[Đoản văn][Kaisoo] Nếu Paris không hạnh phúc…

Tên tác phẩm: Nếu Paris không hạnh phúc

Tác giả: 聪 聪 菟

Thể loại: Đoản văn, nhẹ nhàng.

Nhân vật: Kim Chung Nhân x Độ Khánh Tú

Dịch: QT

Edit: Nana

Beta: Haahnɞ

* Bản dịch chưa có sự đồng ý chấp thuận của tác giả xin vui mắt không đem nó ra khỏi blog .

–OoO–

Nếu Paris không niềm hạnh phúc …. chớ quên anh còn có em .

” A Tú, Seoul tuyết đang rơi, khắp nơi đều phủ kín một màu trắng xóa của tuyết, em thật sự không nghĩ đến mùa xuân rồi còn hoàn toàn có thể ngắm cảnh tuyết xinh đẹp như vậy. Có rất nhiều đôi tình nhân tìm đến Namsan vào dịp này, em nhớ lần sau cuối tất cả chúng ta đến đấy có treo khóa tình nhân, khóa còn ở đó mà người đã rời đi, xem ra cái mà người ta gọi là lời hẹn ước tình yêu vĩnh viễn cũng là truyền thuyết thần thoại không thật rồi anh nhỉ ?
A Tú, em còn nhớ rõ anh nói, thời gian tuyết rơi nếu tất cả chúng ta đứng giữa khung cảnh tràn ngập tuyết cầu nguyện, mong ước sẽ thành thực sự ! Lúc ấy em không tin, hiện tại em thật sự làm vậy, nhưng anh vẫn là không trở lại bên em ! Nếu như anh biết năm nay, Seoul có tuyết rơi, liệu anh hoàn toàn có thể hay không đừng rời xa em hoặc tối thiểu chậm một chút ít hẵng rời đi .
Anh biết không, Phác Xán Liệt trong ngày hôm qua cùng Bạch Hiền cầu hôn, em thật tình vui mừng chúc phúc cho bọn họ lại có một chút ít thương cảm cho chính mình, trước kia em cũng muốn tại nơi này vào thời gian tuyết rơi cầu hôn với anh .
Anh nói, anh muốn đến Paris – thành phố lãng mạn, không đơn thuần là du lịch mà là muốn sống ở đó, do tại nơi đó có tự do và niềm hạnh phúc của anh ~ khi đó em cung ứng sẽ đưa anh đi, tâm lý người cùng anh nhất định sẽ là Kim Chung Nhân, nhưng em lại nuốt lời. Để anh sang Paris lại trở thành việc khiến anh thương tổn .

A Tú, thực xin lỗi, đêm hôm đó là em uống say mới có thể không để ý đến lý trí làm loạn mà trút giận, anh làm cho em nhiều việc như vậy làm sao em có thể không biết chứ, chính là anh như thế nào lại có thể không nói một tiếng liền rời đi, anh đã quên những lợi hẹn ước của chúng ta rồi ư, cớ sao lại buông tay, một mình đến Paris. Anh có biết không? Paris là hạnh phúc của anh nhưng không phải của em.

Độ Khánh Tú, em lại đến Paris tìm cái kia bị em không cẩn trọng làm mất đi, tìm được rồi lại phát hiện nó không còn thuộc về em nữa. Từ hình ảnh người kia cẩn trọng khoác áo lên vai anh, từng cho tiết đều biểu lộ hắn so với anh ân cần chăm sóc, chăm nom anh. Một người đàn ông nhìn từ mọi phương diện đều tuyệt đối ; so với em chỉ biết nói sẽ hảo hảo chiếu cố anh, trên trong thực tiễn lại toàn Độ Khánh Tú anh chiếu cố Kim Chung Nhân em, thật là vĩ đại. Chính là em nhìn anh, giống như chưa từng cùng em một chỗ như vậy vui vẻ niềm hạnh phúc .
Độ Khánh Tú, nếu Paris không niềm hạnh phúc, hãy trở lại bên cạnh em .
A Tú, trộm nói cho anh một bí hiểm. Lần ở đầu cuối em nhìn thấy nam nhân cùng anh Open ở Seoul, hắn ngày hôm nay lại tới tìm em ; nghĩ đến hắn cũng thật lợi hại a, cư nhiên biết nhà của tất cả chúng ta ở đâu. Hắn nói hắn tên cái gì mà Kim Tuấn Miên, bảo với em rằng hắn thích anh, kì thật anh đi Paris từ trước đến nay là cùng hắn một chỗ. ( Em cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, hắn đến nói với em những lời này là công bố quyền sở hữu sao ? ), chính là hắn nói kì thật trước giờ anh vẫn thích em, hắn còn nói Khánh Tú hối hận rồi, chính bới hắn cảm thấy Paris cũng không niềm hạnh phúc như trong tưởng tượng. Hắn nói rất nhiều, còn có anh rời đi không phải là vì đêm đó tất cả chúng ta cãi nhau, mà do em tự tưởng tượng chứ không có nguyên do ; ở đầu cuối hắn nói anh sẽ không rời khỏi Paris, mặc dầu Paris không niềm hạnh phúc .
Ngày 12, tháng 4
Độ Khánh Tú, chờ em ~
Nếu Paris không niềm hạnh phúc, em sẽ mang đến niềm hạnh phúc cho anh. ”

..END..

Bình chọn

Share this:

Thích bài này:

Thích

Đang tải …

Source: https://evbn.org
Category: Vui Vẻ