ra đời đến nay đã gặt hái được rất nhiều phần thưởng lớn, chỉ mười năm ngắn ngủi cậu ấy đã trở thành siêu sao Thiên Vương của nước Z, mỗi một ca khúc của cậu ấy đều là những tinh phẩm được tỉ mỉ tạo ra, mỗi một bài đều được lưu truyền rất lâu, cậu ấy đem đến sự bình ổn, thuần túy và thông suốt, chính cậu ấy là người dẫn dắt cho làng vui chơi âm nhạc Hoa Ngữ. Năm nay cũng không ngoại lệ, ca sĩ đứng đầu năm tại buổi lễ âm nhạc Châu Á Thái Bình Dương 2010 chính là – Ansel Jin ! ” Cận An đứng lên khỏi ghế, khẽ ôm lấy người bên cạnh, quay về sau vẫy tay rồi mới đi lên sân khấu, đảm nhiệm phần thưởng ca sĩ đứng đầu hàng năm, nói trước micro : ” Để bày tỏ cảm nghĩ khi nhận được phần thưởng, tôi xin trình diễn ca khúc ‘ The Time ’ Tặng Ngay mọi người. ” Sự giật mình này của Cận An làm người ta không kịp trở tay, cũng may mọi người đều có được sự chuyên nghiệp sẵn có, lập tức điều động những phương diện, ánh sáng, âm nhạc đều được chuẩn bị sẵn sàng trong thời hạn ngắn. Giọng ca trong mát, đi thẳng vào lòng người, bài hát ” The Time ” nhẹ nhàng sâu lắng tỏ ra có hơi không hợp với buổi thịnh yến, nhưng khiến người ta chìm đắm trong khoảng chừng thời hạn đẹp nhất, là thời hạn đẹp nhất do anh mang đến. Hát xong, Cận An nở nụ cười, anh nói : ” Mười năm trước, vì một lần vô tình tôi đã bước chân vào con đường nghệ thuật và thẩm mỹ, tham gia giới âm nhạc. Ban đầu, như mong muốn có được sự trợ giúp của rất nhiều người, xin gửi lời cám ơn đến anh Lâm Trường Ca, chính anh đã khai thác em, cũng trợ giúp em rất lớn trên con đường âm nhạc mới tạo nên Ansel và những ca khúc của Ansel được mọi người yêu thích. Bây giờ, tôi phải đưa ra một quyết định hành động, quyết định hành động này với tôi rất quan trọng, nhưng đây không phải hành vi thiếu tâm lý, hoàn toàn có thể sẽ rất thương cảm, nhưng mỗi tối tôi đều nghĩ, ngày hôm nay gửi tới mọi người cái ôm biết ơn và niềm hạnh phúc lớn nhất đồng thời công bố, Ansel Jin sẽ rút khỏi giới âm nhạc. Trong đời sống tương lai, tôi vẫn sẽ không quên quãng thời hạn mười năm đẹp tươi mà mọi người dành cho tôi, xin cám ơn. ” Dứt lời, toàn bộ mọi người vang lên tiếng kinh hô lo âu xen lẫn khó tin, Cận An sau cuối nở nụ cười đơn thuần, nắm lấy vinh quang, đêm nay rút khỏi giới âm nhạc .

41Có bài mới Re: [Hiện đại] Nam thần nhà cô có bệnh – Tây Qua Duyên – Điểm:

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: 0.90 x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Chương 2

Người hâm mộ và lưu luyến

Ngày 20 tháng 12 năm 2010, Cận An tuyên bố rút lui khỏi giới âm nhạc tại buổi lễ Âm nhạc Châu Á dẫn đến chấn động to lớn cho nước Z lẫn cả Châu Á. Chuyện này quá bất ngờ, khiến mọi người tưởng rằng đây chỉ là trò đùa của Ansel, đáng tiếc, hôm nay không phải ngày Cá Tháng Tư, mà Ansel cũng không phải người thích nói đùa.

Những người hâm mộ Ansel cũng bối rối, điên rồi, tinh thần quần chúng sôi trào, rất nhiều người tụ tập trước sân trống công ty giải trí Phi Dương của Lâm Trường Ca, yêu cầu Phi Dương giải thích. Còn người hâm mộ ở nơi khác thì ào ào lên mạng, theo dõi người phụ trách câu lạc bộ người hâm mộ đến Phi Dương.

Các phóng viên đều bàn tán xôn xao, người đó là ai? Là Ansel đó, Ansel muốn rút khỏi giới âm nhạc, chuyện này rất có tính khai thác, có người đoán có phải Phi Dương và Ansel có xích mích gì đó nên Ansel mới rút lui, hay là Ansel gặp chuyện chẳng lành?

Có rất nhiều suy đoán nổi lên, mấy ngày nay đầu đề các tờ báo giải trí lớn đều xoay quanh việc Ansel rút khỏi ngành, cho dù người không biết đến Ansel cũng biết, có người thậm chí còn vì đó mà nghe bài hát của Ansel, sau đó trở thành người hâm mộ Ansel thì phải đối mặt với sự thật thần tượng sẽ rút lui.

Nhưng các bên phản ứng ra sao thì công ty giải trí Phi Dương vẫn không có ra mặt, cho đến lễ Giáng Sinh, công ty giải trí Phi Dương mới tuyên bố, Ansel sẽ giải thích rõ việc rút khỏi giới âm nhạc trong video trên trang web. 8 giờ tối hôm đó, công ty giải trí Phi Dương gửi lên trang web của Ansel một video, là video do Ansel tự ghi hình.

Mở trang web của Ansel, giao diện là hình gương mặt nhìn nghiêng trông rất mông lung của Ansel, mái tóc đen mỏng lộn xộn, gương mặt như tranh vẽ, ánh mắt bình lặng khép lại, khóe miệng nhếch lên tạo thành một đường cong, khung hình trắng tô điểm thêm cho vẻ mông lung ấy, giống như Trương Tử Quốc nói, không chỉ âm nhạc của anh mà con người của anh cũng bình lặng, thuần túy và thông suốt vậy đó.

Trang web của Ansel không còn các bài đăng như trước, chỉ có một video nằm chính giữa, khi vào trang web sẽ tự động phát.

Màn hình đen của video dần biến mất, đập vào mắt chính là Ansel, anh ngồi trên salon, mặc quần áo đơn giản ở nhà, bình tĩnh nhìn về phía trước mấy giây, dường như đang chờ người xem bình tĩnh lại, sau đó mới nở nụ cười, nói: “Tôi là Ansel.”

Trong nháy mắt, toàn bộ người hâm mộ đang xem đều cảm thấy trong lòng vừa chua xót vừa vui vẻ, vành mắt hình như đã có thêm những giọt nước. Đây chính là Ansel của bọn họ, chờ đợi nhiều ngày qua, tất cả những lo lắng suy nghĩ trong lòng, dù lớn bao nhiêu đều đã được buông bỏ ngay lúc này, thậm chí cảm thấy chỉ cần Ansel đã quyết định, chỉ cần Ansel giải thích, bọn họ đều sẽ một lòng ủng hộ.

“Đầu tiên, tôi xin nói một tiếng xin lỗi với những người vẫn luôn ủng hộ tôi. Tôi biết, mấy ngày trước lời tuyên bố của tôi đã khiến mọi người kinh ngạc và khó tin thế nào, chắc hẳn các bạn không hiểu vì sao tôi đưa ra quyết định đó, thậm chí lo lắng có phải tôi đã xảy ra chuyện gì nên không thể tiếp tục sự nghiệp ca hát được nữa không. Đã khiến các bạn lo lắng, tôi xin lỗi.”

Lúc này đây, nghe được câu nói xin lỗi của thần tượng, thông cảm với tâm tình của bọn họ, người hâm mộ đã không còn cách nào nén nổi nước mắt, thậm chí có người còn ôm nhau khóc. Không phải phô trương, cũng không phải say mê, chỉ là bọn họ rất yêu thích Ansel, thích các bài hát của Ansel đã mang đến cảm nhận tuyệt vời cho bọn họ, cám ơn những ca khúc của Ansel đã an ủi những khi họ cô đơn buồn bã.

“Các bạn fan thân mến, tôi đã nghe được tin tức của các bạn từ Phi Dương, tôi cảm thấy mình nên giải thích rõ ràng chuyện rút khỏi giới âm nhạc, vậy nên tiếp theo đây, xin các bạn hãy bình tĩnh nghe tôi nói hết. Tôi đưa ra quyết định này không phải trò đùa do bị kích động, thật sự tôi đã suy nghĩ một thời gian dài rồi mới đưa ra.

Tôi rất thích ca hát, mười năm trước anh Lâm Trường Ca đưa tôi ra xuất hiện trước mặt các bạn mới có Ansel của hôm nay. Từ một Ansel hát rất khó nghe đến một Ansel hát hay, tôi rất vinh hạnh, bởi vì có các bạn.

Tôi rất thỏa mãn, mười năm đi trên con đường này, từng có vui vẻ, có đau khổ, nhưng lớn hơn nữa là thỏa mãn. Tuy tôi mất đi rất nhiều, nhưng cũng đã nhận được rất nhiều. Tiếp theo, tôi sẽ nói lý do rút khỏi giới âm nhạc, đây không phải bản thảo đã viết trước, cũng không phải để lừa dối che dấu gì cả, chúng là suy nghĩ thật sự của tôi.

Lần này tôi đưa ra quyết định, không hề có bất cứ quan hệ gì với công ty giải trí Phi Dương, tôi không gặp phải áp lực bị ép rút lui, cho nên các bạn không nên vì thế mà lo lắng hay phẫn nộ, lần này tôi đi, thuần túy là do cá nhân tôi có chuyện cần làm.

Tôi đã để lại những ca khúc hay nhất cho các bạn, còn bây giờ, tôi cảm thấy mình cần phải rút lui, đi tìm con người thật của tôi. Tôi đã nhận được sự vui vẻ và thỏa mãn từ các bạn, tôi vô cùng quý trọng, quý trọng tình cảm của các bạn cho tôi, cuối cùng tôi không có gì có thể đáp lại tình yêu của các bạn, vậy nên chỉ có thể dùng một ca khúc để diễn tả lại, tăng cho các bạn, “Trọn đời với ca hát”.”

Ngày 20 tháng 12 năm 2010, Cận An tuyên bố rút lui khỏi giới âm nhạc tại buổi lễ Âm nhạc Châu Á dẫn đến chấn động to lớn cho nước Z lẫn cả Châu Á. Chuyện này quá bất ngờ, khiến mọi người tưởng rằng đây chỉ là trò đùa của Ansel, đáng tiếc, hôm nay không phải ngày Cá Tháng Tư, mà Ansel cũng không phải người thích nói đùa.Những người hâm mộ Ansel cũng bối rối, điên rồi, tinh thần quần chúng sôi trào, rất nhiều người tụ tập trước sân trống công ty giải trí Phi Dương của Lâm Trường Ca, yêu cầu Phi Dương giải thích. Còn người hâm mộ ở nơi khác thì ào ào lên mạng, theo dõi người phụ trách câu lạc bộ người hâm mộ đến Phi Dương.Các phóng viên đều bàn tán xôn xao, người đó là ai? Là Ansel đó, Ansel muốn rút khỏi giới âm nhạc, chuyện này rất có tính khai thác, có người đoán có phải Phi Dương và Ansel có xích mích gì đó nên Ansel mới rút lui, hay là Ansel gặp chuyện chẳng lành?Có rất nhiều suy đoán nổi lên, mấy ngày nay đầu đề các tờ báo giải trí lớn đều xoay quanh việc Ansel rút khỏi ngành, cho dù người không biết đến Ansel cũng biết, có người thậm chí còn vì đó mà nghe bài hát của Ansel, sau đó trở thành người hâm mộ Ansel thì phải đối mặt với sự thật thần tượng sẽ rút lui.Nhưng các bên phản ứng ra sao thì công ty giải trí Phi Dương vẫn không có ra mặt, cho đến lễ Giáng Sinh, công ty giải trí Phi Dương mới tuyên bố, Ansel sẽ giải thích rõ việc rút khỏi giới âm nhạc trong video trên trang web. 8 giờ tối hôm đó, công ty giải trí Phi Dương gửi lên trang web của Ansel một video, là video do Ansel tự ghi hình.Mở trang web của Ansel, giao diện là hình gương mặt nhìn nghiêng trông rất mông lung của Ansel, mái tóc đen mỏng lộn xộn, gương mặt như tranh vẽ, ánh mắt bình lặng khép lại, khóe miệng nhếch lên tạo thành một đường cong, khung hình trắng tô điểm thêm cho vẻ mông lung ấy, giống như Trương Tử Quốc nói, không chỉ âm nhạc của anh mà con người của anh cũng bình lặng, thuần túy và thông suốt vậy đó.Trang web của Ansel không còn các bài đăng như trước, chỉ có một video nằm chính giữa, khi vào trang web sẽ tự động phát.Màn hình đen của video dần biến mất, đập vào mắt chính là Ansel, anh ngồi trên salon, mặc quần áo đơn giản ở nhà, bình tĩnh nhìn về phía trước mấy giây, dường như đang chờ người xem bình tĩnh lại, sau đó mới nở nụ cười, nói: “Tôi là Ansel.”Trong nháy mắt, toàn bộ người hâm mộ đang xem đều cảm thấy trong lòng vừa chua xót vừa vui vẻ, vành mắt hình như đã có thêm những giọt nước. Đây chính là Ansel của bọn họ, chờ đợi nhiều ngày qua, tất cả những lo lắng suy nghĩ trong lòng, dù lớn bao nhiêu đều đã được buông bỏ ngay lúc này, thậm chí cảm thấy chỉ cần Ansel đã quyết định, chỉ cần Ansel giải thích, bọn họ đều sẽ một lòng ủng hộ.”Đầu tiên, tôi xin nói một tiếng xin lỗi với những người vẫn luôn ủng hộ tôi. Tôi biết, mấy ngày trước lời tuyên bố của tôi đã khiến mọi người kinh ngạc và khó tin thế nào, chắc hẳn các bạn không hiểu vì sao tôi đưa ra quyết định đó, thậm chí lo lắng có phải tôi đã xảy ra chuyện gì nên không thể tiếp tục sự nghiệp ca hát được nữa không. Đã khiến các bạn lo lắng, tôi xin lỗi.”Lúc này đây, nghe được câu nói xin lỗi của thần tượng, thông cảm với tâm tình của bọn họ, người hâm mộ đã không còn cách nào nén nổi nước mắt, thậm chí có người còn ôm nhau khóc. Không phải phô trương, cũng không phải say mê, chỉ là bọn họ rất yêu thích Ansel, thích các bài hát của Ansel đã mang đến cảm nhận tuyệt vời cho bọn họ, cám ơn những ca khúc của Ansel đã an ủi những khi họ cô đơn buồn bã.”Các bạn fan thân mến, tôi đã nghe được tin tức của các bạn từ Phi Dương, tôi cảm thấy mình nên giải thích rõ ràng chuyện rút khỏi giới âm nhạc, vậy nên tiếp theo đây, xin các bạn hãy bình tĩnh nghe tôi nói hết. Tôi đưa ra quyết định này không phải trò đùa do bị kích động, thật sự tôi đã suy nghĩ một thời gian dài rồi mới đưa ra.Tôi rất thích ca hát, mười năm trước anh Lâm Trường Ca đưa tôi ra xuất hiện trước mặt các bạn mới có Ansel của hôm nay. Từ một Ansel hát rất khó nghe đến một Ansel hát hay, tôi rất vinh hạnh, bởi vì có các bạn.Tôi rất thỏa mãn, mười năm đi trên con đường này, từng có vui vẻ, có đau khổ, nhưng lớn hơn nữa là thỏa mãn. Tuy tôi mất đi rất nhiều, nhưng cũng đã nhận được rất nhiều. Tiếp theo, tôi sẽ nói lý do rút khỏi giới âm nhạc, đây không phải bản thảo đã viết trước, cũng không phải để lừa dối che dấu gì cả, chúng là suy nghĩ thật sự của tôi.Lần này tôi đưa ra quyết định, không hề có bất cứ quan hệ gì với công ty giải trí Phi Dương, tôi không gặp phải áp lực bị ép rút lui, cho nên các bạn không nên vì thế mà lo lắng hay phẫn nộ, lần này tôi đi, thuần túy là do cá nhân tôi có chuyện cần làm.Tôi đã để lại những ca khúc hay nhất cho các bạn, còn bây giờ, tôi cảm thấy mình cần phải rút lui, đi tìm con người thật của tôi. Tôi đã nhận được sự vui vẻ và thỏa mãn từ các bạn, tôi vô cùng quý trọng, quý trọng tình cảm của các bạn cho tôi, cuối cùng tôi không có gì có thể đáp lại tình yêu của các bạn, vậy nên chỉ có thể dùng một ca khúc để diễn tả lại, tăng cho các bạn, “Trọn đời với ca hát”.”

Ngoảnh lại nhìn mỗi năm đi qua,

Gió lướt qua gương mặt và trang phục,

Những nốt nhạc tung bay gõ lên trong tim,

Có một bài ca,

Chỉ mong được hát cả đời,

Hát với nỗi nhớ các bạn mỗi ngày,

Mặc cho thời gian bao la,

Mặc cho năm tháng buồn phiền,

Bài ca tôi thích vẫn đang hát,

Không cần phải suy nghĩ chi nữa.

Tiếng hát lưu luyến,

Tiếng reo hò bịn rịn chia tay,

Dù cho lưu luyến mắt ngậm lệ nóng,

Tôi cũng hi vọng,

Khi đêm đến lại nhớ đến các bạn.

Mười năm tỏa sáng,

Cám ơn vì có bạn.

Hát lên bài ca còn khuyết,

Không cần nghĩ thêm chi,

Những âm thanh quý giá vĩnh viễn sẽ đi cùng tôi,

Vừa là tạm biệt, vừa là sưởi ấm trái tim,

Có một bài ca,

Chỉ mong được hát cả đời,

Hát với nỗi nhớ các bạn mỗi ngày.

Video đã phát hết, nhưng toàn bộ người xem đã khóc không thành tiếng, cho dù không phải người hâm mộ, cũng không nhịn được cảm giác chia tay trong giọng ca, nước mắt đẫm hoen mi.

Sự rút lui của Ansel tạo nên con sóng lớn, lần này qua video đã khiến con sóng trở nên yên ả. Cuối cùng, rất nhiều người hâm mộ không nhịn được đã dồn dập gửi tin nhắn lên trang web, dù không ai nhắn giống ai nhưng đều quy về một câu nói: “Ansel, chúng em đang đợi anh trở về.”

Bọn họ không biết Ansel có trở lại giới âm nhạc nữa không, nhưng bọn họ tin Ansel sẽ cảm nhận được tâm tình của họ, nếu Ansel có một chút xíu không nỡ, hoặc sau này Ansel tìm được con người thật sẽ dùng một diện mạo khác quay về thì sao? Nếu có một phần vạn ấy? Dẫu sao thì Ansel cũng không nói là sẽ không quay về mà!

Họ đã yêu thích Ansel mười năm, đây là sự yêu mến mà thời gian không thể phai mờ, cho nên, họ bằng lòng chờ đợi, vì vậy họ đều nói: “Ansel, chúng em đang đợi anh trở về.”

Thế nhân vật trong chủ đề này – Ansel hiện đang làm gì?

“Cộc cộc cộc cộc.”

Cánh cửa gỗ hé mở, lộ ra gương mặt Ansel, anh gật đầu với người bên ngoài, “Đi thôi.” Thì ra anh đã chuẩn bị xong tất cả, mặc áo len đơn giản và quần kaki, đi khỏi căn hộ đã ở nhiều năm, cũng không biết sau này còn có thể quay lại không.

Người tới đón Cận An là trợ lý của anh, đồng thời cũng là người đại diện thay thế Lâm Trường Ca những lúc anh ta bận công việc, Kiều Tấn Vũ. Hai người đi thang máy xuống thẳng nhà để xe dưới hầm, lên một chiếc xe con màu đen, rèm trong xe cũng kéo lên, lái xe đã chuẩn bị xong, chờ hai người ngồi lên liền khởi động xe đến thẳng sân bay.

Trên xe, Kiều Tấn Vũ vẫn không nhịn được nhìn Cận An mấy lần, “Ansel, cậu thực sự sẽ rút khỏi giới âm nhạc sao?”

Gương mặt Cận An không chút biểu lộ, ngay cả giọng nói cũng lạnh nhạt, anh nói: “Không phải đã tuyên bố rõ ràng rồi à?”

“Rõ ràng cậu đang như mặt trời ban trưa, đứng trên đỉnh cao của giới âm nhạc, thế mà cậu…” Làm sao lại không đếm xỉa đến những việc mà mình đã cố gắng vất vả để giành được? Có lẽ trong mắt người ngoài đều cảm thấy Ansel là một người rất may mắn, một ca sĩ bước trên mây xanh, vừa khởi nghiệp đã giành được giải thưởng, có album single của nhà sản xuất âm nhạc, bản thân có được những tài nguyên tốt nhất, cho nên anh có thể bước lên địa vị hôm nay cũng là chuyện đương nhiên.

Thế nhưng trên thế giới này nào có nhiều chuyện đương nhiên như vậy, trước giờ chưa từng có, từ nơi người ngoài không thấy được, anh nỗ lực học tập, học toàn bộ kiến thức về âm nhạc, học làm sao để trở thành ca sĩ, mỗi một bài hát đều dốc lòng luyện tập… Một ca sĩ phải đổ bao nhiêu mồ hôi không ai biết được.

Cận An im lặng một lúc mới lên tiếng: “A Vũ, thật ra em hơi mệt.”

Kiều Tấn Vũ chợt thấy đau lòng, chỉ một câu “mệt mỏi” đã bao hàm những điều anh ta biết và không biết, anh ta thật sự không rõ, nhưng anh ta cũng hiểu, Ansel muốn rút khỏi giới âm nhạc, tạm thời là bây giờ, sau này có về hay không thì anh ta không biết…

“Ansel…”

“Hả?”

Kiều Tấn Vũ cười với Cận An, anh ta nói: “Sau này, nếu cậu có ý quay lại, hãy để tôi được tiếp tục làm trợ lý và người đại diện của cậu nhé.”

Cận An hơi ngẩn ra, cũng cười khẽ nhưng thật lòng, “Được, nếu có cơ hội.” Anh cũng không biết mình còn về được không, nhưng nếu trái tim anh thay đổi, anh nghĩ, anh hi vọng sẽ được quay lại, bởi vì nơi này có sự nghiệp ca hát anh thích, có bạn bè của anh, còn có cả những người hâm mộ quý trọng anh.

Kiều Tấn Vũ đưa Cận An đến sân bay, nhìn anh bước vào khu vực kiểm tra an ninh, đến phòng chờ VIP, nghĩ thầm, hi vọng sau khi từ biệt còn có thể gặp lại.

Sau một đoạn nhạc chuông, cuộc điện thoại được nối, Kiều Tấn Vũ nghe giọng nói có phần mệt mỏi của Lâm Trường Ca, “A Vũ, Ansel lên máy bay chưa?”

“Còn chưa, vừa mới qua cửa kiểm tra an ninh, bây giờ đang ở phòng chờ.” Kiều Tấn Vũ nhìn thoáng qua bên kia, tuy đã sớm không còn thấy bóng dáng đó nữa.

Lâm Trường Ca im lặng, ngay sau đó nói: “Vậy cậu về đi, chuyện của Ansel còn chờ cậu giải quyết.” Đúng vậy, tuy Ansel đã đi, nhưng còn rất nhiều chuyện phải xử lý, bao gồm fan hâm mộ, những vi phạm hợp đồng Ansel ký trước đó.

“Em biết rồi, anh Lâm, mà tại sao Ansel lại muốn đi?” Tuy Kiều Tấn Vũ đã công nhận câu trả lời của Ansel, nhưng anh ta cũng biết trong này còn có chuyện khác, anh ta đã đi theo Ansel lâu rồi, có tình hình gì anh ta có thể cảm nhận được.

Lâm Trường Ca lại im lặng, nhưng cuối cùng vẫn nói: “A Vũ, thật ra Ansel đã bị đè nén rất lâu, cậu ấy cần phải được nghỉ ngơi, cần có sự yên tĩnh, có lẽ còn cần…” Những câu phía sau Kiều Tấn Vũ không nghe rõ, nhưng không biết vì sao, Kiều Tấn Vũ cảm thấy đó không phải điều anh ta muốn nghe, anh ta thậm chí còn thấy sợ, nghĩ đến những chuyện không tốt trong vòng giải trí, những chuyện đó đã khiến vòng giải trí mất đi rất nhiều nghệ sĩ xuất sắc.

Còn Cận An mà bọn họ đang nhắc đến đâu rồi, bây giờ anh đã lên máy bay đến nước M.Video đã phát hết, nhưng hàng loạt người xem đã khóc không thành tiếng, mặc dầu không phải người hâm mộ, cũng không nhịn được cảm xúc chia tay trong giọng ca, nước mắt đẫm hoen mi. Sự rút lui của Ansel tạo nên con sóng lớn, lần này qua video đã khiến con sóng trở nên yên ả. Cuối cùng, rất nhiều người hâm mộ không nhịn được đã dồn dập gửi tin nhắn lên trang web, dù không ai nhắn giống ai nhưng đều quy về một câu nói : ” Ansel, chúng em đang đợi anh trở lại. ” Bọn họ không biết Ansel có trở lại giới âm nhạc nữa không, nhưng bọn họ tin Ansel sẽ cảm nhận được tâm tình của họ, nếu Ansel có một chút xíu không nỡ, hoặc sau này Ansel tìm được con người thật sẽ dùng một diện mạo khác quay về thì sao ? Nếu có một phần vạn ấy ? Dẫu sao thì Ansel cũng không nói là sẽ không quay về mà ! Họ đã yêu quý Ansel mười năm, đây là sự yêu quý mà thời hạn không hề phai mờ, vì vậy, họ bằng lòng chờ đón, vì thế họ đều nói : ” Ansel, chúng em đang đợi anh quay trở lại. ” Thế nhân vật trong chủ đề này – Ansel hiện đang làm gì ? ” Cộc cộc cộc cộc. ” Cánh cửa gỗ hé mở, lộ ra khuôn mặt Ansel, anh gật đầu với người bên ngoài, ” Đi thôi. ” Thì ra anh đã sẵn sàng chuẩn bị xong toàn bộ, mặc áo len đơn thuần và quần kaki, đi khỏi nhà ở đã ở nhiều năm, cũng không biết sau này còn hoàn toàn có thể quay lại không. Người tới đón Cận An là trợ lý của anh, đồng thời cũng là người đại diện thay mặt thay thế sửa chữa Lâm Trường Ca những lúc anh ta bận việc làm, Kiều Tấn Vũ. Hai người đi thang máy xuống thẳng nhà để xe dưới hầm, lên một chiếc xe con màu đen, rèm trong xe cũng kéo lên, lái xe đã sẵn sàng chuẩn bị xong, chờ hai người ngồi lên liền khởi động xe đến thẳng trường bay. Trên xe, Kiều Tấn Vũ vẫn không nhịn được nhìn Cận An mấy lần, ” Ansel, cậu thực sự sẽ rút khỏi giới âm nhạc sao ? ” Gương mặt Cận An không chút biểu lộ, ngay cả giọng nói cũng lạnh nhạt, anh nói : ” Không phải đã công bố rõ ràng rồi à ? ” ” Rõ ràng cậu đang như mặt trời ban trưa, đứng trên đỉnh điểm của giới âm nhạc, thế mà cậu … ” Làm sao lại không đếm xỉa đến những việc mà mình đã nỗ lực khó khăn vất vả để giành được ? Có lẽ trong mắt người ngoài đều cảm thấy Ansel là một người rất như mong muốn, một ca sĩ bước trên mây xanh, vừa khởi nghiệp đã giành được phần thưởng, có album single của đơn vị sản xuất âm nhạc, bản thân có được những tài nguyên tốt nhất, vì vậy anh hoàn toàn có thể bước lên vị thế thời điểm ngày hôm nay cũng là chuyện đương nhiên. Thế nhưng trên quốc tế này nào có nhiều chuyện đương nhiên như vậy, trước giờ chưa từng có, từ nơi người ngoài không thấy được, anh nỗ lực học tập, học hàng loạt kiến thức và kỹ năng về âm nhạc, học làm thế nào để trở thành ca sĩ, mỗi một bài hát đều dốc lòng rèn luyện … Một ca sĩ phải đổ bao nhiêu mồ hôi không ai biết được. Cận An lạng lẽ một lúc mới lên tiếng : ” A Vũ, thật ra em hơi mệt. ” Kiều Tấn Vũ chợt thấy đau lòng, chỉ một câu ” căng thẳng mệt mỏi ” đã bao hàm những điều anh ta biết và không biết, anh ta thật sự không rõ, nhưng anh ta cũng hiểu, Ansel muốn rút khỏi giới âm nhạc, trong thời điểm tạm thời là giờ đây, sau này có về hay không thì anh ta không biết … ” Ansel … ” ” Hả ? ” Kiều Tấn Vũ cười với Cận An, anh ta nói : ” Sau này, nếu cậu có ý quay lại, hãy để tôi được liên tục làm trợ lý và người đại diện thay mặt của cậu nhé. ” Cận An hơi ngẩn ra, cũng cười khẽ nhưng thật lòng, ” Được, nếu có thời cơ. ” Anh cũng không biết mình còn về được không, nhưng nếu trái tim anh đổi khác, anh nghĩ, anh hy vọng sẽ được quay lại, chính bới nơi này có sự nghiệp ca hát anh thích, có bè bạn của anh, còn có cả những người hâm mộ quý trọng anh. Kiều Tấn Vũ đưa Cận An đến trường bay, nhìn anh bước vào khu vực kiểm tra bảo mật an ninh, đến phòng chờ VIP, nghĩ thầm, hy vọng sau khi từ biệt còn hoàn toàn có thể gặp lại. Sau một đoạn nhạc chuông, cuộc điện thoại thông minh được nối, Kiều Tấn Vũ nghe giọng nói có phần căng thẳng mệt mỏi của Lâm Trường Ca, ” A Vũ, Ansel lên máy bay chưa ? ” ” Còn chưa, vừa mới qua cửa kiểm tra bảo mật an ninh, giờ đây đang ở phòng chờ. ” Kiều Tấn Vũ nhìn thoáng qua bên kia, tuy đã sớm không còn thấy bóng hình đó nữa. Lâm Trường Ca tĩnh mịch, ngay sau đó nói : ” Vậy cậu về đi, chuyện của Ansel còn chờ cậu xử lý. ” Đúng vậy, tuy Ansel đã đi, nhưng còn rất nhiều chuyện phải giải quyết và xử lý, gồm có fan hâm mộ, những vi phạm hợp đồng Ansel ký trước đó. ” Em biết rồi, anh Lâm, mà tại sao Ansel lại muốn đi ? ” Tuy Kiều Tấn Vũ đã công nhận câu vấn đáp của Ansel, nhưng anh ta cũng biết trong này còn có chuyện khác, anh ta đã đi theo Ansel lâu rồi, có tình hình gì anh ta hoàn toàn có thể cảm nhận được. Lâm Trường Ca lại im re, nhưng sau cuối vẫn nói : ” A Vũ, thật ra Ansel đã bị đè nén rất lâu, cậu ấy cần phải được nghỉ ngơi, cần có sự yên tĩnh, có lẽ rằng còn cần … ” Những câu phía sau Kiều Tấn Vũ không nghe rõ, nhưng không biết vì sao, Kiều Tấn Vũ cảm thấy đó không phải điều anh ta muốn nghe, anh ta thậm chí còn còn thấy sợ, nghĩ đến những chuyện không tốt trong vòng vui chơi, những chuyện đó đã khiến vòng vui chơi mất đi rất nhiều nghệ sĩ xuất sắc. Còn Cận An mà bọn họ đang nhắc đến đâu rồi, giờ đây anh đã lên máy bay đến nước M .

Đã sửa bởi tieu_hao lúc 07.07.2016, 19 : 30 .

Source: https://evbn.org
Category: Sao Nam