Có một ngày không biết đi về đâu… – Tâm sự – Việt Giải Trí

Ta phát hiện ra rằng ai cũng có mặt nạ của riêng mình. Có người dùng khuôn mặt rạng rỡ để che đi cái nỗi đau mà họ đang phải chịu, nhưng cũng có người dùng khuôn mặt rạng rỡ ấy để che đi những cái đen tối trong tâm họ. Có người lại dùng sự lạnh lùng, bàng quang với mọi chuyện, không muốn ai hiểu họ và họ cũng chẳng muốn xen vào cuộc sống của ai. Tự tách mình ra khỏi dòng người ồn ào ấy, ta chọn cho mình một khóc khuất. Im lặng và quan sát bỗng trở thành một thói quen.

Bỗng một ngày ta thấy chông chênh tới lạ, dắt xe ra khỏi nhà, ta không biết mình muốn đi về đâu và nên đi nơi nào. Có lẽ đã tới lúc ta nên buông bỏ, buông bỏ nỗi buồn, buông bỏ vết thương lòng để tìm lại mình, tìm lại niềm vui cho đời sống và hơn hết tìm lại những cảm hứng quá đỗi bình dị mà ta đã đánh mất từ lâu.

ADVERTISEMENT

Có những ngày ta chợt muốn thoát khỏi nỗi chông chênh này ! Đó là lúc ta đang nhìn lại mình, nhìn lại những thứ ta đã đánh mất và đến lúc ta phải tìm lại nó.

Co môt ngay không biêt đi vê đâu... - Hình 1 ADVERTISEMENT

Cớ gì phải trói mình trong những cảm hứng không tên để rồi chực trào vỡ òa. Vẫn biết trong lòng ai cũng có một khoảng chừng bát ngát gọi tên là niềm nhớ. Ngoài kia phố rộng dài bước về phía nào cũng thấy chông chông chênh. Đi giữa những điều rất thân quen để rồi chợt nhìn lại mình – lạ lẫm. Biết tìm nơi đâu trong đời sống quay quồng “ Một góc bình yên ” … Đã bao lâu rồi ta không la cà quán xá, đã bao lâu rồi ta không thả lòng mình vào khoảng chừng không vô tận ? Ta thấy mình nhỏ bé giữa dòng đời sinh động. Hình như lâu lắm rồi ta không đi xem phim, không đi chơi như những cô gái khác ?

Co môt ngay không biêt đi vê đâu... - Hình 2

Ta sợ hãi thứ gọi là tình yêu, ta mất niềm tin vào nó sau những tổn thương lòng đã có. Ta không tin thứ gọi là mãi mãi và không tin ai đó sẽ luôn ở bên bảo vệ dù rằng cả quốc tế có quay sống lưng với mình và rồi cứ thế ta quay sống lưng với nó, quay sống lưng với tình yêu và xa lánh những người muốn đến bên ta. Và điều đó là thật …

Video đang HOT

Không ghét không hận không trách móc bởi ai cũng có cái khó của riêng mình. Chẳng sao cả, ta nhận ra được rằng không một ai sống vì người khác, không ai sẵn sàng chuẩn bị quyết tử cho một ai cả, ai cũng có một phần ích kỉ, ai cũng có những điều không hề làm khác. ADVERTISEMENT Chính cuộc sống, những tổn thương đã dạy ta chẳng nên đặt niềm tin ở ai tuyệt đối. Với những lời mật ngọt thốt ra một cách thuận tiện thì càng không hề tin cậy. Có thể một ngày nào đó ta cũng sẽ tự được cho phép mình tin những lời đó nhưng ta không biết sẽ có ngày đó không khi mà ta thấy mình dần trở nên thực tiễn hơn, hờ hững hơn nếu không nói là vô cảm đi.

Co môt ngay không biêt đi vê đâu... - Hình 3

Ta phát hiện ra rằng ai cũng có mặt nạ của riêng mình. Có người dùng khuôn mặt rạng rỡ để che đi cái nỗi đau mà họ đang phải chịu, nhưng cũng có người dùng khuôn mặt rạng rỡ ấy để che đi những cái đen tối trong tâm họ. Có người lại dùng sự lạnh nhạt, bàng quang với mọi chuyện, không muốn ai hiểu họ và họ cũng chẳng muốn xen vào đời sống của ai. Tự tách mình ra khỏi dòng người ồn ào ấy, ta chọn cho mình một khóc khuất. Im lặng và quan sát bỗng trở thành một thói quen. Là ta ngây ngô khi nghĩ rằng cuộc sống là đường thẳng. Là ta quá cả tin vào những điều lạ lẫm. Là ta quá mong manh trước dông bão cuộc sống … Sẽ xem là kỉ niệm và cũng không đặt niềm tin thêm một lần nào nữa cả vì thế thôi là quá đủ rồi …

Co môt ngay không biêt đi vê đâu... - Hình 4 ADVERTISEMENT

Những điều đã cũ cũng nên khép lại để tim an yên thôi khắc khoải, để em lại bước tiếp chặng đường phía trước với những hy vọng, những tin yêu … Lặng lẽ đi về, lặng lẽ hòa mình vào những lo toan của đời sống, hòa mình vào những quay quồng cùng những nỗi lo ngại muộn phiền để quên đi những hoang hoải trong ta. Ta để mặc cho nỗi buồn đi hoang, em thả cho nỗi nhớ về miền xa ấy, cho ngày trôi về phía cũ. Ta đang cố gắng nỗ lực, nỗ lực đưa mình ra khỏi những kí ức, những dĩ vãng một thời đã xa ấy để thôi những chênh chao khi mùa về … Sẽ là lần ở đầu cuối nhắc đến. Không chối bỏ, không phủ nhận mà chỉ là muốn giữ kỉ niệm đẹp nhất về nhau … ADVERTISEMENT Chào nhé ! Theo iBlog

Ngày cưới, tình nhân chạy lên hôn say đắm chú rể

Vì quá yêu hay quá yếu đuối mà chị lại một lần nữa tin vào lời đường mật của anh ta? Và chỉ một tuần ngắn ngủi ở cùng nhau, chị lại mang trong mình giọt máu của gã đàn ông trăng hoa đó.

Chị là một người con gái đẹp. Như một bông hoa luôn được mọi người ca tụng khiến chị thêm phần kiêu sa. Thế nhưng chuyện đời khó tránh chữ ” ngờ”… 29 tuổi, chị đi lấy chồng – người đồng nghiệp cùng làm đã theo đuổi chị suốt 2 năm với biết bao niềm tin yêu gửi gắm.

Suốt 2 năm, anh chị đi lại với nhau và được khá nhiều người ủng hộ. Tuy nhiên, cũng không ít đồng nghiệp khuyên chị nên từ bỏ vì mái ấm gia đình anh rất phúc tạp. Cha già, mẹ yếu lại bệnh tật, em gái anh thì không chồng mà chửa cũng đang ở cùng. Liệu rồi khi lấy nhau về, chị có sống được với mái ấm gia đình chồng không ? Không những thế, chồng chị lại là người đàn ông thích buông lời tán tỉnh phụ nữ. Nhưng mặc kệ tổng thể, chị vẫn chọn người đàn ông mình yêu. Lần tiên phong biết mình có thai, chị đã vui mừng báo tin cho anh để làm đám cưới. Nhưng đáp lại sự phấn khích của chị là thái độ dửng dưng, lãnh đạm của anh. Còn chị, vì niềm niềm hạnh phúc quá lớn lao mà chị đã không để tâm đến thái độ lạnh nhạt đó của anh …. Trước khi làm đám cưới một tháng, đã có 3 cô gái tự xưng là ” tình nhân ” của anh tìm để hỏi thực hư chuyện anh cưới vợ. Lúc đó, chị mới thấy phũ phàng khi yêu phải một người đàn ông lăng nhăng. Nhưng vì thương cái thai trong bụng, chị đồng ý bỏ lỡ tổng thể để làm đám cưới. Chấp nhận tha thứ cho anh có nghĩa là chị đã tự mình bước vào bể khổ.

Ngày cưới, tình nhân chạy lên hôn say đắm chú rể - Hình 1

ADVERTISEMENT Ngày cưới, cô tình nhân nhỏ bé của anh cũng xuất hiện và ngồi đối lập, nhìn chằm chằm vào mặt cô dâu. Rồi giật mình chạy trên đeo vào tay chị chiếc nhẫn nhỏ xinh và ôm hôn chú rể thắm thiết như chốn không người. Chị ngỡ ngàng, đau khổ biết bao khi mọi ánh mắt đều đổ xô vào chị. Đến lúc đó, chị mới thấy mình là người phụ nữ xấu số. Đám cưới đầy tăm tiếng đi qua, tưởng chừng như sóng gió đã dừng lại. Nhưng không ngờ, bản tính người đàn ông trăng hoa thật khố thay đổi, vẫn chứng nào tật nấy, vẫn hết người tình này đến người tình kia. Và anh, cứ qua đêm hết ngày này sang ngày khác, không đoái hoài gì đến người vợ ốm yếu đang mang bầu. Biết bao lần chị phát hiện anh đi với tình nhân nhưng khi chị vừa hỏi chồng ” Vì sao lại thế ? ” thì mẹ chồng chị lại một mực bênh vực con trai. Thấy chị khóc, bà lại lao vào đánh đập chị, nhiếc móc chị không ra gì và xúc phạm cả mái ấm gia đình mẹ đẻ chị. Vết thương mẹ chồng đánh không sâu nhưng vết thương trong lòng sâu hoắm. Những ngày tháng sống trong đau khổ, đầy đọa khiến chị ngày càng héo hon. Rồi một lần nữa, khi chị tận mắt tận mắt chứng kiến chồng đi với người tình, chị đã lấy hết can đảm và mạnh mẽ hỏi mẹ chồng : ” Tại sao mẹ lại không có quan điểm gì về chuyện chồng con đi cặp bồ ? ” nhưng điều chị nhận lại là những cú đánh đấm đau đớn và tiếng chửi tục từ mẹ chồng. Tinh thần không an tâm, khung hình suy nhược vì bị mái ấm gia đình chồng hành hạ, chị lại tâm lý quá nhiều khiến cho cái thai ngày càng trở nên nguy hại. Khi bào thai chưa đầy 7 tháng thì chị phải sinh non … và 2 bé con sinh đôi của chị đã ra đi mãi mãi ngay trên bàn sinh. ADVERTISEMENT Chịu đựng toàn bộ tủi nhục, những lời mắng nhiếc, đánh đập, những soi mói, sự tệ bạc từ chồng và mái ấm gia đình chồng nhưng đổi lại chị được gì ? Chị vẫn phải gật đầu mất đi hai đứa con sau bao ngày mang nặng. Đau đớn hơn khi vừa tỉnh dậy chị đã hỏi mẹ đẻ của mình với một thái độ sợ sệt : ” chồng con có nói gì không ạ ? “. Người mẹ mất con đã phải đau đớn như thế nào, thế mà chị vẫn chịu những lời xỉa xói, nhiếc móc từ phía nhà chồng. Chị tự nhận mình là người quá nhu nhược, yếu mềm nên mới bị mái ấm gia đình chồng đày đọa như vậy ! Sau một năm cưới hỏi, dây dưa mãi không ly hôn, hai vợ chồng chị quyết định hành động không sống cùng nhau nữa. Chị bỏ lỡ nỗi đau, ra Thành Phố Hà Nội tìm việc mưu sinh thì chồng lại tìm đến tận nơi dụ dỗ ngon ngọt chị hãy về quê thao tác và khởi đầu lại từ đầu. Vì quá yêu hay quá yếu ớt mà chị lại một lần nữa tin vào lời đường mật của anh ta ? Và chỉ một tuần ngắn ngủi ở cùng nhau, chị lại mang trong mình giọt máu của gã đàn ông trăng hoa đó.

Ngày cưới, tình nhân chạy lên hôn say đắm chú rể - Hình 2

Trở về nhà mẹ đẻ già yếu cùng cái bào thai trong bụng chờ ngày sinh nở thì chị lại giật mình nhận được ảnh cưới rạng rỡ của chồng cùng cô tình nhân nhỏ bé bao lâu nay. Tất cả mọi thứ có vẻ như đã nhạt nhòa trước mắt chị … Chưa ly hôn, chị vẫn còn mang trong mình đứa con của sự kỳ vọng vào cuộc hôn nhân gia đình đã từng đổ vỡ, vậy cớ sao có người lại vội vã gây ra sự nghiệt ngã nhanh như vậy ? ADVERTISEMENT Không những thế, khi chị bất bình tìm chồng hỏi chuyện thì còn bị anh ta lên facebook nói xấu, kể tội chị. Nực cười thay, những điều anh nói ” chị ngoại tình, lẳng lơ ” ; anh không hề gật đầu được cuộc hôn nhân gia đình đó nên đã phải chia tay … Vậy là một lần nữa, chị lại một mình oan ức ôm nỗi đau. Là một người tận mắt chứng kiến câu truyện, cũng như là người sát cánh cùng chị gần 30 năm cuộc sống, tôi thật sự bất bình trước những gì đã và đang xảy ra với chị. Tại sao người đàn ông kia chưa ly hôn vợ mà đã hoàn toàn có thể cưới vợ mới trong sự chúc tụng của bao người ? Theo Blogtamsu

Source: https://evbn.org
Category : Ở Đâu?