Top #10 Cô Jenny Dạy Tiếng Anh Lớp 4 Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 6/2022 # Top Trend | https://leading10.vn
Hãy cũng hay hay nhất tham khảo những bài văn hay nhất tả cô giáo lớp 5, thầy cô là những người đưa chúng ta đến với con đường kiến thức vô tận, tại bài viết này mời các bạn học sinh và phụ huynh tham khảo những bài văn tả cô giáo hay nhất lớp 5 được tuyển chọn là những bài văn nhiều cảm xúc nhất.
Bạn đang đọc: Top #10 Cô Jenny Dạy Tiếng Anh Lớp 4 Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 6/2022 # Top Trend | https://evbn.org
Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe mạnh. Mái tóc cô đen óng, mềm mại và mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt coi sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần Open những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là tín hiệu của những năm tháng cô góp sức hết mình cho nghề … Đề bài : Em hãy tả cô giáo của em !
Tả cô giáo lớp 5 – Những bài văn hay nhất
Bài làm 1 – Tả cô giáo em (Lớp 5)
Cho mãi đến tận bây giờ, hình ảnh cô giáo Huyền vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô Huyền – người cô đầu đời đã dạy em năm học đầu tiên ở trường Tiểu học, năm lớp Một.
Cô Huyền có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy, đầv đặn và cân đối. Em không biết đúng mực cô bao nhiêu tuổi chi biết rằng cô còn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em rất nhiều. Hàng ngày đến lớp, cô thường mặc những chiếc áo dài màu nhạt, lúc thì màu xanh da trời hay đọt chuối, lúc thì hồng phấn hay tím cà, cũng có lúc trắng tinh như màu muối biển, rất hợp với dáng hình và độ tuổi xuân xanh của cô. Mái tóc cô đen huyền, óng ả như màu than đá lại thướt tha mịn màng như những sợi tơ luôn buông xõa đến quá vai. Khuôn mặt trái xoan được trời phú cho một cặp mắt trong xanh với đôi hàng mi dày và cong vút tưởng như cô đeo mi giả. Chiếc mũi tuy không cao nhưng lại rất hợp với khuôn mặt. Mỗi lần cô cười trông cô tươi và xinh hơn cả những diễn viên, người mẫu. Hàm răng trắng như mây trời lại được tô điểm bằng một chiếc răng khểnh bên trái khóe miệng làm cho nụ cười vốn đã rất tươi lại còn tươi hơn, mê hoặc hơn. Mỗi lúc cô chuyện trò hay giảng bài trên lớp thì giọng nói cô phát ra nghe mới ngọt ngào làm thế nào ! Khi thì nhẹ nhàng, êm dịu thướt tha như làn gió mát, lúc thì trầm bổng, du dương như tiếng hót chim họa mi, khiến chúng em như lạc vào quốc tế của đàn ca. Những buổi học tiên phong biết bao là khó nhọc. Cô cầm tay từng bạn uốn nắn từng chữ, từng dòng, tập cho từng em phát âm, đánh vần từng tiếng. Những giờ giải lao, cô nắn lại gạch hàng, viết mẫu trong tập cho từng em để chúng em viết được đúng mẫu tự, ngay hàng thẳng lối. Giờ đây, tuy đã học lớp Năm rồi nhưng lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô giáo Huyền. Em hứa với lòng mình phải cố gắng nỗ lực học thật tốt để khỏi phụ công dạy dỗ của cô.
Bài làm 2 – Tả cô giáo em (Lớp 5)
Trong cuộc sống của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ rằng ta không thể nào quên, để lại ấn tượng thâm thúy trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn sống sót trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi. Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà trẻ khỏe. Mái tóc cô đen óng, mềm mịn và mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt coi sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần Open những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là tín hiệu của những năm tháng cô góp sức hết mình cho nghề, cho học viên thân yêu của mình. Đôi môi mỏng mảnh, khi nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, thân mật với học viên. Cô ăn mặc không quá cầu kì, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị và đơn giản, đôi lúc vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ tỏa nắng. Nhưng dù cô mặc phục trang gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng êm ả. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như lôi cuốn chúng tôi quan tâm, đắm chìm vào trong từng bài giảng .Cô ít khi trách mắng học viên khi nào mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ rằng cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm. Cô luôn không quản thời hạn, khó khăn vất vả để truyền đạt kiến thức và kỹ năng cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng chuẩn bị hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ. Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, liên tục những chuyến hành trình dài đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, triển khai xong trách nhiệm, trách nhiệm của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn nỗ lực học tập thật tốt để khiến cô hoàn toàn có thể tự hào.
Những bài văn tả cô giáo lớp 5 hay nhất:
Bài làm 3 – Tả cô giáo em (Lớp 5)
Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hồng Hà thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi trường này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi gặp cô giáo Thủy.
Cô Thủy giờ đây chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày tiên phong tôi gặp cô, cô chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt tha đến bên tôi khi tôí đang đứng ngẩn người ra nhìn chú ý vào cô. Cô hỏi tôi :– Em tên là gì ?Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói :
– Dạ em tên Lệ Quyên ạ!
Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, mềm và mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học tiên phong và như nhắn nhủ tôi. “ Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ ! ” Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hiểu, cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang rèn luyện. Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà những bài tập thực hành thực tế, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui. Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải nơi. Các bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học viên giỏi toán của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi viết theo. Có nhiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí giờ ra chơi, cô bắt tôi ngồi viết lại bài học kinh nghiệm, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà giờ đây chữ viết của tôi đã trở nên đẹp vào loại nhất, nhì lớp. Gặp cha mẹ nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học viên để cha mẹ biết để tích hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học viên. Cô Thủy là cô giáo mà tôi gặp tiên phong ở bậc Tiểu học. Cô đã làm cho tôi hiểu được tấm lòng của những thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy tiên phong dắt tôi bước vào cuộc sống học viên, dạy tôi những nét chữ tiên phong. Tôi không khi nào quên công ơn dạy dỗ của cô – người mẹ thứ hai ở trường của tôi .Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không khi nào quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã đê lại trong lòng em tình cảm khó quên. Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chảo cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học khởi đầu. bải giáng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi sục. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô khi nào cũng nhìn tháng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn bộc lộ sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền lành đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không chú ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm lý không khi nào quên. Giữa giờ học căng tháng, cô kề cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất có ích. Cô kể chuyện rất mê hoặc. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của những bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui. Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng nỗ lực học thật giỏi đế trở thành người có ích cho quốc gia như cô đã từng dạy chúng em.
Bài làm 4 – Tả cô giáo em (Lớp 5)
Nếu nhắc đến người mà suốt đời tôi không thể nào quên được bên cạnh gia đình tôi thì đó chính là cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn của tôi. Cho đến bây giờ, hình bóng của cô vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi.
Cô giáo tôi năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng trông cô vẫn tươi tắn lắm. Dáng người cô cao, hơi gầy. Cô có mái tóc dài, đen óng ả, quyến rũ khi nào cũng được cô để xõa đến ngang sống lưng. Ở người giáo viên ấy tỏa sáng với làn da trắng hồng hào, khiến cô khi nào trông cũng trẻ hơn so với tuổi. Khuôn mặt cô tròn, cân đối, với một vầng trán cao. Trên khuôn mặt ấy điển hình nổi bật lên đôi mắt đen láy, sáng như vầng trăng trên khung trời, khi nào cũng ngắm nhìn chúng tôi bằng cái nhìn trìu mến đầy tình yêu thương. Làn môi hồng, mỏng dính, cô hay cười lắm, mỗi lần cô cười lại để lộ hàm răng trắng như sứ, đều tăm tắp cùng hai lúm đồng xu tiền khiến cô càng thêm duyên dáng. Đôi bàn tay cô mềm mịn và mượt mà như búp măng non, ngày ngày viết những dòng chữ nắn nót như rồng múa phượng bay trên bảng. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng êm ả, mỗi giờ học của cô, tôi như đắm chìm vào trong từng câu từng chữ của bài giảng, lời cô như tiếng ru ấm cúng của mẹ ngày tôi còn bé thơ vậy. Trang phục thường ngày của cô rất giản dị và đơn giản mà duyên dáng, khi thì bộ váy văn phòng nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen tráng lệ, toàn bộ đều không làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy lôi cuốn. Cô là một người giáo viên tận tâm và hết mình với nghề, cô luôn chăm sóc, dạy dỗ chúng tôi từng li từng tí, truyền đạt kiến thức và kỹ năng cho chúng tôi. Cô luôn yêu thương, dạy dỗ chúng tôi đến nơi đến chốn. Có đôi lúc tôi thoáng nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cô vì học viên, những lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cô thường tâm sự, cho học viên lời khuyên bảo chân thành khi gặp khó khăn vất vả. Cô đã từng nói ” Niềm vui của cô mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười của học viên, đó là động lực để cô liên tục việc làm của mình ”. Cô chính là một người giáo viên luôn tận tình, thân mật với học trò, một người giáo viên luôn tràn trề tận tâm trong nghề nghiệp .Cho đến giờ đây, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi, tôi yêu quý cô rất nhiều. Dù sau này có thế nào, tôi cũng sẽ luôn cố gắng nỗ lực để trở thành một người học trò khiến cô tự hào.
Bài làm 5 – Tả cô giáo em (Lớp 5)
Tuổi thơ em được nuôi lớn trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của những người thân trong gia đình trong mái ấm gia đình. Tối tối, em được ru bằng những lời ru ngọt ngào của mẹ, những câu truyện cổ tích thần kì của bà. Khi đến trường, em lại nhận được sự dạy dỗ, dìu dắt, tận tình của những thầy cô giáo. Em yêu quý nhất là cô Thúy – người cô luôn tận tình với chúng em trong suốt hai năm học cuối bậc Tiểu học. Cô có dáng người cân đối, nước da trắng, khuôn mặt dịu hiền. Đôi mắt cô đen láy với ánh nhìn yêu thường, trìu mến. Mỗi lần cười, cô để lộ hàm răng trắng đều. Cô còn đôi má lúm đồng xu tiền duyên dáng. Nụ cười của cô như đóa hoa hồng nở trong ánh nắng ban mai. Ngày ngày, cô đến lớp trong tà áo dài màu thiên thanh truyền thống khiến cô đã đẹp lại càng đẹp hơn. Giọng cô êm ả dịu dàng, trong trẻo như tiếng hát của chim họa mi, cách giảng bài của cô rất dễ hiểu. Từng bài giảng như in sâu vào tâm lý của mỗi chúng em. Với mỗi bài văn, bài thơ, cô đều thả vào đó tâm hồn của mình giúp chúng em hiểu hơn về bài học kinh nghiệm. Cô Thúy viết chữ rất đẹp và còn có cách rèn chữ hiệu suất cao nữa. Cả lớp em đều đạt vợ sạch chữ đẹp. Riêng em, nhờ được cô chỉ bảo, chữ viết của em tân tiến hơn nhiều. Em đã giành giải Nhì cuộc thi viết chữ đẹp của Huyện. Đối với em, cô giáo như người mẹ hiền thứ hai vậy. Cô luôn chăm sóc đến toàn bộ những bạn học viên trong lớp. Bạn nào có thực trạng đặc biệt quan trọng, cô đều chớp lấy được và sẵn sàng chuẩn bị động viên, giúp sức. Em còn nhớ như in kỉ niệm hồi lớp Năm. Hôm ấy, đúng giờ tan học, tự nhiên một cưa mưa giật mình ấp tới, quanh cảnh sân trường thật rối loạn. Người thì mặc áo mưa về, người thì chạy đi trú. Em chờ mãi mà không thấy cha mẹ đến đón. Một lúc sau, trường vắng ngắt, chỉ còn một mình em. Vừa lạnh vừa sợ, em bật khóc nức nở. Đúng lúc ấy, cô Thúy đang sẵn sàng chuẩn bị ra về. Nhìn thấy em, cô vội tới hỏi han và dỗ dành em. Cô gọi điện thoại cảm ứng cho cha mẹ em nhưng không ai nhấc máy. Cô liền đèo em về nhà. Về đến nhà, thấy cửa vẫn khóa, cô đã cùng em đứng chờ cha mẹ về. Mãi tối muộn thì cha mẹ mới về tới nhà vì tắc đường. Cả nhà em đều cảm ơn cô. Cô chỉ mỉm cười và chào mái ấm gia đình em để ra về. Lúc đó, trời đã sẩm tối, em rất lo cho cô. Sáng hôm sau, em nghe tin cô bị ốm. Em kể lại câu truyện chiều hôm trước cho những bạn trong lớp nghe. Chúng em cùng đến thăm cô và chúc cô chóng khỏe. Cô rất xúc động trước tình cảm của cả lớp em. Kỉ niệm về cô Thúy không khi nào phai mờ trong tâm lý em.
Cô như người lái đò cần mẫn, ngày ngày từng bước đưa chúng em đến gần với ước mơ. Cô dạy chúng em trở thành người có ích cho đất nước như ươm những mầm xanh. Cô sẽ mãi là người mẹ hiền thứ hai của em, em cũng tự hứa sẽ mãi là đứa con ngoan của cô. Mai này, dù cất cánh bay đi khắp phương trời nào, em cũng sẽ tìm về thăm cô.
Xem thêm: Các ngành đào tạo
BAIVIET.COM SƯU TẦM
— Bài cũ hơn —
Source: https://evbn.org
Category: Đào Tạo