Con cừu vui vẻ – Thiên Bồng Nguyên Soái

Cô là sinh viên năm tư Trường Đại học Hoa Hạ, khoa Kinh Tế, ngành Quản Trị Kinh Doanh. Cô luôn là một nữ sinh trọn vẹn thông thường cho đến một ngày nọ : cô bị quỷ sai câu nhầm hồn phách. Khi đó là 3 giờ sáng, cô đang nỗ lực đọc hết chương cuối của bộ ‘ Thiên tài khí phi ’ thì xung quanh bất ngờ đột ngột tối om, khí lạnh từ sau sống lưng truyền đến, cô có cảm xúc linh hồn mình như bị bóng tối cắn nuốt, thật đáng sợ. Không đợi cô nghĩ nhiều, một luồng ánh sáng tím chợt lóe lên, xoay vòng rồi tụ lại. Không gian tối tăm được chiếu sáng bằng những tinh thể đỏ rực như kim cương máu. Hai bóng người thanh nhã chợt bước ra từ luồng ánh sáng màu tím. Một chàng trai và một cô gái. Chàng trai mặc vest đen khuôn mặt nghiêm nghị, ánh mắt lãnh đạm sắc bén nhìn cô rồi lại nhìn cuốn notebook trên tay, khuôn mặt nghiêm nghị bỗng chốc vặn vẹo như vừa nuốt phải một con ruồi. “ A Ngưu, tất cả chúng ta lại câu nhầm hồn phách sao ? ” – Cô gái mái tóc dài bạch kim cùng cặp mắt hai màu tím đỏ theo khuynh hướng đeo lens khác màu áy náy hỏi chàng trai mặc vest. “ Không phải ‘ tất cả chúng ta câu nhầm ’ mà là ngài-câu-nhầm ” [ Fuck, kẻ đi cửa sau khi nào cùng làm hỏng chuyện ] – Chàng trai tên A Ngưu nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một. Giờ mới chú ý, trên đầu hắn có hai cái sừng hảo to a, không biết đổ vỏ mấy kiếp mới được cặp sừng hoành tráng như vậy, chậc. “ Ahaha … haha … ha … ” – Cô gái tóc trắng vuốt mũi cười gượng mấy tiếng rồi im bặt. A, chuyện quỷ sai câu nhầm hồn phách Open trong truyện xuyên không cô thường đọc đây mà ! Không kiếm chác chút ít thì sao xứng với cái danh thủ khoa khoa Kinh Tế đây ? “ Hừ, những người câu sai hồn phách, giờ đây tính sao hả ? ” – Cô bày ra bộ mặt hung hăn nhìn về phía hai người kia. “ Ngại quá, ta … ” Không đợi cô gái tóc trắng nói hết câu, thủ khoa của tất cả chúng ta liền tuôn ra một tràng cả vú lấp miệng em. “ Ta cái gì mà ta, giờ đây những người phải bồi thường cho tôi, nếu không, tôi sẽ báo việc này lên Diêm Vương ” “ Cô lóng ngóng như vậy, hẳn là thực tập viên đi. Còn anh kia chắc là quản trị a ~ ” “ Hừ, nhìn cái gì mà nhìn, nếu hai người không muốn lý lịch bị bôi đen, cả đời không có thời cơ thăng chức thì phải cho tôi xuyên không ngay lập tức ” “ Tôi muốn xuyên về cổ đại, tránh xa khỏi quốc tế nông nổi tục tằng này, không cần làm gì lớn, vương phi, hoàng hậu hay công chúa hay đệ nhất mĩ nhân đều được ” “ À, thánh nữ ma giáo hay con gái minh chủ võ lâm cùng không yếu tố gì, miễn túi da đẹp là OK ” “ Để bồi thường, tốt nhất là buff thêm cho ta một thân võ thuật tuyệt thế, không cầu đệ nhất, chỉ cầu vô địch ” “ … …. # $ @ # $ @ # $ @ # … ….. ” Khuôn mặt cười ruồi của cô gái tóc trắng từ từ cứng lại theo từng câu từng chữ của nữ sinh viên. Khuôn mặt nghiêm nghị của A Ngưu vest đen răng rắc vỡ vụn, cặp mắt trừng lớn như thấy Dương Tiễn bị Thái Bạch Kim Tinh bạo cúc hoa ở Cung Quảng Hàn. [ Dám nói năng ngông cuồng như vậy với tình nhân của Diêm Vương nhiệm kỳ khóa này, cô ta chết chắc rồi ] A Ngưu trao cho cô gái đang thao thao bất tuyệt kia một ánh mắt thương hại rồi quay sang nhìn tiểu tổ tông bên cạnh xin quan điểm. Mĩ nhơn tóc trắng bỗng nở một nụ cười hoa dung thất sắc, đưa tay ra hiệu cho hắn im miệng. “ Thật xin lỗi, cổng thời không xuyên đến cổ đại tạm hỏng, đang trong thời hạn bảo dưỡng, chưa biết khi nào mới xong, ta có một ý kiến đề nghị khác, không biết tiểu thư đây muốn nghe không ? ” “ Nói đi ” – Sinh viên ĐH Hoa Hạ hất cằm nói với kẻ đang cúi đầu làm bộ dạng xin lỗi người mua trước mắt. “ Ở đây có một cuốn tiểu thuyết phương Tây, ta sẽ giúp cô xuyên thành con gái triệu phú Mason Verger. Dù chỉ là nữ phụ nhưng khuôn mặt nàng hoàn toàn có thể sánh ngang với Taylor Swift, thân hình bốc lửa như Maria Ozawa. Không biết tiểu thư cảm thấy thế nào ? ” Nữ sinh viên nheo mắt nhìn cô gái tóc trắng rồi cúi đầu tâm lý. [ Hừ, hai kẻ này coi như biết điều. Cổ xuyên thì gặp nhiều rồi, cô học khoa Kinh Tế không biết nhiều thi từ ca phú nên sang phương Tây làm nữ cường nhân, nữ triệu phú cũng tốt lắm. Sẵn tiện hốt luôn một anh Tổng giám đốc a ~ ] “ Tiểu thư, nếu cô vẫn muốn xuyên đến cổ đại thì phải chờ tối thiểu 100 năm nha. Mong cô nhanh gọn ra quyết định hành động, chúng tôi sắp hết giờ hành chính rồi nha ” – Cô gái tóc trắng ra sức thúc giục. “ Hừm, Tây xuyên thì Tây xuyên, ta cùng không muốn gây khó dễ mấy người ” “ Được, vậy tiểu thư mau chuẩn bị sẵn sàng niềm tin a ” “ 3,2,1. GO ! ” Không đợi cô nhìn rõ tên cuốn sách, cô gái tóc trắng đã thu nhỏ linh hồn cô rồi nhét vào đó. A Ngưu vẫn lạng lẽ nhìn một màn này, như có như không liếc qua bìa quyển tiểu thuyết kia. [ Chậc, dù sao cũng chỉ xuyên thành nhân vật nước tương xì dầu thôi, hy vọng cô ta biết tự lượng sức mình ]

31Có bài mới Re: [Đoản Văn – Đồng Nhân] Con cừu vui vẻ – Thiên Bồng Nguyên Soái – Điểm:

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: 0.90 x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

2 .


   .
   .

   [A, đau, đầu đau quá!]

   Cô gái trên giường ôm đầu rên rỉ, từng dòng trí nhớ như lũ cuốn truyền đến.

   Annie Verger, 16 tuổi – con gái duy nhất của tỷ phú Mason Verger.

   Bạn trai cô – Henry Tuner – Phó giám đốc Tập đoàn Crystal – Tập đoàn Kinh doanh đá quý mà người cha tỷ phú của cô có 15% cổ phần.

    …………….[Loading]……………….

   Thời gian như đã trôi qua cả thế kỷ, cuối cùng cô cũng dung nhập xong ký ức của chủ cũ, bây giờ cô là Annie Verger.

   Trong căn phòng ngủ theo phong cách Hoàng gia Ý, Annie mỉm cười nhìn người đứng trước gương.

   Cô gái có mái tóc màu hạt dẻ dài đến thắt lưng, từng lọn tóc xoăn nhẹ bồng bềnh trong không khí. Khuôn mặt cô tinh tế đúng chuẩn mĩ nhân phương Tây với cặp mắt to và sâu hút, đôi môi dày đỏ mọng cuốn hút. Thân hình chữ S đầy đặn mà không thô to, ba vòng 90-60-90 bốc lửa không chê vào đâu được

   Annie cực kỳ hài lòng.

   Cô thay chiếc váy màu hồng phấn, cột gọn mái tóc xoăn hạt dẻ thành kiểu đuôi ngựa rồi bước ra khỏi phòng, bây giờ là bữa sáng.

   Hôm nay Papa Mason Verger có buổi trị liệu nên cô phải ăn bữa sáng một mình, không sao, dù gì ‘Annie’ cũng không thân thiết với ông ta lắm.

   Xong buổi sáng, cô ra khu vườn phía Đông biệt thự tản bộ cho tiêu hai tách Cappucino cùng ba chiếc Cornetto cỡ bự (Bánh sừng bò) trong ánh mắt kinh ngạc của người hầu. Đời sống sinh viên con mẹ nó cực khổ, không biết đã qua bao năm tháng cô phải ăn sáng vào buổi trưa rồi a~

   Vừa bước đi vừa ngẩng đầu nhìn trời, Annie nghiêm túc suy nghĩ cho những tháng ngày sau này.

   Bây giờ chỉ mới bắt đầu kỳ nghỉ hè, tên Henry mới quen chưa đầy 3 ngày kia thì bận xử lý chuyện chi nhánh ở Châu Á, không hẹn ngày về. Còn những người bạn của ‘Annie’ thì cô không dám tiếp xúc, lỡ để lộ sơ hở thì ăn cám.

   Vả lại, Papa cơ thể này không cho cô dính liếu đến việc kinh doanh của gia tộc a. Làm sao bộc lộ tài năng kinh thế của cô đây!

   Không những thế, cô còn chẳng biết gì về kịch tình sắp xảy ra nữa đấy, mẹ nó, không phải xuyên tiểu thuyết thì sẽ biết hết kịch tình, đấu đá nữ chính thành lập hậu cung sao?

    Fuck, cô trù hai kẻ kia đời đời kiếp kiếp không có cơ hội thắng tiến a!

   Bỗng, cô vấp ngã không vì bất cứ lý do nào.

   “A”

   Cô nhắm chặt đôi mắt, đón chờ cảnh quay hành động đầu tiên: té bầm mặt bầm mũi. Dù sao cũng là con tỷ phú, té nát mặt cũng có tiền phẫu thuật thẩm mỹ, không chừng còn đẹp hơn xưa. Đách sợ!

   3,2,1. Over!

   Ủa, sao còn chưa tiếp đất? Xuyên vào dị giới hiện đại có thể sử dụng ma pháp nhưng đọng thời gian sao? Con mẹ nó thần kỳ!

   “Tiểu thư, cô có thể mở mắt ra rồi” – Một giọng nói trầm thấp quyến rũ cùng tiếng cười nhẹ chợt rót vào tai cô.

   Annie khẽ hé mi, đập đùng đùng vào mắt cô là khuôn mặt phóng đại của một người đàn ông da trắng.

   Hắn có đôi mắt màu hạt dẻ như màu tóc của cô, chúng phản xạ với ánh sáng thành những chấm đỏ, những chấm sáng ấy tựa hồ như những đốm lửa nhảy múa trong con ngươi của hắn. Đôi mắt hắn ôm trọn lấy hình bóng cô.

   Annie đỏ mặt tách khỏi bàn tay đặt bên eo cô. Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với người khác phái gần như vậy trong 22 năm nay. Bật mí một chút, cô là hàng tồn kho của ba má a~

   “Xin chào,  tôi là Lloyd Wyman, bác sĩ trị liệu của ngài Verger” – Chàng chai vừa giới thiệu vừa đưa tay tới trước mặt cô, khí chất tựa như một quý tộc phương Tây điển hình.

   “A, xin chào, tôi là Annie Verger” – Annie ngượng ngùng bắt tay với Lloyd.

   “Hân hạnh, tiểu thư Verger” – Lloyd nở một nụ cười rạng ngời, ánh mắt đầy ý tứ nhìn về phía Annie.

   “Hân hạnh, Wyman tiên sinh” – Annie đáp lại bằng một nụ cười tỏa nắng.

   “Tiểu thư xinh đẹp, xin hỏi tôi có vinh dự ăn tối với công chúa nhà Verger không đây?” – Lloyd buôn lời tán tỉnh.

   [Má ơi, soái ca mời ăn cơm kìa. Đây là bước đầu tiên của kế hoạch đánh đổ nữ chính sao?]

   “Tất nhiên rồi, quý ngài bảnh trai” – Annie tao nhã trả lời, trong lòng cô lúc này đã điên cuồng nhảy Hiphop.

   Hai người khách sáo với nhau vài câu rồi ai làm việc nấy.

   .
   .
   .

   Buổi tối, Annie mặc một chiếc đầm trắng cổ tròn hiệu Gucci dài tới đầu gối, tay áo cách điệu với vải ren màu đen cùng thắt lưng ánh bạc trang nhã làm nổi bật nét trẻ trung quyến rũ của thiếu nữ mới lớn.

   Theo tiếng giày cao gót nện xuống sàn nhà bằng đá hoa cương, Annie bước chân đầy tự tin hướng về cổng lớn biệt thự, nơi chiếc Cadillac của Lloyd chờ sẵn.

   Lên xe, hai người cùng nhau tiến về phía ngoại ô thành phố Florence nơi Lloyd đang ở. Trên đường đi, Lloyd rất giỏi gợi chủ đề, cách nói chuyện hài hước của hắn làm cô cười suốt.

   Mới 7 giờ tối nhưng nơi này thật neo người, xung quanh chỉ còn vài hộ mở đèn, mắt phải cô bỗng giật nhẹ vài cái.

   Bỏ qua điềm báo, Annie theo chân Lloyd bước vào ngôi nhà xinh xắn theo phong cách Italy.

   Cạch.

   Cánh cửa bằng gỗ thông nhẹ khép lại.

   [Đàn ông phương Tây thật ga lăng a] Annie mỉm cười ngồi ở ghế sofa đợi Lloyd vào bếp chuẩn bị bữa ăn.

   Trong lúc rãnh rỗi, Annie táy máy tay chân nghịch ngợm những quyển sách y học cùng ẩm thực trên bàn.

   Bỗng, một cuốn Visa rớt xuống thảm, Annie cúi người nhặt lên, cô tò mò muốn xem thử ảnh visa của Lloyd. Vẫn khuôn mặt ôn hòa với đôi mắt nâu màu hạt dẻ ấy, nhưng chỗ cái tên, nó không phải Lloyd Wyman, mà là …

  

Hannibal Lecter

   Một luồng khí lạnh chạy dọc xương sống Annie, cô sợ run người.

   “Verger tiểu thư”

   Theo tiếng gọi, Annie Verger ngước mắt lên nhìn người đàn ông bảnh trai trước mắt, hắn cũng đang nhìn cô và nở một nụ cười kỳ quái…

— —— —— —— —— —— —— —— —— —— ——

   Minh giới. Phòng ngủ của Diêm Vương.

   “Ngạn nhi, vật nhỏ nàng thật hư nha” – Nam nhân tà mị khẽ thổi khí vào tai nữ nhân ngồi trên đùi hắn, bàn tay không thật thà sờ soạng khắp người nàng.

   “Hừ, cô ta lên mạng nhiều dẫn đến não tử vong tạm thời, nếu ta không câu sai hồn phách cũng phải sống thực vật trong 2 năm rồi chết hẳn. Ta chỉ tốt bụng cho ả cơ hội tiếp tục bay nhảy thôi” – Tô Tử Ngạn chu môi nũng nịu nói.

   “Ừhm, nàng thật tốt bụng” – Hắn trả lời đối phó, bàn tay thô ráp lúc này đã mò vào vạt áo, xoa nắn vân vê một bên ngực nàng.

   “Ư…nhẹ, nhẹ chút” – Tô Tử Ngạn rên nhẹ một tiếng, ánh mắt ngập nước mê ly nhìn nam nhân trước mắt.

   “Ừhm, ta sẽ thật ôn nhu” – Đồng tử tà mị chợt co rút rồi dựng thẳng như mắt mèo, Huyền U hơi thở trầm xuống, gấp rút xé toạt chiếc váy ngủ hiệu Victoria Secret. (Thật ra dùng phép biến mất quần áo cùng được nhưng dùng tay xé thì kích thích hơn a~)

   Xong, hắn tách hai chân Tô Tử Ngạn vòng qua hai bên hông mình, ‘tử hình’ nàng ngay tại chỗ.

   Trong phòng, hai người trên ghế quấn quýt lấy nhau, trình diễn một màn AV tràn đầy kích thích mà công dân nghiêm túc không nên nhìn, tác giả không nỡ bôi đen mầm non đất nước nên đành cắn răng dừng bút tại đây.

[ A, đau, đầu đau quá ! ] Cô gái trên giường ôm đầu rên rỉ, từng dòng trí nhớ như lũ cuốn truyền đến. Annie Verger, 16 tuổi – con gái duy nhất của triệu phú Mason Verger. Bạn trai cô – Henry Tuner – Phó giám đốc Tập đoàn Crystal – Tập đoàn Kinh doanh đá quý mà người cha triệu phú của cô có 15 % CP. … … … … …. [ Loading ] … … … … … …. Thời gian như đã trôi qua cả thế kỷ, ở đầu cuối cô cũng dung nhập xong ký ức của chủ cũ, giờ đây cô là Annie Verger. Trong căn phòng ngủ theo phong thái Hoàng gia Ý, Annie mỉm cười nhìn người đứng trước gương. Cô gái có mái tóc màu hạt dẻ dài đến thắt lưng, từng lọn tóc xoăn nhẹ bồng bềnh trong không khí. Khuôn mặt cô tinh xảo đúng chuẩn mĩ nhân phương Tây với cặp mắt to và sâu hút, đôi môi dày đỏ mọng hấp dẫn. Thân hình chữ S đầy đặn mà không thô to, ba vòng 90-60-90 bốc lửa không chê vào đâu đượcAnnie cực kỳ hài lòng. Cô thay chiếc váy màu hồng phấn, cột gọn mái tóc xoăn hạt dẻ thành kiểu đuôi ngựa rồi bước ra khỏi phòng, giờ đây là bữa sáng. Hôm nay Papa Mason Verger có buổi trị liệu nên cô phải ăn bữa sáng một mình, không sao, dù gì ‘ Annie ’ cũng không thân thiện với ông ta lắm. Xong buổi sáng, cô ra khu vườn phía Đông biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang tản bộ cho tiêu hai tách Cappucino cùng ba chiếc Cornetto cỡ bự ( Bánh sừng bò ) trong ánh mắt kinh ngạc của người hầu. Đời sống sinh viên con mẹ nó cực khổ, không biết đã qua bao năm tháng cô phải ăn sáng vào buổi trưa rồi a ~ Vừa bước đi vừa ngẩng đầu nhìn trời, Annie trang nghiêm tâm lý cho những tháng ngày sau này. Bây giờ chỉ mới mở màn kỳ nghỉ hè, tên Henry mới quen chưa đầy 3 ngày kia thì bận giải quyết và xử lý chuyện Trụ sở ở Châu Á Thái Bình Dương, không hẹn ngày về. Còn những người bạn của ‘ Annie ’ thì cô không dám tiếp xúc, lỡ để lộ sơ hở thì ăn cám. Vả lại, Papa khung hình này không cho cô dính liếu đến việc kinh doanh thương mại của gia tộc a. Làm sao thể hiện kĩ năng kinh thế của cô đây ! Không những thế, cô còn chẳng biết gì về kịch tình sắp xảy ra nữa đấy, mẹ nó, không phải xuyên tiểu thuyết thì sẽ biết hết kịch tình, đấu đá nữ chính xây dựng hậu cung sao ? Fuck, cô trù hai kẻ kia đời đời kiếp kiếp không có thời cơ thắng tiến a ! Bỗng, cô vấp ngã không vì bất kể nguyên do nào. “ A ” Cô nhắm chặt đôi mắt, đón chờ cảnh quay hành vi tiên phong : té bầm mặt bầm mũi. Dù sao cũng là con triệu phú, té nát mặt cũng có tiền phẫu thuật thẩm mỹ và nghệ thuật, không chừng còn đẹp hơn xưa. Đách sợ ! 3,2,1. Over ! Ủa, sao còn chưa tiếp đất ? Xuyên vào dị giới văn minh hoàn toàn có thể sử dụng ma pháp nhưng đọng thời hạn sao ? Con mẹ nó thần kỳ ! “ Tiểu thư, cô hoàn toàn có thể mở mắt ra rồi ” – Một giọng nói trầm thấp điệu đàng cùng tiếng cười nhẹ chợt rót vào tai cô. Annie khẽ hé mi, đập đùng đùng vào mắt cô là khuôn mặt phóng đại của một người đàn ông da trắng. Hắn có đôi mắt màu hạt dẻ như màu tóc của cô, chúng phản xạ với ánh sáng thành những chấm đỏ, những chấm sáng ấy tựa hồ như những đốm lửa nhảy múa trong con ngươi của hắn. Đôi mắt hắn ôm trọn lấy hình bóng cô. Annie đỏ mặt tách khỏi bàn tay đặt bên eo cô. Đây là lần tiên phong cô tiếp xúc với người khác phái gần như vậy trong 22 năm nay. Bật mí một chút ít, cô là hàng tồn dư của ba má a ~ “ Xin chào, tôi là Lloyd Wyman, bác sĩ trị liệu của ngài Verger ” – Chàng chai vừa ra mắt vừa đưa tay tới trước mặt cô, khí chất tựa như một quý tộc phương Tây nổi bật. “ A, xin chào, tôi là Annie Verger ” – Annie ngượng ngùng bắt tay với Lloyd. “ Hân hạnh, tiểu thư Verger ” – Lloyd nở một nụ cười rạng ngời, ánh mắt đầy ý tứ nhìn về phía Annie. “ Hân hạnh, Wyman tiên sinh ” – Annie đáp lại bằng một nụ cười tỏa nắng. “ Tiểu thư xinh đẹp, xin hỏi tôi có vinh dự ăn tối với công chúa nhà Verger không đây ? ” – Lloyd buôn lời tán tỉnh. [ Má ơi, soái ca mời ăn cơm kìa. Đây là bước tiên phong của kế hoạch đánh đổ nữ chính sao ? ] “ Tất nhiên rồi, quý ngài bảnh trai ” – Annie thanh nhã vấn đáp, trong lòng cô lúc này đã điên cuồng nhảy Hiphop. Hai người khách sáo với nhau vài câu rồi ai thao tác nấy. Buổi tối, Annie mặc một chiếc đầm trắng cổ tròn hiệu Gucci dài tới đầu gối, tay áo cách điệu với vải ren màu đen cùng thắt lưng ánh bạc nhã nhặn làm điển hình nổi bật nét tươi tắn điệu đàng của thiếu nữ mới lớn. Theo tiếng giày cao gót nện xuống sàn nhà bằng đá hoa cương, Annie bước chân đầy tự tin hướng về cổng lớn biệt thự nghỉ dưỡng, nơi chiếc Cadillac của Lloyd chờ sẵn. Lên xe, hai người cùng nhau tiến về phía ngoại ô thành phố Florence nơi Lloyd đang ở. Trên đường đi, Lloyd rất giỏi gợi chủ đề, cách trò chuyện vui nhộn của hắn làm cô cười suốt. Mới 7 giờ tối nhưng nơi này thật neo người, xung quanh chỉ còn vài hộ mở đèn, mắt phải cô bỗng giật nhẹ vài cái. Bỏ qua điềm báo, Annie theo chân Lloyd bước vào ngôi nhà xinh xắn theo phong thái Italy. Cạch. Cánh cửa bằng gỗ thông nhẹ khép lại. [ Đàn ông phương Tây thật ga lăng a ] Annie mỉm cười ngồi ở ghế sofa đợi Lloyd vào nhà bếp sẵn sàng chuẩn bị bữa ăn. Trong lúc rãnh rỗi, Annie táy máy tay chân nghịch ngợm những quyển sách y học cùng nhà hàng trên bàn. Bỗng, một cuốn Visa rớt xuống thảm, Annie cúi người nhặt lên, cô tò mò muốn xem thử ảnh visa của Lloyd. Vẫn khuôn mặt ôn hòa với đôi mắt nâu màu hạt dẻ ấy, nhưng chỗ cái tên, nó không phải Lloyd Wyman, mà là … Một luồng khí lạnh chạy dọc xương sống Annie, cô sợ run người. ” Verger tiểu thư ” Theo tiếng gọi, Annie Verger ngước mắt lên nhìn người đàn ông bảnh trai trước mắt, hắn cũng đang nhìn cô và nở một nụ cười kỳ quái … Minh giới. Phòng ngủ của Diêm Vương. “ Ngạn nhi, vật nhỏ nàng thật hư nha ” – Nam nhân tà mị khẽ thổi khí vào tai nữ nhân ngồi trên đùi hắn, bàn tay không ngay thật sờ soạng khắp người nàng. “ Hừ, cô ta lên mạng nhiều dẫn đến não tử trận trong thời điểm tạm thời, nếu ta không câu sai hồn phách cũng phải sống thực vật trong 2 năm rồi chết hẳn. Ta chỉ tốt bụng cho ả thời cơ liên tục bay nhảy thôi ” – Tô Tử Ngạn chu môi nũng nịu nói. “ Ừhm, nàng thật tốt bụng ” – Hắn vấn đáp đối phó, bàn tay thô ráp lúc này đã mò vào vạt áo, xoa nắn vân vê một bên ngực nàng. “ Ư … nhẹ, nhẹ chút ” – Tô Tử Ngạn rên nhẹ một tiếng, ánh mắt ngập nước mê ly nhìn nam nhân trước mắt. “ Ừhm, ta sẽ thật ôn nhu ” – Đồng tử tà mị chợt co rút rồi dựng thẳng như mắt mèo, Huyền U hơi thở trầm xuống, mau lẹ xé toạt chiếc váy ngủ hiệu Victoria Secret. ( Thật ra dùng phép biến mất quần áo cùng được nhưng dùng tay xé thì kích thích hơn a ~ ) Xong, hắn tách hai chân Tô Tử Ngạn vòng qua hai bên hông mình, ‘ tử hình ’ nàng ngay tại chỗ. Trong phòng, hai người trên ghế quấn quýt lấy nhau, trình diễn một màn AV tràn trề kích thích mà công dân tráng lệ không nên nhìn, tác giả không nỡ bôi đen mần nin thiếu nhi quốc gia nên đành cắn răng dừng bút tại đây .

— —— —— ——-Chú Thích— —— —— —— —–

   *Hannibal Lecter : là một nhân vật hư cấu trong series truyện trinh thám kinh dị của Thomas Harris. Được bình chọn là nhân vật phản diện hàng đầu trong ‘Danh sách 100 anh hùng và kẻ phản diện của Viện Phim Mỹ’.

   *Lecterlà một bác si tâm thần xuất sắc và cũng là một kẻ ăn thịt cùng giết người hàng loạt.

   *Lecter xuất hiện trong 4 cuốn tiểu thuyết:

-Cuốn tiểu thuyết thứ nhất – Red Dragon (Hình xăm Rồng Đỏ)
-Cuốn tiểu thuyết thứ hai – Sự im lặng của bầy cừu
-Cuốn tiểu thuyết thứ ba – Hannibal
-Cuốn tiểu thuyết cuối cùng – Hannibal Rising (Hannibal báo thù)

   *Mason Verger : xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết thứ ba. Gã là một trong những nạn nhân của Lecter vẫn còn sống sót – một tỷ phú và là một kẻ ấu dâm tàn bạo – đã bị Lecter đánh thuốc mê và làm tàn tật trong một buổi trị liệu. Lecter lúc này đang trốn ở Florence, Ý, dưới một cái tên giả.

   *Lưu ý : Lecter trong tiểu thuyết không trẻ như trong Đoản đâu nhé! Mason Verger cũng không có con gái gì hết nhé!

— —— —— —— —— —— —— —— —— —— ——-

   Bài học rút ra: Trời Đất Bao La, Tác Giả Lớn Nhất !

:hixhix:

Thiên Bồng Nguyên Soái chân thành thỉnh thanks, thỉnh comment quý vị fan hâm mộ !


Source: https://evbn.org
Category: Vui Vẻ