Kể về một lần được đi thăm Lăng Bác của em – Wiki Secret

Dưới đây là bài làm kể về một chuyến đi thăm lăng bác lớp 6 mới nhất được tổng hợp với wikisecret cho các bạn tham khảo hãy theo dõi ngay bên dưới nhé

Video kể về một chuyến đi du lịch thăm quan lăng bác

Kể về một lần được đi thăm Lăng Bác của em

Bài làm

Thế là năm học 2016 -2017 đã kết thúc, một năm học mà tôi đã ra sức phấn đấu để đạt được kết quả học tập tốt nhất. Thật bất ngờ, cuối năm học cô Hiệu trưởng nhà trường thông báo: Tất cả những học sinh đạt danh hiệu Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ học tập và rèn luyện được nhà trường tổ chức đi thăm Lăng Bác.

Nhận được tin ấy, chúng tôi đứa nào cũng háo hức chờ đón ngày được về thủ đô hà nội, được vào lăng viếng Bác và báo công với Bác. Thế rồi ngày đó cũng đã đến. Hôm đó, tôi dậy từ sáng sớm, cũng không cần phải chờ mẹ gọi như mọi khi, trong tôi có một cảm xúc rất lạ hối thúc khiến tôi tự nhắc nhở mình : hãy khẩn trương ! Tôi bước ra cửa, khung trời của buổi sớm mùa hè như được đẩy cao lên, trong xanh vòi vọi. Một làn gió lạnh ngắt từ trên cao thổi tới mang theo hương cau man mác. Mấy chú chim ríu rít hót vang chào buổi sáng. Tôi xúng xính trong bộ quần áo đồng phục của nhà trường. Tôi nhảy chân ba chân sáo. Bố nhìn tôi âu yếm và dặn tôi đủ điều. Lúc đó tôi chỉ muốn chạy nhanh đến trường.

Top 10 bài văn tả lăng Bác lớp 3 mới nhất - Top hay nhất

Đồng hành cùng tôi trong chuyến đi này là mẹ vì hôm đó bố tôi bận. Các bạn tôi bạn nào cũng có bố hoặc mẹ đi cùng. Chúng tôi vui như chưa bao giờ được vui đến thế. Các thầy, cô giáo của tôi hôm nay cũng đẹp lạ thường. Các cô giáo duyên dáng trong bộ áo dài truyền thống. Các thầy chỉnh tề với chiếc áo trắng sơ vin thắt ca-ra-vat. Đúng 6 giờ đoàn xe chúng tôi khởi hành thẳng tiến tới thủ đô thân yêu! Con đường đối với chúng tôi vô cùng lạ lẫm. Chúng tôi nghiêng ngó nhìn ra ngoài cửa kính để ngắm những dãy phố sang trọng, những tòa nhà cao tầng tới ngút tầm mắt. Anh hướng dẫn viên bắt nhịp cho chúng tôi hát vang những bài ca về Bác Hồ kính yêu. Những bài ca ấy ở trường chúng tôi vẫn hát nhưng hôm nay tôi thấy như hay hơn, sâu lắng và đằm thắm hơn.

Con đường tuy xa nhưng lại hóa gần. Chả mấy chốc chúng tôi đã đến khu vực lăng Bác. Mở ra trước mắt tôi là một khoảng trống bát ngát to lớn nằm giữa lòng thủ đô hà nội. Tôi bồn chồn, tim tôi đập nhanh hơn, háo hức chờ đón. Chúng tôi đi theo hàng tiếp nối đuôi nhau giữa biển người đang xếp hàng vào lăng viếng Bác. Đường đi bộ vào Lăng Bác khá dài, trời lại nắng nhưng dù có phải chờ đón lâu đến đâu, chúng tôi vẫn trật tự, im re … Và tôi hiểu rằng tôi cũng như những bạn của mình lúc này đây đều rất đỗi tự hào vì mình là những đại diện thay mặt tiêu biểu vượt trội đại diện thay mặt cho những bạn học viên toàn trường về đây để báo công và tỏ lòng biết ơn tới Bác. Giữa Quảng trường Ba Đình lịch sử, Lăng Bác uy nghi mà thân mật. Phía trước Lăng là dòng chữ “ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH ”. Trước thềm lăng là hai cây đại to, nở hoa vàng rực, những chậu hoa rực rỡ tỏa nắng sắc màu, hương thơm man mác thoảng theo làn gió càng khiến cho khoảng trống nơi này thêm trong lành, thanh tịnh. Tôi nhớ lại bài học kinh nghiệm của tôi “ … Hoa ở đâu từ khắp miền quốc gia về đây tụ hội đâm chồi và tỏa ngát hương thơm. Ngay thềm lăng mười tám cây vạn tuế tượng trưng cho một đoàn quân danh dự đứng trang nghiêm … ”. Tôi nhẩm đếm : 1,2,3, … Quả đúng như lời nhà văn viết, mỗi cây ở đây đều có lịch sử của nó, nó tượng trưng cho mỗi vùng đất, mỗi miền quê, nó là kết tinh tình yêu của mỗi con người trên khắp dải đất hình chữ “ S ” thân yêu này.

Sau một chặng đường dài, cả đoàn đã vào tới Lăng Bác. Không khí trong Lăng mát dịu, tĩnh lặng và trang nghiêm. Dòng người nhẹ nhàng di chuyển, mắt hướng về nơi Bác đang yên nghỉ. Bác nằm đó, an lành trong giấc ngủ, nét mặt rạng ngời. Tim tôi như nghẹn lại, bước chân như cố níu chậm hơn để được nhìn ngắm Bác lâu hơn… Hàng người vẫn đi chậm rãi, ngay ngắn … Có lẽ dù là những con người khác nhau đến từ những vùng miền, đất nước khác nhau nhưng tất cả đều mang một cảm xúc giống nhau, đó là lòng thành kính, sự xúc động và bồi hồi khó tả…

Ra khỏi Lăng, những anh chị hướng dẫn viên du lịch dẫn chúng tôi đi thăm quan Phủ quản trị, nhà sàn, ao cá Bác Hồ, nhà Bảo tàng, được nhìn tận mắt từng dụng cụ hoạt động và sinh hoạt của Bác thường ngày : đôi dép cao su đặc, chiếc gậy tre, chiếc mũ cối, bộ quần áo vải bạc mầu, chiếc giường Bác nằm, chiếc bàn thao tác, chiếc ghế Bác ngồi … ; được xem những thước phim tư liệu quý về cuộc sống của Bác … Tất cả vẫn còn nguyên vẹn hiện hữu trước mắt chúng tôi như Bác vẫn đang còn đó. Tự nhiên tôi thấy trong mình bỗng dâng lên một cảm xúc thật lạ : vừa cảm phục, vừa nhớ nhung, vừa thương tiếc, nó giống như là cái cảm xúc khi tôi đứng trước nấm mồ của ông nội mình lúc bố đưa tôi đi thắp hương ở mộ ông. Mắt tôi bỗng mờ nhòa. Tôi cố ngăn không cho dòng nước mắt chảy dài. Tôi lại nhớ về câu truyện bà tôi kể : Năm 1969, khi nghe tin Bác Hồ ra đi mãi mãi, dưới trời mưa tầm tã, hàng triệu người đội mưa tiễn đưa Bác, nước mắt của con người hòa với nước mắt của đất trời tiếc thương Người vô hạn ! Xế chiều, đoàn xe chúng tôi tạm biệt Thành Phố Hà Nội, tạm biệt Thủ đô nơi có Bác luôn dõi theo mỗi bước chân của thầy và trò Trường Tiểu học Khánh Tiên. Trở về Tỉnh Ninh Bình trong tâm trạng bùi ngùi xúc động nhưng mỗi thành viên trong đoàn đều có một niềm vui chung, bởi hoàn toàn có thể nói, chuyến đi thăm Lăng Bác của đoàn chúng tôi là một thưởng thức vô cùng ý nghĩa và quý báu. Tôi thầm hứa với lòng mình là sẽ nỗ lực học tập thật tốt để sang năm tôi lại được về Hà Nội Thủ Đô, lại được vào Lăng viếng Bác. Nhớ về Bác, tôi càng thấm thía lời dạy năm xưa của Người : “ Non sông Nước Ta có trở nên vẻ vang hay không. Dân tộc Nước Ta có được vẻ vang sánh vai với những cường quốc năm châu hay không, chính là nhờ một hầu hết ở công học tập của những cháu ”. Tôi hiểu, Bác kì vọng ở thế hệ chúng tôi rất nhiều !

Từ khóa từ Google:

  • kể về chuyến đi thăm lăng bác

Source: https://evbn.org
Category: Địa Danh