[long fic] Tình yêu tuổi học trò… [full] – Wattpad

                                    
                                              


Tác giả: green_97 (tptt_green97)
Tên truyện: Tình yêu tuổi học trò!!!
Thể loại: Truyện ngắn mang tính lãng mạn,…[Thuộc loại nửa ngắn nửa dài!]
Sau đây, em xin bắt đầu…



_Tình yêu tuổi học trò ^^!!!





Hôm nay là một ngày như mọi ngày, vẫn có ông mặt trời tỏa sáng, vẫn có nền trời trong xanh, vẫn có những tia nắng ấm áp khẽ xuyên tạc qua những khe lá,…Vâng, mọi chuyện vẫn bình thường nhưng đối với tui thì khác, hôm nay là ngày tui chuyển một tui đến sống với một gia đình người anh họ vì một lý do: tui chuyển trường! Năm nay tui là học sinh lớp mười, do muốn học ở môi trường tốt hơn nên ba mẹ đã cho tui chuyển trường đến học một trường khác! Sâu xa hơn là muốn tui có một nền tảng tốt cho kỳ thi đại học để khỏi rớt ấy mà!

Khoảng năm giờ sáng chủ nhật-ngày tui chuyển đến ở với gia đình người anh họ-, tui đã thức dậy, xem lại mọi thứ đã đầy đủ cho việc “di cư” này chưa. Mọi thứ vẫn ổn, tui ngắm thật kỹ những gì xung quanh nhà để đỡ nhớ khi xa nhà…Sáu giờ sáng, tui lên xe cùng cha đến nhà người anh họ. Họ có vẻ đã thức dậy sớm, ngồi trong phòng khách. Cha thì đúng nói chuyện với họ, còn tui thì dọn những vali đồ lên trên lầu theo lời anh Hưng-người anh họ.

-Ôi! Có hai phòng, phòng nào của mình vậy ta, thôi kệ vô đại phòng này! – Tui tự hỏi.

Bước vào phòng, tui thấy mọi thứ rất tươm tất, chắc có lẽ họ đã dọn cho tui trước! Nhưng trong phòng tắm ại có tiếng nước chảy, có đèn sáng! Thấy thế, tui liền lại gần, định khóa nước và tắt đèn, thì….

-Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!-Tiếng tui thất thanh vang lên.

-Á, cậu là ai mà vào phòng tui vậy?-Người đó vội vàng lấy khăn che đi những phần cần che, hỏi tui với ánh mắt khó tả.

Tui đóng sầm cử lại:

-Em nhầm phòng rồi, cho em xin lỗi!-Tui đỏ mặt, lấy ngay vali ra khỏi phòng với giọng lúng túng. Tui thầm nghĩ :” Ôi ! Đui luôn con mắt tui rồi! Thật khủng bố, cũng tại mình thôi! Thật xui xẻo!!! Huhu, my eyes!...”

Hôm nay ngày đầu tiên mà như vậy, quê quá đi! Nhìn sang phòng bên kia, bầy giờ tui mới biết đó là phòng của mình! Căn phòng trống trãi, một chiếc giường, hai cái bàn trống và một phòng vệ sinh! Tui để đồ vào chỗ rồi năm dài trên giường nghĩ về chuyện hồi nảy, quê quá đi!

-“Cốc..cốc.cốc!”-Tiếng gõ cửa vang lên, tui chạy đến mở cửa.

-Chào buổi sáng nhóc, mới đến à? Anh tên Huy!-Tiếng người tắm lúc nảy đó, anh ấy hỏi làm tui đỏ mặt.

-Dạ, em mới đến! Em tên Thịnh!-Tui cuối đầu, không giám ngước lên vì chuyện ấy!

-Hình như em học lớp 10, anh học lớp 11, em nhỏ tuổi hơn, anh kêu bằng nhóc hén!

-Dạ, sao cũng được, tùy anh thôi!

-Uhm, nhóc ăn sáng chưa?

-Chưa, khoảng 6h30 em mới ăn sáng!

-Cũng đã 6h15 rồi, thôi đi luôn với anh cho tiện!

-Dạ, vậy anh chờ em chút xíu, em thay đồ, khoảng 5 phút!

-Ừm, anh chờ! Anh cũng phải thay đồ đây

Tui “kết thúc cuộc “hội thoại” bằng tiếng đóng cửa! Vừa thay đồ, tui thầm nghĩ:”Anh Huy đẹp trai thật, cao nè, cười cũng xinh nữa, đặc biệt dễ khiến người khác đỏ mặt! Ui, sao mình mê trai thế! Xuống đây để học mà!Hazzz…Người ta là con trai mà…Thôi, mau lên, kẻo trễ, để người ta chờ!”

Và thế, hai chúng tui lại một quán gần đó, vừa ăn, vừa nói chuyện. Qua buổi ăn sáng hôm nay, tui mới biết anh ta cũng như tui, cũng là người mới đến nhưng là chủ nhật tuần trước, anh ấy sớm hơn tui một tuần đấy! Tôi và anh học cùng một trường nhưng chỉ khác khối thôi! Tôi học 10A2, anh ấy học 11A1…

Về đến nhà, Anh hỏi tôi:

-Em dọn đồ chưa?

-Dạ,Chưa xong, còn một số đồ nữa!

-Có cần anh phụ không?hihi…-Anh nở nụ cưởi thật đặc biệt lam sao ấy!

-Mmm…Tùy anh thôi! Nếu rảnh, anh phụ em cũng được!

-À, anh có bận gì đâu! Vậy giờ làm đi, anh phụ cho!

-Dạ…

Thế rồi hai chúng tôi phụ dọn. Bây giờ thì anh Hưng và chị Thảo-vợ anh Hưng- đã ra ngoài chợ mua đồ để làm ăn mừng tôi đến ở nhà mới! Vui ghê hén!(Cấm nghĩ bậy đó nhen!). Lúc này ở trong phòng:

-Công nhận đồ em nhiều thiệt đó! Con trai gì mà đồ nhiều dữ vậy!

-Hii, nhiều còn hơn thiếu mà anh!

-Mai mấy giờ em tới trường?

-Em cũng không biết nữa! Chắc khoảng 6h30! Anh học cùng buổi với em à? Ờ mấy trường khác hình như là HKI học như vậy!

-Ờ, anh cũng hổng biết nữa! Thôi, bỏ qua chuyện đó, ở đây gần trường,em đi bộ hay đi xe?

-Chắc đi bộ.

-Anh đi xe, để anh chở cho!

-Dạ, sao cũng được
... im_was_waiting 28-12-2010, 10:20 PM đọc chưa đầy 30s =='' nội dung truyện hay đó, cách hành văn cũng rất đạt, post tiếp đi bạn ^^! green_97 28-12-2010, 10:26 PM …Đến khoảng 10h30, mọi thứ đã xong. Mệt thật! Anh thì ngồi trên ghế, tôi thì nằm dài trên giường.

-Anh có ngửi thấy mùi gì không?-Tôi quay qua hỏi anh

-Uhm, hình như mùi cá chiên! À, em sướng ghê, mọi người làm bữa ăn nhỏ cho em đó!

-Đâu có đâu, làm cho em và anh mà! Hồi nảy, em nghe chị Thảo nói vậy đó!

-Nhưng em sướng hơn anh đó! Thôi, không cãi với em nữa đâu, em thua chắc!

-Chưa chắc đâu! Uả,mà sao không kêu em bằng nhóc vậy?Ý, chị Thảo kêu anh kìa!

-Gì vậy ta! Thôi, để anh xuống!

Anh ra khỏi phòng. Vui thật,anh và tôi giống hai người anh em thật! Ý, chị Thảo kêu,chắc là ăn đây. Hehe …

Bước xuống lầu, một bữa ăn nom ngon mắt lắm

-Thịnh ơi, xuống ăn nè!-Tiếng anh Hưng vọng lên kêu tui.

-Dạ, em tới ngay,thơm quá anh há!-Tiếng lanh lảo của tôi đáp lại.

-Em nhanh ghê ta.-Anh Huy chọc tôi.

-Kệ em, đây, em bưng cơm giùm cho!-Tôi đáp lại bằng giọng nhí nhảnh

-Uhm, nè!-Giọng vẩn thân thiết.


-Hai đứa lam mau lên còn ăn trưa nữa đó!-Tiếng chị Thảo ở nhà trên vọng xuống

-Dạ!-Chúng tôi đòng thanh đáp!...

-Hai đứa thấy chị nấu ăn ngon không?-Chị thảo vui vẻ hỏi.

-Ngon lắm đó!-Tôi nhanh nhảo.

-Em xạo ghê, chưa ăn mà đã…-Huy lai chọc tui lần nữa, tức quá đi thôi! Cả nhà cười rô lên làm tui đỏ mặt! Rồi mọi người cùng “ăn cùng ăn”!

-Mai đến trường bằng cái gì, có cần anh đưa không?-Anh Hưng hỏi.

-Anh đừng lo, em với Thịnh học chung buổi, để em đưa luôn cho tiện-Huy đáp.

-Ờ, vậy hai đứa đi cẩn thận đó!

-Dạ, anh yên tâm, em lái xe luôn luôn an toàn!

Thôi, cả nhà ăn cơm đi! Đồ ăn nguội hết rôi kìa!-Chị Thảo “chen” vào cuộc nói chuyện của anh Hưng và Huy.

-Ờ, anh quên! Hai đứa ăn nhiều vào nhen!-Anh Hưng khuyên chúng tôi…

Cuối cùng bữa ăn trưa cũng kết thúc. Thật ngon miệng! Tui bước lên phòng ngắm lại những gì mà tui và Huy đã dọn được hôm nay! Một chiếc tủ với quần áo đã được sắp quần áo gọn gàng vào trong đó, một kệ sách được xếp ngay ngắn,…

-“Cốc…cốc…cốc!”-Tiếng cửa phòng vang lên, tui nghĩ chắc là Huy. Đúng, đúng vậy, anh ấy đến với những vật dụng trang trí phòng (vd:bình hoa, những bông hoa dán tường,…)

-Anh Hưng kêu anh đưa nhóc cái này nè! Biết làm gì không? Trang trí đó! Có cần thiên tài phụ không nào?

-Phụ nữa à! Tùy, hay em thấy anh rãnh thì phụ luôn hén!-Tui nói rất ”tự nhiên”.

-Uhm, vậy thiên tài phụ cho!-Vừa nói, anh vừa bước vào phòng. Thế là anh tự biên tự diễn, còn tui thì ngồi đó ngắm những gì mà anh trang trí được. Thế là khỏang nửa giờ đồng hồ sau mọi thứ đã được xong xuôi hết! Thật hoành tráng.

-Em công nhận anh trang trí đẹp thật đó! Cám ơn nhiều hén! Hihi…

-No problem! Không có chi! Đó là công việc anh Hưng nhờ anh giúp em thôi! Anh về phòng đây!-Anh bước ra tới cửa rồi đóng nhẹ nhàng cửa lại.

Mọi thứ, mọi thứ anh làm đều làm tôi đau đầu vì suy nghĩ! Tình cảm thật khó đoán! Nhưng là anh em mà (lưu ý: ở đây là anh em không bà con chỉ gián tiếp qua anh Hưng-“chủ” cho mượn nhà)! Chỉ là anh em thôi! Suy nghĩ chi cho nát óc! Mọi thứ cứ diễn ra tốt đẹp. Đó chính là ngày đầu tiên tôi bước vào ở nhà người anh họ! Thật bình thường và chút chút vui vẻ ngoại trừ chuyện hồi sáng! Tui thật dễ hòa đồng! Yunkyo 28-12-2010, 11:35 PM 1 lèo đọc hết 2 chap của bạn... sao nhỉ, mình góp ý xíu nhé...^^..

Đầu tiên là về tình huống: nó đi hơi nhanh, mà mạch cảm xúc theo đó cũng ko sâu sắc lắm..

Thứ 2: nhân vật thì bạn chỉ có đưa vào mà quên ko giới thiệu về họ, dù chỉ là 1 chút thông tin thui cũng đc, cho ng đọc dễ nắm bắt ấy mà, thế nhé.

Thứ 3 là về những đoạn đối thoại: nó hơi hơi gượng ép sao đó, hi hi, ko tự nhiên lắm

Chuối cùng, bạn vẫn còn sai chính tả đó nha...

Oi mà chê hoài, bạn lại ghét tớ, khen chút xíu nha: văn phong của bạn khá nhí nhảnh, đúng chất phù hợp câu truyện, tình yêu tủi học trò... khớ khớ... cái này đẹp, lãng mạn nhưng khó giữ à nha..

Cơ mà tớ đoán sau này tình yêu xuất hiện là lăng nhăng à nha... tay 3 tay 4 chứ chẳng chơi..

Mong bạn sẽ xử lí hết đc nhá... Chúc đông khách nè..

Thanks..... susu166 29-12-2010, 12:17 AM Hj, truyện hay và vui tươi, hồn nhiên y như tuổi học trò lun:leaf:
Cố gắng phát huy nhe, và mong đừng có ngưng giữa chừng^^:leaf19: green_97 29-12-2010, 06:36 AM Thế là một ngày mới bắt đầu! Do mọi thứ rất lạ nên tui thức dậy sớm, chuẩn bị cho buổi học đầu tiên của trường mới.( Mà tui có một cái tật là tắm rất lâu nên ở nhà thường bị cha mẹ chửi hoài à. Đó là cái thứ nhất, cái thứ hai là ở phòng riêng thì tui thường chỉ mặt quần lót đi trong phòng sau khi tắm!!! Rất tiếc, tơi đã mang hai cái tật đó vào ngôi nhà mới này!!!) Tôi đi lại “tự do” với cái quần ship trong phòng! Và tiếng cửa mở ra trong khi tôi đứng trước gương ngắm mình (do mình thuộc cung Xử Nữ đó nên đôi khi hơi ngựa tí!!!) “kêu” :” Két!”.

-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!(Cảnh 1 tiếp diễn lại lần nữa tuy có chút khác biệt nhưng vẫn có một cặp mắt ngạc nhiên và một cặp khó tả!!!)- Đố mấy bạn ai la đó! Và kết quả là tui đó! Tui rất ngại và dễ nhạy cảm khi… xảy ra! Huhu, tiêu mất đời rồi!

-Ý, anh xin lỗi-Anh quay qua hướng khác- Em..em..thay đồ đi!-Anh ngượng.

-Dạ…-Tui quá ngại đi chứ. Trông lúc này nhìn anh mắc cười ghê. Một chiếc thun+một chiếc quần hơi short để lộ một cặp chân trắng “nõn”+có lông! Còn tui thì le hoe có mấy cọng hà! Thui, thay đồ mau!...

-Anh gặp em có gì không?-Tui không dám nhìn thẳng vào mặt anh.

-À..à. anh kêu em làm mọi thứ sớm để đi ăn sáng và đi học với anh..!-Anh cũng nhìn qua hướng khác.

-Dạ, em…em..chuẩn bị rồi, còn anh đó!

-Ờ! Anh đi thay đồ đây!

Trong lúc đó, tui và anh cả hai đều sượng mặt. Nhưng cũng “bù qua” cho ngày hôm qua rồi!Huhu, công tui giữ gìn mấy năm đó!!! Bất ngờ lắm luôn!

Buổi ăn sáng cũng đã kết thúc, tôi và anh ấy ngồi trên một chiếc xe đạp martin giống hai “con khỉ già” quá đi thôi! Mọi người ai cũng ngắm hai bọn tui giống như người ngoài hành tinh!

-Nè! Thịnh! Em biết tại sao mà mọi người nhìn hai anh em mình không? Em là học sinh mới đó! Chắc là vậy! Học sinh trường này mà!

-Em!!! Chắc vậy! Hồi anh đưa em tới lớp được không vậy? Ngày đầu tiên, em ngại quá! Em có vào trường này để làm hồ sơ rồi, lúc đó vắng tanh như chùa Bà đanh, còn bây giờ thì nhiều!

-À! Điểm trong sổ của em có đủ không?

-Anh yên tâm, còn một tháng nữa thi rồi, điểm của em ở trường cũ theo cô chủ nhiệm em nói thì đủ hết rôi, còn thi không hà!

-Ở trường cũ, em làm cái gì?

-Trường cũ à! Em làm lớp trưởng! Giỏi hông nè! À, còn anh?

-Bình thường, lớp phó!!!

Cả hai trò chuyện dài đường và lúc đến cổng:
-Anh để em xuống, anh đi gời xe đi! Em đứng đây chờ cũng được mà!

-Thôi anh chở vào luôn!... Uhm, ngồi vững nha! COI CHỪNG!
.
-Coi cái gì???

-”Bụp..bụp…”

-Ái da! Đau quá! Cái gì vậy? Bị dập rồi! Đau quá hà!-Tiếng tui la đong đỏng!

-Anh thông báo trước rồi cơ mà! Tai không coi chừng thôi! Có sao không vậy?

-Chắc là không rồi!! Đau muôn chết luôn đó!

-Vậy để anh dắt lên lớp cho!

-Cái đó là nghĩ vụ rồi! Không tính, Kiếm cái khác làm huề đi!

-Thôi! Biết rôi mai tính!

-Ừm, sao cũng được! Đau quá!


-Anh ơi, hình như ai cũng nhìn mình thì phải?

-Ừm!

-Anh ngại không?

-Ừm!

-Nè! Sao ừm hoài vậy?

-Im chút xíu đi, hồi tới lớp, kể cho nghe cái này!

-Ờ!

Và trong lúc đi đó tui nghe được vài tiếng xì xào:

-Ê bây! Học sinh mới đó! Mày thấy nó đẹp không! Tao thấy nó giống con gái quá!

-Ờ tao cũng vậy! Tao nghe nói, nó ở trường cũ làm lớn lắm đó! Thầy cô nâng điểm gì đó! Mà mày thấy nó giống con gái chỗ nào?

-Nhìn sơ thì mắt, mũi nè, miệng nữa và cả tướng đi!


-Hihiihihi!!!-Tiếng từ Huy “phát ra”.

-Cười cái gì? Học sinh trường nhiều chuyện quá!

-Nếu anh không kêu em im lặng có lẽ, họ ní em giông bà tám luôn ấy!

-Cám ơn đi!

-Cám ơn? Tại kêu im mới nghe vậy đó?... Hình như tới lớp em rồi thì phải!

-Ừm, đúng rồi! 10A2!

-Rồi sao? Em sợ quá!

-Cứ vô đại đi! Hình như có sắp chỗ cho em thì phải? Học sinh mới vào, thầy cô chủ nhiệm đều sắp trước chỗ mà! Em vô mà hỏi lớp trưởng ấy! Anh …anh vọt nhen! Chúc vui vẻ!

-Ý, nhớ rước em!

-Biết rồi! Bye!-Vừa nói, anh vừa “vọt” lẹ!

Đúng lúc đó, tui nghe cả lớp xì xào, nhoi như chuồng khỉ tới giờ ăn:”Thầy chủ nhiệm bây ơi!!!”. Đang đứng gần cửa thì một bàn tay vỗ vai!

-Em là Thịnh, học sinh mới phải không

-Dạ, thứ thầy, thầy có phải là thầy chủ nhiệm…

-Ừm, đứng rồi, em vào lớp đi!-Nói rồi thầy bước vô lớp trước, tôi rụt rè “lếch lếch” theo sao!

-Thầy xin giới thiệu, đây là học sinh mới lớp mình! Do bạn Trung không làm lớp phó, thầy cũng đã thảo luận với lớp nên em sẽ làm lớp phó! Em hãy giới thiệu về mình đi!

-Thưa thầy và các bạn! Mình tên là Trần Phạm Tiến Thịnh! Mình từng là học sinh 10a2 ở trường cũ! Phần giới thiệu của mình đến đây là hết, bạn nào muốn biết thêm, xin gặp mình ! Rất mong được làm quen với tất cả các bạn!-Tôi nói với giọng có chút hồn nhiên. Tôi cười rồi quay sang thầy hơi run run-Dạ…Lớp..ớp..Phó!!! Vậy em sẽ làm gì trong khi gần thi rồi!

-Điều đầu tiên thầy muốn nói, em sẽ ngồi bàn 4, đầu bàn. Hình như em chuyển trường cùng lượt với bạn Tuyền à?

-Thưa thầy,…Tuyền à? Hình như em chưa hay tin bạn ấy chuyển trường!

-Không sao, bạn ấy sẽ đến sau em một chút! À, Tuyền đến rồi! Bạn ấy chuyển sớm hơn em một bữa, tức thứ bảy tuần trứơc!

-Dạ,… thưa thầy, vậy em vào chỗ được chưa ạ?

-Ờ, mời em! Mọi chuyện xong rồi! Mời cả lớp tiếp tục! Thầy phải ra khỏi lớp! Lớp tự quản!!!

Tui phải công nhận, ông thầy trẻ thật, đẹp, nhưng nói chuyện với ổng khó chịu quá! Hình nhu ổng quá lịch sự…Con bây giờ thì mình phải tiếp bầy khỉ này nè!

-Bạn là học sinh giỏi à? Hồi đó bạn học trường nào?

- Ờ, mình học lớp 10A2, TTHPT “…”

-Chào mừng bạn đến với lớp mình!

-À, cho mình hỏi lớp trưởng đâu rôi nhỉ?

-Bạn ấy chưa vô thì phải?

-À, vậy cho mình cảm ơn!

Một bàn tay lại “vỗ” sau lưng tui

-Ông cũng lại đây nữa à?-Tuyền hỏi bằng vẻ đỏng điệu, chảnh chẹ (từ đó giờ rồi).

-Ủa, chỉ có bạn mới học được hả?

-Hông rảnh tiếp bạn nhen! Mùi nước hoa củ bạn khó chịu với tui lắm đó! Mời!

Tuyền vừa đi, cừa tức giận, lép nhép miệng. Thật sự, tôi và Tuyền đã quen nhau từ năm lớp sáu. Nhưng càng ngày tui hổng chịu được tính tưng tưng của bạn ấy nên “OK! BYE!”! Lúc bình thường, chúng tui có lúc thân, lúc gây lộn, nhưng thân nhất là giờ kiểm tra!!! Bây giờ, găp nhau vậy thì sock nhau vài câu đỡ tức! Tui vừa bước ra gần cửa thì… green_97 29-12-2010, 07:33 AM 1 lèo đọc hết 2 chap của bạn... sao nhỉ, mình góp ý xíu nhé...^^..

Đầu tiên là về tình huống: nó đi hơi nhanh, mà mạch cảm xúc theo đó cũng ko sâu sắc lắm..

Thứ 2: nhân vật thì bạn chỉ có đưa vào mà quên ko giới thiệu về họ, dù chỉ là 1 chút thông tin thui cũng đc, cho ng đọc dễ nắm bắt ấy mà, thế nhé.

Thứ 3 là về những đoạn đối thoại: nó hơi hơi gượng ép sao đó, hi hi, ko tự nhiên lắm

Chuối cùng, bạn vẫn còn sai chính tả đó nha...

Oi mà chê hoài, bạn lại ghét tớ, khen chút xíu nha: văn phong của bạn khá nhí nhảnh, đúng chất phù hợp câu truyện, tình yêu tủi học trò... khớ khớ... cái này đẹp, lãng mạn nhưng khó giữ à nha..

Cơ mà tớ đoán sau này tình yêu xuất hiện là lăng nhăng à nha... tay 3 tay 4 chứ chẳng chơi..

Mong bạn sẽ xử lí hết đc nhá... Chúc đông khách nè..

Thanks.....

Cám ơn anh nhiều nha!

:leaf8:Trong truyện này, em có thay đổi rất nhiều chỗ. Đầu tiên hai cậu học sinh này là ở cấp hai chứ không phải là cấp ba. Nhưng để cho phù hợp ở những tình tiết sau nên em đã đổi lại. Vì thế, câu văn hơi gượng ép và thiếu tự nhiên cũng không tránh khỏi.

Về phần mạch lạc cảm xúc thì em hơi lướt nhanh qua vì em nghĩ chỉ qua đối thoại và một vài cảm xúc là được nhưng em sẽ diễn đạt nó kĩ hơn ở phần sau....

Còn về phần giới thiệu nhân vật là do "sơ xuất" của em nên em sẽ bổ sung vào "cháp" sau. Và phần chính tả thì cũng không tránh khỏi trong quá trình viết! Em sẽ cố gắng khắc phục!

Mong mọi người thông cảm cho những chap đầu của em và cảm ơn anh Yunkyo rất nhiều. Anh đã có những đóng góp để em khắc phục những phần sau!

À, ở trong truyện có một số chỗ em lấy của trung học cơ sở cho dễ diễn đạt nên mong mọi người thông cảm lần nữa!!! green_97 29-12-2010, 08:12 AM GIỚI THIỆU NHÂN VẬT XUẤT HIỆN TRONG CHAP:

+Họ tên:Trần Phạm Tiến Thịnh:
Hoàn cảnh: là một cậu học sinh lớp mười chuyển trường đến một trường mới và sống ở nhà người anh họ.
Ngày sinh: 03-09-1995.
Sở thích: Qùa, bánh,…
Tính tình: ngây thơ nhưng có chút chút người lớn, hơi tưng tưng…
Chiều cao: 1m70
Cân nặng: 55kg.


+Họ tên: Trần Hoàng Thanh Huy:
Hoàn cảnh: là học sinh lớp 11, do cha mẹ bận nên cậu phải ở với người anh họ.
Ngày sinh: 02-01-1994.
Sờ thích: …
Tính tình: chút lãng mạng, chút ngây thơ, rất nam tính,…
Chiều cao: 1m75
Cân nặng: 62kg



+Họ tên: Trần Văn Duy Quân.
Hoàn cảnh: Thầy chủ nhiệm và thầy giáo dạy Hóa của Thịnh.



+Họ tên: Lương Thị Ngọc Tuyền.
Hoàn cảnh: Chuyển trường mới [cùng trường với Thịnh] cho “tiện” việc “sinh sống”. Từng là bạn gái cũ của Thịnh nhưng đã chia tay do “trục trặc kỹ thuật” và “cãi nhau”.
Tính tình: điệu…


______________________ like_a_rose 29-12-2010, 04:43 PM Coi cũng hay ha. ủng hộ nè, cố lên nha. green_97 29-12-2010, 05:32 PM -“Bụp!”-Hai cái đầu chạm nhau!

-Ơ, xin lỗi! Mình không cố ý!-Tui mở lời trước.

-Ờ, không sao!-Bạn ấy cứ cuối mặt chạy nhanh đến chỗ ngồi. Tôi từ bước ra khỏi lớp kiếm Huy thì:

-Này! Bạn là học sinh mới hả?

-Uhm.

-Được rồi! Mình là lớp trưởng! Rất vui được găp bạn nhé! Chuyện hồi nảy cho xin lỗi nha!

-Không có gì!

“TÙNG…TÙNG…TÙNG…tùng tùngngngngggg!”

-Vô học rồi!-Bạn lớp trưởng cười khẽ!...

-Bạn tên gì vậy? Mình là Thịnh.

-Mình tên Dương!

Các tiết đầu đều em xuôi cả rồi đến tiết cuối môn Hóa của thầy chủ nhiệm-Thầy Quân.Khi thầy dạy, thấy mấy đứa con gái cứ chăm chú vào ổng. Đúng mê trai thật!

-Thịnh, từ trên, em có thể nêu lại công thức tính phần trăm của các nguyên tố trong hợp chất biết khối lượng được không?-Thầy hỏi tôi.

-Thưa thầy là…(khúc nay chắc bị phạt quá, á, bai này học rồi, để nhớ thử coi)…la phần trăm A bằng x nhân M hợp chất rồi tất cả chia cho mmM lớn của A! Phù,…xong rồi!

-Đúng rồi, thầy mời Thịnh ngồi xuống!-Vẩn cái câu nghe quen quen!

Hồi sau, thầy cho bài tập cả lớp giải. Thẩy lại gần, hỏi:

-Có gì lạ không mà em ít nhìn lên bảng vậy!

-Dạ, bài này em học rồi, em chỉ nghe để hỉu rõ bài thôi ạ!

-Ừhm, vậy thầy yên tâm!

Thầy đã làm tôi giật mình mấy lần! Hên là không bệnh tim! Cái thời khắc mà tôi mong muốn cũng đã đến: giờ ra về! Buổi học đầu tiên như vậy đó, chẳng có gì là đặc biệt ngoại trừ những chuyện buổi sáng thôi ^^! Tôi vừa đi xuống nhà xe thì Huy đã chờ sẵn ở đó rồi!

-Sao lâu thế!

-Em đã bảo anh lên gọi mà!

-Ờ hén, tại quên! Thôi, về nhà mau lên, bây giờ thấy hơi đói bụng rồi đó!

-Ừm, chạy nhanh thôi!

Hôm nay ngẫm nghĩ về buổi sáng hôm nay cũng thất vui! Chưa được mươi phút, tôi và Huy đã về tới nhà! Bước vào nhà, tôi hỏi Huy:

-Sao hôm nay nhà vắng quá nhỉ?

-Hình như là Anh chị đi đâu đó, sáng mai về, hồi sáng có nói, nhưng hông nghe rõ là đi đâu? Nè, Em biết nấu ăn không đó!

-Chút chút thôi! Để em thử coi!

-Hihi, lỡ ăn không được thì bắt đền đó!-Vừa nói, anh vừa đi lên lầu

-Trời! Hông lẽ em tự nấu cho anh ăn à! Xuống phụ giùm đi!

-Ừhm, chơ chút!

Thực sự, tui chỉ biết nấu món ăn nhanh như mì, trứng chiên (nhưng đôi khi cũng khét),… Phải làm gì bây giờ! A, có rau kìa, hay thử luộc rau! Tui cố gắng “vắt” chút óc ra để nhớ ở nhà, ba mẹ làm như thế nào? Lặt rau rồi ngâm với muối, rửa và luộc, phải không ta? Thôi kệ, làm liều vậy!...Thế là lặt rau xong, phai ngâm muối thôi!... Trong lúc đó hay mình chiên trứng vậy! Cho dầu vào chảo, rồi đập và cho trứng vào? Và chờ trứng chín! À, hồi nảy giờ thấy lâu rồi mà ông ta chưa xuống vậy!? Lên xem sao!... Tui đứng trước cửa phòng, vọng vào:

-Anh Huy ơi, mau lên nấu hết rồi nè!

-Ờ ra liền!

-Ra mau đi, em đứng chờ!

-Trước đi! Anh xuống liền mà!

-Thôi, chờ hà, ra giùm đi!-Tôi kiên quyết chờ. Cuối cùng phòng cũng mở ra!

-Cưng ác ghê, thôi đi xuống! Uả, mà có mùi gì khét khét ấy! Có nấu gì không vậy?

-Chết em rồi! Trứng!...-Vừa nói,tui “phi thẳng” xuống bếp. Anh cũng theo. Khói bay ra, mùi khét bốc lên,… thế là tiêu rồi! Xong trứng rồi! Đen thui thùi lùi!!!

-Hahahaa, anh nói không nghe! Hahahehe! Thôi đi làm gì thì làm đi, để anh làm cho!

-Vậy anh làm đi! May không là “lụm” rồi! Hazzz….À, chúc anh vui vẻ nha! Rau em ngâm với muối đó, thích làm gì thì làm đi! Chừng nào xong kêu em hén! Pie pie >”
Nói rồi tui bước lên phòng làm bài tập và chờ cơm trưa để “măm măm” thôi! Mà bây giờ nhớ nhà thật! Biết trước như hôm nay thì ở nhà học mẹ nấu ăn được rồi! mà mình lúc đó có thời gian đâu mà học! Toàn đi học thêm không! Hồi đó tui được mệnh danh là “bò tập ong ong” vì tui bị ghép cái tên là bò trong phim “Hướng nghiệp” ấy. Thịnh Bò, nghe thấy ghét!...

_____________________________________________

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT MỚI:


+Họ tên: Trần Ngọc Dương.
Hoàn cảnh: Sống với dì và dượng.
Tính tình: hơi nóng tính nhưng tốt bụng.
Chiều cao: 1m73
Cân nặng: 59kg.
.................................................. .. nh0kn0l0ve 29-12-2010, 07:16 PM đúng là truyện của nhok 13 tuổi...còn mấy ngày nữa là 14 rồi hen ;))
:)).... im_was_waiting 29-12-2010, 08:28 PM tiếp nào, ủng hộ bạn ^^! green_97 30-12-2010, 07:19 AM ________________

Bữa trưa cũng khá ngon đó! Kết thúc bữa trưa, anh bảo:

-Em dọn nhen! Anh đi chơi với bạn, chiều về!

-ỪM, để em dọn, à, em mét anh Hưng cho anh đi chơi nè!

-Anh xin rồi, không sợ đâu nhóc ơi! Ở nhà vui vẻ! Có buồn thì lên mạng chơi đi!

-Biết rồi! Đi chơi vui vẻ! Nhớ mua bánh cho em nha!

-A, thì ra nhóc là nhóc ăn hàng! Hehe…Thôi anh đi đây!

Nói rồi anh phóng lên xe martin! Ở nhà làm gì đây! Ngủ thôi! Cái giường đáng yêu của ta đâu rồi! Yêu ngươi quá đi.

1h…2h…3h…Thế là 3 giờ sau tui dậy! Sao giờ này anh cưa về, chắc khoảng tối lắm đây! Ui, tối mình sợ con ấy lắm! Cầu cho ổng vể sớm!... Haha, cuối cùng ổng cũng về!

-Sao anh về trễ vậy?

-Tại vui quá nên quên! Hihi, xin lỗi nha! Có bánh cho cưng nè!

-Cho em à? Cám ơn nha!

-Anh vào nhà trước nha!

-Uhm, ý, chờ em với!

Hihi, vui thật, có bánh rồi! Ở đay vui thật! Những ngày sau đó cũng thật vui! Anh cũng rủ tui chủ nhật tuần này đi chơi với bạn anh nữa! Ở nhà cũng có làm cái gì đâu! Thôi, đi luôn cho đỡ buồn vậy!

Theo như dự định, tui đã xong hết bài tập vào buổi tối thứ bảy để buổi sáng còn đi chơi nữa!...

-“Cốc…cốc…cốc…”-Tui ra mở cửa, thì ra là anh.

-Chuẩn bị xong chưa?

-Em thì xong rồi! Anh cũng đã xong rồi à?

-Uhm.

-Vậy chúng ta sẽ đi ăn sáng?

-Uhm.

Chúng tu kết thúc bữa sáng thật nhanh. Ngồi trên chiếc xe anh chở, tui cứ mãi nghĩ về những gì sắp diễn ra. Đó sẽ là một cuộc đi chơi thật vui. Đến một công viên gần đó chẳng hạn, hay một buổi cắm trại! Hihi!

-Em biết chúng ta sẽ đi đâu không?-Giọng của anh đã kéo tui ra khỏi mộng tưởng.

-À…à không. Đi đâu vậy anh?

-Hồi sẽ biết thôi! Anh không thích nói trước!

Điều này sẽ làm tui vui hơn! Chắc nó sẽ thật bất ngờ và đầy thú vị lắm đây! Phía trước là đám bạn của anh! Không đông lắm chỉ khoảng năm người!

-Huy tới rồi!-Một người trong đám reo lên.

-Hôm nay dắt nhóc này theo à?-Tên đeo mắt kiến vỗ vai anh.

-Em tui. Đi thôi.

-Uhm. Đi bây ơi.

Thế là cả bọn cùng nhau đi. Đi đâu đó lòng vòng rồi mới tới một nơi treo tấm bảng lớn! Thì ra nó là KARAOKE! Aaa, huhu, không đi công viên cũng không cắm trại thì ralà đi…đi karaoke! Huhuhu,thất vọng tràn trề! Không chịu đâu! Huhu…

-Đi Karooke đó! Giờ biết chưa?-Anh khoác tay lên vai tui.

-Giờ em mới biết đó! Bất ngờ thiệt!

-Uhm, luôn luôn bất ngờ!

-Em không nghĩ mình sẽ đi chỗ này!

-Đi đâu?

-Chỗ khác cơ!

-Chỗ nào?

-Công viên.

-Hơi xa chỗ này, để khi khác đi há!

-Uhm.

Huhu, trong khi mọi người đã vô phòng còn tui chỉ lưỡng lự, không lẽ hông vô! Lỡ đi với anh rồi! Huhu…

-Bọn bây uống gì? Nhóc uống gì?

Trời, “nhóc” nữa à? Khổ quá đi!

-Dạ, gì cũng được!

-Bia đi bây!

-Lâu lâu thử đi!

-Thôi, chắc hai đứa tui uống không được đâu!-Anh huy lắc đầu.

-Nhóc nói uống gì cũng được mà!

-Tao kêu bia.

-Uhm, lấy số đông!

Trời, uống bia! Tui không thích uống bia cho lắm!... raishin 30-12-2010, 07:36 AM đối thoại của nhân vật e cứ để bình thường đi khỏi phải giải thích thêm ở đằng sau ^^ như vậy nó tự nhiên hơn ^^
văn phong đúng là của tuổi teen ^^ dễ thương ^^ tiếp tục nha nhok :d susu166 30-12-2010, 11:30 AM Cố lên nà nhox, hay đó:leaf17: green_97 30-12-2010, 05:34 PM -Bia tới đây! Mỗi người một cốc!

-Sao mày không uống Huy!

-Lâu lâu mới đi! Uống đi! Không uống coi như không nể bọn này đó!

-Bây làm khó tao quá!-Nói rồi, anh cũng cầm cốc lên, uống một ngụm

-Bây giờ tới nhóc! Cưng tên gì?

-Dạ, Thịnh.

-Và kế tiếp,Thịnh uống đi! Nể bọn anh đi! Một cốc thôi!

-Em…em…

-Thôi! Em không uống được, tao uống bù cho!

-Không đuợc! Cưng uống đi rồi hát với tụi anh!

A, họ “đàn áp” dã man quá! Uống hay không? Thôi uống vậy!

-Dạ.-Tui cầm cốc lên, uống một ngụm. Trời,nó đắng và kì kì nữa!

-Haha, nhóc cũng uống rồi, bây giờ hát với anh nè!

-Thôi, em chỉ nghe thôi! Bọn anh hát đi!

-Uhm, vậy bọn anh chìu nhóc!-Hắn quay sang Huy.-Đại ca hát đầu tiên nha đại ca!

-Uhm, cũng được.

“………………………………………�� �……………………………………”

Trời ơi! Ồn quá! Bây giờ, tui hình như bị gì thì phải? Một vật, nhìn ra hai vật, hihi, nhìn ra hai anh Huy luôn! Hihi, đau đầu quá, chóng mặt nữa! Mắt tui đỏ bừng lên….

-Cưng say rồi à?

-Không, em bình thường mà, em không sao?

-Mặt đỏ lên rồi! Không say, hát với anh nha!

-Nhóc tửu rược thấp nhỉ?

-Chắc đây là lần đâu tiên nhóc uống đó!

-Em không sao, mọi người cứ hát, em vẫn nghe đây mà!

-Uhm, vậy uống thêm nữa đi!

-Thôi, tha cho em đi, tao uống thế!

-Thôi, giành với em mày à?

-Anh cứ để em uống.-Tui uống hết luôn phần bia còn lại trong cốc! Khó uống quá, cay mà đắng nữa!

-Này, bọn bây ác quá!

-Uống vui mà! Hát tiếp đi!

Tiếng mọi người cười đùa nghe vui thật nhưng ồn! Tui đang cố tỉnh để anh đừng lo mà còn vui nữa! Không biết bây giờ là mấy giờ nữa! Mắc ói quá! Khó chịu nữa!

-Em xin phép.-Tui bước ra khỏi chỗ ngồi, hướng về phòng vệ sinh.

-Em có sao không, anh đưa em vào?

-Em tự đi được!

-Uhm, vậy cẩn thận.

…Muốn ọe quá! Bây giờ, người tui bũn rũn. Oẹ…

-“Cốc…cốc..cốc”

-Em có sao không Thịnh!

-Không, em khỏe mà!-Tui cố giấu anh. Mệt muốn chết!

Tui bước ra, rửa mặt rồi ngắm trong gương. Môi tui nhợt nhát quá! Mặt mày thì xanh xanh lên vì bị cơn ói lúc nãy hoành hành!

-Ôi, sao mặt em xanh thế! Có sao à?

-Không, em hơi mệt thôi, vẫn còn bình thường mà!

-Uhm, hay mình về?

-Thôi, mọi người đang vui mà!

-Trời, em chưa ra nên không biết, mấy đứa ngoài đó ngủ luôn rồi! Bị say mà! Còn hai ba đứa thôi!

-Vậy anh thử ra hỏi họ coi về chưa?

-Uhm, vậy mình ra đi.

Giờ thì tui lại càng chóng mặt thêm! Đau đầu quá!

-Bọn bây thấy nên về không?

-Uhm, mệt quá.

-Mới chút mà, hay ở lại tí nữa!

-Mấy cái xác kìa! Nó ngủ luôn rồi!-Tên đeo mắt kính chỉ về phía hai người nằm say kia.-Bọn nó như chết ấy!

-Hay ở đây ngủ đi, cho dã bia! Hihi, vậy mà còn đòi uống bia!

-Uhm, em thấy nên ở hay về.

-Ở vậy! Về nguy hiểm lắm!

-Uhm, vậy nghỉ chút.

Bây giờ thì mới có thể nghỉ thật sự. Thật thoải mái khi năm trên chiếc ghế salon dài này! Tui ngủ luôn trong khi anh và mấy người còn lại hát! Họ quá "sung" sức!… im_was_waiting 30-12-2010, 09:30 PM team, truyện rất hay đó, mong bạn cố gắng phát huy ^^! green_97 31-12-2010, 07:44 AM Một tiếng sau…

Tui giật mình tỉnh dậy. Cũng bớt say rồi! Bây giờ, ai cũng “nằm dài” ra và say bết cả. Hay tui cũng nghỉ tí luôn, chờ mọi người dậy rồi dậy luôn. Mới nhắm mắt được tí thì vài tên vỗ vai tui.

-Dậy nhóc ơi!

-Dạ.

-Nhóc kêu Huy luôn, anh sẽ kêu mấy đứa khác.

-Da.-Tui quay sang Huy.-Dậy anh Huy ơi! Dậy mau kìa!

-Hửm! Anh mệt quá!

-Dậy đi, mọi người còn về kìa!

-Uhm.

-Em dắt anh ra nha! Còn say phải không?

-Anh cũng không biết nữa! Chóng mặt quá!

Cả bọn ra khỏi phòng và tính tiền. Còn lúc này thì tui phải chở anh thôi, anh chở thi hơi nguy! Anh nbgồi phía sau, gật lên, gật xuống rồi dựa vào vai tui, có lúc nhém té! … Cuối cùng cũng về tới nhà! Tui phải “lôi” cái “xác” của anh lên phòng! Mệt lại càng mệt! Bấy giờ, tui mới thấy đượng từ ngoài cổng vào phòng anh xa thật! Anh loạng choạng. Không biết uống bia nhiều chi để bây giờ thành nhừ vậy! Phù…cũng xong rồi!!! Tui đánh một giấc cho bớt say! Nhưng hình như cõng anh, tui cũng tỉnh luôn rồi! Mệt quá đi! … Tới chiều, tui mới tỉnh dậy khi anh đưa tay mình lên trán tui.

-Em có sao không?

-Cũng đỡ rồi,còn anh?

-Bớt rồi. Hồi nảy mình về có ai thấy không?

-Không. Mệt quá! Em muốn ngủ thêm tí nữa!

-Đói lắm đó! Xuống ăn thôi! Không thì đau bao tử đó!

-Em biết rồi!

Tui ráng lê cái thân vào phòng tắm mà rửa mặt cho tỉnh.

-Mau lên, anh chờ!

Tui không biết anh nghĩ sao mà dắt tui đi Karaoke! Chắc tui không giám đi lần hai quá! Karaoke, bái bay nha, mình không giám gặp lại bạn nữa đâu! Thôi, anh đang chờ, ra mau lên! Thần thể tui mỏi nhừ ra! Chắc vì bia đây mà!... green_97 31-12-2010, 07:49 AM Một tuần lại trôi qua, mọi chuyện vẫn “bình yên”. Sáng, tui và anh vẫn đến trường cùng nhau, anh vẫn hay chở tui về, vẫn nói chuyện bình thường,…

Cho đến ngày thứ sáu của tuần thứ ba, có lẽ là định mệnh, một sự thật đã được “vén” lên!... raishin 31-12-2010, 08:29 AM sao cái đợt này có chút vậy nhok :d cho thêm chút kịch tính xíu coi nè :P boychatboys 31-12-2010, 09:18 AM trời ơi j đâu mà có mấy chữ vậy tác giả green_97 31-12-2010, 04:25 PM Sáng hôm đó cũng đẹp như những ngày khác thôi! Trưa, khi đã học về, cả nhà cùng ăn cơm.

-Hôm nay hai đứa ở nhà một mình rồi, anh chị có việc riêng, khoảng sáng mai mới về! Hai đứa ờ nhà được không?

-Dạ, em thì được.-Tui đáp trước.

-Em cũng vậy.

Hhii, vậy hôm nay, tui sẽ ở nhà với anh một mình. Nhưng khi anh chị đi rồi thì Huy quay qua hỏi tui.

-Em có sợ ma không?

-Mmm…Có…

-Ở nhà một mình được không?

-Anh định đi à? Tới chiều thì được nhưng tới tối thì không!

-Uhm, vậy khoảng sáu giờ anh về há!

-Thôi! Giờ đó tối lắm! Bốn giờ đến năm giờ đó!

-Uhm.

-Anh ráng về sớm nha!

-Annh sẽ ráng, ở nhà vui nha!

Anh đi lên phòng thay đồ rồi ra khỏi nhà! Ở nhà một mình biết làm gì? Ngồi vẽ đi! Tui lấy sấp giấy A4, ngồi vẽ. Haha, vẽ chữ rồi vẽ trang vẽ sao! Nhiều quá! Nhưng rồi cũng chán! Làm gì? Thôi, hay lấy bài tập ra làm!...3 giờ rồi, sao chưa về nhỉ? Chắc là bốn giờ!

4h rồi, thôi ra ngoài mua chút gì ăn đi!...4h30 rồi! Không biết làm gì mà giờ chưa về nữa! Bực quá lại còn sợ con ấy nữa! Huhu! Thôi lên phòng vậy…thế là tui ngủ thiếp đi!...

Trong lúc ngủ tôi nghe có tiếng mở cửa phòng, chút hơi rượu say và…mở mắt ra thì là anh Huy. Ông ấy ngả chồng, đè ngay lên người tui! Ổng bị sai nên đi lộn phòng thì phải?! Ôi, tim lại đập nhanh rồi! Sao vậy, sự rung động à! Thực sự tui rất nhaỵ cảm khi ai đó chạm vào người mình,huống chi là tình cảnh bây giờ!

Điều đầu tiên là tui cố lách ra khỏi thân hình ấy! Tiến mặt lại sát mặt anh ấy, ngắm, thì ra, anh ấy có một cặp chân mày rộng, một cặp mắt hai mí đáng yêu, một sóng mũi cao giống tui nè, một đôi môi son, một vầng trán cao, một khuôn mặt chữ điền hơi “thoang thoảng”,…rất đẹp! Nhưng tui là một thế giới, một thế giới thứ ba, còn Huy lại là một thế giới khác được mọi người chấp nhận và trân trọng hơn! Không thể vậy được, và lí trí kéo tui về với bản thân mình! Tui bắt đầu rời khỏi phòng và ở bên phòng anh ấy.

Bên phòng anh ấy rất gọn, một nền tường màu xanh dương nhạt xem lẫn một chút màu lục tươi thắm! Đẹp thật! Nhưng trên bàn có một quyển sổ, à đúng rồi, sổ nhật ký! Nó viết gì nhỉ? Xem thử há! Nhưng lí trí đã khuyên tôi không “lục” đồ người khác, nhưng một phần nào đó tôi muốn biết anh ấy viết gì? Lật hay không lật? Hay mở ra?! Tôi mở ra, đọc một vài trang…

“…Hôm nay là ngày mình quen được Thịnh. Em ấy nhỏ hơn mình 1 tuổi. Em ấy có chút ngông nghênh đáng yêu. Có nước da trắng, với đôi má hay ửng hồng! Điều đó khiến mình thích chọc em quá! Chắc có lẽ yêu em mất rồi, yêu ư?! Nếu mình nói ra, em còn tôn trọng mình không? Tốt nhất là im lặng! Cố quên hình ảnh em! Nhưng hình như là không thể!!! Yêu rất nhiều nụ cười của em!!! Nhưng dường như im lặng cũng không thể khi mình găp được ánh mắt của em! Dễ thướng quá đi! Không biết em có củng với thế giới của mình không? ...”

Chỉ đọc tới đó, những giọt nước mắt nhẹ lăng trên má, một giọt,hai giọt rồi ba giọt…! Tui rất dễ nhạy cảm! Nhưng nếu bạn đọc được quyển nhật ký của người bạn yêu nói yêu bạn, bạn có hạnh phúc không? Anh ấy cũng là G, tui cũng là G, hơi bất ngờ và có chút hạnh phúc, chút hồi hộp,… Mọi thứ đan xen vào nhau, khó tả thật! Có nên nói với anh ấy không? Nhưng anh ấy có giận khi mình lén đọc nhật ký của người khác không?Mong mọi chuyện diễn ra thật êm đềm!... green_97 31-12-2010, 04:27 PM Ôi! 5h sáng rồi! Tôi đã mở mắt ra thì thấy anh Huy nằm cạnh tôi nhìn tôi một cách đăm chiêu! Khủng khiếp thật! Điều đó khiến tui giật mình!Tôi khẽ mở chăn.

-Em yên tâm, anh không làm gì em đâu!

-…

-Em đã… đọc quyển… nhật ký …của anh! Em …em…biết hết rồi…phải không?

-…Em…xin lỗi…em…

-Em yêu anh không?-Huy hỏi bằng một gọng thẳng thắng, khiến tôi có gì đó sờ sợ. Hơi bất ngờ thật!

-Em…Em…Có…Em…-Tôi ngập ngừng. Sau dòng nói đó, Huy ôm chầm lấy tôi.

-Anh cũng vậy, anh yêu em rất nhiều! Em làm bà xã anh nhen!-Một giọng thiết tha, thật nồng ấm, cháy bỏng!

-Chúng ta còn…còn là học sinh trung học mà!

-Đôi má em lại hồng lên nửa rồi, em chịu không?!

-Em không biết nữa! Nhưng có lẽ là…có.

Ngay sau đó, anh đã nở một nụ cười thật tươi, một ánh mắt đầy tình cảm….

-Có quá vội không anh, mới 2 ngày thôi mà!

-Không đâu! Bà xã yêu!

-Thôi, em phải về phòng, còn chuẩn bị nữa!

Nhìn anh lúc này vui thật! Đã đến 6h15, anh bước qua phòng tôi với bộ đồng phục.

-Chúng ta đi ăn nhé!-Vừa nói, anh vừa vòng qua hông tui.

-Uhm, anh chờ em một chút nha!


__________________________________________________ __
Do đây là truyện ngắn nên em diễn tả mọi thứ hơi nhanh thật! Mọi người xem rồi cho ý kiến nha!
__________________________________________________ __


Khoảng 5 phút sau, tôi đã chuẩn bị xong, thế là cả hai cùng đi ăn sáng nhưng sớm hơn thôi! Trong giờ ăn, anh gấp cho tui thức ăn nhiều lắm:

-Cưng ăn nhiều lên mau lớn nha!

-Anh cũng vậy! Anh ăn đi chứ!

-Hình như nhìn em no rồi!

-Xạo, nhìn em hay nhìn ai đó!

-Anh không làm vậy đâu! Anh có bà xã rồi! Mà nè, có anh rồi, anh thấy đi với ai, con gái nào là anh xử đứa đó đó nhen!

-Suỵt!!! Không sợ người ta nhìn hả anh! Em hổng biết nữa! Bữa nào buồn, làm vậy cho ông xã ghen chơi!hihihi…

-Hehehe, biết tay anh đó chứ hahaha!

Thế là hai chúng tui kết thúc một buổi ăn sáng và “nhong nhong” trên xe đạp để tới trường! Vừa đi, tui vừa hát cho anh Huy nghe những bài hát mà mình thích trong thật vui! Đến trường, anh “tận tay” đưa lên lớp đó, vừa đi, vừa nói vui vẻ. Bước vào phòng học, giọng Tuyền hỏi:

-Nè! Dụ dỗ con trai nhà người ta hả?

-Đồ khùng! Tui là con trai đó! Không rảnh để cãi với mấy người đâu!

-Không rảnh thì thôi! Hồi kiểm tra đó!

-OK! Tui chỉ. Tiết Hóa mà!

-Uhm, hông làm phiền bò đi nhong đâu!

-Im ngay con cá linh (linh:mẹ nó)!

-Hả! Cái gì! Đồ khùng!

Tôi bước ra khỏi lớp, đi lên dãy khối 9 kiếm Huy ra quán ngồi uống nước chơi!(Rảnh thiệt!)
Đến lớp anh, hình như tui thấy hình như có mình anh là con trai! Hình như anh thấy tui nên chạy ra:

-Có chuyện gì không cưng?(35 thấy sợ!)

-Ai vậy? Nói vui quá há!

-Thôi mà! Giởn thôi! Đừng giận, tối nay cho cái này!

-Cái gì vậy, nói em nghe đi!

-Tặng em thân này, lấy không!(75 luôn!)

-Dâm tặc! Đi uống nước hông?

-Ừ, chờ với.Tui đi uống nước đây!-Huy ngó qua cửa nói với mấy người bạn.

-Hay quá!-Tui nắm tay áo anh kéo đi thì không may trúng thầy CN. Ui, rắt rối đến rồi quá!

-Dạ thưa thầy, em xin lỗi!-Vừa nói, tôi vừa cúi mặt xuống.

-Thầy không sao! Hai đứa đi chơi à?

-Thưa thầy, hai anh em em đi xuống can-tin ạ!-Huy vừa đáp, vừa cười.

-Ờ,hai đứa đi đi!

Thế là kết thúc rồi! May quá không có rắt rối xảy ra!...

-Nè, làm gì mà anh cường hoài vậy?

-Mắc cười cưng quá!

-Im, anh muốn uống hông dạ?

-Thôi, biết rồi! Đi mau lên!

Thế là hai đứa xuống quán nói chuyện cho đến khi hồi trống trường vang lên!

Tình yêu là gì nhỉ? Sao tình yêu giữa hai người lại diển ra nhanh như vậy? Liệu nó có phải là một tình yêu chân thật không? Giữa hai người cùng giới!...Mọi câu hỏi được trong đầu tôi đặt ra, vậy phải lam sao bây giờ! Tôi như đang lên trời thì bổng bị “ghị” xuống bởi tiếng vỗ vai của Dương-Dương ngồi cũng đầu bàn 4, nhưng dãy bên kia!

-Nè! Làm gì mà thẩn thờ vậy!

-Hả? Cái gì? Tui…tui…hông có! Mà có gì không?

-Tui thấy bạn như đang bay trên trời, tui muốn kéo bạn xuống! Trưa nay rảnh không? Đi uống nước mía không?

-Uống nước mía à? Hihihi, uống, mà để coi Tui đi xe với người anh họ, để hỏi ý ổng coi sao!

-Trời, mặt lớp phó vậy mà sợ anh họ hả?

-Bộ lớp trưởng hổng sợ hả? Kệ tui! Con ngoan trò giỏi mà! Hehehe…

-Thịnh, Dương! Hai em đứng dậy cho tôi!-Tiếng cô dạy GDCD vang lên…

Từ trên, tao có thể suy ra: Tui và Dương bị cả lớp cười vào mặt! Rồi ra hành lang đứng! Huhuhuhuu! ‘’Lụm nụ” rồi

-Làm lớp trưởng, lớp phó gì mà kỳ vậy?-Bà cô còn ban thêm một câu nữa! im_was_waiting 31-12-2010, 04:48 PM truyện có vẻ tiến triển hơi nhanh nhỉ, nhưng chắc cũng gặp rất nhiều trở ngại đây. À sẵn nói luôn, post truyện nhanh, mạch lạc nhưng vẫn sai chính tả và lỗi dùng từ đấy
Ví dụ nè :

-Nè, làm gì mà anh cường hoài vậy? (cười chứ hok phải cường )


Từ trên, tao có thể suy ra: Tui và Dương bị cả lớp cười vào mặt! Rồi ra hành lang đứng! Huhuhuhuu! ‘’Lụm nụ” rồi ( từ "tao" trong câu là sai từ " tôi or cao " đúng không, còn " lụm nụ " hok hiểu ý nói gì =='' ) raishin 31-12-2010, 05:55 PM tha cho thằng nhỏ xíu đi nó mới 13 tuổi hà :)) green_97 01-01-2011, 11:08 AM Các từ trên là do lỗi thiếu sót của em!

"Từ trên, tao có thể suy ra: Tui và Dương bị cả lớp cười vào mặt! Rồi ra hành lang đứng! Huhuhuhuu! ‘’Lụm nụ” rồi ( từ "tao" trong câu là sai từ " tôi or cao " đúng không, còn " lụm nụ " hok hiểu ý nói gì =='' )"

Em xin đính chính lại ý câu này:

"Từ trên, ta có thể suy ra: Tui và Dương bị cả lớp cười vào mặt! Rồi ra hành lang đứng! Huhuhuhuu! ‘’Lụm nụ” rồi ..."

Còn từ "Lụm nụ" là từ dùng trong tầng lớp học sinh (biệt ngữ xã hội) đồng nghĩa với chữ "tiêu rồi" ấy! Em sẽ dùng lại từ ngữ toàn dân để mọi người dễ hiểu hơn!

Các lỗi trên là do lỗi của em, cho em xin lỗi nha!

Mong mọi người thông cảm cho lỗi thiếu sót trên!
_______________________________________________


Happy new year-2011!

Nhân dịp năm mới! Em chúc mọi người dồi dào sức khỏe nè, phát tài phát lộc cũng như gặp nhiều thành công trong cuộc sống và may mắn nữa! Ngày đầu năm tốt đẹp!...

... green_97 01-01-2011, 11:10 AM Ra ngoài hành lang…

-Tại ông đó, tự nhiêu khều tui chi hổng biết nữa!

-Gíup ông mà ông còn nói! Haha ra đây là nơi tui ra thường xuyên luôn đó!

-Thôi, khỏi cần khoe! Tui hổng muốn tui và ông đứng thêm miột tiếng nữa đâu!!!

-Ừm!

Thế là hai đứa đứng giống như hai con cá khô phơi nắng

-Ý! Dương ơi, học sinh khối trên đi đâu vậy!

-Học thực hành hay thí nghiệm gì đó!

Trong lúc tui đứng thì tiếng Huy trong đám học sinh đó kêu tui:

-Nè! Vui quá há!

Tui chì im lặng, không giám lên tiếng, sợ bà cô nghe thì có chuyện nữa! Mỏi quá!

Rồi tiếng trống chuyển tiết đến! Chúng tôi lê thân vào!

-Sau này hai em không được làm như vậy nữa! Làm ban cán sự sao không gương mẩu chứ!

-Dạ…-Hai tui đồng thanh đáp.

Thế là chúng tôi vào chỗ, học tiếp tiết Công nghệ.Mọi thứ đều diễn ra bình thường cho đến khi ra chơi!

-Haha, mặt vậy mà nói chuyện!-Tuyền chọc ghẹo

-Kệ tui đó!

-Ê!Lớp phó có đi mua bánh không vậy!-Tiếng Dương.

-Ờ! Chờ tui với! Tui đi mua bánh không tiếp chuyện nữa! Học bài còn kiểm tra nữa!

Tui mới ra tới cửa với Dương thì Huy cũng tới!

-Thịnh! Em rảnh không, đi xuống can-tin!...Bạn em à?-Huy hỏi

-Dạ! Đây là Dương, lớp trưởng lớp em! Đây là Huy, anh họ mình!-Tui giới thiệu.

-Ờ! Bọn mình có biết nhau rồi! Từ năm rồi!

-Ủa! Vậy hả? Sao không nói trước, làm tui quê một cục! Thôi đi luôn đi!

Nói xong tui cúng hai người đó xuống quán! Tui thì mua tùm lum đồ, tay xách hông hết!(Công nhận tui ăn hàng nhiều thiệt!).

-Mai mốt, em mướn xe tải chở đồ của em mua lên lớp đi! Nhiều quá anh xách không nổi!-Huy cười cười.

-Ờ, anh nói đúng đó! Xách phụ coi! Đồ của ông nhiều quá!-Dương hùa theo.

-Biết, tại hơi đói thôi!

Chúng tui lên lớp, ai lớp nào thì về lớp đó! Tui vừa ăn xong thì trống cũng vang lên! Tiết hóa kiểm tra tới rồi! Thầy bước vô lớp!

-Chào lớp! Như thầy đã nói ở tiết trước, hôm nay chúng ta kiểm tra mười phút. Cả lớp lấy giấy ra!...Các em khỏi chép đề! Làm thẳng vào giấy!

-Thịnh! Câu a làm sao? Chỉ coi!-Tuyền hỏi.

-Từ từ! Nè, mau mau để tui còn làm!

-Cả lớp giữ trật tự!-Thầy nhìn xuống chỗ tui, nhưng rất may là tui đã lấy giấy khác, giả bộ viết

-Ê, câu b làm sao vậy Dương?-Tui quay qua hỏi.

-Ừ, chờ tí…rồi, tui làm xong nè!

-Uhm!-Vừa nói tu vừa giật chép! Sau khi chép xong đề thầy xuống tới chổ tui! Nhưng thầy chỉ xem cách trình bày còn tờ giấy đó thì chuyển xuống bàn Tuyền. Thế là giấy của Dương đã ”phiêu lưu” khắp lớp!

-Ê, trả bài tui coi! Tui còn coi để nộp chứ!

-Từ từ nào!-Tiếng của một đứa con gái sau tui 1 bàn.

-Trả đi!

-Rồi nè! Làm thấy ớn hà!

Bây giờ, gần tới giờ nộp bài, lớp giống như phiên chợ miền núi hai ba tháng họp một lần! Ồn, rất ồn!

-Em làm bài được không?-Thầy hỏi tôi.

-Dạ, em làm được!-Tui nói xong thì thầy gõ lên đầu tui nhẹ một cái! Mấy đứa kia ghen tị:”Hahaha, thằng học sinh mới được thầy thương rồi kìa! Cả lớp mình có đứa nào được gõ đầu đâu! Ghét ghê!”.
Quả thật, tôi có chút cảm tình với thầy, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng đó chỉ là thầy trò! Và cũng từ cái buổi hôm đó đã xuất hiện một tin đồn rất khủng: Học sinh mới kết thầy chủ nhiệm! Nghe xong tin này, tui cũng chẳng có gì làm bất ngờ, mồm thiên hạ mà! Và chỉ đến giờ ra về thì tin đó đã đến tai Huy! green_97 02-01-2011, 07:18 AM Ra về, anh đứng chờ tôi trước cổng. Lúc gặp tui, anh kéo nhẹ tay tui lại, hỏi:

-Hình như em với thầy Quân không ổn cho lắm!

-Sao anh nói vậy? Đó chỉ là tin đồn, tại vì thầy chỉ gõ nhẹ lên đầu em thôi! Bộ anh không tin em hả?

-Luôn luôn tin mà, chỉ hỏi cho chắc vậy mà!

-Xạo, về nhà thôi!

Đến lúc tui và anh dắt xe ra tới cổng thì có một cô con gái cũng khá đẹp gọi anh!

-Anh Huy ơi! À,…đây là ai vậy anh!

-Là em trai anh đó!

-Chào chị!

-Em dễ thương quá há! Chị là Trang,bạn gái của anh cưng đó!

-Em…em…có gì không!-Huy ấp úng.

-Bạn gái anh à? Xinh thật! Mọi người nói chuyện đi! Em về trước vậy!-Tôi vẫn làm ngơ, nhưng hơi khó chịu thật! Tui nghĩ anh không lừa dối tui đâu! Nhưng tui cũng không hy vọng quá! Tuy năm nay mới học lớp 10, nhưng thật sự, kinh nghiệm của tui đã được tích lũy nhiều lắm. Tui lặng lẽ bước đi. Hình như Huy muốn đuổi theo nhưng cô bạn đã nắm tay anh ấy và trò chuyện. Tôi không muốn nhìn ra sau, nhìn chỉ càng buồn.

-Chờ anh với!-Giọng Huy ở phía sau.

Tôi chỉ biết lặng lẽ bỏ đi. Lại một bàn tay vỗ vai tui nữa! Thì ra là Dương.

-Nè, đi bộ hả, nhà ở đâu, chở về cho!

-Uhm, cám ơn, chạy đi, tui chỉ cho.

Trên đường đi, ngồi sau yên xe, tui vẫn lặng thinh.

-Có gì không mà sao im re vậy?

-Không, tại đau họng thôi!

-À, vậy đừng nói chuyện nữa! Gần tới chưa?

-Tới rồi đó! Cám ơn nhiều nhen!

-Thì ra nhà ông ở đây! Bye nhé! Số điện thoại tui nè! Có gì nhắn qua nhen!

-Ờ, số riêng luôn phải hông?

-Uhm, nhắn gì cũng được!

Dương vừa ra khỏi nhà thì Huy cũng vể tới! Tôi lặng lẽ bước vào nhà.

-Thưa anh chị, em mới về!

-Uhm, hồi hôm qua ở nhà được không em? Huy đâu?

-Ở nhà vẫn bình thường anh, Huy đang dắt xe vô nhà! Thưa anh chị em lên phòng trước!

-Ờ, em lên đi!

Tôi lặng lẽ vào phòng rồi cố tắm thật sạch để rửa đi nhừng gì không tốt đẹp của ngày hôm nay.

-“Cốc cốc…cốc!”

-Mời vào!

-Em có sao không vậy?-Huy hỏi.

-…-Tôi đáp lại bằng một sự im lặng lạnh lùng.

-Cho anh xin lỗi. Em tin anh mà, đó chỉ là Ngân nói vậy thôi. Đúng, tụi anh đã từng quen nhau, nhưng sớm chia tay rồi mà, em hiểu cho anh đi! Anh đã có em rồi mà!

-Anh không cần giải thích! Em hiểu và luôn tin, thế giới này không có tình yêu đích thực.

-Em đừng làm như thế! Anh nói thật, cho anh xin lỗi đi. Anh sẽ làm bất cứ điều gì em muốn ngoại trừ đừng xa em!

-Thật hông?-Tui chuyển từ mặt giận sang vui.

-Thật!

-Đi tắm giùm đi! Rồi ăn cơm!

-Ở đâu?

-Hông lẽ ở phòng em!

-Ờ, hồi qua kêu anh nhen!

Thế là phút chốc,anh đã biến mặt tui từ buồn sang vui. Trông đáng yêu thật! Tôi luôn tin anh! Mọi thứ còn lại trong ngày cũng khá bình thường!Tối đó, tui thật sự không ngủ được vì băng khoăn, tự hỏi:” Mình có quá “dễ dãi” không nhỉ? Anh có yêu mình thật không? Tình yêu này có bền không?...” Và hàng loạt câu hỏi khác được tui đặt ra! Nhưng biết làm sao khi lỡ yêu anh rồi! Hihi ...
_________________________________ boychatboys 02-01-2011, 07:52 AM Xí được tem thank tác giả nhe truyện hay green_97 02-01-2011, 12:00 PM Các ngày sao đó vẫn bình thường! Anh ấy vẫn chở tôi đến trường học, tôi quen được nhiều người hơn! Ví dụ nha: Thanh,Nhi,Mỵ,… nhưng ba đứa đó thì thân hơn! Nhưng từ cái việc anh hay chở tui đi học cũng khiến nhiều đứa thắc mắc:

-Ê, sao ông quen được với anh Huy vậy?-Con Thanh nhanh nhảo.

-Ai biết! Anh em thôi! Có gì không?-Tui trả lời bằng giọng khó hiểu.

-Thì tao nghe mấy đứa khác nó nói mày với anh ấy có vấn đề! Vô trường thì vô chung! Về nhà không về riêng! Rất hay gặp nhau để hỏi cái gì ấy!-Con Mỵ chen vào

-Ừ, đúng rồi, mày mới vô nên không biết đâu! Anh Huy đẹp nên được nhiều người “ngắm”! Mày làm vậy nhiều người nghi chắc!-Nhi khuyên tui một câu!

-Tao nói là anh em thôi! Mấy bây nghe làm chi những tin đồn vớ vẩn đó! Gần tới thi rồi, lo mà ôn đi! Nhiều chuyện quá đi!-Tui giải thích.

-Tụi tao biết rồi! Nhưng tao mới nghe được tin này, có con mắm nào nghe không?-Mỵ nhìn 3 đứa hỏi.

-Kể nghe đi!-Thanh la sớm nhất.

-Thôi, để tao kể cho nghe nhen! …Ông Huy với bà Trang cải nhau về cái gì đó hình như nghe đâu có Thịnh trong đó nữa! Rồi hai người đó BYE rồi! Hai người cũng khá xứng về bên ngoài,nhưng bên trong, Trang rất chảnh vì học giỏi, là con nhà kinh doanh, có điều kiện nên như vậy đó! Tao nghi chắc nó khong tha cho Huy đâu! Con đó chuyên gia xử gian hồ đó

-Chắc nguy cho ông Huy và đặc biệt là Mr.Thịnh chúng ta đây! Hehe!- Nhi dọa tui!

-Kệ mọi người! Tự kể cho tui nghe, có vấn đề gì tới tui hông dzạ? Thôi tui đí học bài đây!-Tui tìm cách lang lãng.

-Uhm, tao nói vậy thôi, tin hay không thì tùy! Hổng phiền học bài đâu! Đi ăn bánh bây ơi! Chứ để Thịnh học không thuộc thì họa lớn! Haha, bye nha!-Mỵ chọc tui.

-…

Thực sự, lòng tui cũng khá lo về “vấn đề” này! Nhưng biết làm gì, thôi chắc kêu anh đề phòng thôi!

-“TÙNG..TÙNG…TÙNGGGGGGGGGGGGGGG…”

Vô học rồi! Tiết Công Nghệ đầu tiên! Á, hôm nay học bài “Cứu người bị tai nạn điện”. Thấy “gúm” quá!

-Thầy chào các em! Hôm nay chúng ta sẽ học bài thực hành:”CỨU NGƯỜI BỊ TAI NẠN ĐIỆN”. Lớp cúng ta sẽ thức hành…………..”-

Ông thầy giảng tùm lum, đại khái là, mỗi dãy bàn ngang là một tổ,một tổ hay bạn lên thực hành theo dạng 1,2, tức tổ 1 là phương pháp hà hơi thổi ngạt, tổ hai là phương pháp nằm sấp còn tổ 3 là phương pháp hà hơi thổi ngạt và theo thứ tự đến tổ 6! Và thầy cho mỗi nhóm 3 phút để chọn!

Thế là bàn tui và Dương chụm lại, và kết quả là tui và Dương sẽ lên vì tui là người mới, Dương làm tốt nữa! Tui sẽ là người bị điện giật, Dương là người cứu tui!

Lên trên bục (có trải chiếu nữa, khủng khiếp quá!) thực hiện để thầy chấm. Tổ tui là tổ ba, nên cũng nhanh chóng đến tổ tui thực hiện. Bước lên phần bàn gần bục mà thầy chỉ, tui cứ run run rồi nằm ngửa lên và nhắm ngiền hai con mắt lại. Rồi một hơi thở ấm phà vào mặt nhưng sao quá gần! Các động tác đó diễn đi diển lại được hai lần thì, môi của Dương đã kề với môi tui! Giật mình, tui mở mắt ra và 4 con mắt nhìn nhau! Rồi…Dương cứ lãng lãng đi! Hai chúng tôi về tới chỗ thì đã có tiếng xì xào! Tôi viết thư, nhét trong cây bút và “quăng” qua cho Dương.
“Sao Dương lại làm vậy?”
“Dương xin lỗi! Dương lỡ…lỡ…”
“Lỡ sao?”
“Nói thật, Duong like you! I think I was loved you! Thịnh có kinh tởm Dương không?”
“Sao Dương lại viết vậy! Thịnh không kinh tởm, T cũng là G, nhưng mình có người yêu rồi!”=> thẳng thắng quá!
“Anh Huy phải không?”
“Dương không nên biết! Chúng ta sẽ là bạn thân Ok!”
“Uhm, nhưng Dương vẫn yêu Thịnh!”
“…”

Thế là chúng tui ngừng ở đó vì ông thầy đã bắt chúng tôi ra khỏi lớp! Cảnh cũ lần hai!

Ra tới cửa, chúng tui chỉ im lặng… Cũng vài ba phút sau, Dương hé miệng:

-Hồi đi ăn kem, rủ Huy với!

Tui nhìn Huy rồi trả lời:

-Uhm, tui sẽ rủ!

Và rồi những giờ sau đó cũng bình thường!

Ra về, tui đứng trước cổng với Dương chờ Huy.

-Ê! Ăn kem! Anh đi không!

-Thôi! Chắc là không đâu!

-Đi, đi mà! Về nhà cho cái này!

-Ờ, vậy đi! Hehe !

-Có bạn em đi nữa!

-Ờ, sau cũng được! Dương à?

-Uhm, chúng ta đi thôi!

Thế là cả ba tấp vào một quán kem gần đó!

-Em và Dương ăn gì?

-Em và Thịnh ăn giống anh! Anh ăn gì?-Dương nhanh tay nên trả lời trước!

-Vậy cả ba ăn kem dứa há!

-Uhm!

-Chị chủ quán ơi! Cho em ba dĩa kem!

-Huy à? Chờ tí, có ngay!-Chị chủ quán vui tính thật.

-…Hai người là người yêu của nhau à?-Dương bất ngờ hỏi.

Điều đó khiến Huy nhìn vào tôi rồi:

-Uhm, chúng mình là của nhau!

Câu nói của Huy khiến tui như “đơ” người!
_____________________ im_was_waiting 02-01-2011, 01:51 PM Các từ trên là do lỗi thiếu sót của em!

"Từ trên, tao có thể suy ra: Tui và Dương bị cả lớp cười vào mặt! Rồi ra hành lang đứng! Huhuhuhuu! ‘’Lụm nụ” rồi ( từ "tao" trong câu là sai từ " tôi or cao " đúng không, còn " lụm nụ " hok hiểu ý nói gì =='' )"

Em xin đính chính lại ý câu này:

"Từ trên, ta có thể suy ra: Tui và Dương bị cả lớp cười vào mặt! Rồi ra hành lang đứng! Huhuhuhuu! ‘’Lụm nụ” rồi ..."

Còn từ "Lụm nụ" là từ dùng trong tầng lớp học sinh (biệt ngữ xã hội) đồng nghĩa với chữ "tiêu rồi" ấy! Em sẽ dùng lại từ ngữ toàn dân để mọi người dễ hiểu hơn!

Các lỗi trên là do lỗi của em, cho em xin lỗi nha!

Mong mọi người thông cảm cho lỗi thiếu sót trên!
_______________________________________________


Happy new year-2011!

Nhân dịp năm mới! Em chúc mọi người dồi dào sức khỏe nè, phát tài phát lộc cũng như gặp nhiều thành công trong cuộc sống và may mắn nữa! Ngày đầu năm tốt đẹp!...

...

chà thật không ngờ em là 13 tuổi thật đấy, viết truyện rất hay và xuất sắc, tương lai có thể làm nhà văn đấy, hy vọng em cố gắng tiếp tục phát huy ^^!:leaf4: im_was_waiting 02-01-2011, 02:09 PM dạo này con nít thời nay học trung học đã phát hiện sớm giới tính của mình và công khai ghớm nhỉ green_97 02-01-2011, 07:20 PM -Cậu thích Thịnh à?-Huy tiếp tục hỏi.

-Đúng, tôi thích!-Dương trả lời một cách lành lạnh.

-Thịnh đã là người yêu của tôi! Tôi không cho phép ai cướp người tôi yêu!

-Vâng, vậy anh cứ giữ đi! Xem ai thắng, ai thua!

-Thôi đi! Hai người im đi! Đừng cải nhau nữa!-Tôi hét lên khiến tất cả người trong quán hướng về cái bàn có ba người con trai ngồi!

Nói rồi tôi xách cặp, bước nhanh ra trong khi chị chủ quán đem ba dĩa kem ra. Huy vội vàng để tiền trên bàn rồi chạy theo tui.

-Em có sao không? Anh…anh xin lỗi!

-Em không sao! Về thôi!

-Ờ! Em lên xe đi!

Thế là tui về nhà với cái đầu cứ luôn nghĩ về chuyện hồi nảy! Nhưng phải cố quên vì cũng gần tới kỳ thi rồi! Nhưng thực sự nói quên sao quên được! Vì thế, tui chỉ đành vùi đầu vào học bài thi!

Ngày hôm sau, tui thức sớm hơn một tí, rồi ăn sáng sớm hơn, tự đến trường! Thực sự, tui không sao quên được chuyện hôm qua,mọi thứ! Nhém mấy lần tui đã bị chửi vì không cẩn thận khi đi đường và hôm nay cũng vậy!

Đến trường, tui đã gặp Dương ở đó, chỉ có mình Dương! Dương đến sớm thật! Tui vẫn làm ngơ đi, lặng lẽ để cặp vào chỗ, lấy bài ra xem.

-Nè! Bị gì vậy!

-…

-Giận tui à?

-…

-Muốn biết người ông yêu thôi mà!

-…

-Chẳng lẽ làm vậy sai sao! Hai người đã làm gì chưa! Tui làm thế, mọi thứ chỉ vì tôi yêu ông! Vậy là sai sao?

-Thôi! Im đi! Hai người thích làm gì thì làm! Tôi không quan tâm! Tôi không muốn yêu! Mọi thứ, đúng mọi thứ không sai, nhưng tôi ghét mọi thứ đó!-Tôi không nhịn được, hét lên.

-Được, ông nói đấy, tôi sẽ tìm nó tính!

-Dừng lại!

-Yêu nó sao! Hai người làm gì chưa! Ngủ chung rồi à?

-Sao Dương lại nói thế! Thịnh muốn mọi chuyện đơn giản. Thực sự Thịnh yêu Huy đó! Thì sao ? Dương dừng lại mọi việc mình đi!

-Vì ai chứ! Vì tôi yêu cậu!-Vừa nói Dương xấn tới, kề sát mặt tui!

-Bỏ tôi ra đi! Đừng…đừng như…….vậy….mà!

-Em em…-Tiếng Huy ngoài cửa.-Mày dám làm vậy với Thịnh à? Gan lắm, tao cho mày xem!

-Ừ, có gan thì nhào lại!

-Mày ngon! Coi nè!

Huy xấn tới, xô, đấm vào mặt Dương một cú đau điếng!

-Được, mày hay lắm!

Dương tiến thẳng, đấm ngay vào mặt Huy…Một lần nữa, tôi lại cứng đơ.

-Đừng, hai người dừng lại đi! Được, vì em mà mọi người như thế này thì em sẽ đi!

-Em dừng lại đi! Anh chỉ muốn dạy cho thằng này một bài học!

-Thịnh đứng lại đi! Dương sẽ giải thích sau!

Những giọt nước mắt từ khóe mi tuông ra:

-Dừng lại đi!

-Hai em dừng lại cho tôi ngay!-Tiếng Thầy Quân ngoài cửa.

Thế là cả ba được “mời” lên phòng ban giám hiệu!...Sáng sớm mà như thế đấy!!!...

-Hai em giải thích tại sao hai em đánh nhau.

Cả ba im lặng.

-Thịnh, em giải thích đi.

-Thưa thầy, em…em…- Tôi chỉ biết lặng người, ấp úng.

-Mới sớm, mấy em đã làm như vậy rồi! Thịnh, em về đi. Huy, Dương mỗi đứa viết một tờ kiểm điểm cho thầy! Gần tới thi rồi mà mấy em lại làm như vậy đó!

-Thưa thầy em về lớp!

-Em về đi!

Tôi bước ra khỏi phòng. Nhưng lại nép sau bức tường vì hơi tò mò.

-Hai em vì Thịnh phải không. Thầy biết rồi! Thầy hiểu, hai đứa không cần giải thích! Hai em lên lớp đi! Thầy sẽ bỏ qua chuyện hôm nay, nhưng hai đứa không nên làm như vậy nữa!

-Dạ, thưa thầy chúng em về!-Cả hai đáp lại lời thầy! raishin 02-01-2011, 08:32 PM ông thầy dễ dãi vậy chắc ko mún làm khó nhok Thịnh, hem lẽ ỗng cũng thía nhỉ :P:)) nh0kn0l0ve 02-01-2011, 08:40 PM @@!..nếu viết cho hđôi nam nữu công khai thì được..chứu chuyện nam-nam mà công khai thì ...?...hơi lố chút xíu ..@@! green_97 02-01-2011, 08:50 PM @@!..nếu viết cho hđôi nam nữu công khai thì được..chứu chuyện nam-nam mà công khai thì ...?...hơi lố chút xíu ..@@!
:leaf19:Em hông hiểu ý anh cho lắm!
:leaf6:Anh đang bàn về truyện hay người viết vậy? TX_mem 02-01-2011, 10:31 PM Post lẹ lẹ, truyện đang hay!
- Chắc Thịnh Vướng mớ tình tay 4 rồi, tính cả Ông thầy nữa. Thật khó khăn cho Thịnh để chọn HP thật sự cho mình đây. Chờ xem sự sắp đặt của Tác giả vậy. Mà bạn cần xem lại lỗi chính tả cho kỹ nha.
- Chuyện này thật khó xảy ra ở đời thực nhỉ, không chỉ 1 mà đến 2 ng' thích 1 người rồi mà lại trong giới Gay đầy định kiến nửa. Nhưng dù sao, truyện của bạn cũng đã mở ra một viễn cảnh HP của chúng ta, những gam màu rất lảng mạn. Dù mơ hồ đấy nhưng để lại trong lòng mình những cảm giác rất Hạnh Phúc. green_97 03-01-2011, 07:56 AM Nghe xong, tui nhanh chân chay ngay về lớp. Ông thầy thiên vị thật! Bây giờ, có nhiều cái miệng bàn chuyện đánh nhau hồi nảy lắm! Đến lớp, mới ngồi vào chỗ, Huy đã gọi tui.

-Sao hồi sáng em không chờ anh đi!

-Em…muốn đi một mình thôi!

-Làm anh lo đó! Biết không?

-Hồi nảy, anh giận em không!

-Không, nhưng chỉ mới chạm môi thôi phải không?

-Chỉ vậy thôi! Anh không giận chứ?

-Không, tối nay chỉ bù thôi! Hehe!

-Gian quá đi! Em vào lớp đây!

Thế hai chúng tôi lại bình thường như cũ, chỉ còn Dương. Quay mặt lại, tôi đã “chạm mặt” Dương.

-Dương xin lỗi!

-Không sao? Dương có sao không?

-Không, chỉ đau chút thôi! Chúng ta…Dương sẽ…không làm phiền hai người nữa đâu, mình vẫn là bạn, vẫn bình thường nhé!

-Uhm. Vào lớp thôi!

-Thịnh cho Dương xin lỗi!

-Uhm, Dương cũng đừng nên như vậy nữa! Đôi khi nóng tính quá không tốt! Nếu Dương thích một ai đó thì hãy “cảm hóa” họ từ từ! Thịnh nói vậy thôi, thịnh cũng không giận Dương đâu!

-Mình sẽ mãi mãi là bạn tốt nhen!

-Uhm.-Tui đáp lại lời nói của Dương bằng một giọng vui tươi trở lại!

Mới tới chỗ ngồi, Mỵ chạy lại hỏi:

-Chuyện gì vậy? Tao nghe mấy đứa kia nói về mày với hai đứa đó!

-Chỉ là hiểu lầm thôi! Con trai đó! Huy là anh tui đó!

-Uhm,tao, Nhi và Thanh luôn tin mày!

-Ờ, cũng may cho tao là tụi bây tin!

-Thôi, bọn tao đi chơi,mày đi không?

-Thôi, mệt quá.

Và tiếng trống trường cũng vang lên, tui vào lớp ngồi vào chỗ nhìn sang Dương! Dương đáp lại bằng một nụ cười ngây ngô! Phù! Mọi thứ đã tốt hơn, mong mình và Dương sẽ mãi là bạn tốt của nhau, chuyện hôm nay sẽ mãi là quá khứ, quá khứ… green_97 03-01-2011, 08:00 AM Trưa, về tới nhà, tui leo ngay lên giường, nằm nghĩ đi nghĩ lại về những chuyện hồi sáng. Vẫn là cái tính hay nghĩ! Mọi chuyện đã đâu vào đó rồi mà! Cứ an tâm học bài thi!

-“CỐC…CỐC…CỐC…!”

-Cửa không khóa!-Tôi biết chắc là Huy nên nói vậy!

-Đang làm gì vậy?

-Không, em đang rãnh!

-À, vậy em có thể thoa thuốc cho anh được không?

-Lịch sự quá! Tại anh chứ bộ! Ai biểu đanh nhau chi rồi bây giờ…

-Tại em chứ ai! Vậy hông xức hén!

-Đưa đây!

-Hehe…

-Đau chỗ nào?

-Ngay mặt, thấy chỗ nào bầm thì thoa!

-Ờ, thoa hết mặt luôn à!

-Tùy, nếu không “thương hoa tiếc ngọc” thì thoa hết!

-Ờ, vậy tui thoa hết cho tan hoa banh ngọc, mặt xấu quắt, khỏi kua gái luôn há!

-Nếu em thích!

-Hay quá! Nói không lại mấy người rồi! Còn chỗ nào nữa không?

-Còn ở phần ngực!

-Hả, chỗ…chỗ đó tự làm đi!

-Làm cho trót luôn đi mà!

-Ờ, cũng được…

-Hehe, sướng ghê, tự nhiên bị đánh đau rồi được người yêu xức thuốc! Đã ghê!

-Đã nè!-Tôi đánh nhẹ vào chỗ đau của anh rồi tiếp tục thoa thuốc.

-Ái da! Đau!

-Cũng biết đau nữa à?

-Người chứ đâu phải vật đâu! Thôi được rồi!... Em ơi! Cho anh hỏi cái này nha!

-Cái gì?

-Hồi sáng, Dương có làm gì em chưa!

-Ở đâu mới được?-Tui giả nai chút xíu!

-Môi!

-Chỉ mới hồi sáng, nhưng sơ sơ ngoài thôi! Có gì hông?

-Mmm…Lại đây, anh nói nhỏ cho nghe cái này?

-Sao không nói lớn!

-Bí mật không được nói lớn, nói lớn không còn bí mật!

-À, bí mật gì khủng thế! Nói em nghe với!-Tui hí hửng.

Tui ghé tai lại cho anh nói thì môi anh đã nhanh đã chạm vào môi tui và…và…và đó thực sự là cái hôn!

-ỨM, cái…cái…! Á, ghét quá đi! Dê già!

-Tặng em đó, nó cũng là first của anh đó!

-Ghét quá! Cho chết nè!-Vừa nói tui vừa đánh vào ngực rồi xô anh xuống giường.

-Hả?! Dám đánh đại ca hả? Cho chết nha! Bỏ tật luôn nè!-Anh thọc lét tui, nhột muốn chết luôn…

-Thôi…hihihi…mà…hahaha…em…thua…hihihi haha!

-Bỏ tật nhen!

-Uhm! Biết rồi!...Hồi trưa, anh về, anh chị có hỏi gì không?

-Có, anh chỉ nói là té xe thôi!

-Liệu anh chị có biết chuyện tụi mình không?

-Anh không biết! Chắc là không!

-Uhm, còn chuyện anh với Trang!

-Uhm, anh và cô ấy chia tay!

-Anh cẩn thận đó! Quen chi cho nhiều rồi khổ!

-Biết rồi bà xã ơi!

-Ai cưới hồi nào mà kêu bà xã?

-Ờ, vậy ai kêu anh yêu ta!

-Biết rồi! Cải hông lại!

-Tại em sơ ý mà, nói vậy, người khác hiểu anh là bà tám rồi sao?

-Kệ anh!

-Hông thương người ta phải không?

-Uhm, hông thương mà xức thuốc cho!

-Anh yêu em!...

-Em ghét anh!...

-…

Thế là mọi chuyện đã tốt hơn!!! Gần tới ngày thi học kỳ rồi!... thuytinh123 03-01-2011, 12:31 PM Truyen hay lam!
Rat teen
Tjnh huong trong truyen djen ra hoi nhanh nhung cung chap nhan duoc
Ah mjnh co gop y nay!
Nhung canh tjnh cam lang mang ban nen keo daj chuc dung co lam qua loa nhu vay!
Vj du nhu canh cho nhau tren xe dap...vv
P/s: sorry may ban nha vjet bang dien thoai di dong ko the bo dau duoc! Sorry! nh0kn0l0ve 03-01-2011, 02:34 PM nhìn cũng muốn viết quá...mà rất tiếc mình học văn chỉ 4.7 ..:))
thôi đành nuôi sự nghiệp văn chương ở kiếp sau vậy :)) green_97 03-01-2011, 04:28 PM Sáng hôm sau…

-Anh ơi! Dậy mau lên, sao ngủ luôn ở phòng em vậy? Dậy mau lên!

-ỦA, anh ngủ ở phòng bà xã hả? Cho anh xin lỗi! Anh quên! Thôi, anh dọn đồ qua tắm luôn nha!

-Hả? Tắm à? Không tắm chung!

-Ờ!

-Uhm,em tắm trước, qua lấy đồ đi!

Tui bước vào nhà tắm…đánh răng xong thì cửa mở ra!

-Ý, sao…sao vô đây?

-Thôi kệ, lỡ rồi mà!

-Đừng mà!

-Thôi, trước sau thì cũng…cho tắm đi! Đi mà!

-Ờ!-Tui đành “xiu” lòng.-Cấm đó!

-Dầu trước hay sau thì cũng…

-Ghét!

-Thương đi! Thôi để anh tắm cho!

-Á! Đừng!

-Lại lỡ rồi, thôi lỡ rồi,lỡ luôn đi!

-Đồ dâm tặc! Cướp đời người ta!

-Kệ, vậy mà có kẻ thích mới ghê!

-Ghét quá đi! Tắm mau lên còn đi học nữa, ngắm gì mà ngắm!

-Tí thôi!

………
Chúng tôi kết thúc bữa sáng rồi đến trường! Sớm lắm! Vừa đi, tôi vừa ca cho anh nghe bài “A little love!”

“Greatness as you
Smallest as me
You show me what is deep as sea

A little love,little kiss
A litlle hug, little gift
All of little something.these are our memories

You make me cry, make me smile
make me feel that love is true
You always stand by my side
I don't want to say goodbye

You make me cry, make me smile
make me feel the joy of love…”

Anh chỉ biết mỉm cười nghe giọng người yêu hát! Hạnh phúc thật! Điều đó rất to lớn đối với một học sinh trung cấp như tui!...

Còn hai ,ba ngày nữa đến ngày thi! Tôi thì thi ba ngày liên tục! Tổng các môn trong ba ngay đó là sáu môn. Vì thế tui thì gấp học bài! Chưa kể 6 môn còn lại! Anh cũng vậy, cũng vùi mài kinh sử! Nhưng được khoảng hơn nửa tiếng, anh lại qua, hỏi này nọ, để gặp tui! green_97 03-01-2011, 04:29 PM Gần ngày thi…
Sáng ấy anh lại nhẹ nhàng mở cửa rồi đánh thức tui dậy!

-Em à, dậy đi thôi! Lười thế!

-Để em ngủ chút nữa đi!

-Thôi mà! Nghe lời ông xã dậy con đi học nữa! Đi học sớm đi! Ông xã hổng muốn cưng đi học trể đâu!

-Năm phút thôi!

-Anh yêu em! Nếu em không dậy, đừng trách anh đó! Hhehe!

-Em yêu phải người dâm tặc rồi! Dậy thì dậy! Hazzzz……

-Đi tắm đi!

-Biết rồi!

Tôi uể oải vì buổi tối học bài quá nhiều!

-EM đảm bảo chắc nhà mình sao khi thi có một con thòi lòi!

-Sao zậy?

-Nhìn vào bài ôn, font nhỏ xíu để tiết kiệm, nhìn muốn rớt hai con mắt ra! Nhất là môn Lịch sử!

-Bà xã ráng đi! Anh về phòng à!

-Ờ, bye! Gặp sau 5 phút!



-Đưa cặp đây, để anh chở tới trường cho hén! Hay đi một mình?

-Thôi, em đi một mình, người khác thấy là nguy, em sợ nhất cái miệng lớp em!

-Ờ, tùy em thôi, em thi xong thì tới anh thi đó! Em lấy xe nào cũng được, 10h45 gặp ở trường!

Thế là tui lấy xe martin đi!...Hôm nay, thi môn Hóa đầu tiên, tui vui quá trời luôn! Đúng hết mà hahehe! Tới môn lịch sử, ông thầy cho cái bảng điền sự kiện vô, tui làm không được, nhờ mấy đứa “lận bùa” cạnh tui chép rồi quăng ra! Thay vào đó, tui phải chép mấy câu khác quăng qua! Mấy lần bị ông thầy nhìn, hết hồn luôn! Nếu thầy mà biết được là “mời em ra ngoài!”, vậy là một con 0 vào hệ số ba, nhưng chuyện đó không xảy ra!!!

Sau khi thi hai môn, uể oải thật, tui về luôn, không gặp Huy, không biết Huy có lo không nữa. Chắc Huy biết mà!

3h chiều, Huy về. Sợ anh la nên tui nhảy lên giường, nhắm mắt lại vờ ngủ.

-“Két”-Tiếng mở cửa.

-Sao em không kiếm anh? Biết anh lo lắm không? Thi xong là nghĩ đâu tới em ấy!-Vừa nói, Huy vừa để cặp trên bàn, tiến lại gần giường-Em yêu ngủ à? Người ta làm bài không được là phạt em đó!-Anh ấy hôn lân trán tui.

-Ái da! Biết người ta giả bộ còn véo má người ta nữa! Hứ! Ghét ghê!-Tui la lên vì bị anh véo một cái vào má!

-Cho em bỏ tật gạt anh! À, hổm rày, anh toàn qua phòng em, hôm nay qua phòng anh chơi luôn đi!

-Sao cũng được! Làm bài được hông?

-Cũng kha khá, còn em?

-Hóa làm được, sử làm sai năm, sai luôn phần ý nghĩa, chắc không sao! Tại anh đó!

-Ủa, chứ hông phải tại em giởn với anh hả?

-Tại anh giỡn lại kìa! Bắt đền đó!

-Hehe, đền thân nha!

-Đồ dê, đem cho người ta đi! Hông thèm!

-Đem thiệt đó!

-Ngon, đem đi rồi biết!

-Biết ngay mà!

-Đói quá, đi xuống dưới lấy đồ cho anh ăn đi!

-Ai là nô tì mà sai vậy? Đói thì tự lấy!

-Đi mà, đói đi không nổi.

-Ghét.

-Dễ thương quá đi!

Tui chạy xuống bếp, lấy cho anh ăn, đã vậy, phải bưng xuống rồi ai về phòng nấy, bài ai nấy học (=> giống osin quá!)! Mệt quá đi, phải học các môn khác thôi, chứ không, như bữa nay thì mệt! nh0kn0l0ve 03-01-2011, 04:34 PM ạc..có phải là 13 tuổi viết hông vậy chài....hok có ngây thơ trong trắng như anh mầy gì hết...:))....
con nik con noi là đòi bá si ba là bum roy' à :)) green_97 03-01-2011, 07:25 PM ạc..có phải là 13 tuổi viết hông vậy chài....hok có ngây thơ trong trắng như anh mầy gì hết...:))....
con nik con noi là đòi bá si ba là bum roy' à :))

:leaf8:Hic, thông cảm cho em nha! Em viết cái đó, em cũng ngại mà! Tại nhân vật này lớn rùi mà! Em thấy cho nó nhí nhảnh chút nên viết như vậy! Thông cảm nha!

:leaf20: Hic, cái này mới oan nè! Truyện không trong sáng nhưng em thì rất trong sáng đó!!!

:leaf16:Em lỡ post rồi! Mọi người thông cảm cho thằng em "ngây thơ" này nhá!
:leaf9:Mong mọi người bỏ qua cho bài post hơi bị lố của em!

__________
:leaf6:À, nếu anh nào mà thấy em cứ viết như vậy được thì nói, em sẽ "chìu" theo ý mọi người! im_was_waiting 03-01-2011, 08:02 PM nhox viết hay quá nhỉ ^^! nh0kn0l0ve 03-01-2011, 08:30 PM :leaf8:Hic, thông cảm cho em nha! Em viết cái đó, em cũng ngại mà! Tại nhân vật này lớn rùi mà! Em thấy cho nó nhí nhảnh chút nên viết như vậy! Thông cảm nha!

:leaf20: Hic, cái này mới oan nè! Truyện không trong sáng nhưng em thì rất trong sáng đó!!!

:leaf16:Em lỡ post rồi! Mọi người thông cảm cho thằng em "ngây thơ" này nhá!
:leaf9:Mong mọi người bỏ qua cho bài post hơi bị lố của em!

__________
:leaf6:À, nếu anh nào mà thấy em cứ viết như vậy được thì nói, em sẽ "chìu" theo ý mọi người!

:leaf8:
ạc....viết như vậy là viết như thế lào hỡ em..xxx yyy zzz ý hỡ :X:X:X:X
:leaf15::leaf15::leaf5::leaf5:
viết nhưu vậy mà nói là trong sáng đấy....bào chữa :)) raishin 03-01-2011, 08:38 PM nhok viết dễ thương thiệt heng ^^ đúng là tuổi teen nó hồn nhiên dữ :d thuytinh123 03-01-2011, 09:08 PM Truyen de xuong lam!
Doc lam nho thoi cap 3 ghe >"<
Du sao thj nam nay ta cung vao nam 1 dh rui nen ta laj nho cap 3 hjx
Van fhong fhan nay cua ban mjnh doc van con thay hoi bj nhanh nhanh
Nhung ko sau chjnh tu tu la duoc!
Hy vong ban se vjet hay hon!
Ah dung rui! Net kich tinh trong truyen bien dau het roi?
Su logic cung hoi kem dj thj fhaj? Nha 2 dua nay o hjnh nhu con 2 anh chj sao muk tui nay"tu nhjen" qua vay?
Hjhj
Sorry nha:su dung dtdd ko the vjet co dau! Xjn loi cac ban __!!!
Thanks green_97 04-01-2011, 09:07 AM Truyen de xuong lam!
Doc lam nho thoi cap 3 ghe >"<
Du sao thj nam nay ta cung vao nam 1 dh rui nen ta laj nho cap 3 hjx
Van fhong fhan nay cua ban mjnh doc van con thay hoi bj nhanh nhanh
Nhung ko sau chjnh tu tu la duoc!
Hy vong ban se vjet hay hon!
Ah dung rui! Net kich tinh trong truyen bien dau het roi?
Su logic cung hoi kem dj thj fhaj? Nha 2 dua nay o hjnh nhu con 2 anh chj sao muk tui nay"tu nhjen" qua vay?
Hjhj
Sorry nha:su dung dtdd ko the vjet co dau! Xjn loi cac ban __!!!
Thanks
:leaf2:Hi! Hai anh chị hai bận công chuyện, đi công tác đó anh! green_97 04-01-2011, 09:10 AM Tối đó…

-Anh ơi, hay tụi mình học bài đừng gặp nhau nữa được không?

-Anh cũng tính vậy! Nhìn em,anh hoc bài không nổi!]

-Xạo quá, tính vậy nha, sao thi rồi gặp luôn!

-Thôi, ít ra, cách một này cũng có chút chút chứ!

-Thôi, sau thi rồi tính!

-Làm vậy anh buồn chết luôn!

-Cho chết luôn!

-Không có em, sao anh chịu nổi, nhớ lắm?

-Ý em là đừng giỡn ấy! Em muốn kết quả thi tốt hơn thôi!

-Thôi, bữa nào học bài xong thì gặp nha!

-Lấy lịch ra đi, chọn ngày!

-Thôi, để anh nói rồi cưng chịu không nha!

-Uhm.

-Thứ năm, chủ nhật, thứ ba. Ba ngày đó được không?

-Ờ, vậy luôn đi! Bye nha, tối nay ráng nhịn, hông nhớ em nữa!!!

-Sau thi bù há!

-Hông, tới đó tính.

-Uhm.

Thế là theo như dự định, chúng tôi gặp nhau vào các ngay đó, buồn ghê há! Cho đến khi chúng tui thi hết………

(Các ngày thi sau đó cũng diễn ra. Tuy không giỡn như trước nhưng anh và tui vẫn gặp mặt.)



Tui và anh vừa thi xong hết thì định chạy ngay về nhà “nghỉ ngơi” cho thật đã, bù những ngày thi trước( cái này làm đại nè!).Chúng tôi rủ Dương đến chơi luôn! Trên đường về, tôi lại ca hát cho anh nghe,vui lắm! Dương nhìn chúng tôi cười cười, bảo:

-Đây là nơi công cộng đó!

-Biết rồi! Tui hát chút thôi mà! Không hay sao?-Tôi cười.

Chúng tui lại bật cười rồi nói chuyện này nọ! Hình như tui cảm nhận được một điều gì đó không được bình thường cho lắm sắp diễn ra! Đúng, một Tai họa ập đến. Trước mắt tui và anh là một bọn côn đồ, tay cầm thanh sắt hay gì đó, gõ nhẹ vào tay, trông đến phát ghét! green_97 04-01-2011, 09:12 AM -Này, bọn em đi đâu vậy? Thì ra em đi với nhóc này mà lừa tình người ta hả??? Em là Gay à?Hahaha…-Tên đứng đầu lên tiếng.

-Đại ca! Xử nó đi! Cho nó biết mặt bỏ con gái theo trai!-Tên đâu đó trong bọn năm người đó lên tiếng!

-Tôi không quen các người! Tránh đường cho tôi đi!

-Mày không quen nhưng bọn tao thì có quen! Xử nó đi bây!-Đúng luc đó, Huy, Dương dắt xe vào một lề ven lộ.

-Huy chuyện này là sao?-Tôi hỏi bằng giọng ấp úng, lo sợ.

-Em về đi! Anh sẽ giải thích sau!

-Thịnh về trước đi! Huy và Dương ở đây được rồi!-Dương an ủi tôi.

-Bọn bây chỉ có hai thôi! Anh em!

Chưa kịp nói xong chúng xông vào đánh. Tình cảnh lúc này thật “dã man”. Tôi không biết diễn tả như thế nào! Hỗn loạn! Có vẻ như Dương và Huy thật sự không thua gì tụi côn đồ… Đã có hai ba tên bị Huy đánh ngã nhào dưới đất, có cả tên “đầu đàn”. Nhưng hai tên còn lại thì vẫn còn “xung sức”.Trong năm mười phút, hai tên còn lại cũng phải “nối bước” bọn đầu đàn ấy! Anh ấy hay thật! Nhưng trên mặt anh và Dương cũng có những chỗ bầm [Hic, cảnh này em hông biết viết ra sao nữa! Mọi người tưởng tượng ra giùm nha!].

-Anh và Dương có sao không?

-Anh chắc xức thuốc là bớt rồi, còn Dương!

-Mình không sao!

-Thôi vậy hai người về nhà đi! Tui xức thuốc cho! Mình cám ơn Dương!

-Ờ, cho tụi mình cám ơn Dương, không có Dương chắc tiêu rồi!

-Không sao! Về thôi!

Bước vào nhà, anh và Dương chạy lên phòng trước, thưa với anh chị có bạn mới đến và khỏi phải để anh chị thấy vết bầm của Huy.

Bọn họ vào phòng tui, nói cười vui ghê trong khi tui lại là “con nô tì” để họ “chỉ huy”! Hết đem cơm tới lấy nước xong rồi thì xức thuốc cho từng tên một!

-Vậy bây giờ có tổ chức tiệc ăn mừng không vậy?-Anh HUY hỏi.

-Dương nghĩ chắc không đâu, thân như vầy, sau ăn nổi?

-Ờ, Dương nói đúng, tụi mình dời buổi khác đi!-Tui chen vào.

-Huy, hình như bọn hồi nảy là băng của Trang thì phải?

-Đúng, đã có mấy đứa bị xử, bây giờ thì tới Huy, cũng may là có Dương!

-Không có gì!

-Dương có bạn gái chưa?-Hắn quay qua hỏi Dương.-Á, Em thoa nhẹ nhẹ thôi!

-Đập cái chết giờ, còn đòi nữa!-Tôi bực mình.

-Dương chưa có. Huy có thấy người nào đẹp, làm may cho Dương đi?

-À, anh…anh…-Hắn quay qua nhìn tôi-À, có rồi, rất đẹp! Anh thấy Nhi lớp cưng cũng đẹp đó!

-Đẹp chỗ nào!

-Anh thấy Nhi cao, cân đối, rất có duyên. Tất cả các vòng đều cân xứng!

-A, hừm, được đó!-Tôi có vẻ hơi ghen.

-Để Dương xem! Á, trễ rồi, Dương phải về đây!

-Hay chơi chút xíu đi!-Huy rủ.

-Thôi, khi khác vậy! Hồi nảy giờ phiền ông bà quá, về nha!

-Hả, cái gì? Ông bà!!!...-Tôi đang sỡ hữu một cái miệng chữ a, hai con mắt chữ o.

-Để Huy tiễn, anh chị đi làm rồi.-Huy ngắt lời, rồi cùng Dương xuống phòng.

Một hồi sau, Huy bước lên phòng, nằm ngay cạnh tôi.

-Nè, sao dzạ?

-Nhi đẹp quá há! Cua đi!

-Thôi mà, đừng ghen nữa. Anh chỉ có mình em!

-Người ta cân đối mà!

-Cho xin đi! Lại nói cho nghe cái này, mệt không?

-Em hông phải “con nai vàng ngơ ngác đạp lên lá vàng khô, mắt bẫy con dê già!”.

-Cho hun cái đi mà! Hồi nảy có Dương, anh hun không được!

-Kệ mấy người chứ! Đau hai cái chân muốn chết!

-Đấm bóp cho nhe!

-Uhm!

-Đau chỗ nào?

-Hai cái cẳng ấy!

-Ờ……

-Á, người ta đau ở cẳng có đau ở đùi đâu!

-Thôi kệ, để anh bóp luôn cho!

-Cấm 75!

-Vậy kiếm người khác!

-Ờ, vậy kiếm đi! Tối nay đừng vô!

-Xin đó! Nói giỡn mà!

-Uhm. Mệt!

-Anh cho em hối hận!

-Làm thiệt hả,nói giởn mà! Ra khỏi vô!

-Hehe, biết ngay mà!

-Biết gì?

-Biết em là vợ yêu!

-Xạo quá đi! Ông xã đáng yêu đến phát ghét!

-Yêu em quá!

-Thật không?

-Thật. Cho hun cái đi!

-Thôi!

-Đi mà!

-Thôi!

-Tí thôi!

-Thôi!

-Đi!

-Uhm! im_was_waiting 04-01-2011, 09:28 AM hi ! viết văn teen ngộ nghĩnh và mắc cười ghê ^^! chap tiếp nào em ^^! thuytinh123 04-01-2011, 05:07 PM Doc chap cung duoc!
Nieu muk cho diem thj khoang 7!
Hjhj
Dung noi tui chac chem manh tay!
Nhung mjnh doc mjnh cam thay la the!
Thoi du sao cung co len nhe!
Ung ho em!
Co len! green_97 04-01-2011, 05:40 PM Chúng tui vui vẻ được một lúc thì anh chị điện về, nói là mai mới về! Hông biết họ làm gì mà đi công tác hoài nhỉ? Thui, cũng tốt mà!!!

-Sướng quá há, anh nấu ăn nha!

-Thôi, em nấu đi, anh đứng kế chỉ.

-Đi, nấu đi mà!

-Hông.

-Ghét, biết vậy hổng cho hun.

-Ai biểu… Hehehe, nấu đi!

-Ghét, nấu đậu bún xào nha!

-Tùy.

-Lặt đi!

-Uhm.
………….. Khỏang 15 phút sau, mọi thứ chuẩn bị xong, tới nấu đây! Khó quá!

-Đổ dầu rồi sao nữa!

-Chờ sôi rồi cho đồ vào!-Vừa nói, anh vừa để cằm lên vai tui, tay thì ôm hông.

-Để cho em làm đi! Hổng ớ thì anh nấu, em làm vậy cho há, coi nấu được không!

-Ờ.

-Chắc nhá!

-Ờ, đưa đây!

Tôi ở sau ôm cái hông anh. Anh cao hơn tui nên tui không để cằm lên vai mà dựa vào vai anh!

-Anh có nghĩ đến chuyện sau này không?

-Chưa. Nhưng khi anh lên cấp ba, em sẽ lên lớp chín. Chúng ta sẽ ở đây, anh sẽ đi xa hơn chút thôi!

-Ờ, vậy còn xa quá há!

-Uhm, đủ thời gian để tim hiều và yêu nhau! Đúng hông nà!

-Uhm, nấu đi, coi chừng khét bây giờ.

-Em yên tâm, anh rất hay sao mà khét được!

-Xạo quá! Em đi dọn chén trước à!

-Ờ! Chắc bữa nay ăn cơn ngon lắm đây!

…Ấm áp và thật hạnh phúc!!!... green_97 04-01-2011, 05:42 PM Sáng hôm sau, anh nằm cạnh tui từ lúc nào ấy còn quay qua nhìn tui nữa chứ!…

-Em dậy rồi đó à? Nhóc cưng!

-Sao hôm nay kêu em lạ vậy!

-Tại anh thích thôi!

-Sao cũng được miễn sao yêu em là được! Hihi.

-Anh luôn yêu em mà! À, em ơi!

-Cái gì?

-Anh và em được nghỉ hai ngày sau thi, tui mình đi đâu chơi đi!

-Anh nhắm đi đâu? Em cũng chưa biết nữa! Tụi mình còn nhỏ mà!

-Thì không đi xa thì cũng gần.

-Đi mua đồ há!

-Uhm.

-Money?

-Enough.

-Hay đi chùa nữa!

-Thôi, đi mua đồ ở nhiều chỗ lắm!

-Ờ, mai hay nay.

-Nay luôn đi hén!

-Tùy, lỡ anh chị về không thấy rồi sao?

-Mình viết giấy để lại!

-Ờ, đi tắm thôi!

-Mau mau nha, anh chờ!

-Biết rồi mà!

… Thế là một kế hoạch đã được “vạch ra”. Theo dự định, chúng tôi đi siêu thị ở thị trấn rồi mới về vài tiệm bách hóa mua thêm đồ. Thị trấn cách nhà anh Hưng khoảng 16 km, nên đi bằng xe đạp điện cũng khoảng 10,15 phút.

Trên đường đi, chúng tui nói chuyện rồi cười, đôi khi, anh lại kêu tôi ôm hông anh nhưng nơi công cộng, tôi chỉ nắm áo anh ở hai bên hông thôi! Cũng đã tới nơi, siêu thị ở đây không lớn lắm. Anh gởi xe, còn tui thì đứng chờ ở ngoài cổng siêu thị.

-Xong rồi, vào thôi em.-Vừa nói, anh vừa vòng tay qua cổ tui.

-Đừng, ở đây là nơi công cộng đó.-Tui khẽ nói nhỏ vì một số người nhìn khiên tôi ngại đến phát ngượng.

-Biết rồi, má em đỏ quá kìa!-Anh quay qua hỏi.

-Tại mấy người đó!

Chúng tui vào quầy gửi đồ rồi củng đến khu quà lưu niệm trước.

-Mình mua hai cái cốc này hé, có màu em thích cũng có màu anh thích, xanh lục, xanh dương!

-Ờ, em thấy nó đẹp đó!

-Em ngắm được cái nào chưa?

-Thôi, em hổng thấy cái nào vừa ý em hết!

-Em biết chiên bánh không?

-Không.

-Anh chiên cho em há!

-Ờ.-Vừa nói, anh cuối xuống lấy một gói bánh phồng. Lúc này hai chúng tui đi hết quầy này rồi qua quầy khác, hình như anh chọn chứ tui chưa chọn cái nào. Tới quầy mĩ phẩm, tôi đứng lại.

-Anh có xài sữa rửa mặt không?

-Có, em lấy không?

-Anh em mình mua hai chai nha!

-Ờ, hay mua dầu gội luôn.

-Cũng được.

-Em xài khăn giấy không?

-Pulppy. Em hay xài loại đó, lấy 12 gói nhen.

-Em thích thì lấy, không cần hỏi anh đâu.

-Anh đói chưa?

-Cũng hơi hơi, hay mình mua mau rồi đi ăn luôn!

-Ờ, hay qua mua đồ thủy tinh đi!

-Em giống anh, đi thôi!

-Hay mua lọ thủy tinh về xếp hạc, anh hén!

-Uhm, nhưng anh sợ vỡ.

-Không sao, người ta gói giấy nữa mà! Mua thêm bình bông loại nhỏ bằng sứ đi!

-Lấy giùm anh luôn!

-Anh ơi!

-Gì?

-Anh mua sách không?

-Anh chắc không, em?

-Không luôn! Ra quầy tính tiền thôi!

-Uhm.

Chúng tôi ra quầy, tính tiền, hàng ít nhưng tiền nhiều thật! Bây giờ thì đi ăn thôi! Chúng tôi ghé vào một quán ăn gần đó, ăn trưa và nói chuyện về nơi sẽ đi tiếp.

-Bà xã ăn nhiều nhen! Mình sẽ đi đâu tiếp?

-Suỵt!!! Đi đâu cũng được!

-Anh thấy em hơi mệt, hay đi về.

-Uhm, sao cũng được. Anh mệt hông?

-Mệt chút. Ăn nhanh lên!

-Uhm.

-Về hén!

-Uhm.

Chúng tui cứ như hai con khỉ, nhong nhong về “chuồng”. A, anh chị về rồi! Anh dắt xe còn tui vào nhà trước! Hic, lúc này ngại quá! Ở nhà người ta mà đi đâu ấy!... thuytinh123 05-01-2011, 07:30 AM Hjnh nhu mjnh doc nham thj phaj???
"Anh có nghĩ đến chuyện sau này không?

-Chưa. Nhưng khi anh lên cấp ba, em sẽ lên lớp chín. Chúng ta sẽ ở đây, anh sẽ đi xa hơn chút thôi!

-Ờ, vậy còn xa quá há!":leaf10::leaf10:
TT nho la thang nay 1 thang 11 con thang 10 ma????? nhox_BoShaydow 05-01-2011, 02:25 PM hay nè ^^! truyện6 dễ thương ghê lun green_97 05-01-2011, 07:01 PM Hjnh nhu mjnh doc nham thj phaj???
"Anh có nghĩ đến chuyện sau này không?

-Chưa. Nhưng khi anh lên cấp ba, em sẽ lên lớp chín. Chúng ta sẽ ở đây, anh sẽ đi xa hơn chút thôi!

-Ờ, vậy còn xa quá há!":leaf10::leaf10:
TT nho la thang nay 1 thang 11 con thang 10 ma?????

:leaf6: Mọi người thông cảm nha!
:leaf8: Hai nhân vật này, ban đầu em viết thì kẻ học lớp chín, tên học lớp tám nên ...lúc "chỉnh" văn em chưa chỉnh hết! Hihi!
:leaf4:À, dạo này em hơi bận, có lẽ post hơi trễ^^! Hihi! green_97 05-01-2011, 07:02 PM -Thưa anh chị em mới về!

-Hai đứa đi chơi à?

-Dạ, tụi em mua vài đồ.

-Hai đứa làm bài được há.

-Dạ được.

-À, ba mẹ cưng bảo thi xong thì dành một ngày về nha chơi!

-Ba mẹ dặn hồi nào vậy anh?

-Mới nảy thôi!

-Để em sắp xếp vậy.

-Uhm.

Tui bước lên phòng và đem theo “hàng hóa” mà chúng tui mua, anh cũng theo sau.

-Em định về không?

-Anh nghe à?

-Uhm.

-Em cũng chưa biết nữa! Anh có định về không?

-Nếu em về, anh cũng về luôn!

-Về đâu?

-Nhà anh.

-Ba mẹ em hơi khó, chắc anh không đi với em được rồi! TIếc quá!

-Anh hiểu mà! Xa nhau một ngày như thi vậy thôi!

-Nhưng đó có gặp mặt!

-Chỉ có một ngày thôi mà! Cố lên!

-Uhm…

Chúng tui dọn đồ…

-Em mang theo cốc xanh lục đi, anh sẽ giữ cốc xanh dương.

-Uhm. Anh cần em dọn đồ không?

-Uhm, vậy em dọn hộ anh vậy!Anh xuống nói Anh Hưng anh cũng về!

-Uhm

Tui lặng lẽ gom dọn đồ, tui về ngay trong chiều đó với anh Hưng…

4h chiều…Về đến nhà, dọn đồ vào phòng, tui nhắn tin ngay với anh.

“E toi nha ruj ne,con a?”
“Toi som hon e roi!hehe, nho a k?”
“chac k”
“thiet k?”
“hok le thiet”
“nho qua di”
“ke a chu, noi e lam chj”
“sao no vo tih the”
“chu e lam j bay h?”
“de tih sau, be cug oi, ah co cong chuyen roi, hoi nhan lai nha, pie”

A, hồi nảy giờ nhắn tin mà quên ra phòng chào ba mẹ.

-Thưa ba mẹ!

-Con mệt lắm hay sao mà ở trong phòng cho tới giờ vậy?

-Dạ, con hơi mệt chút!

-Con tắm đi rồi lên ăn tối luôn, con tắm xong là vừa!

-Dạ, vậy con đi tắm.

Vào phòng, tôi cố tắm thật sạch, cố gắng thử sống “một ngày không có anh” xem sao! Tui ra ăn cơm cùng cả nhà, nói chuyện học hành, nơi ở rồi cùng xem thời sự tới 8h thì tui vào phòng ngủ. Ngồi ngắm chiếc cốc mà tui và anh cùng mua!Nó làm tui nghĩ nhiều về anh. Không biết tui và anh sẽ đến đâu trong khi còn là học sinh Cấp ba? Anh có phải là G giống như tui hay vì tại sự ham muốn giống như một số chuyện tui tui đã đọc ? Nhưng nếu hai chúng tui yêu nhau thật sự thì đến lớn, cha mẹ chúng tui có chắp nhận chăng? Trong cuộc sống, tình yêu trong thế giới này có vĩnh cữu hay không?...Mọi thứ đã làm tui nghĩ đến việc mình chia tay anh, nhưng dường như là không thể. Tui đành để chuyện đó cho đến khi anh lên Đại học vậy.

Thử nghĩ tình yêu chúng tôi sẽ không kết thúc nhưng nếu lớn lên, một trong hai bên có người phải lấy vợ thì sao? Chia tay trước sẽ bớt khổ đau…Nhưng tui không thể khi mình đang cần một bờ vai che chở!!! Nhưng nếu làm vậy có quá ích kỷ không? Không, anh cũng cần tôi! Tui là một Uke, là một Seme. Hai bên đều cần nhau về tinh cảm… “Trong tình yêu, hãy hy sinh để người mình yêu luôn được hạnh phúc!”. Nếu tui làm vậy, chia tay sẽ làm hai người khổ đau, nhưng theo thời gian cũng sẽ xóa mờ ký ức giữa hai chúng tôi, nhưng không, cũng có thể sự đau khổ ấy sẽ làm người kia chọn lấy cái chết??? Phải làm sao?...Đầu óc tui muốn vỡ tung ra…Vậy có nên chia tay không khi tình yêu bừng nở? Và sẽ là chia tay, chia tay để ngày mai tốt hơn cho anh! Nhưng bản thân tui có thể chịu nổi khi không có anh? Vậy có hay không?

-“Reng…reng…reng…”-Chuông điện thoại reo lên đưa tui trở về với hiện tại. Thì ra là anh.

-Alô, có gì không anh?

-Không, nhớ em thôi!

-Em vẫn chưa ngủ à?

-Không ngủ mới nói chuyện với anh nè!

-Anh quên. Chừng nào em về?

-Chiều mai đó anh! Còn anh.

-Chắc khoảng tối mai. Anh về trễ hơn em.

-Anh ngủ được không?

-Không, tại em đó!

-Về cái gì?

-Tại em làm anh nhớ em!

-Xạo quá đi! Ngủ không được hả?

-Uhm.

-Thức đi!

-Hả! Em làm anh quê rồi đó, tưởng cái gì, ai nhè ngủ không được
thì thức!

-Đúng không?

-Ờ…thì…Em ngủ được không?

-Cũng được, tại ngủ lạ giường nên hơi khó chút xíu thôi!

-Thôi, vậy em ngủ đi! Thức khuya có hại mà!

-Triết lí quá! Anh cũng nên ngủ sớm nha! Bye anh!

Biết anh bao giờ cũng tắt máy sau nên tui tắt máy trước. Bỏ chiếc cốc lên bàn,bắt đầu một giấc ngủ… im_was_waiting 05-01-2011, 07:03 PM chà nhox post truyện thường xuyên quá ^^! Bé Tuệ 05-01-2011, 09:57 PM :leaf13: nhox 13 mà viết truyện hay zị hâm mộ quá :leaf3: hihi lần đầu đọc Fic dễ sương như thế nài đó :leaf15: green_97 06-01-2011, 04:59 PM Ngày vắng anh… Tui thức dậy sớm lắm! Làm xong vệ sinh cá nhân, tui ngồi trước cửa sổ, ngắm mọi vật xung quanh trong khi chúng bị bao trùm một màn sương lạnh lẽo, một ánh trăng mờ nhạt trên nền trời cao và một bầu không khí tĩnh lặng… Tui lặng thinh, nghĩ về anh, lúc anh cười thật dễ mến, lúc lần đầu tiên à không ấn tượng lần đâu gặp mặt chứ! Tui lặng lẽ ngồi suy nghĩ rồi thỉnh thoảng cười nhẹ một cái!

5h05, loa phát thanh buổi sớm ở làng quê tui lại vang lên, nó phá tan cái bầu không khí tĩnh lặng đó. Nó lại làm tui nghĩ về vẻ đẹp bề ngoài của anh. Một con người cao khoảng 1m76 cao hơn tôi 6cm có vòng ngực nở nang trong khi người tui hơi gầy vì lười tập thể dục, một mái tóc đen mượt, một chiếc mũi cao, lại nước da trắng… đẹp thật nhưng nhìn không dễ thương bằng tui! Hihi! Bên ngoài thật mạnh mẽ giống một người con trai thật sự nhưng bên trong lại vậy! Sự thật bất ngờ mà. Tui lấy giấy vẽ lại tên anh! Trần Hoàng Thanh Huy. Tên anh và tui đều có bốn chữ! Trần Hoàng Thanh Huy và Trần Phạm Tiến Thịnh, Thanh Huy Tiến Thịnh! Lạ lạ sao sao ấy! Tui lỡ yêu anh mất rồi! Yêu mọi thứ ở anh, từ nụ cười đến mái tóc bồng bềnh mỗi khi chở tui đến trường, từ nụ hôn đến cách anh chọc tui…mọi thứ!!! Mãi mãi yêu anh…

5h56, Tui ra đường vào buổi sớm để ngẫm nghĩ về mình.Một chiếc quần short tới gối, một chiếc sơ mi trắng cùng với một chiếc áo khoác ở ngoài. Tui là Gay, tui biết nó kể từ khi tôi bước vào đầu lớp tám. Kết quả đó đã ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời học sinh của tui. Nó làm tôi học giảm sút nghiêm trọng trong một tuần sau đó! Kể từ đó, tui tham gia vào một số trang web cho Gay, tìm hiểu rõ hơn về mình… Thử nhận xét về mình xem! Bề ngoài, tui có vẻ gì đó giống con gái, một cặp mắt đẹp, một chiếc mũi cao vừa vặn, một đôi má trắng, hay ửng đỏ khi bị chọc ghẹo, một giọng nói thiếu sự cứng rắn và ngay cả sự yếu đuối của bản thân…

-“Reng…reang…reng…”-Lại là chiếc điện thoại.

-Alô, chào buổi sáng anh Huy!

-Chào em yêu! Thức sớm quá ta!

-Anh cũng vậy mà! Tối ngủ có ngon không?

-Cũng thiếu hơi em nên…

-Em yêu anh.

-Đánh trống lãng hay quá ta! Anh cũng yêu em, yêu rất nhiều!

-Mình sẽ gặp nhau sớm nha anh! Anh có thấy cặp tình nhân nào nhỏ tuổi như mình chưa?

-Trong giới mình thì có nhưng họ không đến với nhau qua tình cảm như mình? Sao em hỏi vậy?

-Em sợ tình yêu của mình không vĩnh cữu…

-Suỵt, em đừng nói thế, anh yêu em mà!

-Em là người hạnh phúc phải không anh?

-Đúng! Mình đang hạnh phúc!

-Em đang ở ngoài đường.

-Coi chừng bị bệnh thì khổ nha!

-Em biết mà! Mình cúp máy nha anh!

-Uhm, anh yêu em.

-Em yêu anh, pie!

Tui lại cúp máy trước rồi về nhà trong khi ông mặt trời thức dậy, chiếu những tia nắng hồng buổi sớm!...

-Con đi chơi à?-Về đến nhà,mẹ tui hỏi.

-Dạ, con đi quanh đây thôi!

-Sáng sớm, trời lạnh lắm đó!

-Con biết mà mẹ!

-Thôi! Con ăn gì, mẹ đi chợ mua?

-Gì cũng được.

-Thôi, vào nhà đi!

Tui bước vào phòng, nằm ngay trên giường, cố “nướng” thêm chút nữa nhưng đầu tui bây giờ lại nghĩ về anh. Tui nghĩ tình cảm học sinh chúng tôi chỉ là nhất thời thôi! Nó có bền không? Tui chỉ toàn thấy sự chia tay, khổ đau rồi cả chết nữa! Nếu chia tay anh, ban đầu là sự khổ đau nhưng biết đâu về sau nó tốt cho cả hai thì sao! Chia tay, đành vậy! Tui sẽ cố không nhớ đến anh xem! Nhưng điều đó có chính chắn không?...

Bữa sáng cũng kết thúc, tui xin mẹ lên ngoại chơi, nhà ngoại tui chỉ cách đó khoảng 4,5 km. Ở đó có vườn trái cây! Tui rất thích, nhất là những khi mệt mỏi, vào nhưng ngày cuối tuần hay cả nhưng khi rãnh rỗi. Nằm trên chiếc võng được mắc trong vườn, vừa ăn trái cây thì không gì hơn. Đến nơi, tui thưa dì rồi ra vườn ngồi chơi. Mấy năm trước còn có ông ra hỏi tui này nọ, chỉ cho cái này, cái kia nhưng ông tui mất rồi. Hái trái cây, ngồi ăn và sau đó là đánh một giấc là việc mà tui thường làm nhưng hôm nay thì khác hẳn, hôm nay trong tâm hồn của một cậu học sinh như tui lại có chứa hình ảnh của một chàng trai khác, chàng trai mà tui đem lòng yêu mến. Khi xa người mà bạn yêu, bạn sẽ làm gì? Nhớ chăng, vâng, đó là sự nhớ nhung. Ngồi lặng lẽ, tui như đang muốn muốn xóa hết những ý nghĩ về anh, xóa hết. Thưởng thức vài chùm nhãn mà tui mới hái xuống, một vài bản nhạc, không khí trong lành…mọi thứ lại đưa tui chìm sâu trong giấc ngủ. Lạ thật, tui đang đi trên một con đường, một con đường vắng vẻ duy nhất chỉ có một người con trai khác, à, thì ra là anh, anh đeng tiến lại gần và gần…nhưng khi anh đưa tay anh thì mặt đất, đúng, mặt đất vở ra thành hai bên, một bên chứa anh, một bên chứa tui, khoảng cách giữa hai bên xa dần, xa dần… Không! Không thể như thế! Nước mắt tui lại ào ra, ào ra. Muốn nắm lấy tay anh, muốn bên anh nhưng… green_97 06-01-2011, 05:01 PM -“Reng…reng…reng…”-Chiếc điện thoại lại reo lên, phá tan bầu không khí yên tĩnh, nó đưa tui về với thực tại. Là anh.

-Alô.
-
Em à? Em đang làm gì vậy?

-Ngồi một mình thôi.

-Em ăn sáng chưa.

-Đã chín mười giờ rồi, đương nhiên là em ăn sáng rồi!

-Em mệt à? Sao nói chuyện có vẻ như mệt lắm.

-Em mới ngủ dậy thôi.

-Vậy là anh phá giấc ngủ của em à?

-Không hẳn. Nhớ em à?

-Đương nhiên, chiều nay, em muốn anh về sớm hay trễ?

-Sớm.

-Khoảng mấy giờ em về?

-Chắc là 4 giờ.

-À, hôm nay vui không?

-Vẫn bình thường, không có gì vui cả, chỉ toàn là dưỡng sức để
mai đi học tiếp nên ba mẹ cũng không cho em đi chơi.

-Em đang ở đâu mà nghe yên tịnh quá vậy?

-Ở vườn cây của ông em.

-Vậy có ăn trái cây không?

-Hổng lẽ vô vườn trái cây mà không ăn!

-Lỡ chưa tới mùa thì sao?

-Hông cãi nữa!

-Em biết làm gì để không nhớ người yêu không? Chỉ cho anh với!

-Biết làm gì? Nhớ chị nào hả?

-Chị nào là chị nào, chỉ có anh nào không hà!

-Ai, cho em biết đi!

-Thì ra có người ghen kìa! Hihi.

-Ghen đâu, biết ai là người có diễm phúc dữ vậy…

-Ngoài em ra có ai không?

-Em mà được diễm phúc cái gì! Giống như con osin vậy!

-Chuyện anh “hành hạ” em làm này nọ đó hả? Mai mốt cho sai lại!

-Không ép đó.

-Uhm, thưa vợ.

-Á, vợ mà uhm hả? Phải dạ đó!

-Hả, có cần vậy không? Gian quá đi, lại còn chộp lấy thời cơ nữa!

-Hehe, phải vậy chứ! Máy hết tiền chưa?

-Chắc nói hồi nảy giờ sắp hết rồi đó!

-Vậy…vậy mình cúp máy nha!

-Uhm.

-Bye anh!

Vẫn là tui cúp máy trước! Tại sao tui lại bắt máy chứ! Trong khi lí trí tui lại không muốn! Thôi, cứ để tới đâu thì tới! Về nhà thôi, cũng trưa trưa rồi! Tui về tới nhà thì mọi người đang chờ tui để ăn trưa! Lúc này thì phiền thật!

-Thưa ba mẹ con mới về!

-Con đi đâu mà về trễ vậy?-Cha tui hỏi.

-Con đi lên ngoại chơi thôi!

-Xuống rửa mặt đi rồi ăn trưa luôn.

…Sao hôm nay tui thấy tẻ nhạt quá! thuytinh123 06-01-2011, 05:51 PM teem nhé thanks
http://i588.photobucket.com/albums/ss323/Euler5853/Thanks/PetLoveThanks66679.gif im_was_waiting 06-01-2011, 06:05 PM không hiểu sao khoái xem truyện của nhox này quá, 13 tuổi mà viết chẳng thua gì anh chị ^^! Bị nghiện rồi ^^! writer 06-01-2011, 06:27 PM Đậm chất teen nhá nhóc.Hay đấy :) green_97 07-01-2011, 07:30 AM 1 giờ chiều…
Tui mở máy, lên mạng ngồi chơi game cho đỡ buồn. Thời gian trôi qua thật nhanh, 2 giờ rồi! Tui tắm rồi thay đồ chuẩn bị lên nhà anh Hưng. Tui định lại xin mẹ thì mẹ lại gọi tui lại, hỏi vài điều.

-Con có sao không mà hôm nay trầm quá vậy?

-Không, chỉ là qua thi, con hơi mệt thôi!

-Uhm, ở trên nhà anh có thiếu gì thì nói với mẹ!

-Nếu có con sẽ nói mà!

-Ráng giữ gìn sức khỏe nhe con!

-Dạ, mẹ ơi, cũng tới giờ rồi, con đi nhen mẹ!

-Uhm, cẩn thận nhen con!

-Dạ.

Tui lên xe với cha, về lại nơi có anh. Tui cũng không hiểu vì sao mình lại muốn về nơi đó nữa! Nhớ anh chăng? Nhớ, nhớ rất nhiều…Tới nơi, tui đứng ngoài cổng, gọi anh Hưng, anh từ trong nhà bước ra. Tui thì vô nhà trước, còn hai người nói chuyện gì đó! Chắc là chuyện tui coi tui có đi chơi không ấy mà! Uả, sao không thấy anh nhỉ, thôi lên phòng! Vừa mở cửa ra, anh đã hù một cái bất ngờ.

-Nè, sao tới giờ mới về?

-Tại trễ thôi!

-Làm anh nhớ muôn chết luôn!

-Phụ em với, mệt quá!

-Trả công đi!

-Trả cái gì?

-Kiss.

-Hông đâu! Muốn chết hả?

-Giỡn thôi! Em tắm đi!

-Ý đồ gian xảo! Đói quá, đi ăn chiều đi!

-Uhm, chờ anh tí!

-Em ra cổng trước!

-Uhm.

Một buổi chiều thật ấm áp, nó lại thắp sáng bừng ngọn lửa tình yêu của chúng tui.

Sáng hôm sau, như thường lệ, tui và anh lại tới trường, tui vẫn chờ anh ở cổng thì…Trang bất ngờ kéo tay tui đi ra phía sau trường. Chại ấy nắm tay tui thật chặt, có vẻ rất hung dữ.

-Cưng là gì của anh Huy vậy?

-Là anh em thôi!

-Vậy tại sao tao thấy mày lại thắm thiết với Huy như vậy? Hả?

-Em đâu có.

-Không à? Mày đừng chối, có nhớ chuyện hai ngày trước không?

-Thì ra…đúng…đúng là chị rồi! Ác thật!

-Mày đừng chống tao! Chống thử đi rồi cưng biết hậu quả!

-Chị buông tui ra!

-Lại còn lớn tiếng với tao à?

-“Bốp”-Một cái đánh bốp từ tay chị ta vào mặt tui! Đau điếng!

-Chống tao hậu quả như thế đấy! Tao nhắc lại, cấm mày lại gần Huy!

-Sao cô không nói với Huy ấy! Tui không thể!

-Mày ngon lắm! Để rồi coi! Kêu ba má mày chuẩn bị hòm cho mày là vừa!

Cô ta bỏ đi. Thật không ngờ! Nước mắt tui tuông ra… Tui lặng lẽ bước lên lớp với hai con mắt đỏ hoe!

-Mày sao vậy?-Mỵ hỏi vẻ lo lắng.

-Không, chỉ bụi…bụi thôi!

-Bụi mà vào hai con mắt một lượt hả? Nói thật đi, biết đâu bọn tao giúp mày được!

-Không sao đâu!-Tui định nói ra sự thật nhưng lại cố nén!

-Nè! Khăn giấy đó, lau đi!-Dương đưa cho tui khăn giấy với vẻ hơi ngại.-Ra đây, tui nói chuyện với ông coi!

-Có gì không?

-Hai người có chuyện à?

-Không! Mà sao ông biết!

-Hồi nảy Dương hỏi tui có gặp ông không!

-Rồi sao?

-Thì tui nói không biết! Dương hơi lo!

-À, có chút chuyện thôi!

-Sao mặt ông đỏ một bên vậy?

-Hả? Đò à, tại dị ứng thôi!

-Đừng cố giấu nữa, tui thấy rồi, thường ngày tui hay ra sau trường mà!

-Biết…rồi à? Tui không giấu nữa đâu, đừng nói ai biết!

-Uhm, Trang biết chuyện hai người rồi à?

-KHông… Nhưng chắc có… Còn nhớ hôm bữa không? Bọn côn đồ nói cho cô ta biết.

-Uhm, đừng buồn nữa! Còn có tui mà!

-Ông có phải là bạn thân tui không?

-Đương nhiên là có! Có chuyện gì vậy?

-Ông…Ông xin cho tui nghỉ một tuần được hông?

-Sao vậy?

-Tui muốn xa Huy!

-Xa…Nhưng tại sao?

-Đừng hỏi tại sao! Tui làm vậy chỉ muốn tốt cho cả hai thôi! Yên tâm đi!

-Uhm…

-Em ở đây à?-Tiếng gọi của Huy phía sau lưng.-Em…em có chuyện gì à?

-Không…không sao, chỉ tại em bị dị ứng thôi!

-Dị ứng gì mà đỏ hai con mắt, đỏ bên má nữa.-Huy chạm vào mặt tui, xoa nhẹ.

-Đừng mà! Em không sao! Về nhà em nói!

-Cũng tới giờ rồi anh về lớp.

-Uhm.

Tới lúc Huy đi rồi, tui quay qua Dương.

-Tui nghỉ bữa nay.

-Uhm, để tui xin cho. Thôi, hay để hết tiết một cho dễ!

-Uhm, sao cũng được!

…Rồi tiết một cũng hết, tui xin thầy về với cái cớ là mắc bệnh! Về giữa đường, tui đã suy nghĩ rất nhiều! Không biết nên phải xa anh không? Điều đó đã thúc đẩy trong đầu tui ra một kế hoạch cho việc xa anh! Tui sẽ cố gắng! Mặc dù không thể quên anh nhưng tui muốn anh quên tui. Tui sẽ không ở nhà anh chị mà sẽ dọn ra ở trọ một vài ngày à không, đến khi anh quên tui! Nó có quá dại khờ không? Nhưng hết đường rồi, đành vậy thôi! green_97 07-01-2011, 05:23 PM Tui về đến nhà, xin anh chị dọn đến nhà người bạn một vài tuần. Năn nỉ mãi anh mới cho. Tui định đi tìm chỗ trọ ngay trong buổi luôn…Chưa kiếm tới đâu thì tui đã gặp một tai họa. Gặp bọn du kôn hôm bữa!

-Ê bây! Thằng nhóc hôm trước kìa!-Một thằng trong đám chỉa tay về hướng tui.

-Ê, đi đâu đây vậy thằng kia!

-Tui không giỡn với mấy người!

-Hahaha, cưng tưởng tụi ta giỡn à? Xưa rồi! Có đứa nào hứng với thằng nay không?

-Để cho tui đi! Buông ra!-Một tên tong đá tiến lại gần dựa vào vai tui.

-“Bốp”! Gíam hỗn à?

-Bọn bây tránh ra chưa!-Tiếng của Dương thì phải! Đúng rồi, thì ra là Dương. Tui chạy ngay đến Dương.-Thịnh có sao không?

-Không! Cám ơn Dương.

-Lại là thằng này! Hôm nay bọn anh không hứng với nhóc nữa! Đi bây!-Tên đứng đầu lãng đi, có lẽ nó biết Dương có võ! May mắn thật!!!

-Cám ơn nhiều nhen! Nhưng sao ông ở đây? Nghỉ tiết à?

-Không! Tui xin nghỉ định tìm ông thì gặp ai giống giống ông nên đi lại. Thì ra là ông thiệt.

-Gặp chuyện gì?

-Ông đang tìm nơi ở phải không?

-Uhm.

-Ở nhà tui đi! Tui ở có một mình hà!

-Vậy thì hay quá! Cũng lợi. Hihi. ậy giờ tui về nhà dọn đồ qua há!

-Uhm. Hay tui chở ông về.

-Uhm. Nhanh nhanh lên, tui sợ Huy về gặp.

-Cứ yên tâm.

Thế là tui đã tìm được nơi ở rồi! Tui dọn ngay đồ nhưng chỉ đem một vài bộ đồ và một vài thứ cần dùng thôi! Tui nhanh chân thưa anh chị rồi đi mau.

Đến nhà Dương rồi! Dương sống với dì và dượng nhưng họ có vẻ rất bận nên Dương rất hay ở nhà một mình.

-Nhà cậu có phòng cho khách không?

-Không! Hay ông ở cùng phòng với tui luôn đi! Giuờng phòng tui đủ cho ba người luôn đó!

-Uhm, sao cũng được!

Vào phòng, một căn phòng hơi lớn với những bức tường màu xanh dương, nó làm tui nhớ tới Huy, anh ấy thích cùng màu với Dương.

-Nè! Sao thẩn thơ quá vậy? Có sao không?

-Không, không sao.

-Có cần tui dọn phụ không?

-Không đâu, tui tự làm được mà.

-Đồ của ông cứ để đại trong tủ của tui.

-Uhm.

-Ông đói không?

-Hơi hơi.

-Ăn gì, tui mua luôn cho!

-Cái gì cũng được!

-Hủ tiếu nha!

-Uhm.

Dương bước ra khỏi phòng đi mua thức ăn trưa còn tui trong phòng “cặm cụi” dọn đồ. Dồ tui mang theo cũng ít, khỏang bảy bộ đồ và tập học cùng với một vài đồ dùng cá nhân. Căn phòng cũng rộng thật, cũng gần giống như phòng tui, có nhà vệ sinh, có bàn học và cả một cái máy vi tính nữa! Bây giờ ngồi yên tịnh, tui mới nghĩ lại việc mình làm chắc khiến cho Huy lo lắm. Nhưng chia tay trước sẽ tốt cho cả hai mà. Ý của việc ra đi này không phải tui sợ Trang mà tui cũng đã từng nghĩ đến việc phải xa anh, hành động của Trang đã làm tui nghĩ đến trong tương lai, anh phải lấy vợ, lúc đó tui lại càng đau đớn hơn! Ôi, cũng đã 11h00 rồi, chắc có lã bây giờ anh học gần xong tiết năm rồi! Anh sẽ đến lớp kiếm tui mà hỏi chuyện hồi sáng rồi cả hai cùng về! Nhưng em xin lỗi anh, có lẽ điều em làm là đúng, là tốt cho cả hai! Em xin lỗi anh, em thực sự không muốn anh lo lắng về em! Bây giờ em nhớ anh lắm, nhớ anh!

-“Cạch…”-Tiếng mở cửa. Dương đã về.

-Ăn trưa thôi! Làm gì mà thẩn thơ nữa vậy!

-Uhm ăn trưa thôi!...À…mà …mà Huy biết nhà Dương không?

-Biết.

-Nếu Huy có kiếm, nói là không biết giùm nhen!

-Yên tâm đi. Ăn nhanh thôi.

-Uhm.

Ăn trưa xong, chúng tui cùng xem phim hoạt hình.

-Thịnh về hồi tiết một, Dương cũng về tiết một luôn à?

-Không, khoảng sao đó hai mươi mấy phút, tui xuống xin thầy nữa!

-Ông thấy Huy tốt không?

-Nè, tui thấy hai tụi mình nên thống nhất cách xưng hô đi, kêu bằng ông tui như từ trước đi cho dễ, chứ kúc này lúc khác nghe là lạ lắm.

-Uhm, sao cũng được. Thấy Huy sao?

-Mmm…Để tui nhận xét từ đầu tới đuôi cho nghe nhen. Bên ngoài rất đẹp trai. Con gái ngắm rất nhiều. Lúc chưa có ông thì Huy ít nói lắm, có rồi thì nói nhiều hơn, hoàn thiện một phần nào đó hơn. Nhất là hay đi ngang khối mình làm nhiều đứa con gái mê hồn hơn. Huy từng làm bạn trai của Trang trong vòng một tuần thì chia tay vì tính cách của Trang, ông cũng biết rồi đó. Bên trong, Huy có tâm hồn rất thơ ngây, rất chung tình. Khá tốt, ông có Huy coi như là phúc đó!

-Uhm,ông thấy việc tui làm tốt cho cả hai không?

-Trong tương lai thì tốt nhưng trong hiện tại thì xấu.

-Xấu?

-Uhm. Ông làm vậy chưa chắc haingười có thể chia tay đâu! Tui thấy ông nên về với Huy.

-Nè, có cho ở nhờ không mà diện cớ vậy?

-Nói vậy thôi, chứ ở thì ở.

-Uhm, dù sao cũng cám ơn ông nhiều!

-Hihi, mà ông biết mình là G khi nào vậy?-Câu hỏi của Dương làm tui bất ngờ thiệt.

-Mmm…đầu lớp tám! Một người con trai đã cho tui biết điều đó! Còn ông?

-Tự phát hiện.

-Hi, ông có tham gia của trang web nào chưa?

-Vài trang rồi!

-Tui hơi buồn ngủ, đi vô ngủ trước à!

-Uhm.

Hơi mệt thật, tui nằm dài trên giường, đánh một giấc tới chiều, tới tối thì làm bài tập với Dương…Tui lại nghĩ về Huy, không biết giờ này anh ấy ngủ chưa? Có thức khuya không nữa? Tui lại nhớ đến lúc anh và tui giỡn, nước mắt tui lại tuôn ra. Một giọt…hai giọt…rồi nhiều giọt… im_was_waiting 07-01-2011, 05:31 PM hôm nay post 1 lúc 2 chap hả nhox Kan_boy9x 08-01-2011, 12:58 AM ghét ai như con trang... hix green_97 08-01-2011, 08:05 AM Sáng hôm sau, Dương đi học còn tui ở nhà một mình. Buồn nhỉ! Lòng tui lại nhớ tới anh. Không biết giờ này anh làm gì nhỉ? Chắc có lẽ đi học rồi! Hay về nhà, đúng rồi, về thôi! Tui lấy xe đạp chạy về nhà…nhưng đến giữa đường, tui lại sợ anh ở đó, nên đành quay lại. Lại nhớ đến anh. Bây giờ trong lòng tui ngỗn ngang, không biết nên phải làm gì và sẽ làm gì! Yêu anh rất nhiều nhưng không thể gặp anh. Con tim muốn gặp anh nhưng lí trí ngăn cản điều đó! Phải làm sao? Bước ra khỏi cổng, định đi đâu đó cho đỡ buồn thì…

-“Kéeeet!”-Tiếng thắng xe vang lên cả một xóm.

Đau, đau thật, hình như tui nằm ngay dưới đường. Đưa tay lên trán, hình như là máu…máu chảy, và…và mọi thứ lại mờ, mờ đi……. Tui ngất đi. Trong cơn ngất, tui nghe đâu đó có tiếng kêu của xe cấp cứu, tiếng người nói, tiếng hốt hoảng,… Lúc đó mới nhận ra mình đã bị xe đụng rồi!

Một căn phòng trắng hiện ra. Đầu tui bị quấn một lớp băng trắng, chết, chết rồi ư? Không, có tiếng bác sĩ ở đó.

-Cậu đã tỉnh rồi à?

-Vâng, thưa bác sĩ. Cháu bị gì vậy?

-Cậu bị chấn thương nhẹ ở đầu thôi.

-Hình như người thân cậu gần đến rồi đó. Chúng tui đã gọi chọ họ.

-Cháu cám ơn bác sĩ! Vậy chừng nào cháu có thể xuất viện?

-Khoảng hai ngày nữa!

Phù…thật may, mong sao anh chị và cha mẹ đừng biết. Không biết giờ nay Huy làm gì? Chắc đang ngồi học. Đầu óc tui lại xuất hiện hình bóng Huy cười với tui, nụ cười duyên thật! Nhớ anh thật nhưng biết làm gì bây giờ? Không biết anh có thể quên mình không?...

-“Cạch!”

-Bạn cậu đến rồi, tôi đi đây.

-Dạ.

-Ông có sao không? Có Mỵ, Thanh và Nhi đến thăm ông nè!

-Uhm, chỉ có mấy bạn biết không phải không?

-Mmm, còn một người nữa! Yên tâm, anh chị và cha mẹ ông không biết đâu!

-Chắc là thầy.-Tui nghĩ vậy.

-Mày có sao không? Tụi tao có mua trái cây nè, để tao gọt cho.-Con Mỵ vừa gọt, vừa nói.

-Sao mày lại nghỉ học vậy? Bọn tao lo cho mày lắm!-Thanh hỏi tui bằng một vẻ lo lắng.

-Tao không sao. Chép bài giùm tao đi.

-Mày yên tâm, Nhi chép rồi!-Mỵ an ủi tui.-Ê, tao gọt xong rồi nè, ăn! À, mày là ngườibệnh, nên ăn nhiều vào!

-Tao biết rồi, mấy bây ăn luôn cho vui.

Chúng tui cùng ăn, nói cười vui vẻ. Haha, bị đụng xe vui thật! Trong cái xui có cái hên. Bọn này nói chuyện nhiều mà “dai” nữa! Tới 11 giờ luôn. Bọn nó xin nghĩ tiết, tội nghiệp ghê!!! Thanh, Nhi và Mỵ về trước còn Dương ở lại với tui.

-Nhớ Huy không?

-Nếu hồi nảy hông có mấy ông chắc tui nhớ. Mà hỏi có chi không vậy?

-Tui xin lỗi.

-Chuyện gì?-Tui hơi nghiêm mặt.

-Rồi sẽ biết, tui về trước đây.

-Uhm,dù sao cũng cám ơn ông!

-Hehe, không có chi.

-Gian ớn.

Bây giờ, căn phòng lại tĩnh yên, nó làm tui buồn đi.

-“Cạch…”-Tiếng mở cửa lại vang lên, có phải là thầy không? Không, là …Huy! Huy đến với vẻ mặt buồn nhưng lại vui lên khi gặp được tui! Tui lặng thinh, có vẻ ngài ngại!

-Sao em lại tránh anh? Em có biết anh lo cho em đến mức nào không?... Anh nghe Dương kể hết rồi! Đừng để anh xa em, anh xin em đó! Em, có biết khi xa em, anh nhớ em lắm không?-Anh hỏi tui bằng một giọng hơi trách.

-Em xin lỗi.

-Anh yêu em.-Anh ôm chầm lấy tôi, nước mắt của anh rơi ướt một bên vai tui.

-Em xin lỗi anh, xin lỗi anh nhiều lắm, em không nghĩ như vậy… Anh hiểu cho em không? Em yêu anh rất nhiều, em thật…thật tệ… Huhuhu…-Nước mắt tui tuôn ra.

-Em ngốc lắm, trẻ con nữa! Đừng làm như vậy nữa! Em làm anh lo lắm, em biết không? Em có sao không? Nín đi mà…

-Em biết rồi, em không sao, khoảng hai ngày nữa em sẽ xuất viện…hic….hic…

-Anh đã dọn đồ em về rồi!

-Uhm,Anh có đi học không mà tan sớm vậy?

-Không, anh nghỉ.

-Sao vậy, anh nghỉ…anh không nên làm như vậy! Em có lỗi với anh nhiều lắm! Em thật tệ mà…

-Em đừng nói vậy! Anh không nghĩ như vậy đâu! Anh yêu em mà! Không có em, anh dường như sống không nổi đó!

-Xạo, hay mừng đó!

-Mừng cái gì?!

-Không có em kiếm người mới.

-Hehe, uhm…

-Hả? Ai vậy?-Tui hơi lườm anh.

-Nói giỡn thôi! À, anh có cái này cho em nè!

-Cái gì?

Anh móc trong túi ra một hộp quà nhỏ rồi quỳ xuống.

-Em có chịu lấy anh không?

-…Có…

-Đeo nhẫn nha!-Anh nắmlấy tay tui, đeo một chiếc nhẫn vào ngón tình, cái ngón mà những cạp tình nhân thường đeo cho nhau.-Rồi, tới em nè, đeo cho anh đi!

-Uhm, em yêu anh.-Tui nắm lấy bàn tay anh, bàn tay sẽ bảo vệ tui, là chỗ dựa cho tui rồi đeo nhẫn vào.

Hai chiếc nhẫn giống nhau, chỉ khác chữ khắc trên đó! Chiếc của tui có khắc chữ “Blue!” trên đó, còn chiếc của anh có chữ “Green!”. Đó là hai màu mà chúng tui thích. Đẹp thật. Tui ngồi dựa đầu vào lòng anh. Giờ tui mới biết mình ngốc thật, ý nghĩ của tui đều trẻ con cả! Xa nhau không thể quên nhaumà chỉ cho nhau nõi nhớ nhung và đau đớn thôi! Nó đã cho tui bài học! Nó làm tui yêu lại càng yêu anh hơn. Một nút thắt trong lóng tui đã được gỡ ra! tnsp 08-01-2011, 11:41 AM Hay quá. Mới 13 tuổi mà viết dc như vậy trong khi anh 17t mà viết không giống ai. green_97 08-01-2011, 05:50 PM Rồi ngày xuất viện đã đến, tui cũng về nhà, thưa anh chị. Họ đều không biết chuyện gì xảy ra với tui! Tui bước lên phòng với anh. Chiếc điện thoại reo lên. Dương gọi.

-Alô, có gì không Dương.

-Chúc hai người hạnh phúc nha!

-Hạnh phúc gì?

-Biết mà còn hỏi?

-Hả? … A, thì ra, sắp đặt trước rồi! Mấy người gian quá!-Tui quay qua, nhìn Huy

-Không cám ơn thì thôi nha!

-Hihi, cám ơn nhiều!

-Vậy phải tốt hơn không!

-Ghét ghê, dù sao cũng cám ơn ông nhiều!

-Hihi, gần tới Noel, hai người có chuẩn bị gì chưa?

-Cũng chưa!

-Cho gặp ông xã mấy người coi?

-Chờ tí! Anh, có người kiếm.

Thế là hai người họ nói gì đó rồi cười. Lâu quá!

-Hai bạn ơi, tám cháy máy mình đó!-Tui nói hơi lớn cho Dương ở bên kia nghe.

-Cháy, anh đền cái mới.

Một hồi sau, hai người họ mới chịu “kết thúc cuộc hội thoại”.

-Nè, cám ơn vợ yêu nhe!

-Đền máy đi!

-Hôi mà, hổng có tiền, có cái này nà, lấy không?

-Cái gì?

-Lại gần đây, đưa cho coi.

Chắc là quà đây! Mmm……! “Á”, một nụ hôn! Anh đặt lên môi tui một nụ hôn thật sâu, mãnh liệt nhưng thắm thiết, chiếc lưỡi ấy như lục mọi thứ trong họng tui…thật lâu…

-Thích không?-Anh ghé môi sát tay tui hỏi.-Còn thân anh này, em lấy không?

-Ghét, gian quá đi, làm người ta ngộp chết!

-Vợ hông thích, anh làm lại nha!

-Uhm.
Anh đặt lại một nụ hôn sâu và lâu hơn! Kế đó, anh bước ra khóa cửa lại, kéo luôn rèm cửa!

-Làm gì dạ?

-Rồi sẽ biết mà, vợ yêu!!!

-Ui! Sao nhìn anh gian quá đi!!!

-Chịu hổng nổi! Anh yêu vợ quá!-Anh ôm tui vào lòng.

-Mệt lắm! Đừng mà!

-Anh yêu em nhiều lắm! Chịu không nổi rồi sao ta? Làm sao bây giờ nè!? Hi!

-Á! Gian quá đi!

-Hihi, yêu vợ quá!

-Em cũng yêu ông xã!

Bàn tay anh nắm chặt lấy tay tui và “it happened”……

-Em yêu anh nhiều không?

-Uhm, yêu muốn “chết” luôn! Anh đói không, em hơi đói quá, đi mua đồ ăn đi!

-Anh mệt quá! Nghỉ chút xíu đi!

-Đói mà, đi đi!-Tui nài nỉ.

-Yêu vợ quá! Để anh nấu đồ cho ăn nha!

-Gì?

-Mì há! Anh chị đi rồi!

-Gì cũng được! À, dắt em xuống dưới lầu đi, trên đây một mình cũng buồn!

-Uhm, đi từ từ thôi!

-Tại anh đó. Ghét!

Anh nấu mì còn tui thì ngồi không thôi! Hehe, sướng quá!

-Tới Noel rồi, anh có làm gì không?

-Em định làm gì?

-Thì làm gì đó đi!

-Mì chín rồi, em ăn đi!

-Ờ.

-Hay Noel chúng ta đi đâu đó gần đây chơi đi há!

-Tùy anh thôi!

-Hôm nay 23 rồi!

-Thì sao?

-Trời! Mai 24 chứ gì!-Anh cú nhẹ vào đầu tui.-Ngốc nè!

-Ái! Đau mà! Thì em hỏi 23 anh làm gì mà!

-Ờ, anh xin lỗi, tối đánh lại!-Lúc này, nhìn anh ấy dê lắm luôn!

-Không ai để cho mấy người lợi dụng thời cơ đâu! Mà người ta đây không ích kỷ như…

-Ai ích kỷ vậy?

-Hông biết hả! Hông biết thì thôi!

-Vợ dễ thương quá đi! Nhìn là muốn hun hà!

-Xạo!

-Vợ ăn mau lên đi! Anh đi ra ngoài tí!

-Đi đâu vậy?

-Thì đi mua đồ của con trai, chút xíu về!

-Em đi với!

-Chuyện con trai mà!

-Hông lẽ em con gái!

-Ở nhà ngoan đi! Anh thương! Chút mua kẹo cho!

-Em không phải con nít! Mua cái khác đi!

-Vậy vợ anh muốn cái nào?

-Thôi, em giỡn thôi! Đi về sớm nha!

-Chồng biết rồi!

Nhìn anh đáng yêu quá đi! Chút ngây thơ khiến người ta thấy ghét!!! Không biết đi mua gì nữa! Thôi, ăn mau!...Khoảng nữa tiếng sau, anh về với hai cây kẹo mút và một vài bọc đồ nhỏ!

-Anh có kẹo cho vợ yêu nà!

-Kẹo hả? Cái gì trong bọc vậy anh?

-À, sữa rữa mặt thôi!

-Ngựa quá đi mất, có cần em dẹp không?

-Không, em ở đây chờ anh, anh xuống liền!

Nhìn anh lúc này hồn nhiên gớm luôn! Vưa ca hát, vừa đi còn vừa tung tăng nữa!

-Anh xuống rồi! Hai đứa mình cùng ăn kẹo đi!

-Uhm. Để em đút cho anh ăn nha!

-Uhm, vợ làm cho anh đi!

-Đây! Chồng há miệng nè!

-Ngon quá vợ ơi! Tới anh làm cho nha! Vợ há miệng ra đi!-Anh cầm cây kẹo, mới đút vào miệng tui lại giựt lại!

-Ha, anh chơi kỳ!

-Vậy mà có người bị dụ, thôi há miệng lại đi, anh đút lại cho!

-Hông giỡn đâu đó!

Hai chúng tui cứ giỡn như trẻ con ấy! Hạnh phúc ghê!...Chiều rồi! Anh chị về! Hôm nay nhà sẽ ăn canh chua mà không có cà chua!!! Vì vậy, tui là người gánh trách nhiệm mua cà chua! Chiều rồi! Chạy nhanh ra chợ thôi!... May quá, vẫn còn cà chua! Tui ghé mua thật nhanh định về nhà sớm! Ôi hôm nay gần Noel rồi, hay mình mua quà gì đó cho anh đi! Mọi thứ đã lôi cuốn, thu hút tui thật, quà nào cũng đẹp, có nến thơm, lọ thủy tinh trong suốt, gấu bông và có cả sôcôla nữa! À, hay tui,một lọ thủy tinh hơi lớn và một thanh sôcôla nữa! Về nhà, tui sẽ lấy mhững con hạc và sao mà tui xếp hồi nhỏ bỏ vào lọ thủy tinh, làm quà tặng anh.

Lọ thủy tinh ấy chứa 11 con hạc màu xanh dương, 11 ngôi sao màu xanh lá, 11 con hạc màu xanh lá, 11 con hạc màu xanh dương, 11 con hạc màu tím, 11 ngôi sao màu tím, 11 ngôi sao đỏ, 11 ngôi sao hồng, 11 ngôi sao vàng, và tất cả là 99 con hạc và sao lẫn trong đó! Cùng với một tờ giấy xếp hạc màu tím, nhưng tui sẽ không xếp nó, để anh xếp cho nó được tròn 100! Một ý định đã được tui bày ra! Á, trễ rồi! Về nhà mau thôi!... thuytinh123 08-01-2011, 06:26 PM ngây thơ nhỉ????????? green_97 09-01-2011, 12:14 PM …Tối hôm đó, tui đóng chặc phòng, ngồi “lựa” hạc và sao ra! Sao đó cho chúng vào lọ thủy tinh rồi gói lại, cài cho nó một cái nơ nữa! Xinh thật, cho nó vào học tủ thôi! Mong ngày mai sẽ trôi qua thật mau đễ đến tối!

-“CỐC…CỐC…”

-Vào đi!-Tui biết chắc là Huy.

-Em khóa cửa rồi, sao anh vào!

-Ý, em quên, chờ em tí!...

-Làm gì mà bí mật khóa cửa cẩn thận thế!

-Em quên thôi!

-Tối mai em rảnh không?

-Rảnh.

-Tối mai mình đi chơi nha! Gần đây thôi!

-Uhm, em sẽ đi! Làm gì mà anh ôm theo gối vậy?

-Tối nay anh ngủ ở đây nghen!

-Em cũng không biết nữa!

-Đi mà!

-Uhm.

-Thương quá đi!

-Lúc nào cũng vậy! Em hơi buồn ngủ! Đi ngủ thôi!

-Hả? Đi ngủ hả?

-Chứ làm gì?

-Ờ…vậy ngủ!-Mặt anh trong ngộ ngộ sao ấy!

Tui nhảy lên giường, đắp chăn trước, anh bí xị leo lên sao?

-Buồn hả?-Tui bất ngờ, quay qua hỏi.

-Uhm.

-Nói thiệt đi! Mục đích anh qua đây làm gì? Nghi quá!

-Hihi thì nói chuyện với em!

-Nói gì? Anh nói đi! Em nghe!

-Hổng biết nữa! Hay cho anh ôm cái đi!

-Uhm, anh muốn làm gì thì làm!

-Thật hén!-Đôi mắt lúc này trông rất giống “dê già”!

-Cấm dê thôi, ngoài ra gì cũng được!

-Hehe, cho anh hun cái nào!

-Đã nói là cấm dê mà! Ghét ghê!…Mai chúng ta đi lúc mấy giờ?

-Khoảng 7 giờ bé cưng anh ạ!

-Bé cưng hả?

-Uhm.

-Mai chúng ta mấy giờ về?

-Chắc khoảng 8, 9 giờ gì đó!

-Uhm, anh ấm quá!

-Ấm mới có thể bảo vệ cho em chứ!

-Hihi, mình thật hạnh phúc!

-Đương nhiên rồi, anh muốn chúng ta hạnh phúc hơn nữa!

-Dạ.

-Ngoan quá há! Bây giờ anh và bé cưng ngủ thôi! Thức khuya có hại đó! Mai chúng ta còn đi học nữa!

-Em biết rồi!

-Một …hai… ba, ngủ thôi!

Tui nằm trong lòng anh rồi chìm sâu trong giấc ngủ! Ấm áp thật!… green_97 09-01-2011, 12:15 PM Sáng ra, chúng tui lại vẫn như mọi khi, tui thức dậy, tắm rồi chờ anh để cùng ăn sáng và tới trường! Hôm nay, thấy tui học lại, bọn bạn có vẻ mừng!

-Học lại rồi đấy à? Khỏe không?-Dương hỏi.

-Xạo quá, biết vẫn hỏi! Trả lời luồn nè: vẫn vậy thôi! Khỏe như ngày nào!

-Tập ông nè! Chép chữ sạch đẹp luôn đó!-Nhi cười tươi!

-Cám ơn mày nhiều nha!

-À, tới giáng sinh, bọn tặng mày thiệp Gíang sinh nè! Giáng sinh vui vẻ!

-Cám ơn nhiều nhá! Chúc bọn bây giáng sinh vui vẻ, mau có bồ nhen! Hihi.

Và còn nhiều lời hỏi, chúc khác nữa! Vui quá luôn! Tiếng trống vào học cũng vang lên, chúng tui ngay ngắn vào học. Có lẽ các thầy cô khác hơi ngạc nhiên và hỏi tui gặp chuyện gì mà lại nghỉ học nhất là thầy Quân! Mến thầy thật! Thầy hỏi tui từ chuyện tại sao nghỉ? Có ai chép bài giùm không? Có hiểu bài không? Có cần nhờ thầy cho bạn hướng dẫn lại không? Hay Em bây giờ khỏe không?... Mến thầy thật! Tiếng trống tan trường vang lên! Chúng tui về!

-Nè! Hôm nay Noel,mày có đi đâu không?-Mỵ vỗ vai tui, hỏi.

-Có gì không mà bọn bây hỏi tao?

-Thì bọn này muốn biết vậy thôi!-Thanh cười.

-Theo tui thì ông này đi với bồ nè! Đúng hông nè!-Nhi đắc ý.

-Đừng có vừa đi vừa đón bậy đóan bạ!

-Đóan bậy đoán bạ mà trúng tùm lum tùm la!-Cả bọn đòng thanh nói. Nó làm mọi người xung quanh đó chú ý nhiều hơn, làm tui ngại quá trời luôn!

-Nè, công cộng chứ hông phải phải chỗ luyện giọng đâu mà bọn bây là “che ché” lên như khỉ gặp chuối vậy!

-Uả bây! Khỉ gặp chuối cũng làm con trai đỏ mặt nữa hả?-Mỵ chọc tui.

-Thôi đi bây, ghẹo tao chưa đủ hả?

-Giỡn tí thôi, làm gì dữ vậy!-Thanh cười cười.

-Ý, tao mới nghe tin này hồi trưa nè, tao quên “tám” cho bọn bây nghe nữa!-Nhi hơi đổi mặt.

-Gì mà ớn vậy?-Tui quay qua, cười hỏi.

-Hình như Trang chuyển trường đi đâu đó! Cha mẹ nó bắt nó chuyển đi cho tiện, vừa gần nhà mới vừa tốt hơn trường này!

-Trời, vậy mà tao tưởng chuyện gì đặc biệt lắm, ai nhè!-Con Mỵ là con nhỏ quê một cục luôn.

-Thôi, dù sao tao cũng thấy bớt nguy rồi, nó đi rồi, tao dễ ngắm trai hơn!-Con Thanh vui vui!

-Mê trai!-Cả bọn la lên.

Tui bước ra phía cổng chờ Huy trước, cả bọn vẫy tay chào nhau!

-Hôm nay em vui nhỉ!

-Uhm, Giáng sinh mà!

-Về nhà mau thôi!

-Uhm.Không biết Gíang sinh này anh Hưng với Chị Thảo có đi đâu không anh hén!

-Chắc là không. Tối nay, họ ở nhà thì phải! Chắc chuẩn bị ở nhà!

-Anh xin anh chị mình ra ngoài chưa?

-Rồi!

-Được không?

-Anh ra tay, chuyện gì cũng được!

-Đừng kêu hãnh sớm!

-Cái đó không phải kêu hãnh mà là tự đắc.

-Hay quá, chạy nhanh lên!

-Vâng, thưa em!

-Ngoan!

-Hả?

-Không có gì!!!

-Em giám nói vậy à? Anh nghe rồi! Hồi cho em biết tay nè!

-Anh giám không? Em sẽ kiếm người khác!

-Dám hông?

-Hông.

-Sao nói!?

-Thích thì nói!

-Haha, vậy hồi anh sẽ trừng trị cái miệng này đây!!!

-Thôi về mau đi rồi tính tiếp!

-Hát anh nghe đi!

-Hát à? Bài gì?

-Big big world.

-Bài đó hả? Uhm.

“I'm a big big girl
In a big big world
It's not a big big thing if u leave me …”

-Ý, phan nè! Đổi “big big girl” thành “big big boy” đi! Anh thích nghe vậy hơn!

-Còn này nọ nữa!

“I'm a big big girl
In a big big world
It's not a big big thing if u leave me
But I do do feel
That I do do will
Miss u much
Miss u much

I can see the first leafs falling
It's all yellow and nice
It's so very cold outside
Like the way I'm feeling inside

I'm a big big girl
In a big big world
It's not a big big thing if u leave me
But I do do feel
That I do do will
Miss u much
Miss u much

Outside it's no raining
And tears are falling from my eyes
Why did it have to happen
Why did it all have to end… ”

Chúng tui về nhà, cùng làm hết nhưng gì cần làm trong buổi chiều để dành buổi tối đi chơi nữa! Tui thì làm bài tập, học bài là xong, anh cũng vậy! Mong tối nay là một buổi tối thật hạnh phúc!!!... green_97 09-01-2011, 05:27 PM Hoàng hôn! Một ánh nắng vàng cam soi rọi mọi vật như muốn lưu luyến gì đó! Những chiếc lá bằng lăng vàng úa rơi nhẹ xuống đường! Mặt trời bắt đầu lặn dần, lặn dần. Màn đêm buông xuống, nhà nhà lại sáng trưng đèn như mọi khi nhưng hôm nay thì khác, là Noel nên có phần rộn ràng, nhộn nhịp hơn!...


Sáu giờ!... Anh bước sang phòng tui.

-Vợ yêu anh chuẩn bị đi!

-Sớm vậy!

-Bây giờ la vừa đó! Tắm đi!

-Uhm, anh cũng tắm đi!

-Tắm chung há! Ở bên anh có một mình hà, buồn lắm!

-Kệ anh chứ!

-Thôi mà em! Tắm nha!

-Không đâu! Hay anh tắm trước đi!

-Thiếu hơi em tắm hổng được!

-Ghét quá! Tắm thì tắm, cấm dê đó!

Trong phòng tắm…

-Hihi,…để anh tắm cho nha!

-Cấm dê mà!

-Là vợ chồng mà! Hehe…

-Ghét, gian quá!

-Vợ ấm quá!

-Anh cũng ấm mà! Tắm mau lên!

-Biết rồi mà vợ yêu của anh!

-Em gội đầu cho anh nha!

-Uhm.

-Tóc anh mượt hơn tóc em! Ý, anh ơi, mốt em mua VIM với Duck cho anh gội nha!

-Uhm, a mà hông! Vợ chơi xấu anh nha! …Em này! Tay em gội đã thật! Ước gì, em gội cho anh hoài!

-Hihi.

-Này, em cười gì vậy?

-Cười vì em sẽ gội đầu cho anh nảy giờ, chưa rửa với nước, em nghĩ thêm vài phút nữa, tóc anh sẽ…

-Tùy vợ anh thôi! Em muốn anh sao thì anh vậy!

-Chắc hông?

-Uhm. Em gội đầu thích thật!

-Thiệt hông!

-Thiệt mà! Thôi, được rồi, xả lại với nước đi!

-Uhm, tắm xong rồi đó!

-Anh lau cho em nha!

-Tùy, thích thì lau!

-Hehe, anh lau đây!...

-Á, dâm tặc…

-Dám chừi anh à?

-Em nào dám! Chỉ dám đánh anh thôi!

-Hihi, vợ hay quá, dám đánh hông?

-Dám nè!-Tôi đấm vào bờ ngực săn chắc của anh.

-A, anh sẽ phạt vợ dám đánh anh nè!-Anh lại thọc lét tui.

-Đừng mà…hhiiii…haahaahaha…em thua…thua…haha…

-Cho vợ biết tay đó!

-Ghét quá đi mất! Ê, hay em mặc áo cho anh nha!

-Uhm, anh mặc đồ cho em nha!

-Thôi, em tự mặc! Tay anh hư lắm!

-Hehe, sao cũng được!

Chúng tui đùa giỡn với nhau tới 7 giờ thì cùng nhau xuống dưới xin anh chị đi!... green_97 09-01-2011, 05:32 PM :leaf19:Mọi người comment giùm em nha!
:leaf8:Hông thấy ai comment hết!
:leaf16:Dù một cũng được mà!... raishin 09-01-2011, 05:38 PM dễ thương ^^ cm vậy chịu chưa ^^ viết hay ghê á :d green_97 09-01-2011, 08:11 PM Tui xách theo túi quải chứa bánh kẹo và thanh socola với hộp quà! Hôm nay, tui và anh mặc áo cặp. Do trời hơi lạnh nên chúng tui khoác thêm một chiếc áo khoác. Tui và anh lên xe đạp điện chạy đến một bãi cỏ gần đó! Chúng tui ngồi dưới một gốc cây to. Ở đây cũng có một vài cặp nhưng họ cách xa chúng tui hơn! Hôm nay trăng sáng nên mọi thứ xung quanh đây rất rõ! Tui nắm chặc tay anh!

-Em có mua socola, mình ăn há!

-Anh đút em măm nha!

-Uhm. Để em đút anh luôn cho!

-Em thấy socola thế nào?

-Đắng nhưng có gì đó ngòn ngọt, thơm.

-Em biết tại sao nó ngọt không?

-Vì tình yêu chúng ta đó! À, anh có cái này tặng vợ yêu nè! Em đưa tay đây!

-Đưa tay?-Tui ngạc nhiên rồi cũng đưa tay ra. Anh hôn nhẹ lên tay tui.

-Em có chịu mãi mãi trao trọn đời cho anh không?

-Đương nhiên là có! Em sẽ trao! Uả, mà trao rồi mà! Hihi!

-Mãi mãi và mãi mãi mà! Anh yêu em mãi mãi!-Anh đeo vào tay tui một chiếc nhẫn! Chiếc nhẫn thứ hai mà anh tặng nhưng anh lại đeo nó vào ngón “vui”! Anh đưa cho tui chiếc nhẫn, tui hiểu ngay ý anh anh nên giữ chặc nó.

-Anh có chịu lấy em không? Mãi mãi yêu em không?

-Anh chịu lấy em và mãi yêu em!

-Đưa tay anh đây, em đeo vào cho!-Tui nắm lấy tay anh. Tui không đeo nhẫn ngay mà tháo chiếc cũ, đeo vào ngón “vui”, còn chiếc nhẫn mới này, tui đeo vào ngón “tình”.

-Em chu đáo thật! Hay đưa tay đây, anh làm lại cho!

-Thôi, em muốn giữ nó như thế! “Huy love Thịnh!” đẹp thật!

-Anh có quà giáng sinh tặng vợ yêu này! Nhắm mắt đi!

-Gì mà bí mật vậy!-Tui khẽ nhắm mắt lại.

-Nhân ngày Noel, anh xin tặng vợ yêu lọ thủy tinh này, do anh tự làm đó! Em mở mắt ra đi!

-Tặng em à? Đẹp quá!-Đó là một lọ thủy tinh nhỏ, có hai mảnh giấy nhỏ cùng với mười một ngôi sao nhỏ kèm theo những hạt cườm đầy sắc màu, một chiếc nhẫn khắc chữ “Huy yêu Thịnh mãi mãi!” và nhưng vật nhỏ khác màu xanh lá và xanh dương! Nó thật đẹp!-À, anh mua nó hôm qua phải hông?

-Em thích không?

-Đương nhiên là em thích rồi!

-Trong đó có hai mảnh giấy, anh và em củng viết ước muốn của mình lên đó! Em chịu không?

-Chịu.

Tui lấy trong cặp ra hai cây viết. Anh một cây, tui một cây rồi cả hai cặm cụi viết! Không biết anh viết gì mà lâu hơn tui nhỉ.

-Xong rồi, em đưa đây, anh cho vào lọ! Em giữ hén! Nhớ khi đọc thì cả hai cùng đọc nhen!

-Em biết rồi! Em cũng có quà cho anh này! Anh nhắm mắt đi!

-Uhm.

Tui lấy ra hộp quà, đặt ra trước mặt anh rồi hôn nhẹ lên môi anh.

-Mở mắt đi người em yêu! Anh mở ra đi rồi sẽ biết!

-Hihi, chắc rất đặc biệt lắm đây!- Anh nhẹ nhàng mỏ nó ra. Đó là cũng là hộp thủy tinh.

-Lọ thủy tinh ấy chứa 11 con hạc màu xanh dương, 11 ngôi sao màu xanh lá, 11 con hạc màu xanh lá, 11 con hạc màu xanh dương, 11 con hạc màu tím, 11 ngôi sao màu tím, 11 ngôi sao đỏ, 11 ngôi sao hồng, 11 ngôi sao vàng, và tất cả là 99 con hạc và sao lẫn trong đó! Cùng với một tờ giấy xếp hạc màu tím, nó chờ anh xếp đấy! Tình yêu chúng ta đang chín, em muốn chúng ta giữ nó trọn vẹn và cùng vun đắp nó!

-Ôi, em làm anh xúc động lắm! Lúc nào em cũng chu đáo hơn anh!

-Không hẳn đâu! Anh xếp đi!

-Uhm, anh sẽ xếp nó thật đẹp!

Trong vài phút sau, một con hạc tím đã được hoàn thành! Anh nhẹ nhàng ch nó vào trong hộp, đậy nắp lại!

-Em cho tất cả vào trong túi quải đi!

-Mình về à?

-Không đâu em yêu!

-Em yêu anh nhất trên đời!

Anh quay qua, nhìn thẳng vào mắt tui, khẽ nói: “ Anh yêu em!!! Huy yêu em!!! “-Anh tiến mặt lại gần mặt tui. Hơi thở ấm áp của anh phà vào mặt tui. Một nụ hôn khiến lòng tui rạo rực, nó rất mạnh mẽ nhưng hạnh phúc, mặn nồng nhưng khó quên,… Chiếc lưỡi anh lại uốn nắn, lục tung mọi thứ trong họng tui, nó tìm thứ gì đó, lâu lắm,lâu… Anh kết thúc nó bằng một nụ hôn nhẹ lên bờ môi…

-Hay chúng ta mở giấy xem chúng ta viết gì đi!

-Dạ.-Tui nhẹ nhàng lấy lọ thủy tinh mà anh tặng ra, trao nhau tấm giấy.

Anh viết: “Anh mong được là một bờ vai bảo vệ em mãi! Chúc em học thật giỏi và đáng yêu hơn, ngây thơ để anh “phạt” nè, rồi hôn em nữa chứ! Mong thời gian sẽ dừng lại để anh và em cứ mãi phút giây này, em nhỉ! Bây giờ, chúng ta sẽ cùng vun đắp tình yêu này cho nó thật bền, thật vững chắc! Em có biết anh yêu em nhiều lắm không! Yêu em nhiều, rất nhiều!!!”
Tui viết: “Em sẽ mãi mãi yêu anh, anh Huy ơi! Mong anh ngày càng đẹp trai ra, học giỏi và khỏe mạnh để che chở cho em. À, mong anh cũng đừng hay phạt em nha! Hihi! YÊU ANH RẤT NHIỀU!”

Đọc xong, giọt nước mắt trong khóe mi lại tuôn ra! Tui không hiểu vì sao nữa! Tui quay qua, ôm chầm lấy anh!

-Em yêu anh!

-Anh cũng yêu em! Yêu tất cả ở em!

Tui nằm dựa vào lòng anh, ngắm bầu trời tối đầy sao có anh trăng vàng chiếu xuống, một con đường mà chúng tui phải đi tiếp...


_______!@#$%^&*(^[ _HẾT PHẦN 1_ ]^)*&^%$#@!__________ green_97 09-01-2011, 08:21 PM :leaf6:T.B.[Tái bút ( Lời của tác giả!]:

QUA TRUYỆN TRÊN, EM MUỐN NHẮN GỬI TỚI NGƯỜI ĐỌC...

...Qua phần một trên, mình muốn nói, tình yêu tuổi học trò đôi khi cũng thật hạnh phúc, thật trong sáng nếu giữa hai người cùng vun đắp tình yêu đó, xây dựng nó tốt đẹp hơn! Ở trong thế giới thứ ba này, tình yêu đích thực cũng vẫn có, chỉ có điều nó có bền hay không là do cách nhìn nhận và “xây dựng” của mỗi người!

Tình yêu là tình cảm của hai người dành cho nhau, hãy đặt tình cảm trên tất cả và cảm hóa người mình yêu bằng tình cảm! Tình yêu có bền hay không là do một phần tình cảm mà mình dành cho người ấy! Đối với em là vậy!

___________________________________

:leaf5:Ai thấy hay thì mời "Thanks" nha!!!

:leaf18:À, nhưng truyện chưa kết thúc hẳn ở đó, nếu mọi người thích đọc thì em post phần hai lên! Đó là câu chuyện kể về cuộc sống một năm hơn mười hai tháng sau đó![Lưu ý, phần hai dở hơn phần một nha! Nhưng em sẽ chỉnh lại! Tại em post trên diễn đàn khác, đọc lại thấy dở nên nói vậy!]

:leaf17:À, qua truyện trên, mọi người thấy thế nào? Mời mọi người comment đưa ý kiến!!! green_97 10-01-2011, 05:31 PM :leaf12:Em post tiếp nha!
:leaf2: Mà sao không thấy mọi người comment nhỉ? hoilamchi 10-01-2011, 06:19 PM Tiếp đi em, chắc tại mọi người thích làm quiet reader giống anh ^^
:leaf12:Em post tiếp nha!
:leaf2: Mà sao không thấy mọi người comment nhỉ? im_was_waiting 10-01-2011, 10:18 PM anh khen em đây : em viết truyện rất đạt, tuy từ ngữ chứa toàn ngôn ngữ trẻ thơ, trong sáng, nhưng vẫn bộc rõ tâm trạng nhân vật trong truyện của em. Ôi có lẽ anh già rồi không thể cảm nhận hết mọi cảm xúc trong truyện của em, thông cảm cho anh ^^! green_97 11-01-2011, 07:30 PM :leaf3:Em xin lỗi mọi người nha! Chắc có lẽ em sẽ không post phần tiếp theo đâu!
:leaf4:Nhưng trong thời gian này, em sẽ viết một tác phẩm mới!
:leaf6:Mọi người thông cảm nha! Em nghĩ kết thúc tại đó cũng tạm được rồi!

:leaf3:Em chân thành xin lỗi mọi người rất nhiều!:leaf3: TX_mem 11-01-2011, 08:44 PM Axc Truyện đang hay mà,:)) hoilamchi 11-01-2011, 08:48 PM Em post tiếp đi, coi như làm quà nhân dịp năm mới cho mọi người đi em.
:leaf3:Em xin lỗi mọi người nha! Chắc có lẽ em sẽ không post phần tiếp theo đâu!
:leaf4:Nhưng trong thời gian này, em sẽ viết một tác phẩm mới!
:leaf6:Mọi người thông cảm nha! Em nghĩ kết thúc tại đó cũng tạm được rồi!

:leaf3:Em chân thành xin lỗi mọi người rất nhiều!:leaf3: green_97 12-01-2011, 07:50 AM :leaf21:Hi! Mọi người thông cảm cho em đi nha!
:leaf10:Em đọc lại phần hai mà em viết, em thấy nó không có ý nghĩa rõ ràng cho lắm!
:leaf11:Hi! Em sẽ dành thời gian để viết một truyện mới!
:leaf18:Truyện nói về chuyện tình ở dưới biển, truyện tình giữa người cá và người!

:leaf9:Em thật lòng xin lỗi mọi người!!!:leaf9:
Mong mọi người thông cảm cho thằng em này nhá! green_97 12-01-2011, 08:36 AM Em post tiếp đi, coi như làm quà nhân dịp năm mới cho mọi người đi em.

:leaf3:Thanks anh nhiều! Thui vậy em post luôn!
:leaf20:Hi! Cũng có khi em chỉ post một chap thôi tại em hơi bận! Nhưng nếu rảnh thì em sẽ post hai chap!
:leaf5:Mong mọi người comment để em biết đường sửa nha! green_97 12-01-2011, 08:37 AM Tui và anh đã dọn ra ở riêng từ trước kỳ nghỉ hè lớp mười. Nhìn từ bên ngoài vào thì chúng tui giống như hai anh em! Nhưng bên trong thì khác, lại là một cặp tình nhân! Chúng tui đang rất hạnh phúc, thật hạnh phúc!

Chúng tui tách ra ở riêng được gần hơn một năm rồi! Và đó là kết quả của việc tui nài nỉ cha mẹ tui lắm, họ mới cho tui ra ở với anh vì: chúng tui là hai anh em, dễ sống hơn nhưng họ nào biết chúng tui đang yêu chứ! Tôi nghĩ, nếu họ biết, họ sẽ ngăn cản tui ngay đấy thôi! Tui cũng đã từng gặp ba mẹ anh, nhất là mẹ anh, bà rất hợp ý với tui! Gia đình anh rất thích tui nhưng tui chỉ với danh nghĩ là bạn thân anh thôi chứ họ cũng chưa biết gì, giống như cha mẹ tui.

Hôm nay, ngày chủ nhật, là ngày 2 tháng 1, còn một tháng nữa tới sinh nhật anh rồi! Anh và tui sẽ về nhà ba mẹ anh vì chúng tui được nghỉ tận ba ngày cơ mà! Thích thật! Từ sáng, tui đã thức dậy sớm, gọi anh cùng dậy để dọn “hành trang” về quê anh!

-Này, anh, sáng rồi đó! Dậy thôi! Dọn đồ với em nè!

-Cho anh nằm tí nữa đi, hôm nay trời lạnh quá! À, nằm với anh luôn đi!-Anh kéo tui vào lòng.

-Thôi! Sáng rồi! Đừng giỡn mà!

-Anh có giỡn với cưng đâu nè, lạnh quá hà, ôm tí đi!

-Thôi, dậy đi mà, sáng về ba mẹ anh sớm!

-Vâng, tuân lệnh bà xã!

-Em có soạn đồ cho anh rồi đó!

-Anh thấy rồi!

-Hôm nay trời lạnh thật, anh há!

-Nước cũng lạnh nữa! Vô tắm với anh nha!

-Hông đâu! Lạnh cho anh tiêu luôn!

-A, vợ có âm mưu giết chồng nè! Chắc phải phạt vợ thôi! Hehe!

-Giết cho anh chết, khỏi hành hạ người khác!

-Uả, bộ anh hành hạ cưng hả?

-Chắc không có đâu há!

-Hihi, tại lỡ thôi mà!

-Biết gì mà nói, tắm giùm em đi!

-Anh biết rồi!

Tôi thì ngồi ngoài bàn, chờ anh cùng đi ăn sáng luôn! “Cuối cùng”, anh “cũng” tắm xong! Một chiếc quần jean và một chiếc áo thun xanh dương trông thật đẹp, rất “man”!

-Hi! Bảnh trai hông?

-Bảnh! Đẹp nữa! Đẹp thấy gứm luôn!

-Đẹp gì mà có đẹp gứm nữa! Anh đói bụng quá! Hai vợ chồng mình đi ăn thôi!

Anh khoác tay lên vai tui rồi cùng đi ra cửa, đi ăn! Ngoài đường, ai cũng nhìn hai “thằng” tui hết! Tui đầy tay anh khỏi vai, mặt hơi đo đỏ.

-Đừng, người ta nhìn kìa!

-Kệ người ta!-Anh nắm luôn tay tui.

-Hay quá đi!

-Anh không hay thì ai hay chứ! Chồng em mà!

-Em không muốn bạn gái anh tạt axít em đâu!

-Đâu có, anh chỉ có mình vợ yêu thôi hà!

-Chắc hông?

-Chắc!

-Kệ anh chứ! Tới quán rồi kìa!

………. green_97 12-01-2011, 08:17 PM …Chúng tui kết thúc bữa ăn sáng rồi cùng nhau về nhà để về ba mẹ anh!...
Trên đường đi về quê…

-Hôm nay, mình sẽ làm gì em há!-Anh vừa chạy xe, vừa nắm lấy tay tui.

-Ngủ.

-Nếu vợ muốn, anh chìu!

-Thôi! Nói giỡn làm thiệt hả?

-Em giỡn à? Anh cũng giỡn đó thôi! Ôm anh chặc vào đi!

-Làm chi?

-Thì cho đỡ lạnh!

-Hông…-Anh thắng gấp khiến tôi nhào tới anh luôn.-A, biết rồi, ghét ghê luôn!

-Hhihi! Hồi về, ta sẽ đi ra vườn nội anh chơi nha! Ở đó trồng dừa, sẵn có nước uống luôn!

-Uhm, rồi đâu nữa?

-Bơi xuồng há? Em biết bơi không?

-Bơi xuồng thì không nhưng bơi dưới nước thì chập chững thôi!

-A, vợ tệ quá! Để anh tập bơi cho ha!

-Thôi, em không thích bơi đâu!- Tôi dựa vào vai anh.

-Vợ lười nhe!

-Anh chạy đi! Lo nói chuyện hoài!

-Vắng tiếng vợ, nhớ lắm!

-Vậy em hát cho nghe nha!

-Để tối hát, đi đường mà hát, không ổn đâu!

-Sao dạ?

-Hít bụi chứ sao, vả lại, anh lo nghe không chạy xe thì sao?

-Uhm.

-Ôm anh chặc nha, anh phóng nhanh đó!

-Uhm, 7h30 rồi, chạy nhanh nhanh lên.

Tui dựa vào vai anh, cho đến khi về tới nhà anh!

-Em ơi! Về tới nhà rồi nè! Vô thưa trước đi!

-Em chờ anh cho!

-Uhm, vậy em đứng ngay thềm chờ anh!

-Dạ!

-Ngoan quá!

-Từ đó giờ!

-Vợ giỏi ghê!

-Suỵt! Ba mẹ!– Tui đưa tay lên miệng chỉ vô nhà!

-À, anh quên!

-Quên hay quá!

-Anh lúc nào cũng hay mà!

Anh khoát tay lên vai tui vào nhà!

-Thưa mẹ, con mới về! Có Thịnh nữa nè!-Anh “mở” lời.

-Thưa bác!-Tui vẫn còn gì đó hơi ngại.

-Con về với em đấy à?

-Dạ, nhà mình ăn sáng chưa mẹ!

-Ăn sáng rồi! Cha con hôm nay họp nên mẹ làm cơm sớm!

-Mẹ ơi! Con xuống đây chơi hai ngày nha mẹ!

-Con về thì mẹ vui rồi!

-Con với em qua vườn ông nhen! Chiều con về!

-Uhm, mới về đã đi chơi rồi! À, Thịnh, con nhớ coi chừng Huy giùm bác nhen! Nó nghịch lắm!

-Hihi, dạ, con sẽ luôn luôn coi chừng anh ấy mà!

-Mẹ ơi, mẹ kêu nhằm rồi đó, con coi em, chứ em làm gì coi con!

-Thôi, mẹ không cần biết ai coi ai! Hai con đi chơi, về sớm nhen! À, rồi hai con ăn trưa ở đâu?

-Mẹ yên tâm, con có chỗ để ăn rồi!

-Uhm, vậy hai con đi về sớm ngen.

Thế là tui và anh đã xin được rồi! Tôi thích ra vườn trái cây lắm! Có nhiều cây, cây nhiều trái, nhiều trái thì hái nhiều, hái nhiều thì “ăn” nhiều! Vui quá!

-Mình đi bằng xe đạp hay xe máy?

-Xe đạp cho tiện đi!

-Tùy em thôi! Chở anh nha!

-Anh chở đi!

-Lần nào cũng vậy!

-Chở đi, em thương.

-Hehe, nhớ đó!

-Chạy nhanh đi!

-Anh biết rồi!

Vườn trái cây của ông cách đây không xa lắm, nó nhiều cây lắm! Có bưởi, có xoài, cam, ổi, quýt, mít, cóc, chôm chôm,… Chắc hôm nay vui lắm đây! Tui và anh tới vườn, thưa “chủ vườn” rồi cùng nhau ra vườn! Hehe, mùa này là mùa xoài và ổi, chúng tui sẽ định ăn cho “đã”!...

___________________________________________

:leaf12:Cho ý kiến giùm em nha!
:leaf3:... green_97 13-01-2011, 07:20 PM -Này, em làm gì mà thơ thẩn vậy? Thích không?

-Đương nhiên là em thích!

-À, anh sẽ leo cây xoài, còn em ở dưới “chụp” nha!


-Thôi! Em hứng dở lắm, em leo cho nhen!

-Biết không đó!

-Chút chút!

-Vậy anh ở dưới chụp, hái nhiều nhiều nhen cưng!

Tui “mò” theo từng mắt cây mà leo lên, leo đến nửa cây,sợ quá trời luôn!

-An thấychùm nào, chỉ em với!

-À, chùm cạnh tay em ấy!

-Em thấy rồi! Anh hứng nhen, em “quăng” xuống đó!

-Vợ quăng đi! Anh đang sẵn sàng nè!

-Chụp nhe!

Anh hứng hay thiệt, một chùm xoài rớt xuống! Tui loay hoay hái, còn anh thì ngồi dưới hứng! Giống hai con khỉ thiệt!

-Nè, anh thấy được chưa? Hơi nhiều đó!

-Uhm, anh cũng thấy hơi nhiều!

-Hay anh gọi thằng Minh ra lấy xoài vô bớt đi!

-Anh cũng tính vậy!

-Anh ơi! Hình như cây xoài hơi cao! Em xuống hông được rồi sao?

-Hihi, con khỉ bị mắc trên cây rồi!

-Nè, còn cười nữa!

-Từ từ, anh đỡ cho! Hông biết anh đỡ nổi em không!

-Em đâu có nặng đâu!

-Bà xã anh mà, đưa tay đây!

-Uhm…

Cuối cùng cũng xuống khỏi cái cây đó… Mệt quá!...

-Anh kêu Minh đi!

-Uhm.

Tui ngồi dựa vào gốc xoài trong khi anh đi kêu. Nhanh thật, mới đây, anh với nó ra tới!

-Hihi, anh Thịnh ngồi đây buồn quá há!-Thằng Minh cười!

-Có chút chút, hai anh em ra mau quá!

-Uhm, em lấy xoài đưa cho Minh đi!

-Em lựa ra rồi, nè!

-Thôi, hai anh lấy đi,em không lấy đâu!-Nó từ chối.

-Hai anh ăn không hết đâu, em lấy đi!-Huy vẫn cầm mấy trái đưa cho Minh.

-Vậy em lấy à?

-Uhm.

-Thiệt nha.

-Em cứ lấy!

Rồi anh cầm mấy trái, đưa cho nhóc. Nó dễ thương thật!

-Hai anh cần gì thì nói nha!-Nó nói trước khi vào nhà.

-Uhm, bọn anh biết rồi!

Đợi nó vào, anh ngồi xuống cạnh tui, đưa tay choàng qua vai tui.

-Em mệt không?

-Sao mệt? Em đâu có mệt đâu!

-Vậy hai tụi mình đi bơi xuồng nha!

-Bơi hả? Uhm, em đi với!

-Có hai tụi mình hà, không đi với vợ, anh đi với ai?

-Vậy đi thôi!

Anh dắt tui ra ngoài sông, ở đây có một cái xuồng nhỏ đậu cặp cầu. Anh xuống trước rồi nắm tay tui, “kéo xuống” sau.

-Hai tụi mình đi ra đồng nha!

-Làm gì ngoài đó!

-Ngắm.

-Ngắm đồng hả?

-Ngắm em.

-Vậy ở đây ngắm đi!

-Hông thích!

-Xạo quá, anh bơi nha, em không biết bơi xuồng.

-Không biết bơi cho biết, anh dạy!

-Thôi đi mà, em sợ té dưới sông lắm!


-Có chồng dạy, vợ yên tâm!

-Hay quá!

-Thì em cứ bơi thử đi!

-Vậy bơi ra đồng đi rồi em tập bơi xuồng ngoài đó, ở đây, người ta đi xuồng nhiều!

-Uhm, vậy lại đây ngồi, cho biết cách ngồi bơi!

-Cũng có cái đó nữa hả?

-Có chứ sao không, ngồi vào lòng anh nè!

-Thôi, kỳ lắm!

-Có gì mà kỳ! Thì anh chỉ cho! Hehehe!

-Dê ớn!

-Kệ tui, có người thích được rồi!

-Ghét anh quá đi!

-Thương em quá luôn!

Tui ngồi trong lòng anh giống hai con gấu, một con mẹ, một con con.

-Bơi đi!

-Uhm, anh đang chuẩn bị bơi nè!

-Vui quá há!

-Em thích bơi nhanh hay chậm!

-Nhanh.

-Giải thích.

-Có nữa hả? Tại em muốn cho anh mỏi tay luôn!

-Vợ ác quá.

-Ác vậy mới làm vợ mấy người!

-Tối nay mình sẽ đi đâu?

-Sao tự nhiên hỏi vậy?

-Tại thấy thích.

-Đi ngủ.

-Ngủ hả?

-Tối thui đi đâu?

-Ờ, ngủ. Hehehe…

-Làm gì mà cười giang thế!

-Từ đó giờ.

-Nè,lo bơi đi.

-Đang bơi đây.

-Tự nhiên giờ muốn ôm vợ quá!

-Thì em đang ngồi trong lòng anh nè.

-Thôi, để anh bơi nhanh ra đồng chơi, cái đó tối tính.

-Gian quá!

-Hihi.

-Sông lớn quá anh há.

-Đổi chủ đề nhanh quá. Uhm.

Đúng lúc đó, người ta đi xuồng nhiều quá luôn, tại cách đây có chợ nên người ta đi xuồng hơi nhiều. Bây giờ, bạn thử nghĩ xem, những cặp mắt đó sẽ hướng về đâu? Đương nhiên là về “hai con gấu” này rồi! Ngại quá đi! Tui đẩy anh, đi qua đầu bên kia xuồng ngồi.


______________

:leaf6:Comment giùm em đi! green_97 13-01-2011, 07:21 PM -Sao dậy?

-Anh không thấy người ta nhìn hả? Ngại quá!

-Anh còn muốn cho cả thế giới biết nữa cơ.

-Hay quá!

-Hihi, có người đỏ mặt rồi kìa!

-Giỏi ghẹo người ta, về biết tay em.

-Hihi, tay em hả? Anh biết rồi! Bàn tay em có năm ngón, ngón thấp, ngón dài.

-Cái đó ai hổng biết, hổng lẽ có mười ngón bằng nhau.

-Biết đâu. Bàn tay em mà! Anh tả lại nà! Bàn tay em mềm mại nè! Hay làm cho người ta khoái cảm nữa! Hihi…

-A, nói bậy nè! Em mét mẹ nè!

-Anh nói đúng không?

-Hông. Sai bét hết!

-Vậy để mốt, anh thử lại coi tay em ra sao nha!

-Á, ghét hết sức!

-Hết sức luôn hả?

-Ghét anh quá trời luôn.

-Thiệt hông ta?

-Thiệt.

-Xạo.

-Biết sao còn hỏi.

-Thích.

-Mặt đẹp mà gian quá!

-Ý, em ơi, quay ra sau nhìn kìa! Người ta ngăn bờ rồi!

-Vậy rồi sao?

-Về thôi vợ ơi!-Sau tiếng “ơi” đó, mấy cặp mắt ven sông lại hướng về hai đứa tui.

-A, anh nói bậy quá, về xử miệng anh nè!

-Xử ra sao vậy?

-Cắt ra.

-Sợ vợ ghê luôn!

-Kệ mấy người.

-Em ác hơn anh tưởng!

-Giờ mới biết hả?

-Uhm.

-Mai mốt còn ác hơn nữa kìa!

-Sợ quá, vậy anh phải ác với cưng trước để mai mốt em ác lại, anh không bị lỗ!

-Khôn ớn.

-Hát anh nghe đi!

-Thôi, nói chuyện với anh mỏi miệng lắm, giờ hát nữa,mỏi chết luôn.

-Hát đi, anh có cách làm cho hết mỏi.

-Thiệt hông, lỡ còn mỏi tính sao?

-Đền.

-Đền cái gì?

-Cái gì anh quý nhất!

-Cái gì?

-Bí mật.

-Làm thấy gúm!

-Bí mật không được bật mí, nếu bật mí không còn là bí mật!

-Tài ghê.

-Chứ sao, gần tới rồi, hát nghe đi!

-Uhm.
“_!@#$%^&*()*&^%$#@!~...”

-Phan, em sợ sâu không?

-Hông lẽ anh hông biết!

-Vậy đứng yên nha, đừng nhúc nhích (=động đậy)!

Tui nhẹ quay qua vai…

-A, sâu, sâu, em sợ sâu…-“Khủng” quá, tui “nhảy nhảy” lên cho nó rớt xuống…

-Em đứng yên đi…

-A, em sợ quá.-Tui vẫn nhảy “tưng” lên, anh vừa mới lại gần thì…

-“Ầm…”-Tiếng của một người té xuống sông, và đó là tui! Kinh khủng quá! Tui biết chập chững hồi mười một,mười hai tuổi, giờ nhiêu đây rồi, sao mà con biết bơi… Anh cũng nhảy “ầm” xuống, “vớt” tui lên. Tui chìm xuống…

-“Bặpbặpbặp…”-Tiếng bong bóng nổi dưới nước lên (Tiếng không lớn lắm nhưng em dùng biện pháp tu từ nói quá để làm nổi bật nó lên! Hihi…)

Hơi khó thở thật, một bàn tay săn chắc đã nắm, kéo tui lên mặt nước… Mặt tui xanh như “tàu lá chuối” vậy! hoilamchi 13-01-2011, 08:25 PM 2 bạn ni rất chi là nhí nhảnh, teen có khác ^^ kukumalu 14-01-2011, 12:30 AM Hanh. Phuc khjen ng # phai ghen ty. Nhung hp wa' lai. Co' cam? Giac" k thật lam'. Waiting next chap green_97 14-01-2011, 05:33 PM -Em có sao không?

-Không, em đỡ rồi! Cũng may có anh…

Anh bỗng “tự nhiên” ngã dài xuống nền xuồng.

-Nè! Anh có sao không vậy?

-…

-Giỡn à? Dậy mau đi! Em đi à? Nghe hông tên đầu dê kia!

-…

-Anh, sao zậy, đừng dọa em mà!...-Nước mắt tui tuông ra. Hai tay ấn nhẹ lên ngực anh để đẩy nước ra, vẫn không tỉnh. Tui hớp một hơi thật dài rồi kề môi mình vào sát miệng anh trong khi hai tay tui thì bịt mũi anh lại. Một lần, hai lần, ba lần.

-A, lợi dụng!!!-Tui hét lớn lên vì anh kiss tui!…

-Hihi, vậy có người bị gạt!-Anh kéo tay tui xuống làm cả người tui cũng nhào lên người anh! Anh ta lại thực hiện nó một lần nữa!

-Em hơi… khó …thở!

-À, à…anh xin lỗi nha!

-Về thôi!

-Uhm, mình,mình về.-Anh bơi nhanh lại gần bờ, mắc dây vào rồi hai chúng tui nắm tay nhau về.

-Em lạnh không?

-Lạnh, anh cũng lạnh phải không?

-Uhm, hay em cởi áo ra cho bớt lạnh, ra tới xe, lấy áo khoác anh mặc vào.

-Thôi, tới đó, em thay luôn vậy.

-Thôi, để lâu nữa thì lạnh khổ vợ tui!

-Nói chuyện nghe yêu vợ quá, vậy mà dám gạt người ta!

-Thử xem vợ có yêu không?

-Vậy có hay không?

-Có.

-Thôi, chạy mau ra xe đi, trong vườn lạnh quá!

-Uhm, xem ai chạy nhanh hơn nha! A, em ăn gian, chạy trước anh rồi!

-Đua theo đi!

-Để coi ai thắng nè!...


Về tới nhà, tui và anh ướt như hai con chuột lột vậy! Tui cởi áo khoác đưa cho anh rồi lên phòng anh trước, anh thì dắt xe rồi mới theo sau. Hihi, mẹ không có ở nhà!

Tui bước vào phòng tắm, đang xả nước xuống thì cửa lại mở.

-Lạnh quá vợ ơi! Cho anh tắm với!

-Vậy em tắm cho nha!-Nói thiệt, nếu anh không lạnh, tui đã cản anh rồi!

-Uhm.

-Em sẽ cho anh biết tay!

-Biết gì đây! Vợ dám không ta!

-Biết em sẽ làm gì không mà nói!

-Em sẽ làm gì ta???-Anh vừa gãi đầu rồi bất ngờ thọc lét tui.

-Hihi…gian quá…haha…em không cho…haha…anh biết tay mà!

-Tha cho cưng đó!

-Lớn rồi mà chơi như con nít vậy! Ghét ghê luôn!

-Thôi, anh biết lỗi rồi! Vợ tắm cho anh mau mau đi, để anh còn tắm cho vợ nữa chứ! Hehe…

-Hông, anh rất hư!

-Thôi, để anh tắm cho nha! Vợ yêu!

-Hông biết em yêu anh làm chi để bây giờ khổ như vầy nè!

-Khổ à? Sướng muốn chết luôn!

-Thử đặt hoàn cảnh coi ai sướng hơn!

-Em chứ ai! Mỗi lần giận, người ta xin lỗi quá trời mà cũng không hết giận!

-Haha, túm lại, ra cho người ta tắm! Ra!

-“Rầm”!

-Vậy soạn đồ cho em luôn nha!

-Biết rồi! I như osin vậy!

-Hihi, ráng đi!

-Có câu đó, nói hoài!

-Đâu có cái mới! Chùng nào có, em đổi liền cho!

-Tắm lo tắm đi, quá nhiều chuyện!

Mặc dù đã lớn như hai chúng tui như con nít vậy! Giỡn nhiều quá! Bây giờ, tui đang soạn đồ cho anh mặc! Không biết cái nào đây ta! Quần short váo áo thun đi! Lấy đại bộ này!...

11h30 rồi, anh vừa ra khỏi nhà tắm.

-Vợ chọn cho anh bộ này à?

-Ờ.

-Bộ mệt hay sao mà kỳ vậy?

-Không, hơi đói!

-Vậy xuống nhà dưới đi ăn với anh.

-Thôi! Em làm biếng ăn lắm!

-Anh đút cho nha.

-Thôi, ở nhà anh chứ không phải ở nhà riêng đâu!

-Thì sao? Ở phòng anh mà!

-Thôi! Em thấy hơi kì kì!

-Hihi, có gì đâu!

-Vậy mà không hiểu ý người ta! Có vợ mà không chìu vợ! Ghét!-Tui nắm lấy cái gối chọi thẳng vào mặt anh.

-A, vợ lì nè! Dám chọi anh, anh cho cưng tiêu luôn! Haha…

Hai chúng tui giỡn rầm rầm trên phòng ấy! Tự nhiên, cánh cửa kêu “Cạch…”. Nó đã mở ra. Thì ra là mẹ anh. Lúc đó, anh nằm đè lên người tui, còn véo má nữa chứ! Tui đẩy anh ra, ngồi dậy. Anh cũng ngồi dậy luôn! Quê quá!

-Hai đứa làm gì mà gầm gầm vậy?

-Dạ, tụi con giỡn mà mẹ!

-Hai đứa lớn rồi mà giỡn giống con nít vậy! Gần hai mươi tuổi rồi!

-Dạ, con biết rồi!

-Thôi,hai đứa xuống ăn cơm nè!

-Dạ.

Cánh cửa phòng đóng lại! Tui quay qua, nhìn anh!

-Thấy chưa!

-Thấy gì?

-Giờ mà còn nói nữa hả? Sao hồi nảy anh không khóa cửa?

-Hihi, tại quên.

-Hông biết hồi nảy, mẹ thấy có sao không ta?

-Mẹ dễ tính mà, em đừng lo.

-Anh biết mẹ thấy cái gì không? Em thấy con ghê!

-Ghê sao dám làm!

-Thích!

-Thích sao ghê.

-Cãi hay quá!

-Thôi, anh ẵm cưng xuống ăn cơm nha!-Anh bồng tui giống như mẹ bồng con vậy!

-AA, bỏ em xuống đi!

-Vậy xuống ăn cơm trước đi, anh dọn lại đồ trước.

-Ờ, vậy em ăn trước!

Tui “tung tăng” xuống lầu.
_________________________

Hihi! Mọi người thông cảm cho em chap này nha! Em biết là nó hơi "phi sự thật" nhưng em muốn cho hai người nhân vật đó cảm thấy thật thật hạnh phúc! Hi!... green_97 16-01-2011, 10:24 AM -Bác ơi, giờ mình dọn được chưa vậy?

-Thịnh à? Vậy con dọn trước đi.

-Dạ.

Tui dọn ra xong hết, chờ bác nấu thêm món gì đó.

-Thịnh ơi, con lên kêu Huy thử coi, Huy làm gì mà lâu quá.

-Dạ, vậy con lên.

Tui bước lên phòng thì anh cũng vừa mở cửa ra.

-Mẹ kêu anh xuống ăn kìa, làm gì mà lâu thế!

-Hihi, dọn chứ làm cái gì!

-Ai biết được!

-Biết cái gì, nói anh xem với!

-Ai mà biết!

-Không biết vậy thôi! Tới giờ măm măm rồi, ăn thôi!

-Chờ mẹ anh nấu đồ ăn nữa mới ăn, còn chờ cha anh nữa! Em xuống phụ mẹ.-Tui bước vào bếp trứơc.- Bác cần con phụ gì không?

-Không, bác gần xong rồi. Phải chi con là con gái ở dâu nhà bác!

-Dạ?

-Thì bác chỉ nói vậy thôi, Huy ở nhà lười lắm, có con phụ bác cũng đỡ mà!

-Mẹ ơi, nếu mẹ bắt dâu cũng đâu cần giống em, em lì lắm đó!-Anh cười cười, nói.

-Cũng đỡ hơn con!

-Hihi, đỡ hơn mấy người đó, nghe chưa! Hihi…

-Nếu mẹ bắt dâu như em thì con chết chắc.

-Thôi, không bàn chuyện đó nữa, con phụ em dọn đồ ăn lên. Bữa nay ba con họp nên về trễ, nhà mình ăn trước.

-Con biết rồi.

Chúng tui cùng nhau ăn trưa rồi xem phim…

Tối đó, trong phòng anh…

-Em sướng ghê,được mẹ thương.

-Em làm quá trời luôn, mệt quá!

-Tập làm dâu đi.

-Làm dâu gì mà khổ dữ vậy, ai dám làm!

-Đau chỗ nào anh đấm cho.

-Hai vai.

-Đỡ hơn chưa?

-Chút chút, thôi ngủ đi!

-Uhm, ngủ thôi! Chúc vợ ngủ ngon!

-Chúc anh ngủ ngon!

Tui lại nằm sát người anh, chìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ thật ấm áp… green_97 16-01-2011, 10:26 AM Sáng đến, nhưng tia nắng ấm áp lại xuyên ra kẽ lá, rọi qua ô cửa kính nhỏ, tiếng chim ngoài vườn hót vang lên. Tui mở mắt ra. Anh đang ôm tui,vẫn còn ngủ. Ôi! Bảy giờ luôn rồi!

-Này, anh ơi, bảy giờ rồi! Dậy anh ơi!

-Sáng rồi à?

-Gần trưa luôn rồi đó, dậy mau!

-À, phải dậy ngay thôi, hồi nảy, mẹ nói nhà có khách nên phải dọn ngay thôi! Anh quên! Hihi!

-Mẹ vào à?

-Không, mẹ gõ cửa, anh ra.

-Sao anh không dậy?

-Anh không nỡ, thấy em ngủ ngon quá nên anh không kêu.

-Ờ.

Hai chúng tui làm vệ sinh cá nhân xong thì xuống dưới quét nhà, cắm bông.

-Cuối cùng mọi chuyện cũng xong!

-Anh biết khách là ai không?

-Hình như là bạn mẹ anh. Hình như hai ba năm rồi không gặp!

-Ờ. Ý, mẹ về rồi kìa, có ai nữa! Chắc bạn mẹ anh!

-Để anh ra coi.

-Vậy em vào lấy nước.

Thì ra, bạn mẹ anh là người phụ nữ. Đi với bà ấy là một cô con gái trạc tuổi anh. Cô ấy cũng khá đẹp, cao bằng tui.

-Thưa bác, nước đây ạ! Con lên lầu trước ạ.

-Thôi, con ở đây ngồi với bác. Đây bạn của bác.

-Thưa cô.

-Chào con, con là bạn của Huy à?

-Dạ.

-Giới thiệu với con, đây là con gái bác, Ngọc! Con dâu tương lai nhà này đó!

-Đừng mà mẹ!-Cô con gái đó nũng nịu.

-Chào chị.

-Chào cưng nha!

Tui nhìn qua Huy.

-Thưa mẹ, con với em vào lấy trái cây ra.

-Ờ, vậy hai con lấy đi.

Anh kéo tay tui vào bếp.

-Em có sao không?

-Đưa trái cây cho em,em đem ra cho!-Tui lấy dĩa trái cây rồi đưa ra bàn, xin phép bác lên lầu. Huy cũng chạy theo.

-Hai đứa này thân quá hé chị!-Người phụ nữ đó nói.

-Hai đứa này lớn rồi mà giống như con nít vậy!

Tui bước vào phòng, khóa cửa lại.

-Thịnh à? Mở cửa cho anh đi!

Tui kéo mạnh cửa vào.

-Có gì không?-Tui nhìn thẳng vào mặt anh.

-Em có sao không?

-Không. Để em yên đi, xuống dưới với vợ tương lai anh kìa!-Tui đóng sầm cửa lại.

-Mở cửa cho anh đi!

Tui bước vào phòng, nằm ngay trên giường. Tui đang cố kìm nén và đang cố giữ bình tĩnh! Cảnh cũ tái diễn! Nước mắt tui lại tuôn ra… Cũng đã gần trưa rồi, khát nước quá đi! Tui xuống dưới nhà.

-“Cạch…”- Tui mở cửa và anh thì…đang ngủ gục và nhào ra thềm. Anh ngủ dễ thương thật. Mái tóc mềm che đi bờ trán cao của anh, đôi môi thì cứ son son, người thì hơi co ro, trông thấy đến phát tội.


-Nè! Ê! Dậy! Làm gì ở đây vậy?

-Umm…mm…

-Dậyyyyyyyy!

-Mm…mm..m.m…

-Vợ kiếm kìa!

-M…hả…đâu?-Hai con mắt vẫn nhắm hít lại.

-Trời ơiiiiii! Dậy!-Tui nắm tai anh mà kéo lên.

-Aaaa! Anh dậy, anh dậy!

-Giờ mới dậy hả?

-Thì buồn ngủ quá.

-Bộ hết chỗ rồi à?

-Tại em chứ ai, phòng anh mà khóa của, không cho anh vào!

-Vậy cho xin lỗi nha, vô đi!

-Hihi, vợ cho anh vô hả?

-Uhm, thì vô đi, phòng của mấy người mà!

-Hazzzz cuối cùng cũng được nắm trên cái giường yêu dấu của mình.

Tui đóng cửa lại, bước ra ngoài. Trời! Giờ này mà bác và người phụ nữ cùng với “người vợ tương lai” của anh vẫn còn nói chuyện! Không biết cái gì mà dài dữ vậy trời! Thôi kệ, khát quá, đi uống nước thôi! Tui đang uống ngụm nước mát thì có một bàn tay quen quen, luồn qua eo tui.

-Nè, giận anh hả vợ yêu!-Một giọng nói quen thuộc thì thào bên tay tui.

-Em đâu dám!

-Cho anh xin lỗi đi! Cái đó, mẹ anh chọn chứ anh đâu chọn đâu! Anh chỉ có mình em thôi!

-Lên ngủ đi, xuốngđây làm cái gì dzạ?

-Xuống xin lỗi người đẹp!

-Người đẹp của anh ngoài kia ấy! Ra ngoài đó mà tìm!

-Thôi mà! Vợ ghen ư?

-Không.

-Không? Không mà cái mặt kỳ kỳ vậy? Không giận vậy lên phòng với anh đi!

-Không. Ra mà rủ chị ấy kìa!

-Vậy còn giận, dối anh nè!-Anh véo má tui.

-Aí da! Đau! Thấy ghét quá! Chỗ người ta uống nước!

-Uống rồi mà! Đi, cho anh xin lỗi đi! Nha!

-Em có giận anh đâu!

-Không tin!

-Kệ anh! Người ta bị sốc khi biết anh có người yêu mà dám tìm đến tui, mấy năm luôn!

-Mẹ anh chọn hồi đó mà! Anh đâu có chọn!

-Mặc kệ, anh là trai có người đính hôn trước, em chỉ là vật cản!

-Em đừng nói thế!

-Nói đúng đó! Em không rãnh tiếp chuyện với anh! Em đi dọn đồ, chiều về!

-Đừng mà!

Tui bước đi! Tui cũng không hiểu tại sao tui giận anh nữa! Tại anh đã có người yêu định sẵn hay do tui bị shock? Là sao nhỉ? Hay cho anh theo xin lỗi mệt luôn! Hahaha! Ác quá! Dọn đồ mau thôi, không thèm nghĩ nữa!!!

-Ái!-Lại là bàn tay ấy, nó cứ vòng qua eo tui, còn chiếc càm ấy thì dựa vào vai tui!-Tránh ra coi!

-Đừng mà! Co anh xin lỗi đi! Em muốn gì anh cũng chìu hết!

-Tránh ra cho em dọn đồ mà! Em không có giận!

-Không tin! Làm cho anh tin đi!

-Không rãnh!

-Vậy là giận phải không? Cho anh xin lỗi mà! Anh chỉ có mình em thôi! Anh sẽ thưa chuyện với ba mẹ kêu hỏi cưới em!

-Không mượn, em không cưới anh đâu?

-Anh vẫn hỏi!

-Hỏi chị ấy ở dưới kìa!

-Không! Anh chỉ cưới em! Anh không cho ai cưới em hết!

-Vậy em ở giá!

-Thôi, đừng giận anh nữa mà vợ yêu!

-Em không có giận!

-Chứng minh.

-Cách!

-Đây!-Anh chỉ vào môi mình.

-Dê, thà giận sướng hơn!

-Em đã thuộc về anh từ mọi thứ!

-Chắc không?

-Anh hiểu em tất cả!

-Đọc suy nghĩ trong đầu em đi!-Anh đặt ngay một nụ hôn lên môi tui.-A…

-Đó phải không?

-Đồ lợi dụng!

-Anh đang đọc suy nghĩ em mà! Em muốn vậy!

-Sai rồi! Ghét quá!

-Nhiều hơn à? Vậy anh sẽ làm ngay!

-Đừng…mm…

-Anh yêu em! Em sẽ bỏ anh không?-Anh hơi nghiêm mặt.

-Nếu anh muốn thì em chỉ bỏ anh khi em đã xài anh te tua, lúc đó, em sẽ bỏ mà đi kiếm kẻ khác!

-Anh yêu cưng, bà xã!

-Em yêu anh!

-Không giận anh há!

-Uhm.

-Để anh phụ em dọn đồ nha!

-Uhm.

-Nhưng dọn đồ sau đi! Anh muốn…

-Tới giờ ăn rồi! Đi phụ mẹ!

-Nhưng anh muốn…

-Đi phụ mẹ. Em đi trước đây!

Tui bước ra khỏi phòng trong khi mặt anh “bí xị” ra! Tội nghiệp con dê này quá!

-Con xuống đấy à? Bác cũng định lên kêu con và Huy. Huy đâu rồi con?

-Anh ấy ở trên phòng ạ!

-À, hôm nay Ngọc và mẹ Ngọc sẽ ở lại cùng ăn trưa với gia đình mình, con lên kêu Huy đi!

-Dạ, vậy con lên kêu!-Tui bước lên phòng, dựa vào cửa.-Nè, con dê kia, mẹ kêu xuống phụ kìa! Làm gì buồn vậy!

-Anh sẽ xuống.-Giọng hơi buồn.

-Xuống ngay đi! Tối nay nha! Đừng buồn!

-Hehe, vậy tối nha! Anh xuống ngay! Yêu quá!

-Giờ mới yêu à?

-Không, yêu mỗi giờ! Em biết không?

-Biết gì?

-Biết anh yêu em!

-Chắc là có! Hihi…

-Anh xuống phụ mẹ trước đây!-Tui bước nhanh xuống lầu.-Mama ơi, hôm nay nhà mình ăn gì?

-Hôm nay có cô và Ngọc nên nhà mình ăn hơi nhiều món!

-Họ ở lại ăn cơm cùng nhà mình à?

-Uhm,con và em lặt rau đi, mẹ và cô xuống bếp nấu ăn.

-Cô ơi, hay cho con và anh lặt rau đi! Chứ con cũng không có việc gì làm mà rau cũng nhiều nữa!-Ngọc “ngây thơ” nói.

-Nếu con làm được thì cứ làm! Ba đứa tự phân công, mẹ và cô phải xuống bếp.-Mẹ xuống bếp cùng với người phụ nữ đó.

Rau nhiều loại quá! Cải, rau nhúc, rau muống, cải thìa,… nằm trong hai cái giỏ. Tui xuống bếp lấy rổ ra đễ mỗi người cùng lặt một loại.

-Rỗ em đem tới rồi!

-Đưa anh một cái nào! Hihi.

-Đưa cho chị một cái nữa cưng.

-Dạ!

-Rau nhúc hơi nhiều, anh và Thịnh sẽ lặt trước còn em thì thích loại nào lặt loại đó!-Giọng anh hơi cứng.

-Sao cũng được.-Giọng chị ấy cứ ngọt và chấp nhận lời đề nghị của anh mặc dù chị ta không muốn vậy! Có người nào lại để chồng tương lai mình cùng nhau lặt rau vui vẻ với một thằng nhóc chứ!

-Em biết lặt rau này không?

-Có.-Chị ta đáp ngay lời anh nhưng hơi bị “quê” vì anh hỏi tui cơ mà!

-Có, em biết mà!

-Hihi, vậy em lặt đi! Anh tưởng cưng không biết!

-Hai người ở cùng phòng à?-Ngọc ngước mặt lên hỏi Huy.

-À, bọn anh ở cùng phòng. Có gì không?

-Không, em thấy anh thân với nhóc quá nên hỏi vậy!-Chị ta mỉm cười.

“Nhóc” à? Tui như này mà là nhóc của chị à? Hơn nhau một tuổi thôi mà lại nói vậy, chỉ có anh được gọi thôi, anh không gọi thì thôi chứ chị ấy lại gọi vậy à? Tui thật sự không có cảm tình với chị ấy lắm. Nhất là ánh mắc của chị. Cứ nhìn tui với con mắt hình viên đạn mà là đạn chắc chứ không bị “lép” nữa chứ! Nó cứ muốn bắn vào tui. Thứ hai, chị muốn tỏ ra mình là vợ của anh trong tương lai mà tui thì không thích vậy! Tóm lại tui không thích chị bởi vì tui yêu anh! green_97 16-01-2011, 10:26 AM -Em lặt xong chưa?-Anh hỏi một cách thân mật. Câu nói đó khiến chị ấy có vể không “hài lòng”.

-Gần xong rồi, anh phụ chị Ngọc đi!

-Thôi, Ngọc tự làm được mà!-Câu nói này lại làm chị ta tức càng thêm tức.-Anh vào đưa số rau chúng ta lặt xong cho mẹ trước nhen!-Anh bước vào bếp.

-Này bé! Anh Huy đã có vợ tương lai rồi đó, đừng mơ mộng viễn vong!-Câu nói thật đanh đá!

-Ý chị là sao vậy? Em…em không hiểu!

-Anh em mà thân tới mức ở chung phòng à?

-Em vẫn chưa rõ lời chị… Em và anh ta…Em không hiểu!

-Thôi! Cưng là thá gì mà hiểu? Chỉ là con nít thôi, đừng xía vào chuyện người lớn!

-…

-Mày xen vào thì đừng trách!-Ngọc chỉ thẳng tay vào mặt tui.

-Hai người có chuyện gì vậy?-Giọng của Huy khiến chị ta giật mình mà rụt tay lại.

-À, hai em chỉ giỡn vậy mà!

-Giỡn mà thế à?-Anh hơi bực.

-Chị ta giỡn với em thôi! Không sao mà!-Tui cười với anh.

-Em lên phòng đi, anh giúp em cho!

-Thôi, em làm được, gần xong rồi!

-Thôi, em lên phòng dọn đồ đi! Chiều chúng ta phải về sớm rồi!-Giọng nói này của anh khiến chị ta lại càng tức hơn!

-Vậy em lên dọn trước.

-Uhm, anh ở lại đây, làm xong anh sẽ lên phụ cho!

Tui bước lên lầu trước, không biết sao anh lại làm vậy nữa! Anh có vẻ hơi bực nên tui phải “nhường” anh thôi! Giờ chỉ con cho đô vào vali thôi, lúc nảy tui đã xếp rồi! Gần xong hết thì anh vào.

-Vợ anh mệt không nè!

-Không, em không sao. Còn anh?

-Khỏe mà!

-Em gần xong rồi. Chúng ta xuống dưới thôi!

-Thôi, anh mới lên mà,ở lại tí nữa đi!

-Mẹ không la sao?

-Mẹ kêu anh lên nghỉ chút mẹ nhờ Ngọc kêu.

-Thôi, chị ấy không thích chúng ta ở cùng một phòng, lên mà gặp hai đứa mình nữa chắc không yên đâu!

-Chị ấy không dám đâu!

-Anh làm gì rồi mà chắc là như vậy?

-Không có gì cả, một vài lời nói!

-Sao anh làm vậy,lỡ chị ấy biết thì sao?

-Không có gì đâu! Anh yêu em mà!-Anh kéo tui xuống ghế.-Chúng ta sẽ mấy giờ về?

-Tùy anh.

-Ăn trưa xong.

-Sớm vậy.

-Vậy 2h00’.

-Uhm, chúng ta sẽ về sẵn tiện ghé chợ mua thức ăn chiều.

-Được rồi, bà xã số một mà!

-Em không dám đảm nhiệm một nhiệm vụ như vậy đâu! Chỉ có anh mới số một thôi!

-Qúa khen!

-Vậy ông xã số một xuống ăn cơm được chưa?

-Được rồi! Yêu vợ quá!

Anh khoác tay lên vai tui, đi xuống dưới lầu. Lúc đó, Ngọc đang dọn chén ra, cô ấy lườm tui một cái. Tui cũng vào nhà bếp với anh mà dọn cơm ra. raishin 16-01-2011, 11:43 AM e viết hay đó ^^ nhưng e hay lộn tuổi ngta wá nha :d p1 nói 2 đứa cấp 3 rồi lộn wa cấp 2 rồi cái cháp trên nói 20 tuổi :)) green_97 16-01-2011, 02:33 PM e viết hay đó ^^ nhưng e hay lộn tuổi ngta wá nha :d p1 nói 2 đứa cấp 3 rồi lộn wa cấp 2 rồi cái cháp trên nói 20 tuổi :))

:leaf3:Hi! Anh thông cảm nha! Cho em xin lỗi nhá!
:leaf14:Dạo này em bận lắm!
:leaf10:Chắc có lẽ bị "tẩu quả nhập ma" rùi! Hihi!:binhsua49: green_97 16-01-2011, 03:54 PM Giờ ăn…

-Đây là các món rất ngon mà mẹ và cô làm, các con ăn nhiều nghen.

-Dạ.-Huy và Ngọc cùng đáp.

Anh gắp cho mẹ một miếng cá, và người anh gắp kế tiếp là tui. Ngọc nhìn tui một cách tỏ đầy tính ghen tị!

-Hai con định chừng nào về?-Mẹ bỗng hỏi anh và tui.

-Dạ, khoảng hai giờ.-Anh đáp lại.

-Hai con ở trọ à?-Mẹ Ngọc hỏi.

-Không, hai con mua nhà và ở trên đó.

-Hai con ở chung à?

-Dạ.

-Nè, bà chị, chị có cho thằng rể tương lai tui ở điều kiện tốt không đấy!

-Nó đã lớn nên tự lập được mà!

-À, mà cháu học được lớp mấy rồi Thịnh!-Bà ấy quay sang tui!

-Dạ, cháu học 11.

-Cháu là bạn thân của Huy à?

-Dạ!

-Hai nó là bạn thân từ khi thằng Huy học 11. Chúng thân lắm!-Mẹ anh Huy nói.


Bà “mẹ vợ tương lai” của anh tỏ một vẻ không hài lòng cho lắm. Chúng tui cùng nhau nói vui vẻ và kết thúc một bữa trưa chậm hơn mọi bữa vì đồ ăn ngon mà nhiều nữa! Tui cùng anh rửa chén, Ngọc thì lau bàn, còn hai bác thì làm nước và trái cây.

-Em no không? Anh no quá!

-Em cũng no nữa! Ngon thật!

-Anh nấu ngon không?

-Cũng…ngon luôn nhưng không bằng!

-Sao không bằng?

-Vì anh con nhỏ tuổi hơn mẹ và bác mà! Nhưng cũng đủ nuôi em rồi!

-Nuôi suốt đời luôn!

-Em không dám đâu vì nếu anh bị em xài như giẻ rách thì em sẽ bỏ đi, kiếm chồng mới đó! Ráng mà chăm sóc sắc đẹp nha!

-Anh sẽ không tin em bỏ anh đâu!

-Sao mà không tin!

-Vì ta yêu nhau!

-Nhảm quá, rửa chén thôi!

-Đúng mà, hình như mặt em dính bẩn đó!

-Có à?

-Ngước mặt đi, an phủi cho! Nhắm mắt lại nữa!

-Sao phải nhắm mắt?

-Anh sợ bụi bay vào mắt!

-Uhm. M..m.m…m…-Một chiếc lưỡi ngọt ngào đang xoáy sâu trong họng tui, ngọt, thật ngọt ngào!

-Vợ thích không nè!

-Ghét.

-Má em đỏ lên rồi kìa!

-Lỡ ai thấy thì sao?

-Em thích nó không?

-Nếu không thích, em đã dừng nó khi anh bắt đầu làm vậy rồi!

-Muốn nhiều không?

-Không, rửa chén thôi!

-Hihi, anh hát cho nghe nha!

-Uhm.

“[!@#$%^&*()*&^%$#@!]…”

-Hai con rửa xong chưa?-Tiếng của mẹ!

-Dạ, con và anh sắp xong rồi!

-Uhm, hai đứa ra ăn trái cây, để đó mẹ làm cho.

-Thôi, hai con gần xong rồi!

-Vậy mẹ ra ngoài đó trước.

-Dạ.

Chúng tui nhanh chóng làm xong để ra ăn trái cây!

-Mama, con làm xong rồi! Lê hả mẹ?

-Ừh, có dưa hấu nữa!

-Con ăn dưa hấu không quen, con ăn lê thôi! Em ăn một miếng nè!-Anh quay sang tui, đưa lê!

-Em tự lấy được mà! Anh ăn đi, hay em lấy cho!

-Uhm.

-Uhm… huhm…-Giọng Ngọc “tằng hẳng” lên, có lẽ chị ta cũng đang bực lắm! Nếu tui đặt vào hoàn cảnh đó cũng bực mà!

-Em sao vậy?-Huy quay qua hỏi.

-À, em hơi đau họng thôi!-Chị ấy nhìn về hướng tui.

-Em cần thuốc không?

-Không sao đâu mà! Anh đừng lo!

-Anh không lo, tại thấy em vậy nên anh hỏi thôi! Em không sao thì ổn rồi!

Có lẽ câu nói đó đã chị ta tức lên dữ dội! Tui cũng chả hiểu tại soa anh lại hay “sock” chị ta như thế trong khi hai người đã được định ước từ bé! Tui nghĩ chắc anh không thích chị ta chỉ thẳng vào mặt tui và lớn tiếng! Anh rất ghét ai làm như vậy với tui! Nhưng không hẳn là vậy, họ đã được đính ước từ khi còn bé thì ắc hẳn phải hợp tính nhau chư! Thôi, không nghĩ nữa!...

-Thôi, mình lên dọn đồ đi em!-Giọng của anh đã đưa tôi về thực tại.

-Uhm, vậy thưa hai bác con lên phòng!

-Thưa hai bác!

Đến gần phòng, anh bỗng ôm lấy eo tui, kéo vào lòng!

-Sao hồi nảy em thơ thẩn quá vậy!

-Không sao, hơi mệt thôi!

-Hay em vào phòng nằm nghỉ đi!

-Uhm.

Anh dắt tui vào phòng rồi lấy cho tui một ly nước cam.

-Em uống cho đỡ mệt!

-Em chỉ hơi mệt chứ không mệt lắm đâu! Anh uống với em nha!

-Hi, vậy cũng được!

Chúng tui ngồi cùng nhau uống rồi đánh một giấc cho đến khi tiếng kim đồng hồ chỉ đúng hai giờ và nó reo lên!

-Em ơi! Dậy thôi! Hai giờ rồi!

-Hả, hai giờ rồi à! Nhanh thật nhỉ!

-Thời gian mà em! Em tắm trước đi!

-Uhm, vậy em tắm trước!

Tui bước vào nhà tắm…

…Chúng tui xuống lầu. Mẹ và bà ấy vẫn còn nói chuyện!

-Hai đứa đi đó à?-Mẹ hỏi.

-Dạ.

-Sao hai đứa không ở lại chơi tí!-Bạn mẹ hỏi anh.

-Thôi, bác và Ngọc ở lại chơi, con và em về.

-Uhm, vậy hai đứa về!

-Thưa hai bác con về, chị Ngọc em về.-Mặc cho lời nói của tui, Ngọc vẫn vô tư như không nghe gì!

-Thưa mẹ và bác, con đi!

-Uhm, hai con cẩn thận.

-Dạ.

Chúng tui lại về tổ ấm của mình trong khi trời đã ngả chiều.

-Hazz… Cuối cùng cũng về tới nhà chúng ta rồi em yêu!

-Anh mệt không?

-Mệt chứ!

-Vậy em sẽ đi nấu bữa chiều đây!

-Uhm.

-Anh vào tắm cho thoải mái!

-Uhm, anh sẽ đi tắm.

Tui nấu thật nhanh…để còn… tắm nữa! Tui cũng hơi mệt mặc dù tui ngồi sau lưng anh!...

-Hi, vợ cưng của anh nấu gì mà thơm thế nhỉ?

-Em đang nấu canh và kho cá! Anh dọn cơm ra trước đi, em sắp xong rồi!

-Uhm, chắc tối nay ngon lắm đây!

-Hihi, đương nhiên rồi!

Chúng tui cùng nhau ăn tối rồi ngủ luôn tới sáng tại mệt mà!... green_97 16-01-2011, 03:57 PM :leaf21:Em nghĩ những chap sau này chắc dở lắm nên hông thấy người đọc thanks gì hết hà! Bùn ghê!
:leaf2:Nếu chap nào có sai sót thì mọi người chỉ giùm em nha!
:leaf3:Rất mong được xem những comment từ mọi người về bài viết của em!:leaf3:
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::: raishin 16-01-2011, 06:46 PM viết dễ thương mà ^^ mà cái ôngH ham hố wá gì cũng giữ ý tứ chút,lỡ bị gặp luk hun nhau có mà chết :d hoilamchi 16-01-2011, 07:45 PM Tác giả thông cảm, độc giả trung thành này mới đi về chưa kịp ăn cơm đã lao vào đọc truyện ^^
Post đều dặn nhé tác giả.
:leaf21:Em nghĩ những chap sau này chắc dở lắm nên hông thấy người đọc thanks gì hết hà! Bùn ghê!
:leaf2:Nếu chap nào có sai sót thì mọi người chỉ giùm em nha!
:leaf3:Rất mong được xem những comment từ mọi người về bài viết của em!:leaf3:
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::: green_97 17-01-2011, 09:53 AM -“Tit…ttittt…tit…”-Tiếng đồng hồ buổi sáng lại vang lên! Sáu giờ. Tui mở mắt, quay qua định kêu anh thì lại bất ngờ vì anh đang nhìn tui.

-Sao lại nhìn em dữ vậy? Mặt em bẩn à?

-Không! Em đẹp lắm! Anh yêu em!

-Yêu vì đẹp?

-Không, vì tất cả!

-Em cũng yêu anh! Sao hôm nay lãng mạng thế!

-Mọi ngày vẫn vậy!

-Hihi, yêu anh quá đi! Dậy thôi!

-Thôi, nằm thêm tí nữa đi!-Anh kéo tui vào lòng!-Em cảm thấy lạnh không?

-Chút chút! Còn anh!

-Anh thì lạnh quá trời luôn! Như tảng băng luôn!

-Vậy… ôm em đi!

-Đây là nơi lạnh nhất! Nó cần em sưởi ấm nè!- Anh đặt tay tui vào ngực anh.

-Sao lại là em?

-Chỉ tại vì…Vì anh lỡ yêu em mất rồi! Hihi!

-Hi, em cũng vậy!

-Cũng cần anh sưởi ấm chứ!-Anh áp sát mặt vào mặt tui. Cũng những hơi thở quen thuộc ấy phà vào mặt tui. Và tiếp theo là một nụ hôn buổi sáng mà anh dành cho tui. Thật ngọt ngào và đầy ấm áp như mọi ngày! Anh lại vẫn kết thúc nó bằng một giọng nói khẽ vào tay tui :” Anh yêu em!”.

-Em yêu anh!

-Hôm nay em sẽ dự định làm gì?

-Còn một ngày nữa vào học rồi! Chắc hôm nay mình sẽ…ở nhà ngủ vậy.

-Ngủ à?

-Ý em là nghỉ ngơi ấy!

-Uhm, tùy em thôi! Vậy nằm ngủ tí nữa đi!

-Tùy anh quyết định!

-Vợ ngoan quá!

-Anh định ăn sáng không?

-Không, ăn vợ là đủ!

-A, ghê quá đi!

-Hehe, hôm nay anh sẽ “eat” vợ anh đây!

-Em sẽ không để anh “eat or drink”!.

-Hi, rồi biết nè!!!

Anh rượt tui chạy khắp phòng…



-“Reeng…reeng…”-Tiếng chuông cửa vang lên trong buổi trưa dịu nắng!

-Ai vậy ta?-Tui quay qua hỏi.

-Để anh ra coi, không biết ai kiếm bọn mình nữa!

-Ùa, chắc kiếm anh đó!

-Chưa chắc đâu! À, mà nè, lỡ trai kiếm em, anh sẽ băm tên đó cho mà xem!

-Anh dám không nè? Ui, ra mở cửa đi! Người ta chờ lâu đó!

-Hi, anh ra liền…

Anh bước ra cổng, tui cũng đi theo phía sau. Ngọc!

-Hi, em chào anh!

-Ủa? Ngọc hả?

-Hi, anh mở của mau đi! Ngoài đây nắng quá hà!

Hic, con đó không biết nó có chuyện gì không nữa![ À, con này xạo gúm luôn, tháng 1 mà nắng dữ! Con này bệnh mê trai, gặp trai là … quên hết trời đất! Thui, trở lại truyện]

-Ờ!-Anh mở của ra trong lúc tui đứng đó trơ người ra.

-Hi, chị chào nhóc!-Lúc này anh còn loay hoay đóng cửa.

-À, em…em chào chị!

-Ui, mệt quá đi! Khát nữa!

-À, vậy để em lấy nước cho.-Tui vào lấy một cốc nước ra.

-Nước sạch hả em?-Câu này hỏi sock quá đi! Nước nhàngười ta mà nói vậy đó!

-Đúng vậy, nêu thấy uống không được thì khỏi uống chị ạ!

-Hi, nói vậy thôi chứ nước nhà anh Huy mà!-Anh Huy vửa bước vào nhà! Điều đó đồng nghĩa với việc chúng tui tạm ngừng cuộc đấu khẩu lại!

-Hôm nay em lên đây có làm gì không?

-Hi, mẹ mới mua nhà gần đây, em lại nhà anh chơi thôi! À, hôm bữa, mẹ anh có cho địa chỉ mà!

Tui và anh nhìn nhau một cái rồi anh quay qua ngạc nhiên.

-Nhà? Em mua hồi nào? Ở đâu?

-Ôi, sao anh lại bất ngờ thế! Cách đây khoảng 500m thôi! Em mới mua hôm qua! Không ngờ! Mẹ anh không nói, em cũng không biết anh ở đây rồi!

-Uhm, em ăn trưa chưa?

-Chưa.

À, vậy ở lại anh chung với nhà anh luôn!

-Hả? Cái gì mà nhà!?

-Chị hiểu ý anh sai rồi! Ăn với người trong nhà này đó!-Tui xen vào.

-Ờ! Tưởng “nhà” thiệt! Hết hồn!

-Thôi, em vào dọn cơm, bọn mình ra ăn luôn!

-Thôi, nói chơi thôi! Em ăn rồi! Nói giỡn với nhóc này thôi!

-Ôi! Sao lại giỡn với em?

-Hi, chị nói vậy mà! Có gì không mà sốc dữ vậy cưng!-Ui, từng chữ bay bay bổng bổng khiến người khác phải nổi “da gà”.

-Hi, em chỉ hỏi vào thôi!

-Thôi, vậy cho em xin phép về! Hôm nay chỉ ra mặc bà con thôi mà!

-Uhm, vậy em về!

-Ờ! Em về à!

Anh ra cửa “tiễn” chị ta ra. Tui cũng không hiểu sao mình lại sốc chị ta nữa! Chắc có lẽ tại phòng vệ bản thân đấy mà! Ý, đúng rồi! Chị ta sốc tui trước mà!

-Trời, anh không biết tại sao chị ta đến nữa!

-Bà con anh đó! Không phải kiếm em!

-Hi! Tại anh tưởng…! À, mà thôi, em vào dọn cơm đi!

-Em biết rồi!

Buổi trưa cũng kết thúc, mai lại phải đi học rồi! Tui thì đang cắm đầu, cắm cổ vào bài, còn anh thì lật qua lật lại quyển sách rồi cứ hát cài này cái nọ!

-Yêu đời hả anh!

-Đương nhiên rồi em yêu!

-Hồi trưa bất ngờ không?

-Chuyện đó ấy hả? Không!

-Hả? Không à? Em thì hơi bất ngờ! Không biết tại sao chị ấy đến nữa! Nói hai ba câu với anh rồi về?Có khi nào người ta nhớ mấy người không há!

-Này, không đâu, cho dù nhớ anh, anh cũng đâu nhớ lại đâu!

-Chắc không?

-Chắc!

-Thiệt hông?

-Thiệt! Hông tin phải không?

-Chắc vậy.

-Muốn anh chứng minh không?

-Không! I believe you!

-I love you too much!

-Me too!

-“…For those who don't know me, I can get to bit crazy, Have to get my way, yep, At 24 hours a day…”

-Có điện thoại kìa em!

-Alo! Trinh hả? Có chuyện gì không?

-Ừa! Sắp tới trường có tổ chức đi tham quan nè!

-Chừng nào vậy?

-Không lâu nữa!

-Sao biết hay vậy?

-Loa của trường mà!

-Hay quá! Rồi sao?

-Đăng ký không?

-Khoang, chờ tí đi!

-Hỏi chồng mấy người à?

-Hứ! Kệ tui! Hồi tui điện lại cho! À,mà nè! Đi đâu vậy?

-Hình như là tắm biển mà không biết ở đâu! Chắc Vũng Tàu!

-Trời, ra đó ngồi dăng nắng hả? Chọn nơi đẹp quá đi!

-Tao chỉ nghe nhiêu đó thôi! Mà chắc là vậy! Đi đi! Mua một cái cho you, một cái cho ông xã mấy người! À,mua nguyên băng, ngồi dễ tâm tình luôn!

-Đừng có bệnh! Trời bình thường mà! Không nắng gắt, không mưa nhiều!

-Nữa! Người ta đang khuyên ông đó!

-Thui, tui biết lòng tốt mấy người! Pie nha!

-Uhm.

Tui quay qua hỏi anh!

-Anh ơi!

-Ơi!

-Trường em tổ chức đi cắm trại ở biển, anh đi hông? Em và anh hai vé!

-Uhm, Em đi không?

-Thì tùy anh thôi! Người ta ngoan chứ bộ!

-Thì tùy em!

-Vậy tùy ai!

-Hay em mua hai vé đi! Khỏi tùy ai hết! Ý hay không?

-Hông!

-Hông thì thuiiiiiii!

-Hi, ý hay mà! Vậy em mua hai vé nha!

-Uhm.

Tui diện cho Trinh, đăng ký hai vé! green_97 17-01-2011, 05:53 PM -Em có cần mua thêm đồ không?

-Thôi! À, mà mua!

-Hi, đi tắm biển,em mặc gì?

-Mặc đồ chứ mặc gì?

-Trời, ý anhhỏi vợ là mặc cái gì? Short há!

-Để tới đó xem!

-Hay quần Short áo thun cho lịch sự!

-Vậy giờ mua luôn đi há!

-Uhm, vậy anh tắm trước đi!

-Uhm.



Sáng hôm sau…

-Này, đăng ký cho ông và ông xã của ông rồi đó!

-Suỵt!!!

-Suỵt gì mà suỵt! Khỏi nói, người khác cũng biết!

-Bao nhiêu vậy?

-Một vé là hai chăm bốn mươi lăm nghìn! Hai vé là năm chăm!

-Ủa? 245+245 =490 mà!

-Tiền bo đó!

-Chứ hông phải hồi nhỏ học toán, bà cô bị té đìa rồi hông học đó hả?

-Mấy người thì có! Mà bây giờ thì: Móc ra!!!

-Giống ăn cướp quá vậy! Từ từ!

-Nhanh lên, không mau ta khứa cổ mày đó! À, hông dám đâu! Anh Huy vào hấy là ổng hém chít lun!

-Nè! 490, ở đó tào lao!

-Hi, trưa về đi uống nước nha!

-Uhm!
…………………………………….

Trưa về…

-Ui, vợ anh về đó à?

-Hi, Anh về sớm nhỉ?

-Không, tại em về trễ đó! Hôm nay bận à?

-À, hồi nảy em đi uống nước với Trinh!

-Uhm, em đói chưa? Anh vào dọn cơm ra nha!

-Uhm, vậy anh dọn ra trước đi!

-Em cũng đi tắm cho thoải mái!

-Uhm.

Tắm xong, tui bước ra thì đồ ăn đã được dọn ra sẵn trên bàn!

-Hi, trông ngon quá há!

-Anh nấu đó! Em thử đi!

-Uhm.

-Em ơi!

-Gì?

-Hồi nảy Ngọc qua nhà mình!

-Có gì không anh?-Tui ngẩng lên nhìn Huy.

-Ngọc mời chúng ta qua ăn tiệc.

-Tiệc gì? Anh đi không?

-Tiệc tân gia, anh nghe Ngọc nói vậy! Anh cũng không biết mình nên đi không nữa! Anh muốn hỏi ý em!

-Ummm…Anh muốn đi không?

-Anh không biêt nữa! Bởi vậy anh mới ý em! Hi, vợ cho anh đi không?

-Thôi, dù gì cũng là người quen nên anh cũng phải qua!

-Nếu anh đi anh cũng muốn em đi nữa! Em đi không?

-Em và chị ấy có quen gì đâu!

-Thì em là vợ anh, anh là bạn của Ngọc, thì vợ anh cũng quen với Ngọc mà! Đi đi mà! Anh không thích đi một mình đầu! Đi nha!

-Uhm, cũng được.-Thực ra tui cũng không muốn đi cho lắm!-Chừng nào hả anh!

-Chiều nay!

-Sớm vậy! Anh chuẩn bị chưa?

-Chưa! Anh hỏi ý vợ coi vợ cho đi không rồi anh mới đi mà!

-Hi, ngoan quá há!

Chiều đó, tui và anh cũng đến nhà Ngọc. Ở đây cũng khá đông người! Khi chúng tui đến thì cũng chỉ còn một bàn trống!

-Hai người cũng đến rồi đó ư?

-Uhm, anh và Thịnh tới hơi trễ do bận việc.

-Hi, không sao đâu anh! Hai người đến em mừng rồi!

-Hi, bạn chị cũng nhiều đó chứ! Chị ở một mình à?

-Uhm, chị cũng ở một mình! Nếu hai người thích dọn qua ở chung cũng được mà!

-Không đâu! Em và Huy ở đó được mà!

Hi, em vẫn vậy! Lỡ anh Huy chịu thì sao? Đúng không anh?

-Thôi, ở đây không tiện cho lắm!

-Hi,giỡn với mấy người thôi! Cùng uống một ly nào?

-Thôi, bọn anh không uống đâu!

-Thôi, uống một ly đi! Ngày vui mà!

-Uhm, vậy cũng được! Chỉ một ly thôi đó!

-Hi, còn em nè! Uống đi!

-Thôi, Thịnh uống không được đâu, để anh uống thế cho!

-Thôi, em uống cũng được mà!-Tui cầm lý đó và uống. Khó uống quá! Từ cử chỉ tới hành động hôm nay của Ngọc, tui cảm thấy cái gì đó hơi khó chịu và linh tính cho thấy có chuyện gì đó không ổn!

-Thôi, em đừng ép Thịnh, anh uống thế cho!

-Ngày vui mà, em uống cho! Không sao đâu anh!-Hành động của tui cũng khiến Huy hơi bất ngờ vì từ trước tới nay, tui đâu có thích uống đâu!

-Vậy hai người uống nhiều vào!

-Uhm…

-Zô…

Chúng tui vừa uống vừa nói chuyện! Nhưng uống hoài cũng say mà! Huống hồ tửu rượu của tui lại kém nữa! Đầu óc quay cuồng! Chóng mặt nữa!

-Em say rồi, hay anh đưa em về!

-Không sao, thôi…uống… hức…đi!...Hức…em không…hức…sao mà!

-Thôi, hai người say rồi, em đưa về cho!

-Thôi,…mình về đi em!

Ngọc dìu anh, còn một người con trai khác thì dìu tui! Mắc ói quá đi!...
Trong lúc say say, xỉn xỉn, tui cũng thấy anh say như tui mà! Mệt quá! Hình như về đến nhà thì tui không còn biêt gì nữa! Chỉ biết cánh cửa phòng tui đóng rầm lại do tên dắt tui.

Lúc này, tui cảm thấy cái gì đó thật nặng đè lên người. Bây giờ, trong tâm trí tui hiện lên cảnh tui đang lùi bước và …dấp ngã. Anh quay lại, đưa tay ra…nhưng không kịp nữa rồi! Tui đã ngã xuống! Một lực gì đó đã kéo tui xuống!

-Aaaaaaaaaaa!-Tui hét lên và tỉnh dậy! Là giấc mơ!

-ÁAAAAAAAAAAAA…-Lần thét thứ hai! Trước mắt tui là một tên đàn ông!

-A, ra khỏi phòng tui! Ra mau!-Tui kéo tấm chăn che người lại! Trong khi đó, chiếc áo của tui đẽ bị xé toạc ra! Còn người hắn thì đang thiếu vải!

-Này, em làm gì mà la dữ vậy, anh vẫn chưa làm gì em mà! Em thơm thật đó!

-Đồ ác độc! Đi đi! Ra mau!

-Không ra, anh vẫn chưa làm việc chính mà em! Chìu anh đi!

-Không! Tui la lên đó! Ra! Cút ngay!

-Không! Anh chưa thưởng thức em xong mà! Em yêu!

-Ra mau! Anh HUY ơi cứu em!

-“Bốp”!

-Thằng đó ngủ ở phòng bên với Ngọc rồi! Đừng mà kêu nó nữa! Có anh này!

-Ra, tránh xa ra người tui!-Tui lấy tay ôm đầu lại như không muốn nghe gì thêm và hét lên!

-Em không tin à?

-Ra mau!

Hắn chồm và đè lên người tui…

-Em thật dễ thương! Để anh khám phá hết em đi!

Nói xong, hằn hôn lấy tui một cách thật “điên”.Hình như môi hắn đã bị tui cắn đến chảy máu!

-Em được lắm!

-“Bốp”!-Cái tát thứ hai từ hắn! Kế đó, hắn vẫn cứ hôn dần xuống ngực tui.

Tui vớ tay lên tủ cạnh giường như tìm kiếm một cái gì đó.

-Buông tao ra, nêu không, ở đây có án mạng đó!-Tay tui nắm thật chặc cái kéo mà tui mới vớ lấy trên tủ.

-Từ từ nào cưng!

-Đi ra!

-Phan đã nào!

-Ra! Mau lên!

Hắn lấy đồ rồi mở cửa và bước ra!-Mẹ nó!- Những lời nói thật…từ hắn thốt lên!

Tui chạy lại, khóa ngay cửa phòng rồi quỵ xuống! Nước mắt tui lại tuông ra! Nhưng hắn vẫn chưa làm gì tui ngoài việc hắn hôn! Nhưng thân thể này tui đã gời cho anh cơ mà! Tui thật tệ! Nước mắt lại giàn giụa! Chỉ có việc giữ thân cũng làm không xong nữa! Lúc nảy, tui có nghe hắn nói anh ở phòng bên! Tui phải chạy qua xem! Cố gắng thay chiếc áo khác, tui mở cửa phòng để “kiếm” anh!

-“Cạch…”

Một cảnh tượng khủng khiếp “đập” vào mắt tui! Trên giường, anh đang ngủ với chị ta! Trời! Tui không tin nổi vào mắt mình! Sao…sao anh lại làm như thế! Chả lẽ chuốc cho tui say rồi…! Không! Không thể như vậy được! Tui đóng rầm cửa lại! Tựa trên bức tường cạnh cửa mà khóc! Hình như tiếng đóng cửa lúc nảy đã khiến anh “thức giấc”!... Tiếng cãi nhau giữa hai người đó có vẻ rất lớn! Nhưng ngoài đây, tui vẫn cứ khóc!

-Em…em tin anh! Anh…-Anh mở cửa ra một cách bất ngờ…

-“Bốp”!-Cái tát “nháng lửa” từ tay tui vào mặt anh! Tui cố chạy nhanh xuống cầu thang và chạy ra ngoài! Anh cũng cố chạy theo!

-Thịnh! Em tin anh!

Tui vẫn cố chạy thật nhanh! Có lẽ lúc vừa rồi, tui tát anhmột cái rất đau! Tay tui bây giờ cũng đang rát lên! Sức tui yếu dần nhưng vẫn cố chạy!

-Thịnh, em dừng lại!-Một giọng nói cứng rắn từ phía sau!

Tui không hiều tại sao bàn chân tôi lại khựng lại trong lúc đó chứ! Anh nắm lấy đôi bàn tay lạnh ngắt cuả tui!

-Hãy nghe anh giải thích!

-Còn giải thích nữa à? Không phải cảnh em thấy sao?

-Hãy nghe anh giải thích đừng hét lên như vậy!

-Vì ai chứ! Tại sao anh lại dối tui! Sao lại lừa gạt tui chứ! Đúng thật, ngay từ đầu tui đã sai khi yêu anh để rồi bây giờ… Anh muốnthử cảm giác lạ à? Đem tôi ra làm trò đùa à? Tôi ghét anh!!!

Tui quay người lại chạy nhưng phía trước là sông! Một con sông!

-Em đứng ngay lại!

-Nếu anh bước tới tôi sẽ nhảy xuống!

-Đừng, anh dừng lại!

Tui quay mặc về hướng sông. Phải làm sao bây giờ? Tui cất lên giọng thật dịu vì tui muốn đây là lời nói cuối cùng anh nghe từ tui!

-Anh à, mình chia tay đi!

-Không, sao em lại nói vậy? Anh yêu em mà!

-Tạm biệt anh! Em yêu anh!

-“Ùmm…”-Tui đã nhảy xuống sông!

Nước đã bao trùm lấy tui! Khó thở quá! Tui bắt đầu ngạt đi! Những bong bóng yếu ớt nỗi lên mặt nước và…VĨNH BIỆT CUỘC SỐNG!


::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::

:leaf3:Thực ra em cũng không biết viết như thế nào để diễn tả rõ chap này! Có những chỗ em bỏ qua luôn ấy! Em cũng thấy em viết phần này hơi "hấp tấp" [nhanh đó] thiệt! Mọi người hiểu và thông cảm cho em nhiều nhá! Kan_boy9x 18-01-2011, 12:38 AM ghét nhất bánh bèo..............haiz..... green_97 18-01-2011, 05:45 PM Tui đang ở đâu thế nhỉ? Trên một bãi cỏ, cạnh đó có một gốc cây lớn! À, đúng rồi, cái cây mà vào ngày Noel năm trước chúng tui ngồi đây mà! Bầu trời thì trong xanh! Cỏ xung quanh thì rất đẹp, màu ngọc và có vài giọt sượng sớm điểm tô thêm. Thật lung linh và huyền ảo!

Ngồi tựa xuống gốc cây, tui cố gắng nghĩ về những chuyện xảy ra trước đó! Nhưng dường như là không thể! Tui không hiểu tại tui lại đến đây nữa! À, nhớ ra được một chút, tui và anh chạy đến bờ sông sau chuyện đó, nhưng sao tui lại ở đây! Một chiếc lá vàng rơi xuống! Không biết giờ này anh đang làm gì nhỉ? Chắc đang đi học. Không biết anh có ăn sáng chưa nữa?...

Một cơn gió nhẹ nhàng lướt qua mang cái không khí lạnh lẽo! Tui co người lại! Không biết anh có còn yêu tui không? Không lẽ anh lại đùa giỡn với tình yêu của tui không? Chắc có lẽ là không! Nhưng…cũng có lẽ là vậy. Do sự ham muốn của bản thân ư? Do sự nông nỗi của tuổi học trò! Ôi! Tuithật dại khờ làm sao ấy! Những câu chuyện mà tui đã đọc, nó bảo rằng: tình yêu tuổi học trò sẽ không bền chắc đâu! Khi đó, ta chưa đủ chính chắn để yêu! Nhưng tui đã không tin! Tui đã cãi lại nó để bây giờ… Thật ngốc!

Không khí quanh đây lại lạnh hơn! Nó làm tui cảm thấy cô đơn, nhớ đến những ngày tháng bên anh! Nụ cười ấy đã sưởi ấm trái tim lạnh lẽo này! Hành động của anh làm nó tràng đầy sức sống! Nhưng… Tại sao anh lại làm như vậy đối với tui chứ! Anh lừa dối tui! Nhưng bản thân tui… Ôi! Cũng khác gì anh! Chỉ khác chỗ là tui giữ được bản thân thôi! Nhưng tui cũng đâu xứng đáng để trách móc anh chứ! Đúng là… Nước mắt tui lại rơi lã chã!...

À, còn Ngọc! Bây giờ tui mới nhận ra “ý tốt” của chị ta! Nhưng có khi nào mọi chuyện do chị ta sắp đặt không chứ! Mọi chuyện, mọi chuyện… Không lẽ chỉ để “tách” chúng tui ra mà chị ta phải làm như thế…! Cũng đúng! Nếu anh chấp nhận chị ta thì cũng tui cũng đã không nghe những tiếng cãi… Anh cũng đã say rồi! Có lẽ tutrách lầm anh ư!? Anh… Đúng! Tình yêu là phải tin tưởng nhau chứ! Nhưng bây giờ… quá trễ rồi! Tui không biết anh ở đâu! Tui yêu anh! Chắc anh sẽ không lừa tôi đâu! Yêu anh!

Mong tui sẽ cố vượt qua cảnh này không! Phải tìm anh thôi! Tui ngồi dậy, quay qua! Trời! Một cảnh khủng khiếp! Anh ngồi đó, đang khóc và đang quỳ trước…một cái mộ! Và trên đó là hình của… của tui! Không! Tui đang đứng đây cơ mà! Không! Không thể!

-Anh! Anh Huy!

Anh chỉ cứ lặng lẽ ngồi khóc!

-Anh không nghe em nói gì ư?

-…

-Anh… Sao anh lại khóc! Chã lẽ em đã chết rồi ư? Em ở đây cơ mà!

-…

-Anh không nghe gì ư? Hả?

Tui gào lên! Tui ngồi xuống, nắm lấy tay anh nhưng sao… sao lại không nắm được! Tui cố gắng lay động lấy anh! Chã lẽ tui đã…đã chết ư? Không thể là như thế! À, tui hiểu rồi! Tui đã nhảy xuống sông cơ mà! Thì ra… Tui lại thật ngốc và nông nỗi! Không thể!

-Khôngggggg…

Tui chợt mở mắt ra! Những giọt mồ hôi làm ướt đẫm phần trán! Tui vẫn chưa bàng hoàng hết những gì đã xảy ra! Thật kinh khủng! Mọi thứ xung quanh tui là bốn bức tường trắng trong một căn phòng và tui đang nằm trên một chiếc giường! Đó là những gì tui thấy được! Và chính lúc này, tui mới nhận ra: tui đang ở trong bệnh viện! Nó cũng đồng nghĩa với việc tui còn sống! Ôi! Lúc nảy chỉ là một giấc mơ, một ác mộng! Nhưng bây giờ tui cũng đã trờ về thế giới thực rồi!

Ngay lúc đó, cạnh tay tui là một chàng trai đang cuối mặt xuống, hình như đang ngủ nhưng tay vẫn còn nắm lấy tay tui! Một mái tóc thật quen thuộc! Thì ra là anh! Anh Huy! Tui thở dài, rõ thành tiếng. Tui không hiểu tại sao tui lại làm vậy! Nhưng tui cũng mới biết một điều: anh đã nhảy xuống sông cứu tui!

Tui khẽ cử động tay cố làm hiệu để anh tỉnh dậy!

-Aaa…anhhh àaa!-Giọng tui thều thào!

-Em…em tỉnh dậy rồi ư?-Anh ngồi dậy, ôm chầm lấy tui mà khóc!

Tui gật đầu và cố mỉm một nụ cười cho anh xem.

-Em đã tỉnh dậy rồi đó ư? Anh yêu em nhiều lắm! Sao em lại làm điều dại dột như vậy? Em không nghĩ anh yêu em biết nhường nào ư? Hãy tin anh đi! Anh mãi mãi yêu em mà! Em đừng làm anh sợ lần nữa nha! Anh...

-Ngốc… quáaa… đi…!-Tui cắt ngang lời anh bằng một giọng khàn khàn.- Không phải em đã tỉnh dậy rồi sao?

-Em khát nước phải không? Để anh lấy nước cho…-Anh nhẹ buông tui ra, bước qua bàn, lấy nước cho tui.- Đây này! Em uống đi!

-Uhm…- Tui uống xong, đưa lại ly nước cho anh.- Đang cố kể lể với em đó hả?

-Không đâu! Em tỉnh dậy, anh mừng rồi! Anh yêu em nhiều lắm!

-Hi, em biết rồi ngốc ạ!

-Em đỡ mệt chưa?

-Uhm, đỡ rồi!

-Em đói chưa? Để anh mua cháo cho!

-Uhm, em cũng hơi đói!...À, mà em ngủ bao lâu rồi!

-Hi, mới một ngày thôi!

-Cũng lâu quá! Bác sĩ có nói gì không?

-Bác sĩ nói em kịp thời cứu chữa nên không sao! Lúc em nhảy sông ấy! Đầu va phải gốc cây cắm ở dưới nên đầu em bị chảy máu nhưng kịp thời cầm nên cũng không sao!

-Uhm.

-Thôi, vậy em ở đây được không? Anh đi mua đồ ăn!

-Uhm, cũng được!

-Anh đi nha!

Một cảm giác cô đơn khó tả lại bao trùm lấy tui! Căn phòng với bốn bức tường! Không biết giờ này, Ngọc ra sao nữa! Đau đầu quá! Không nghĩ nữa! Tui lấy tay mình xoa nhẹ phần thái dương cho bớt đau đầu rồi nhắm mắt… green_97 19-01-2011, 07:35 AM -“Cạch…”!-Tiếng mở cửa làm tui giật mình, tỉnh dậy!

-Anh về rồi à?

-Uhm, anh mua cháo cho em nè! Còn trái cây nữa! Em ăn trước nha!

-Uà!

-Hi, để anh đút cho nè!

-Thôi, để em tự làm cũng được mà!

-Thôi! Em mệt lắm, để anh đút cho! Nè, vợ ăn đi!

-Chắc anh lo cho em lắm phải không?

-Hi, không có gì mà! Biết anh lo thì ăn nhiều nhiều nà!

-Uhm, sao em thấy anh như ốm vậy? Không ăn à?

-Hi, có mà! Em đừng lo!

-Đôi mắt anh lại thâm nữa! Thức đêm phải không?

-Anh đã nói anh không sao mà! Em ăn thêm nè!

-Uhm.

-Anh có xin phép cho em nghỉ rồi! Cũng có nhờ Trinh gởi tập cho bạn em chép rồi! Em cũng đừng lo!

-Uhm, anh nhắc em mới nhớ! Anh cũng nghỉ nữa à?

-Đâu có!

-Đừng dối em mà! Đâu phải vì em mà anh làm như vậy!

-Em này! Anh biết em lo cho anh nhưng anh không thể để em một mình trong bệnh viện!

-Uhm, mai anh đi học lại nha!

-Uhm…

-“Cạch’’!

-Chào anh và Thịnh!

-Thì ra là Nhi, Thanh, Mỵ và Trinh! Anh chào bọn em!

-Đến thăm tui đó hả?

-Hông lẽ thăm người ta! Bọn này cũng có chép bài cho ông rồi! Khỏe hông?-Mỵ cười rồi xách vỏ trái cây lên bàn, gọt ra.

-Hi, Khỏe! Cám ơn nhiều nhen! Một chầu nước nha!

-Thôi được rồi! Ráng mà giữ thân đi!-Vẫn là lời nói dịu dàng của Nhi.

-Hi!

-À, ông Huy này nè! Làm gì mà vợ ông ra thế này vậy!-Thanh cười!

-Ừ…thì…tại…

-Tại mình thôi! Đừng “đàn áp’ ảnh quá!

-Ông này! Cứ hở ra là bênh vực chồng!

-Có vợ mà cũng không lo nổi nữa! Ông thiệt quá tệ Huy à!-Trinh trách Huy.

-Uhm, cho mình xin lỗi! Tại…

-Thôi! Không có gì đâu! Thấy chồng tui hiền rồi lấn hả!

-Trời, mày có bệnh không đó!

-Hi, hông! Rồi sao?

-Thì không có gì! Tại thấy mày chìu chồng quá hà!

-Đừng thấy bạn tui hiền rồi ăn hiếp nha Anh Huy!

-Anh đâu có đâu!

-Thôi! Bọn em giỡn thôi! Anh về nhà nghỉ ngơi đi! Em thấy anh cũng mệt! Bọn này canh vợ giùm anh cho!

-Thôi, anh không sao mà!

-Mỵ nói đúng đó anh! Anh cứ về nghỉ, có gì em gọi cho!

-Ừ! Vậy…vậy anh về nha! Em ráng giữ sức khỏe!

-Vợ ông vào tay bọn này thì không sao đâu!

-Trinh này, bà nói nghe thấy ghê quá! Y chang ăn thịt người vậy!

-Hi, giỡn với ổng thôi!

-Thui thui, hôm nay mấy bà đến đây ngoài việc thăm tui có gì nữa không vậy?

-Hi, ông này hay ghê! Bọn này muốn biết nguyên nhân mà ông: ùm…bặp bặp bặp bặp…

-Hả?

-Mỵ này, bà diễn tả giống như vịt ăn vậy, bặp bặp bặp nghe giống ghê!

-Hi, nói cho vui ấy mà!

-Mấy bà muốn biết chuyện tui nhảy sông ấy à?

-Hi, đúng òi!

-Thui, tui ngại lắm!

-Bọn này cố vấn cho mà! Bạn thân của nhau mà!

-Thui, bà này! Ông hông nói thì thôi vậy!

-Hi, giỡn thui, tại tui giận ảnh!

-Vụ gì?

-Chuyện gia đình!

-Ổng lăng nhăng à?

-Gần vậy!

-Là sao?

-Gần lăng nhăng!

-Thui mệt ông quá! Kể đại ra luôn đi!

-Bọn này kín như loa phát thanh vậy! Yêntâm mà nói đi!!!

-Hi, vậy nghe nha!.............................................. ...........-Tui kể lại sự việc…



-Thôi, ông cũng đừng buồn, bọn này lun kề vai sát cánh mà!

-Nói nghe như vợ chồng vậy! Ghê quá Nhi ơi! Nghe Trinh nói nè! Mọi chuyện là do Ngọc bày ra chứ Huy không như vậy đâu!

-Uhm, ông ấy cũng tội nghiệp, đừng giận ổng nha!

-Tui thì không giận nhưng tui cảm thấy mình không xứng đáng với anh!

-Ông cũng đừng nghĩ như vậy! Chỉ là Hôn thôi! Không sao đâu!

-Sao bà biết chứ! Hôn cũng gọi là… Mà thôi! Thịnh cũng hông nên nghĩ vậy! Chỉ dằn vặt mình thêm thôi!

-Uhm.

-Ăn quýt nè! Tao lột cả dĩa luôn! Hi, Thịnh ăn nhiều vào!

-Hi, biết rồi! Ăn mấy bà! Nói chuyện mỏi miệng quá!

-Hi!

Cả bọn cùng nhau nói chuyện. Chuyện trường, chuyện lớp, chuyện làng, chuyện xã, chuyền tùm lum…[Hihi, hơi nhiều chuyện!] Nói hơn ba tiếng đồng hồ!... depqua268 19-01-2011, 09:01 AM mot cai tem dc boc ra boi minh roi!!! ban oi mih doc truyen cua ban khong sot trang nao.rat hay va co chut cam dong day.:hk05::leaf15:co gang va tiep tuc mang den cho moi nguoi nhiu deu moi me khi doc truyen cua ban nha. green_97 19-01-2011, 05:07 PM -“Cạch…’’-Anh mở cửa.

-Hi, chào bọn em!

-Hi, chào anh!

-Ừ, anh tưởng em ờ đây một mình nên tới!

-Anh cứ yên tâm, có gì là điện cho anh rồi! Bọn này canh vợ anh hay lắm!

-Bây giờ, anh đi về nhà, đem mùng, mền, chiếu, gối vô với vợ đi!

-Hi, con này!

-Nói thiệt đó! Nó chờ!

-Thôi, bậy quá đi! Ghẹo chồng người ta, người ta chưởi bây giờ!

-Mấy người vu oan cho tui không hà!

-Thui, cũng hơi trễ rồi, chắc bọn này phải về! Sợ nhà la!

-Ừ, mày không nói tao cũng hổng biết! Trễ rồi bây ơi!

-Ừ, vậy “tập đoàn tám” xin về! Trả lại vợ cho anh đó! Bọn này về nha!

-Uhm, về vui vẻ nhá!

-Em đói không?

-Thôi, em không đói, hồi nảy ăn trái cây quá trời luôn!

-Hi, em đỡ mệt chưa?

-Đở rồi. Anh ăn chưa?

-Hi, chưa!

-Sao không ăn!

-Hi, anh định vào ăn với em luôn! Nếu em không đói thì hồi ăn vậy!

-Uhm! Anh có biết chừng nào em xuất viện vậy!

-Hi, sáng mai là được!

-Sớm vậy ư?

-Uhm, không vui hả?

-Không! Em vui mà! Anh đói chưa?

-Hồi nảy anh có ăn rồi!

-Vậy thì giờ em tự ăn!

-Nhưng giờ anh muốn ăn với em được không?

-Ăn rồi mà!

-Thì ăn chung với em được hông?

-Hi, nếu muốn!

-Hi, vậy anh đút cho!

-Uhm!



-Tối nay anh về à?

-Không! Anh nói sẽ không để cưng ở đây một mình rồi mà!

-Vậy ở đây ngủ ở đâu vậy?

-Hi, hôm trước thì nằm canh em, ngủ gục luôn, chắc hôm nay thì khác, anh không canh em nữa, chắc cái giường này đủ cho cả hai!

-Hả? Ngủ chung à?

-Tùy em! Nếu thấy không thể thì anh sẽ kiếm chỗ khác mà! Luôn ưu tiên cho vợ!

-Thôi, ngủ chung cũng được!

-Phiền em không!?

-Không sao!

-Hi, ăn no chưa?

-Rồi!

-Vậy giờ làm gì?

-Nói chuyện!

-Vợ anh nói chuyện không mệt hả?

-Giờ anh nói không?.... Không nói thì thui!

-Nói! Anh nói! Em nói trước đi!

-À, cũng được! Anh có yêu một người nào đó trước em chưa?

-Có!

-Ai vậy?

-Ba mẹ!

-Trời, ý em là người khác, không phải người thân ấy!

-Hi, giỡn với em vậy thôi! Em là người đầu tiên!

-Xạo quá!

-Hihihi…

-Nếu một mai em rời xa anh, anh sẽ làm gì?

-Đi kiếm em!

-Nếu em không còn sống!

-Sao em lại hỏi vậy?

-Thì cứ trả lời!

-Mmm…mm… Anh nghĩ anh đau khổ đến chết! Túm lại là chết theo em!

-Ngốc quá!

-Hi, vậy tới anh hỏi nha!

-Cứ hỏi!

-Nếu một mai anh chết! Em sẽ làm gì?

-Nếu một mai anh chết! Em sẽ là người đưa mở quan tài anh!

-Ủa? Làm gì?

-Cho ruồi bu! Hihi!

-Hả? Sao ác thế!

-Giỡn thui! Em sẽ khóc, khóc thật nhiều!

-Sau đó!

-Đi kiếm Seme mới!

-Hả?

-Tin hông?

-Hông!

-Chứ anh muốn ra sao?

-Hông muốn sao hết!

-Hi, giỡn với anh cho vui ấy mà! Sao mặt nghiêm thế! Em sẽ die theo anh luôn! Chịu hông!

-Không! Em đừng làm vậy!

-Chứ làm sao? Anh die theo em thì em cũng die theo anh! Hi! Công bằng!

-Anh hông muốn như thế đâu!-Anh hơi nghiêm mặt.

-Chứ muốn sao?

-Muốn em ở mãi với anh!

-Anh có chấp nhận em hông?

-Hông lẽ không?

-Nếu em bị xâm phạm rồi thì sao?

-Vẫn thế! Luôn luôn và vĩnh viễn yêu em!Anh biết chuyện đó rồi!

-Sao biết!

-Chồng em không lẽ hông biết em!

-Hi, chồng hay quá!

-Qúa khen, quá khen!

-Hứ, mới khen mà làm thấy ơn hông!

-Em này?

-Gì?

-Em sẽ yêu anh chứ!

-Uhm!

-Chấp nhận anh hông?

-Uhm! Chấp nhận! Ủa, mà sao câu nào anh nói hình như trước đó em nói rồi mà!

-Anh đâu biết nói gì nữa!

-Kiếm chuyện gì đi!

-Có rồi!

-Cái gì dạ?

-Ngủ!

-Trời!

-Nói xong rồi thì … ngủ!

-Uhm, ngủ thì ngủ!


…………………………… greyson.94 19-01-2011, 06:40 PM Lâu quá mới onl, dạo này "làm ăn" khách khứa cũng đông ý chứ nhỉ ? ^^!!! depqua268 20-01-2011, 01:42 AM Tac gia oi cho a hoi truyen nay co hoan thanh truoc tet dc ko vaj?vj con ko lau nua la den tet ruj.tet den nhju vjec lam ko theo doj thuog dc nen mog e se boss gap rut dum va hoan thanh truoc tet nay nha. green_97 20-01-2011, 08:29 AM Tac gia oi cho a hoi truyen nay co hoan thanh truoc tet dc ko vaj?vj con ko lau nua la den tet ruj.tet den nhju vjec lam ko theo doj thuog dc nen mog e se boss gap rut dum va hoan thanh truoc tet nay nha.

:leaf3:Hi! Em cũng hông biết kết thúc sớm được không nữa! Nhưng em sẽ cố gắng hoàn thành Tết! green_97 20-01-2011, 09:39 AM -Anh ơi mấy giờ rồi!-Tu hỏi anh trong khi con mắt vẫn còn nhắm!

-…

-Nè!-Tui quơ tay qua thì không thấy anh!-Mới sáng sớm không biết đâu rồi nữa!

Tui nằm ngủ tiếp!

-Em ơi, dậy nè! Sáng rồi!

-Ủa? Nãy giờ anh đi đâu vậy? Làm thủ tục cho em! Sẵn tiện anh có mua đồ ăn sáng nữa!

-Uhm.

-Em dậy rửa mặt đi!

-Uhm…



-Sáng ra mệt quá!

-Vậy ăn sáng đi! Anh làm sẵn rồi nè!

-Anh ăn luôn!

-Không! Anh ăn rồi!

-Chừng nào em về vậy?

-Chờ bác sĩ tới rồi về luôn!

-Vậy mấy giờ?

-Khoảng 8h00.

-Uhm…

Cuối cùng, Bác sĩ đã đến! Ông ta đến sơm hơn 5 phút! Anh và ổng nói cái gì đó! Chắc là dặn dò! Thôi, phải đi về!...

Tới nhà, tui ngồi bệt xuống chiếc ghế salon, anh rót một ly nước, đem ra cho tui…
-Tối nay mình sẽ dọn đồ để đi chơi em há!

-Em có dọn rồi! Ừ, dọn lại cũng được!

-Em biết chừng nào đi không?

-Em nghe Trinh nói khoảng năm ngày nữa!

-Uhm…Chắc bữa đó vui lắm!

-Em nghe Trinh nói đi đợt này chỉ có hai lớp thôi! Tại hai lớp này cùng nhau tổ chức mà!

-Hi, càng ít người! Lớp em thấy nữ nhiều quá!

-Cấm nhìn người khác đó! Lớp kia thì nhóc trai!

-Hi, trai nhiều, anh hơi lo đây!

-Hi, “xàm” quá! Em không để ý mấy thằng đó đâu!

-Anh biết em mà!

-Chiều rồi, nấu ăn thôi anh ơi!

-Em thích gì nè? Anh đi chợ rồi mua luôn!

-Đi chợ à? Nhà mình hết đồ ăn hả?

-Anh muốn mua thêm một vài thứ thôi, em ở nhà nghỉ ngơi nha!

-Anh đi, nhớ về mau đó!

-Hi, anh biết rồi!


Thế là một ngày cũng trôi qua. “Tình yêu của tui và anh lại thêm được một ngày!” Tui không hiểu tại sao mình lại nghĩ thế nữa! Chắc do hổm rày bị bệnh nên nghĩ vẫn, nghĩ vơ… green_97 20-01-2011, 09:40 AM Thời gian cũng trôi qua, cũng đến ngày mà chúng tui đi chơi! Vũng Tàu! Tối đó, chúng tui cùng nhau ngủ thật sớm để sáng còn thức dậy sớm nữa! Mới hai giờ sáng, chúng tui đã thức dậy! Cùng nhau làm vệ sinh cá nhân! Mới có bốn giờ mấy đứa bạn tui đã gõ cửa bấm chuông rồi! Năm giờ mới khởi hành mà đi sớm quá!

-Này, hai vợ chồng làm gì trong đây là lâu quá vậy?

-Hi, tại bọn anh trễ! Hi, mấy em vô nhà!

-Uhm, hai vợ chồng nhà ngươi chuẩn bị cũng xong hết rồii há!

-Uhm, hai vợ chồng nhà ta chuẩn bị sớm rồi, ai như bọn ngươi!

-Hi, bọn này sao?

-Đến đây làm gì vậy?

-Thì rủ mấy người ra trường nè!

-Có sớm quá không?

-Hi, giờ đi được rồi! Đi sớm, khởi hành sớm!

-Uhm, vậy bọn em chờ anh vào lấy đồ!

-Uhm, hai vợ chồng sớm nha! Vào trong đó thì nhớ ra liền đó! Hihi!

-Bà này! Kỳ ghê!

Chúng tui đi xe tới trường rồi gởi! Kế tiếp là ngồi đập muỗi chờ cô với thầy vào! Hi, rồi đứng điểm danh! Tới bốn giờ bốn mươi mấy cũng xong!

-A, xe tới rồi kìa bọn bây!-Tiếng mấy đứa hốn nháu!

Cả bầy vịt 98 con vào ba chiếc xe! Tui, anh và bọn Trinh, Mỵ, Thanh, Nhi đi xe một! Cả bọn đăng ký cùng một lượt mà! Còn tối, cảnh cũng không có gì rõ nên tui chỉ ngồi tựa vào anh!

-Em dựa vào anh nghỉ đi! Cũng còn lâu mới tới mà!

-Uhm!

-Em đói chưa?

-Chưa, hồi nảy em có ăn rồi! Hi!

-Hai đứa này, tao thấy kỳ kỳ quá!-Con Trinh ngồi ghế bên dãy kia nói với con Mỵ!

-A há! Nhắc hai ảnh là nơi công cộng đi mày!

-Ê, cặp tìn nhan kia! Ấp ấp ủ ủ giữa ban ngày! Ở đây là nơi công cộng nha!

-Con Trinh này, chỗ người ta đang “tê tê” [tỏ tình ấy], bọn bây làm vậy kỳ quá đi!

Con Trinh dựa vào con Mỵ, diễn lại cảnh chúng tui vừa rồi!

-Em yêu! Dựa vào anh đi này! Còn lâu mới tới, dựa đi em!

-Ừ, em nghe rồi anh! Thương anh quá đi!

-Em đói chưa! Anh đút cho! Hả ra nè!

-Măm măm!

-Này, mấy bà diễn đủ chưa?-Tui chống tay lên cửa nhìn qua, hỏi!

-Thì, mấy người làm sao, tui làm vậy! Đúng không Mỵ!

-Tui nhớ bọn tui đâu có làm thấy ớn như mấy người! Ghê quá!

-Thui, hông cãi nữa! Anh Huy à, anh nên về nhà đóng cửa to nhỏ bảo vợ anh! Day nó đi, nó kì quá! Hihiihi!

-Uhm, mai một anh dạy!

-Sao không tối nay hả anh?

Cả bọn cười rần lên khiến bà cô ngồi phía trên nhìn xuống!

-Bọn em làm gì mà nhoi um lên thế! Giữ trật tự đi nào!

Bả mới quay lên, con Trinh nhau nhảu:

-Bọn bay nàm hì mà loi um nên hế!-Vừa nói, nó vừa chỉ chỉ, quơ quơ cái tay trông đến là cười ngay! Bà cô quay xuống, lườm nó một cái! Cả bọn lại cười phá lên! depqua268 20-01-2011, 04:03 PM Chao e! Cho a hoj nay truoc nha.tu cai ngay thang nhok nhay xuong song dinh tu tu ma bi cay dam vao dau ruj phaj nhap vien.den luc binh phuc thi a nghi nhok ay da bi benh gi nang lam phai khong?vi nguoi nhok ay yeu han di va met moi nhieu hon.hy vong khi truyen ket thuc se la 1 cai ket thuc co hau va day cam dong.tac gia ah!trog trang nay e boss ngan woa lam anh va moj nguoi trong dai gia dinh taoxanh.net doc chua da con mat gi het da het mat tieu ruj.sau nay e co gang boss truyen dai dai ti cho moi nguoi doc nha.dung ngan qua.chuc nhok tac gia thanh cong. green_97 20-01-2011, 08:08 PM Tui khẽ nhìn ra cửa! Mặt trời hé lên! Một màu hồng xen lẫn một chút đỏ nhô lên, những ánh vàng quanh nó chiếu sáng lên… Thật lung linh huyền ảo!

-Anh nhìn kìa!

-Hi, em thích không?

-Thích! Anh lấy cho em à?

-Uhm! Mình chụp lại nha em!

-Hi!

-Thôi đi hai anh! Làm gì mà gúm thế!

-Mày làm gì mà chọc người ta hoài vậy! Không có thằng Hoàng đi theo rồi buồn hả?

-Mày làm gì móc tao hoài hà! Giỡn cho vui ấy mà! Bây giờ buồn ngủ quá! Hazziii…

-Ngủ đi mày! Con gái con lứa, không biết giữ nết!

-Chắc mày hơn tao! Quay lên kìa, bả nhìn!

-Uhm!

Tui và anh không nói gì, chỉ nhìn bọn nó cười! Tui dựa vào anh! Rồi nhắm mắt chút! Anh cũng nghiêng đầu qua rồi vòng tay lên eo tui mà ngủ! Hơi thở anh ấm áp thật! Không ian xung quanh như tĩnh lặng!...

-Hết pin hả bây? Sao im quá vậy… -Giọng con Mỵ phá vớ không khí tĩnh lặng!

-Đi mua pin đi con! Mua luôn cái bình Ac-quy! Gim vào mõ mày! Mệt quá! Ráng giữ sức đi tắm biển nha con!

Tui chỉ cười khì!

-Làm gì mà cười! Cười với chồng ngươi kìa! Bo-xì mấy người luôn! Về chơi với chồng đi! Hihi!

-Làm gì mà giận nó! Nó vô tội! Có giận mày giận cái bà cao cao mặc đồ đỏ ngồi canh anh tài xế kìa! Tóc bả quắn quắn như sợi mì ăn liền vậy! Rắc thêm chút muối tiêu, ớt sừng trâu! Ui, không kể nữa! Nhìn bả tao muốn lấymấy trái ổi, gọt ra, chấm lên đầu bả! Chắc ngon lắm!

-Uhm, ăn với mỏ máu mà sao không ngon! Ê, thằng kia! Sao hôm nay ít nói vậy! Bo-xì bọn này hả?

-Đâu có! Tao dành dụm sức đẩ re biển la cho dữ!

-Hi! Thằng này âm mưu quá! Thôi, nằm ngủ với chồng mày đi!

-Con này, mày ghẹo ổng hoài!

-Hi, cho vui ấy mà!

-Ngủ đi mày!

-Biết rồi! Mà lạnh quá!

-Mày lên ăn chùm ớt trên đầu bà đó cho ấm bụng!

-Thôi, tao cắn vô một cái, không biết con đường về không!

-Đừng thấy tui không nói làm tới nhen!-Tiếng bà cô vọng xuống!

-Là bả!

-Thui thui, ngủ!

Tui cười khi một tiếng rồi vùi đầu vào ngực anh! Những tia nắng sáng xuyên qua cửa kính, rọi vào mặt! Nó làm tui tỉnh giấc! Sáng rồi sao? Tui ngước lên nhìn anh! Anh đã thức dậy từ hồi nào ấy! Anh ngước xuống nhìn rồi mỉm cười! Anh ôm tui thật chặc vào lòng!

-Anh dậy hồi nào mà không kêu em dậy!

-Cũng mới đây thôi! Hi! Anh muốn để em ngủ lâu hơn để hồi ra giỡn cho dữ!

-Hi! Anh nè!-Tui gõ nhẹ vào ngực anh!

-Hi!

-Hai người vui ghê!

-Hi! Ráng kiếm chồng đi con!

-Hi! Thấy hai vợ chồng chướng mắt quá!

-Kệ bọn tui!

-Hi! Anh Huy! Đấm bóp cho nó đi!

-Uả Mỵ! Tao thấy mày nói chuyện sao lãng quá vậy!

-Hi! Tại tao thấy ổng còn thiếu cái đó nữa thôi!

-Vậy là chọc tức bọn tui hả?

-Đâu có! Để bọn này làm thử cho coi nha! Trinh!

-Gì vậy?

-Anh à!-Mỵ nhẹ giọng, đổi bằng một giọng ngọt thiệt là ngọt!

-Hihihiii! Gì cưng! Yêu nà!

-Anh yêu ơi em mỏi quá hà!-Mỵ cố kéo dài chữ “mỏi”.

-Trời, em hihihi mỏi hả? Ở đâu vậy?

-Tay nè anh!

-Trùi ui! Bàn tay em mỏi hết rồi nè! Để anh đấm cho nha!

-Nhẹ thôi anh! Yêu!

-Anh! Em mỏi mõ rùi! Ý lộn, mỏi cổ nè!

-Dừng! Dừng ngay! Bọn bây làm thấy gúm quá!-Con Nhi quay xuống!

-Hi! Để nó làm đi! Bọn nó mỏi “mỏ” thiệt rồi đó!

-Hi! Làm gì mà dữ vậy! Hông cám ơn thì thôi!

-Hi! Vậy cám ơn!

-Anh Huy nè! Sao nảy giờ không nói gì hết vậy!

-Hi! Nghe em nói được rồi!

-Hi! Hồi nảy giờ bọn em lấn nước phải hông!

-Chứ còn gì nữa! Tao muốn ngủ cũng không yên nữa!-Con Thanh chồm xuống!

-Ui! Con này đang yên hơi lặng tiếng tự nhiên nhoi lên! Hết hồn!

-Thôi! Bọn bây nói nhiều thiệt! Coi chừng bả chưởi bây giờ! Bà đó khó chịu lắm!-Con Nhi ngồi quay ra phía sau nói chuyện!

-Ai vậy em?-Hi! Tiếng bà cô chua chát vang lên!

-Dạ! Hihi!

-Ngồi ngay lại!-Bả “thét” lên!

-Bà này như con gì mà đột ngột vậy! Ghê quá!-Con Nhi nói nhỏ.

-Thôi! Mấy đứa ơi! Gần tới rồi đó! Chuẩn bị là vừa!-Tiếng bác tài xế.

-Hoan hô!-Cả xe rần rần lên như khỉ tới giờ ăn vậy!

Cả đoàn nhốn nháo lên! Tới nơi! Sau khi cho xe vào bãi, cả đoàn xuống xe! Đứa nào thấy cũng hăng hái hết!

-Khi đến đây, các em phải lưu ý vài điều! Khoảng bốn giờ chúng ta sẽ cắm trại, bậy giờ thì các em sẽ ra tắm biển trước, đến mười giờ thì tập hợp tại chỗ này! Các em lớn rồi nên…

-Ê, hồi bọn mình đi chung nha!-Con Nhi đưa ra ý kiến trong lúc cả đoàn nhốn nháo chờ ba cô thông báo vài điều…

-Hông lẽ bọn này đi riêng! Không đi với mày, đi với ai! Ý, có rủ thì rủ hai người ấy kìa!-Mỵ chỉ tay về hướng tui và anh!-Rủ đi! Sợ hai người ấy đi riêng!

-Bà này kỳ ghê! Người ta cần tâm tình chứ! Ai như bà!

-Tui thì sao! Tui rủ lun cho!-Mỵ quay sang tui.-Này, hai người đi với ai, nếu không có gì thì đi với bạon tui nha! Hihi!

-Uhm, chứ bọn tui đi với ai!

-Ai biết được! Đó là một nơi thật xa bãi biển! Có cậy cối bao quanh, có bầu trời xanh nhạt, có tiếng chim la hét…

-Cắt! Sao mà chim la hét vậy?

-Mắt nó bị đui!

-Sao dạ?

-Thấy cảnh hai người… gúm quá!

-Dừng đi má! Má nói bậy quá!-Con Trinh vỗ vai!

-Hứ, tao nói gì mà bậy! Chưa nói gì hết mà! Ừ, túm lại hai người đi với bọn này phải không?

-Ừ!

-Bà cô tụng xong hồi kinh rùi kìa! Đi bây ơi!

-Đã quá!-Con Trinh hét lên!

-Trời thay đổi nhiệt độ đột ngột rồi đó bây ơi! Con này điên rùi! Tự nhiên hét lên!

-Con này, mày ghẹo tao hoài!

-8 giờ tắm tới 10 giờ!

Cả bọn xúm xích lấy đồ rồi ra biển! Anh thì mặc một chiếc quần short, một áo thun cổ tim xanh dương, tui thì cũng gần giống vậy, nhưng áo thì có cổ màu xanh lá! Chúng tui ra biển trước rồi ngồi “dọc” cát chờ bọn con Trinh!

-Nè, ở đây nè, mau lên đi!

-Hi, bọn tao tới trễ, tại con Thanh mắc “ngựa”!

-Hi! Mày ghẹo con Thanh hoài! Tụi mình đi thôi!

-Uhm!

-Hi, hôm nay sao không thấy anh Huy nói chuyện mà chỉ cười cười hoài! Kỳ quá ta! Hihii!

-Hi, tại…

-Đi ăn đi mấy bà, đói đói quá!

-Uhm, sao cũng được.

Cả bọn cùng nhau đi dọc đường, kiếm một quán ăn để lót dạ.

-Hi, ăn gì nè!

-Cả bọn hủ tiếu hết nha!

-Uhm…

…Cả bọn ai cũng ăn thật nhanh còn ra biển tắm nữa chứ!

-Thôi, ra rồi, tắm đi!

-Uhm, tính tiền rồi đi bây!

… depqua268 20-01-2011, 10:05 PM Trui ui charp nay that la de thuong va dang yeu qua di.co len nha nhok.a lun ung ho ne.toi roi anh chuc nhok ngu ngon. green_97 21-01-2011, 08:45 AM -Hi! Đứa nào dọc cát theo tui nè!

-Em hay quá ta! Anh với em nè! Thành, em chơi không?

-Không, em tắm trước! Hi, chơi vui vẻ nha!

-Uhm, thôi bọn em tắm trước! Vui vẻ nha!

-Hi, mấy bà vui nha!

-Uhm!

Bây giờ hơi sớm nên cũng không nhiều người cho lắm! Anh ngồi xuống bãi cát ướt, kéo tui ngồi xuống theo.

-Em ngắm gì vậy?

-Trai!

-Hi, ai vậy, chỉ anh với!

-Làm chi vậy?

-Để đạp thằng đó! Tại sao nó gây sự chú ý của em!

-Hi, hông giỡn nữa! Anh sẽ xây cái gì?

-Lâu đài há em!

-Nó ướt nhem hà! Anh đắp cát không, em đắp cho!

-Thôi, ngồi nói chuyện đi!

-Rồi, anh nói đi!

-Sao anh tự kiếm chuyện để nói được!

-Hi, vậy khi ra biển, anh sẽ làm gì?

-Uhm… Thường thường thì anh đi dọc cát rồi đi kiếm vỏ sò!

-Hi, còn em thì dọc cát và tắm!

-Đi lụm vỏ sò em há!

-Uhm!

Anh khoác vai tui, đứng dậy! Chúng tui vừa đi, vừa nhìn xuống bãi cát kiếm vỏ sò! Những cơn sóng nhẹ vỗ vào chân tui. Khung cảnh thật đầy chất lãng mạng. Chúng tui vừa đi vừa cười nói vui vẻ. Hình như vài người con gái khẽ nhìn anh rồi cươi cười, chỉ đứa bên cạnh! Nhưng rồi họ lại không đồng ý khi cạnh anh có tui và bàn tay anh lại khoác lên vai tui.

-Hi, có người nhìn anh kìa!-Tui bước tới, vừa đi, vừa đứng đối diện với anh!

-Đi ngược không sợ trúng người khác à?

-Hi, người ta thích!

-Người ta nhìn anh hả? Chắc là anh handsome đó! Lo giữ nha cưng!

-Hứ, lỡ ai bắt được mấy người, tui còn mừng nữa đó! Hihi, không có giá đâu!

-Sao lại không? Ý, trúng người ta kìa!-Anh kéo mạnh tay tui về phía anh.

-Á!-Tui cố lách qua nhưng vẫn trúng người ta!-Cho em xin lỗi!-Tui ngước mặt lên…

-À, không, không sao em!-Người đó mặt cứ nhìn anh! Còn đá lông nheo với anh nữa chứ! Còn anh thì cứ cười cười! Tui nắm tay anh rồi kéo anh đi!

-Nhìn gì mà cười thấy ghê vậy! Anh gây sự chú ý nhiều quá! Phải làm cách nào cho anh xấu hơn thôi!

-Hi, thì em nói anh mất giá, anh đang kiếm giá để gắn lên nè!

-Thui, không cần như vậy đâu! Mấy người lúc nào cũng đáng giá mà!

-Hi, hồi nảy giờ đi lụm vỏ sò mà anh không thấy mình được miếng nào hết, toàn nói chuyện không! Anh thấy cũng xa chỗ tắm trường mình rồi đó! Quay đâu ngước lại đi nha!

-Uhm, í, vỏ sò ngay đó kìa, lụm mau!

-Uhm, để anh lụm!...Hi, vỏ ốc này đẹp quá em há!

-Uhm, em chỉ đó! Hii, anh giữ đi!

-Uhm, sao cũng được! Anh thấy người ta nhìn em nữa kìa!

-Đâu có, nhìn anh đó!

-Nhìn em mà!

-Nhìn anh đó!

-Anh thấy là nhìn em…

-Em đi trước nha! Bye anh! Coi ai chạy nhanh hơn!

-Nè,dám gạt anh chạy trước hé! Coi ai nhanh hơn nè!

-Em sẽ nhanh hơn!

Tui và anh chạy trên bãi cát tới chỗ bọn con Trinh đang tắm! Mệt quá, chúng tui ngồi trên cát thờ khì khì!

-Công …nhận… em… nhanh… thiệt!

-Hi, anh…còn nhanh… hơn…em nữa…mà…! Chạy…theo làm…người…ta…chạy…muốn…chết… luôn! Mệt…quá!

-Hi…mệt quá!

-Uhm…

-Hi, hai người ra tắm đi, vui lắm!

-Uhm, chờ… chút!

-Hi, thấy hai người chạy vui quá há! Thôi ra tắm đi!

Nhi kéo tui ra biển!

-Đi thôi…anh!

-Uhm…

Chúng tui cùng nhau ra với bọn nó. Cả bọn xúm lại, tạt nước nhau, thấy tui lại, chúng còn tạt tui! Tui cũng tạt lại, cả bọn xúm nhau, tạt loạn xạ!

-Hi, anh Huy chưa bị tạt nước kìa! Tạt ảnh đi!

-Uhm, tạt nè! Tui cho anh biết tay! Hehe!-Giọng tui lúc này nghe gian gian sao sao ấy!

Anh mới ban đầu thì tránh nhưng lúc sao cũng tạt lại. Tui đứng nghiêng qua tạt anh thì con Nhin đứng kế tạt lại! Cả bọn la hét om sòm! Gây chú ý rất nhiều! Tui mới nghiêng qua tạt Huy thì Con Thanh nhàu lại, xô tui té nhàu, đè anh chìm xuống biển luôn! Cả bọn vỗ tay rầm rầm “ăn mừng”! Anh kéo tui đứng dậy! Bị sặc nước biển rồi! Mặn chát!

-A, tui cho mấy bà biết tay!

-Hai mày dám chống bốn hả? Chấp hai người đẹp trai chống bốn nàng tiên đó!

-Ói hông! Sáng tui chưa no đó!

-Tạt nước nó đi!

-Hông, tạt nước mày nè!-Cả đứa đó quay sang con Trinh!

-Hi, bây giờ năm đánh một nè!

-Ê, làm dữ vậy!

-Tạt nó đi!

-Con nhỏ nói nhiều nè!

-Hi, tao cho bọn bây biết! Nhỏ có võ đó! Hehe!

-Tạt nước nó đi!

Cả nhóm củng nhau tạt nước! Vui lắm! Vừa ôn ào, vừa vui vui! Tui cũng cảm thấy thật hạnh phúc![ Những điều thật "nhỏ nhoi" nhưng nó cũng khiến người ta thật hạnh phúc!]... depqua268 21-01-2011, 09:25 AM nhok ah' chảp nay cua nhok anh da xem roi co hap dan va hoi hop nhi.chuc nhok thanh cong nha va nhanh cho ra chảp moi de anh va moi nguoi cung thuong thuc nha.:leaf12::leaf3: minh_9x 21-01-2011, 05:02 PM Tiếp tục nha bạn. truyện hay lắm green_97 21-01-2011, 05:37 PM -Này! Mọi người trong vui thế! Cho mình chơi với được không!-Tiếng nói thật trong trẻo từ một người con trai khác cũng trạc tuổi tui.

-Hi, nếu bạn thích cũng có thể chơi chung với tụi mình!-Nhi mỉm cười!

-Hi, bạn cũng học cùng với trường mình phải không? Hồi nảy mình có thấy bạn trên xe.

-Uhm, mình mới chuyển về! Mình là Thành! Rất vui khi được kết bạn với bạn nha!

-Hi! Anh cũng rất vui được làm quen bạn!-Anh Huy cũng cười lên.

-Ông này không thấy Thịnh hay sao ấy!-Trinh lườm lườm Huy.

-Hi, không sao! Cả bọn mệt chưa? Đi tắm thôi, hồi nảy giờ giỡn không hà!-Tui nhìn Huy, nở một nụ cười. Tôi nghĩ anh hiểu ánh mắt tui muốn nói gì!

Cả bọn cùng giới thiệu sơ lược về nhau…

-Uhm, con trai theo nhóm trai, con gái theo nhóm gái nha!-Thanh cũng vui không kém gì tui.

-Sao cũng được! Thành, bọn mình đi thôi!-Tui nắm tay Huy kéo đi.

-Uhm, bọn mình tắm phía đó đi, đằng đó ít người ấy!-Thành chỉ tay về hướng ít người

-Uhm.

Cả bọn cùng nhau tắm rất vui. Thành, một con người mà tui mới quen nhưng tuicảm nhận một vẻ gì nó rất thân nhưng cũng gì đó hơi trái ngược nhau! Bề ngoài, nhan sắc chúng tui ngang ngang ngửa ngửa nhau! Mong sẽ có người bạn mới thật tốt!

-Hi, Thành học a2 hả?

-Uhm. Bạn và Huy là gì của nhau vậy?

-Uhm, thì…thì…là…

-Người yêu phải không?

-Uhm, cũng gần vậy.

-Uhm, cũng gần trưa rồi, bọn mình nên đi tắm lại nước ngọt!

-Uà, ra tắm vài phút rồi kêu Huy vào luôn há!

-Uhm. Đi thôi!

Chúng tui rời khỏi bãi cát rồi ra tắm chút. Cả bọn rủ nhau vào bãi tắm nước ngọt. Xong thì cả bọn ra bãi xe theo lời của “bà” cô! Cả bọn nhốn nha nhốn nháu. Chúng tui ghé vào Siêu thị Co.op gần đó. Cùng nhau chọn vài thứ cần thiết cho buổi tối rồi đi lòng vòng lòng vòng.

Cũng đã chiều, 3 giờ rồi! Chúng tui lại “tụ tập” lắng nghe bài “kinh” của cô.

-Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu cắm trại. Nhưng trước khi cắm trại, các em phải nghe thông báo và hướng dẫn của cô! Mỗi lều sẽ có ba em!

-Sao không là hai hả cô?-Một đứa trong “băng” đứng dậy hỏi, cắt ngang lời cô! [Tên này gan nhỉ!]

-Do lều không đủ! Đặc biệt, nam-nam-nam, nữ-nữ-nữ, không có lều nam nữa lẫn lộn nha! À, có một lều bốn người nha! Ngoài ra, các em phải…

Chúng tui đang “loay hoay” kiếm chỗ để cắm trại! Thật là mệt! Tui và Huy với Thành là một nhóm, còn Nhi, Mỵ, Thanh và Trinh thì chung một lều! Trong vòng một tiếng đồng hồ, chúng tui cũng hoàn tất mọi việc, từ trại đến những vật dụng bên trong…

-Hi, cũng xong rồi! Mệt quá!

-Em lau cho anh nè!

-Hi, hai người vui nhỉ? Còn thiếu gì nữa không?

-Chắc đủ hết rồi đó! Đi dâu đó chơi đi! Hi-Huy cười khì!

-Uhm, dạo biển đi! Cho lãng mạn! Hihi!

-Thôi, hai người cứ đi đi, mình ở đây nghỉ ngơi!

-Đi đi cho vui!

-Thôi, chúc hai người vui nhen!-Thành nháy mắt với tui.

Tui vào lều lấy hai lon bia! Hi, uống cho vui mà!

-Nè, của anh đó!

-Uống rồi xỉn sao?

-Một lon thôi mà!

-Uhm, uống thì uống!

-Mai mốt mình sẽ làm gì hé anh?

-Hi, anh sẽ là một kĩ sư, em sẽ là một bác sĩ!

-Cái đo em biết rồi, anh có lo gì cho tương lai không?-Tui hơi nghiêm mặt nhưng giọng có vẻ buồn. Sóng biển làm ướt chân tôi!

-Anh cũng không biết làm sao nữa!-Anh kéo tui vào lòng.- Sớm muộn gì thì ba mẹ cũng biết! Anh muốn công khai ra!

-Không được đâu! Em…em… Mà trai lớn lấy vợ, gái lớn lấy chồng! Mai mốt anh sẽ lấy vợ, em cũng sẽ…sẽ…

-Hôm nay là ngày vui mà em!

-Em biết, nhưng sớm hay muộn gì thì chúng ta cũng phãi nghĩ tới tương lai!

-Anh biết em luôn vậy! Hãy để mình thư giãn đi! Anh vẫn yêu em!

-Uhm…

-Hùùuuuuuuuuu!

-Hehehe!

-Con Trinh này cười gian quá đi!-Thanh vỗ vai, bảo.

-Kệ tao, bắt tại trận đôi tình nhân hò hẹn, hẹn hò hôn hun hích nè!

-Giỡn hoài, nói chuyện thôi!

-Hi, tui nói vậy thôi, tính rủ mấy người nói chuyện chơi!

-Vậy giờ ngồi xuống nói chuyện nè!

-Hi, con Trinh giỡn thôi, Nhi với mấy bà này định đi kiếm vỏ ốc tự nhiên thấy cái lại đây coai đó!

-Coai gì vậy?

-Thì coai ai ấy mà!

-Sao hông thấy anh Huy nói chuyện há? Chắc con vợ ảnh nói nhiều quá, ảnh nói đâu được!

-Hi, đâu có đâu! Tại…-Vừa nói chữ tại, anh lại kéo tui vào lòng!

-OAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Ghê quá! Ôm nhau kìa!-Cả nhóm la làng lên!

-Thui, la gì mà la dữ vậy!-Tui đỏ mặt, gượng tí!

-A, có lon bia nữa kìa!

-OAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Chuốc say kìa!-Cả nhóm la tập hai!

-Thui, xàm quá đi! Ra làm gì?

-Ra để rình cặp tình nhân người ta thường làm gì khi ở một mình!

-MỘT MÌNH!-Cả nhóm hét tập ba!

-Muốn police bắt hả? La cho lớn!

-Ê, bây thấy ai đằng kia không?-Con Mỵ quay đằng sau chỉ.

-Ai mà biết!-Con Trinh dựa vai con Mỵ.

-Ê, Hay chơi đoán đi! Bọn nữ cá với bọn nam nè!

-Cá gì? Điều kiện là gì?-Huy nói trước.

-Đố người đó quen hay lạ! Điều kiện là một điều ước về đối phương! Chơi hông?

-Uhmm…Em chơi hông?

-Cá luôn đi! Anh thấy quen hay lạ!

-Anh thấy giống Thành! Quen đó mấy cô nương!

-Hihi, vậy bọn cô nương đóan lạ!

-Chờ xem!

Cả bọn ngồi xuống, “ngắm” bước chân của chàng thanh niên đằng xa!

-Anh nghĩ thử nếu mình thắng, mình ước gì?

-Tùy em thôi!

-Hihi,…cái gì phải nhiều nhiều! Hi, ước có ba điều ước! À không, một nghìn điều ước!

-Thui đi ông, mơ mộng, bọn này nói chỉ một hà! Ê, tên đó gần tới rùi kìa!

… Cái tên đó hông…hông…phải là Thành! Người lạ hoắc hà!

-Quen hông ta!!!

-Hihiiih, ờ thì…

-Thua rùi! Uớc gì bây?

-Hồi nảy mấy ổng đoán thắng ai nhè ra thua! Quê hông!

-A, tao nghĩ ra rồi!

-Gì?-Cả bọn xúm xích quanh con Trinh!

-Hun! Hai người hun đi!

-Con này lâu lâu thông minh dữ!

-Hả?-Anh nhìn tui, tui nhìn anh!-Mấy người tự nhiên đem riêng tư ra…

-Hun đi…hôn đi!

Anh nhìn tui, chớp chớp con mắt:

-Cái này kỳ quá!

-Cũng phải chịu! Hihi, hái lá che đi!

-Thôi, ngại lắm!

-Trướx sao gì cũng…

Tui quay qua chạm mặt anh! Điều đó đã xảy ra!... Bọn nó vỗ tay rùm ben!

-Được chưa mấy chị!

-Hi, được rồi em! Hi, ngoan quá!

-Ghét quá! Mọi chuyện riêng tư ra! Hic!

-Hi, Trinh này giúp anh đó anh Huy! Cảm tạ nhe!

-Hi, chồng mấy người đỏ mặt như say xỉn rùi kìa!

-Hi, mấy bà giỡn hoài!

-Thui, pie pie, bọn này không phiền đâu! Kiếm vỏ sò bây ơi!

-Uhm, đúng rồi! Bye! Vui vẻ nhoa!-Mỵ nháy mắt với Huy.

-Hehe!

-Làm gì mà anh cười gian thế!

-Hi, về thôi vợ!

Anh choàng tay lên vai tui! Vừa đi vừa cười.

-Làm gì cười hoài vậy?

-Anh cũng không biết nữa! Chắc tại anh thích cười ấy mà! Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ!

-Anh cười nữa, em nghỉ chơi luôn á!

-Biết rồi, anh không cười, thưa vợ!

Chúng tui lại cùng nhau đi về!...

-Thành làm gì mà buồn thế!-Tui đẩy anh ra, lại hỏi Thành.

-Hi, có sao đâu! Thành cũng không biết nữa!

-Ùa, cũng gần tối, bọn mình kiếm gì ăn đi!

-Uhm, đúng rồi, anh cũng đang đói bụng đây!

-Hi, vậy bọn mình đi thôi! Đi nè Thịnh!-Thành bỗng đứng dậy, nắm lấy tay tui.

Điều đó cũng khiến tui hơi bất ngờ! Lúc này, mặt Huy lại “đơ” ra! Chúng tui lại lều, kêu mấy đứa con gái đi kiếm gì ăn! Cả bọn như “đàn vịt chạy đồng” vậy, tấp vào một quán ăn rồi… ăn!...

______ depqua268 21-01-2011, 07:48 PM Nhok ah co gang len cu tiep tuc di a lun ung ho nhok.chuc nhok puj toj vuj ve. green_97 22-01-2011, 09:17 AM Tối, mọi người cùng nhau đốt lửa trại, hò hét om sòm nhưng cũng khá vui! Nào ca hát, nào nhảy múa, nào kể chuyện! Vui lắm! Cả đoàn tập họp thành một vòng tròn lớn, cùng nắm tay nhau. Cạnh tui lúc này là Thành và Huy! Hình như anh Huy có vẻ gì đó không thích Thành nắm tay tui cho lắm. Nhưng dù sao thì cũng phải nắm tay người cạnh bên, không là Thành cũng là người con trai khác!

-Hi, cho Trinh mượn cái micro đi!

-Nè!

-Alô! Hi! Chào mọi người! Trong buổi tối hôm nay, sao khi các bạn học sinh lớp chúng ta hát rồi thì tới thầy cô hát đúng không! Ai thấy đúng cho tràn pháo tay nà!

Cả đoàn ai cũng vỗ tay, vang inh ỏi những tiếng:”Đúng rồi! Đúng rồi! Hát đi thầy, hát đi cô!...”

-Nhưng xin phan!

-Đừng phan, lỗ đầu chết!-Đứa nào đó là lên làm cả đoàn cười rộ lên.

-Hứ, trước khi thầy cô hát thì Trinh xin đại diện mời anh Huy lớp 12 lên hát ạ! Vì anh là người “lạ” nên phai3 hát cho chúng em nghe ạ!

Cả đoàn đưa con mắt về Huy! Anh gãi đầu, cười:

-Hi,…Uhm… Vậy đến buổi cắm trại hôm nay, Huy sẽ hát cho các bạn nghe bài! À, nếu Huy hát, Huy có thể mời một người khác hát không?

-Thưa anh là được ạ!

-Sao con này hum nay ngoan thế nhỉ!-Con Mỵ quay qua hỏi Nhi!

-Hihi-Nhi cười cười rồi tiếp tục nhìn Huy.

-Vậy anh sẽ hát bài……………............................... ...........................................

-Anh hát hay quá, cho thêm bài nữa đi anh!

-Đúng rồi anh ơi!

-Thôi, anh chỉ đủ sức hát một bài thôi! Tiếp theo anh xin mời…mời bạn mới đi! Bạn Thành!

-Hoan hô! Hát đi Thành! Hát đi!...

-Hi, vậy theoyêu cầu của mấy bạn mình sẽ hát,trước khi hát, mình muốn mời cô hát tiếp theo! Bài hát của mình có tên là………………………………………�� �……………………..

-Good!

-Hi! Tới cô kìa cô!

… Cả đoàn rần rần lên! Hát hò inh ỏi! Đốt lửa trại thật vui! Tui rủ Huy và Thành về lều trước! Nhưng mấy đứa kia hông cho!!! Tui đành về trước! Nhưng ngặc nỗi tui sợ con Ma! Bước vô lều, tui cảm thấy hơi ớn lạnh! Tui lấy điện thoại, nhắn cho Huy.

-“ve a oi, e so wa!”.
-“a mun lam nhug may dua kia cu keo lai, hok cho ve, hay a nho nhi vo vs e nha!”.
-“u, e bit oi, z a noi vs n di! Lah qua!”.
-“vay e lay ao khoac cua a trg ay mac vao, dug di ngam cah nha, lah bi beh thi tiu!”.
-“e bit oi! Kiu mau mau di a!”.
-“a keu oi, e cho di, n vo do, y vo n”.
-“y a n”.

-Hi, làm gì vậy! Nhắn tin cho anh nào vậy? Tui mét Huy nè nha!

-Có ai đâu, nhăn với ảnh đó!

-Hi, giỡn mà! Ảnh bị bắt rồi kìa! Con Trinh ác thiệt!

-Hi, kệ, hôm nay vui mà!

-Uhm.

-Hi, uống nước nha!

-Thôi, Nhi không khát!

-Uhm… Dạo này sao rồi?

-Là sao?

-Có anh nào chưa?

-Hi, có đâu!

-Ráng kiếm đi! Ế thì khổ đó!

-Giỡn hoài! Chừng nào ế, tui cho ông hay! Ráng giữ chồng đi!

-Hông thèm đâu!

-Tui thấy ảnh vừa đẹp, cũng giỏi nữa! Mấy đứa con gái khác bàn tán về anh quá trời luôn!

-Hơi căng nè!... À, mốt anh đi học, tui bắt anh treo cái bảng: Thân đã có chủ!

-Ông này ác quá đi!

-Chứ sao? Làm vậy để người ta đừng mơ tưởng tới chứ! Hihi!

-Ông yên tâm đi, con nào thích ổng, bọn nảy xẻm con đó ngay!

-Ghê quá ta!...

…Tui và Nhi nói chuyện, chuyện trời, chuyện đất, tùm lum…

-Hi, chào hai em!

-Hi, sao giờ này mới vào vậy?

-Hi, anh diện cớ để gặp vợ anh nè! Chút nữa phải ra rồi!

-Hi, vậy là tui ngồi đây canh vợ cho anh hả?

-Hi, uhm…

-Cho Huy cám ơn nhiều nha!

-Không sao!

Nói rồi anh lại đi ra… Không ai cắm trại như tui hết! Người ta đốt lửa trại còn tui thì…chui trong trại!!! Phải nói chuyến đi chơi hôm nay cũng khá vui!

Sáng… Sau khi ăn sáng xong, cả đoàn đi công viên Suối Tiên. Lúc vào, ai cũng hăng hái hết! Tui và anh chỉ chơi mấy trò trẻ con thôi! Tui sợ ma nên hông dám chơi mấy trò “ghê rợn”. Hi, chúng tui toàn ngắm rồi chụp cảnh! Mấy đứa con gái thì ngồi chảy chuốc lại trong lúc chờ mấy người khác!

-Có đứa nào mệt không? Tui mệt quá!-Con Mỵ thở dốc!

-Hi, ai biểu chơi cho nhiều chi! Đi câu cá sấu đi!

-Thôi, nghỉ chút đi!

-Uhm, nghỉ tí rồi đi!

-Anh đi không?

-Tùy em!

-Đi há! Coi thôi nha!

-Uhm, sao cũng được mà em!

… Chúng tui đi hết cái này rồi tới cái kia nhưng chỉ toàn là mấy trò “nhẹ” thôi!... Lúc ra về, đứa nào cũng tàn tạ hết! Xe lại dừng trước siêu thị Big-c. Cả bọn nhốn nháo lựa đồ.

-Em thấy Thành đâu không nhỉ? Sao anh không thấy Thành đi!

-Em cũng không biết nữa! Chắc tại mệt đó!

-Uhm, Em mua cái này hông?

-Thôi, em không thích đâu!...

Chúng tui mua nhanh rồi ra xe trước! Lúc về, cả đoàn, ai cũng tàn tạ! Hai con mắt thâm quầng giống… yêu tinh!

Chiều hôm đó, khi về tới nhà, tui tắm cho đã rồi… ngủ luôn! Còn anh cũng vậy luôn! Ngủ tới tối! Khuya, hai đứa thức dậy, ăn tối!...

-Anh đói không?

-Đói! Đói quá, hay nấu mì ăn nha em!

-Uhm, anh hay em nấu!

-Anh cho!

-Vậy anh đi xuống dưới trước đi, em xuống sau! Mệt quá!



-Anh nấu xong rồi nè!

-Uhm, đói quá!

-Em thấy Thành như thế nào?

-Ai biết đâu! Bình thường!

-Uhm, anh thấy cái gì đó không ổn ở Thành!

-Chắc thấy anh đẹp rồi vô chơi chung đó!

-Uhm, hihi! Em hông ghen à?

-Không thích!

-Nè, yêu thì phải ghen chứ!

-Ý anh là em hông yêu anh à?

-Gần vậy đó!

-Biết sao hông?

-Sao?

-Vì Thành cũng biết chúng ta đang yêu! Em thấy Thành cũng lịch sự chắc không đến nỗi đi…cướp anh!

-Uhm,… Vợ anh dạo này thông mình ghê ta!

-Chứ sao?

-Uhm, lỡ hông yêu anh, yêu người khác thì sao?

-Yêu mấy đứa con gái trong nhóm thì mình chúc mừng, đúng hông?

-Ờ, mà lỡ Thành… ấy em rùi sao?

-Ấy là sao?

-Thích ấy!

-Vậy theo anh, anh sẽ làm gì?

-Hông biết, chắc là nóng dữ lắm!

-Trùi ui, bớt nóng tình đi anh!

-Sao hôm nay anh thấy vợ nói chuyện hơi kỳ kỳ!

-Chắc tại em đói quá đó! Ăn đi!

-Ờ…

Hic, cái này giống ăn khuya nè! ... green_97 22-01-2011, 06:52 PM Tối, mọi người cùng nhau đốt lửa trại, hò hét om sòm nhưng cũng khá vui! Nào ca hát, nào nhảy múa, nào kể chuyện! Vui lắm! Cả đoàn tập họp thành một vòng tròn lớn, cùng nắm tay nhau. Cạnh tui lúc này là Thành và Huy! Hình như anh Huy có vẻ gì đó không thích Thành nắm tay tui cho lắm. Nhưng dù sao thì cũng phải nắm tay người cạnh bên, không là Thành cũng là người con trai khác!

-Hi, cho Trinh mượn cái micro đi!

-Nè!

-Alô! Hi! Chào mọi người! Trong buổi tối hôm nay, sao khi các bạn học sinh lớp chúng ta hát rồi thì tới thầy cô hát đúng không! Ai thấy đúng cho tràn pháo tay nà!

Cả đoàn ai cũng vỗ tay, vang inh ỏi những tiếng:”Đúng rồi! Đúng rồi! Hát đi thầy, hát đi cô!...”

-Nhưng xin phan!

-Đừng phan, lỗ đầu chết!-Đứa nào đó là lên làm cả đoàn cười rộ lên.

-Hứ, trước khi thầy cô hát thì Trinh xin đại diện mời anh Huy lớp 12 lên hát ạ! Vì anh là người “lạ” nên phai3 hát cho chúng em nghe ạ!

Cả đoàn đưa con mắt về Huy! Anh gãi đầu, cười:

-Hi,…Uhm… Vậy đến buổi cắm trại hôm nay, Huy sẽ hát cho các bạn nghe bài! À, nếu Huy hát, Huy có thể mời một người khác hát không?

-Thưa anh là được ạ!

-Sao con này hum nay ngoan thế nhỉ!-Con Mỵ quay qua hỏi Nhi!

-Hihi-Nhi cười cười rồi tiếp tục nhìn Huy.

-Vậy anh sẽ hát bài……………............................... ...........................................

-Anh hát hay quá, cho thêm bài nữa đi anh!

-Đúng rồi anh ơi!

-Thôi, anh chỉ đủ sức hát một bài thôi! Tiếp theo anh xin mời…mời bạn mới đi! Bạn Thành!

-Hoan hô! Hát đi Thành! Hát đi!...

-Hi, vậy theoyêu cầu của mấy bạn mình sẽ hát,trước khi hát, mình muốn mời cô hát tiếp theo! Bài hát của mình có tên là………………………………………�� �……………………..

-Good!

-Hi! Tới cô kìa cô!

… Cả đoàn rần rần lên! Hát hò inh ỏi! Đốt lửa trại thật vui! Tui rủ Huy và Thành về lều trước! Nhưng mấy đứa kia hông cho!!! Tui đành về trước! Nhưng ngặc nỗi tui sợ con Ma! Bước vô lều, tui cảm thấy hơi ớn lạnh! Tui lấy điện thoại, nhắn cho Huy.

-“ve a oi, e so wa!”.
-“a mun lam nhug may dua kia cu keo lai, hok cho ve, hay a nho nhi vo vs e nha!”.
-“u, e bit oi, z a noi vs n di! Lah qua!”.
-“vay e lay ao khoac cua a trg ay mac vao, dug di ngam cah nha, lah bi beh thi tiu!”.
-“e bit oi! Kiu mau mau di a!”.
-“a keu oi, e cho di, n vo do, y vo n”.
-“y a n”.

-Hi, làm gì vậy! Nhắn tin cho anh nào vậy? Tui mét Huy nè nha!

-Có ai đâu, nhăn với ảnh đó!

-Hi, giỡn mà! Ảnh bị bắt rồi kìa! Con Trinh ác thiệt!

-Hi, kệ, hôm nay vui mà!

-Uhm.

-Hi, uống nước nha!

-Thôi, Nhi không khát!

-Uhm… Dạo này sao rồi?

-Là sao?

-Có anh nào chưa?

-Hi, có đâu!

-Ráng kiếm đi! Ế thì khổ đó!

-Giỡn hoài! Chừng nào ế, tui cho ông hay! Ráng giữ chồng đi!

-Hông thèm đâu!

-Tui thấy ảnh vừa đẹp, cũng giỏi nữa! Mấy đứa con gái khác bàn tán về anh quá trời luôn!

-Hơi căng nè!... À, mốt anh đi học, tui bắt anh treo cái bảng: Thân đã có chủ!

-Ông này ác quá đi!

-Chứ sao? Làm vậy để người ta đừng mơ tưởng tới chứ! Hihi!

-Ông yên tâm đi, con nào thích ổng, bọn nảy xẻm con đó ngay!

-Ghê quá ta!...

…Tui và Nhi nói chuyện, chuyện trời, chuyện đất, tùm lum…

-Hi, chào hai em!

-Hi, sao giờ này mới vào vậy?

-Hi, anh diện cớ để gặp vợ anh nè! Chút nữa phải ra rồi!

-Hi, vậy là tui ngồi đây canh vợ cho anh hả?

-Hi, uhm…

-Cho Huy cám ơn nhiều nha!

-Không sao!

Nói rồi anh lại đi ra… Không ai cắm trại như tui hết! Người ta đốt lửa trại còn tui thì…chui trong trại!!! Phải nói chuyến đi chơi hôm nay cũng khá vui!

Sáng… Sau khi ăn sáng xong, cả đoàn đi công viên Suối Tiên. Lúc vào, ai cũng hăng hái hết! Tui và anh chỉ chơi mấy trò trẻ con thôi! Tui sợ ma nên hông dám chơi mấy trò “ghê rợn”. Hi, chúng tui toàn ngắm rồi chụp cảnh! Mấy đứa con gái thì ngồi chảy chuốc lại trong lúc chờ mấy người khác!

-Có đứa nào mệt không? Tui mệt quá!-Con Mỵ thở dốc!

-Hi, ai biểu chơi cho nhiều chi! Đi câu cá sấu đi!

-Thôi, nghỉ chút đi!

-Uhm, nghỉ tí rồi đi!

-Anh đi không?

-Tùy em!

-Đi há! Coi thôi nha!

-Uhm, sao cũng được mà em!

… Chúng tui đi hết cái này rồi tới cái kia nhưng chỉ toàn là mấy trò “nhẹ” thôi!... Lúc ra về, đứa nào cũng tàn tạ hết! Xe lại dừng trước siêu thị Big-c. Cả bọn nhốn nháo lựa đồ.

-Em thấy Thành đâu không nhỉ? Sao anh không thấy Thành đi!

-Em cũng không biết nữa! Chắc tại mệt đó!

-Uhm, Em mua cái này hông?

-Thôi, em không thích đâu!...

Chúng tui mua nhanh rồi ra xe trước! Lúc về, cả đoàn, ai cũng tàn tạ! Hai con mắt thâm quầng giống… yêu tinh!

Chiều hôm đó, khi về tới nhà, tui tắm cho đã rồi… ngủ luôn! Còn anh cũng vậy luôn! Ngủ tới tối! Khuya, hai đứa thức dậy, ăn tối!...

-Anh đói không?

-Đói! Đói quá, hay nấu mì ăn nha em!

-Uhm, anh hay em nấu!

-Anh cho!

-Vậy anh đi xuống dưới trước đi, em xuống sau! Mệt quá!



-Anh nấu xong rồi nè!

-Uhm, đói quá!

-Em thấy Thành như thế nào?

-Ai biết đâu! Bình thường!

-Uhm, anh thấy cái gì đó không ổn ở Thành!

-Chắc thấy anh đẹp rồi vô chơi chung đó!

-Uhm, hihi! Em hông ghen à?

-Không thích!

-Nè, yêu thì phải ghen chứ!

-Ý anh là em hông yêu anh à?

-Gần vậy đó!

-Biết sao hông?

-Sao?

-Vì Thành cũng biết chúng ta đang yêu! Em thấy Thành cũng lịch sự chắc không đến nỗi đi…cướp anh!

-Uhm,… Vợ anh dạo này thông mình ghê ta!

-Chứ sao?

-Uhm, lỡ hông yêu anh, yêu người khác thì sao?

-Yêu mấy đứa con gái trong nhóm thì mình chúc mừng, đúng hông?

-Ờ, mà lỡ Thành… ấy em rùi sao?

-Ấy là sao?

-Thích ấy!

-Vậy theo anh, anh sẽ làm gì?

-Hông biết, chắc là nóng dữ lắm!

-Trùi ui, bớt nóng tình đi anh!

-Sao hôm nay anh thấy vợ nói chuyện hơi kỳ kỳ!

-Chắc tại em đói quá đó! Ăn đi!

-Ờ…

Hic, cái này giống ăn khuya nè! Ăn xong rồi ngủ! Ngủ rồi dậy! Dậy rồi làm vệ sinh! Vệ sinh xong thì… đi học! Trời vẫn trong, gió vẫn thổi, chim vẫn hót, lá cây vẫn xào xạc và… tui vẫn đến trường với anh!

Cũng vẫn như thế, khi tui bước vào lớp là cả một cái chợ đang nhốn nha nhốn nháo “trao đổi hàng hoá”!

Để cặp xuống bàn, cả nhóm Thanh xúm lại!

-Hi, tối về có vui hông?

-Không! Mệt muốn chết luôn! Ý, con Trinh đâu sao tui hổng thấy?

-Chắc nó nghỉ rồi, chứ thường nó vô sớm lắm!

-Ê, nó vô kìa!

-Trời, hôm nay làm gì mà nó vô trễ thế!

-Có tin mới nè Thịnh, Nhi!

-Gì vậy chị tám!

-Hi, chị tám mới nghe tin mới nè! Mấy người biết hôm nay ngày gì hông?

-Ngày gì?

-31-1!

-Chết, tui nhớ rà òi!

-Hi, thằng này giờ mới biết hả? Nói thử nghe coi! Ngày cuối tháng phải hông?

... green_97 23-01-2011, 06:25 AM :leaf12:Mọi người ơi! Ch em hỏi cái này nha!
-Truyện của em rất dở và thiếu thực tế lắm phải không? Hay theo cái kiểu viết lãng mạn nhưng lãng mạn quá lố (thiếu sự thật đó!)?
-:leaf21:Em thấy dạo này truyện ít comment và ít Thanks nữa nên em nghĩ chắc lượng người đọc cũng ít dần!
-:leaf8:Thôi, dù sao cũng mong mọi người góp ý! Cho em xin một lời khuyên nha!
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::: :::::::::::::::::::
:leaf:Cám ơn mọi người đã ghé topic xem nha!:leaf: hoilamchi 23-01-2011, 07:29 AM Nice Sunday, T/G.

Anh có cái "tật" là đọc truyện ít khi comment trực tiếp trên topic, anh thường comment trực tiếp với tác giả nếu như chuyện đó quá hay hoặc là quá có vấn đề. Thôi tác giả bỏ qua cho cái tật xấu này của anh nhé ^^.

Nhiều lần em post, anh là người đọc sớm nhất, nhưng cũng không "giật tem". Haizz, già nó vậy đó em. T/G cứ cố gắng post truyện đều đặn nhé, anh thấy pageview vẫn tăng "hà rầm" thế kia mà ^^

:leaf12:Mọi người ơi! Ch em hỏi cái này nha!
-Truyện của em rất dở và thiếu thực tế lắm phải không? Hay theo cái kiểu viết lãng mạn nhưng lãng mạn quá lố (thiếu sự thật đó!)?
-:leaf21:Em thấy dạo này truyện ít comment và ít Thanks nữa nên em nghĩ chắc lượng người đọc cũng ít dần!
-:leaf8:Thôi, dù sao cũng mong mọi người góp ý!
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::: :::::::::::::::::::
:leaf:Cám ơn mọi người đã ghé topic xem nha!:leaf: green_97 23-01-2011, 09:07 PM …

-Gần tới sinh nhật anh Huy rùi! 2-2!

-Nhờ tui đó nha!

-Trời, ông chuẩn bị gì chưa?

-Chưa nữa! Tui quên mất! Còn một ngày nữa!

-Hum nay là thứ hai! Thứ tư sinh nhật ổng rồi!

-Tổ chức ở đâu vậy?

-Tui nghĩ chắc hai ổng tổ chức ở hách sạn đó!

-Hách sạn nói đại ra khách sạn luôn đi! Theo tui nên ở đâu đó hoang sơ một tí!

-Hihi! Ở lùm đi Thịnh! Tui thấy ông và ổng tổ chức ở đó cho… hạnh phúc! Bọn bây, chiều này mua mùng mền chiếu gối nha! Ở lùm muỗi nhiều, gai nhiều, đâm đau lắm!

-Thôi đi mấy bà! Tào lao!

-Hi, muỗi nhiều thoa kem chống muỗi đi!

-Ở lùm tối lắm! Bọn này lầy đèn soi cho!

-Làm gì!

-Thì, tối quá, hông tấy đường! Ừ, mà khỏi soi đi! Tối mới dễ mần! Hihi!

-Thui đi! Xàm quá, mấy bà đem về làm với ông xã mấy người đi! Chắc tui tổ chức ở nhà! Ai đi nè!

-Cả nhóm luôn nè!

-Ê, có đứa nào rủ Thành hông?

-Mời Thành hông?

-Ê, ông mời hông vậy?

-Uhm… mời luôn đi! Chung nhóm mà!

-Còn ông Dương, tính sao?

-Có ai biết tung tích ổng đâu! Đùng một cái, chuyển trường! Hông biết sao mời!

-Ờ…

-Hihi, trưa nay đi mua quà đi bây, bữa sau còn làm nữa!

-Tui cũng không biết trang trí ra sao nữa, mấy bà cứ lo quà! Haizzzz…!

-Hihi, vậy bữa đó, đứa nào “dụ dỗ” ảnh, mình ở nhà làm!

-Ờ há! Làm kịp hông?

-Hay mua thức ăn ở ngoài!

-Hay làm ở nhà tui đi rồi đem vô!

-Ờ… Sao cũng được…

-“TÙNG…TÙNG…TÙNGGGGGG”…

-Chết, vô học kìa, trưa bàn tiếp nha!

-Ùa, biết rùi!



Hông biết đợt này mình sẽ tổ chức sao ta? Nhỏ mà! Chỉ có đôi ba đứa thôi! Bữa đó trang trí cho hoành tráng lên! Phải lãng mạn! Hihi, mình sẽ mua gì đây ta? Hoa há! Không được, anh đâu thích đâu? Cái gì đây ta? Gấu bông? Ờ, cũng được! Ý, hay tặng quà tự làm đi! Vừa ý nghĩ nè, vừa theo ý nữa! Hihi! Đúng rùi!...

-Hihi…-Vừa suy nghĩtui vừa cười.

-Ê, mày bị gì vậy? Bà cô nhìn kìa!

-Biết rồi!-Tui quay lên…

-Thịnh, em đứng dậy, em cho biết tui mới vừa giảng gì?

-Dạ…

-Tui biết ngay mà! Đầu óc để trên đâu ấy! Ở trên lớp mà làm như ở thiên đường ấy! Lãng mạn quá rồi cười luôn! Gần nghỉ Tết rồi mà mấy em làm vậy đó! Ra hành lang đứng đi em! Tội không chú ý, cười trong lớp ảnh hường đến các bạn khác!

-Dạ,em biết rồi…

Haha, thế là… tui lại ra cái nơi… thân quen đó!

RA CHƠI…

-Ê, tiết Văn vui hông?

-Vui cái gì? Ghẹo tui hoài!

-Hihi, chắc nó nghĩ chuyện sinh nhật ấy mà!

-Bực quá đi!

-Bàn chuyện tiếp đi!

-Thôi, ra về tính đi! Giờ bàn, hồi tui nghĩ tới nghĩ lui rồi ra hành lang tập hai à!

-Hihi, bỏ tật nhe em!

-Hi, ghẹo nó hoài, nó mét chồng nó, chồng nó xử mày bây giờ!

-Ờ hé!

-Bây còn rảnh giỡn nữa hả? Cho mượn tập Văn coi!

-Đây, chép bài vui nha! Đi chơi bây!

-Ừ, đi hông “chị” kia!

-Thôi, để tui chép bài!



-Ê, có người kiếm kìa Thịnh!

-“Hả? Ai vậy? Chép bài chưa xong lại có người kiếm! Bực thiệt!”

Bước ra tới cửa…

-Hi, làm gì mà chép bài dữ vậy?

-Đâu có chuyện gì đâu! Thành kiếm tui có chuyện gì hông?

-Thứ tư rảnh không?

-Làm gì? Bữa đó tui bận rồi!

-Chuyện gì vậy?

-Sinh nhật anh Huy!

-À, Thành nhớ rồi, hồi nảy Nhi có nói mà Thành quên!

-Ờ, vậy bữa khác nha!

-Bữa sinh nhật tổ chức buổi nào vậy?

-Chắc khoảng một hai giờ!

-À, vậy sinh nhật xong, đi với Thành được không?

-Đi đâu vậy? Chắc Thịnh đi không được đâu!

-Hi, định rủ đi chơi thôi! Vậy khi khác há!

-Thịnh, em… À, chào Thành!

-Chào anh!

-Hai em nói chuyện à?

-Không, cũng gần xong rồi! Vậy bye nha Thịnh! Vậy anh nói chuyện nha! Bye anh!

-Ờ, bye em!-Huy quay sang tui.-Có chuyện gì vậy em!

-Đâu có gì đâu!

-Không được giấu anh chuyện gì đó!

-Biết rồi mà!

-Hi, đi xuống can-tin chơi!

-Thôi, em chép bài!

-Chuyện gì vậy? Ra hành lang nữa hả?

-Ùa!

-Nghĩ tới ai mà ra hành lang vậy!

-Hi, đâu có gì đâu!

-Thấy em với Thành, nghi nghi quá!

-Gì vậy? Mới quen sao…

-Anh thấy hơi thân nên nói vậy thôi!

-Bạn của bọn em mà! Nghĩ bậy nghĩ bạ!

-Hông có thì thôi! Cho anh xin lỗi nha!

-Hi! Hông có gì!

-À, trưa nay em chờ anh được không, anh bận nên ở lại hơi trễ!

-Chờ hả?

-Uà, em về trước cũng được!

-Thôi, để em chờ cho!

-Hi, vậy anh về lớp nha!

-Uhm!

-Bye em!

Tui bước vào lớp…

RA VỀ…

Tui bước xuống sân trường, ngồi xuống băng đa chờ anh. Bọn con Nhi giờ đi mua quà mất rồi! Ở một mình!…

-Chờ ai vậy?-Thành vỗ vai tui từ đằng sau.

-Hi, chờ anh Huy!

-Thành ngồi ở đây được hông?-Thành chĩ tay về phía chỗ trống cạnh tui!

-Được mà!

-Hi! Mua quà cho Huy chưa?

-Chưa nữa!

-Định quà tự làm hay mua!

-Chắc là tự làm!

-Không kịp đâu! Gần tới rồi mà! Mua gấu bông cặp đi!

-Là sao?

-Tức là mua cho anh Huy một con, rồi Thịnh một con!

-Ờ… Cũng được! Huy mua quà chưa?

-Chưa. Chắc mai mới mua! Ý, Huy ra rồi kìa!

-Ờ…

-Tui về trước nha!

-Ừ. Bye!

-Bye!

-Thành nữa à?

-Ừ.

-Sao anh thấy Thành cứ hay lại nói chyện với em thế!

-Thì bạn bè nói chuyện thôi! Về anh!

-Ừ…

-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=- bifan12 23-01-2011, 09:39 PM nếu nói thật lòng thì truyện dễ thương thật, nhưng mạch truyện đi quá nhanh, không có nhiều cao trào, gay cấn, cũng không có những tình huống thắt - mở để làm câu chuyện kịch tích hơn...với bản thân mình thì thấy đọc truyện mang lại cảm giác nhẹ nhàng, vậy là dc rồi! green_97 24-01-2011, 09:01 AM Về tới nhà…

-Em vào nhà, ngồi vào ghế chờ anh nha!

-Có gì vậy?

-Anh đi dắt xe cái!

-Ừ, em vào trước nha!



-Anh uống nước đi!

-Em nè!

-Hả?

-Thực ra, anh không thích… em đứng nói chuyện với Thành đâu!

-Sao vậy? Bạn thân thôi mà!

-Nhưng anh không thích vậy! Anh thấy Thành lấn quá mức tình bạn đó! Anh không thích thế!

-Nhưng chúng em chỉ là bạn thôi mà!

-Em nghĩ vậy nhưng Thành không nghĩ thế!

-Nhưng… Nếu Thành thích nhưng em không thích thì cũng vậy thôi! Anh nghĩ quá lố rồi đó!

-Lố à? Mỗi lần thấy em, anh đều thấy Thành cạnh bên hết!

-Chúng em chỉ nói chuyện bình thường thôi! Anh không tin em à?

-Không phải là không tin mà là anh không thích em nói chuyện với đứa con trai khác! Em biết điều đó mà!

-Sao anh lại nỗi nóng với em thế! Anh ghen quá mức rồi đó!

-Anh thấy Thành chú ý tới em rồi đó!

-Nhưng em có làm gì đâu?

-Anh không muốn em nói chuyện với Thành!

-Anh quá đáng thật! Bạn em, khôn cho em nói chuyện,vậy nói chuyện với ai?

-Cái gì? Lần đầu tiên anh nghe em nói anh quá đáng đó!

-Anh hãy nghĩ mọi chuyện đơn giản đi!

-Sao lại đơn giản trong khi Thành cứ kè theo em! Sao anh khôn ghen cơ chứ!

-Em khong phải không cho anh ghen nhưng anh ghen quá đáng đó! Chỉ là bạn, chúng em chỉ là bạn đó! Anh hiểu chưa!

-Anh… thật không tin nổi! Em bênh vực cho Thành đó à?

-Không, em chỉ nói điều đúng thôi!

-Thôi, được rồi, đủ rồi! Anh biết! Anh sẽ nghĩ đơn giản nó! Nhưng anh muốn em ít nói chuyện với Thành!

-Không lẽ Thành nói chuyện với em mà em im lặng hả?

-Không, thôi được rồi! Anh xin lỗi! Anh hơi nóng tính! Anh xin lỗi!

Anh bước khỏi bàn, lấy theo cái cặp rồi bước lên phòng! Lần đầu tiên tui thấy anh như vậy đó! Anh có làm vậy bao giờ! Anh cũng đã ghen, nhưng đâu khi nào lại lớn tiếng với tui như thế chứ! Chỉ là nói chuyện thôi mà làm gì dữ vậy!...

Tui bước lên phòng. Anh thì đang nằm dài trên giường. Chiếc áo hì nút cài, nút tháo, một bên trong quần, một bên ở ngoài, chiếc dây nịch được anh tháo ra một bênh rồi quăng ngay cạnh đó… Có lẽ anh đang rất bực. Tôi không hiểu vì sao anh làm vậy? Chúng tui đâu làm gì sai trái! Không lẽ anh nghe những cái tin vẫn vơ do ai đó nói chứ!... Tôi lặng lẽ bước vào phòng tắm, xả nước xuống, tiếng nước lộp bộp trên nền, tui vội đưa mặt vào, rửa cho tỉnh táo… Bước ra, anh vẫn nằm đó… Có bao giờ tui thấy anh như thế đâu! Tui bước đến cạnh giường, nằm cạnh anh, nói khẽ…

-Anh đi tắm đi rồi mình ăn trưa…

Vẫn sự im lặng đó! Phải chăng anh… ngủ!!! Tui ngồi dậy, bước xuống bếp một mình. Chuyện gì đã làm anh như thế? Tui có làm gì sai trái chứ! Tui ngồi nấu bữa trưa, nấu một bữa thật đơn giản vì tui đâu biết làm nhiều món. Ngoài cơm, trứng chiên và vài món ăn nhanh thì tui cũng chẳng biết làm gì cả! Vì những món khác tui đều làm dở hết, từ khét tới bị mặn hay chát. Nấu xong hết, tui dọn ra bàn, lên phòng kêu anh. Anh vẫn còn ngủ. Anh có bao giờ như thế!

-Anh ơi, dậy ăn trưa thôi. Em làm xong hết rồi!

-Em ăn trước đi, anh không đói.

-Nhưng anh vẫn chưa có gì vào bụng từ trưa tới giờ mà! Anh xuống ăn với em đi!

-Em xuống ăn đi! Không ăn lại bị đau bao tử đó.

Tui bước lại gần, nằm xuống cạnh anh.

-Anh giận em phải không?

-Không.

-Sao hôm nay anh khác quá vậy.

-…

-Thôi, anh xuống ăn cơm với em đi!

-Đã nói là anh không đói mà!

-Nhưng dù ít hay nhiều thì anh cũng ăn một ít chứ!

-Anh không ăn.

Tui ngồi phắt dậy, bước nhanh ra khỏi phòng. Cố bước thật nhanh để che đi những giọt nước mắt tuôn ra. Sao anh lại nặng lời như thế chứ! Từng lời nói như đâm vào tim. Anh có bao giờ thốt lên những lời như thế chứ.

Bước xuống bàn ăn,tui ngồi lặng lẽ nhìn những ngọn khói còn nghi ngút từ hai chèn cơm. Tui cho chúng lại vào nồi, dọn hết thức ăn vào tủ. Nước mắt lại trào ra nhiều hơn. Tui ngồi úp mặt xuống bàn kóc như một đứa con nít. Bên trong, tui đâu cứng rắn, yếu lắm. Tui ngồi khóc một mình với một lý do:’’ Sao anh như thế chứ!’’…

-Sao em không ăn?

-Em…em ăn rồi…-Tui cuối mặt xuống, lấy tay dụi mắt, cố che đi những giọt nước mắt.

-Ừ…-Anh bước vào bếp.-Em vẫn chưa ăn mà, thức ăn còn nguyên mà…

-Ờ… anh…anh đói không, em dọn ra cho…

-Ừ… em dọn ra đi…

Tui bước vào bếp, hâm nóng thức ăn lại. Anh dọn ra phụ tui. Xong hết, anh ngồi xuống bàn còn tui thì bước lên phòng…

-Sao em không ăn?

-Ờ… em no rồi…

-Xuống ăn với anh nè.

-Thôi, em không…

-Cho anh xin lỗi em nhiều. Anh biết mình không nên giận với em vô cớ như vậy.

-Ừ, được rồi, anh ăn đi…

-Nếu không còn giận anh, em xuống ăn với anh.

-Em… Ừ.

-Sao mắt em đỏ quá vậy? Đừng khóc nữa!

-Ừ… Em sẽ không khóc…

-Cười lên đi!

Tui cố nở một nụ cười. Bên ngoài thì cười nhưng bên trong thì không…

-Em ăn nhiều vào…

-Anh cũng ăn nhiều vào…-Tui cố tạo ra một vẻ bình thường như mọi ngày, thật bình thường!



Anh ngồi bệch xuống chiếc ghế salong, tôi thì ngồi một đầu kia…

-Anh biết rồi… Anh xin lỗi nhe!-Anh ngồi sát lại, kéo tui vào lòng! Lòng tui như nhẹ đi bớt, cái cử chỉ âu yếm đó cho biết anh đã hết giận.

-Ừ, em cũng xin lỗi anh! Em… em hỏi anh cái này nha…

-Em hỏi đi!

-Sao anh lại nổi giận với em lúc nảy?

-Ừ, anh ghen đó!

-Ghen? Từ đó giờ, em thấy anh ghen đâu có lớn tiếng với em như thế!

-Từ đó tới giờ, anh chỉ thấy em nói chuyện với mấy đứa con gái khác, khen một vài anh chàng nhưng… anh chưa thấy em nói chuyện thân với một người con trai khác!

-Uhm, em biết…



Chắc có lẽ là vậy, do tui nói chuyện hơi thân với một đứa con trai ấy mà! Tui cũng đừng nên nói thân với Thành nữa, nếu anh không thích thế thì tui sẽ không làm vậy! Nhưng nếu Thành cứ lại nói chuyện thì sao ta? Ít ra cũng phải nói hai ba câu chứ! Anh Huy dạo này hơi nóng tính, nói chuyện mà cũng… ghen nữa!!!...

Sáng hôm sau, tại trường…

-Hi, làm gì mà hôm nay vô trẽ hơn mọi bữa vậy?

-Trễ ai cấm, chưa vô học mà! Mua quà chưa?

-Rồi, hết rồi, còn ông?

-Chưa, chắc trưa nay mua luôn!

-Ừ, mau mau đi!

-Trưa nay bọn này tới nhà ông nha!

-Làm gì?

-Phụ dọn một vài thứ trước.

-Ừ, sao cũng được. Ý, còn anh Huy thì sao?

-Thì làm sơ sơ thôi.

-Ê, có ai kiếm kìa!

-Ai kiếm vậy?



-Hi, Thịnh mua quà chưa?

-Chưa nữa.

-Tan học, Thành với Thịnh đi mua nha!

-Hả? Mmm… Cũng được…

-Vậy nha, Thành về…

Rủ mình đi mua quà? Huy không thích như vậy mà. Không hiều sao tui lại đồng ý nữa! Rủ thêm Nhi cho an toàn!

-Nhi nè!

-Gì? Có gì hông?

-Gíup giùm tui chuyện này nha!

-Cái gì vậy?

-Hi,trưa nay tui với bà đi mua quà?

-Sao mà phải có Nhi nữa!

-Tui đi với Thành.

-Ừ, hai người đi chung, sao rủ tui?

-Trời ơi, Huy thấy thì Thịnh tiêu đó!

-À, hiểu rồi, vậy trưa đi!

-Hi, cám ơn nhiều nha!

-“TÙNG…TÙNG…TÙNG…”

-Vô học rồi!

Và theo như dự định, trưa đó, tui kêu Huy về trước, tui đi công chuyện với Nhi, về sau. Tui với Nhi đứng ngoài đây chờ Thành. Cũng hơn năm phút rồi!... green_97 25-01-2011, 06:10 AM -Hông biết làm gì mà lớp Thành lâu tan dữ vậy! Hồi nảy Thành dặn ông chờ ở đây phải hông!

-Ừ…

-Nhi, Thịnh hai người chờ lâu chưa?

-Thành kìa…

-Hi, xin lỗi nha, lớp Thành có chút chuyện nên về trễ! Hi, đi thôi!

-Ừ, không sao! Đi mua ở đâu há?

-Thành biết chỗ này nè! Đi với Thành luôn ha!

-Ừ!

Tui đi chung xe với Nhi. Đi quanh quanh vòng vòng cuốicùng cũng tới một shop. Ở đây bán gấu bông và những món quà nhỏ khác! Đẹp, cái nào cũng đẹp hết!

-Hi, vừa ý hông? Thành hay mua ở đây lắm!

-Ừ, được.

-Thịnh lựa đi há, Thành cũng đi kiếm vài món.

-Ừ… Nhi thấy con nào được?

-Ông định tặng ổng con gì? Gấu, hươu, thỏ, cá, chim cánh cụt,…?

-Tui cũng hổng biết nữa! Để thử nghĩ!

-Chồng thích con gì cũng hông biết nữa! Tệ quá đi!

-Hihi, tại tui thấy anh thích nhóc con luôn, biết con nào? Ê, dê đi! Con dê nè!

-Tặng cái gì mà lạ vậy! Tui thấy ổng có “dê” đâu mà tặng con dê!

-Ừ, cũng kì. À, tui nhớ rồi! Ảnh thích gấu pool!

-Ừ, vậy kiếm gấu pool đi! Con này được hông?

-Ừ, mà… hay con kia đi! Lớn hơn, dễ thương hơn!

-Cũng được… Mua thêm con nào nữa hông?

-Hi, mua cho tui nữa! Con nào há?

-Mua thêm một con pool nữa! Cho cặp luôn!

-Ừ, hai con bự quá!

-Gói riêng hai thùng hay chung một hộp!

-Một đi! Mua thêm cái gì nữa đi!

-Con trai thích cái gì trời?

-Ông là con trai mà cũng hông biết hả?

-Ảnh thích màu xanh… Mua đồ thủy tinh đi!

-Ừ, hàng dễ vỡ kìa, lại đó lựa đi.

-Mua quả cầu này nha!

-Tui thấy cái kia được hơn đó!

-Ờ há, vậy cái đó.

-Ra tính tiền thôi!

Ngồi chờ gói quà nữa! Hai con gấu pool cỡ trung cùng ở chung trong một cái hộp quà, giữa chúng, có một quả cầu… Món quà này có chút gì đó hơi lãng mạn… Hư thực xen lẫn…

-Xong em ơi…

-Dạ. Thành gói quà rồi à?

-Hi, lúc nãy Thành nhờ gói rồi!

-Ừa, vậy mình về.

Nhi đưa tui về nhà còn Thành thì… về nhà Thành.

-Ông biết Thành mua gì hông?

-Hông biết nữa! Thành nói là mua gấu bông!

-Hai người mua quà giống coi chừng đó!

-À, chắc không sao đâu! Trời nắng này, bắt tui vừa đạp, vừa chờ, vừa nói chuyện với bà chắc về tui xỉu luôn quá!

-Mau mau đi, bọn con Trinh ở nhà ông đó.

-Biết rùi, mệt quá đi!



-Hai người giờ mới về tới đó hả?

-Hi, mệt quá…

-Ổng đâu rồi?

-Hình như đi với bạn ổng đi làm gì đó!

-Rồi sao mấy bà vô nhà được?

-Hồi nảy, về tới nhà, tự nhiên có con nhỏ nào kiếm, ảnh đi theo luôn òi!

-Hả? Ai vậy?

-Hihi, ghen lên rùi hả?

-Đâu có! Hỏi biết thôi!

-Giỡn thôi! Ổng đi lấy đồ gì đó! Với ông nào ấy!

-Ờ.

-Vô nhà thôi!

-Mấy bà khát hông, tui lấy nước cho!

-Hông.

-Ờ đây chờ nhá, tui lên phòng cái.

Bước lên phòng, tui nhẹ nhàng cho gói quà vào tủ đồ. Mong anh sẽ thích nó! Bước xuống thì mấy đứa này đang ngồi nói chuyện.

-Xuống rồi đó à?

-Ừ. Hiihi!

-Hi, chào mấy cưng! Em về rồi đó à?

-Hi! Anh đi đâu mà có quà to thế!

-Hihi! Bạn anh tặng!

-Trùi ui! Sao tặng dạ?

-Con này giả nai nè!

-Mai là sinh nhật anh! Bạn anh tặng trước mà!

-Ai vậy anh?

-Dương đó em!

-Uả, ổng biết hả ta?

-Thôi, anh lên phòng trước, mọi người ở đây nói chuyện nha!

-Uhm!

-Ê, rùi sao?

-Thì cũng bình thường thôi, mai, chúng ta sẽ làm như dự định vậy!

-Uhm! Nhưng như vậy đâu có bật ngờ đâu!

-Ừ há! Hay tặng vào buổi học luôn đi!

-Thôi, tui thấy nên đặt một chỗ nào đó rồi ăn mừng sinh nhật!

-Nhưng tui thấy không kịp đâu!

-Rồi sao đây?

-Hay vào ngày mai, mình cứ tặng luôn rồi đi đâu đó đi!

-Ừ, ý hay! Nhưng chúng ta sẽ đi đâu?

-Uhm… Đi đặt bàn ăn!

-Không kịp đâu! Nếu vậy thì phải tốn tiền nhiều! Hay đi ra một quán nào đó,ngồi nói cuyện cho giản đơn!

-Ừ, đúng là giản đơn thiệt!

-Không cách đó thì còn cách nào khác đâu!

-Uhm, vậy cứ làm vậy đi há!

-Okay!

-…

Ngồi nói chuyện hơn nửa tiếng, mấy đứa đó về còn tui thì vào bếp nấu cơm trước. Hihi! Mong là mai sẽ vui!... green_97 26-01-2011, 07:23 AM Ngày hôm sau,…
Khi chiếc rèm đêm lại dần dần vén lên bởi những ánh nắng sớm của bình minh…

-Dậy nè! Sáng rùi!

-Hả?... Cho anh ngủ tí đi!

-Hông!

-Dậy ăn sáng nè!

-Năm phút thôi!

-Hông!

-Chìu anh đi! Bốn phút thôi!

-Dậy đi! Em nấu bữa sáng rồi nè!

-Hửm? Sao hôm nay kêu anh dậy sớm rồi nấu ăn còn sớm nữa! Chưa sáu giờ mà em!

-Bộ hông biết hôm nay ngày gì hả?

-Phan, chờ một tí! 2-2?

-Hi! 2-2!

-Hình như là sinh nhật anh mà!

-Trời! Em xỉu liền luôn á! Sinh nhật cũng hông biết nữa hả? Dậy đi nha!

-Muốn ngủ cũng không được nữa mà!-Anh lê nguyên bộ dạng còn say ngủ của mình vào phòng tắm!

-Hi, em chờ đó!

-Ùa…



-Hi, hôm nay có món khác, hủ tiếu! Sao hông là hột vịt chiên vậy?

-Hihi, hôm nay sinh nhật anh, em muốn khác khác chút! Hi, anh ăn thử coi ngon hông nha!

-Uhm… Sao…sao…

-Hông ngon hả anh!

-Hì! Ngon lắm! Giỡn thôi mà cũng tin nữa!

-Hứ, làm em hết hồn luôn!

-Em ăn đi! Ngon lắm đó! Hi,hôm nay vợ giỏi quá ta!

-Hi, hôm nay mới nghe anh khen đó!

-Hi, ăn nhanh nè!



-Anh lên phòng lấy cặp với em nha!

-Uhm…

-Hôm nay em chở anh đến trường nha!

-Sao hôm nay vợ tui lạ thế!!!

-Hi!

Tui loay hoay lấy gói quà của mình ra…

-Hi, nhân sinh nhật hôm nay của chồng yêu, em tặng anh món quà này, chúc anh luôn đẹp nè!-Tui cầm gói quà trên tay và mỉm cười. Cái từ “chồng yêu” ấy hiếm khi tui mới nói đó! Mong là anh sẽ vui!

-Qùa của anh cho em đó hả? Hi, chồng cám ơn vợ nhiều lắm!-Anh đặt hộp quà xuống bàn, dang đôi tay ấy ôm lấy tui.-Anh hơi bất ngờ! Hạnh phúc lắm! Cám ơn vợ yêu rất nhiều!

-Hi, em yêu anh!

-Anh cũng yêu em rất nhiều!-Anh ghé một bờ môi thật ấm sát môi tui…

-Chúng ta sẽ đi học, anh há!

-Ừ, mình đi học thôi, nhưng vẫn còn sớm lắm!

-Em chở anh cho nha!

-Chở nổi hông?

-Chắc nổi đó!



Anh ngồi phía sau, đưa đôi tay ấm áp luồn qua chiếc eo thon rồi tựa cằm vào vai tui…

-Em ấm quá nhỉ!

-Không sợ người ta nhìn ư?

-Hông đâu!

-Hi, ôm chặc nha, em “tăng tốc” đó!

-Hi, chặc rồi!



Bước vào lớp, vẫn thế, vẫn cái chợ đó nhưng bây giờ ít hơn thì nó đỡ ồn hơn! Ít người mà! Chỉ có bọn con Trinh, một vài đứa con trai, con gái khác!

-Hihi! Ê, thằng kia! Hồi nảy vui hông?

-Chuyện gì vậy?

-Hồi nảy đó!

-À! Hai người tình tứ trên chiếc đạp điện ấy hả? Ớn quá ta ơi!

-ỚN QUÁ TA ƠI!-Cả bọn rần rần lên!

-Nè! Hôm nay thời tiết bình thường mà…

-Hi, thời tiết bình thường nhưng tại bọn này thấy cảnh hông bình thường của “chấm…chấm…chấm…” của mấy người nên mới vậy đó!

-Cái gì mà “chấm chấm chấm”! Có làm gì bậy đâu!

-Hi, làm ớn dạ! Bọn bây đó! Kỳ cục hết sức! Dám làm vợ anh Huy nhà ta bực lên rùi kìa! Trờiiiiii ơiiiiii! Cáiii bọn con này, thiệt tình! “Chị” cũng đứng chấp nhất nhá, coi chừng động thai! Hahaha!-Nói xong, Mỵ “chùn” ngay trước khi tui nổi nóng lên…

-AAAAAAAAAA! Đứng lại cho tui!

-Có ai kiếm kìa thằng kia! Làm gì mà rượt người ta vậy!

-Hả? Chờ chút…-Tui dựng cây chổi xuống.

-Blè!-Con Mỵ lè lưỡi trêu.

-Tui xử bà sau! Hứ!- Tui bước ra cửa.

-Hi,giỡn vui thế!

-Hi, ờ… mà Thành kiếm tui có gì hông?

-Hi, trưa nay chắc Thành không rảnh rồi! Thịnh gởi quà giùm Thành cho Huy nha!

-Uhm, tiếc quá. Vậy Thịnh thay mặt Huy cám ơn nha!

-Ừ, Huy về lớp nha!

Tui bước vào lớp. Bốn đứa nó ngồi sau bàn tui, đưa hai tay chống lên cằm, ngước mặt nhìn tui.

-Chậc!

-Haizzz…

-Trời!

-Ơiiii!

-Gì mà làm thấy ghơ vậy!

-Gơ quá đi!

-Sinh nhật của chồng mà nhận quà của bồ riêng há!

-Xàm quá, Thành gởi quà cho Huy, tui đưa giùm!

-Sao mà ổng gởi vậy?

-Bận gì đó nên gởi cho tui!

-Huy mà biết, chắc ổng bực lắm!

-Nhi nghĩ chắc không như vậy đâu! Tặng quà thui mà!

-Tùi ui, hai đứa nó nói chuyện theo tui là Huy tui cũng “ren” lên nữa!

-Mệt quá, chuyển đề tài đi!

-Vậy đứa nào mở đề tài trước đi.


-“TÙNG…TÙNG…TÙNG…”

-Rùi, có đề tài mới rùi: vô học.
... depqua268 27-01-2011, 07:25 AM khong phai truyen cua em co it nguoi xem dau.truyen cua em van duoc xep vao 2o truyen co so luong xem cao nhat nam 2010 ma.chi tai moi nguoi it co tra loi nhok thoi.chuc nhok nhiu suc khoe de bos tiep nha.HAPPY NEW YEAR.:m120::m012: green_97 27-01-2011, 09:03 PM Ra chơi… Tui vẫn đang ngồi “tám” với mấy đứa bạn thì Huy gọi…

-Em đang làm gì vậy?

-Hi, nói chuyện thôi!

-Kiếm em có gì hông?

-Nhớ.-Anh ghé sát vào tai tui.

-Ừ, trưa nay anh đi đây với em nha!

-Đâu vậy?

-Uống nước thôi anh!

-Ờ, vậy anh sẽ đi.

-Hi, tan học gặp nhau dưới sân nha!

-Ừ… Thôi, vậy anh về lớp.

-Ừ, bye anh!

-Ê, cái gì mà ông với ổng nói chuyện tình cảm quá vậy?

-Đâu có gì! Rủ trưa đi ấy!

-Ừ, ổng đi hông?

-Hông lẽ hông!

-Ừ…

Thế là tui bước vào lớp… “tám” tiếp!!!

Ra về, cả nhóm đứng dưới sân trường chờ anh.

-Hi, đi thôi!

-Ừ…

Thế là cả nhóm kéo nhau đi đến một quán nước theo sự “chỉ huy” của Trinh.

Một cái quán không lớn lắm nhưng vật trang trí ở đây rất đẹp và sang trọng. Nó có một vẻ gì hơi cổ cũng có chút hiện đại.

-Trinh có mắt ghê, quán đẹp há!

-Hihi, Trinh này mà! Mấy người uống gì?

-Cam hết nha!

-Ừ

Nói rồi, Trinh vào bên trong nói gì đó, chắc kêu nước thôi. Nó bước ra, vừa đi vừa nói:

-Hi, hôm nay sinh nhật anh Huy nè!

-Hi, ừ.-Anh cười hì.

-Nhận dịp sinh nhật anh Huy, cả nhóm có quà muốn tặng anh nè!

-Thôi, mấy em đến đây là được rồi, anh vui lắm, không cần quà đâu!

-Thôi, anh cứ nhận đi, coi như lòng của mấy em đó!

-Ừ, đúng rồi! Anh phải nhận đó!

-Ờ,… Vậy cho anh cám ơn mấy đứa nhiều nha!

-Nhân dịp sinh nhật chúc anh vui vẻ và đẹp ra nha!

-Ổng đẹp sẵn rùi mà!

-Hihi, nước ra rồi kìa.

Mọi người cùng nhau uống nước và nói cười vui vẻ.

-Sắp nghỉ Tết rùi, hai người có làm gì không?

-Hi, chắc là trước đó đi về quê, sau đó thì ăn Tết ở nhà!

-Hi, vậy bọn này ăn Tết chung nữa há!

-Hi, mấy người khách sáu quá, Tết nói vô thì phải vô đó!

-Hi, vậy mùng mấy đi được? Tui thì rãnh mùng 3.

-Ừ, mùng ba cũng được. Bà được hông?

-Được.

-Hay bọn mình ăn Tết ở nhà xong rồi đi đâu đó chơi đi!

-Hi, tui nghĩ cái này giao cho Trinh sắp xếp đi!

-Hì, cũng nên vậy! Về nhà sắp lịch đi!

-Hi, vậy mấy người rãnh nguyên ngày luôn phải hông?

-Ừ, cả bọn giao nguyên ngày cho bà luôn á!

-Hi, yên tấm đi! Tui mà!

-Chảnh ớn hông!

-Anh Huy, Tết anh có đi thăm ai hông?

-Hi, thăm ba mẹ của anh và Thịnh chứ có ai đâu!

-Hi, ở nhà, mấy người dọn hết chưa?

-Chưa! Mốt nghỉ rồi mới dọn luôn!

-Hì, mai mốt đi chợ hoa hông?

-Để mai mốt tính đi! Mấy ngày gần Tết hay bận lắm!

-Ừ, mốt tính…

-À, từ đó giờ, anh ăn sinh nhật với ai?

-Với ba mẹ và bạn bè vào năm Trung học cơ sở. Lên đây thì ăn với bạn bè và Thịnh!

-Hi, vậy cũng vui há!

-Cho anh cám ơn mấy cưng nhiều nha!

-Hông có chi!!!

-Mai còn học môt bữa nữa, mai là ngày cuối của năm học rồi!

-Ừ, cũng buồn ghê há!

-Nghỉ Tết cũng mừng ghê!

-Ừ.

Mọi người nói chuyện một hồi lâu nữa mới về. Vui và rất vui! Anh chở tui về…

-Anh vui hông?

-Vui lắm. Cũng cám ơn vợ nhiều nha!

-Hi, anh vui em cũng vui nữa.

-Mình ghé chợ mua một vài thứ em há!

-Ừ…

-Anh sẽ nấu ăn hôm nay nha!

-Ờ, vậy mua nhiều nhiều thứ nấu nhiều món luôn!

-Hi, vợ tham quá!

-Hihi…

Một bữa tiệc sinh nhật không hoành tráng, nó bình dân nhưng cũng có cái gì đó vui vui. Nó thật ấn tượng, một bữa tiệc sinh nhật khác lạ nhưng lại đầy hạnh phúc.
................ bifan12 27-01-2011, 11:24 PM xé tem cho bạn Green_97 vui..! hii, tui cũng có nick khác là Green đó...đồng hương, hii. green_97 28-01-2011, 11:01 AM Về tới nhà, chúng tui cùng nhau nấu và ăn trưa. Một giờ, hai đứa cùng nhau làm bài tập, sau đó thì cùng xem phim…

-Em dự định Tết này mình đi đâu chưa!

-Thì mùng một mình sẽ về nhà anh, mùng hai về nhà em, mùng ba mình đi chơi. Hết!

-Còn mấy ngày kia!

-Tùy anh đó!

-Vậy mốt anh tính!

-Nếu cho anh một điều ước, anh ước gì?

-Ươc có em hoài luôn! Còn em?

-Em muốn có ngàn điều ước! Hi, tham quá phải không anh! Em muốn ờ bên anh!

-Vậy chúng ta đang làm điều ước đó đó!

-Hi…

Vẫn như thường lệ. Đi ngủ rồi đi dọn dẹp nhà, xong thì đi nấu bữa chiều… Vẫn như vậy, vẫn có những cử chỉ âu yếm, vẫn có những cái nhìn yêu thương…

Một bữa tiệc sinh nhật không hoành tráng, nó bình dân nhưng cũng có cái gì đó vui vui. Nó thật ấn tượng, một bữa tiệc sinh nhật khác lạ nhưng lại đầy hạnh phúci.

Sáng sớm, vẫn là cái không khí lạnh lẽo của nhứng ngày gần Tết…lạnh, thật lạnh... Tui vẫn vùi đầu vào tấm chăn thật ấm đó…

-Sáng rùi! Dậy nè!-Cũng vẫn cái từ gọi đó nhưng không phải tui kêu mà là anh!

-Em buồn ngủ quá! Lạnh quá đi!

-Dậy thôi nè!

-Ngủ một tí thôi! Điii, đi mààà!

-Phải dậy thôi nè! Hông ngủ thêm nữa! Anh nấu ăn sáng rồi!-Anh kéo tấm chăn ra…

-A! Anh làm cái gì vậy? Lạnh quá đi!

-Dậy thôi nè!

-Ghét! Ngủ chút thôi!

-Dậy đi nha! Anh thương! Yêu nhiều nè!

-Mệt quá đi! Sao hôm nay thức sớm vậy? Thường em thấy anh thức trễ lắm mà!

-Hôm nay khác ngày hôm qua mà vợ yêu!

-Em đi đánh răng đây!



-Sao hôm nay em thấy anh làm những chuyện của em làm thường ngày vậy?

-Hi, tập làm uke!

-Hứ! Ăn thôi!

-Anh nấu đó! Chắc ngon lắm!

-Sao biết, em chưa ăn mà!

-Hi, anh biết vợ anh sẽ nói vậy thôi!

-Hay quá ta ơi! Ghét!

-Thương đi!

-Ăn đi!

-Ờ…

Ăn xong, anh chở tui đến trường… Bước vào lớp, vẫn cái chợ đó!

-Ê, vào rồi đó hả?

-Uhm, có gì hông mà kêu.

-Hồi nảy Thành kiếm ông mà không thấy. Ong63 kêu chừng nào vô qua gặp ổng.

-Mới đây hay lâu chưa?

-Cũng mới đây hà!

-Uhm. Cám ơn nha.

Vừa cám ơn Thanh xong, tui để cặp xuống bàn rồi bước khỏi lớp, qua lớp cạnh kiếm Thành.

-Chào bạn!

-À, chào.

-Phiền cậu kêu Thành giùm tui nha!

-Uhm, bạn chờ một tí.-Bạn ấy bước vào lớp kêu Thành ra.

-Hi, chào Thịnh!

-Ừ, hồi nảy Thành kiếm có gì khộng?

-À, Thành định rủ Thịnh trưa nay đi uống nước với Thành.

-Ừ, trưa nay Thịnh cũng rảnh. Mà có ai nữa không?

-Có, có Thành với Thịnh và một số đứa khác nữa!

-Thịnh rủ thêm Nhi nha!

-Thôi. Chỉ uống nước và nói một vài chuyện thôi. Chắc được phải không?

-Ra chơi Thịnh nói cho, bây giờ Thịnh cũng chưa biết nữa.

-Uhm, cũng được.

Bước vào lớp đang băng khoăn không biết nên đi hay không thì Huy kiếm.

-Sao hôm nay em làm gì có vẻ suy nghĩ nhiều thế!

-Hi, đâu có gì đâu!

-Ừ, trưa nay anh bận rồi, em lấy xe về trước nha!

-Bận gì vậy anh?

-Bạn anh rủ đi chơi.

-Ờ, à… Anh cho em đi chơi trưa nay nha?

-Đi với ai vậy em?

-Đi với Thành và mấy đứa khác nữa. Đi uống nước thôi.

-Ừ, cũng được. Trưa nay em lấy xe đi đi, anh đi với bạn cũng được.

-Thôi, em không đi xe, có gì thì em có dang bạn về cũng được mà.

-Ừ, vậy trưa nay ai về sớm thì nấu ăn nha!

-Hi, em sẽ ráng về trễ!

-Để trưa nay xem. À, đi phải cẩn thận đó nhe em.

-Hi, anh cũng vậy!

-Em đi xuống can-tin với anh không? Còn sớm mà!

-Ừ, anh chờ em vào lấy nón nha!

-Ờ.

Hihi, vậy anh cho đi chơi với Thành rùi! Hihi, ủa? Thường thường thấy ảnh không thích vậy mà! Thui, cho đi chơi cũng được rồi!

Ra về, không để tui chờ, Thành đứng ngay cầu thang chờ tui.

-Hi, chào Thành. Bạn Thành đâu rồi?

-Đi đi rồi Thành nói. Thịnh đi bộ hả?

-Ừa.

-Vậy Thành chở cho.

-Ừ, cũng được.

-Vậy đi thôi.

Nói xong Thành kéo tay tui đi. Sao không thấy bạn ổng nhỉ?

-Sao Thịnh không thấy bạn Thành?

-Bạn Thành nói nếu đi được, nó sẽ chờ ở quán.

-Ờ.

-Ngồi cho chắc nha.

-Ùa.

-Thành đi quán nào dạ?

-Hi, tới rồi biết.

-Ờ.

Chạy được một quãng, Thành dừng lại trước một quán. À, cái quán mà Huy với tui và bọn con Trinh uống nước đây nè. Sao tự nhiên tui thấy hơi lo lo. Sợ Huy thấy được cảnh này chỉ có tui và Thành đi hông biết có sao không nữa!

-Thịnh có ghé quán này bao giờ chưa?

-Có một lần rùi.

-Ừ.

-Vào thôi!

-Ừ…



-Thịnh uống gì?

-Một ly cam.

-Hi, cho em một cam luôn đi.

-Sao không thấy bạn của Thành vậy?

-À, chắc nó không tới rồi. Mình khỏi chờ.

-Nhưng chì có hai người thôi mà!

-Hai thì hai chớ, đâu có sao đâu.

-Uhm. Vậy mình uống nước xong rồi về à?-Tui tự nhiên cảm thấy gì đó hơi sợ sợ. Có hai người thôi. Chắc không sao đâu. Uống nước thôi mà.

-À…Ừ, Thànhmuốn nói với Thịnh chuyện này.

-Chuyện gì vậy?

-Mmm… Thành… Thịnh và Huy quen lâu chưa?

-Hi, chuyện đó hả? Hi, Từ năm lớp mười.

-Thành muốn làm người yêu của Thịnh…

-Hả?

-Làm người yêu Thành đi.

-Nhưng… Thịnh có anh Huy rồi cơ mà.

-Không sao, chỉ cần Thịnh đồng ý, Thành yêu Thịnh.

-Thịnh không đồng ý đâu.

-Sao Thịnh không không đồng ý. Thành hứa sẽ chăm sóc Thịnh mà!

-Không thể như vậy được, Thịnh không yêu Thành và cũng không thể làm thế với Huy.

-Có lẽ Thịnh đang sốc, Thịnh nghĩ kỹ đi rồi trả lời cho Thành.

-Thịnh xin lỗi, Thịnh đi vệ sinh.

-Uhm.

Tui cố chạy nhanh vào phòng vệ sinh và không tin vào cái câu vừa rồi Thành nói. Nó vẫn còn văng vẳng bên tai ấy. Sao mình có thể làm thế cơ chứ! Bước vào phòng vệ sinh, cố xả một dòng nước, rửa mặt để tỉnh táo hơn. Ôi, sao Thành lại làm như thế khi biết mình đã có Huy. Thật khó tin… Bước ra khỏi phòng vệ sinh được đôi bước, bờ vai tui đã bị tay đặt lên. Tui ngước mặt lên nhìn…

-Hãy suy nghĩ kỹ. Thành yêu Thịnh mà…

-Xin lỗi, Thịnh không thể đáp lại tình yêu đó được…Người Thịnh yêu là Huy.

Thành kéo nhẹ tui vào người.Lúc này, toàn thân thể tui như bị đóng băng đi… Tui đẩy Thành ra nhưng vô ích…

-Thành dừng… lại đi… Ở nơi công cộng đó, buông…Thịnh ra đi…

-Thành không buông. Thành yêu Thịnh…

-Buông ra đi… Làm ơn…

________ greyson.94 28-01-2011, 02:41 PM Cố lên nhóc yêu của anh ;) green_97 28-01-2011, 08:18 PM -Thịnh.-Giọng nói thật cứng răn từ một phía nào đó đâu đây vang lên. Nghe rất quen.

Tui vẫn đang cố đây Thành ra, cuối cùng cũng đẩy ra được.

-Em đi một mình với tên này à?-Tui quay sang, Huy nhìn tui với một cặp mắt đậy giận dữ.

-Em…em…

Chưa nói hêt câu, Huy đã đấm thẳng vào mặt Thành.

-Huy, anh dừng lại đi.

-Tao nói cho mày biết, mày động đến Thịnh thì không yên với tao đâu.

-Gì chứ! Tui cứ đụng đấy! Làm gì tui!

Xong câu đó, Thành nắm lây tay tui, giơ lên. Tui cố kháng cự cũng vô vọng. Huy xông tới, đánh Thành.Hai người vẫn cứ đánh nhau. Tui xông tới cản, đứng chính giữa hai người.

-Huy, anh dừng lại đi. Đừng làm như thế nữa.

-Hả? Em dám nói với anh như thế à? Em vì tên đó hả?

-Ý em không phải vậy! Hai người đánh nhu có được gì đâu.

-Anh phải đánh chết tên đó.

Anh lách khỏi người tui rồi vẫn cứ đánh nhau. Hai anh bảo vệ tới.

-Hai người dừng lại.-Anh bảo vệ kéo Huy ra.

-Buông ra…-Tui nắm lây tay anh thật chặt.

-Anh đừng làm thế nữa được không?

-Em…em…-Huy đẩy người bảo vệ ra một cách thô bạo.-Em được lắm. Lo cho tên đó đi.

-Anh… Huy… Anh bỏ em đây hả?-Anh vẫn cứ bước mặc cho tui có kêu. Tui cảm thấy trách mình. Quay sang…

-Đây là bạn cậu à?

-Dạ, bạn của em ạ.-Vừa nói tui vừa nhìn Thành. Thành đang đứng dậy, phủi đi những vết bẩn trên áo.

-Hên cho các cậu là không có tổn thất gì đấy. Học sinh giờ rối hết trơn rồi!-Tên bảo vệ kia nói vài chữ rồi bước đi về phía cổng.

-Thành có sao không?

-Hì, người yêu của Thịnh cũng mạnh đấy chứ! Thành không sao.

-Anh Huy chỉ nóng thôi, mặt Thành bầm hết trơn rồi. Cần đi bác sĩ không?

-Không sao, chỉ trầy thôi, Thành tự lo được.

-Chầu nước này Thịnh trả cho. Thành đứng ở đây đi.-Tui lấy khăn giấy trong cặp ra đưa Thành.-Máu mũi Thành chảy ra kìa, Thành lau đi, Thịnh đi tính tiền.

-Hi, Thành trả rồi. Thành không sao. Chảy máu một ít thôi.

-Có ai đưa Thịnh về không?

-Thịnh không biết nữa…

-Thành đưa về cho.

-Thôi, Huy đã vậy rồi, thấy Thành đưa Thịnh về là tiu luôn á. À… Thành thực sự khỏe phải không?

-Khỏe mà, bị đánh chút thôi, không sao hết. Thành có thể cõng Thịnh về tới nhà đó.

-Thôi, Thành không sao là được rồi. M…mm… Cho Thịnh thay mặt Huy xin lỗi Thành nha. Thịnh cũng phải về đây.

-Thành đưa cho.

-Thôi, muốn bị đánh thêm nữa à?

-Hi, có sao đâu…

-Thôi, Thành cũng phải về. Thành chở Thịnh một quãng thôi, được không?

-Thôi, Thịnh cám ơn Thành nhiều. Thịnh cũng phải đi đây.

-Đi đâu?

-Ờ, đi đến nhà bạn. Bạn Thịnh cũng ở gần đây.

-Ừ, vậy Thành yên tâm rồi. Thành về đây!

-Uhm.

Tui bước đi hướng về phía nhà. Trong đầu tui lại hiện lên cảnh Thành nói yêu mình rồi lại cảnh Huy đánh Thành và cuối cùng là lúc tui đưa khăn giấy cho Thành. Sao tui lại làm như thế chứ! Đã biết Huy ghen nhưng lại đưa khăn cho Thành. Nhưng việc đó cũng đúng. Bây giờ không biết Huy làm sao nữa!

-Về hông?-Nghe cái giọng quen quen nhưng… là lạ, tui quay ra phía sau, hi vọng là người quen nào đó [Là Huy thì càng mừng! Hihi!]…

____________ depqua268 28-01-2011, 11:25 PM Nhanh len nhok oj truyen ngay cang hay va hap dan do.chuc nhok thanh cong. green_97 29-01-2011, 09:31 AM -Hi, quen hông em?

Tui quay qua, quay lại.

-Anh kêu tui hả?

-Chứ kêu ai hả nhóc!

-Hình như tui không có quen anh thì phải!-Tui quay đầu, tiếp tục đi.

-Xa gần một năm thôi mà làm như người không quen biết hả?

-Anh trùm kín mít, ai mà thấy được.

-Hi, vậy mở ra cho coi nè!-Vừa nói, cái người xa lạ ấy mở chiếc kính đeo mắt rồi mở luôn khẩu trang.

-Dương hả? Hihihi, tại lâu quá không thấy!

-Giờ mới biết quen đó hả!

-Hi, ông mà tui cứ tưởng anh nào!

-Nè, làm gì mà đi bộ mà đi một mình nữa! Ông Huy đâu?

-Hi, để khi nàotui kể cho nghe cho. Mà sao biết tui mà lại hỏi vậy?

-Hihi, nhìn tướng ông, ma nào chẳng biết!

-Hehe.

-Leo lên, tui chở về cho.

-Hìhì.-Tui leo lên.

-Nhà xa hông vậy?

-Cũng xa xa.

-Vậy giờ kể sơ sơ cho tui nghe chuyện tại sao ông đi bộ hông vậy?

-Ờ, vậy tui kể cho nghe…”…………………….”.-Tui “thuật” lại những gì xảy ra cho Dương nghe một cách ngắn gọn nhưng đầy đủ.

-À, thì ra là vậy! Ổng ghen quá trời luôn, ông không biết hay sao mà làm vậy?

-Trời ơi, ổng ghen tui biết rùi nhưngtui tưởng đi nhiều người chứ không phải là có tui và Thành trong một cái quán.

-Chậc, chắc giờ ổng đang bực ở nhà chờ ông về ăn tươi đây! Hehe.

-Giờ mà còn hehe nữa. Tui cũng không biết sao nữa nè.

-Về nhà, cất lên một giọng ngọt xớt: honey ơi, cho em xin lỗi anh nhiều nhá!

-Trời, ổng dễ dụ vậy tui làm liền luôn á!

-Hihi, cái nhà đằng đó phải hông?

-Ừ, nhà đó đó. Ông vô nhà chơi.

-Thui, tui cũng có nhiều việc,khi nào rãnh, tui vô.

-Ừ, tui vô nhà nha.

-Phan, để tui bấn chuông cho.

-Chi dạ? Ổng thấy ông tưởng ai còn ghen dữ nữa!

-Trời, tui đâu giống Thành lắm đâu. Vả lại lâu rùi hông được ổng đánh, buồn ghê! HUY ƠI HUY, RA MỞ CỬA MAU!

-Nè, kêu thiệt hả?

-Tui có nói tui nói giỡn đâu! HUY ƠI, RA MAU LÊN COI!

-Kêu vậy, theo tui, tui hông thèm ra rồi! Kêu thấy mắc ghét!

-Kệ tui, ổng ra rồi kìa!

Huy mở cửa ra, tui đứng nép một bên, hổng dám đứng gần Dương.

-Ừ, chào cậu!

-Chào ông! Lâu rồi cũng còn nhớ hén!

-Hihi, tui mà…ủa mà cậu là… ai vậy?

-Hả? Trời ơi! Tui Dương nè!

-Ờ, Dương đó hả?

-Nhớ ra hông mà ngáo quá dzạ?

-Nhớ sau hông! Đi đâu mà giờ mới về vậy?

-Hi, đi học, mới nghỉ Tết, về thăm cô rồi ghé thăm hai vợ chồng ông luôn!

-Hi, vậy vào nhà luôn.

-Thôi, ra đây tui nói chuyện nè. Nói chút rồi tui về, còn bận công chuyện nữa.

-Vậy… vậy em vào nhà trước.-Từ nãy giở mới mở lời được câu này. Mà nói xong, tui thấy Dương kéo Huy về một góc nói chuyện, chẳng “đếm xỉa” gì đến mình hết! Ghét! Đi vô luôn!

Bước vô nhà, tui thấy nhà sạch hơn. Chắc Huy mới lau nhà. Chiếc tivi vẫn còn đang mở, một tờ báo vẫn để trên bàn. Bước vào bếp, tui thấy đồ ăn nấu hết, dọn sẵn ra măm, chỉ còn đem ra bàn. Hai ông đó nói chuyện tới giờ vẫn chưa xong, chắc Dương giúp tui “thanh minh” đây! “Hihi, cám ơn Dương nhiều nhá!”… Tui bước lên lầu tắm rửa sạch sẽ rồi ăn cơm luôn… Tắm xong, bước xuống lầu, tui thấy ảnh đang ngồi xem phim, bước vào bếp, đồ ăn vẫn còn nguyên nhưng cánh nó có một tô mì đã ăn xong, chắc là của anh đây. Có lẽ đói trước rồi ăn đây mà! Tui dọn đồ ra bàn.

-Anh ơi ăn cơm.

-…-Kỳ lạ, sao ảnh không nói! Dương nói gì vậy trời! Tui bước lại gần anh.

-Anh ăn cơm luôn.

-Tui không đói, ăn rồi. Đói thì ăn đi!- Câu nói như tát nước lạnh vào mặt tui vậy! Sao ảnh nói vậy với tui chứ!- Ngồi xuống nói chuyện đi.

-Anh muốn nói chuyện…gì?

-Em với tên đó hồi nảy.

-Đó là chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Đâu phải em cố tình làm vậy. Anh phải tin em chứ.

-Tin em à? Nó hiện ra ngay trước mặt tui. Em để người ta ôm ngoài đường rồi bảo tôi tin em hả?

-Nhưng… Em cũng đã cố đẩy Thành ra rồi!

-Thôi, còn cái chuyện em nói đi nhiều người sao tôi thấy chỉ có em với tên đó.

-Thành nói đi nhiều người, họ chờ ở quán, khi đến thì em không thấy, em không có gạt anh đâu.

-Gạt? Ôm một tên khác ngoài đường? Ôi trời!

-Em nói thật mà…-Sức chịu của con người tui như đã hết, bao nhiêu giọt nước từ khóe mắt đã nén từ nãy giờ bỗng trào ra.

-Tên đó bây giờ sao rồi? Bị tôi đánh có sao không?-Một cái giọng hờn ghen đầy chua chát.

-Em… không… biết…

-Quen nhau mà không biết à? Hay lắm đó.

-Em đã nói… là em không… có gì với Thành mà. Em…em làm sao… anh mớ…i tin chứ?

-Tin? Tôi không thể hiểu em. Quá lắm rồi!

-…Hic…

Anh vẫn ngồi lặng yên, không nói thêm một lời nào. Tui bước lại bàn ăn, dọn hết vào bếp… Xong tui cố bước ra ghế sofa, ngồi xuống. Mới ngồi xuống, ảnh đã nhấc người dậy mà đi chỗ khác rồi. Bực quá, tui bỏ lên phòng nằm ngủ! Nhà có hai người như không có ai hết vậy! Im lìm. green_97 29-01-2011, 04:54 PM Chiều rồi, tui ngáp dài sau một giấc ngủ. Đầu tóc rối như tổ quạ. Mở cửa ra, tui đi xuống lầu như tìm kiếm thứ gì đó. Đưa mắt quanh nhà, hình như anh không có. Ngồi phịch xuống ghế, bỗng tiếng mở cửa kêu lên, tui hướng mặt về phía đó. Anh về. Vẫn cái gương mặt ãm đạm đó. Anh bước lên phòng với một túi đồ. Chắc mới vừa đi shopping về. Tui bước vào bếp nấu bữa chiều. Dọn sẵn ra bàn, tui bước lên phòng kêu anh. Mới bước vào phòng, anh cũng bước từ cửa phòng tắm ra.

-Anh xuống ăn bữa chiều đi, em nấu hết rồi.

-Tôi ăn rồi.-Nói chưa dứt câu, anh lách qua mặt tui ra khỏi phòng.

Cái cảm giác thật khó chịu làm sao ấy! Tui bước xuống bếp, dồn hết tất cả thức ăn vào sọt rác hết. Sao anh lại ra như thế. Chẳng lã chuyện hồi trưa ư? Ừ, nghĩ đi nghĩ lại tui cũng thật đáng trách. Thật đáng trách! Tức vì sao mình lại lỡ làm thế! Đáng lẽ tui phải không đi với người mà anh không thích chứ! Thật ngốc!

Anh đang ở phòng khách. Trong đầu giờ đang rối bời. Không biết phải làm sao nữa! Chắc có lẽ phải xin lỗi anh nhưng biết khi nào mới nói được chứ! Haizzz, không biết sao nữa! Tui bước ra phòng khách, ngồi xuống… Anh vẫn điềm nhiên xem phim.

-Anh à, anh đang giận em phải không?

-…

-Em biết em sai rồi, thật ra chuyện đó không phải như vậy đâu!

-…-Anh bắt đầu đứng dậy.

-Em xin anh đó, đừng làm như thế nứa được không?

-…

-Mọi chuyện không phải như thế!

-Chứ sao hả? Em ôm người khác bào tôi không ghen à/

-Anh nghĩ đó là thật ư?

-Nó diễn ra ngay trước mắt tôi, bảo tôi không tin? Em lại còn cản tôi đánh hắn! Em lại bênh vực người khác nữa! Bên vực hắn! Nó quá sức tôi đó!

-Nhưng em cũng đã phản cự lại nhưng vô ích, anh biết sức em mà! Em cản anh đánh vì em không muốn xảy ra án mạng đâu! Không phải em bênh vực người khác đâu!

-…-Anh đứng trân đó rồi lại bỏ đi. Bước ra khỏi cổng.

Nước mắt chảy dài từng dòng… Sao anh lại như thế! Đúng là một cái giá quá đắt, quá đắt cho những gì tui đã làm. Tôi có muốn chuyện đó xảy ra như thế bao giờ? Ôi... Tui gục xuống bàn mà khóc… Lí trí cũng không biết phải làm gì!...

Chiều đã gần tán để cho màn đêm bao trùm lên. Một cái màu cam xen chút vàng của những ánh nắng chiều yếu ớt. Đã gần tối rồi mà anh vẫn chưa về. Cái không gian xung quanh tĩnh lặng. Tui sợ bóng đếm, anh biết điều đó. Căn nhà tối, đầy một màu tối. Cái không gian đầy ghê sợ. Tui vẫn ở đó, ở trên chiếc ghê sofa, đôi mắt đỏ hoe. Nước mắt vẫn cứ chảy. Cũng đã hơn một tiếng đồng hồ rồi. Sợ lắm, tui sợ lắm. Vẫn chưa ăn gì hết. Mắt tui như không còn nước mắt để chảy ra nữa, nó nhắm lại…


“Mở mắt ra, vẫn cái không gian đen tối này… Tui ngồi dậy, nhấc đôi chân của mình lên chiếc ghế rồi co người lại. Lạ hẳn với những lúc tối. Khi đó, tui đã hét toán lên rồi ôm chầm lấy anh… Hi, mà bây giờ có ai đâu mà la, có anh đâu mà ôm… Cái không khí lặng như tờ ấy lại bị phá vỡ bởi tiếng mở cửa cổng. Tui vẫn co người trên chiếc sofa.

-Anh đi… đâu về thế?

-…

-Anh…anh còn giận em à?

-…

-Làm ơn… nói với em dù chỉ một tiếng được không anh?

-…-Vẫn cái im lặng này. Anh đứng trơ người ra…

-Anh giận em đến mức đó sao?

-Ăn tối đi…tôi mua cho em rồi đó.

-Anh… làm ơn… đừng nói giọng lạnh lẽo đó với em được không? Làm ơn đi… Em… sợ… lắm…

-Không ăn dễ bị đau bao tử đó. Tôi để trên bàn đây.-Để đồ ăn trên bàn xong, anh bước ra cửa.
Tui bước tới, ôm chặc lấy anh từ phía sau.

-Đừng… em sợ lắm… đừng bỏ… em mà.-Nước mắt lại trào ra, nó rơi lã chã lên vai anh.-Em sợ…hic… tối lắm… làm ơn… đừng…hic… bỏ đi…hic….-Anh vẫn đứng yên người đó, không hiểu sao tui lại làm thế nữa! Tui đẩy người anh ra rồi lấy tay chùi đi dòng nước đang lăn dài trên gò má.-Em xin… lỗi anh…hic… Tha thứ…hic… cho em đi…em… em biết lỗi rồi…hic…đừng bỏ em… -Tui vẫn đứng khóc, tay vẫn chùi nước mắt.-…Hức…hức…

-Thôi, em đừng khóc nữa. Anh sẽ không đi đâu mà… Ngoan đi…-Anh ôm tui vào lòng. Vỗ nhẹ vào vai tui.- Anh không thích vợ mình nhõng nhẽo đâu nha!

-Đừng… giận…hic… em mà… em biết… lỗi rồi…

-Anh không giận vợ nữa, thương vợ lắm luôn á! Đừng khóc nữa! Anh không đi, sẽ mãi ở bên vợ.

-Hic…hic…

-Nín đi nào! Đưa mặt anh xem nào! Ôi, hai con mắt đỏ hoe hết rồi!

-Hic…tại anh đó…làm người ta… -Tui đánh nhẹ vào ngực anh.-Hic…em sợ lắm…

-Thôi, anh chỉ muốn biết cưng ra sao như anh như thế thôi.

-Hic…em thế này…nè…Vừa lòng anh…chưa…

-Thôi, cưng khóc anh đau lòng lắm…

-Em…hức…

-Thôi, nín đi, anh thương.-Anh ôm chặc tui vào lòng.

-Người ta…hổng…phải…con nít…đâu…

-Lớn rồi phải hông? Lớn rồi vậy ăn tối đi…

-Hic…em ăn… Anh ăn với em…được không?

-Đường nhiên là được rồi! Đi rửa mặt với anh nè.-Anh vớ tay bắt chiếc đèn…”

Ánh sáng đâu đó soi vào mặt. Nó làm tui bậc tỉnh giấc. Ôi, vừa rồi chỉ là một giấc mơ thôi ư? Tui đưa mắt ra cửa. Thì ra là một chiếc xe đậu ven đường thôi. Cái không gian này thật ãm đạm, lạnh lẽo và có gì đó khiến tui ghê rợn. Tui sợ MA. Vớ tay đâu đó tìm chiếc re-mode để bật tivi lên. Đây rồi, nó đây. Bấm đại một nút nào đó.Chiếc tivi mở lên. Dù ánh không sáng lắm nhưng nó làm tui đỡ sợ. Đặt bàn chân xuống nền nhà tê cóng, tui vớ tay mở đèn phòng lên.

-“Cạch”.

Phòng khách bây giờ đỡ sợ hơn, nó sáng sủa hơn. Bây giờ tui mới cảm nhận được cái mà người ta gọi là cô đơn. Lấy trong tủ ra chai nước, cố nốc hết nhưng không thể. Tui ngồi bệch xuống nền, đặt chai nước lên thành bếp nhưng không may cái ly thủy tinh rớt xuống…

-“Cốp…”

Chiếc cốc va vào nền gạch vỡ tung, những mảnh thủy tinh vỡ ra văng tung tóe. Chúng văng lên tay và lên đùi và trên áo tui. Tui đứng dậy, phủi nó đi. Đứng dậy, những mảnh thủy tinh rớt xuống nhưng không may, chân tui đạp phải mảnh nào đó. Máu, máu chảy ra. Đang ngồi xuống loay hoay với cái chân chảy máu, tay tui lại có cảm giác rát rát. Trời, nó lại chảy máu nữa rồi! Cố lách thân ra khỏi đám thủy tinh vụn ấy, tui cố đứng dậy, vớ tay lên tủ thuốc để lấy bông gòn và chai oxi-già để sát trùng. Nó làm tui nhớ đến anh. Lúc trước, tui bị thương chảy máu, anh lấy bong gòn chặm vào rồi nhẹ nhàng nhỏ từng giọt oxi-già vào với những câu hỏi lo lắng như: em có đau không? Đau thì nói anh biết, nghe chưa?, Em có sao không?, Đừng động đậy, để anh làm cho!... Nhưng bây giờ thì không. Từng giọt oxi già rơi xuống, sao nó lại rát đến thế? Chắc có lẽ nó rát vì không thấy anh, vì cái không gian tĩnh lặng này,… Lấy một miếng băng cá nhân, dán vào vết thương xong hết,tui đứng dậy thì thấy một cái cảm giác lạ… Vừa đói vừa chóng mặt… Tui lại gục xuống nền lần nữa… bifan12 29-01-2011, 09:29 PM ước gì có thật nhiều khúc cảm động...tiếp nhen tác giả, đừng nghỉ Tết sớm quá, hii! green_97 30-01-2011, 09:04 AM Tiếng xe cấp cứu kêu réo inh ỏi. Tiếng xe đẩy… Đó là những tiếng mà tui nghe được trong lúc “nửa tỉnh nửa say”. Mở mắt ra, lại là một căn phòng trắng ở bệnh viện! Sao tui lại vào đây hoài chứ! Đưa tay trái lên trán xoa xoa, tui thấy có một bóng người con trai cao cao cạnh đó.

-Cậu tỉnh rồi đó hả?

-Uhm…mà anh… là ai vậy?... Sao tui ở đây?

-Hì, tui là hàng xóm mới chuyển đến. Tui qua nhà anh định mượn ghế, thấy cổng không khóa vả lại yên nữa nên tui vào thử thì thấyanh đang xỉu trên nền, lay anh không dậy nên tui kếu cấp cứu.

-Hi, vậy cho tui cám ơn nhiều nha! Hồi nảy giờ anh thấy có ai kiêm tui hông vậy?

-À, có, có một người cũng cao cỡ tui phải hông?

-Uhm, anh biết anh ấy vào làm gì hông?

-Vào thăm cậu chứ làm gì, còn cám ơn và nhờ tui chăm sóc anh giùm nữa!

-Hi, tui cám ơn.

-Anh đã khỏe chưa?

-Cũng đớ hơn rồi, anh biết chừng nào tui mới xuất viện không?

-Mai là được rồi, anh bị đói quá nên ngất xỉu và bị một số vết thương khác thôi!

-Ư, cám ơn anh nhiều lắm, bậy giờ tui khỏe rồi, anh có bận gì không? Bận thì anh về cũng được.

-Uhm, vậy cậu ở một mình được phải không?

-Được mà! Tui còn yêu đời lắm.

-Hi, vậy tui về trước, đồ ăn hồi nảy anh của cậu mua để trên bàn nè. Tui về trước nha.

Ngước mặt lên đồng hồ, cũng đã gần tám giờ rồi. Lòng tui cảm thấy vui vì anh đã đến thăm. Ngồi dậy, tui lấy cháo trong hộp ăn cho đỡ đói, ăn xong, tui nằm xuống, không muốn nghỉ ngợi như mọi khi mà thay vào đó là đánh một giấc!... Nó bỗng giật mình ngước nhìn đồng hồ đã điểm sang chín giờ. Vừa lúc đó…

-“Cạch”…

-Chào cậu, đã tỉnh rồi ư?-Ông bác sĩ bước vào với chiếc áo blue trắng.

-Chào bác sĩ, tôi tỉnh rồi.-Tui nở một nụ cười thể hiện mình đã tỉnh.

-Tôi có một chuyện muốn nói với cậu.

-Chuyện gì thưa bác sĩ?-Mặt tui bây giờ có vẻ hơi căng thẳng.

-Cậu mắc bệnh rồi.

-Bệnh gì vậy bác sĩ?

-Cậu bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối.

-Hả? Cái gì? Tôi…tôi…tôi…bị ung thư giai đoạn cuối!-Từng chữ, từng chữ mà ông bác sĩ ấy nói vang trong đầu tui :” -Cậu bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối.”

Người tui lúc này nóng rực lên. Cảm thấy người mình bị lay động nhưng không thấy ai hết, chỉ có ông bác sĩ với tui. Điều đầu tiên tui làm sau khi bị sốc đó là hét toán lên!

-AAAAAAAAA, ôi trời? Sao tui…tui lại có thể bị…bị…bị…như thế chứ? Ông có nhầm lẫn với hồ sơ nào không? Ôi, tui sẽ không bao giờ được gặp anh nữa rồi. Sao lại như thế chứ? Tui sẽ mất anh. AAAAAAAAAA.

Đôi mắt mở to ra, mồ hôi ướt cả người. Tui đang nằm trên một cái giường và một cái chăn được phủ lên người. Tui đẩy cái chăn ra khỏi người, chống tay ngồi dậy. Đây là cái phòng của mình cơ mà. Sao đau đầu thế… Đặt bàn chân xuống nền, từng bước, từng bước khập khiễng, tui vớ tay lên bàn, lấy cốc nước. Dòng nước mát ngấm dần xuống họng. Nó làm dịu đi cái cổ họng khô khan của tui. Để mắt lên bàn, tui thấy chiếc điện thoại mình đã có ba mươi mấy cuốc gọi nhỡ. Không bấm để xem ai gọi hay gì thêm, bước lại giường, nằm xuống, thật sự tui cũng không biết phải làm gì ngay lúc này. À, mà người nào lại dẫn tui lên đây chứ? Một hi vọng, hi vọng của một người đang bệnh. Là anh chăng? Cùng lúc với suy nghĩ đó, cánh cửa mở ra…

-“Cạch”…

-Dậy rồi đó à?-Đôi mắt đầy anh ngạc nhiên, người đứng rước mặt bây giờ lại là Nhi.

-Ư…hm, Sa…o Nhi… ở… đâ…y?-Gương mặt tui tràn đầy thất vọng. Đau, đau lắm! Con tim bay giờ cảm thấy đau nhói, xốn xang làm sao ấy! Nó đã hi vọng rất nhiều. Ừ, hi vọng nhiều rồi thất vọng nhiều chứ để làm gì? Nó thật dại!

-Ừ, Nhi nghe rồi đứng nói gì nữa, ngồi dậy ăn ít cháo đi. Nhi tự nấu đó.

-Uh…m tui…

-Thôi, bị bệnh thì ăn đi, đừng nói gì thêm nha. Nhi định tới nhà rủ ông với Huy đi chợ đêm… Thấy nhà không đóng, tui với Thanh vào thử, thấy… ông nằm dài. Đỡ ông lên đây đó… Thanh điện cho Trinh và Mỵ đến rồi…

-Uhm…

-Ông lớn rồi mà vẫn không tự chăm sóc mình được nữa! Nhịn đói chi cho khổ?

-Sao…biết…tui…nhịn…đói…?-Dù đỡ hơn nhưng trong lời nói tui có chút ngập ngừng.

-Ờ…tại… Tui biết mà!

-Sao…không thấy… bà hỏi tui… tại sao… tui như vậy?

-Tui không muốn hỏi thôi, thấy ông ở nhà một mình, xỉu rồi vỡ đồ nữa thì tui cũng biết trước nguyên nhân nào đó.

Cảm thấy trong lời nói của Nhi có chút gì đó là lạ như muốn ám chỉ gì đó, nhưng đó vẫn là suy nghĩ nên tui không muốn hỏi gì thêm, cũng không muốn quan tâm tới. Tui cứ mặc nhiên húp tô cháo nóng…

-Tui múc thêm cho nha.

-Uhm, Nhi… cũng ăn đi.

-Hi, ăn xong mới kêu hả? Hi, Tui hông đói, ông bị bệnh thì phải ăn nhiều thêm. Ở yên đây, tui đi múc.

-Hi.-Nở một nụ cười.

Một nụ cười giả dối. Nó che đậy bênh trong tui lúc này. Cô đơn, giận dỗi và đau đớn. Cô đơn vì vắng anh, giận dỗi vì trách mình, đau đớn vì thất vọng quá nhiều…“Thương nhau lắm, cắn nhau đau!”. Bây giờ tui mới hiểu! Qúa đủ rồi!

Tui nằm xuống, kéo chăn lên quá đầu, nhắm mắt lại, cố nghĩ tới một gì đó tốt đẹp nhưng không thể!

-‘Cạch’…

-Ông dậy ăn cháo nè! Làm gì mà vùi trong chăn vậy?-Tiếng gọi của nhi đã đánh thức tui giữa đống suy nghĩ ngỗn ngang.

-Uhm. Nhi nấu ngon thiệt!

-Hả? Tui…tui… bộ từ đó giờ chưa ăn cháo tui sao?

-Nhi nói gì?-Mặt tui đầy vẻ ngạc nhiên.

-À, hông…hôngcó gì! Cháo Nhi nấu. Hì, nói giỡn thôi!

-Ờ.- Tui cũng “ờ” cho qua. Múc một muỗng cho vào miệng. Bây giờ tui mới thấy lạ. Nó quen, quen lắm.

-Thanh nấu phải không?

-Ờ…sao biết vậy? Hi Thanh nấu!

-Trinh nấu luôn phải hông?

-Mm…

-Nhi nói đi, ai nấu?

-Mua, đồ mua cho ấy mà…

-“Xoảng”…-Cái tô bị vỡ khi va vào nền…

-À…m…Thịnh xin lỗi, tay của Thịnh…

-À… không sao…-Trên mặt Nhi có vẻ gì đó rất bàng hoàng… Nhi cuối xuống nhặt từng mãnh vỡ.

Tui đặt bàn chân của mình xuống nền, ngồi xuống định nhặt những mãnh vỡ đó phụ Nhi…

-Đừng, để Nhi cho…

-Á…

-Ý, chân của Thịnh… Máu…

-Không sao! Cứ để Thịnh nhặt phụ cho...

-Thịnh đừng làm nhi sợ.

-Hi, có sao đâu.

-Nhưng máu có vẻ chảy nhiều, không được, để Nhi lấy băng.-Nhi bước ra cửa. Bước lên với gói bông gòn và vài thứ sát trung khác, Nhi có vẻ lo lắng.

-Sao Nhi lấy được những thứ này vậy? Nhi biết nó ở đâu à?

-Nhi…

-Thôi, không sao.

-Nhi làm cho.

-Nhi không biết làm những thứ này đâu! Thịnh biết mà! Mai mốt phải ráng tự làm, tự lo cho mình. Đừng để người khác làm cho mình. Lỡ người ta không làm nữa thì khổ! Tự làm sẽ tốt hơn…-Tui tự làm cho mình rồi lại nói nham nhảm, nói gì đó mà bây giờ tui cũng không nhớ rõ chỉ biết nó có vẻ như tui oán trách anh nhưng chỉ ám chỉ… Thoe với những lời đó, nước mắt tui tuôn ra…

-Được rồi, Nhi… biết phải tự làm rồi! Đừng khóc nữa.-Cho hết những mảnh vỡ mà Nhi nhặt được trong lúc tui nói vào một cái bọc nhỏ, để nó vào một góc Nhi bước lại.-Nhi biết được cảm giác của Thịnh lúc này…

-Nhi ơi! Thịnh đau lắm, đau lắm…-Tui ôm chầm lấy Nhi mà khóc. Nhi cũng vô nhẹ vào lưng tui an ủi.

-Ông còn yêu Huy không?-Nắm chặc lấy bờ vai tui, Nhi hỏi…

-Hic… còn… nhưng Thịnh… không ngờ… Huy làm vậy… với mình…Hic…đau lắm…

-Nếu bây giờ Huy xuất hiện, Thịnh sẽ làm gì?

-Hức…Thịnh…- Bây giờ, trong lòng tui có cảm giác gì đó thật ấm áp ngoài cửa, cái ấm áp quen thuộc nhưng ở ngoài cửa…- Thịnh sẽ… không làm gì hết… Thịnh giận mình lắm và cũng… giận Huy… giận nhiều lắm… Sao anh ta lại làm thế với Thịnh…

Cánh cửa bỗng khép chặc hơn, dường như cái hơi ấm ngoài kia cũng đau lắm. Mong rằng sẽ vào được nhưng không thể vì cái lời nói như dao găm ấy! Như một con dao găm đâm vào trái tim đang thổn thức vì nhớ người mình yêu. Một câu nói đầy sát khí…

-Nhưng Thịnh cần anh ấy…

-Thịnh sẽ tha thứ chứ!

-Thực sự… Thịnh không… thể quyết định… Hành động của anh ấy sẽ quyết định Thịnh nên tha thứ hay không?- Lấy tay che mặt cố giấu đi những giọt nước mắt đang chảy thành dòng.

Cánh cửa mở ra, một bàn chân bước vào…

-Cần anh ngay lúc này phải không?

Tui ngước mặt lên, nhìn cái hơi ấm mà tui cảm nhận lúc nãy. Nhìn bằng một đôi mắt đã khóc nhiều vì đỏ hoe, nhìn bằng sự giận hờn và nhìn bằng cả tình yêu thương… Nhưng tui vẫn ngồi ở đó, gục mặt nhắm mắt như muốn nghĩ điều gì đó… Trút một hơi thở dài… Đứng dậy…

Anh tiến lại gần tui…

-Trả vợ lại cho anh đó! Em xong việc rồi, ra ngoài đây!-Nhi vỗ nhẹ lên vai Huy rồi nhẹ nhàng đóng cửa.

-Hi, anh cám ơn em nhiều lắm.-Anh nói với Nhi rồi nhìn sang tui, nớ một nụ cười.-Đừng giận anh nữa nhé! Anh yêu em mà!

-Em…-Tui niểng đầu về một bên vẫn không dám nhìn thẳng vào mặt anh…

Đặt hai tay lên mặt tui, anh kéo nhẹ nó về phía mình, áp sát mặt vào. Vẫn bờ môi ấm áp đó nhưng tui lại đẩy anh ra. Nước mắt lại chảy dài trên bờ má.

Tui bỏ chạy, chạy nhanh xuống lầu. Tui ngồi xuống, gục mặt lên bàn… Khóc…vẫn khóc… Một bàn tay vỗ nhẹ lên vai tui... greyson.94 30-01-2011, 09:17 AM Cưng ơi cho chút cao trào thắt nút vào nữa nhé .
À em có thể sửa tui thành tôi không ? Không nên dùng ngôn ngữ địa phương cho đại từ .
Chuzzzzzzzzzz green_97 30-01-2011, 11:04 AM Mọi người ơi! Cùng bình luận nha!

http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?My9kMS8zZDFiM2IzYzmUsICzNjQyYWUyNDmUsIC1NjmUsIC0Y mI0ZTQ4MDU5NS5cUIbaBmUsICDN8TOG6oW5oIEzDdUngW5nfMS Qw7RdUngZyBOaGl8dHJ1ZXw green_97 31-01-2011, 07:24 AM -Sao anh lại quay về?

-Sao vậy?

-Nhi hả?

-Có chuyện gì mà khóc ở đây vậy?

-Hic…sao gạt tui?

-Gạt? Gạt gì?

-Thôi, đi ra ngoài …nói chuyện đi, ở đây… khó nói lắm.

-Uhm, cũng được.

Lấy xe, tôi chở Nhi đến một bờ sông. Ngồi xuống ghế đá, Nhi quay sang hỏi tôi…

-Nói chuyện gì?

-Tại sao Nhi ở nhà Thịnh?

-Nhi nói là Nhi đến rủ đi chơi mà!

-Ở đây hông có Huy mà!

-Ừ… Huy gọi nhờ Nhi đến.

-Còn bao nhiêu chuyện Nhi giấu Thịnh nữa!

-Ừ… Cho Nhi xin lỗi Thịnh nhiều nha. Thực ra Nhi cũng không muốn đâu!

-Nhi cứ nói đi.

-Thực ra, hôm bữa Thành nói yêu Thịnh là do Trinh nhờ Thành nói như thế đó. Tóm lại chuyện từ đó trở về sau đều là Dương và Trinh sắp đặt hết.

-Dương?

-Đúng. Dương và Trinh cặp bồ mà.

-Huy có trong chuyện này không?

-Lúc đầu thì không nhưng kể từ lúc Dương gặp Huy rủ chiều đi quán uống nước thì Huy đã biết. Lúc đầu Huy phản đối nhưng do cả nhóm nài nỉ quá nên Huy cũng đồng ý. Thực ra Huy cũng rất đau khi thấy Thịnh như vậy. Tha thứ cho Huy đi.

-…

-Thịnh cần Huy mà!

-…

-Sao vậy?-Nhi khẽ quay sang và hơi ngạc nhiên vì nước mắt cứ ròng ròng. Nước mắt như muốn cạn kiệt nhưng nó vẫn chảy. Vì sao thế? Tôi thực sự cũng không hioe63u tại sao nó chảy ra…

-Bây giờ Nhi thấy được tình yêu của chúng tui ra sao chưa?

-Nhi… Nhi xin lỗi.

-Một trò đùa. Nhi có biết làm như thế là rất quá đáng lắm không?

-Nhi… Nhi xin lỗi. Nhi không cố ý mà.

-Xin lỗi. Thịnh không cố ý nói với Nhi như thế. Thịnh rất bức xúc.

-Nhi hiểu.

-Thọi, cũng tối rồi. Nhi cũng về đi.

-Còn Thịnh?

-Thịnh ở đây, hồi Huy sẽ lại rước.

-Huy…Huy đâu biết chỗ này đâu!

-Yên tâm, tui hông có chết đâu mà lo. Tui yêu đời mà!

-Uhm, vậy khuya rồi, Nhi về sớm, Thịnh cũng nên về luôn.

-Huy sẽ rước ngay thôi mà!

-Bye.

-Ờ, bye.

Chào tạm biệt xong cô bạn ngây thơ của mình, tôi quay sang bờ sông…

Nước ẫn cứ trôi như dòng thời gian đang trôi như không thể ngừng lại. Trời tối, ánh trăng, mờ ảo, ít người, gió thổi, lạnh lẽo, u ám, khóc… Hôm nay là ngày sao ấy. Toàn là chuyện với chuyện. Tôi không nghĩ rằng một con người như tôi có thể chịu nổi… Nhưng nếu không chịu nổi thì làm sao? Tự tử để chết à? Nhảy sông, thắt cổ hay uống thuốc hoặc liều hơn thì nắm dây điện… Ngốc! Có nhiều lúc tui nghĩ mình thật ngây thơ, đã làm anh lo lắng, làm anh buồn phiền làm anh giận, làm anh ghen và cũng không ít lần làm anh khóc… Lớn rồi, mười mấy tuổi đầu rồi,… phải đủ chính chắn để suy nghĩ chứ! Không được chết mà phải sống để nếu đủ mùi vị cuộc đời! Bi oan, đau khổ, hạnh phúc… còn chăng?

-Làm gì mà ngồi đây vậy chú em!

-…-Với một sự im lặng đầy lạnh lùng ấy, tôi đưa đôi mắt không còn chút ngây thơ của mình nhìn hắn, một tên con trai đeo khẩu trang kín mít. Ánh mắt đầy hận thù, hận đời!

-Nè, làm gì mà nhìn anh với cặp mắt như thế! Nào, kể anh nghe chuyện gì đã xảy ra với cưng!-Hắn ngồi xuống băng ghế cạnh tôi, lấy tay mình choàng lên vai tôi.

-Bỏ ra.-Tôi đẩy mạnh cái bàn tay ghê sợ ấy.

-Nè, làmgì mà thấy ghê vậy! Tui nè!

-…-Tui vẫn đưa mắt nhìn ra sông, nơi có mấy bụi lục bình trôi.

-Làm gì mà suy tư vậy?-Hắn đưa năm ngón tay quơ quơ trước mặt tôi.

-Giỡn đủ chưa?-Tui quay mặt nhìn. Dương.

-Làm gì mà quay nhìn tui dữ vậy? Biết hết rồi hả?

-Qúa đáng!

-Hì, sorry nha! Nhi kêu tui đến để canh ông, sợ ông nhảy sông!

-Về đi, tui muốn ở một mình.

-Tui không thể. Trừ khi ông về nhà. Huy đang chờ ông.

-Về đi, tui tự về được.

-Chờ tui chút.-Dương bấm điện thoại rồi gọi ai đó.- Alo! Huy hả, tui nè.

-“Uhm, có gì không?”

-Đến rước Thịnh đi. Người ta đang giận đó! Hihi.

-“Đang ở đâu vậy?”

-Cột đèn số…số 36 ở mé sông!

-“Ờ, vậy Huy đến ngay.”

-Nhanh nhe, đừng để người tình chờ…-Dương cúp máy.-Nè, Huy sắp đến rồi đó.

-…-Tui vẫn lặng thinh. Thật sự không hiểu sao tui lại không bước đi nữa! Bỏ đi trong lúc Dương điện thoại. Đôi chân như nặng nề, khống nhấc nỗi!

-Con trai gì đâu mà giận dữ vậy!

-Thử đặt vào hoàn cảnh như tui coi.

-Hehe, giọng nói vậy là hết giận rồi phải không!

-…-Tôi vẫn lặng thinh,nghĩ đến tương lại. Khi đến một quãng nào đó của cuộc đời, tôi và anh cũng phải xa nhau thôi! Vì gì ư? Vì hoàn cảnh, vì số phận, vì xã hội, vì mọi thứ!

“Đau một lần rồi thôi!”. Tôi vẫn hay nghĩ thế. Chia tay! Ruổng bỏ những gì có trong hiện tại à? Vô trách nhiệm quá phải không? Làm gì và sẽ làm gì?

-Suy nghĩ đủ chưa?

-Rồi.

-Huy tới đằng kia rồi kìa.

-…

-Ông tới rồi hả? Vô đi, người ta đang nhõng nhẽo đó! Bye! Good night!-Dương nháy mắt với Huy rồi lên chiếc xe phóng nhanh về.

Trong lòng tui lúc này đang rối bời, mọi suy nghĩ cứ tuôn ra,…

Ngồi xuống ghế cạnh nhưng không sát vào tôi, anh chống hai tay lên đùi mình rồi đan hai tay vào nhau, hướng mặt ra dòng sông đang chảy kia…

Không khí tĩnh lặng, nó lôi cuốn tôi vào những suy nghĩ… Chia tay không? Con tim tôi mách bảo rằng: nó rất cần hơi ấm của anh. Còn dòng đời bảo rằng: cha mẹ, gia đình, xã hội,… sẽ ra sao nếu tôi làm thế… Vuốt nhẹ lên sóng mũi, tôi mở lời…

-Về thôi anh!

-Ừ, mình về… Em lên xe đi.

-Thôi, mình đi bộ được không anh?

-Đi bộ? Ừ, mình đi bộ…



-Anh còn giận em không?

-Không, anh không nỡ giận em?

-Anh… anh có nghĩ đến chuyện gia đình sẽ biết chuyện tụi mình không?

-Anh cũng không biết nữa…-Trầm tư một lát, anh nói với giọng nặng trĩu buồn.-Mình đừng xa nhau em nhé!

-…

-Im lặng là đồng ý phải không?

-…Em không biết. Thời gian sẽ nói…

-Em còn yêu anh không?

-…Nếu không yêu anh thì em đã không về với anh rồi…-Anh kéo tui nhẹ vào lòng, một tay khoác lên vai tui còn tay kia vẫn dắt xe…

-Em còn giận anh không?

-Còn một ít…

-Nó có thể bớt đi không?

-Có, anh có thể làm nó bớt đấy!

-Hi, trời lạnh lắm, em khoác chiếc áo của anh này!

-Không đâu, anh khoác lên vai cũng khiến em ấm rồi…-Trút một hơi thở dài, tui lại hỏi anh.-Anh có nghĩ anh sẽ nói chuyện tui mình cho ba mẹ không?

-Anh nghĩ mình sẽ phải nói… Dù đồng ý hay không thì anh vẫn sẽ ở bên em. Em tin chứ!

-Tin, yêu nhau thì phải tin nhau…

-Hi, mai mình nghĩ Tết rồi đó em…

-Mình đi chơi đi há!-Tui bỏ tay anh xuống, đi đố diện với anh…

-Em muốn đi đâu?

-Đi mua một ít đồ cho Tết.

-Uhm, tám giờ được không em?

-Mai em rãnh mà…

-…

Cái không khí của ban đêm thật lạnh…


Bước vào nhà…

-Cũng đã một giờ rồi, mình đi ngủ đi em…

-Uhm, anh đói không?

-Mm… có một chút, em đói không?

-Uhm, mình nấu gì ăn đi.

-Ừ, em ngồi đây, anh vào hâm lại cháo nha.

-Ờ… -Đặt bàn tay lên bàn… gõ từng ngón xuống cái tấm kính tê cóng ấy…

-Xong rồi nè em! Còn nóng đó, coi chừng phỏng.

-Em biết rồi, anh lấy ra ăn luôn…

-Anh đang dọn phần của anh ra đây.

-Mình ăn thôi…

Cái khói cháo nghi ngút ấy bốc lên làm cái không khí ấm lên… Cái không khí này đã khác hẳn lúc chiều. Sáng sủa, ấm cúng, tiếng nói,… một gia đình gồm hai người con trai… Hạnh phúc? bifan12 31-01-2011, 12:21 PM chap này khó hiểu quá... green_97 31-01-2011, 01:19 PM Em tóm tắt lại hai chap mà em vừa post nha!
__________________________________________

Khi mà Thịnh ngã dưới sàn sau khi làm vỡ cái cốc thủy tinh, Thịnh đã mơ mình đến bệnh viện. Trong giấc mơ, sau khi bác sĩ nói với Thịnh là bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, Thịnh rất lo sợt và hét lên rồi kết thúc giậc mơ!

Thức dậy thì thấy mình đang ở trong phòng của mình. Thịnh hy vọng là anh Huy đã đỡ mình lên nhưng không phải Huy mà là Nhi (bạn thân của Thịnh á!)

Nhi chăm sóc Thịnh nhưng trong lời nói của Nhi khi nói chuyện với Thịnh thì dường như có vẻ ám chỉ đến anh Huy đã làm mọi thứ cho Thịnh.

Khi hai người nói chuyện thì anh Huy vẫn đứng ngoài cửa nhưng không dám vào. Sau một hồi trấn tỉnh, anh bước vào sau câu nói:"Thịnh cần anh ấy!" của Thịnh.

Nhi bước ra cửa xuống dưới lầu nhưng chưa về, mắc gọi điện thoại cho Trinh!

Ở trong phòng, Huy nhìn Thịnh, nói lời xin lỗi và hôn Thịnh nhưng Thịnh đẩy ra, xuống lầu, bỏ Huy ở trong phòng.

Xuống gặp Nhi đang nói chuyện điện thoại, trong lòng Thịnh cũng muốn hỏi tại sao Nhi lại ở đây một cách lạ và nhưng lời nói "bất bình thường" lúc nảy của Nhi nên kéo cô bạn đến bờ sông nào đó để nói chuyện.

Trong cuộc nói chuyện đó, Nhi đã "khai" hết mọi chuyện đã xảy ra với Thịnh kể cả việc mà Thành nói yêu Thịnh,... đều là "âm mưu" của Trinh và Dương ( Hai người nàybàn ra để thử tình cảm của Thịnh và Huy ấy mà!)

Thịnh thực sự tức giận. Nhi nói tiếp. Nhi bảo Huy chỉ biết chuyện này trong lúc Dương gặp Huy và nói chuyện (lúc mà Dương kêu cổng đó!)

Thịnh cũng đỡ giận hơn rồi kêu Nhi về. Nhi sợ Thịnh tự tử nên kêu Dương tới canh. Dương làm bộ là một anh chàng du-kôn dọa thử Thịnh nhưng thấy Thịnh vẫn không lo lắng gì hết (Thịnh vẫn còn bực mà!). Thấy Thịnh hơi cáu gắt nên Dương đã gọi cho Huy tới đón Thịnh về.

Huy tới, Dương về. Thay vì kêu Thịnh về ngay lúc đó nhưng Huy không làm thế mà ngồi cạnh Thịnh, im lặng chờ Thịnh "ngắm" mọi thứ xong thì về. Anh vẫn biết Thịnh vẫn còn giận mà!

Khi "ngắm" mọi thứ đã "xong" thì Thịnh lại kêu Huy về, nhưng lại là đi bộ...

Về tới nhà, thấy Huy có vẻ hơi mệt mỏi nên hỏi Huy đói không, Huy trả lời có nên hai người nấu mì ăn tối (ăn khuya lắm, một giờ mà!)

Sau đó thì họ đi ngủ!
_________________________________ green_97 31-01-2011, 02:26 PM Sáng…
Những tia nắng ấm áp lại xuyên qua kẽ lá. Nó thật ấm thay cho những cơn gió lạnh cóng hôm qua… Anh vẫn còn ngủ. Khẽ kéo chiếc chăn ra khỏi người, mới đặt bàn chân vừa chạm đất, anh đã kéo tui vào lòng…

-Aaa…-Tui la lên khi bất ngờ bị kéo về phía sau.

-Hì, vẫn còn sớm mà em… Nằm chút xíu đi…

-Trễ rồi anh… 7 giờ rồi…

-Ngủ chút xíu đi…

-…-Như thường ngày là tui đã “kêu réo” anh rồi nhưng hôm nay tui lại nằm xuống cạnh anh…-Không định ăn sáng à?

-Hi,chút ăn cũng không trễ mà!

-Anh nấu hay em nấu?

-Anh.



-Ngắm em đủ chưa? Bảy giờ rưỡi rồi.

-Vậy dậy đi đánh răng… Anh trước nha.

-Uhm, em soạn đồ.

-Ờ.

-Nhanh nhanh nha, còn nấu cho em ăn nữa đó.

-Tuân lệnh.

-…

Nhìn khung cửa kính buổi sáng vẫn còn chút hơi sương, tôi lại gần, khẽ chạm vào nó. Lạnh nhỉ! Mở cửa ra, ánh sáng chiếu vào làm phòng như sáng thêm. Chống tay lên thành cửa, tui ngắm nhìn nhưng chú ong siêng năng đang hút mật ngoài bồn hoa, những cơn gió mang mát lạnh…

-Hôm nay em lạ thế!

-Ngắm cây thôi!

-Ngắm? Chắc hôm nay vợ anh có gì buồn rồi, phải không?

-Phải thì sao, không phải thì sao?

-Phải hay không thì cũng vào đánh răng!

-Hi, đi thì đi…

Xả nước uống, đưa đôi tay vẫn còn hơi ấm vào vòi, tôi hứng lại dòng nước lành lạnh ấy rửa mặt. Nhìn vào trong gương, một con người thật khác lạ với trước đây! Đôi mắt thâm quầng, gương mặt không còn sáng sủa nữa… Sau khi vệ sinh cá nhân xong, tui xuống lầu thì anh vẫn còn đang nấu ăn sáng…

Tui ngồi được một lúc thì cũng chan, cầm cây chổi quét lại cái phòng khách, rồi ra quét ra sân…

-Sáng sớm chăm dữ há!-Tiếng của Trinh ngoài cửa. Tôi cũng không biết nó đến từ khi nào nữa…

-…

-Tối có vui hông mà sáng ra im re vậy? Định cho bọn tui ở ngoài hả?

-Chờ một chút.-Tui đặt cậy chổi dựa vào cái cây gần cạnh rồi mở cửa cho bọn nó. Cũng đông đủ, có Thanh, Mỵ, Nhi, Trinh và cả Dương nữa!

-Anh Huy ơi, bọn em tới thăm anh nè!-Mỵ ngồi xuống ghế vọng vào bếp.

-Ê, hai vợ chồng tối có làm gì hông mà sáng ra im quá trời luôn!

-Làm cái đầu mày ấy! Li dị rùi!-Tui nói ngay mặt nó.

-HẢ?-Năm đứa đưa hai con mắt chứ O với cái miệng chứ A nhìn tui.

-Sao vậy?-Con Mỵ hỏi.

-Hết yêu thì bye.

-Thiệt hông?-Nhin vẫn chưa hết ngạc nhiên.

-Giả chắc?.-Tui vẫn cứ giọng đó. Trêu bọn nó một chút cho vui!

-Anh Huy đang làm gì vậy?

-Nấu ăn sáng.

-Vào hỏi ổng cho kĩ, thằng này khó tin quá!-Con Trinh bước vào nhà.

-Nè, kể đầu đuôi sự việc cho nghe đi, ở đây có tui với ông hà-Dương vỗ vai tui.

-Sao hổng vô với bọn nó, tui hông có nói gì đâu!

-Ghét ghê hông!

-Ai mượn ông thương đâu! Vô nhà cho tui quét sân.

… Bước vào nhà, năm đứa nó đang ngồi trên bàn ăn, dọn sẵn ra đồ sống, chưa chế biến. Hình như bọn nó đang bàn bạc gì đó...

-Nè nè, định làm gì đây hả? Phá nhà tui hả?-Tui bước vào bếp.-Mấy đứa đó làm gì dạ anh?

-Hình như mở tiệc ăn mừng. Anh cũng không rõ nữa. Anh đang nấu nãy giờ.

-Ùa.-Tui bước ra bàn.-Nè, mấy bà định làm gì vậy?

-Hì, mở tiệc xin lỗi…-Trinh cười hì một cái.

-Haha, mở hả, định quậy hả?

-Hihì. Nhậu thui.

-Nhậu?

-Gần Tết mà, ông không nhậu thì thui, Huy nhậu.-Dương cầm lon bia lắc lắc.

-Sáng chưa ăn sáng mà nhậu cho chết à?

-Thì có đồ ăn sáng luôn nè!

-Nhậu một bữa thôi! Coi như tạ lỗi với ông! Vô bàn đi.

-Haha, sáng tui chưa cầm cây chổi đập vào mặt mấy người là may cho mấy người lắm đó.

-Thôi,đừng hung dữ, không tốt cho sức khỏe đứa con trong bụng đó.

-AAAA,chọc điên tui đó hả?

-Thôi, hông giỡn nữa! Kêu anh Huy đi.

-Làm gì? Ăn mấy đống đồ sống này hả?-Tui vẫn còn bực.

-Thôi, tui nói rùi mà hổng nghe, coi chừng động thai đó!

-Sáng sớm đó!-Tui lườm Mỵ một cái.-Anh ơi, ra mấy đứa này kêu nè!

-Uả? Li dị rùi mà! Thằng này láo gớm hông!

-Kệ tui, tại mấy người đó! Tài lanh. Tui hết giận là may cho mấy người rùi. Cho tui với Huy ăn sáng cái nha.

-Trời ơi, ăn nữa hả?

-Đói muôn chết luôn.

-Uhm, người ta nói có thai là phải ăn nhiều!

-Hả, ghẹo tui hoài nha!

-Thui thui, giỡn hoài, vậy hai người ăn đi còn mấy tụi tui chế biến đồ ăn nha.

-Thích thì làm.

-Dọn vô bếp đi bây!

Thấy anh huy bước ra với hai phần ăn sáng, Dương la lên.

-Trời, ông này ác ghê, để cho anh Huy nhà ta nấu ăn sáng luôn, sướng ghê hông!

-Chứ sao!-Tui ngồi ngoài bàn.

Anh dọn thức ăn ra bàn xong, hỏi tui.

-Em ăn trước nha, anh vào bếp…

-Ăn đi, bọn nó làm được mà.

-Nhưng…

-Ăn giùm em đi.

-Ờ-Anh cũng phải mềm lòng trươc lời tui thôi! Hihi…

Đang ăn…

-Thịnh ơi, dao hai lưỡi để đâu dạ?

-Thịnh ơi, đổ rác đi, rác gần đầy rùi…

-Thịnh ơi,…

-Phan… trời đánh tránh bữa ăn,mấy ông mấy bà ác quá…Dao ở đây nè, còn rác gần đầy thì đổ qua sọt này… Mệt quá đi.

-Hihi, thank you nhiều!

Bước ra bàn ăn tiếp…

Tui cố cho hết những gì vào miệng một cách nhanh nhất để còn phụ bọn này nữa, chúng nhoi quá hà!

-Ăn từ từ coi chừng mắt nghẹn đó em…

-Biết òi…Lấy…hức…nước…hức… giùm…em…

-Anh đã nói rồi, hổng nghe!-Anh vào bếp lấy ly nước ra.-Rồi nè, em uống đi…

-Rồi, em ăn xong rồi, anh dọn giùm em nha, em vào bếp!

-Ờ…

Trong bếp ngỗn ngang như cái chuồng vậy!

-Nè, mấy người cần phụ hông?

-Hi, ăn xong rồi hả?

-Uhm.

-Rảnh thì phụ đi.

-Phụ gì?

-Lặt rau.

-Ừ…

-Anh Huy ơi, xuống làm phụ coi!

-Ổng đang ăn đó! Để người ta ăn cho hết đi!

-Trời ơi, lo dữ há!

-Thui, làm mau đi…

-Ê, Huy ơi, mua bia đi!

-Thui, theo tui đừng uống bia, ăn thôi được rồi!

-Ông hông uống thì thôi, lo cho Huy quá há!

-Chứ sao!

-Vậy bây giờ mua bia uống há!

-Thôi, tui uống bia dở lắm.

-Dở thì uống ít…-Thanh xen vào. Hình như nó cũng muốn uống thì phải!

-Thôi, trong nhóm mình coi có ai uống bia hông?

-Mấy cưng làm gì mà nhộn nhịp thế!-Anh Huy vừa bưng chén dĩa từ bàn ăn xuống.

-Bàn chuyện uống bia đó anh. Anh uống hông!

-Anh…-Anh nhìn sang tui.

-Anh uống em giận anh đó.

-Ê, thằng này an gian ghê. Có vụ người ta uống rồi giận người ta hả!

-Chứ sao!

-Đập vô mặt mi bi giờ. Anh Huy phải uống đó. Chủ nhà là phải uống.-Trinh cầm cái nồi hướng vào mặt tui.

-Thui, biểu quyết đi há! Ai uống bia giơ tay lên!-Nhi cũng hò theo nhưng Nhi… hông có giơ tay.

-Đề coi ai uống bia nè! Dương, Trinh, Mỵ. Haha, có ba người!-Thanh vừa nấu vừa cười.

-Nè, con kia, mày biết uống mà hông giơ tay hả!-Mỵ có vẻ hăm dọa.-A, còn ông chủ nhà nè, uống đi anh.

-Anh uống, em nghỉ chơi luôn á!

-Ông ơi, lớp mười một rùi! Lớn rồi mà nghỉ chơi! Làm thấy gúm hông!-Dương cười khà khà như khỉ vậy.

-Kệ người ta…

-Thôi, anh hông uống đâu. Mệt lắm, để khi khác đi.

-Trời ơi mới có ba đứa uống bia hà, bốn đứa hông uống bia, vậy là hổng uống bia. Buồn há, thui, để Thanh này giơ lên cho đủ bộ…

-Hhahahaha…-Coi ông chủlàm sao đây. Bốn thắng ba! Thắng rùi!

-Thanhhhh. Bà nỡ làm thế sao!!!-Tui la lên.

-Hehe, đi mua bia kìa chủ nhà!

-Ai mua, Thịnh hay Huy mua? Nhi đi với!

-Anh hay em?

-Anh đi!

-Xong chưa mà ngồi bực mình vậy? Gìa rùi ông ơi! Chỉ có anh yêu chìu ông thui hà! Hehe, đợt này coi ông uống ra sao!-Thanh vừa cho gia vị vào nồi vừa “haha”.

-Xong chưa rửa rau nè!-Mỵ cầm rổ rau, hỏi.

-Chờ chút xíu, mệt mấy người quá. Ăn xong, tui bắt từng từng đứa một dọn dẹp hết!

-Hehe, ăn xong chùn hết!

-Tui nắm cổ từng con một chứ chạy à! Bốn con mắm nghiện bia chờ coi.

Bốn con mắm ấy vẫn lo rửa rau rồi nấu ăn.

-Ủa, khô vơi thịt heo làm gì dzạ?-Tui cẦm cái bọc thịt, hỏi Dương.

-Khô với thịt đem nướng đi.-Trinh nói luôn.

-Hơi lâu đó.-Tui than. -Thịt nướng lâu muốn chết, ngồi hít khói không hà!

-Lâu mà vui. Hai người kia đi đâu mà lâu vậy?

-Ai biết đâu! Ủa mà tui thấy mấy người nhậu đặc biệt quá há. Nấu cháo xong chưa chị Thanh!!!

-Ê, Huy về rùi kìa!-Dương ngồi vừa lau bàn vừa nói.-Ý, Thành nữa kìa!

-Đông đủ quá há Thịnh.

-Uhm.-Tui dọn chén ra.

-Chào Thịnh. Hì, hết giận chưa? Cho Thành xin lỗi chuyện hôm bữa nhen! Hihi.

-Tui hông giận mấy người mà tui giận cái con mỏ vịt trong kia kìa.

-Ê, làm gì mà nói tui mỏ vịt hả! Làm ơn mắc oán ghê! Tui khổ công bày kế vậy mà trả ơn bằng câu: con mỏ vịt kia, mất lòng dễ sợ!-Trinh la la lên.-Nè, bi giờ còn giận tui hông vậy thằng mỏ gà kia!

-Hả? Mỏ gà! Tui phan cái chén này vô mặt nhà ngươi quá!

-Thôi, đừng cãi nữa! Còn gì cho Thành làm hông vậy?

-Hehe, người em đáng yêu, lại nướng khô với chị Trinh nè!

-Gúm quá. Cháo chín rùi. Mấy người định làm thịt trong cái hộp này kiểu nào dạ?

-Để nướng đi, đem ướp trước đi.

-Ướp rùi đó. Dương ướp sẵn rùi, đưa cho Thành với Trinh nướng luôn đi.

-Haizz, cuối cùng cũng xong hết rùi, chờ nướng nữa là xong. Anh có mua nước đá uống bia hông vậy?

-Chết, anh quên rồi!-Huy gãi đầu trông thấy thương dễ sợ!

-Thằng này hổng uống bia mà rành ghê!

-Tui mà, em với anh đi mua.

- Mua nước đá tinh khiết nha!


-Thôi, Huy đi cũng được, hông sao đâu.

-Thôi, hành hạ ổng dữ vậy, rủ con Thanh kìa đi.

-Uhm, con này cũng kiểu cọ quá há!

-Vậy vui vẻ nhe anh.-Thanh nháy mắt.

-Coi chừng mắt mi rớt ra đó.-Nói xong tui leo lên xe với anh.

-Ngồi cho chắc nhe em.

-Biết rồi, nhanh đi.

-Ừ, mà sao thích đi với anh vậy?

-Hông cho hả. Tui nhảy xuống à!

-Thôi thôi, đừng giận.

-Giận đâu, mua nhanh về mau nè.

-Uhm… green_97 01-02-2011, 07:56 AM Mua xong rồi về nhà! Thấy Nhi với Thành ngồi trên ghế, Mỵ thì ngồi vào cái ghế nhỏ cạnh đó xem tivi còn Dương với Trinh thì “hì hục “ nướng thịt dưới gốc cây. Trông có vẻ vui lắm.

-Thanh đâu rồi mà mấy người ở đây vậy?

-Nó buồn quá, nhớ honey ngồi dưới bếp vừa điện vừa cười.

-Ở đây bọn mình có cặp hết, riêng nó với con Mỵ còn thiếu á!-Trinh vừa nướng lại vừa nói!

-Lo nướng đi cô, coi chừng hít khói đó! Uả… mà… hả? Cặp hết hả? Hì, vậy mà… tui hổng biết!

-Hehe, coi anh chàng baby của Huy mới hay kìa! Người hay sau cùng đó!

-Tui phan cho ông đôi dép bi giờ! Lo nướng đi!

-Tức cho anh Huy thiệt! Hiền mà gặp con vợ như thế, theo em, em la nó rùi! Anh phải mạnh lên, đừng để nó đàn áp…

-Tui kêu Trinh đàn vô đầu ông bây giờ! Tui có lấn ác ảnh bao giờ đâu!

-Hihi, vào dọn thôi em!

-Tui vào với ảnh, hông rãnh với anh mỏ vịt!

-Hứ!

-Blè!

-…

-Bàn đã dọn sẵn rồi. Chờ thịt đó hai anh chị.

-Nhanh lên mỏ vịt!

-Tui phan cái cục thịt v6 mặt con mỏ gà này quá! Thấy Trinh ta hiền ăn hiếp hả!

-Mi mà hiền chắc ta đi bằng tay.

-Thôi, nhập tiệc đi, thịt chỉ còn đôi miếng hà. Cùng nhau nhập tiệc thôi!

-Ý, cái bàn này hông đủ cho 8 người ngồi á!

-Vậy chia thành hai nhóm đi! Một nhóm ngồi bàn ăn, nhóm kia ra ngồi ghế sofa.

-Uhm, Thành nói cũng hay đó. Chia nhóm nam nhóm nữ đi.

-Hông đâu! Chia mỗi người một ngã vậy còn anh Huy với Thịnh thì sao? Hehe, theo tui thì bắt nó qua nhóm nữ làm con gái đi!

-Hèhè, cũng được á!

-Được gì mà được. Ông với con Trinh biết ghẹo tui hông hà! Ghét!

-Tui có mượn ông thương đâu! Chỉ cần thương Huy đủ rồi.

-Hứ!

-Ờ,vậy Thịnh qua ngồi chung luôn cho vui.

-Ừ, cũng được. Chia thành hai “phe” xong, bên “chồng” định ngồi xuống bên bàn ăn thì…

-Nè nè nè! Đứng dậy. Hông thấy bọn này nhiều người hả? Đi ra sofa ngồi đi.

-Thôi, lâu lâu nhương anh một bữa đi.

-Ra đó đi. Bọn tui nhiều sao ngồi chỗ ít được.

-Nhường tí đi.

-HÔNG!

-Ra thì ra, ra anh em!

-Hihi, vậy dễ thương quá!

-Huy, tối nay xử vợ đi!

-Hìhì, đụng vô tui coi, ra sofa mà ngủ!

-Hihi, ăn thôi, nhập tiệc.

Cả bòn kéo cái bàn ăn ra gần với sofa cho dễ nói chuyện. Mỗi người vào bếp dọn từng món ra. Họ cũng không quên đem theo ba lon mỗi người. Đó là bên phái mạnh. Bên chúng tui thì đem một lon thui, riêng Thanh với Trinh thì ba lon!

-Nhậu thôi! Mở tiệc nè!-Trinh có vẻ háo hức.

-Uhm, nhậu thui!

-Dzôôôôôôôooooo!

-Mấy cưng ơi, nhỏ nhỏ cho bên phe này nhậu nữa!

-Thích nhậu thì nhận chứ có vụ gì mà nhỏ nhỏ nữa!-Tuy quay qua lườm Dương.-Nhậu tiếp mấy bà!

-Uống được hông mà sung vậy.

-Thì đang uống nè!

-Thôi anh em ơi, mình ăn trước, chờ bên đó nhậu xong thì tới lượt mình.-Thành vừa nói vừa vỗ vai Huy.

-Ừ, ăn trước vậy, cứ để bên đó như vậy đi! Hôm nay vui mà!-Huy cũng giống Thành.

-Sao anh Huy hum nay ngoan quá vậy! Chỉ cách coi thằng mỏ gà!

-Hứ, cách riêng đó! Bí quyết gia truyền!

-Gia truyền, làm thấy gùm hông! Thôi, Zô!

-Dô! Zôôôôôôôôôoooo…

Không khí thật ồn ào nhưng lại đầy tiếng cười. Uống xong một lon tui đã đỏ hết cả mặt rồi! Nhi cũng vậy.

-Nè, Nhi với mỏ gà sao mà đỏ hết vậy? Xỉn rùi hả!

-Chưa, thôi ăn đi, nhậu sao.-Thanh vỗ vai tui.

-Ừa. Ăn đi, Nhi uống hông quen…

-Ừ, vậy ăn…



-Bên đó ăn kìa, bên mình nhậu thôi!

-Bên này nhường chó đó.-Mỵ cười cười.

-Một hai ba…Dô!...

-Trời sao bên đó ồn quá vậy!

-Top loa lại giùm đi!

-Hông có tóp gì hết đó cưng!

-Hứ, không tóp hả! Tui hông nể Thịnh với Nhi thì tui cũng rùm beng rùi! Ăn đi mày.

-Hihi, cám ơn Mỵ nhiều nha!

-Ăn nhiều có sữa cho con bú!-Mỵ thấy tui vừa bỏ miếng thịt vào miệng, nuốt xong hết nó bảo!

-A, con này ác ghế! Tui có con đâu mà có sữa!

-Đúng rùi! Trình này hay gây lộn với ông nhưng nghe Mỵ nói vậy, tui hổng chịu. Nè,mày ăn miếng thịt này đi! Ai như con đó, nói bậy bạ! Sữa gì mà con bú. Ăn đi.

-Còn Nhi nè, cũng ăn đi! Sao hông nói chuyện vậy bà!

-Hì, có gì đâu.

-Sao ông hổng ăn? Nghi tui hả! Đúng là oan cho Thị…Mầu mà!

-Hì, lòng tốt của Trinh đó ăn đi.

-Từ từ…-Tui gắp lên…

-Ăn đi, có sữa cho chồng …!

-Sữa mẹ là nguồn cung cấp dinh dưỡng tốt nhất cho trẻ sơ sinh!-Nhi cười khì khì khi nghe con Trinh nói vậy.

-Hứ, nói vậy bà ăn đi, có sữa cho con. Tui định ăn mà nge bà nói vậy, thấy ớn, bậy bạ quá! Ăn đi!

-Thôi, ăn đi.-Nó gấp bỏ qua chén tui.

-Thôi, mày ăn đi-.Tui bỏ qua chén nó.

-Mày ăn cho sữa nhiều.- Nó bỏ qua chén tui.

-Tui hổng ăn.-Tui bỏ qua chén nó.

-Mỵ ăn nè.-Nó bỏ qua chén MỴ.

-Thôi, thôi, tui hông ăn.-Nói xong thì miếng thịt bay qua chén Nhi.

-Sao bỏ cho Nhi.-Nhi bỏ qua chén tui.

-Mệt quá.-Tui gấp miếng thịt, quăng ra bàn của mấy ổng đang nhậu.

-Aaaa, ai quăng qua vậy!-Dương nhìn qua bàn tui. Tui vẫn cặm cụi ăn vì biết miếng thịt đ4 trúng ngay đầu Dương.

-Nó…-Bốn ngón tay của bốn đứa con gái chỉa vào tui.

-Hihi.-Tui vẫn ngồi ăn nhưng vừa ăn vừa cười khúc khích.

-Huy, tui kêu ông nên dạy lại con vợ ông đi, hung dữ mà con ngang tàn quá! Bạn bè, tui nghĩ chắc ông bầm dập với thằng mỏ gà này quá!

-Hì, có sao đâu, với tui, em hiền lắm đó.

-Thấy chưa! Tui hiền đó!

-Hiền? Sao với tui ông hông hiền giùm cái!

-Thì tui cũng hiền đó! Thui, kêu Trinh kìa, về hiền với ông!

-Hứ, ông về tra tấn ổng đi!

-Ừ, để tui thử.

-Dám hông anh? Hehe!

-Thui thui, mấy người làm tui với Mỵ bực quá! Tối lửa đóng phòng rồi dạy nhau. Nhậu đi!

-Uhm, nhậu tiếp đi bà con!

-Ừ, dzô!

Cả nhóm vui cười nhưng họ không say cho lắm chỉ “ngất ngư” thôi! Hihi!

-Ê, mọi người mệt hết chưa?-Trinh quay sang hỏi cả đám.

-CHƯA!-Đồng thanh dễ sợ!

-Kiếm cái gì chơi đi rồi phạt bia.

-Trời ơi! Vậy chơi trốn tìm đi!-Tui giơ tay.

-Ừ, Huy thấy chơi cái đó vui á!

-Vợ ông mà! Sao không hùa theo được.

-Thành thấy cũng được, Nhi thấy được hông?

-Được, vậy chơi trốn tìm đi. Nhà Huy nhóc chỗ!

-Ừ, cũng được mà cấm ra sân với trong bếp. Cấm khóa phòng nha!

-Ừ, bề trắng bề đen đi.

-Ờ, bềề… lẻ!

-Hihi, Thịnh, Huy, Nhi lẻ!

-Xui quá, tiếp nè!

-Bềêêè… lẻ!

-Hhaha, lẻ rùi! Thành, Trinh lẻ!

-Hông lẻ tui xiu vậy sao trời!-Dương vò đầu!

-Bềêêêeêè… À,phan, giờ còn ba đứa, ai lẻ nhăm nha! Bêêềềềeêêe… lẻ!

-Haha, Dương lẻ! Nhăm rùi Dương ơi! Hihihi!

-Trùi ui, xui nữa rùi! Mấy người trốn đi, tui nhăm đây! Năm…mười…mười lăm…

-Chạy, thui…

-Trốn…

Mấy đứa này loạn xạ kiếm chỗ. Nhưng lúc đó, anh vẫn trơ người ra…

-Nè, đi với em…-Tui kéo tay anh lên lầu. Bước vào phòng mình, tui gãy đầu.-Ở đâu hé anh?

-Chui xuống sàn.

-Hay chui vô tủ.

-Tủ, ừ, em vô nhanh…

-…bảy mươi…bảy mươi lăm…tám mươi…

Anh cũng chui vào theo. Cái tủ hình như hơi chậc. May là đồ tui đã dọn ra nên nó cũng trống, chỉ có mấy bộ. Qươ tay đâu đó, tự nhiên tui chụp được cái đèn pin. Soi lên, anh đang góc đó, tui góc này.

-Hơi chậc hay em nằm lên anh đi!

-Ừ, vậy em nằm lên.- Bước xuống đổi tư thế, tui ngồi trong lòng anh. Cái bề rộng cũng khá vừa. Tui đóng nhẹ cửa lại. Tối thui…

-…Chín mươi lăm… Trăm…kiếm nha!...

-Em sọi đèn lên nếu sợ…

-Thôi… Anh nhậu nhiềukhông mà hôi bia quá vậy!

-Hì, uống không nhiều lắm… Năm lon…

-Nhiều quá, mốt uống ít thôi anh…

-Uhm, anh sẽ nghe lời vợ…

Tui bật đèn lên, xoay người nhìn anh…

-Em không thích bia.

-Mai mốt anh sẽ ít uống lại…-Hơi thở anh phả nhẹ vào mặt tui. Tui xoay người lại, nằm lên bờ ngực anh.

-Chiều nay mìn đi mua đồ nha.

-Anh sợ không được.

-Ừ, uống nhiều quá, chạy xe cũng khó!

-Hì, em thơm nhỉ…

-Muốn gì đây!

-Hi, có gì đâu! Khen vợ thôi mà!

-“Cộp”.-Cái gì đó va vào cửa tủ. Tui đưa ngon tay lên môi anh.

-Suỵt!

Anh khẽ gật đầu lại…

-“Cạch”. -Cánh cửa mở ra…

-HÙ! Hehe, xí Huy với Thịnh nè!

-A, ông này sao hay quá vậy! Tui phải chạy ới ông nè!

-Hè, ông chạy dở ẹt hà, tui biết! Không chạy lại đâu!... TON!

-Tức thiệt chứ,thua ông rồi!

-Anh Huy xuống kìa!

-Hìhì.

-Hai người hay ghê! Trốn ở đâu mà kín dữ vậy, bọn này bị phát hiện hết mà vẫn không thếy hai người!

-Trốn trong tù áo đó!

-WOAAA! Ghê há!-Thành nháy mắt với Huy.

-Hìhì, trốn thôi!

-Ai biết đâu! Ờ một nơi điều kiện thật thuận lợi!

-Thôi, hồi nảy ai bị phát hiện tước vậy?

-Hìhì, là tui với Nhi!

-Haha, vậy hai người nhăm đi.

-Vậy cái này tới hai trăm chứ hông phải một trăm đâu nha!

-Ừ… mà phan, giờ ai bị phát hiện trước thì nhăm chứ không kiếm hết đâu! Kiếm dứa đầu tiên là được!

-Ok, hai bạn nhăm vui nhé! Chạy….

Cả đám chơi đến lúc mỏi lừ ra thì lại vào bàn phạt bia… Cả bọn hỗn hểnh lao mồ hôi!... Trong đám, Dương và Trinh uống nhiều nhất! Hình như uống đên nỗi say mèm và nằm dài trên salog mà ngủ…

-Trời ơi, nó ngủ luôn rùi!

-Hi,…vui…quá…

-Dọn thôi!-Nhi kêu réo. Cả đám có mình Nhi và tui vẫn còn tỉnh vì không ai dám ép Nhi uống,có ép đi nữa thì Thành củng uống thế rồi! Tui cũng thế.

-Thôi, mấy người lên phòng nghỉ đi.

-Uhm,-Nhi đỡ Thành lên phòng. Còn tui thì lê các thân ông chồng thấy ghét lên phòng… Cho hai ổng chung một phòng, xong thì tui với Nhi xuống, “vác” Mỵ với Thanh chung một phòng. Còn hai xác dưới kia thì để nó như vậy luôn.

-Haiz… mấy đứa này nặng quá, vác đau cả vai!

-Hì, thôi mình cũng đi nghỉ rồi chiều dậy tính tiếp hé! Tui phòng nam, bà phòng nữ!

-Uhm…

Thế là đánh một giấc tới chiều… green_97 01-02-2011, 09:28 PM -Haiz……….-Tui bật dậy, ngáp dài sau một giấc ngủ. Ngước mặt nhìn lên đồng hồ. Ba giờ!-Ba giờ rùi! Haizzz………Aaaa, ba giờ chiều rồi…

-Hơiiizzz, cái gì vậy em…-Vừa nói anh lại kéo bật tui xuống…

-Á, dậy đi anh. Ba giờ rồi…

-Ba giờ thì sao, ngủ tí đi…

-… Ủa, Thành đâu anh?

-Hả? Thành? Sao…sao Thành ở đây!

-Trời, anh ấy nằm dài dưới đất kìa!

-Chắc em đạp rớt xuống dưới á! Anh bị mấy lần!

-Hứ, vậy mốt đừng ngủ nữa!

-Hì, đạp thì đạp mà ngủ thì ngủ!

-Ghét hông! Dậy đi!

-Ờ,…từ từ đi em…

-Dậyyyy mau điiiii!

-Ờ, dậy liền…

-Dậy liền sao hông ngồi dậy mà nằm ở đó vậy! Dậy…

-Mấy… người… làm… gì… mà… ồn… quá…! Haizaaaa!

-Đó, có Thành kìa, dậy đi…

-Ùa.

-Haha, cái đầu như tổ quạ kìa! Haha…

-Nè, chọc anh, anh xử đó!

-Dám hông! Dậy đi! Blè!-Tui lại vẫn “hồn nhiên” như trước.-Em xuống trước đây! Ha!- Nói xong tui chạy ngay xuống lầu.

-Chờ anh dí!

Tui bước xuống lầu thì Thanh, Mỵ và Nhi đang lau dọn.

-Mấy bà để đó đi, tui dọn được mà.

-Thôi, bụng mang làm mệt lắm! Hihi.

-Tui có bầu đau mà mang mà chửa!

-Thui, mới gặp thì đừng cãi! Không mang không chửa chì dọn phụ nè!

-Ùm.

-Anh Huy ơi, anh kêu hai con men ma đó dậy để dễ lau luôn!-Thanh quay sang kêu Huy trong lúc ổng loay hoay hông biết làm gì!

-Ờ.

-Thôi, tụi nó hổng dậy đâu!-Thành đang vò đầu từ trên lầu xuống.

-Hehe, vậy để Mỵ ta.

-Làm gì dzạ?-Nhi hỏi.

-Nó tạc nước đó!

-Hứ, thằng này, mày chuyện gia nghĩ ác cho tui! Tui hiền vầy nè!-Nó vừa đi vừa cầm thao nước, nhúng tay vào, vũ vũ len mặt con Trinh.

-Ua…aa…mưa…nước… Aa…-Nó quơ tay định che mặt thì quơ trúng cái thao nước.

-“Xoảng”…

-AAA, ai tạt nước tui thế!-Dương hét lên khi nước trúng mặt anh ta! Ước nhem!

-Haha, bà giúp tui ùi Trinh ơi! Vũ một đứa, dính hai đứa! Một mũi tên trúng hai con nhạn! Haha!

-Ác hông!

-Hàhà! Dậy để cho em lau nè hai anh chị! Nước sạch không sao đâu!

-Hààààa… ướt tui rồi!-Trinh nhừa nhựa.

-Hic, còn Dương nè!

-Haha, xin lỗi nhe! Nó làm ướt Trinh nên… Hì!

-Sorry mà haha! Bực ghê!

-Nè, khăn nè, lau đi!-Tui đưa cho Dương cái khăn!

-Cám ơn!

-Hì, hông có chi!

-Thui, giải tán, tránh ra tui lau nè!

-Từ từ, bực hết sức!

Cả bọn lại cười rộ lên. Vui thiệt. Người chia việc người! Nhóm lau bàn, nhóm rửa chén, nhóm “thu gom” chiến trường,… Vui và rất vui. Có lẽ nhưng gì cô đơn trong lòng tui cũng bay theo niềm vui hết! Ham vui mà!

-Xong hết rùi! Khỏe quá!-Thanh ngồi bệt xuống ghế!

-Hi, cám ơn mấy ông mấy bà nha!

-Có gì đâu! Có công bài biện có lúc dẹp vô!

-Hì, chiều rồi hay ở lại ăn chiều luôn! Huy nấu cho!-Anh mời.

-Thôi, cũng tối, không về, mama chửi chết!-Trinh từ chối khéo lời mới của anh. Ừ mà cũng đúng, chị ấy sợ mẹ mà!

-Um, cũng chiều rùi! Hai người hạnh phúc nha!

-Đường nhiên rồi!-Huy khoác tay lên vai tui.

-Hehe, xong hết rồi vậy go home thôi!-Nhi nhìn xung quanh một lượt rồi nói.

-Go home!-Mỵ hào hứng lắm.

Tui và anh ra cửa mở cổng rồi tiễn mấy đứa đó về.

-Năm giờ rồi anh.

-Ừ, nhanh quá em há.

-Nấu chiều đi.

-Anh hả?

-Vậy em làm!

-Không, anh hỏi vậy thôi! Anh vào nấu cơm.

-Hi.

-Mà có thưởng không em?

-Hông!

-Hông thưởng anh tự thưởng cũng vậy à!

-Thưởng sao dạ? Kể nghe coi.

-Anh mới nghe vợ nói một câu như thế đó!

-Không thích hả?

-Ừ.

-Nhưng em thì có đó anh yêu!-Tui nhón chân lên, hôn má anh một cái rồi “tung tăng” đi tắm.

Anh vẫn đứng đó, ngớ người ra. Bước vào phòng tắm, tui cũng thấy là lạ, không hiểu tại sao mình làm thế nữa! Thôi, cố dành cho anh những ngày đẹp nhất khi ở bên anh đi! Tắm thôi! Vòi nước mát lạnh lại chảy trên người tui, một con người đôi lúc khó hiểu!...

Bước xuống lầu, tui đã ngửi thấy cái mùi thơm của những món xào mà anh nấu, chắc ngon lắm. Anh lúc nào cũng nấu ngon hơn tui rồi! Hi!

-Xong chưa anh!

-Chưa, em chờ chút đi.

-Ùm.

-… Hát cho anh nghe đi…

-Thôi, mỏi miệng lắm!

-Đi, đi mà!

-Mỏi miệng lám mà!

-Hát có thưởng!

-Thưởng gì!

-Hát xong mỏi miệng, thì anh xoa bóp cho!

-Trời, miệng em đó! Hát thì hát!

-Hì, ngoan!

-Hứ, “con cò bé bé, nó đậu…”

-Sao bài này, anh hông thích đâu!

-Hông thích thì đừng nghe!

-Nghe, hát gì cũng nghe…

-Vậy mới ngoan!

-“ Greatness as you
Smallest as me
You show me what is deep as sea

A little love,little kiss
A litlle hug, little gift
All of little something.these are our memories

You make me cry, make me smile
make me feel that love is true
You always stand by my side
I don't want to say goodbye

You make me cry, make me smile
Make me feel the joy of love
Oh kissing you
Thank you for all the love you always give to me
oh i love you

Yes I do ,I always do

Make me cry, make me smile
make me feel that love is true
You always stand by my side
I don't want to say goodbye

To be with you, oh i hate you, oh I hate you!

HATE YOU THE MOST!”

-Ủa, sao là hate mà không phải love vậy em?

-Hehe, em thích vậy!

-Anh không thích! Không thích câu cuối! Chỉ thích “em yêu anh nhất!” chứ hông phải “em ghét anh nhất!”. Hát lại đi vợ! Yêu vợ nhất!

-Mai hát!

-Tối hát!

-Hông, đói bụng quá, ăn!

-Gần xong rồi, em dọn ra đi!

-Ờ.

Trong bữa ăn…

-Anh chưa tắm phải hông! Hồi ăn xong đi tắm đi nha!

-Uhm, biết rồi, hôi bia quá!

-Cũng biết vậy à?

-Hìhì, ham vui! Vả lại, anh bị ép nữa!

-Ừ, ráng ham đi! Từ đó giờ em chưa cho anh ngủ trọn vẹn ở phòng khách phải hông, mốt ngủ thử há anh!

-Uống ít thôi mà em!

-Hên là anh không hút thuốc! Nếu hút thì em không bao giờ gần anh rùi!

-Em không gần thì anh gần!

-Em đạp.

-Riết quen rồi! Tội anh ghê!

-Hì. Tội nghiệp quá! Ăn nhiều nè!-Tui gắp thức ăn cho anh!

-Vợ ăn nhiều cho có sữa!

-Aaaaa, anh cũng ghẹo em nữa! Người ta còn con trai! Hứ! Nhà ngươi hay quá thì sinh con đi! Ta không biết sinh! Ở đó mà có sữa!

-Không cho con thì cho…

-A, ghét! Cấm nói thêm đó!

-Ăn, ăn, không nói thêm nữa!

-Hứ, tối qua phòng bên ngủ đi!

-Đừng mà!

-Ăn đi.

-Hehe!

-Ghét ghê!

-Thương em nhất! Mà dạo này, anh thấy em lạ!

-Lạ gì vậy?

-Ăn hiếp anh!

-Tội hông! Để mốt ráng ăn hiếp nhiều hơn!

-Có chồng mà hông biết giữ! Anh thấy người ta có chồng quý lắm! Ai làm chồng như anh! Khổ chết!

-Tại người ta thèm chồng! Em thì không!

-Chắc hông đó, vợ yêu của anh!

-Chắc như bắp vậy!

-Thiệt hông! Vậy là bỏ anh ớ hả?

-Em đâu nói bỏ đâu! Chỉ là không thèm thôi!

-Nói nghe tủi thân ghê!

-Anh giống cơm vậy!

-Không có nào khác hả?

-Nè, con người không có cơm thì chết đó!

-Đối với em là vậy?

-Ờ. Muốn làm phở hông!

-Hông, làm cơm!

-Mà cơm ăn hoài chán!

-Làm phở.

-Phở để lâu, rất khó ăn!

-Vậy em quý nhất cái gì thì cho anh làm cái đó!

-Nghĩ xem em quý nhất cái gì nha!

-Mong là anh.

-Mấy người đứng thứ hai thôi! Em quý nhất là em! Hehe! Đừng nói anh muốn làm em nha.

-Làm được là anh làm rồi! Thôi, nói chuyện mà không ăn nguội hết rồi.

-Ờ, ăn, ăn.



Bước lên giường một cách mệt mỏi, tui nằm dài ra.

-No quá!

-Người ta nói ăn thì không nên nói. Em làm vậy bị no hơi đó.

-Hay quá ta ơi! Em hông cần biết!

-Thui, ngủ!

-Nhưng em mỏi quá!

-Ở đâu?

-Vai nè!

-Vậy ngồi dậy anh đấm cho.

-Hìhì, có chồng sướng há! Thương chồng nhất!

-Hic, thương được rồi mà anh thấy mình bị ăn hiếp nhiều quá!

-Người ta bảo vợ là nhất, không sợ vợ, sợ gì?

-Thôi, bỏ qua chuyện đó, anh thấy em đau nhức tùm lum hết!

-Ờ, làm vợ khổ quá!

-Anh nghe Trinh nói, mấy người bầu, hay đau nhức lắm!

-Nì, tên kia! Muốn gì hả? Muốn tui có bầu à?

-Hì, muốn!

-Tui là con trai! Boy đó! Hông phải girl đâu mà bầu! Mơ mộng!

-Hì, con người sống phải mơ thôi!

-Mơ phi lý, em sao có… được. Có là em có rồi!

-Có khi nào con trai có bầu không em!

-Không!

-Uhm, anh mỏi tay quá, hết mỏi chưa!

-Hết rồi mà đau dưới chân!

-Ờ. Ngủ thôi em.

-Đấm chân cho em đi!

-Đấm nữa hả?

-Ờ.

-Khổ ghê!

-Ai biểu thích em chi!

-Có thích đâu!

-Thiệt hông!

-Anh chỉ yêu thôi! Yêu mà khổ thế này chắc…

-Chắc gì?

-Chắc hông có gì! Hi!

-Mai đi mua đồ anh há!

-Ờ.

-Rồi, em bớt rồi, ngủ!

-Hơizaa, anh cũng mỏi nữa nè!

-Kệ anh!

-Sao em vô tình thế!

-Hì, để em lấy Xa-lông-pét dán cho!

-Thôi, nghe nói hết mỏi rồi!

-Hì, yêu anh nhất!

-Nghe câu đó thích nhất!

-Thôi, đi ngủ! Tắt đèn đi anh!

-Ờ, sao hôm nay anh làm nhiều thế?

-Mai em làm cho!...-Đặt cả thân xuống giường! Thật êm ái và dễ chịu! Cảm giác muốn ngủ sao sao ấy!...-Aaaaaaaaaaaaaa! Sao anh tắt hết đèn!

-Để tối!

-Bắt đi, em sợ.

-Có anh rồi! Ngủ!

-Thôi, bắt đi.

-Hông chìu em đâu! Sợ thì ôm sát anh vào nè!

-Qủy sứ!

-Coi chừng nó hiện ra nhe!

-Ghét! Lợi dụng!

-Hì, tại yêu em nên muốn vậy!

-Anhhh…

-Gì?

-Em sợ, bắt đèn đi, tối thui thùi lùi hà! Sợ!

-Thôi, tiết kiệm mà em!

-Em sợ… Đi! Đi anh! Bắt đèn đi!

-Mai bắt cho.

-Giờ hà!

-Thôi mà! Tối vui hơn!

-Em sợ!

-Có anh…

-Hic…em…sợ…

-Sao vậy? Sao em khóc rồi!

-Hic…em…hic…sợ mà…hic…

-Nín đi, nằm sát vô nè, anh bắt đèn cho!-Anh chồm dậy, bắt đèn ngủ lên.

-Haha!

-Em hổng có khóc hả?

-Hì, em gạt anh! Dễ dụ quá!

-Anh tắt!

-Thôi, đừng mà! Em nằm sát cho.

-Hì, vậy tạm được!

-Ghét!

-Ngủ!

-Ngủ ngon nha anh! Nhớ mơ thấy em!

-Hì, em cũng vậy, chỉ mơ thấy anh thôi nha!

-Biết rùi!

… Thế là một giấc ngủ như thường lệ bắt đầu!... huynhvu151 01-02-2011, 09:45 PM thật sự dần dần mình bắt đầu không thích truyện này nữa rồi, nó bắt đầu trở nên quá dài dòng, lủng củng, tình tiết truyện cứ như là đang được kéo dài ra thêm quá mức. Truyện này bắt đầu gây nên cảm giác nhàm chán cho người xem như tui rồi. Cốt truyện cũng không khác gì mấy so với những chuyện kia, chỉ xin góp ý như thế. green_97 02-02-2011, 08:46 AM Lại một buổi sáng nữa! Vẫn như thế, có ánh sáng, có hoa, có ong bướm, có gió, có lá cây xào xạc,… Khẽ quay mình sang anh, tôi hơi ngạc nhiên vì anh không có đó! Thường ngày thức sớm lắm mà!

-Anh ơi!

-Ơi!-Tui hơi giật mình vì anh từ cửa phòng tắm bước ra…

-Sáng thức sớm thế!

-Hì, thức sớm, tắm cho mát đó em.

-Chiều nay mình hả đi mua đồ anh há!

-Sao vậy?

-Giờ dọn dẹp lại đi, chiều nhắm cần gì rồi mua luôn!

-Ờ há! Dậy đi.

-Ừ.

Vẫn như thường ngày! Thức dậy, vệ sinh, ăn, rồi dọn dẹp… Nhà tôi và anh cũng không lớn nên dọn cũng không lâu.

-Em dọn trên lầu, anh dọn dưới đây nha!

-Ừa.

-Em lên dọn đây.

-Cẩn thận nha!

-Biết rồi.

Bước vào phòng tôi và anh, tôi cảm thấy như có cái gì đó nhớ vô hạn… Tôi cũng không hiều tại sao mình lại có cảm giác đó nữa! Chắc do những hành động mà tôi sẽ làm trong tương lai chăng? Thôi, dọn mau…

Dọn từ món, từ món, tui nâng niu chúng nhẹ nhàng, mỗi một vật là mỗi một kỉ niệm mà…

Bước xuống cầu thang, tui lau từng bậc một. Anh thì đang dọn lại đồ trong tủ y tế. Anh vẫn đang cười và còn… hát nữa!

-Vui lắm hay sao mà hát líu lo vậy!

-Hì, tại buồn, hát cho vui…

-…

Tui vẫn cứ im lặng, làm… Lần quầng từ tám giờ ba mươi cho tới mười một giờ, tui đã dọn xong hết phần của mình! Mệt mỏi thật! Anh cũng gần xong rồi…

-Ăn trưa thôi!-Tui từ trong bếp ra với hay phần ăn làm sẵn.-Anh rửa tay rồi ăn.

-Ờ, anh gần xong rồi, em ăn trước đi!

-Thôi, ăn đi rồi làm tiếp.

-Gần xong rồi mà!

-Vô rửa tay đi.

-Biết rồi, mệt quá.

Anh bỏ cái khăn đang lau cửa xuống rồi vào bếp rửa tay…

-Lúc nào anh cũng chìu vợ hết mà không thấy vợ chìu anh bao giờ!

-Hihi, ăn.

-Biết rồi.

Trong bữa cơm hôm nay hơi lạ một chút là vắng đi tiếng nói…

-Sao lúc nảy không thấy em nói chuyện!-Anh đang lau cửa vừa hỏi tôi.

-Chẳng phải anh bảo là ăn không được nói hay sao.

-Ờ, tại thấy hơi lạ nên anh hỏi thôi!

-…-Tôi vẫn im mà lau chén.

…!

-Xong hết rồi, khỏe quá!-Anh ngồi xuống ghế.

-Xong hết vậy đi mua đồ há!-Tui thì đang điềm nhiên ăn bánh và xem phim cạnh đó.

-Thôi, anh mệt lắm, nghỉ tí đi!

-Đi sớm về sớm.

-Ờ, chờ anh, anh đi tắm, hôi nước lau kính quá!

-Mau nha, em chưa tắm đó!

-Ừ.



-Ai chở. Anh hay em?-Tui quay hỏi anh.

-Anh hơi mệt.

-Vậy thì em. Leo lên.-Tui lên chiếc xe đạp điện trước, đứng ngoài cổng…

-Ờ, anh khóa cổng.-Anh leo lên phía sau.-Cẩn thận nha em.

-Uhm.

Anh ngồi phía sau mà im re. Đang chạy được một lúc, tôi dừng lại cột đèn đỏ. Tự nhiên anh dựa vào lưng tôi.

-Á, anh làm gì vậy!?-Tui la lên khi anh luồn tay qua eo mình.

-Có gì đâu!

-Buông ra đi! Người ta…nhìn!

-Kệ, anh thích!

-Lớn rồi! Làm ơn buông ra đi!-Tôi nài nỉ.

-Buông thì buông.

Tôi vẫn im mà chạy xe. Anh có vẻ hổng thích câu nói của tôi vừa rồi… Thê là hai người như có khoảng cách lớn thiệt là lớn! Anh cũng không nói chuyện, tôi lại im re… Bước vào một tiệm bách hóa. Vào mua đồ mà anh cứ im hoài làm tui cũng thấy kỳ.

-Giận hả?

-Hông.

-Không giận mà sao kỳ dạ?

-…

-Mua bông dán lên tường hông?

-Mua.

-Sao trả lời cộc lốc vậy!

-Vậy Mình mua bông dán lên tường đi!

-Ờ.

Anh cũng nói chuyện nhưng trong câucó cái gì đó hơi gượng ép. Tui cũng thấy dạo này mình hơi lố với anh! Tội nghiệp ảnh ghê!

-Hì! Còn giận em hông!-Tui nắm lấy tay anh, đặt lên đùi trong lúc đang…chạy xe (cái này thấy người ta làm, bắt chước làm theo! Hihi!)!

-Hết rồi à…mà còn tí xíu!

-Sao nó mới hết luôn!

-Về nhà tính.

-Ờ, đi đâu mua nữa? Mua giày dép nha!

-Ờ…

… Chiều đó, về nhà, anh thì hai tay xách đồ lểnh kểnh vào còntui thì dắt xe.

-Nè, mệt hông vậy?

-Muốn chết luôn chứ hông mệt!

-Hì, em khuấy nước chanh cho nha.

-Hì, ừ!

-Đợi chút.


-Rồi nè, anh uống đi!

-Sao có ly của anh, của em đâu!

-Hì, em hông mệt!

-Mà sao anh thấy em mua đồ cho anh thì nhiều còn em thì ít!

-Hì,cho mấy người đẹp lên! Hông thích hả?

-Hông, thấy em không mua đồ nhiều thấy kỳ kỳ sao sao ấy!

-Có gì đâu! Bê tê! Bình thường!

-Anh thì không thấy bình thường chút nào!

-Thôi, đi ngủ trưa chút xíu đi!

… Tui nằm cạnh anh trên chiếc giường…

-Em làm sạch nhỉ!

-Ờ…

-Lau kĩ ghê!

-Ờ…

-Buồn ngủ à?

-Ờ…

-Ngủ đi.

-Ờ… Ờ…

-Hì, dễ thương ghê!-Anh quay sang ôm tôi vào lòng… Thật hạnh phúc, ấm áp…

Tôi bật dậy khi nghe anh nói nhỏ gì đó nhưng không rõ, áo anh đã ướt cả vì mồ hôi…

-Anh… nè… sao vậy!

-Anh… anh… không sao.

-Có chuyện gì kể em nghe đi.

-Không, chỉ mơ thôi!-Anh ôm tôi vào lòng.

-Chưa bao giờ em thấy anh mơ như thế hết!

-À, không sao! Hứa…hứa với anh một chuyện đi!

-Chuyện gì?

-Em…emđi rời xa anh nha!

-Uhm, em hứa… Sao anh ra nhiều mồ hôi thế!

-Không sao đâu…

Anh lại nằm xuống, tôi cũng nằm theo. Tui cũng rất tòmò anh mơ gì mà kêu tôi hứa như thế! Nhưng… anh yêu, em xin lỗi, em không thể làm như thế được! Tui nhắm mắt lại, nuốt từng giọt nước mắt vào tim, cắn bờ môi đang đỏ lên vì không muốn mình bật khóc thôi!... Em xin lỗi anh nhiều lắm!…
_______ green_97 02-02-2011, 07:35 PM :m015:Hôm nay là ba mươi Tết rồi!
Chúc mọi người vui vẻ và hạnh phúc nhá!

:m129:À, em cũng không thể kết thúc truyện trước Tết được!
Hic, xin lỗi anh depqua268 và mọi người nhiều nha! Buồn ghê!:m068:

:m107:Hì, Tết rồi, cho em xin nghỉ ba ngày nha nhưng nếu có thể thì em sẽ post nhưng trước mắt thì... xin lỗi!

:m135:Đón Tết vui!:m135:
:m118: green_97 02-02-2011, 09:58 PM :m012:!

http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?MC9kYy8wZGMyNDI2Yzk3YzZkNWQyYjZhNGI5Y2U5YmU5NDVmY i5cUIbaBmUsICDN8RmlyZXdvInagaMEmUsICmcUIbaB8S2F0eS BQZXJyeXx0mUsICnVlfA

Hãy tỏa sáng lên! Firework! choem 02-02-2011, 10:09 PM Truyện thì củng vui nhưng anh thấy chiều sâu chưa có. Với anh thấy chưa khai thác hết cái hay của truyện này nửa. Ko biết nửa anh thấy thế thôi hihihiihi green_97 03-02-2011, 10:04 PM Chiều… Nắng trông buồn thật, cái màu cam pha lẫn chút hồng hồng trên nền trời… Cái không gian buồn thật buồn. Tôi ngồi trước cửa trông những chiếc xe ngang cửa mà nhìn… Buồn…

Tui đã quyết định rồi, mình sẽ phải xa anh thôi! Từ cái đêm mà tôi với anh đi bộ ngoài đường, tôi đã nghĩ tới việc đó rồi! Tôi đã nghĩ kĩ mấy ngày nay rồi! Thà đau một lần rồi thôi, còn hơn đau âm âm ỉ ỉ… Tôi sẽ xa anh vào một ngày không xa và đó sẽ là ngày mai! Tôi dọn tất cả đồ của mình rồi về với gia đình! Dù sao, gia đình cũng là nơi tôi nên về trong những ngày gần Tết này chứ!...

-Vợ anh làm gì mà buồn thế!

-Hả? Hì, anh!-Tui giật mình…

-Chiều rồi đó! Ngắm gì ngoài trước vậy em?

-Hì, có gì đâu! Thôi, em đi nấu ăn chiều!

-Em đi nấu hả?

-Có gì hông?

-Hông, tại anh thấy lạ đó em!

-Hi, anh nấu hoài thì cũng có lúc em nấu chứ, đúng hông!

-Đúng, vợ anh gì cũng đúng hết!

-Hì, yêu anh nhất luôn! Em vào nấu đây!-Tui chồm lên, hun anh một cái (Hic, tội nghiệp thấp hơn người ta, muốn vậy phải nhón lên, mỏi chân chết!) rồi tung tăng chạy nhảy vào bếp.

-Hông uổng công anh chiều vợ.

Tôi vào trong ca hát, có vẻ vui lắm đây! Nhưng đó chỉ là bên ngoài, bên trong thì sao? Thì đau nhói ở ngực vì tôi đang cố làm những gì tốt nhất cho anh, trong đêm nay… Cái cảm giác sắp xa người mình yêu đau lắm, đau một cách khó tả nhưng tôi không thể bộc lộ cái nỗi đau đó ra mà phải giữ trong lòng, giữ trong lòng…

Một bàn tay ấm áp khẽ đặt vào hông còn cằm anh thì lại dựa vào vai tôi.

-Ái…-Anh đã làm tôi giật mình lần thứ hai…

-Giật mình hả! Anh thấy em hát như yêu đời lắm! Vui hả?

-Anh vào mà em tưởng anh còn ngoài trước! Bước vào gì đâu mà không nghe tiếng động gì hết vậy?

-Có đâu! Tại em không chú tâm đó! Anh bước, lúc nào mà hông nghe tiếng động đâu!...

-Ờ,…em…em… Tại hát nên hông nghe.

-Trả lời anh đi!

-Gì?

-Vui hả?

-Anh không thích em hát như thế à?

-Trả lời anh đi!

-Mà anh không thích em hát à?-Tôi xoay người lại, nhìn anh.

-Thích chứ! Rồi, trả lời anh đi!

-Thích là được.

-Anh hỏi em vui không mà!

-Bình thường. Em làm những gì anh thích đó!

-Lạ quá! Có gì hông đây nữa!

-Lạ gì mà lạ! Dọn chén ra giùm em đi!

-Dọn ngay.

… Anh bước ra khỏi bếp, tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm vì không phải lẫn tránh những câu nói của anh nhưng lại càng buồn thêm…

Trên bàn ăn vẫn có những tiếng nói líu locủa tôi, vẫn có những tiếng cười của anh…

-Nè, ăn đi chồng già!

-Gìa đâu, người ta hơn em có một tuổi đó!

-Tại thấy anh già quá đi! Hơn em một tuổi nhìn tưởng hơn cả trăm tuổi!

-Hì, vậy mà có người thích cụ già này đó!

-Ai vậy! Ai lé rồi đó! Anh nói coi ai!

-Trước mặt anh đây nè!

-Hứ, ai bảo em thích anh!

-Em chứ ai! Vợ anh mau quên quá! Già rồi! Hơizaa… tuổi già, mất trí!

-Hứ, tui già cũng có người thích đó!

-Ai zạ?

-Khối người! Điển hình như ông già trước mặt em nè!

-Hì! Anh không bao giờ nói lại em!-Anh véo má tui một cái!

-Ái daaa! Đau!... Ui da…-Tui lấy tay xoa cái má…-Hứ! Nè, ăn đi dê già! Ăn cho nhiều rồi ăn hiếp người ta!

-Anh thấy vợ dê ăn hiếp dê không! Vợ dê nói ngược rồi đó! Vợ dê ăn thêm thịt nè!

-Nè, mai mốt không có em, nhớ phải ăn đầy đủ nha!

-Gì vậy em? Sao…tự nhiên nói vậy?

-Hìhì, có gì đâu! Em đi học á!

-Trời, chuyện đó xảy ra, anh cũng vẫn ăn đầy đủ đó!

-Hì!

-Anh thấy nghi nghi vợ quá!

-Gì mà nghi tui! Vô tội à nghen!

-Vô tội như Thị mầu trong oan Thị kín vậy!

-Tui là Thị mầu, mấy người là tên Nô!

-Hì, được vậy cũng được!

-Haha, vậy phải kiếm tên nào làm Thị kín để ta… Hehe!

-Lúc đó, tên Nô sẽ bằm tên đó ra! Haha!

-Bằm đi! Cho vô tù như Chí phèo!

-Em làm Thị Nở nha!

-Thui, em đâu có sắc đẹp như chị ấy! Cho chị Ngọc làm đi! À, Thị Nở “sắc đẹp” có một không hai, phải kiếm chị nào cũng một không hai y như Thị Nở vậy!

-Rùi! Thị Mầu ghen rồi kìa!

-Ghen đâu! Ghen đâu! Em chọn Thị Nở cho anh chứ bộ!

-Thiệt hông!

-Thiệt…Thiệt mà!

-Nhìn mặt em, nguyên chữ ghen màu đỏ hiện lên! Ghê quá!

-Ghẹo người ta hả! Ăn đi!

-Haha! Ăn, ăn nè vợ yêu!

-Ăn nè anh của em!

-Hi, nói chuyện nảy giờ, cơm canh lạnh nguội hết rồi! Ăn thôi!

-Ăn, ăn thôi!-Cho được một ít cơm vào miệng, tui quay qua, hỏi anh tiếp.-Anh!

-Gì em?

-Từ đó giờ, ai đã từng làm anh khóc.

-Ngoài ba mẹ thì có em làm anh khóc chứ ai!

-Chỉ có em hả? Hi, em mở hàng!

-Uhm, Hông biết hên hay xui đây!

-Hên đó anh!

Trong bữa ăn, không hiểu sao tui lai nói nhiều, nhiều lắm… Chắc do tui muốn nghe tiếng nói của anh… Em yêu anh nhiều lắm nhưng vì tương lai, em sẽ quên nó…
_____________ choem 04-02-2011, 08:19 AM Quên được hả nói nha, thà ko yêu chứ 1 khi đã yêu rồi thì ko dễ gì quên được haizzzzzz RoseKen 04-02-2011, 02:12 PM trời tự nhiên đang đọc làm cụt hứng...
tiếp đi t/g ơi... nhocgaykute_bi 04-02-2011, 09:17 PM bạn ơi làm ơn hoàn thành kái fic này nha hj đừng bỏ giữa chừng nha chán lắm ủng hộ bạn hết mình hj green_97 06-02-2011, 11:53 AM Dọn dẹp xong hết bữa ăn, tui làm một ly nước cam cho anh…

-Nè, làm cho anh nè! Uống đi rồi ăn hiếp em!

-Hehe, sao hôm nay làm nước cho anh thế! Có gì vui hả?

-Hông, tự nhiên thấy buồn rồi làm đó! Hông thích hả? Hông thích thì đưa đây!

-Thích, thích, lấy, uống!

-Ờ, uống đi, rồi cho cảm giác nha, em chưa thử. Giọt nước đầu tiên cho anh đó!

-Ờ, của vợ anh làm đương nhiên ngon mà! Có bỏ độc gì không mà không dám thử?

-Hứ, hông tin thì thôi nha, lòng tốt của người ta mà… Ghét!

-Hihi, nói chơi thôi, uống nè…ực…ực…-1 giây…2 giây…-ọe… [Sao hông chịu tới ba giây rùi “ọe”luôn!].

-Sao dạ.-Tôi hỏi anh khi anh uống xong hai ngụm nước đầu và chạy ngay vào bếp, ói [chắc có vấn đề gì đây!].-Hihi, có thai hả du.

-Oẹ…

-Mấy tháng rồi? Hihi, uống nướccam tui nấu mà cũng bị ốm nghén nữa!

-Anh sao mà có…Hơizaa…Em lên trước đi, anh không sao.

-Hông sao vậy em lên đây!-Nói xong tôi bước lên ghế.-“Ổng bị gì vậy ta? Tự nhiên cái ói hà! Hồi hỏi mới được!”-Tôi vừa lẩm bẩm vừa nhìn xuống bếp rồi cầm cái cốc nước cam trông thật ngon của tui…-…Ực…ọe... Aaaa…-Tui chạy ngay vào phòng vệ sinh mà…ọe.

-Em… Hihi… Sao dạ? Chậc…chậc… có bầu, ốm nghén khổ quá há em! Hihi…

-Hừ…hừ…-Tôi thở hồng hộc khi ói xong cái thứ mà tui vừa gọi là nước cam…

-Có sao hông?

-Hông, hừ…hừ… Uống ngon hông anh?-Tôi quay sang hỏi anh.

-Ngon, ngon em.

-Ngon lên uống hết i.

-Ờ…-Ổng bước lên nhà trên…

-Nè, uống thiệt á hả?

-Hi, của em làm mà!

-Gúm hông. Bỏ đi, em làm cái khác cho.

-Thôi, ở đây coi ti vi với anh nè, hông uống nữa đâu…

Tui đành ngồi xuống cạnh anh…

-Hihi…

-Làm gì mà cười dạ?

-Anh cười em, lớn rồi mà không biết cái nào là đường, cái nào là muối…

-Ai biết đâu, em thấy nó giông giống mà!

-Giông giống đâu mà giông giống, hai cái khác nhau hoàn toàn!

-Biết òi, nói hoài.

-Mới nói lần này chứ bộ. Hihi…

-Tấm lòng người ta mà…ghét!

-Hì, thôi, đừng ghét, thương đi.

-Hông.

-Thương đi.

-Thương.

-Hi, bữa nay ngủ sớm nha em!

-Coi phìm chút đi, mới tám giờ mà.

-Thôi, hông có phìm gì coi hết á! Ngủ sớm đi, tự nhiêm hôm nay anh buồn ngủ quá!

-Thôi, nằm ở đây coi cái gì đi…

-Anh nằm anh ngủ rồi sao, lên trên phòng đi em! Yêu em mà!

-Ghê hông, dùng lời đừng mật dụ dỗ trai hiền người ta! Lên thì lên.

-Dụ dỗ vậy nhưng cũng có kẽ bị dụ hoài, em há!

-Hứ…-Tôi vớ tay lấy cái “re-mode” tắt cái ti vi…-Aaaa… bỏ em xuống đi anh…

-Đi mỏi chân, để anh ẵm lên cho.

-Người ta lớn chứ đâu phải con nít đâu!

-Hihi, hông phân biệt em là con nít hay người lớn gì hết á! Anh thích gì thì làm cái đó! Người ta hay bảo hãy làm những gì mình thích!

-Ờ, làm đi rồi có ngày ăn dép…

-Của ai…

-Của em á…

-Ăn cũng được nữa!

-Mệt hông?-Tôi vẫn nằm trong vòng tay anh, đang bị ẵm, hỏi anh…

-Hông, tới phòng rồi.

-“Cạch”…”Rầm”…

-Hôm nay tắt đèn nha em.

-Thôi, sợ ma.

-Có anh rồi…

-“Bụp”-Đèn tắt.

-Sao hông thấy em la lên sợ ma như mọi khi dzạ?

-Hic…em ghét anh… Bắtt đènnnnnnnnnnnn!

-Ờ, bắt ngay, bắt ngay…

-“Bụp” [again].-Đèn ngủ bắt lên.

-Bắt đèn sáng kìa!

-Thôi, anh thấy nhà có cái đèn ngủ mà hông xài. Ngủ với em, toàn bắt đèn kia hông hà, khó ngủ lắm! Bắt đèn này đi.

-Ghét.

-Hông khóc nha.-Anh chồm lên người tôi, hỏi lại cho chắc việc anh bắt đèn vậy, tui hông khóc á.

-Bộ em mít ướt lắm hả?

-Không, mít ẩm hà, chưa ướt.

-Aaaa… Chọc em hoài, ghét ghê…

-Hì… Yêu.

-Ngủ thôi.

-Thôi…

-Chứ lên làm gì, anh kêu ngủ mà…

-Ờ, ngủ…

-Hì.

-Hì.



-Trời ơi, mười hai giờ rồi! Chết, chết, dậy, dậy thôi!-Tui gãi cái đầu bù xù của mình!-Trời ơi, sao mình ngủ luôn vậy! Hơi! Tắm thôi!-Tôi đánh nhẹ vào mặt để mình tỉnh hơn!

Anh nằm cạnh tôi, cái tay anh vẫn đang còn để trên bụng tôi. Nhìn anh ngủ, tôi có cái cảm giác gì đó hông muốn rời xa anh. Khuôn mặt vừa vặn, mọi thứ trên mặt anh đều vừa vặn so với khuôn mặt ấy hết! Tính tình con người thể hiện trên mặt rõ nhất lúc ngủ. Men, rất là men! Cái khuôn mặt khiến con người ta phải “điên đảo tâm hồn”!

Ôi, mình nghĩ lạc mất rồi! Thật ra, hôm nay, à sáng sớm ngày mai, tôi sẽ rời-anh!!! Qúa vội phải không? Đúng, rất vội nhưng nếu để lâu, tôi lại không muốn đi thì khổ!

Tôi yêu anh nhiều lắm... Yêu anh nhiều lắm nhưng vì tương lai của anh... Vì thế tôi phải đi, đi và đi trong đêm nay!

Về đâu? Về đâu và về đâu? Về quê ba mẹ tôi! Tôi biết, anh thế nào cũng sẽ về đó tìm mình! Nhưng chô nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất [Hihi, câu này nghe trên mấy bộ phim kiếm hiệp nè! Mà cũng đúng chứ bộ!]! Nhưng ý thuyết phục tôi nhất là anh sẽ đến tìm, tôi vẫn không chịu gặp mặt, làm gì được chớ!

Về quê, tôi sẽ ở với ba mẹ, sau đó thì dọn ra ở một nhà trọ…

Đó là những suy nghĩ mà tôi đã trằn trọc mấy đêm trước để rời anh, còn việc…quên anh. Khó đấy! Khi lỡ yêu rồi thì… khó mà quên! Tôi sẽ cố gắng! Nhưng mà liệu tôi có thể quên anh được chăng? Tôi nghỉ sẽ rất khó đối với tôi...

Dòng nước mát lạnh chảy trên người tôi… Thật ra, bây giờ tôi không muốn suy nghĩ gì thêm cả, suy nghĩ thêm chỉ làm rối trí rồi lại cứ ở… Yêu thì dễ mà bỏ thì khó!...

Tất cả đồ học tập tôi đã dọn vào một vali và gởi ở nhà Nhi với một lí do:” Nhà tui chậc lắm, gởi đỡ đi, mốt tui lấy, chừng nào học lại, tui lấy!”. Và thế là cô bạn ngây thơ đã giữ cho tôi. Ở đây còn hai cái vali đồ! Nặng quá! [Ai biểu đồ nhiều chi!]…

…Một giờ đêm… Mọi thứ như xong hết rồi, chỉ cần chủ của nó vác nó đi thôi!... Bước đến bên anh… Cái gương mặt dễ thương ấy vẫn còn ngủ say! Tui dặt một tờ giấy lên bàn rồi nhẹ nhàng đặt chú gấu pooh mà anh thích lên.

“Anh hai của em!…

Anh ơi, trong thời gian qua mình đã có nhiều kỹ niệm vui há anh! Những kỹ niệm mà em sẽ không bao giờ quên…Ừ, thấm thoát thì mình cũng đã ở với nhau hơn một năm rồi đó anh… Cũng khá dài đối với em rồi đó!

Em yêu anh từ cái nhìn đầu tiên… Yêu lắm nhưng đó chỉ là một nông nỗi khi còn trẻ của em… Lúc đó em quá nhỏ anh à! Lớp mười! Qúa nhỏ để suy nghĩ! Tình yêu của học trò! Ôi, nó chỉ là một thứ trò chơi mà em muốn thử thôi anh à. Chỉ là một cái mod mà em muốn đua theo thôi! Yêu à? Nếu gọi đó là yêu thì chưa đúng, chỉ là sự đua đòi và ham muốn!... Anh chỉ là đồ chơi của em thôi! Em không yêu anh!...

Em không yêu anh nên em không muốn ở gần anh quá nhiều! À, anh yêu em hay không yêu em thì em cũng không quan tâm! Anh còn Ngọc! Ngọc yêu anh đấy! Về với chị ta đi!

Giờ, cho dù em có yêu anh đi nữa thì tương lai cũng xa thôi. Anh không bỏ thì em cũng bỏ! Xã hội không chấp nhận chúng ta! À, còn gia đình nữa anh! Trai lớn lấy vợ… Và anh sẽ lấy vợ, em sẽ lấy vợ… Chia tay sớm bớt khổ đau…

Tôi không yêu anh! Bye! Chúc anh may mắn và thành công! Nếu mai sau có gặp nhau thì xin hãy chào nhau như người quen, anh hai của tôi!
Chào.
Thịnh.”

Đọc lại lá thư một lần nữa tôi lại gần anh, hôn nhẹ vào môi anh và mỡ cửa…

-“Cạch”…

-Bye anh! Yêu anh.

Kết thúc câu đó, cánh cữa đóng lại, tôi khoác lên người chiếc áo khoác và bước ra khỏi nhà.

-Đã đến lúc phải chia tay rồi! Hẹn không gặp lại.-Tui nhìn lại ngồi nhà một lần nữa rồi bước đi, không bao giờ ngoái đầu nhìn lại! Nó là một quá khứ và tôi thì không thể sống với quá khứ!

Một bước…hai bước…ba bước… Nước mắt tôi chảy ra… Một giọt…hai giọt…ba giọt… Tôi đã khóc nhưng không thành tiếng vì bờ môi đã bị cắn chặt.

-Chào bạn?-Bước được một đoạn xa nhà thì bỗng có một cậu con trai nói phía sau tôi. Cậu ta đang đi bộ. À, sau cậu cũng có một chàng trai cao to đang đẩy cái vali.

-À, chào.-Tôi cũng chào lại theo một phép lịch sự.

-À, cậu đi tới bến xe hay sao mà tôi thấy cậu đi với hai cái vali này vậy?-Cậu đó chỉ tay về hướng hai cái vali của tôi.

-Ờ, cậu cũng đi đến đó hả?

-Uhm, vậy chúng ta cũng củng đường rồi. Quê cậu ở đâu?

-Huyện Cai lậy.

-Tôi cũng ở đó. Cậu ở nhà nào?

-Hì, có duyên sẽ gặp. Bạn cậu à?

-Ừ. Anh… Nhanh lên đi!

-Ờ, anh nhanh ngay em, sau nặng quá.

-Hì, đồ của em hơi nhiều!-Cậu ta quay về sau nói rồi quay sang tôi.-Cậu đi một mình?

-Ừ.

-Cậu có quen ai trên đây không?

-À, có…-Tôi nghĩ đến anh…-mà không?

-Sao lại có mà không? Hi, đi thôi, tối cho ít người.

-Ừ. Cậu bao nhiêu tuổi?-Đó là câu tôi hỏi đầu tiên.

-Mười bảy. Còn cậu?

-Mười bảy.

-Hi, cùng tuổi! Mình tên Tiến! Anh phía sau mình tên Minh.

-Mình tên Thịnh! Rất vui được làm quen!

-Hi, rất vui được làm quen.

Tôi cười nhẹ. Cậu này giống mình nhỉ! Hay cười… Hành động của cậu ta với cậu bạn kia cũng giống tui làm với anh. Oi6, sau lại nghĩ tới Huy! Đi mau thôi, gần tới bến xe rồi…

-Cậu lên trước đi.-Tiến vỗ vai tui.

-Ừ, vậy mình vào trước.-Tui bước lên xe và ngồi vào chiếc ghế cạnh cửa sổ.

Nhìn ra phía dưới, Minh đang nắm tay Tiến dẫn lên rồi bước theo sau.

-Ở đâu anh?

-Ở đây đi em.-Minh chỉ tay vào cái băng ghế đối diện tôi.

Anh ấy bỏ vali xuống rồi nhìn xung quanh.

-Ôi, Thịnh!-Anh nhìn tui rồi cười, giống như đã quen trước vậy.

-Em…-Tui nhìn xung quanh rồi chỉ tay vào mình, anh gật đầu.-Mình quen hả anh?

-Hi, anh quen nhưng em không quen. Anh là bạn của Huy.

-Ờ.-Tôi gật đầu rồi nhìn ra cửa. Tôi đang buồn và nhớ anh.

-Huy không đi với em à? Huy đâu?

-Ờ, ừ… Anh với Tiến đi chừng nào mới lên đây?

-Sau Tết em.-Anh nhìn thấy tui đánh trống lãng như cũng hiểu ra rồi quay sang Tiến, hỏi gì đó.

Tôi cũng không nhìn họ nữa, họ làm tôi nhớ anh. Nhìn ra cửa sổ, một màu đen của bầu trời tối.

-Anh có thể xích vào trong được không?

Tôi nhích sang một bên để cho một người lạ nào đó ngồi cạnh rồi lại hướng mặt ra vùng đen tối kia. Nước mắt lại tuôn ra… nhưng nó không có nghĩa là hối hận khi xa anh…

Khi hành khách đã lên đủ, bác tài xế quay ra sau để hỏi cho kĩ.

-Mọi người vào đủ rồi phải không? Vậy khởi hành thôi!

Chiếc xe bắt đầu chuyển bánh rời bến... alac 06-02-2011, 12:02 PM Cái tên fic làm mình nhớ tới Brent Corrigan :-" green_97 06-02-2011, 02:22 PM Cái tên fic làm mình chớ tới Brent Corrigan :-"

:m075::m075::m075:Ý của alac là sao? Hình như em không hiểu ý alac nói.

:m000:Truyện của em đâu có liên quan đến tên Brent Corrigan. Truyện đâu có cảnh gì đâu mà nhớ tên diễn viên *** kia... Ghê quá![Em coi trên wiki chứ hông có rành mấy cái đó đâu à nha!] green_97 06-02-2011, 02:25 PM :m043:Mọi người ơi, Topic này ế quá, chắc em bỏ fic chạy lấy người quá! OoAWanGoO 06-02-2011, 05:30 PM :m043:Mọi người ơi, Topic này ế quá, chắc em bỏ fic chạy lấy người quá!

chạy đằng trời nge tg ........:m110: ku_ty1996 07-02-2011, 08:52 AM đọc xong bông thấy bùn bùn ! Nghĩ lại cuộc sống mình quá cô đơn.Cũng chỉ vì tình yêu của mình không được xã hội chấp nhận.................... Flaming.orange 07-02-2011, 10:25 AM Đêm qua ngồi đọc hết 17 trang đến 3h sáng. Sang đến trang 17 mới thấy buồn buồn :m017:

1st. Cái chap cuối cùng mà anh green_97 viết, mình thấy Thịnh quá giả tạo. Từ lời "yêu" ngay những chap đầu, đến những cử chỉ mà Thịnh đã dành cho Huy, và rồi cuối cùng tự tử, chia tay, bỏ đi, etc. chỉ trong chớp nhoáng, và hơn thế, qua ... 1 tờ giấy ?

2nd. Nếu mà đọc từ đầu đến cuối câu chuyện, thật tiếc, các chi tiết liên kết không chặt chẽ với nhau cho lắm. Mà dù sao, truyện cũng đã gây ấn tượng với tuổi teen, tuổi học trò, cách dẫn truyện, làm cho truyện lôi cuốn, ^^

Mong là anh green_97 sẽ tiếp tục viết nốt phần kết của truyện. Mọi người vẫn để ý truyện của anh đấy, nhiều người đọc đấy, mà phần nhiều ko comment thôi ^^ cố gắng phát huy anh nhé :) green_97 08-02-2011, 12:09 PM Không khí lúc này ang một vẻ gì đó trông buồn thảm…Cái không khí yên lặng trên một chiếc xe buýt thì quả là bất bình thường! Hay nó yên lặng vì bây giờ là chuyến xe buýt của ban đêm? Nước mắt lại chảy ra nữa… Tôi quả là bực mình về cái đôi mắt của mình! Nó không thể kiếm chế cảm xúc quá lâu được…

-Cậu dùng đi!-Tiến đưa cho tôi một mảnh khăn giấy.

Lấy tay gạt đi nước mắt, tôi với tay lấy mảnh khăn giấy mà lau khô nước mắt.

-Phiền anh cho tôi ngồi chỗ của anh được không?-Tôi hỏi anh ngồi kế bên. Và kết quả là anh ta đã nhường chỗ cho tôi. Sau khi không ngồi cái chỗ cạnh cửa sổ, cái chỗ mà anh thường ngồi khi đi xe buýt với tôi, tôi lại ngồi trên cái chỗ mà mình thường ngồi. Tiến nhìn tôi, có vẻ như thông càm lắm.

-Cậu khóc à?

-Không, bụi thôi! Bụi nên mình mới đổi chỗ đây nè!

-Uhm, cậu có chuyện buồn không? Nếu có, hai bọn mình nói chuyện cho đỡ buồn.

-Buồn? Ờ… có chút chút.

-Cậu có cô bạn gái nào chưa?

-Chưa.

-Hi, mình cũng chưa.-Nói xong, Tiến vớ tay vào vali, lấy một quyển sổ tay nhỏ cùng với cây viết bích xanh. Viết một thứ gì đó, cậu đưa cho tôi.

-“I’m a uke.”-Dòng chứ năn nót cũng khá đẹp của Tiến.

-“Me too”.-Đưa cho Tiến, tôi cảm thấy cái gì đó cậu hơi giống tôi.

-Hì, cậu thích màu gì?-Cho quyển sổ tay và cây viết vào túi, Tiến quay qua, cười hỏi.

-Xanh, xanh lá, xanh dương. Nhưng thích xanh lá hơn.

-Hì, mình cũng vậy. Cậu có boyfriend chưa?

-Ừ, cái đó… có, mình có nhưng chia tay rồi.

-Minh là boyfriend đầu tiên của mình đó.

-Hì, hạnh phúc nhỉ?

-Uhm, hạnh phúc lắm.

-Ừ…cậu có nghĩ tới tương lai không?

-Ừ… có. Cậu có nói với gia đình chưa?

-Hi, cậu dám không?

-Không.

-Mình cũng vậy nhưng nếu giấu thì cũng cảm thấy bức bối lắm. Mình sẽ nói.

-Nếu họ chấp nhận, cậu sẽ làm gì?

-Không làm gì cả. Không yêu ai hết.

-Nếu họ không đồng ý.

-Cái đó thì đảm bảo mình sẽ bị tống vào một trại giáo dục giới tính!

-Hì. Uhm, người cậu yêu dối gạt cậu à?

-Không, mình bỏ.

-Sao bỏ?

-Vì tương lai phải làm thế. Cậu đừng làm theo mình nhá! Khổ làm á! Cậu và anh ấy quen bao lâu rồi?

-Hì, một năm.

-Uhm, hai cậu ở chung?

-Hì… ừ.

-Hạnh phúc thật!

-Hihi.

-Ổng hiền không?

-Hiền, bị mình ăn hiếp hoài hà! Hihi.

-Uhm, ổng trẻ con không?

-Hì, ừ, trẻ con.

-Vậy thì vui thật.-Đến đây, tôi mới cảm thấy đau đau ở ngực. Nước mắt như chực trào.

-Khóc, cậu khóc à?

-Không.

-Mình hiểu cảm giác của cậu. Nếu còn yêu thì cứ yêu. Hãy làm những gì mà mình thích.

-Mình không thể.

-Cậu cứ khóc đi. Khóc sẽ nhẹ lòng hơn.

-Ừ.-Tôi lấy tờ khăn giấy trong tùi mình ra…

-Mình cũng giống cậu, rất hay khóc. Hễ có gì đó bất bình thường thì khóc. Trẻ con thật! Hihi

-…-Tôi vẫn ngồi đó lặng lẽ mà chặm khăn giấy.

-Mình nhớ lúc cấp hai, làm bài kiểm tra hệ số hai môn văn, mình thấp điểm. Về nhà, mình khóc suốt, cả tối đó, không động đến một hạt cơm mà cứ ngồi trong phòng khóc. Thế là sáng ra, hai con mắt đỏ quá trời mà còn sưng lên nữa. Bữa đó, đi học, phải đeo kính luôn. Mà khóc vậy chưa đã, tới tiết Văn cũng khóc nữa! Ra chơi hôm đó, đứa bạn thân lại hỏi, mình nói ra hết! Mà khóc xong hai hôm đó, thấy nhẹ lắm nhưng nhẹ nhất khi chia sẻ với người khác. Vì thế, hay chia sẻ, nó nhẹ hơn đấy!

-… Mình hiểu. Mình thật sự yêu người mình yêu lắm. Yêu nhưng vì tương lai nên mình phải dối lòng, mình bảo là mình không yêu anh ấy nữa và chia tay!...-Nói đến đây, tôi căn chặc môi mình để không bậc khóc thành tiếng.

-Anh ấy phản ứng ra sao?

-Không phản ứng. Mình tự ý bỏ đi, bỏ đi hồi khuya này…

-Cậu có nghỉ nếu anh ấy thức dậy, không thấy cậu, ảnh sẽ làm gì?

-Mình nghĩ là đi kiếm…

-“You're on the phone with your girlfriend, shes upset
Shes going off about something that you said …”-Chuông điện thoại reo lên.

-Cậu có điện thoại à?-Tiến quay sang hỏi khi nghe điện thoại tôi kêu.

-Ừ, để mình xem… -Tôi lấy trong túi chiếc điện thoại mình ra.-Anh… anh ấy điện…

-Cậu nghe đi.

-Nhưng mình không thể. Hồi nảy mình quên tắt nguồn!

-Hi, đừng dối lòng, yêu thì cứ nghe, nói thẳng với anh ấy.

-Thôi, đã lỡ rồi thì mình không dây dưa nữa!-Tôi tắt máy rồi tháo lấy sim ra, như thế sẽ chắc hơn.

-Sao cậu làm thế?

-Như thế tốt hơn. Lỡ rồi, lỡ luôn đi! Hihi…

-Cậu bình thường chứ?

-Mình đâu có bị gì đâu. Bình thường thôi.

-Ừ, Tết này chắc vui lắm.

-Cậu đón với gia đình à?

-Hì, với kia nữa!-Tiến quay sang nhìn Minh. Anh ấy đã ngủ từ lúc nào ấy.

-…

-…

Thế là trên chiếc xe buýt ấy, tôi và Tiến vẫn trò chuyện, nói về nhiều thứ… Đúng thật, chia sẻ sẽ nhẹ lòng…

-Năm giờ sáng rồi, nhanh thật!-Tiến nhìn vào đồng hồ nói.

-Ừ, nhanh thật. Cũng gần tới rồi.

-Khi nào rãnh, gọi cho mình.

-Hi. Mình sẽ gọi.

-Em uống nước không?-Minh đưa chai nước cho Tiến.

-Ừ.-Tiến cầm lấy chai nước rồi đưa cho tôi.-Cậu uống đi, nói chuyện cũng khô cả hộng rồi đấy!

-Hi, mình không sao, không khát đâu.

-Uhm… Anh uống đi, hihi.

-Thôi, em đói chưa?

-Có chút chút.

-Xuống bến ghé quán, em nhé!

-Ừ.

Nhìn Minh với Tiến, tôi cảm thấy lòng lại đau quặng lên từng cơn. Nó làm tôi lại nhớ đến anh… Tôi quay mặt sang phía ô cửa kính. Nơi có những cái cây to ven đường, có những ngôi nhà, có những người đang quét sân,… tôi lại buồn hơn nữa. Dường như hiểu được điều đó, Tiến vỗ nhẹ vai tôi.

-Hồi đi ăn với tụi mình.

-Không, mình không ăn đâu.

-Ăn đi, từ tối tới giờ cũng đói rồi.

-Ừ, cũng được.

Tôi lặng thinh rồi nhìn ra cửa. Xe ngoài đường đông lắm. Chắc là dịp cuối năm nên mọi người về quê ăn Tết đây…

-Mọi người chuẩn bị xuống bến.-Tiếng của bác tài xế làm cả xe nhốn nháo lên.

Cũng chưa đầy hai ba phút sau, xe cập bến. Tôi xuống xe trước rồi đứng chờ Tiến. Đông thật! Cuối cùng, họ cũng xuống. Mình choàng vai Tiến đi lại hía tôi. Nhìn họ hạnh phúc lắm, cũng giống như tôi với Huy hồi đó. À, mà tôi đã bỏ quá khứ đi rồi thì nhớ lại làm gì chứ!

Tôi vào một quán ăn gần đó rồi kết thúc bữa sáng của mình với Tiến và Minh. Không no lắm nhưng cũng đỡ đói. Tạm biệt cặp đôi ấy, tôi thả bộ đi được một quãng thì ghé vào một tiệm tạp hóa mua vài thứ làm quà về quê.

Sau khi mua quà xong, tôi lại chỗ điện thoại công cộng, gọi cho em của mình, bảo nó rước tôi. Nó thương tôi lắm. Chắc nó cũng bất ngờ lắm đây.

-Alo, hai hả?-Tôi chưa kịp nói thì nó đã nói trước rồi.

-Hì, em đang ở đâu vậy?

-Ở nhà nè hai. Buồn quá.

-Hì, buồn thì ra rước hai đi. Hai đang ở gần ngã tư nè.

-Hì, em lấy xe máy ra chở hai nha.

-Muốn giam xe hả?

-Vậy lấy xe đạp hả hai?

-Đạp nổi hông dạ?

-Hông, đạp điện kìa, em có đạp nổi đâu.

-Ừ, ra mau nha, hai chờ.

-Ủa, một xe, đủ không hai?

-Có ai đâu mà không đủ! Có hai hà!

-Anh Huy không về hả?

-Nhiều chuyện quá đi, ra rước hai đi.

-Nghe rồi, em ra liền. Hihi.

-Mau nha.-Tôi tắt máy.

Đứng ở đây chơ. Chắc cũng khoảng mười phút nữa nó tới. Có một chiếc xe hà, chắc có lẽ là tôi sẽ gởi đồ của tôi cho nó chở về, còn tôi thì kiếm xe khác về. À, thằng em tôi nó cũng giống tôi lắm nhỏ hơn một tuổi. Ở nhà, hai anh em thương nhau lắm. Nó cũng biết chuyện của tôi và Huy. Tuy nhỏ hơn tôi một tuổi nhưng nó mạnh hơn nè, cứng rắn hơn và rất men...hơn anh nó! Tính ra thì tính nó rất trẻ con nhưng không hơn hai nó! Nó mới chuyển về đây học được mấy tháng rồi, để tiện nhà thôi! Mấy năm trước, nó ở với cậu tôi và học ở một trường địa phương…

Cũng đã hơn mười phút rồi, đứng đây, tôi ngóng dài cả cổ…

-Hai, chờ lâu hông?

-Lâu.

-Leo lên em chở về.

-Thôi, chở đồ hai về trước đi.

-Ờ, rồi hai về một mình hả?

-Hai đâu có sức đâu, hai đi xe khác về cũng được mà.

-Sáng sớm lắm, mới sáu giờ bốn lăm hà!

-Hai tự lo được. À, đừng nói đồ của hai nha.

-Ừ. Hồi nảy, có ai điện hai á!

-Trai hay gái dạ?

-Gái… Hình như là chị Nhi.

-Chỉ hỏi gì dạ?

-Tùm lum hết, hỏi nhiều lắm. Hỏi em khỏe không, có đi đâu chơi hông!

-Có hỏi hai hông?

-Chỉ hỏi anh hai có về đây không? Em nói có, hai kêu em rước hai. Lúc hai kêu hai rước em về á!

-A, sao nói vậy! Nói hai không có.

-Em lỡ nói rồi, hai đâu có dăn trước đâu! Hihi. Vụ gì dạ?

-Về hai nói, có ai điện nói hai không có.

-Ờ, biết rồi. Về trước nha.

-Ừ, nhớ nói vậy nha.

-Bye hai.

Nhi điện chắc Huy có nói gì rồi! Không biết có sao không nữa! Biết trước vậy, hồi nảy em mình không có nhà! Thôi, tới đâu thì tới! Đi kiếm xe chở về mau.

Thấy tôi đứng loay hoay, cũng có một người tới hỏi. May quá, có xe ôm chở về rồi! Quê tôi vẫn thế, vẫn không có gì thay đổi kể từ mấy tháng trước…

Bước vào nhà, mọi ngừi chào đón tôi nhưng không có gì mấy là đặc biệt! Cũng chỉ là chào hỏi thăm sức khỏe thôi! Nói xong, họ đi về ngoại tôi. Tôi nhảy vào phòng với thằng em của mình.

-Hì, hai về sao không thấy Huy.

-Ổng bận thôi.

-Sao bận, Tết rồi mà bận cái gì!

-Bận đồ chứ bận cái gì!

-Hai giỡn hoài. Hồi nảy ảnh điện.

-Hả? Rồi em nói sao?

-Nói anh không có đây theo nhu cầu của mấy người á! Bắt em nói dối đó!

-Ừ, vậy được.

-Hai bỏ nhà đi.

-Gì? Hồi nào?

-Anh Huy nói em nghe nè!

-Thôi thôi, mệt quá. Anh về ăn Tết thôi.

-Hứ, bỏ người ta đó hai. Anh Huy lo lắm á!

-Lo gì mà lo, làm vậy tốt cho cả hai. Anh mệt quá! Ngủ thôi.

-Trời ơi, sáng rồi hai ơi! Tám chìn giờ mà ngủ cái gì!

-Hai mệt.

-Dậy, kẻ em nghe đi.

-Con nít mà biết cái gì! Quan tâm chuyện người lớn!

-Hứ, em nhỏ hơn hai có một tuổi mà! Hai anh em gặp mặt nhau mà làm thấy ghét!

-Mệt quá hà! Mai mốt hai chuyển về học ở đây luôn!

-Thiệt hả?

-Để coi.

-Hai chuyển được, nguyên bàn tay em rụng hết.

-Rụng gì mà rụng. Hai chuyển đó! Cho tiện nè, ở gần em, chỉ cho em! Chịu hông!

-Hông! Hai kỳ quá! Mới gặp hai đầu năm nay, thấy hai bình thường, bây giờ thấy ahi bất bình thường quá! Có chuyện gì, kể nghe coi hai!

-Thôi, mai mốt, hai kể!

-Kể nghe coi! Không kể em điện anh hai bậy giờ!

-Anh hai nào?

-Chồng hai á!

-Đừng. Điện là hai bỏ đi luôn đó!

-Kể hông.-Nó nhấc điện thoại lên.

-Kể, kể.

-Kể đi.

-Ra coi có ai hông?

-Hông hai ơi.-Nó mở cửa.-Ba mẹ đi về ngoại rồi.

-Ờ. Em biết chuyện của hai hết rồi mà hỏi gì nữa!

-Hỏi tại sao hai bỏ anh Huy kìa!

-Gan quá ta, nói chuyện với hai mà làm vậy á hả!-Tôi gõ đầu nó một cái.

-Ái da!-Nó xoa xoa cái đầu.-Ghét, em điện.

-Phan, hai kể.

-Kể đi.

-Tại lớn lên nè, trai lớn lấy gì?

-Vợ.

-Ừ,lớn thì phải lấy vợ chứ hông lẽ ở với hai hoài. Lỡ mai mốt, chuyện lộ ra thì cũng phải xa thôi.

-Không phải vậy. Em thấy hai còn yêu ta mà.

-Hay quá há!-Tôi gõ nó thêm một cái nữa.-Yêu hay không, tự hai biết.

-Ghét hai ghê! Em có cách nè!

-Nói.

-Hai kêu ổng nói thiệt với ba mẹ ổng đi.

-Hai không muốn chết sớm đâu!

-Vậy nói với ba mẹ mình.

-Cho hai nghỉ học luôn hén

-Chứ sao. Nói ra, người ta còn chấp nhận.

-Em thích trẻ con hông?

-Thích.

-Hai có sinh con cho anh Huy được đâu!

-Vậy cái hai bỏ đi.

-Còn nhiều cái nữa.

-Ờ, hai không nói thì thôi! Hai còn yêu thì xa chi cho tội thân! Xa nhau, hai cũng đau, anh Huy cũng đau. Hai hại bản thân, hại luôn người khác á!

-Thui thui, tui làm gì, tui biết!

-Ghét, tư vấn cho mà làm thấy ghét!

-Thôi, hai ngủ. Mệt quá.

-Ngủ đi, ngủ riết cho ngu luôn.

-Kệ hai, ra nhớ đóng cửa.

-Ngủ cho ngu, em đi chơi đây.

-Ừ. Nhớ mua bánh về cho hai.

-Lớn rồi mà còn ăn bánh.

-Kệ hai. Hai ngủ đây.

Nó đi ra ngoài còn tôi thì ở trong đây, đánh một giấc vì quá mệt. Lúc ở trên xe, tôi chỉ toàn nói chuyện với Tiến… Nhắm mắt lại ngủ và mong khi thức dậy, mở mắt ra, mọi chuyện sẽ tốt đẹp…
_______ depqua268 08-02-2011, 06:03 PM Đọc truyện em từng ngày mà không reply cho em dòng nào chắc em cũg buồn nhiều.Quả thật từ những ngày đầu đọc truyện của em tới giờ thì dù hay hay dở thì anh vẫn luôn theo truyện của em từng charp một.em hãy cố gắng hoàn thành và tiếp tục cố gắng nha em.Anh luôn ủng hộ em từng ngày một đấy mà sao này em poss dài dài một tí nha. RoseKen 09-02-2011, 02:37 PM đau lòng quá... TX_mem 09-02-2011, 09:56 PM Bạn nói là E của Thịnh rất Men nhưng chất Men trong cách nói chuyện thì hầu như chưa có, còn con nít và có fần nào đó giống Thịnh rùi. Mình chỉ góp ý theo cảm tính thôi ha. mình cũng ko giỏi văn chương nhưng đọc thấy vậy nên chia sẻ ý kiến cho bạn. green_97 10-02-2011, 07:37 AM Bạn nói là E của Thịnh rất Men nhưng chất Men trong cách nói chuyện thì hầu như chưa có, còn con nít và có fần nào đó giống Thịnh rùi. Mình chỉ góp ý theo cảm tính thôi ha. mình cũng ko giỏi văn chương nhưng đọc thấy vậy nên chia sẻ ý kiến cho bạn.

:m066:Ừ, tại lỗi của em!
Hihi, có nhiều cái viết nó hơi bị "râu ông này căm cằm bà kia"! Hihi!
:m054:Không sao! Nhớ ý của tx_mem rồi! Thanks nhiều nha! choem 10-02-2011, 08:09 AM Hành động của Thịnh trẻ con quá với lại yêu nhau mà hàn nhác quá thì làm sao mà tồn tại trọng thế giới này được :m055: TX_mem 10-02-2011, 11:26 AM Hành động của Thịnh trẻ con quá với lại yêu nhau mà hàn nhác quá thì làm sao mà tồn tại trọng thế giới này được :m055:
- Mỗi người có tính cáh riêng bạn ơi, có ngừơi xem mình đồng tính không có gì fải sợ nhưng có ngừơi sợ cái cảm giác bị kỳ thị nên thu nhỏ mình lại với xã hội. NV Thịnh cũng là tuýp người của mình. green_97 11-02-2011, 06:25 PM “Reng…reng…reng…”

-Trời ơi, cái gì vậy!!! Haizzooo…-Tôi ngáp dài ngáp ngắn khi bị đánh thức bởi cái tiếng “reng…reang…” kia!

Đưa mắt nhìn quanh, thì ra là cái đồng hồ.

-Thằng này, có ngủ tới chiều đâu mà cài đồng hồ! Haizzz… Mệt quá.-Khỏi nghĩ đâu xa, tôi cũng biết ngay thằng em, nó làm rồi. À, còn mảnh giấy nữa!

“Hai iu của em!

Dậy rồi hả hai? Hihi, hôm nay em đi chơi tới chiều mới về! Xin appa giùm nhá! Em cài đồng hồ vào lúc mười một giờ đó, đọc xong tấm này, hai xuống bếp kiếm cái gì nấu ăn đi! Hông biết nấu thì đi dzòng dzòng kiếm gì ăn đi! Đi nhớ khóa cửa đó!

Thương hai.”

-Aaa, đi kiếm gì ăn hả? Ừ, đói quá.-Tôi gãi đầu rồi cằm tờ giấy, ngáp một hơi đi xuống bếp.

-Biết nấu gì bây giờ! Tắm cho tỉnh mới được.-ôi võ nhẹ vào đầu để tỉnh táo chút!

Bước vào phòng tắm, cái phòng tuy nhỏ nhưng chất đầy mĩ phẫm của thằng em tôi! Xem ra, nó cũng “ngựa” hơn anh nó nữa! Xả nước xuống, một cảm giác man mát… Thât dễ chịu!

-Xong! Kiếm gì ăn mới được! Đói quá!-Tôi vẫn “độc thoại” và xoa xoa cái bụng đang đói của mình!

Xuống bếp, tôi đang loay hoay kiếm mấy gói mì! Không có hả ta? Sao mà không có được! Chắc để chỗ khác… Thế là tui cứ hết lục cái này tới lục cái kia.

-Có đâu trời!-Tôi bước ra bàn ngồi. Bực mình!

Không lẽ phải ra quán ăn hả ?! Phải dậy thôi chứ biết làm gì! Lo nấu đồ ăn xỉu luôn thì khổ, ra quán ăn cho nhanh! Tiện lại gọn! Haha, thay đồ đi ăn thôi!

Ra khỏi phòng, tôi hí hửng định lấy xe đi! Có cái nào đâu?! Hổng lẽ lấy đi hết rồi hả? Huhu, ở nhà giống… Huhu! Đã vậy thì phải đành “ngậm ngùi” đi bộ!!!

Giữa trưa này, đi nhong nhong ngoài đường… thật quái dị! Nhưng vì… miếng ăn phải vậy!

Ủa ta, hông lẽ quán thấy mình, tự nhiên nó chạy hếthay sao mà đi nảy giở hông thấy quán ăn vậy trời!!!... Nắng quá… Í, thấy được một cái đằng kia! Haizzo… Vì ăn mà phải như vầy nè, khổ gớm luôn. Lúc trước đâu có “tình trạng” này xảy ra đâu, ở nhà, anh Huy nấu cho ăn! Sướng! Ôi, sao tự nhiên lại nghĩ thế! Chắc đi ngoài nắng!

Tôi vào quán rồi bước vào bàn ăn.

-Cậu dùng gì ạ?-Tiến của người phúc vụ.

-Ờ, cho dĩa cơm nha.-Tôi ngước lên nhìn.-Tiến! Tiến ở đây à?

-Thịnh, thì ra là cậu! Mình ra đây phụ dì mình. Hihi! Có duyên rồi!

-Hì!

-Cậu chờ mình, mình mang cơm ra cho.

-Ừ.

Hihi, thì ra, quán này là quán của dì (của) Tiến.

-Phần của cậu nè.

-Cậu ăn luôn. Ừ, vậy cậu chờ chút, mình sẽ đem phần mình ra ăn luôn! Hihi.-Tiến vào trong, chưa đầy năm phút, cậu đã ra với phần cơm của mình.

-Hi, anh Minh đâu?

-Ảnh ở nhà, chút ảnh ra. Hihi. Ủa, làm gì mà phải đi ăn quán vậy?

-Ở nhà một mình, làm biếng nấu đồ ăn, ra ăn quán cho nhanh! Hihi.

-Hì. Ờ mà sao điện thoại cậu chưa mở ra vậy? Mìnhđiện mà không được.

-À, mình chưa mở. Hồi về, mở máy lên luôn!

-Hổng sợ à?

-Ừ, sợ. Mà điện, mình không bắt máy thì cũng như khóa máy hà!

-Ác với ấy quá.

-Ừ, ác.

-Thôi, hổng bàn nữa. Ăn đi.

-Ờ, ăn.


-Cậu biết ở đây có chỗ nào bán sim điện thoại không?-Kết thúc “bữa trưa” tôi hỏi Tiến.

-Ờ cậu đi về trến đường này, cách khỏang năm cái nhà là tới một chỗ bán sim. Dễ thấy lắm!-Vừa nói, Tiến vừa chỉ đường cho tôi.

-Ừ, vậy mình cám ơn nhiều nha.

-Hông có gì! Có gì điện cho mình.

-Ừ. Thôi cũngtrễ rồi, mình về đây.

-Ừ, cậu về bộ à?

-Hihi, uhm.

-Vậy để mình đưa về cho!

-Thôi, mình còn đi công chuyện nữa. Khi nào rãnh mình tới.

-Ờ, vậy cũng được.

-Bye nha.

-Ừ bye.

Tôi đi được một khúc thì thấy một chô bán sim card điện thoại. Ghé vào đó, tôi mua nhanh một cái sim và một thẻ card rồi về nhà. Trưa nắng thật nóng…

Về tới nhà, thằng em tôi đã ngồi ngay trước phòng khách mà ăn mì.

-Hai về rồi à? Đi đâu vậy?

-Đi kiếm gì ăn. Mì hả? Lấy ở đâu vậy?

-Ở tiệm chứ đâu!

-Ở nhà hông có à?

-Hông, hết rồi.

-Ờ, ăn đi, hai vô phòng.

-…

Bước vô phòng, tôi nhanh chóng tháo sim cũ ra mà lắp sim mới vào.

-Hai làm gì dạ?

-Đâu có gì, hai thay sim.

-Sim gì thay vậy?

-Thích thì thay, được không?

-Hông. Hai về đây làm gì vậy?

-Về ăn Tết.

-Tết chưa tới. Nhà chưa dọn dẹp sao mà ăn. Hai về hơi sớm á, hông đợi hai mươi chín, ba mươi tết hả về!

-Bộ về sớm không được?

-Được, hai về sớm, em mừng.

-Mừng?

-Ừ, mừng, hai về dọn dẹp nhà phụ em.

-Hả? Phụ?

-Ừ. Giờ làm nè hai.

-Gì vậy? Mẹ kêu ai?

-Kêu em.

-Kêu em thì em làm.

-Hai cũng phụ em chứ.

-Hông.

-Hông nhớ hai đó.

-Hai hông nhớ mình, nhớ ai?

-Nhớ ấy.

-Hai không thèm.

-Ừ mà hai không phụ em, em kếu người khác phụ.

-Thích ai thì kêu đi.

-Hai nói đó nha. Để em điện anh Huy.

-…

-Điện thiệtnha, em có sô anh Huy nè.-Nó móc trong túi ra một tờ giấy rồi đưa cho tôi.-Số này phỉ không hai. Em điện nha.

-Phan. Giờ muốn sao?

-Muốn có người phụ.

-Hai phụ, được chưa!

-Được!

-Với điều kiện.

-Gì?

-Đưa số hồi nảy cho hai.

-Tờ này á hả?-Nó cầm tờ giấy ra.-Nè.

-Làm chỗ nào.

-Hết nhà.

-Nè, hồi nảy kêu hai phụ thì hai chỉ đi theo rồi phụ chứ hông có vụ mà làm hết.

-Hai làm hết đi, em mệt quá!

-Hông, hai mệt, hai nghỉ đây!

-Làm thì làm. Còn phòng em với hai chưa làm với bếp. Hai làm bếp, em dọn phòng.

-Gì vậy?-Tôi kéo cái áo nó lại.-Hay quá, làm cùng một phòng chứ không tách ra.

-Ái, hai lớn ăn hiếp nhỏ. Làm thì làm.

-Rồi làm đi.

-Làm thì làm, hai change đồ đi. Em cũng phải đi thay đồ, mặc vầy, sao mà dọn.

-Ờ, hai thay. Nhanh nha.

Tôi vào phòng rồi lấy đại cái quần đùi với cái áo thun rồi thay nhanh. Tôi xuống bếp trước.

-Hai lâu hơn em đó.-Nó cần xô nước với cái giẻ lau.-Nè, của hai nè, lau kính đi, lau tường còn em thì dọn dẹp.

-Ờ.- Tui cầm xô nước lại lau cái tủ kính.

-Kiếm chuyện gì nói đi hai.-Nó vừa lôi đồ trong tủ chạn vừa nói.

-Chuyện gì là chuyện gì.

-Chuyện hai người á! Muốn biết quá.

- Hai không nói đâu.

-Nói đi, buồn quá.

-Nói về cái gì mới được.

-Ví dụ như hai ở đó vui hông?

-Vui.

-Hạnh phúc hông?

-Cũng tàm tạm.

-Vậy là có.

-Ờ.

-Hai có đi mua đồ với anh Huy không?

-Có.

-Ai trả tiền.

-Tiền ảnh. Ờ mà tiền chung.

-Ảnh thường hai không?

-Không biết.

-Sao không biết!

-Thì không biết.

-Ảnh có ăn hiếp hai hông?

-M..m… không.

-Cái đó em chắc chắn là hai ăn hiếp người ta.

-Hồi nào! Hông bênh anh mà bênh người dưng.

-Ai biểu hai ăn hiếp em hoài!

-Hứ.

-Hai nhớ ảnh không?

-Hông biết.

-Hai nói thiệt đi, em tư vấn cho.

-Có.

-Hai muốn gặp ảnh không?

-Hông biết. Muốn cũng có mà không muốn cũng có.

-Hai thích ảnh hông.

-Thích.

-Yêu hông?

-Hông biết.

-Sao hai đi về đây.

-Về để ăn Tết.

-Nếu cha mẹ cho hai ở với anh Huy, hai ở hông?

-Không, còn gia đình anh Huy nữa mà.

-Nếu bên đó chịu luôn.

-Hai không biết. Mà còn tương lai của Huy nữa. Ảnh sống với hai thì sao mà có tương lai được. Xã hội không chấp nhận.

-Vậy là nguyên nhân lớn nhất là xã hội hông chấp nhận.

-Gần đúng. Em nhỏ hông biết đâu.

-Em nhỏ hơn hai có một tuổi hà.

-Nhỏ hơn thì cũng nhỏ vậy.

-Hai đang nhớ ấy hả? Sao nhìn thấy buồn vậy! Theo em biết biểu hiện đó là biểu hiện thất tính đó.

-Hay quá ta ơi!

-Nhớ hông?

-Có chút chút.

-Quên được không?

-Không biết, để từ từ tính.

-Ăn xong tết hai làm gì?

-Lên trên đó học lại hoặc chuyển trường.

-Vì Huy.

-Ờ, gần vậy.

-Thôi, học ở đó đi, đừng chuyển.

-Mốt tính. Nếu học ở đó, hai mướn nhà trọ ở.

-Ừ… Có phải cần thế không hai?

-Cần chứ. Hông lẽ ở nhà cũ.

-… Hai có yêu ai ngoài anh Huy không?

-Hông, có thằng nào, con nào nữa đâu!

-Hai, hỏi thật, hai trả lời thật thật thiệt là thật luôn nha?

-Ừ. Hỏi đi.

-Anh Huy có nhược điểm nào để hai không chấp nhận không?

-Ờ… cái đó… Không…

-Hai còn yêu anh Huy.

-…Nè! Vậy nãy giờ là hỏi tui có còn yêu ấy hông á hả?

-Hihi, trả lời đi.

-Để hai coi lại. Người ta xứng với hai nhưng hai thì không!

-Chậc! Thì hai nói hai còn yêu hay không thôi. Để em tư vấn cho.

-Hay quá… Lau đi.

-Anh Huy đang ở nhà mình.

-Hả? Ở…ởơơ…ở nhà mì…mình?

-Giỡn thôi!

-Ghét hông! Hai nói em nè! Đừng có cố gắn lại nữa! Chỉ làm đau khổ nhau thôi! Hai không nói anh Huy xấu hay tốt gì cả mà là hai xấu thôi!

-Thôi, hông hỏi chuyện mấy người đâu! Hai làm thế em cũng đủ biết hai xấu rồi.

-Hai đâu nói mình tốt. Hai về quê chơi chứ đâu phải để em tra tấn hai như thế! Em còn nhỏ, không nên quan tâm chuyện người lớn.

-… Em ghét hai quá!...

-Có ai mượn thương đâu!

-…

Thế là căn bếp lại yên lặng không còn tiếng nói… Cắc thằng em nó giận tôi rồi. Nhưng dù sao tôi cũng không muốn nó bước vào con đường như tôi. Gay đâu phải sướng!...

-Giận tui rồi à?

-Đâu có.

-Hông có mà im re vậy!

-Tại làm biếng nói chuyện.

-Ừ.

-Hỏi một câu cuối. Hai còn yêu không.

-… Còn nhưng sẽ không còn nữa…

-Ừ.

-Sao hỏi thế.

-Để em biết hai là người thế nào! Hai ác!-Giọng nó đột nhiên có vẻ gì đó mỉa mai…

-Ác?

-Hai quá ác! Hai làm mình đau em không nói, hai làm người mình yêu đau thì rất ác.-Câu nói như châm vào lòng vậy!

-… Em không hiểu đâu…-Tôi lặng lẽ quay người đi mà lau kiếng. Bị em mình nói thế thì thật buồn. Ừ, mình ác, thậc ác! Người mình yêu mà cũng làm họ đau nữa! Thật tồi tệ, bỉ ổi! Tôi không nói gì thêm nữa. Sao con mắt tôi bây giờ thấy cay cay. Ừ chắc sắp khóc rồi đây! Nhưng không thể khóc được… Tôi đang cố nén vào lòng… Nhưng không, không thể… Nước mắt rơi lã chã… Nhưng đó có phải là “nước mắt cá sấu” như người ta nói không?... Tôi quá tệ!...

-…

-…

-Em xin lỗi hai…

-Có gì đâu! Em nói đúng mà…-Tôi vẫn cứ lau.

-Em không cố ý nói đâu…

-Hai biết. Dọn đi.-Tôi ngắt ngang lời nó.

-Thật ra…em… Hai cho em xin lỗi chuyện này. Em…

-Sao, em cứ nói đi.

-Chị Nhi điện cho em.

-Nhi?

-Em đã nói thật. Em nói hai ở đây. Và chị Nhi hỏi anh còn gì với anh Huy không…

-Vậy rốt cuộc em chỉ muốn hỏi thế?

-Ừ... Em xin lỗi. Hai đừng giận em.

-Nếu bạn hai điện nữa thì nói hai đi rồi hoặc không có ở nhà! Nhưng sao lại nói thế… Em không muốn hai ở đây à?

-Ý em không phải thế. Hai đừng giận…

-… Thôi, làm mau đi… Đừng nhắc chuyện đó nữa. Chiều nay hai đi.

-Đi, vì chuyện đó à?

-Không, đừng lo, hai lên ngoại. Chỉ lánh mặt chút xíu thôi.

-Ừ, hai đừng giận.

-Ừ, hai biết. Hai không giận. Hai anh em làm mau thôi.

-Ừ.

Thế là hai anh em cứ tiếp tục dọn…

-Em xong hết rồi, hai xong chưa vậy?

-Hai còn một khoảng nữa. Để em phụ cho.

-Ờ.

-Hai ơi, hay hồi khỏi dọn phòng đi, phòng em tự dọn được.

-Có cần hai phụ không?

-Không, chừng nao hai đi lên ngoại?

-Chắc khoảng bốn giờ.

-Ừ.



-Cuối cùng cũng xong được cái bếp rồi! Khỏe ghê.-Tôi vươn vai.

-Hihi. Hai dọn đồ chưa?

-Ừ, lát hai dọn. Mà chị Nhi điện lúc nào?

-À, lúc gần trưa.

-Gần trưa nếu xuống đây thì khoảng bốn năm giờ tới. Không sao! Hai ở lại chút.

-Ra trước chơi đi hai. Ngoài đó có cây cho mát.

-Ừ.




-Haizz… Hai mệt quá!

-Ừ… Nước nè hai!

-Ờ. Mấy giờ ba mẹ về?

-Em cững không biết nữa.

-Ở nhà một mình cẩn thận.

-Biết rồi hai ơi.

Hai anh em mải mê nói chuyện trời chuyện đất thì bỗng có tiếng chuông nhà kêu.

-Ai vậy ta?

-Hai ra mở cửa đi. Chắc bạn em. Nói em hông có nha.

-Hai có biết ai đâu, đi với hai đi.

-Thôi.

-Lỡ kiếm hai thì sao!

-Ờ.

Tôi với thằng em bước ra ngoài cổng... RoseKen 11-02-2011, 07:43 PM à à biết ai rùi..
1 là bà Nhi..
còn 2 chắc mấy bạn biết ^^ green_97 12-02-2011, 09:37 AM :m107:Hihi, dạo này em post hơi trễ, mong mọi người thông cảm nhiều nha!
:m005:Tại vì vào học rồi và còn nhiều cái khác nữa!
:m066:Đọc truyện của em, mọi người phải "thông cảm" hơi nhiều, ngại ghê!
:m141:Gởi mọi người bài nhạc này coi như "tạ lỗi"!
:m012:Thông cảm giùm em nhá!:m012:
http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?Mi81Yi8yNWI2NDYxNWNkYmNhOGVhOWY5N2Q3Njg1MTRiYjdiM S5cUIbaBmUsICDN8WW91IEJlWeBG9dUngZyBXaXRoIE1lfFRhe WxvInagaMEmUsICiBTd2lmdHx0mUsICnVlfA:m012: choem 12-02-2011, 10:04 AM Là ai ta chắc là Huy xuống đó hihhihhii.Chạy hả em dù tới đâu anh vẫn tìm hihihihi hahaha_mylove 12-02-2011, 01:08 PM Tuyện nhợt nhạt, giống như một bài tập làm văn lớp 7 green_97 12-02-2011, 05:41 PM Tuyện nhợt nhạt, giống như một bài tập làm văn lớp 7

:m083:Hihi, văn lớp bảy làm nghị luận chứng minh mà! [Truyện không có chứng minh thành ngữ, câu nói,...]
Lớp 8 thì thuyết minh!
Còn lớp 9 thì... chưa học tới!

Dù sao cũng cám ơn hahaha_mylove! Thanks rất nhiều vì đã "ghé mắt" nhìn và bình luận!
Hihi, em cũng hông biết sửa sao từ "nhợt nhạt" thành "đậm đà" nữa!
Thôi, đành rụt kinh nghiệm cho lần viết truyện sau!:m048: greyson.94 12-02-2011, 05:45 PM :m083:Hihi, văn lớp bảy làm nghị luận chứng minh mà! [Truyện không có chứng minh thành ngữ, câu nói,...]
Lớp 8 thì thuyết minh!
Còn lớp 9 thì... chưa học tới!

Dù sao cũng cám ơn hahaha_mylove! Thanks rất nhiều vì đã "ghé mắt" nhìn và bình luận!
Hihi, em cũng hông biết sửa sao từ "nhợt nhạt" thành "đậm đà" nữa!
Thôi, đành rụt kinh nghiệm cho lần viết truyện sau!:m048:

Nho nhỏ mà viết được thế là được rồi ;))
Tuy nhiên em đừng nên cho quá nhiều câu hội thoại của nhân vật quá [nếu có thì kèm theo miêu tả cảm xúc] như thế câu truyện sẽ bớt chán hơn ;] hahaha_mylove 14-02-2011, 06:23 PM :m083:Hihi, văn lớp bảy làm nghị luận chứng minh mà! [Truyện không có chứng minh thành ngữ, câu nói,...]
Lớp 8 thì thuyết minh!
Còn lớp 9 thì... chưa học tới!

Dù sao cũng cám ơn hahaha_mylove! Thanks rất nhiều vì đã "ghé mắt" nhìn và bình luận!
Hihi, em cũng hông biết sửa sao từ "nhợt nhạt" thành "đậm đà" nữa!
Thôi, đành rụt kinh nghiệm cho lần viết truyện sau!:m048:

Trờii em mới học lớp 8 thôi à, lớp 8 mà viết vậy thì giỏi rồi a tg em lớn rồi mà viết truyện như vậy thì...

Em nên bỏ bớt mấy câu hội thoại sến đi em ạ, viết truyện mà cứ như thế mất tự nhiên lắm nhocgaykute_bi 15-02-2011, 02:38 PM bạn oi sao mãi vẫn chư có bài vậy? depqua268 15-02-2011, 08:06 PM em oi lau qua roi anh chua nhan dc chảp moi vay ne?mau mau cho ra chảp moi di em.anh va moi nguoi dang doi day ne.NHANH NHANH NHA EM.:m113::m003: green_97 16-02-2011, 07:54 AM :m054:Hihi, trước hết, cho em xin lỗi mọi người nhiều!
:m005:Em chưa có chap mới vì trong tuần này là tuần kiểm tra nên em phải học bài nên hổng có thời gian để gõ lại bài mới!
:m129:Hihi, em sẽ cố ra chap mới trong thời gian ngắn nhất mà em có thể, cho mọi người! Hihi! green_97 16-02-2011, 10:08 AM Bước tới thềm nhà, tôi bỗng cam thấy lo lo, nếu chẳng may gặp mấy đứa bạn thì coi như… tan tành! Nỗi lo càng một lớn dần khi tôi gần cửa cổng hơn!

-Sao hông thấy ai hết vậy?-Thằng em đi trước, nó gãi đầu, nhìn tôi.

-Thôi, em ra đi, coi thử. Coi chừng bạn hai đó. Hai vào đây!-Tôi nói vội rồi vào nhà luôn! Thật ra thì cũng sợ.

-Hai…!-Nó kêu tôi. Nhưng tôi chỉ quay lại rồi đặt tay lên miệng làm dấu im lặng.

Tôi định bước lên phòng, nhín xuống thử mà sợ nhìn xuống họ thấy nên ngồi ngay cầu thang. Tôi cố im lặng nghe thử ngoài đó nói gì!

-“À, chị Nhi!

-Hi, chào em. Hai cưng có nhà không?

-À, hai em hông…hổng có nhà!

-Ờ, tưởng hai em ở đây, chị vào chơi.

-Có mình chị à?

-Hông, có bạn chị nữa. Anh Huy á! Trời nắng quá, chị vô nhà được hông?”

A, nghe tới đây, tôi phải “chùn” mau lên phòng! Tôi bước vào phòng mà tim cứ đập thình thịch. Tôi sợ lắm. Lỡ mà anh nhìn thấy thì tôi sợ mình không kiềm lòng nỗi mà theo anh. Sợ lắm! Lòng tôi bây giờ ngỗn ngang cả. Không biết làm gì! Trái tim tôi muốn ở cạnh anh, muốn được anh sưởi ấm nhưng lý trí không cho phép! Ừ, dù sao lỡ xa anh rồi thì sao lại muốn gần anh!
Mình yêu anh, anh cũng yêu mình nhưng mình lại làm anh khổ đau! Làmngười mình yêu khổ đau thì sao mà xứng đáng với tình yêu của họ! Ừ, mình đâu xứng đáng với anh!

Đau đầu quá đi! Đã lỡ xa rồi thì xa chứ, làm vậy chỉ khổ nhau thêm! Không nghĩ nữa!

-“Cạch”…-Hình như cửa phòng tôi đã mở ra và…

-Em ở nhà một mình à?-Tiếng của Huy. Họ vào phòng! Nhưng sao lại vào phòng!?

-Ờ, hai anh chị có gìnói không mà phải lên đây?

-Ờ, chỉ là chuyện của hai em thôi.

-Ừ, để em đi lấy nước, hai người ngồi đây nha.-Thằng em tôi nó làm gì vậy? Sao lại lên lên phòng? Tôi ở trong phòng tắm nên cũng nghe rõ…

Không khí bây giờ, sau khi em tôi đi lấy nước thì vẫn yên lặng một cách lạ lùng, như cái lúc mà tôi mới chui vào phòng tắm vậy!

-Đây, nước của hai anh chị nè! Hi!

-Ờ, chị cám ơn!

-Hai em có về đây chưa?

-Chưa… mà… có nhưng mà đi rồi.

-Ừ, hai em buồn không?

-Em… em cũng không biết nữa! Cũng hơi buồn buồn.

-Ờ.

-Vậy anh với chị đi kiếm hai em à?

-À ừ, sẵn tiện xuống đây chơi luôn! Chị đi xuống đây gặp dì chị rồi tiện thể ghé coi có ở nhà không!-Theo như tôi nhớ thì Nhi không có dì ở đây hay đúng hơn là tôi không nghe Nhi kể tới!

-À, vậy chị có đi đâu nữa không?

-Không.

-À, chị đi xuống lâu chưa?

-Cũng mới ghé nhà dì rồi mới đi sang đây chơi.-Tôi bắt đầu hơi nghi nghi đây! Nó bảo mới điện lúc trưa, nếu xuống đây thì không kịp! Thằng này gạt tôi rồi!

-Ừ, hai em không có nhà, tiếc quá!

-Ờ. Cũng tiếc!

-Tết em có đi chơi không?-Huy hỏi.

-Không, chắc ở nhà anh à! Khi nào rãnh qua nhà em chơi nha!-Thằng này, nói câu gì vậy? Nó rủ Huy qua đây chẳng khác gì hại tôi!

À, nếu kiếm tôi không có nhà sao hổng về đi mà ở đây làm gì? Làm ơn về giùm đi.

-Sao Huy không uống nước, để Nhi lấy cho.

-Í…

-Í, Nhi xin lỗi! Nước đổ xuống rồi! Nhi không cố ý!

-À, không sao.

-Hay Huy vào phòng vệ sinh đi.

-Ừ. Anh nhờ phòng vệ sinh chút nha.

-Ờ, anh cứ tự nhiên.-A, cái thằng này! Sao lại cho người khác vào phòng vệ sinh chứ! Hông biết anh mày ở trong đây à! Trời đât! Tôi đang ở trong đây! Nếu Huy vào thì thấy và… À, khóa cửa lại! Tôi ấn nút khóa trên tay nắm. Nếu là đã khóa rồi thì ai có thể vào chứ! Phù! Cũng an tâm chút chút rồi!

Tôi áp lưng vào tường một cách nhẹ nhõm… Cái bóng mở của anh ngoài tấm cửa mỗi lúc gần hơn…

-Anh mở không được à?

-Ừ, hình như nó bị khóa rồi.

-À, chắc hồi sáng em lỡ khóa lại! Hihi, để em lấy chìa khóa! Anh chờ một chút.

“We were both young when I first saw you
I close my eyes …“-Hình như chuông điện thoại ai đó reng lên.

-Alô…-Tiếng của Nhi.- Dạ… Con về ngay… À, Huy ơi, Nhi có công việc bận rồi, Huy ở đây chơi chút đi nha.

-Ừ, cũng được.

-Hì, chìa khóa nè anh. Chị Nhi nhớ ghé chơi nhen.-Á, nghe tới đây tôi không nhưng hết run mà còn run hơn thế nữa, tim đập nhanh còn hơn cả mấy lần tôi đứng trả bài mà hông thuộc nữa! Làm ơn đi theo con Nhi giùm cái!


-”Cạch”-Cửa đã mở khóa… Tôi vội đè cửa lại nhưng hổng kịp! Té luôn!

-Ái da! Đau quá!-Tôi vội xoa cái mông bị té xuống đất ấy!

-Hì, thì ra ở đây!-Anh cười một cái!

-…-Tôi hình như cứng người! Anh và tôi đang rong nhà tắm. Tức là anh thấy tôi! A…[Tình trạng hiện giờ đang ĐÓNG BĂNG:m112:…] –Anh…anh…tôi… đi…đi…đi…đi vệ sinh hả? –Tối ấp úng rồi chạy ra khỏi phòng. Bây giờ thì tôi sẽ tìm thằng em đáng chết này để… xử nó!

Tôi bước nhanh xuống lầu…

-Ủa, hai ở đâu mà xuống đây vậy? Trốn hả?

-Còn hỏi hả? Hai trốn trong phòng á! Người ta thấy rồi kìa!

-Haha! Thôi, dù trốn đến đâu, người ta cũng kiếm được vậy đi theo người ta luôn đi!

-Nói gì vậy? Hai chưa giết em là may rồi! Còn khuyên hả!

-Người ta có lòng tốt mà.

-Ừ, tốt, tốt lắm! Mà nè, sao tự nhiên lên phòng nói chuyện vậy?

-Hì, chị Nhi nói muốn nói chuyện riêng lên phòng nói. Thì lên phòng nói đó!

-Sao hai hông nghe gì bí mật hết vậy?

-Ai biết đâu!

-A, thì ra hai mới biết em là gián điệp!

-Hi, hai hay ghê! Tại hoàn cảnh nó ép uộc thôi hai! Đừng giận em nha!

-Hứ, bào tui hông giận, lên xử cái đống trên kia đi!-Tôi chỉ tay lên cầu thang thì Huy đang dựa trên cầu thang nhìn xuống tôi cười!

Chết rồi! Đóng băng lần hai:m112:!

-Có cần phải thế không?-Anh bước xuống…

-Vô nấu cơm chiều đi.-Tôi kêu thằng em mình.

-Biết rồi.

Đợi nó đi vào bếp, tôi quay nhìn anh.

-Em đang trốn anh hả?

-Hồi nào! hông có trốn.-Tôi cố gắng lấy hết canđảm để nói chuyện với anh…

-Sao ở trong đó.

-Tại tui thích.-Nét mặt vô hồn…

-Thiệt hông?

-Nè, hỏi gì nhiều vậy? Xuống đây làm gì!

-Về với anh đi.

-Hả? Về, tôi đã ghihết trong giấy rồi mà!

-Vậy tình cảm của chúng ta kết thúc chỉ qua tờ giấy thôi!?

-Tôi viết hết trong đó rồi, tin hay không thì tùy!

-Em đừng làm thế mà…

-Tờ giấy đó là sự thật.

-Anh không tin, chứng minh đi…

-Anh không tin thì thôi, tôi không rảnh chứng minh. Đi về đi.

-Sao em nỡ làm thế!

-Giờ anh muốn sao?

-Muốn em về với anh. Về đi.

-Tôi ở đây, hông có đi đâu hết á! Chiều rồi…

-Thôi đừng làm vậy mà!

-Anh có nói đến đâu đi nữa thì tôi cũng chỉ ở đây!

-Anh cần điện cho Nhi rước không, tui điện cho!

-Có cần vậy không?

-Anh muốn kêu tôi về phải không?

-Uhm.

-Vậy đi về đi.

-Về đâu?

-Anh xuống đây với Nhi thì về bên nhà dì Nhi ấy.

-Xa đây lắm. Cho ở lại nha. Bạn bè bình thường mà, đâu cần phải dứt tình như thế!

-Không là không!

Công nhận tôi vô tình thật! Lúc nói chuyện tôi không dám nhìn thẳng vào mặt anh…

-Chỉ một đêm thôi!

-Hai ơi, ba mẹ về rồi!

Toi chưa kịp quay lại thằng em hỏi chuyện thì ba mẹ tôi bước vào đây rồi.

-À, Huy, con cũng lên đây chơi à?

-Dạ.

-Ừ, vậy con ở lại ăn chiều với nhà đi. Dù sao cũng ít người!-Tôi quá bất ngờ! Tức quá đi!:m147:

-Mẹ, con nấu đủ nhà mình hà!

-Thì nấu thêm.

-Mẹ…

-Con về với ai vậy?

-Dạ con về với bạn của Thịnh.

-Tối nay con ngủ ở đâu?

-Dạ con cũng chưa biết nữa!

-Hì, vậy ở lại nhà bác đi! Ở lại cho vui…

-Mẹ…

-Có gì không?

-Con…con…-Tôi đang ngớ người ra với cái quyết định của mama! Đã ăn chiều rồi mà còn ngủ nữa.

-Hihi, mẹ ơi, vậy tối nay con hổng ngủ với hai đâu, hai ngủ đạp con hoài, ngủ với anh Huy đi! Con qua phòng kia ngủ.

-Ừ, cũng được!

-Thôi, đi nấu cơm đi, nhiều chuyện!-Tôi lườm nó một cái!

Tôi khẽ nhìn qua Huy, anh đang cười một nụ cười đặt thắng! Tôi không thể làm vậy! Hoàn cảnh ơi là hoàn cảnh! Sao lại trớ trêu dữ vậy!:m142: choem 16-02-2011, 10:32 AM Thịnh con nít quá hihihihihi. RoseKen 17-02-2011, 02:26 PM :)) chỉ biết cười thôi... green_97 18-02-2011, 08:03 PM -Không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa đây!-Tôi bước lên phòng vừa nham nhảm.

Tôi nằm bệt xuống giường. Đúng là chạy trời hổng khỏi nắng! Biết làm sao đây!

-Haiz…!-Tôi thở dài một cái. Chán thật!

-“Cạch”.

-Xuống dười ăn kìa hai.

-Hông, hai không đói.

-Hổng ăn cho bị chửi!

-Kệ hai.

-Xuống đi. Nhà lâu rồi chưa ăn chung mà.

-Hai không ăn đâu.

-Vậy muốn ảnh lên kêu phải hông!

-Nói cái gì vậy? Hai cấm em nhắc đến tên đó!

-Làm thấy ghê hông!

-Kệ người ta! Nhiều chuyện!

-Không ăn thì thôi, em xuống đây!-Nói rồi nó ra khỏi phòng luôn!

Mệt thật! Ngồi dậy, dựa người vào thành giường, tôi đang cố suy nghĩ mình phải làm gì?

Đi hay không đi? Theo Huy hay không theo Huy? Hay trốn nữa?...

Phải chi mình đừng là gay! Nếu không là gay thì đau bao giờ có cảnh này! Nếu hai đứa yêu nhau, xã hội có bao giờ chấp nhận đâu! Nếu hai đứa chia tay thì còn có tương lai…

Nếu mà xã hội chấp nhận mình cũng đâu phải như vầy!

-Khổ thật!-Tôi thốt lên như kết thúc mọi suy nghĩ, đau đầu quá đi!

-Em xuống ăn.-Tiếng của anh làm tôi giật mình. Anh đang dựa vào cửa nhìn tôi.

-Hả? Ủa… mà… mà sao vô đây đươc vậy?

-Em đâu đóng cửa! Thôi xuống ăn, ba mẹ chờ.

-Biết rồi, xuống trước đi.

Tôi lê cái thân tán xuống giường rồi lếch xuống cầu thang.

-Thưa ba mẹ…

-Con vào rửa mặt đi rồi ăn.-Có lẽ ba tôi cũng không thích mấy khi tôi vác cái mặt “ãm đạm” xuống đây!

-Dạ.

Bước lên bàn ăn, tôi cứ thản nhiên… ăn, không chờ ai cả!

-Nè, hai đói lắm hay sau mà ăn trước hông chờ ai vậy, còn anh Huy và mẹ nữa mà.

-…Biết rồi, nói hoài…-Tôi bỏ đũa xuống. Tâm trạng tôi bây giờ không thoải mái chút nào cả!

Tôi ngồi chờ. Anh dọn tô canh ra xong cũng là lúc mọi người ngồi vào bàn ăn. Anh ngồi chính giữa tôi và em.

-Rồi, cả nhà ăn thôi.- Thằng em cười.-Hi, hai gì mà buốn vậy? Ăn rau nè hai.-Nói xong nó gấp “một đống” rau bỏ vào chén tôi.

-Hi, hai đâu có gì đâu, ăn nè em, ăn rau cho ngon!-Tôi gắp lại cả đũa rau cho nó.

-Thôi, em hông ăn, gấp cho anh Huy kìa.

-Ăn trước đi rồi hai gấp.-Chưa đợi nó nói gì hết, tôi đã dồn cả đũa rau vào chén. ‘‘Kế đó”, tôi thức hiện tương tự với Huy nhưng nhiều hơn. Hahaha, làm xong chiêu đó, tôi chắc rằng anh ăn không được gì thêm ngoài rau, cả đống luôn mà!

-Mẹ, hai giỡn kìa!

-Hihi, giỡn đâu, gấp cho ăn còn nói hả? Hihi.

-Thôi, trên bàn ăn không có giỡn! Huy con ăn thêm cá nè!

-Ảnh mà ăn được thêm mới lạ, hai gấp nhiều rau quá trời luôn mà!

-Nè thằng kia, ăn đi! Nói nhiều quá!

-Thôi, hai đứa giỡn hoài! Huy con ăn cá nè.-Nói rồi, mama gấp cá cho Huy.

-Mẹ, còn con nữa.

-Con ăn thì tự gấp.-Ba tôi nói.

-Con là con trong nhà chứ bộ.

-Con có phụ cái gì đâu!

-…-Tôi biết mình hông nói được gì thêm nên cứ ngồi ăn luôn!

-Huy, hai đứa định chừng nào đi.

-Dạ con cũng hông biết nữa, chắc khoảng ba bốn bữa nữa, con về với Thịnh luôn.

-Hả? Con ở đây luôn!

-Thôi, con ở đây, có làm được gì đâu.

-Con ở đây chơi mà.

-Rồi hông lẽ con bỏ bạn ăn tết một mình hả? Có gì hai đưa ăn chung cho vui.-Mẹ tôi bảo.

-Hai đứa ăn Tết chung cho vui. Nếu không ở đây với hai bác cũng được.

-Dạ.

-Bữa nay ba thấy cn lạ lắm. Thường hay đứa vui lắm mà sao hôm nay kỳ vậy.

-Đâu có gì đâu ba.

-Thôi hay tôi hay đứa đâu chơi cho vui.

-Có chỗ nào đâu.

-Thì thích đi chỗ nào đó đi.

-Dạ.-Huy nói trước. Chắc tôi nay anh cũng muốn đi.

-Tối con tính, để con suy nghĩ.

-Đi chơi cũng suy nghĩ nữa!

-Con đi với hai không?

-Thôi, con mệt lắm. Để hai đi đi.

-Ừ.

… Ba mẹ tôi lúc nào cũng bên vực Huy hơn tôi. Chắc tại thấy ổng hiền đây mà!

Ăn xong, như thường lệ, anh đang dọn chén lại phụ nhà tôi nhưng ba tôi lại bảo…

-Hai đứa vào rửa tay thay đồ rồi đi chơi cho vui. Cứ để đó co Khang dọn. Đi sớm về sớm!

-Hả? Ba!-Thằng em tôi nó ngơ con mắt ra luôn!

-Chậc chậc! Tội nghiệp em hai quá! Hai lên phòng thay đồ đây, em dọn vui nha!-Nói xong tui “tung tặng” lên phòngmuốn chọc tức thằng em mình! Chắc nó đang tức lắm đây! Hehe!

-Chọn bộ nào ta? Đi đêm hơi lạnh, lấy áo nào? Thôi kệ, áo mỏng thì khoác lên cái áo khoác! –Tôi chỉ tay lực mấy bộ đồ.-Ủa? Mà sao mình chọn? Chọn làmchi? Mình đâu có đi! Hay đi để nói thẳng hết luôn! Ừ, đi, vậy nên đi! Rồi, lấy bộ này!

Tôi cứ đứng trước cái tủ áo mà nói “nhảm nhảm” rồi vào phòng tắm.

-Tắm thật đã! Ủa mà hông biết Huy đang làm gì vậy?-Tôi xả dòng nước mát lên người rồi tự hỏi mình!-Thôi kệ, tắm mau!

Bước xuông phòng khách…

-Anh lên tắm đi.

-Ừ, em tắm rồi à?

-Ừ.-Tôi hơi miễn cưỡng khi phát ra tiếng “Ừ”! Thật ra tôi hổng muốn nói!

Anh lấy theo cái vali đồ bước lên…

-Valicủa anh à?

-Ừ, hồi nảy anh nhờ người đem tới giùm.

Nói xong thì anh cũng bước lên phòng. Anh đang tắm còn tôi thì đang ngắm mình trong gương và “make up” chút chút!

Tôi gần như chuẩn bị xong hết thì anh cũng tắm xong.

-Em xuống dưới trước chơ anh đi.-Anh nhìn tôi. Ánh mắt của anh làm tôi ngại lắm, và đương nhiên tôi đã quay sang chỗ khác, né tránh ánh mắt của anh.

Tôi cũng không nói gì mà đi thẳng xuống lầu chờ!

Khoảng hai ba phút sau, anh xuống…

-Con đi nha ba.

-Thưa bác con đi…

-Ờ, hai đứa đi sớm về sớm.

-Con biết rồi. Ở nhà vui nhe em!

-Hai!-Nó kêu rồi ghé sát tai tui.-“Đi vui nha hai! Đừng làm người ta buồn đó! Hihi”. À anh Huy, chìa khóa xe em nè! Hihi.

-Ừ, anh cám ơn!

-Mua bánh cho em với!

-Hihi, anh mua cho. Em ăn gì?

-Ăn thì tự mua!

-Hai này! Em ăn gì cũng được! Chỉ có anh Huy thương em thôi!

-Em nhớ chờ nha.

-Hihi, em chờ!

-Xe sạc điện đủ chưa vậy?

-Đủ rồi hai ơi, đi thoải mái, hết điện thì đạp về! Có sao đâu!

-Hi, thôi anh với hai cưng đi đây! Thưa hai bác con đi.

-Ba mẹ con đi!

Tôi bước ra cổng chờ…

______________ Cái không khí ban đêm thật lạnh, lạnh lắm…

-Anh chở em nha.

-…-Tôi chỉ yên lặng mà ngồi lên xe chứ không hề nói gì thêm…

Trên đường đi, mặt dù đã khoác lên cái áo ấm nhưng vẫn lạnh… Nhưng bên ngoài lạnh mà bên trong thì không! Có lẽ do gần anh…

Chạy xe được một quãng cũng khá xa nhà, anh dừng lại một băng ghế đá trước bờ sông rồi để xe cạnh đó…

-Mình mua kem ăn được không?

-…-Tôi gật đầu.

Bây giờ, trên cái ghế đá này chỉ có tôi, một cảm giác lạnh lẽo như kéo đến, nó mang theo một chút sợ hãy…

Nhìn qua nhìn lại cũng có vài cặp ở gần cái băng đá này nên cũng đỡ sợ một chút! Họ là con trai và con gái, chắc họ đang yêu nhau. Ừ, con trai với con gái được yêu nhau vậy tại sao con trai không dược yêu con trai nhỉ?

-Em làm gì mà trầm tư thế?

-À, ờ đâu có gì đâu!

-Kem của em đây.

-Ờ.

-Em có chuyện gì để nói với anh không?

-Không… mà có… nhiều lắm…

-Em nói đi…

-Anh còn yêu em à?

-Nếu không yêu, anh đã không ở đây rồi… Em về với anh đi…

-Không được!

-Tại sao?

-Không tại gì cả…

-Anh không tin, em nói dối!

-Anh không tin thì thôi, nhưng chúng ta còn tương lai nữa!

-Anh không quan tâm.

-…

-…Ba mẹ anh biết chuyện hai đứa mình rồi…-Anh trầm tư một lát rồi nói…

-Hả? Sao lại thế?-Tôi đang nửa tin nửa ngờ câu nói của anh.

-Anh kể ra… Ba mẹ rất sốc và cũng đã có quyết định đuổi anh đi!

-Đuổi?

-Ừ, nhưng mẹ anh nói nếu anh thuyết phục được bên gia đình em thì muốn làm gì làm!

-Anh không thể.

-Sao lại không thể?

-Vì… vì ta không thể yêu nhau…

-Tại sao chứ?

-Em…em…-Tôi đột nhiên quay sang chỗ khác để trốn ánh mắt của anh…

-Em còn yêu anh mà, đúng không? Đừng như thế với anh nữa!

-…Anh không giận em sao? Em đã bỏ anh đi…

-Không, yêu nhau thì phải biết tha thứ cho nhau…

-Tha thứ! Anh có nghĩ là anh sẽ tha thứ mãi cho em không? Em đi chơi với người khác, em có bồ mới, em yêu người khác,… Anh tha thứ hết à?... Quên em đi!

-Em bảo anh quên là quên được ư? Ngay cả việc em xuống đây, em cũng có quên được đâu! Đừng làm khổ thân nữa!

-… Mình sẽ ở bên nhau suốt đời? Anh nghĩ thế không?

-Anh hứa sẽ chăm sóc cho em, chăm sóc suốt đời nếu em không bỏ anh một lần nữa!

-Anh có cần con cái không?

-Anh chỉ cần em thôi!

-Em thì cần! Em cũng đâu sinh cho anh được đâu!

-Anh không quan tâm… Đừng bỏ anh mà! Em làm thế chỉ làm đau bản thân thôi! Rồi tình yêu chúng ta sẽ được chấp nhận… Đừng bỏ anh…

-…-Tôi đang hụt hẫn, không biết phải làm sao cả. Ừ, tôi yêu anh, anh cũng yêu tôi, vậy tại sao mình không đến với nhau?

-Anh yêu em…

-…-Nước mắt tôi chảy ra…-Em luôn thua anh, em dễ bị thua bởi anh lắm… -Tôi ôm chầm lấy anh mà khóc…-Tại sao…em luôn…yếu lòng…trước anh…

-Về bên anh nhé!

-…-Tôi đẩy người anh ra rồi dẩy anh ra…-Xin lỗi!-Và sau hai tiếng xin lỗi ấy, tôi bỏ chạy! Tôi không thể yếu đuối như thế! Tôi bỏ lại những gì phía sau và không ngoảnh mặc nhìn lại! Đến nỗi tôi không biết tôi đã chạy đến đâu mà chỉ thấy nơi đây chỉ có ánh đèn và vắng người…

Can đảm, can đảm lên!... Tôi dựa vào thành lan can của bờ kè cạnh sông và ôm mặt khóc.

-Tại sao! Tại sao và Tại sao chứ!!!...

Gió vẫn thổi, tôi ngồi bệt xuống nền rồi úp mặt khóc…

-Chào bé cưng! Tối đi đâu mà lại đây khóc thế!-Cái giọng noi đầy ghê sợ phát ra từ một tên cao to…

-…-Tôi đặt tay xuống nền đất, rồi ngước nhìn lên. Chỉ có một mình hắn! Liếc mắt nhìn xung quanh, vắng tanh!

-Làm gì mà sợ thế! Bé cưng đẹp nhỉ! Thất tình à?

-…Tôi…-Tôi cảm thấy sợ, sợ lắm. Tôi lùi bước.

-Sợ anh à? Anh có làm gì bé đâu!-Hắn dặt bàn tay lạnh lẽo lên vài tôi!-Buồn à? Ngủ với anh một đêm đi!

-Buông tôi ra…-Tôi chạy đi…

-Chạy hả nhóc!-Hắn chợp lấy vai tôi!-Định trốn anh hà?

-Thả tôi ra! Buông ra…-Tôi thét lên khi hắn đè nó xuống cái nền đường dơ bẩn. Hai tay hắn đè chặt lấy tay tôi!

-“Bốppp…”-Cái tát nháng lửa từ tay hắn vào mặt tôi…

-Chìu anh đi nào…

-Thả ra… Aaaa!

-“Bốppp…”-Cái tát thứ hai…

-La à! Hét đi! Ở đây không có ai đâu! Hét đi! Aaaaaaaaaaa! Hét đi!

-Đồ bẩn thỉu, thả ra!

-Bẩn à? Anh sẽ cho bé biết thứ bẩn thỉu này! Haha!-Cái giọng đầy dâm tà! Bẩn!

-Đừng, buông ra! Làm ơn… Buông tôi ra…-Tôi tức tưởi khóc…

-Anh chưa làm gì mà! Haha, van xin đi… Hahaha!

-Buông ra! Cứu tôi…với…

-Huom! Cứu này!-Hắn xé toạc cái áo sơ mi của tôi…

-Thả tôi raaa…!

Tôi vùng vẩy nhưng vô vọng!
__________ choem 20-02-2011, 10:18 PM Sao Huy ko đuổi theo nhỉ.Thịnh ít kỉ và hèn nhác quá green_97 21-02-2011, 07:17 AM Sao Huy ko đuổi theo nhỉ.Thịnh ít kỉ và hèn nhác quá

:m044:Huy cũng có đuổi theo nhưng do là ban đêm và Thịnh chạy "loạn xạ" hết nên muốn tìm cũng hơi khó!:m040:
__________

:m075:Chap sao sẽ viết gì nhỉ?
Nhớ đón "coi"! Hihi!:m155:
:m135:_Cám ơn mọi người đã ủng hộ!_ greyson.94 21-02-2011, 02:50 PM Con nít hư #_#
Ai cho sáng tác mấy cái kiểu xé quần xé áo thể hả ????????? green_97 21-02-2011, 05:46 PM Con nít hư #_#
Ai cho sáng tác mấy cái kiểu xé quần xé áo thể hả ?????????

:m003:Mới xé thôi, ck đâu có viết cái gì nữa đâu!
Hic, chuyện "chong xáng" à nha!:m139:
:m152:Huhu, đổ oan cho Thị Mầu, í lộn, Thị Kính!
Hổng cho thì em hổng viết vậy nữa! Hihi! Thấy ngoan chưa!:m027:
:m012: :m012::m012::m012::m012::m012::m012::m012: :m012: choem 21-02-2011, 11:44 PM :m003:Mới xé thôi, ck đâu có viết cái gì nữa đâu!
Hic, chuyện "chong xáng" à nha!:m139:
:m152:Huhu, đổ oan cho Thị Mầu, í lộn, Thị Kính!
Hổng cho thì em hổng viết vậy nữa! Hihi! Thấy ngoan chưa!:m027:
:m012: :m012::m012::m012::m012::m012::m012::m012: :m012:

Em mà ko sáng tác nửa thì anh tét cái mông em hihihihihi Mrbibo21_12 22-02-2011, 03:00 AM e ơi tranh thủ post tiếp nha e,a thức tới 3h sáng để đọc truyện của e ah,đừng làm a thất vọng nha ^^ depqua268 22-02-2011, 10:50 AM chao nhok baby tac gia ne!!!sao lau co chảp moi vay em.truyen em viet rả rat la hay va co hon lam.cach viet lai tên va co chieu sau.co gang phat huy .anh va moi nguoi luon ung ho em do nha. green_97 23-02-2011, 10:01 AM ...Mọi thứ lúc này là lạnh lẽo, là ghê sợ, là lo lắng! Tôi không muốn thế! Có ai không, cứu tôi với! Chiếc áo đã xé toạc hết, để lộ phần thân…

-Trắng nhỉ!

-Thả ra. Làm ơnnn…!

-Haha, anh chưa làm gì cưng mà, sao vùng vẫy thế! Ráng chìu đi, anh sẽ nhẹ nhàng cho! Haha.-Giọng hắn đầy dâm.

-…Động đến tôi…không…yên đâu! Thả…ra!

-Hăm dọa à? Không sợ! La đi!

-Aaaaa, cứu tôi vớiiii!-Tôi cố gắng vùng vẫy nhưng làm sao “đấu” lại cái tên đó!

Từ đau đó, tôi thấy một ánh sáng xe lóa lên phía sau hắn. Có người! Hi vọng là ai đó có thể cứu tôi…

Một dáng ngưới rất quen… Là anh…

-BỎ RA THẰNG KHỐN!-Tên đó bị nắm kéo ra là “ăn” một đấm vào mặt.

-Mày là thằng nào mà dám xen vào chuyện của tao!-Hắn đánh lại nhưng giơ tay ra đã bị anh nắm chặc lại…

Và hai người xảy ra một cuộc đánh nhau. Còn tôi thì bị kéo đi bởi ai đó… Tôi ngất đi…


Sáng… Tôi bừng mở mắt dậy vì những tia nắng sáng… Một căn phòng, không phải là phòng của bệnh viện nữa mà là phòng của tôi! Sao tôi lại ở đây nhỉ? Chống tay xuống giường, tôi ngồi dậy… Cố nhớ lại những gì xảy ra…

-Hai dậy rồi à?

-Ờ…Ừ… Sao hai ở đây?

-Em lê xác hai về đó! Hai bỏ đi, anh Huy điện cho em hỏi hai có về không. Em lo quá nên đi kiếm với anh Huy luôn! Hết hiểu nổi!

-…-Tôi chỉ lặng thinh mà nghe tiếng trách móc của nó. À! Huy, anh Huy đâu?-Anh Huy đâu?

-Trong bệnh viện á!

-Hả? Sao lại vào viện?-Tôi lo, lo lắm!

-Bị bầm dập như trái chuối vậy, vô bệnh viện rồi!

-Bệnh viện đa khoa phải không?

-Chứ ở đâu!

-Ba mẹ biết không?

-Không, hồi tối em đưa hai về, ba mẹ ngủ hết rồi!

-Ừ, đưa hai đi bệnh viện được không?

-Hai thế sao mà đi nổi, hai tay bầm tím hết!

-Không sao đâu…

-Thôi, anh Huy cũng không sao hết!

-Ờ.

-Nếu không có Huy em không biết sẽ có cái gì xảy ra!

-…Hai xin lỗi…

-Xin lỗi! Hai không cần xin lỗi em! Xin lỗi anh ấy kìa! Hai đúng là quá hèn!

Hèn! Ừ, đúng, mình quá hèn nhát! Mình đã làm khổ anh rất nhiều! Mình hèn, rất hèn!

-Hai ráng lo mà tịnh dưỡng.-Nó bào rồi đặt tô cháo xuống, đóng cửa đi ra ngoài…

…Cảnh này tôi cũng hay gặp! Một căn phòng với một cái xác! Không biết anh có sao không nữa…

-Mình thật đáng trách!-Tôi đặt chân xuống nền nhà và cố đi từng bước khập khiễng…

Trước mặt tôi là một tô cháo trong thật ngon nhưng làm sao có thể ăn khi anh bị như thế chứ! Tôi Phải Đến Bệnh Viện Thôi!

Tôi thay đồ rồi lấy cái chìa khóa xe, bước xuống lầu…

-Con đi đâu thế?-Tôi giật mình khi mẹ gọi.

-À, con…con mua một vài thứ, gần Tết mà mẹ!

-Ừ, vậy con đi đi. Mà Huy đâu con? Sáng giờ mẹ không thấy!

-Ảnh… ảnh về… qua nhà bạn rồi…

-Ừ. Sao tướng đi kì vậy? Bị gì à?

-Không… tại…tại té thôi mẹ. Con thoa thuốc rồi… Thưa mẹ con đi.

-Cẫn thận nha con.

-Dạ.

Tôi bước nhanh ra cửa vì sợ mẹ sẽ hỏi thêm… Rồi lấy xe chạy nhanh đến bệnh viện đa khoa.

-Ủa, anh ở phòng nào?-Tôi vỗ nhẹ trán khi bước vào đậu xe!-Haiz! Bất cẩn quá! Làm sao bây giờ! Không đem theo điện thoại nữa!... Chậc! Thôi vô kiếm luôn!-Tui lẩm bẩm khi đứng ở bãi xe…

Bước từng bước, dù mệt cũng phải đi thôi…

-Cái bệnh viện lớn như vầy, sao mà kiếm đây?

-Làm gì ở đây vậy?-Tôi bất ngờ bị ai đó vỗ vai từ phía sau…

-Tôi…-Tôi ấp úng, quay lại phía sau nhìn…-Nhi à?

-Chứ ai? Làm gì ở đây vậy?

-À, mình kiếm người…

-Kiếm ai?

-Ờ…

-Huy ở phòng 199 á, thuộc tầng đằng kia kìa.


-Ờ… mà sao Nhi biết Thịnh…

-…Vì ít ra, một hung thủ có tình như bạn tôi cũng phải đến thăm người bị mình hại… Thôi Nhi đi đây…

-…-Cái câu nói hơi khó hiểu nhưng nó cũng đủ lạnh để tạt vào mặt tôi… Ừ, cũng đúng. Tôi lặng thinh bước đi, suy nghĩ về câu nói vừa rồi, tôi cũng không giận gì Nhi, nói đúng, rất đúng là khác!…

Những ngày cuối năm, người trong bệnh viện cũng khá nhiều…

-… Một chín sáu…một chín bảy…một chín tám…một chín chín… À, cái phòng này… Nhưng…-Tôi đang đứng trước phòng 199 nhưng vẫn không dám vào…

Tôi không đủ can đảm để bước vào… Hay về? Không, lỡ đến rồi… Tôi đặt tay lên núm cửa định mở rồi lại ngập ngừng… Nửa muốn vào, nửa không muốn… Tôi đặt tay lên núm cửa…

-“Cạch”-Chiếc cửa bật mở.

-Tới rồi thì hai vào đi.-Em tôi nó mở cửa rồi đi ra…

-Ờ, hai…

-Vào đi, có gì mà ngại.

-Ừ, hai vào…-Tôi cũng lấy hết can đảm bước vào.

-Em vào thăm anh đó à?

-Ừ… anh… khỏe chưa?

-Cũng đỡ. Còn em?

-Em cũng khỏe…

-Em lại ngồi cạnh anh dễ nói chuyện luôn.

-Ờ.-Tôi lấy ghế, đặt cạnh giường anh.

-Em ăn gì chưa?

-Em… ăn rồi.

-Mặt em bơ phờ như thế, chắc chưa ăn gì rồi!

-Đâu có, ăn rồi.

-Thôi, hồi ở lại ăn với anh đi…

-Ừ… Anh còn giận em không?

-Giận? Anh không có giận em đâu…-Anh nắm lấy tay tôi nhưng tôi rút lại…-Tay em vẫn còn đỏ à?

-Ờ… Nó…

-Đi đường vào ban đêm thì phải cẩn thận… Đưa tay em đây…

-Em…

-Đưa cho anh đi.

-…-Tôi đưa cho anh…

-Vẫn còn đỏ thế!-Anh vớ tay lấy chai dầu trên bàn rồi xoa thuốc lên tay tôi.

-Anh vẫn còn đau mà?

-Không, anh chỉ bị xay xát bên ngoài thôi, tại bác sĩ kêu ở lại theo dõi.

-Anh… thật sự bình thường phải không?-Tôi hơi lo vì “bác sĩ kêu ở lại theo dõi”. Tôi không muốn vì tôi mà anh phải bị gì đâu…

-Bình thường mà! Có gì đâu!

-Anh biết chứng nào xuất viện không?

-Hình như là ngày mai. Anh xét nghiệm rồi. Khang đi lấy bảng xét nghiệm và đóng viện phí…-Anh nói thản nhiên trong lúc đang xoa tay cho tôi…

-Anh…-Tôi nói nhỏ trong họng.

-Gì em?

-Anh… em thật là dại phải không anh?

-Ừ, dại lắm! Em đừng trách bản thân mình. Hãy làm bất cứ gì mình muốn…

-Em… Em dỡ mỏi rồi, anh đừng xoa nữa.-Anh cũng dừng xoa rồi đặt chai dầu lên bàn, nhìn tôi.- Anh…anh khát không?

-Ừ, khát.

-Em lấy nước cho anh nha.

-Uhm…

… green_97 23-02-2011, 10:52 AM greyson.94 Zk đọc rùi cho em cảm nhận nha! Hay hông?:m081: depqua268 23-02-2011, 03:15 PM Trời nhok ơi! A đợi cho em ra charp mới mà dài hết cả cổ vậy hà. Cái này người ta gọi là tự hại mình hại bạn nè.cậu nhok uke của chúng ta còn trẻ con quá, xl nhok tác giả nha có thể nhắc lại dùm anh tên của 2 nhân vật 9 được ko vậy? Vì càng ngày a đọc rất nhiều câu chỵn "gay" nên anh wên mất tên họ rùi. Làm phiền e nha. Em àh charp này em viết còn sơ sài va thiếu sót nhiều chỗ quá mà em thì mắc lỗi sai 9 tả lại khá nhiều nữa nè. Em cần chú ý hơn trong charp sau nha. Và cần khai triển nội tâm nhân vật theo chiều sâu và kỉ hơn nữa để tạo cho nội tâm nhân vật được bọc lộ rõ hơn em nhá. Đừng lướt đi quá nhanh các đoạn mà có thể cứu vãn lại tình cảm của 2 nhân vật 9 va em nên thêm vào chút lãng mạng khi 2 người quay lại với nhau và cũng là diệp tết nên sự lãng là nhất thiết cần có cho 1 mối tình đẹp chẳng hạn vào đêm giao thừa chẳng hạn. Đó là vài góp ý nhỏ cùng với em mong em sẻ trưởng thành hơn trong cách viết nha. Nói đi cũng phải nói lại tuy chê nảy giờ nhưng nhìn tổng thể em đã làm rất tốt và rât thành công ,lời văn hóm hỉnh đậm chất teen và dễ thương, lối xây dựng và tạo hình nhân vật hết sức gần gũi đời thường và dễ để lại ấn tượng tốt trong lòng người đọc. Cuối cùng đều anh muốn với em là hãy cố gắng, thật cố gắng với tác phẩm em nhá và phải poss đều đặn thường xuyên như lúc trước nha em chứ đừng để mọi người chờ đợi khá dài như hiện nay nha.CHÚC EM THÀNH CÔNG VÀ NHIỀU NIỀM VUI. Thân chào em (nhok dễ thương). greyson.94 23-02-2011, 06:25 PM Chồng thấy vợ lỳ quá à...
Không nên cho quá nhiều câu hội thoại như vậy cưng à, hoặc là chèn miêu tả, cảm xúc vào.
Ví du như:
Em dại lắm... _Anh nhìn tôi. tôi có cảm giác đôi mắt đen ấy như chưa một thứ hỗn hợp cảm xúc kỳ lạ.
Hoặc
Anh yêu em _Tim tôi bỗng vụt lên một niềm vui nào đó, thoáng hôn nhẹ lên trái tim bé bỏng. v...v...v....vNói chung là vợ nên chèn cảm xúc vào nhiều hơn chút nữa.
:m058::m058::m058:
green_97
Đang đi đâu mà im re không trả lời rùi ??? green_97 26-02-2011, 05:37 PM Tôi rót một cốc nước cho anh…

-“Cạch”…

-Em có bản kiểm tra rồi, anh không sao hết á!

-Ờ.

-Hi! Hồi tối anh gan ghê!

-À…Ờ…-Anh ấp úng nhìn sang hướng tôi. Chắc anh không muốn em tôi nhắc tới chuyện hồi tối.

-Em có mua cháo cho anh nè.

-Ừ, hay em mua thêm hai phần, em với anh hai ăn luôn.

-Em không ăn. Hai ăn không?

-Em cứ mua đi, hai em mà không ăn, anh đút hai em cho! Hihi.

-Lớn rồi, em đâu có nhỏ đâu mà đút như em bé.

-Anh thấy em vẫn bé mà.

-Thôi, vậy em đi mua, hai người tành củm đi nha! Bye!-Nó bước ra rồi vội đóng cửa lại. Nó cũng khiến tôi bật cười vì những lúc trẻ con của nó!

-Mình trở về như xưa em nhá!

-Để em đút anh ăn nha! Hihi! Bệnh ăn nhiều vô!

-Ờ, em đút đi…

-Hả ra đi!

-A...

-Hihi, đút con nít ăn thấy thương lắm kìa, còn anh…

-Anh sao? Hổng dễ thương hả?

-Dễ thương! Dễ thương đến dễ ghét!

-Sao mà dễ thương đến dễ ghét! Sao hông là dễ thương đến dễ yêu! Hihi.

-Hi, ăn tiếp đi nè.

-Ờ…

-Haha, em thấy anh giông giống con…con…

-Con gì?

-Anh thích gấu pooh, em cũng thấy anh giống con gấu nữa! Gấu già!

-Hứ! Mặt anh vầy mà giống con gấu già hử?

-Chứ anh muốn con gì?

-Con gì mà dính liền với em suốt á!

-Thôi, ăn tiếp, nhảm quá!-Hình như tôi hay chuyển đề tai khi anh “đá động” đến tình cảm hai đứa.

-A, anh thấy em giống con gì rồi!

-Con gì?

-Tối thức khuya hả?

-Thức khuya đâu mà thức khuya! Biết còn hỏi!

-Sao nhìn giống gấu trúc quá! Hai con mắt thâm hết!

-Thâm đâu! Còn đẹp chứ bộ! Con khác đi! Con nào dễ thương á!

-Vợ gấu già! Gấu bà đi!-Anh cười! Cười nhìn dễ thương ghê!

-Ăn tiếp, nói gì đâu không hà! Bình thường hông dạ?-Tôi đỏ mặt lên. Tôi thích được anh chọc ghẹo lắm!

-Hông bình thường, anh đã ăn em rồi!

-Ăn đi! Ăn xong vô tù luôn!

-Thì anh nói anh bình thường nên anh hổng có ăn!

-Hiểu òi!

-Giống em bé quá!-Anh nựng má tôi…-Sao hông giật người lên dạ? Anh nhớ chạm vô em là em cứ…

-Có gì đâu! Ăn đi.

-Haha, vợ anh đỏ mặt quá trời rồi!

-Thôi, anh ăn tiếp đi! Chắc tự múc được!

-Thôi, thích em đúc cho anh hà!

-Thôi, lớn rồi!

-Vậy tự múc… Haizooo…-Mặt anh “xụ” xuống! Tôi cũng phải bật cười vì điều đó!

-Anh đang vui hay buồn vậy?

-Đang no.

-Hỏi vui hay buồn chứ bộ.

-Bình thường.

-Ghét!

-Sao ghét!

-Trả lời cộc lốc!

-Thưa em, bây giờ anh đang bình thường!

-Thấy ghét!

Những phút giây đùa giỡn đó, tuy nhỏ nhoi nhưng cũng đủ sưởi ấm on tim tôi trong những tháng ngày vắng anh…

-Sao im re rồi! GIận hả?

-Em nòa dám giận!!!

-GIận hả! Đừng giận mà! Bé của anh!-Anh nhìn tôi, hỏi với cái giọng vô cùng “ngây thơ”!

-Hồi nào! Ai là bé đâu!-Tôi “phản ứng” với lời nói của anh, tạo ra vẻ mặt giận dỗi!

[Theo phương trình sau: Em + Lời anh giỡn -> Em giận! (Phương trình tự bằng)]

-Thì ai biết đâu! Ai có phản ứng thì la lên! Bộ bé là em hả!

-Hứ! Ở đây có em với anh! Anh không nói em thì nói ai vậy?

-Nói phong long!

-Tức quá đi!

-Hi! Giỡn chút thôi! Có cần căng thẳng không?-Anh kéo nhẹ tôi vào lòng... Anh nói khẽ trong tai tôi: “Đừng giận anh nhá!”

-Hi, sợ người ta giận sao còn chọc!

--Giỡn!

-Ủa mà em là gì mà anh xin lỗi!!!-Câu nói mang tính đùa nhưng đầy “sát khí”! Tôi xoay người đỗi diện nhìn anh…

-Thôi mà!

-Gì mà thôi!

-Về bên anh em nhé!

-…Em… -Tôi nhìn sang hướng khác. Đồng ý hông ta? Hihi!...

-Im lặng là đồng ý, lên tiếng là chấp nhận!-Anh cười cười!

-Qúa gian!

-Trả lời đi!

-Em sẽ suy nghĩ! Có lẽ em sẽ…

-“Cạch”

-Hai ăn cháo nè, em có mua cho hai, sãn tiện em mua nước cho anh Huy luôn!

Thằng em tôi bước vào, hình như bước vô hổng đúng lúc!

Anh nhìn tôi cười khẽ…

-Em ăn đi!
__________
:m005:Em đang gặp chút vấn đề nên post hơi chậm và còn... ngắn nữa!
[:m066:Thất hứa với mọi người nhiều quá! Ngại quá trời!:m119:]
Xin lỗi mọi người nha!:m054:

depqua268 Mrbibo21_12 :Hi, cho em xin lỗi nhiều nha!:m054:

greyson.94 Zk cho ý kiến! Dở hông? choem 26-02-2011, 09:08 PM Tiến độ chậm quá nha hihihihii.Thanks green_97 27-02-2011, 09:35 PM Tôi cũng chỉ cười rồi…ăn!

-Hai người chừng nào về?

-Hả? Về đâu?-Tôi ngớ người hỏi nó.

-Về nhà chớ về đâu?

-Nhà anh hả em?-Huy hỏi. Đây cũng là cái điều mà “anh ta” đã muốn hỏi mà! Nhưng anh cũng vẫn chưa hỏi và chơ điều kiện thuận lợi thôi!… Và bấy giờ cái thằng em tôi đã tạo “cơ hội”…

-Chứ ở đâu. Hai người “sắp lịch” chưa?

-Nhiều chuyện, hai ở đây có đi đâu đâu! Hai ăn Tết.

-Thôi, về nhà hai ăn đi.

-Hai có cướp đồ ăn đâu mà đuổi hai. Hai ở đây. Còn bạn hai thì tùy ảnh thôi!-Tôi thản nhiên mà nói rồi cuối đầu ăn.

-Thôi, em khuyên hai đừng ở đây mà ăn Tết! Tết cũng sắp tới rồi. Hai về nhà hai, em đi với…

-Nhà hai ở đây chứ ở đâu!

-Haiii…-Nó kéo dài chữ “hai” như muốn năn nỉ tôi… Khẽ nhìn qua mặt anh lúc này… Nó ngồ ngộ…

-Hai gì mà hai! Hôm nay ngày mấy rồi?

-Ngày dưới là Hai mươi tám rồi…

-Hai mươi tám à? Sao nhanh thế!

-Hai từ trên trời rớt xuống hả?

-Đâu có, tại lâu rồi hông coi lịch.

-Thôi, mệt quá đi! Tối nay ai ở với anh Huy nè?

-Anh khỏe mà! Không sao đâu.

-Bác sĩ kêu đó. Tối nay em đi chơi với bạn rồi.

-Vậy chẳng khác nào em bắt hai ở đây.

-Hi, đúng òi! Hai ở đi. Coi như trả ơn anh Huy cứu hai.

-Còn nhắc nữa à?

-Hihi. Hai ở nha.

-Ừ.

-Hi.

-Anh cám ơn nha.

-Anh rể khỏi cám ơn. Chị em mà. Vợ chồng không hà.

-Vợ chồng nè!-Toi gõ vào đầu nó một cái.

-Ái da…

-Tài lanh!

-Thôi cũng gần trưa rồi, hai anh em về nghỉ ngơi đi. Anh tự lo được.

-Chắc hông đó!

-Chắc. Anh không dễ chết khi chưa rước hai em về.-Anh nhìn tôi còn tôi thì lại nhìn hướng khác.

-Thôi em về đây.

-Ừ, hai anh em cẩn thận.

-Biết òi. Em bảo vệ vợ anh cho. Bye anh rể! Em đưa chị về. Áaaa! Đau quá.-Nó la lên vì bị tôi nhéo vai và lôi đi.

-Nhiều chuyện.

Hai anh em đi xuống lầu…

-Hai làm gì mà đánh em hoài vậy?

-Hứ, hỏi hả? Em nói vậy, hai khó xử quá trời luôn!

-Khó xử đâu, hai mừng muốn chết.

-Cái thằng này!

-Hai còn ấy với anh rể mà.

-Rể gì mà rể! Ấy gì mà ấy.

-Thích á.

-Thích đâu…

-Hai xạo. Nhìn cái mặt mê trai quá trời!

-Hai mê đâu, mà có mê thì cũng nhìn nhìn ngó ngó trai đẹp. Chứ đâu phải mê là thích đâu.

-Thôi, nói hông lại hai rồi!

-Hai nói đúng mà.

-Em hỏi thiệt luôn á!

-Hai nói thiệt luôn á.

-Mệt hai quá… Í, chị Nhi kìa.

-Đâu?

-Đằng băng đá kìa.

-Ờ, thấy rùi.

-Chị Nhi…

-Thôi, hai không lại đâu…

-Sao dạ?

-Kì lắm.

-Hồi nảy à? Chị giỡn thôi.

-Thôi, không phải giỡn đâu. Ngại lắm, hai không lại…

-Trồi ơi, nói hai nghe nè, hồi nảy á, lúc hai chuẩn bị nói em yêu anh thì chị Nhi mở cửa rồi đẩy em vào đó!

-Aaa, thì ra… Chày nhà lòi mặt chuột!

-Cháy đâu, thì em với chị Nhi muốn biết hai nười trong đó có gì hông ấy mà.

-Nhiều chuyện hơn hai nữa!

-Tại chuyện của hai với anh rể nên mới nhiều chuyện bất đắt dĩ!

-Rể gì mà rể!

-Thôi, chị Nhi lại kìa, đi lại đằng đó đi.

-Phan…Í…-Nó kéo tay tôi đi…

-Hi, hai em xuống rồi nè.

-Hi, cho Nhi sorry nha.

-Có gì đâu, nói đúng mà! Không sao hết.

-Đừng để bụng nha.

-Ừ. Có gì không? Đợi mình có gì không?

-Không, định rủ đi uống nước thôi.

-Ừ, hai đi uống nước đi hai.

-Ờ, vậy mình đi uống nước. Em đi lấy xe đi, thẻ xe nè.

-Ờ, vậy ra cổng trước đi.

-Ừ. Đi thôi Nhi.

-Ờ. Mà Thịnh ra cổng chờ đi, Nhi cũng đi lấy xe, hi.

-Ừ.

Tôi bước ra cổng. Trong lòng thấy vui vui sao sao ấy. Vui không phải vì chuyện Nhi giỡn hay xin lỗi gì đó mà vui vì tôi và anh đã “có” cuộc nói chuyện. Được nói chuyện một cách thoải mái như thế cũng cảm thấy nhẹ lòng. Trái tim bé bỏng của ta bây giờ đã được sưởi ấm rồi…

-Lên xa đi hai.-Thằng em kêu, nó làm tôi giật mình.

-Hả? Ờ, lên.

-Đi với Nhi, Nhi mới biết quán nước mới mở nè.

-Ờ. Em chở hai nha.

-Thôi, hai như heo vậy! Nặng lắm.

-Thôi, em thua hai có mấy kí mà, chở đi.

-Ờ, chở thì chở.

-Hihi, đi theo Nhi kìa.

Ngoài đường ngày 28 Tết sao mà đông dữ vậy!!! À quên, ngày cuối năm mà! Tôi ngồi sau, ngắm nhìn những thứ xung quanh từ xe cộ, con đường, nhà cửa, cậy cối và cả nắng trưa vàng chói…

-Hai ơi, thì ra là cái quán này nè…

-…

-Hai đi quán này chưa? Hôm trước, em đi với bạn em nè. Quán không lớn nhưng cũng đẹp lắm.

-…

-Haiiii…

-Hả? Gì?

-Hai mới từ ở dưới chui lên hay sao mà em nói hổng trả lời dạ?

-Hai đâu có nghe đâu, thôi, đi vô quán.

Nó không nói gì mà dắt xe theo hướng Nhi đến khu để xe. Tôi thì vẫn đứng đó, cũng vẫn nhìn những gì xung quanh mình. Đẹp! Quán được trồng nhiều cây và có bức tường màu xanh lục nhạt, đôi chỗ có màu xanh dương, màu của tôi, của anh…

-Đi thôi!-Nhi vỗ vai từ phía sau.

-Hai từ lúc ra bệnh viện sao sao á ta ơi!

-Có gì đâu, ngồi bàn đáng đó đi.-Tôi chỉ tay về hướng một cái bàn có ba chỗ nằm ở cạnh một cây dừa kiểng và có một cái hồ nhỏ cạnh đó…

-Ờ, vậy lại đó đi.



-Hai anh em uống gì?

-Nước cam vắt! Em uống cam luôn đi.

-Ờ.

-Vậy cho em ba ly cam vắt.-Nhi nói với một anh phục vụ cạnh bàn.

-Ra đây có gì nói không Nhi?

-Đương nhiên là có rồi! Hihi.

-Vậy Nhi cứ… hỏi đi.

-Ừ, Thịnh còn yêu Huy không?

-…Là bạn của Thịnh lâu, Thịnh đố Nhi đó!-Tôi cười, nhìn khuôn mặt cô bạn có chút ngài ngại.

-Theo Nhi thì lúc có lúc không. Mà chắc à có!

-Sao… lại là có?

-Hihi, hồi nảy hai chị em nghe lén, thấy mấy hai người nói chuyện ân cần lắm cơ. Vả lại nếu không yêu, Thịnh cũng đã không đến thăm rồi… Đúng không?

-Hi, bạn thân có khác, hiểu rồi, hỏi làm chi…

-Yêu á hả hai?

-Nhiều chuyện.

-Hi, Thịnh có định đi về không?

-Hổng biết nữa! Nửa có nửa không! Mà Thịnh muốn thử xem Huy có “kiên trì” hông…

-Là sao?

-Là Huy có chịu năn nỉ Thịnh lên không á!

-Hai gan há, thử đi! Coi chừng ổng bỏ rùi khóc!

-Nhiều chuyện, kệ hai!

-Ừ, Nhi cũng sợ giống như Khang vậy!

-Thì yêu nhau thì ổng phải biết vậy!

-Em nói hai nghe, hai yêu ổng mà em thấy hai có nhiều cái quá đáng quá! Yêu nhau thì tin nhau và hông nên thử nhau như thế!

-Ờ, Khang nói cũng có lí đó, Thịnh về xem lại đi…

-Ừ, đó chỉ mới là suy nghĩ mà. Mai anh Huy xuất viện rồi.

-Hai, ba mươi Tết, hai về nhà đi hai, em lên nhà hai chơi luôn!

-Xin anh Huy đi.

-Ảnh cho chắc luôn! Hihi.

-Nước tới rồi, mọi người uống đi nha.

-Hi. Lâu rồi chưa đi quán uống nước!

-Vậy giờ uống, hihi.

-À, Nhi, cho Thịnh hỏi một chuyện nha.

-Thịnh hỏi đi.

-Chuyện của gia định Huy và chuyện của Huy và Thịnh. Thịnh nghe Huy nói ba mẹ Huy biết chuyện của hai đứa. Và hai bác chỉ cho khi ba mẹ Thịnh chấp nhận! Nó có thật không Nhi?

-Ừ, thật ra, đó chỉ là một câu chuyện do Nhi kêu Huy nói. Ban đâu Huy nói là không muốn vì không muốn phụ thuộc vào bạn Thịnh để giải hòa và không muốn dối Thịnh! Nhưng bị Nhi ép. Thịnh thông cảm cho Huy nha…

-Thịnh thông cảm mà… À, mà sao Nhi biết Thịnh đi vậy?

-Huy nói chứ ai, mới ba giờ khuya, Huy điện cho Nhi.

-Bọn con Trinh biết không?

-Biết chứ sao không! Bọn nó hổng xuống đây. Bảo ông Huy đem được vợ về mới lên được chứ còn không, bọn nó nghỉ chơi! Hihi.

-Xa tụi nó, nhớ ghê!

-Cũng biết nhớ hả?

-Hai là con người chứ bộ! Nè, ông Huy không bị gì sao ở lại them dõi, thấy khỏe như voi mà, có vài chỗ bị bầm.

-Hihi…

-Rồi, hihi là hiểu rồi.

-Không như hai nghĩ đâu, anh rể đánh lộn, bị thương ngoài da. Ở lại để theo dõi đó.

-Thiệt hông ta?

-Giả chắc!

-Thiệt thì thiệt, có gì đâu!

-Hi, chừng nào hai người về nói với Nhi để Nhi còn biết nha.

-Yên tâm!

-Thôi cũng trễ rồi, hay về nha!

-Ừ, chầu nước để Thịnh tính cho nha.

-Ừ, hai tính đi.

-Chờ hai với nha.

-Nhi có công chuyện nên đi về trước nha!

-Ừ, bye!

-Bye!



-Hai chở em về đi.

-Thôi, chở hai đi, hai mệt quá.

-Mệt quá đi! Hai như con heo, nặng quá!

-Mập đâu, hai còn thấy ốm đó!

-Thui, túm lại hai nặng.

-Chở hông nè!

-Chở thì chở!

-Ngoan!

-Ghét hai quá!!!

Tôi leo lên xe cho nó chở tiếp! Hihi, sướng! Về nhà, mình sẽ đánh một giấc rồi chiều đi vô bệnh viện! Chắc phải nói ba mẹ qua nhà bạn ở quá! Hehe… [Con người khi yêu có khác!]… khanhdeptraihot 27-02-2011, 09:47 PM ha ha ha xe tem choem 28-02-2011, 08:57 AM Bé uke nhà ta sáng nắng chiều mưa biết đâu mà lường hihihihi green_97 04-03-2011, 06:49 PM Hi, xin lỗi mọi người... green_97 04-03-2011, 08:42 PM Về nhà…

Tôi bước vào nhà rồi ngồi bệt xuống ghế sofa. Mệt quá đi mât! Trưa nắng nóng mà còn chạy ngoài đó nữa, mệt quá đi…

-Con về rồi đó à.

-Dạ, con mới về, mệt quá mẹ ơi!

-Sao, đi đâu mà mệt!

-Không, con đi ngoài nắng thôi mà! Hihi. Mẹ!-Tôi ấp úng định xin mẹ đi tối nay.

-Gì?

-Tối nay…

-Sao?

-Con… con…

-Nói gì?

-Tối nay con…đi ngủ ở nhà bạn!

-Ngủ ở đâu?

-Dạ… Ở nhà Nhi.

-Nhà Nhi?

-À không, nhà dì Nhi, bọn con chơi thôi!

-Ừ, nhà cũng không bận gì, con cứ đi.

-Hi, con yêu mẹ quá đi!

-Thôi, vào ăn chút gì đi.

-Dạ!

-Mama kêu hai không kêu con.

-Thì hai đứa vô luôn!

-Ha ha ha, mẹ thương hai!

-Ừ, ha đi!

-Ha ha ha ha ha!

-Trời nóng hai chạm mạch rùi à?

-Chạm đầu em á!

-Chắc bị thiệt rùi! Em phải kêu ba chở hai đi thôi!

-Thôi, thích làm gì thì làm! Hai ăn! Đói quá đê!

-Bó chân!



Tôi hí hửng vào bếp và với một tô cơm khi bước ra!...

-Ôi trời ơi!

-Gì mà trời!

-Ăn gì mà nhiều như heo vậy!

-Heo đâu! Hai chứ bộ, ăn chút chút thôi!

-Cả đống mà chút chút, thôi hai ăn đi, nhìn hai ăn em cũng vô ăn luôn! Tự nhiên thấy đói!

-Ờ.

Thằng em tôi bước vào bếp. Không biết chiều nay mạc như thế nào ta? Có nên “sửa sang” lại không? Xịt dầu thơm hông há! Đơn giản hay cầu kì đây?

-Hihi…-Tôi vừa nghĩ vừa mơ mộng! Ừ, mơ mộng mà. Tối nay được ở với ấy mà sao không mơ cho được! Tâm lí của tôi là thế! Mong trời mau mau mau chiều.

-Hihi…-Lại thêm lần cười…

Và trong lúc ăn này tôi cũng không biết mình đã cười bao nhiêu lần nữa! Hạnh phúc lắm!...

-Hai!

-…-Tôi giật mình.-Gì! Làm hai hết hồn, vỡ mộng rồi!

-Trời, mơ mộng cho cao rồi thất vọng cho nặng! Trèo cao té đau!

-Vô duyên!

-Đúng chứ bộ!

-Biết hay mơ gì hông mà nói!

-Em là em hai sao mà hổng biết!

-Rành quá! Nói nghe thử coi!

-Thôi, hổng nói đâu!

-Có biết đâu nói!

-Hứ, biết mà tại hổng nói!

-Xạo!

-Muốn nghe nói hông!

-Muốn!

-Mẹ ở dưới bếp đó, nghe hông!

-Trời! Vậy bài đặt! Biết thì cứ nói!

-Thôi, hai muốn mama biết hông!

-Mệt quá, nói nhỏ cho hai nghe đi!

-Thôi, mai nói!

-Xạo, biết đâu mà nói!

-Biết.

-Không biết!

-Biết mà!

-Không biết mà!

-Biết.

-Hai không tin.

-Kệ hai!

-Ghét gớm! Hai ăn xong, lên ngủ đây!

-Ăn ăn ngủ ngủ riết ngu ngu!

-Kệ tui!

-Ngu coi chừng ế!

-Hai ngủ trưa đây!

Tôi “tung tăng tăng tung” lên phòng! …

-Haha, ta phải ngủ mới được! Cái giường của ta ơi! Hihi.-Tôi leo lên giường rồi nghiêng người nằm dài xuống giường…-Dễ chịu quá đi! Hông biết anh đang làm gì ta??? Chắc là ngủ! À mà chắc không có ai buồn lắm! Ừ, buồn thì ngủ… Mà chắc hổng ngủ đâu, ngồi viết nhật kí! Hay làm gì ta?... Mà ở một mình buồn lắm! Hay điện cho anh há!... Ờ mà đang trong bệnh viện mà. Hay sao đây? Hay mình tới đó! Thôi điện cho Nhi thử.

Hihi, tôi bấm máy gọi cho Nhi…

-Alo, Nhi à?

-Ờ, có gì hông?

-Đang ở đâu dạ?

-Ở bệnh viện.

-Ở phòng Huy à?

-Hihi, ừ.

-Ờ, vậy chắc anh Huy có người nói chuyện chắc đỡ buồn!

-Ừ, nói chút chút hà!

-Hi, Nhi ở đó tui yên tâm rùi! Cám ơn nha!

-Ừ, có gì đâu, bạn bè!

-Hi, vậy thôi nha.

-Ừ, bye.

Nhẹ lòng! Nhi ở đó thì cũng tốt. Tôi tin tưởng Nhi mà! Tính nó hiền nhưng đôi khi cũng không hiền! Nhất là lúc thấy bạn mình có lỗi mà không sửa, nó giận lắm! Hihi nhưng có điều tốt lắm!

Mọi thứ trở nên bình lặng… Tôi bỏ dỡ đống suy nghĩ mà chìm vào giấc ngủ…

“Reng…reng…rengggggggggggggg….”

Cái đồng hồ rung lên, tôi cũng bửng tỉnh theo nó!

-Bốn giờ rồi! Dậy chuẩn bị thôi!

Tôi bước xuống giường lại gần tủ áo chọn đồ.

-Bộ nào há! Thôi đơn giản thôi, anh không thích cầu kì! Vậy ta chọn… cái áo sơ mi với…quần jean đi. Hihi, đơn giản!

Tôi bước vào phòng tắm, xả dòng nước xuống để tỉnh táo hơn… Và lúc đó, không thể nào tôi không hát nhảm vài ca khúc náo đó! Cứ hát thế vì yêu đời mà!

Đứng trước gương ngắm nghía lại…

-Đẹp hông há!

-Đẹp!-Tôi giật mình! Thì ra là thằng em!

-Em làm như con đó đó! Hai sợ chết!

-Hai hỏi, em trả lời!

-Em vô sao hông gõ cửa.

-Cửa không khóa, lúc em vô, hai đang tắm còn hát nữa, gì mà “blah blah blah…” nữa! Yêu đời ghê!

-Hi, hổng yêu đời thì yêu gì!

-Yêu người!

-Hay ghê!

-Chúc hai vui vẻ!

-Hai cám ơn! Chỉ là ở thôi mà!

-Ở! Ở mà em thấy hai mọc đuôi!

-Đuôi gì!

-Đuôi ngựa, dài cả thước!

-Kệ hai, lâu lâu ngựa chơi!

-Hi, vậy ngựa đi, chia khóa xe nè!

-Ở, để lên bàn đi!

-Tối happy nha!

-Gì mà happy! Hai thanks em!

-Hi, em xuống phòng đây!

-Ờ!

Tôi bước từng bậc thang xuống lầu mà trong lòng cứ nôn nôn. Sao ta? Sao lại nôn nhỉ? Chắc có lẽ tối nay, tôi sẽ ra “quyết định” không “leave” anh đó mà! Hihi! Tôi hí ha hí hửng.

-Mẹ, con đi nha.

-Cẩn thận nhen con.

-Con biết rồi!

-Hihi, ngủ ngon!

-Gì mà ngủ! Thui hai đi, bye em!

-Bye bye!

Tôi dắt xe ra cửa…
__________

pink_happy_b3by :Hi, cho em cảm nhận!
greyson.94 : Đừng giận nha... green_97 04-03-2011, 08:45 PM :m139:Hi, gửi mọi người nghe nha! Bài hát không liên quan gì đến truyện. Hihi, em là fan của chị Brit!

http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8wMy8wNC83L2UvInagaMEN2UzN2Y1NDIxZWQxMz ljOGQzZDVmMTA4ZTE2MzNhY2QdUngWeBXAzfFRpWeBGwgVGhlI FdvInagaMEmUsICmxkIEVdUngZHN8QnJpdG5leSBTmUsICGVhm UsICnN8MXwy

http://www.nhaccuatui.com/m/jZurkPsiRW

Nghe hông được, vào http://mp3.zing.vn/bai-hat/Till-The-World-Ends-Britney-Spears/ZWZAFB6A.html

Nghe vui vẻ!:m016: pink_happy_b3by 04-03-2011, 10:22 PM doc uj. do~ wa kaka. do kinh lun., ma sao hai nt k tra loi ha?
dao nay bien mat xac lun k them nc voi 2 green_97 05-03-2011, 06:20 AM doc uj. do~ wa kaka. do kinh lun., ma sao hai nt k tra loi ha?
dao nay bien mat xac lun k them nc voi 2
Dở hả?
Hi, dạo này mê trai bỏ viết ấy mà! Hihi. choem 05-03-2011, 08:26 AM Cảm ơn em, truyện ngây thơ như con gà tây hihihiihi green_97 05-03-2011, 09:18 AM Cảm ơn em, truyện ngây thơ như con gà tây hihihiihi
Là sao vậy anh? Hihi.:m075: choem 05-03-2011, 09:35 PM Thì anh thấy nó ngây thơ nhẹ nhàn.Nhưng anh nghỉ cho nó kịt tính và sâu lắng tí nửa sẽ hấp dẫn hơn nữa hihihihi.Đó là cảm nghỉ của anh thôi em đừng để tâm há pink_happy_b3by 05-03-2011, 10:42 PM do wa :). lo me trai chi kung cho kho? hai noi ko nghe cai loi' hai koa 'chan e ghe sweet_prince 08-03-2011, 10:00 PM e nhỏ mà viết vậy, viết tiếp đi nha e, đang hay đó viết nhanh nha e, lâu quá ah sweet_prince 12-03-2011, 11:47 AM e chưa post tiep ah, đợi mònmoi3 luôn đó, giờ nó dài như cổ cò rui nè, hihi green_97 12-03-2011, 07:14 PM Vào http://www.taoxanh.net/forum/showpos...5&postcount=37 thanks để ủng hộ giùm nha. Cám ơn mọi người nhiều. Hihi.

http://www.taoxanh.net/forum/showpost.php?p=2156535&postcount=37

pink_happy_b3by
truyện mới post, hai nhớ đọc green_97 12-03-2011, 07:17 PM Cái không khí trời đêm lành lạnh nhưng lại mang chút không khí nhộn nhịp của những ngày giáp Tết. Mặc dù cũng đã chiều gần tối nhưng xe cộ vẫn nhiều… Và cái không khí đó lại khiến tôi nôn nao đến bệnh viện, đến gặp anh Huy…

Vừa chạy xe, tôi thầm nghĩ về những gì sẽ xảy ra. Mong nó sẽ là những gì tốt nhất. Người ta nói đúng, lỡ yêu nhau rồi thì không thể không nhớ nhau được. Tôi nhớ anh lắm, chắc là anh cũng thế.

Màn đêm dần dần buông xuống và rồi những tia nắng chiều yếu ớt cũng tắt đi. Và thay vào những tia nắng đó lại có những ánh đèn sáng được bật lên…

Tôi tranh thủ ghé ngay chợ mua vài thứ gì đó cho anh. À, mua một ít nho với cháo thôi, cũng chả biết mua gì thêm!...



Bệnh viện…

Dắt xe vào cổng bệnh viện xong, tôi cũng bước lên cầu thang. Mỗi bước đó sẽ rút ngắng khoảng cách của chúng tôi.
Từng bậc-từng hi vọng…
…Từng bậc-từng dấu trừ khoảng cách…
……từng bậc-từng yêu thương,……

Đứng trước cửa phòng, tim tôi đập nhanh lắm, tôi cũng đang hồi hộp…

-“Anh à, khoảng cách giữa chúng ta sẽ mất dần đây!”-Tôi tự nhủ lòng.-“Cạch”.

Tôi nhắm mắt đi, mong mở mắt ra sẽ thấy anh… Đôi hàng mi hé mở. Trước mặt tôi, hai người đang ở trong phòng, một cô gái và một chàng trai, họ đang nói chuyện…

-Anh…

-Cậu…

-Em xin lỗi. Em nhầm phòng rồi!-Tôi vớ một tay lên núm cửa rồi đóng phòng lại!

Ôi trời, tôi đã nhìn nhầm phòng rồi! Đâu phải anh? Ôi, phiền quá đi! Mình nhầm à?

-199. Đúng rồi mà!-Tôi đứng gãi đầu.

-“Cạch”.-Chiếc của mở ra. Người con gái đứng trước mắt tôi. Chắc độ cũng ngang tuổi tôi.

-Chào…bạn.

-Chào. Có gì không?

-M..m.. Bạn đến đây kiếm người phải không?

-Ờ, mình kiếm bạn mình.

-Hình như người mà bạn kiếm tên Huy phải không?

-Đúng rồi, là anh ấy. Mà… sao bạn biết?

-Anh ấy chuyển phòng rồi.

-Chuyển phòng? Sao lại chuyển phòng?

-Mình cũng không rõ, hình như để chăm sóc sức khỏe tốt hơn.-Ôi, sao lại chăm sóc sức khỏe tốt hơn? Lúc tôi gặp, anh ấy cũng đã khỏe mà. Không lẽ bị tái phát bệnh gì chăng? Tôi bắt đầu lo…

-Anh ấy có vấn đề à?

-Mình không biết, anh mình mới chuyển tới đây khoảng hai giờ trước. À, anh Huy có gởi cho bạn tờ gấy này nè.

-Giấy? Bạn nhận nó khi nào?

-Khi lúc bác sĩ chuyển phòng anh mình, Huy gặp và đứa cho mình tờ giấy này.

-Mình…cám ơn.

-Không có gì. Mình vào phòng đây.

-Ờ, chúc anh bạn mau hồi phục.

-Mình cám ơn. Bye.

Có gái đó đóng nhẹ cửa lại…

Tờ giấy? Hông lẽ anh đã gặp gì chăng? Làm ơn đừng có chuyện gì xảy ra! Cầu trời! Tay tôi bắt đầu rung… Cầm tờ giấy lên, tôi kéo nhẹ sợi dây buộc cong tờ giấy lại…

“Hi, em cũng đến đây rồi phải không? Cho anh xin lỗi vì đã chuyển phòng mà không nhắn cho em. Phiền em quá. Chúng mình còn là người chung nhà không em nhỉ? 205.
Love u.”

Một bức thư ngắn.

-205. 205. Anh đang ở đó. Đừng chuyển phòng nữa. Em không đủ cam đảm đâu…

Tôi bước từng bước vội vã…Lòng bàn tay tôi bỗng nóng lên, nó đang chảy mồ hôi…

-Anh đang ở trong đó…

-“Cạch”.

Cánh cửa hé ra… Trong phòng bây giờ là một ông bác sĩ và một bệnh nhân…

-Em vào rồi đó à?

-Thưa bác sĩ.

-Chào cháu. Bạn con à?-Ông bác sĩ nhìn tôi rồi nhìn Huy, hỏi.

-Dạ, bạn của con.

-Thôi, vậy hai đứa nói chuyện đi. Chú cũng bận rồi.

-Dạ.

Khi cánh cửa đóng lại…

-Em ngồi đi.

-Ờ.

-Mệt không mà sao đổ mồ hôi nhiều thế.

-Không, em không sao.

-Lại gần anh lau cho nè.

Tôi lại gần anh.

-Chạy chi cho dữ rồi đổ mồ hôi nè.

-Tại đi nhanh thôi, có sao đâu.

-Em mua gì thế?

-À, em có mua trái cây với cháo thôi.

-Anh ăn chiều rồi.

-Ăn rồi à? Hồi nào?

-Hồi nảy chú anh mua cho rồi.

-Vậy… thôi.

-Thôi, để đó đi, chút anh ăn.

-Anh ăn rồi mà.

-Thích ăn nữa.

-Ờ.

-Tối em về à?

-Giờ tối rồi nè.

-Không, lát em sẽ về?

-Anh muốn sao?

-Về.

-Về? Ở không được à?

-Không.

-Vậy em sẽ về.-Tôi hơi buồn, đã tối định ở đây mà lát phải… về!

-Giỡn thôi mà, sao buồn thế! Anh không muốn vợ về bỏ anh ở đây đâu!

-Xạo ghê.

-Xạo đâu! Làm cam cho anh ăn đi.

-Ờ. Biết làm vậy giống gì hông?

-Gì?

-Osin.

-Nhờ chút mà, hông làm thì thôi vậy.

-Đâu có, em làm mà, thích nói thôi!

-Em lạnh hông?

-Hông, đổ mồ hôi nè.

-Vậy cởi áo ra đi!

-Hả?

-Cởi cái áo khoác kìa.

-Ờ.

-Sao em biết phòng anh ở đây?

-Đọc giấy. Anh không nhắn, làm em lo ghê luôn.

-Xin lỗi nha.

-Đâu có gì đâu?

-Em đọc hết chưa?

-Hết rồi.-Tôi nhớ ngay tới dòng “Chúng mình còn là người chung nhà không em nhỉ?” Chắc anh muốn hỏi về nó.

-Trả lời anh đi.

-Trả cái gì?

-Biết rồi mà.

-I and u…

-Love. Nè, anh ăn cam đi nha.

-Ờm, ngon.

-Ăn nhiều vô.

-Vợ ngoan quá! Hihi.

-Sáng mai xuất viện rồi. 30 Tết.

-Ờm.

-Mình đi chơi há!

-Chơi gì?

-Đi chơi vòng vòng.

-Thôi, về nhà. Tết rùi.

-Đi chơi đi.

-Đi đâu?

-Đi ra sông.

-Kiếm chị Thủy à?

-Hihi, đi mua đồ.

-Đồ gì mua?

-Chồng cũng hông biết nữa. Tại thích đi.

-Mai về nhà đi, mai về nhà ba mẹ em rồi đi về nhà mình.

-Chịu hả?

-Hổng cho à?

-Cho rồi, đường nhiên là cho.

-Tưởng hổng cho.

-Hi, mình đi xuống dưới vườn ở trong bệnh viện nha.

-Tối rồi mà.

-Đi cho vui, ở đây buồn quá.

-Anh mặc áo khoác vô đi.

-Ờ, em cũng vậy.

Anh khoác tay lên vai tôi rồi đóng nhẹ chiếc cửa lại…


____________

Mọi người cho giùm em ý kiến nha.

:m054:À, còn về việc post trể thì em có vài lý do riêng, mong mọi người thông cảm nha. Hihi, phiền cho mọi người quá! Lần nào cũng post trễ!
Truyện cũng gần end rồi... greyson.94 12-03-2011, 07:21 PM cái link die rồi kìa
vợ vào chỗ cấp đất lấy link lại hộ ta đi
green_97 green_97 13-03-2011, 09:58 PM Không khí lành lạnh. Một vài cơn gió thổi nhẹ qua. Nhưng không vì thế mà tim tôi cảm thấy lạnh, ngược lại, nó còn cảm thấy ấm áp. Ấm, ấm vì có anh bên cạnh…

-Em lạnh không?

-Không. Còn anh?

-Có em cạnh bên thì không thể lạnh được! Hihi.

-Mình ngồi ở đây nha.-Tôi chỉ tay về một cái băng ghế cạnh đó.

-Ừ, mình ngồi ở đó đi.-Anh ngồi xuống và cũng không quên kéo tay tôi ngồi cạnh bên.

-Anh thích em ở điểm nào anh nhỉ?

-Uhmm… Chắc là do…

-Do cái gì?

-Do thấy em, tự nhiên thích!

-Thích về cái gì?

-Em hay hỏi anh thế lắm, anh trả lời rồi mà!

-Thích nghe lại.

-Thích về mọi thứ.

-Anh biết em thương anh chỗ nào không?

-Hi, chắc là do chồng đẹp trai quá phải không vợ?

-Đang ở bệnh viện đó nha.

-Thì có sao đâu nè!-Anh còn kéo tôi vào lòng, thơm lên má.

-Ái, kì ghê…

-Bây giờ em thương anh chỗ nào?

-Chỗ dê già!

-Dê đâu, anh có dê đâu. Anh thử làm coi phải dê hông nha.

-Thôi, anh làm xong, em nhảy sông luôn.

-Sao phải nhảy sông?

-Ai biết đâu.

-Tự nhiên cái nhảy sông à?

-Hông biết nữa…



-Chồng, hồi nảy, chú chồng à?

-Ừ. Chú ruột. Chú thương anh lắm. Do bận bịu nên chú ít khi về thăm người trong nhà được. Mai mốt anh kể cho nghe…


Không khí bắt đầu lặng đi, chỉ có tiếng là xạc xạc va vào nhau do những cơn gió lạnh lẽo… Nó có vẻ buồn nhưng tôi thì không, ở cạnh anh cũng đủ hạnh phúc rồi…

-Vợ.

-Gì chồng?

-Gọi chồng luôn hả?

-Chứ gọi bằng gì?

-Chồng cũng được.

-Thì vợ kêu chồng đó.

-Vợ vắng anh có nhớ hông?

-Hông.

-Một ít thôi.

-Cũng hông. Một ít ít ít cũng hông.

-Có cần thế hông?

-Giỡn thôi, nhớ, nhớ nhiều.

-Hihi… Vợ sẽ bỏ chồng nữa không?

-Không. Chừng nào anh te tua, em sẽ bỏ! Hihi.

-Hi, mong anh sẽ không te tua.

-À, em nhớ ra cái này muốn xử anh đây nè!

-Vụ gì?

-Chồng còn nhớ cái hôm mà chồng nói là ba mẹ biết chuyện hai đứa mình á. Nhớ hông?

-Hông. Có nói hả?

-Hả? Sao hổng nhớ. Thường chồng nhớ dai mà.

-Hi, nhớ. Rùi sao?

-Cái đó thiệt hông?

-Hông.

-Vậy mà nói thiệt! Xạo ghê!

-Xạo vậy mà cũng có người tin! Haha.

-Vui ghê há! Haha…

-Hihi.

-Hì! Vui há!

-Hông, hết vui rồi. Vợ xử anh ra sao?

-Hihi, xử ra sao đây ta?-Tôi đứng dậy.

-Sao ác thế. Bình thường không tha mà bệnh tật cũng hông bỏ!

-Em là thế đó! Sợ hông?

-Sợ.

-Mốt xử. Tha đó.

-Hihi.

Và những tiếng nói cười luôn phát ra từ tôi và anh. Vui lắm, chưa lần nào vui như thế kể từ lúc tôi ra cái quyết định ngốc ngếch: Bỏ đi! Hi…



…Thời gian sao nhanh thế… Mới đây mà đã sáng rồi đấy! Những tia nắng ấm đã đến… Ánh sáng đã đến…Ngày mới đã đến…

Tôi dịu mắt ngồi dậy.

-Dậy rồi à vợ yêu!

-Anh dậy lâu chưa?

-Mới dậy thôi.

-Hi, rửa mặt đi.

-Ờ, em biết rồi.-Tôi đứng dậy dụi mắt.

-Hihi.

-Cười gì mà cười!



-Hừm, ngủ vẫn đạp như thường!

-Hì, ai biết đâu. Em đạp có té hông?

-Hông, mới hôn đất hà! Muốn vẹo cột sống luôn!

-Chưa gãy à?

-Chưa.

-Xin lỗi nha! Hihi.

-Dễ thương ghê

-Hihi, từ đó giờ!

-Đi mua đồ cho anh ăn đi.

-Ăn gì?

-Gì cũng được.

-Òm. Cháo nha.

-Ừ, nào cũng được.

-Vậy em đi mua đây.

-Nhanh nha, nhớ cẩn thận.

-Ờ, em đi nhà.

-“Cạch’’.-Tôi chưa kịp mở cửa thì Em tôi bước vào. À, còn có Nhi nữa!

-Hi, chào hai vo chong. Nhi có mua cháo cho Huy nè!

-Có tui hông?

-Hông, ông tự mua đi, hihi.

-Nhi giỡn đó, chỉ có mua mà để quên dưới tiệm rùi!

-Cũng như không, thôi vậy hai tự mua.

-Hai người ăn chung đi.

Tôi quay sang nhìn anh…

-Ờ, ăn chung cho tiện. Hihi.

-Thôi, em đi xuống lấy cho.

-Giỡn thôi, nè, phần ông nè!

-Hi, kém ơn! Hồi ăn. Chừng nào anh về?

-Chút, hồi chú tới rồi xuất viện luôn!

-Ờ.

-Hai người chừng nào về nhà?

-Hi, bữa nay luôn. Em chở anh há!

-Anh chở cho.

-Thôi, anh để Thịnh chở đi. Mới hết bệnh mà!

-Hai, em xin mẹ, mẹ cho em đi với hai á! Cho em đi nha.

-Ờ, lên cũng được. Xin anh Huy đi.

-Anh đảm bảo cho chắc luôn! Há anh rể!

-Hi, ừ.

-Ăn lo ăn, nhiều chuyện.

-Hồi chị chở em nha.

-Thôi, em chở chị đi.

-Chị chở đi.

-Thôi, cưng chở đi.

-Vậy hai người đi riêng đi.

-Thôi, đi riêng mệt lắm.

-Ờ, chị chở cũng được.

-Mấy giờ đi há?-Em tôi hỏi, chắc nó cũng háo hức lắm.

-Khoảng 9h nha, đi sớm về sớm.

-Ừ, cứ như thế đi.-Nhi cũng đồng ý.

-Thôi, vậy em với chị Nhi về trước nha!

-Ừ.

-À, anh rể.

-Gì em?

-Tối vui hông?

-Hi, vui.

-Hỏi gì dạ? Nhiều chuyện gớm, về!

-Biết rồi. Em về. Vui nha anh.

-Ừ, hihi.

-Hai anh em người hợp ghê.

-Giận hả?

-Có đâu.

-Hổng giận sao…

-“Cốc… cốc… cốc…”

-Ai vậy anh?

-Chú anh đó, em ra mở cửa đi.

-Ờ.

-“Cạch”

-Dạ chào chú.

-Ừ, chào cháu. Con khỏe chưa?

-Con khỏe rồi.

-Ừ, vậy giờ về được rồi đó! Ráng giữ gìn sức khỏe.

-Dạ.

-Ừ, hai đứa cẩn thận.

-Dạ.

-Thôi, chú đi làm việc đây. Tết vui vẻ nhe hai đứa.

-Hi, chú cũng vậy.

-Ừ.

Chú bước ra khỏi phòng cũng là lúc tôi và anh dọn bớt đồ.

… choem 14-03-2011, 08:18 AM Thanks em nà hihihihi depqua268 14-03-2011, 10:43 AM da rat rat lau roi anh moi thay em tiep tuc pos tip ne.co gang len em nha. Bobodudu 14-03-2011, 01:36 PM hay thật đấy...........vỗ tay hưởng ứng ah nha.......... green_97 14-03-2011, 07:09 PM Về nhà…

Bước vào nhà, ba mẹ tôi đều ở phòng khách. Tôi cũng hơi ngạc nhiên.

-Thưa hai bác.

-Ba mẹ con mới về.

-Ừ, hai đứa mới về. À, hai đứa chừng nào về?

-Dạ giờ con về nhà dọn rồi đi luôn. Hihi, còn dọn phòng trên đó nữa.

-Con lúc nắng lúc mưa, lúc nói chơi qua Tết lúc nói về trước Tết. Haiz…

-Hihi.

-Thôi hai đứa dọn đồ đi.

-Hi, con lên phòng.

-Thưa bác con vói Thịnh lên.

-Ừ.

Trước khi đi lên phòng, tôi cũng không quên ghé mắt xem chiếc đồng hồ đã mấy giờ. 8h17’.

-Haiz… Mệt quá đi.

-Hi, em lúc nào cũng mệt. Hya chiều mình về.

-Thôi, chiều về tối mới tới à? Giờ dọn đồ đi, em đi nghỉ.

-Anh dọn?

-Ừ.

-Ờ.

-Dọn thiệt hả?

-Thì em kêu dọn mà.

-Hi, ai nỡ đểanh dọn một mình, em dọn phụ cho nè. Hihi.

-Vợ anh luôn tốt!

Hai đứa dọn đồ. Quần áo tôi đem xuống cũng hơi nhiều, giờ phải soạn ra, cái nào mặc thì đem, cái nào không thì để lại.

-Đồ em nhiều quá đi.

-Anh kêu mua mà.

-Ừ, nhiều ghê. Sao em hông để lại trên đó bớt.

-Nhiều vậy để em tự dọn một mình.

-Thôi, anh dọn, đừng giận nha.

-Hông.

-Đừng mà, tại nói chơi thôi mà. Nha.

-HÔNG.

-Đi, tối nay anh chở đi chơi.

-Hông.

-Vậy em muốn anh làm gì?

-Hát.

-Hát? Hát hông nổi đâu.

-Haiz…

-Vậy để anh nợ nha.

-Nợ cái gì?

-Một trăm cái hôn.

-Ai hôn?

-Anh hôn.

-Hứ, đồ gian.

-Chứ sao? Hôn mỏi miệng luôn mà!

-Hứ, cái đó anh lời mà,em thích em lời, anh lỗ.

-Vậy sao để anh lỗ.

-Ai biết đâu, chiều suy nghĩ. Bỏ qua cho đợt này.

-Hihi. Ngoan.

-Ai ngoan?

-Vợ anh ngoan, ngoan như con mèo.

-Ừ, con mèo dễ thương.

-Ừ, em cũng dễ thương như mèo cái!

-Á, bệnh mà cọn ghẹo được à? Hhaha, chuẩn bị chết đây, mèo trống!

-Mèo mà có mèo trống à?

-Ừ, con đó của em. Thích con nào?

-Thích con gì mà ở bên em á.

-Ờ, để nghĩ thử coi… Con gì đây ta?... Í mà anh ơi, hông có con nào gần với em hết. Hihi, có được mèo trống.

-Ờ, vậy mèo trống.

-Mà đói rồi thì con nào em cũng ăn. Đang đói đây, mần thịt mèo ăn. Haha.

-Thấy ghê hông!

-Kệ tui. Mấy giờ rồi?

-Hình như là…8h53’ rồi em.

-Trời, thôi dọn mau.

-Xong rồi, còn mấy bộ bên em thôi, anh dọn xong hết rồi. HIHI.

-Hihi, chồng yêu.

-Gì dạ?

-Hi, dọn giùm em đi, em đi tắm.

-Ờ, anh tắm với.

-Em tắm rồi anh tắm, hihi, em tắm mau mà!

-Ừ, sao cũng được.

Tôi bước vào phòng tắm. Hihi, chưa có lầnnào cảm giác lại lạ như vầy. Tôi cảm thấy mình ấm lắm. Khôngkhí ấm của ngôi nhà ấy lại hiện về…

-Hi, em xong rồi, anh tắm đi.

-Ừ.

-À, em xuống dưới kiếm Khang cái nha.

-Ừ.

-Hi.

-Hi.

Tôi bước ra phòng…

-Mẹ ơi, Khang đâu rồi?

-Em đang ở trên phòng mẹ đó.

-Nó làm gì mà ở trên đó?

-Tắm. Em con nói con tắm lâu nên nó qua tắm nhờ.

-Hi. Mẹ, nó xin mẹ đi với con chưa?

-Rồi. Qua Tết về.

-Hi.

-Huy đâu rồi con?

-Tắm.

-Ờ, hai đứa cẩn thận.

-Ờ.

-Huy có bạn gái chưa con?

-Con đâu biết đâu.

-Hai đứa chung phòng mà. Huy tốt thế chắc nhiều đứa thích. Nhà mình mà có con gái mẹ gả cho Huy. Ráng học theo tính Huy đi.

-Thôi. Ảnh xuống rồi kìa.

-Ừ.

-Bác ơi, bác trai đâu rồi?

-Bác trai đi cong chuyện rồi. Hai đứa đi chung xe còn Khang đi với ai?

-Khang đi với Nhi. Mẹ yên tâm đi. Hihi. Con với Huy lấy đồ xuống đây.

-Ừ.

… Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, tôi và Huy đi trước còn em tôi thì đi với Nhi. Ngôi nhà hạnh phúc của tôi ơi, tôi sắp đến với bạn rồi!... choem 14-03-2011, 07:21 PM Ba mẹ của Thịnh chắc quá vô tư hay là mắt bị lé ta. Huy với Thịnh thân thiết trên mức bt vậy mà củng hông biết nửa green_97 14-03-2011, 08:08 PM Ba mẹ của Thịnh chắc quá vô tư hay là mắt bị lé ta. Huy với Thịnh thân thiết trên mức bt vậy mà củng hông biết nửa

:m098:Lé đâu anh.
Hai bác nghĩ hai đứa là anh em bình thường, giúp đỡ nhau.:m066:
:m087:Mà ba mẹ của Huy biết ba mẹ của Thịnh nữa. [Biết thông qua nhà anh Hưng á! Hông biết mọi người nhớ hông. Ngay từ chap đầu tiên...]
.:m053: [Vả lại tin đứa con mình
nên cũng không nghĩ ngợi gì!]

===>>> Nên hai đứa "tự tung tự tác"!:m053:

Hihi.
:m120:Cám ơn mọi người đã ghé xem nha.
Iu tất cả mọi người!:m012: Bobodudu 15-03-2011, 05:50 AM Hay, hay thật ak, nó không chuyên nghiệp nhưng tình tiết truyện và tình hướng được xây dựng rất tốt..........Lời văn ko trau chuốt, như vậy đọc mới có cảm giác gần gũi. Hì, bạn cố gắng tiếp đi nha.............. green_97 15-03-2011, 09:54 AM :m139:Chào mọi người!

Trip to your heart
http://www.nhaccuatui.com/m/tmgqRyn4o2

http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8wMy8xMS9jLzQvInagaMEYzQ3YzYyOWJhM2U3Yz ZiYTU2N2U1YzdiODZiY2RmZmMdUngWeBXAzfFRyaXAgVG8gWW9 1mUsICiBIZWFydHxCmUsICml0WeBmV5IFNwZWFymUsIC3wxfDM


:m012:Cám ơn mọi người đã ủng hộ em trong thời gian post truyện ^^.

Chúc mọi người nghe vui vẻ!
^^! Nice day.:m016: pink_happy_b3by 15-03-2011, 02:59 PM hay gi hay dau^. do~ wa :). pó wa h4 cho hai di :D green_97 15-03-2011, 05:36 PM hay gi hay dau^. do~ wa :). pó wa h4 cho hai di :D
:m053:
Hic, mai em đi thi Toán rùi, đọc xong comment của hai buồn quá...
Em post bên đó ùi.
Hic, thanks hai nhiều. green_97 15-03-2011, 06:44 PM :m139:Mọi người ơi, cho em xin phép bữa nay hông post nha.
Hihi, chuẩn bị bài đi thi.:m005: sweet_prince 15-03-2011, 09:45 PM hay quá ủng hộ e nhiều nha, mà sao viết có charp vậy, cố lên nha viết nhiều nhiều nha depqua268 17-03-2011, 07:15 AM nhok ah chung nao moi co chảp moi vay day ne? nhok ah' anh gop y ti xiu nha nhung chảp gan day anh thay em chua di sau vao cot truyen nhu truoc nua, hinh nhu no cho o muc chung chung ko neu ro het tung tinh cam cua nhan vat va that ko co diem nhan cua truyen nhu luc dau nua.hay co gan dua tinh cam vao em nha. RoseKen 17-03-2011, 02:22 PM truyện hay quá đi à :D green_97 18-03-2011, 08:01 PM …Nhà…

Thời gian nhanh thật, cũng đã một giờ chiều rồi, tôi và anh cũng vừa về tới nhà. Nắng cũng không nóng lắm. Bước vào nhà, không gian cũng như cũ. Mọi thứ cũng không có gì thay đổi mấy. Nhưng đó là vẻ bên ngoài! Bước từng bước, lòng tôi cảm thấy khan khác. Nó đang ấm lên, những khoảnh khắc hạnh phúc như tràn về…

-Anh thấy Khang đi sau tới chưa?

-Chưa. Chắc chút tới đó. Mệt quá đi.

-Em chở, em mới mệt đó.

-Anh ngồi sau mà, cũng mệt vậy!

-Nhà mình chưa mua gì hết! Chết rùi! Mai là mùng 1.

-Ờ há. Hay hồi đi mua.

-Ừ, hồi đi mua.

-Mệt quá em nhỉ.

-Ừ, mệt.

-Lại đây anh lau cho nè, mồ hôi chảy hơi nhiều.

-Hi. Ờ.

Anh lấy khăn chặm từng giọt rồi khẽ cười…

-Dễ thương ghê.

-Hi, thấy ghét.

-Sao ghét dạ?

-Tại... ai biết đâu! Hi.

-Em.

-Gì?

-Anh…-Anh nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt đó làm tôi hơi ngại. Rồi…môi chạm nhau…

-Hai ui. Í… -Nó đang bước vào cửa và…-Hông có gì, em đi ra…

-Hai…hai canh em nói chuyện đi, anh dọn đồ. Hi. À, em uống gì không?-Anh gãi đầu rồi cười.

-Thôi khỏi, em không khát.-Em tôi nó cười theo.

-Nhi…Nhi đâu rồi?

-Chị đưa em tới đây rồi về, chỉ nói chút nữa qua.

-Ờ.

-Hai.

-Gì?

-Ghê quá ta.

-Gì mà ghê.-Tôi nhìn chỗ khác như thể không hiểu gì.

-Thôi, em hông nói, em lên nhỏ mắt đây, con mắt mới bị hoa. Chút nữa là hông thấy đường.

-Ghét hông. Lên phòng đi. Con nít con noi. Hư quá.

-Tại hai chứ ai, chuyện riêng tư mà…

-Nói thêm là tui cắt mỏ mấy người.

-Biết rồi. Mà hai, em ở phòng nào?

-Ờ quên, hai lên chỉ cho.

-Ừ.


Tôi bước lên phòng theo nó.

-Phòng kế phòng này nè. Phòng đó đó.

-Phòng này của hai vợ chồng hai hả?

-Nhiều chuyện quá.

-Đâu có đâu, cái đó là hỏi han.

-Thôi, hiểu rồi, có dọn gì không hai dọn phụ cho.

-Khỏi, đồ em không hà. Xuống dưới ảnh kêu kìa.

-Hứ, ghẹo ta à! Nhỏ mà ăn hiếp lớn, ít mà ăn hiếp đông! Ta tới hai lận.

-Kệ, nhỏ có võ.

-Ừ, hay. Nữa mà về ăn hiếp vợ.

-Thôi, em mới có bạn gái hà, chưa có vợ. Ai như hai, con gái con lứa.

-Nè, kêu gì dạ?

-Hi, ảnh kêu kìa.

-Kêu đâu.

-Thôi, em thay đồ, hai đi ra đi ha.

-Giỏi quá. Hai xuống đây.

-…

Tôi bước xuống…

-Em xuống uống nước cam nè, anh có làm đây.

-Ừ.

Tôi ngồi xuống cạnh anh.

-Hồi mình đi mua đồ anh há.

-Ừ, sao cũng được.

-Ờ.

-Ngon hông?

-Hông biết nữa!

-Là sao?

-Sao cũng được.

-Hi, anh quên, hiều rồi. Em không thích “sao cũng được”. Hi, lỡ nói.

-Đâu có gì đâu.

-Ngon hông?

-Ngon.

-Hi, anh làm đó.

-Ờ.

-Hổng thưởng hả?

-Anh mới em mà. Thưởng hả? Gì há!

-Hì. Ý, em lên kêu Khang xuống luôn.

-Ừ.-Tôi bước ra rồi đứng từ dưới lầu la vọng lên.-XUỐNG UỐNG NƯỚC NÈ KHANG. XUỐNG MAU NHA.

-Sao em hổng lên trên đó luôn?

-Thôi, mỏi chân, chắc nó nghe.

-Hai ơi, hai làm gì mà la làng dạ.

-Kêu mi xuống uống nước.

-Ờ, xuống liền.

-Nó xuống đó.

-Ừ, em la hay ghê. Mà con trai la vậy mất duyên.

-Hì, quá khen. Uống nè.-Tôi đưa ống hút cho anh.

-Ngoan ghê.-Anh vẹo má tôi một cái rõ đau.-Uống nước nè Khang.

-Ái da. Đau…-Tôi xoa má…

-Khang, hồi em ở nhà một mình được không?

-Được mà. Anh với chị đi đâu hả?

-Chị nè!-Tôi gõ đầu nó một cái.

-Ái da…

-Anh với…-Anh nhìn tôi, hông biết kêu bằng gì…- với hai em đi mua đồ Tết.

-Hi, hai người vui nha.

-Hì…

Cả ba người ngồi nói chuyện vui vẻ… Bobodudu 18-03-2011, 09:22 PM Chờ hoài, giờ cũng cho ra post mới, ủng hộ e nhiều... green_97 21-03-2011, 08:17 AM Khoảng nữa tiếng sau, tôi và anh cùng chuẩn bị mua vài thứ.

Ra đường vào những ngày cuối năm mới biết thế nào là đông đúc. Việc đầu tiên, chúng tôi sẽ đến siêu thị để mua bánh mứt cho ngày Tết. Tưởng là chỉ có chúng tôi mua trễ thôi nhưng thật ra thì không, cũng có những người trễ như thế.

-Anh, mình đi mua gì trước há?

-Mua bánh đi, có khi nào người ta chen hết hông em?

-Chắc có đó. Thôi đi mua mau.

-Nắm tay anh nè, coi chừng lạc đó nha.

-Nắm. Em lớn mà…

-Lỡ kạc rồi sao? Lúc đó khóc hả? Hihi. Nắm đi.

-Thôi, ngại lắm…

-Vậy thôi…-Anh bước tới trước một bước, tôi nắm đại lấy tay anh.-Hi, ngoan ghê.

-Hứ, ghét.

-Mua hạt dưa trước đi. Lấy loại này em há!

-Em đâu biết đâu. Lấy cái đó cũng được.

-Nè, có sao không vậy?-Anh buông tay tôi ra nhưng lại choàng qua cổ tôi. Tôi cũng không phản ứng gì hết.

-Hông, em bình thường mà. Lấy cái đó đi.

-Ừ.

Hai chúng tôi vừa đi mua bánh mứt và vài thứ cho ngày Tết, vừa nói chuyện…

-Em này, Tết này mình sẽ ở nhà hay đi đâu em há!

-Đi qua nhà tụi con Trinh đi.

-Ừ. Mình mua bia uống đi há!

-Thôi, em hông uống được đâu. Mua cái khác đi.

-Đi, mua ít thôi, tối uống.

-Thôi, uống đau đầu lắm.

-Ít thôi mà em.

-Ờm.-Mặt tôi phụng xuống. Chắc lúc đó cũng trẻ con lắm.

-Hihi.-Anh vớ tay lên lấy 6 lon bia trên cái giá hàng cao.

-…

Khi mua xong mứt, kẹo, tôi và anh tranh thủ ra chợ mua trái cây nữa. Hihi, anh cũng khéo tay lắm nên việc này, tôi để anh chọn hết và tôi đi theo chỉ để ngắm thôi!

Hình như anh mua cũng nhiều lắm. Mãng cầu nè, sung nè, dừa non, đu đủ, xoài nè, thơm nữa…

-Anh mua nhiều thế.

-Ừ, mua nhiều để trang trí cho đẹp đó em! Xách giùm anh cái này đi.

-Ờ.

Nắng chiều dù có gắt đến đâu thì cái lượng người đông đúc ấy cũng không bớt đi...

-Cũng nhiều rồi đó anh, mình về nhà đi há.

-Ừ. Mình về.

Chúng tôi về…

-Khang ơi, ra mở cửa đi nè.

-Ờ, em ra liền.-Nó từ trong nhà vọng ra…

-Mở cửa cho hai mau đi… Anh vô đi, em xách giùm giỏ này cho.

-Ừ.

-Có anh nào kiếm á. Hình như là một anh tên Thành, một chị tên Trinh.

-Ừ, bạn hai á.

Tôi lấy đồ vào nhà…

-Hi, hai vợ chồng đi sắm Tết à? Trễ quá vậy.-Trinh cười.

-Ừ.

-Hi, cần bọn này phụ hông?-Thành lúc nào cũng thế. Men và ga-lăng.

-Tôi khuyên bà nè, con gái dịu dàng chút đi!

-Tùy người chứ bộ, đối với mấy ông thì khác!

-Thiệt hông đó.

-Chắc hông thiệt.

-Chắc có thiệt!!!

-Mà ông khỏe hông.

-Găp đã rồi hỏi khỏe hông, khỏe! Còn bà?

-Hì, khỏe!

-Thôi, ra phụ anh Huy kìa! Hai người cứ “8” hoài!

Thành ra trước…

-Mua đồ nhiều há!

-Hì, mua cho Tết thôi!

-Đây Thành phụ cho.

-Không sao, mình làm được mà!

-Thôi, mình làm cho, phụ em cậu kìa.

-Ừ, Khang, đưa đây anh xách cho.

-Dạ.

-Ê, chồng xách đồ mà vợ ngồi đây hả? Vợ gì mà…

-Kệ tui.-Tôi “nhảy”lời vô luôn, hông để Trinh nói cái chữ sau đó mặc dù tôi không biết nó là cái gì nhưng đảm bảo, nghĩa nó không tốt! Hehe…

-Chiều nay mình mua cây được hông em?

-Ừ, mà trễ quá còn hông há?

-Anh cũng không biết nữa. Hay giờ em ở nhà anh đi mua.

-Thôi, hay em đi theo cho há.

-Hay tui đi cho. Gái lứa ở nhà lo nấu đi.

-Đập vô mặt, chết bây giờ! Anh đi với Trinh được không?

-Được, em ở nhà nấu gì đi há.

-Em hả? Nấu cái gì đơn giản nha.

-Ừ, cái nào cũng được. Anh đi đây.

-Hi, cẩn thận nha!

-Coi kìa, con gái, con lứa, làm thấy gớm!

-Kệ người ta!-Tôi lườm Trinh một cái!-Làm hông được, tức hả gì!

-Hì, tui hông thèm tức với mấy chị! Có rồi, đi đây!

-Bye nha.

Và hai người đó đi ra cửa. [Trinh và tôi cũng là bạn bè thân nên để Trinh đi với Huy chứ người khác thì không rồi!]

-Thịnh biết nấu gì không?

-Hông biết nữa. Thành biết hả?

-Ừ, cần giúp gì hông?

-Hì, cần.

Haha, có sư phụ chỉ rồi. Nhờ ổng nấu luôn, khỏi nấu cho khỏe!

-Thành nấu đi há!

-Thôi, Thịnh nấu. Thành chỉ chỉ thôi!

-Nấu đi, Thịnh đâu biết đâu!

-Hai ui, hai nấu đi, trước hay sau gì cũng nấu hà! Hii.

-Ừ, Khang nói đúng đó. Em chồng nói đúng rồi, làm theo đi!

-Em Thịnh đó.

-Ủa, em hả! Vậy lộn, tưởng em Huy không hà.

-Ờ.

-Hai, hông có gì em lên phòng nha.

-Ừ.

-Hay giờ Thành với Thịnh đi chợ.

-ĐI chợ hả? Ừ.

-Vậy Thành ra lấy xe trước.

-Ừ.

Và tiếp tập hai, tôi phải lôi cái thân này ra chợ…. sweet_prince 21-03-2011, 08:34 PM thank e rat nhieu nha, doi suot may ngay nay gio moi post tiep, co gang post tiep nha e chuc e mot ngay vui ve depqua268 26-03-2011, 06:35 PM nhok oi sao lau wa vậnhnhy ne chua thay nhok poss charp tiếp theo vậy nè?nhanh nhanh nha nhok anh va moi nguoi doi nhok ra mat charp ke tip lam do nha. green_97 26-03-2011, 07:55 PM -Hehe, chiều nay mình sẽ nấu ăn đây!-Tôi cười khi xách trên tay hai giỏ rau từ chợ.

Hihi, vui lắm. Tôi cứ cười thầm trong bụng, ta sẽ nấu ăn thật ngon vì có sư phụ rồi nè! Đặt giỏ rau đầu tiên lên bàn, tôi quay sang hỏi Thành.

-Hi, sư phụ, đầu tiên làm cái gì với cái này dạ?

-Thì lặt trước cái đã. Thịnh biết lặt hông?

-Hihi…

-Hiểu rồi! Rau này thì lặt như vầy nè…-Thành chỉ tôi vào một bọc rau… À, rau cần chứ!

[Hi, thật ra, hông phải tôi hông biết đâu, chỉ tại quên thôi, lầu rồi, cũng đâu có lặt rau đó đâu, chứ hông có ý gì hết nha !]

Thế là suốt buổi chiều đó, tôi cứ chăm chú học cách nấu vài món ăn “cầu kỳ” cho ngày Tết!... Thành ta đang dạy tới khúc trang trí rồi nè… Tỉa một trái ớt, cho ngâm vào nước để nó “bung” ra hơn nè, rồi để thêm một ít lá ngò hay lá gì đó cho thức anh có chút màu xanh cho bắt mắt… Mong anh thích nó! Ui, đang làm, tự nhiên lại nác tới anh… Ờ, mà cũng chiều, hơn bốn giờ rồi mà, ảnh đi đâu mà lâu thế…

-Thành ơi, hồi nảy Huy có nhắn gì cho Thành không?

-Huy à? Hông. Ủa, đang làm sao nhắc tới ấy dạ?

-Có gì đâu, tại vô tình thôi.

-Ờ, gọi cho Huy đi, chứ lo nhớ thì không làm được đâu!

-Hi, ừ, chờ Thịnh chút!

Ha, thế là gọi cho anh rồi. Tôi bấm mấy gọi cho anh…

-Hi, anh hả?

-Ừ, vợ gọi cho anh có gì à?

-Ờ, chừng nào anh về vậy?

-Ừ, chồng đang mua cây, hi, sẵn mua them vài thứ nữa! Khoảng nửa tiếng sau anh về. Nha.

-Ờ, về sớm nha.

-Ừ, chồng hứa thế. Chuz…

-Hi, chuz… Em ấn máy nha…

-Ừ. Bye vợ.

Hi, thích lắm. Nghe giọng anh trên điện thoại thấy vui vui sao sao. Có lẽ nó cũng là một “nguồn” động lực cho tôi đây! Thôi, đi vô học tiếp. Chỉ còn phần trang trí cho món gỏi này là xong rồi!

-Hi, Thịnh xong rồi, chỉ tiếp đi…

-Ừ, Huy chừng nào về?

-Khoảng nửa tiếng sau…

-Ờ, còn phần làm nước chấm nè, Thịnh biết Dương thích chua hay ngọt không?

-Chua chua ngọt ngọt. Thính với anh đều thích vậy. Hihi…

-Ừ, thì để biết cách làm cho vừa thôi…

Và tiếp tục cách học nấu… cũng chừng mười lăm phút sau, phần làm nước chấm cũng xong.

-Hi, xong rồi!

-Ừ, nhớ hết hông?

-Chắc là nhớ mà.-Tôi cười, tự tin vò tài nhớ của mình.

-Xong rồi vậy ra ngoài trước ngồi đi há.

-Ừ, Thành ra đó, Thịnh lên phòng kêu em Thịnh cái.

-Ừ.

Tôi bước lên từng bậc mà trong lòng cứ nao nao. Nao ở đây, không phải là lên kêu em tôi mà nao vì anh sắp về. Hihi.

-Ê, thằng kia. Làm gì mà rút trên đây dạ?-Thấy cửa nó mở, tôi kêu đại luôn!

-Hihi, ở đây có ai tên ê đâu. Tên hai hả?

-Kêu em á. Làm gì ở trên đây hoài.

-À…thì…-Nó gãy đầu. Chắc làm gì mà hông muốn nói đây…

-Thì sao?

-Thì…chuyện con trai…Hihi.-Chuyện con trai? Hông lẽ là…

-Hai là con trai nè. Nói nghe coi. Có mờ ám hông?

-Hai là con uke mà.

-Nói hông?-Tôi bức tới, ngồi xuống giường.

-Trời ơi, nhắn tin.

-Thiệt hông dạ?

-Hông lẽ là xạo… À, hai xông vô đây làm gì dạ?

-Coi em làm gì thôi.

-À, tối hai đi đón giao thừa không?

-Hả? Giao thừa? Chết, hai quên rồi! Chắc chút để hai hỏi anh Huy.

-Ừ.

-Thôi hai xuống dưới trước đây.

-Ờ, em xuống với, ở đây hoài hơi buồn!

Rồi tôi và em xuống dưới phòng khách. Nó nhắc tôi mới nhớ. Hôm này là 30 Tết nè, tối nay sẽ là giao thừa. Không biết anh nhớ không nữa, chắc quên giống tôi luôn rồi!

-Tôi nay Thành có đi chơi với Nhi không?

-Đi chơi hả? Đương nhiên là có rồi. Giao thừa mà. Còn Thịnh với Huy?

-À không biết nữa. Chắc là không đi đâu. Ở nhà vui hơn.

-Anh Thành.

-Gì Khang?

-Tối nay, anh có chỗ nào cho em đi được hông?

-Chỗ hả. Chắc là có. Có gì không em?

-Thì tôi nay, hai em với chồng ảnh ở nhà. Em phải…

-Anh hiểu rồi.

-Thằng này, ở nhà đi. Có gì đâu.-Tôi sượng cả người. Tôi có làm cái gì đâu!

-Thôi, em đi chơi.

-Vậy tối nay đi với bọn anh đi.

-Đi đâu vậy anh?

-Đi đón giao thừa. Đi toàn bạn hai em không hà, đừng có lo. Đi chung cho vui.

-Ờ, hai, em đi nha.

-Sao hỏi tui. Hay lắm mà.

-Thôi, cho Khang đi đi, có gì Thành chịu cho.

-Có phiền hông dạ?

-Có gì đâu mà phiền! Cho Khang đi đi.

-Ừ, vậy tối nay giữ nó giùm nha.

-Ừ.

-Hi, mấy giờ đi vậy anh?

-Thôi, hai người ở bàn đi nha. Thịnh lên phòng.

-Ừ.

Tôi bước ra ghế, chuẩn bị đi lên phòng thì chuông nhà lại reo lên, ngước nhìn ra thì là tụi con Mỵ, ”” Dương, Thanh với Nhi. Cũng bất ngờ ghê. Tôi ra mở cửa luôn.

-Nè, tụi này chờ ông quá trời luôn, sao hem trốn ở dưới luôn!

-Hi, ở dưới là ở đâu. Ở dưới hả?-Tôi chỉ tay xuống đất cười.

-Hi, thằng này. Bọn này mới đi công chuyện nên tới trễ.-Mấy đứa nó dắt xe vô nhà.

-Ngồi ghế đi, tui đi lấy nước.

-Thôi khỏi đi, mới đi uống nước về đấy!

-Ừ, vậy ngồi chơi luôn. À, Khang là em mình nè.

-Ờ, chào mấy chị. Chào anh!-Hihi, lễ phép ghê!

-Hi, ừ, anh chào em. Ê, em ông dễ thương hơn ông đó nha.-Dương cười..hơi gian!

-Ê, cái gì dạ. men đó nha. Bé còn ngây thơ đó!-Tôi có phản ứng với cái cười gian gian đó…

-Cái gì vậy! Tui khen chứ tui đâu có gì đâu!

-Ờ… thì khen.

-Ừ, hai anh em ông nhìn khác nhau há. Mỗi người, ai cũng đẹp mà. Hihi.-Mỵ rút ra kết luận, nghe cũng chính xác ghê!

-Thiệt hem đó, thui, tui cám ơn. Ờ, mai ghé chơi nha.

-Ừ, phải ghé rồi! Tối nay đi chơi nha.

-Tối nay Thịnh đi không được, có em Thịnh đi hà.-Thành giải thích giùm tui luôn!

-Khang hả.-Thanh hỏi.

-Ừ.

-Ờm, sao cũng được mà, đông thì vui.

-Ừ, tiếc, tối nay tụi mình đi hông được.

-Không sao đâu.

-Ông với chồng ông, ai hông chịu đi dạ?

-Ông hỏi chi vậy Dương?-Thanh khều Dương.

-Ờ, mình hông chịu. Có sao hông mà hỏi.

-Có gì đâu. Ông ra chủ ý thì hơi lạ. Hihi, tối mắc làm gì mà hông đi chơi.

-Ông này, vô duyên. Người ta làm gì kệ người ta.-Thanh vỗ vai Dương rồi cả nhòm cười phá lên, tôi cũng đỏ cả mặt.

-Có cài gì đâu. Mấy người á, cho ăn học, đầu óc chứa than không hà!

-Ừ, than bùn mà. Chỗ nào nhiều ôxi nó mới cháy, chắc nhà ông thiếu ô xi, bao nhiêu ôxi bay hết lên phòng ngủ của ông rồi!

-Hứ, bay đâu.

-Thôi, ông ghẹo ổng, hồi ổng đỏ mặt chết luôn!

-Thôi, nói bậy gì không hà, có gì đâu, tối ăn cơm.

-Ừ, thôi cũng hơi chiều,bọn mình phải đi về rồi, mai tới.

-Sao sớm dạ.

-Hi, hôm nay bận mà!

-Về cho ông còn dọn phòng cho tối nay nữa!

-Ông này, mai là mùng một đó, nói sao, tui lấy chổi quét đi đó nha.

-Ờ, để bữa nay nói cho hết, mai khỏi nói.

-Ờ. Ráng nói đi nha.

-Thôi, bọn mình về nha. Mai tám giờ có mặt.

-Hi, tới sớm cho vui.

-Biết rồi, bye nha.

-Bye…

Tôi ra đóng cửa rồi bước vào nhà. Nhìn lên đồng hồ cũng hơn nửa tiếng rồi mà!

-Hai, anh Huy chừng nào về vậy?

-Hai cũng không biết nữa, hồi nảy nói nửa tiếng về mà giờ hơn nửa tiếng rồi!

-Hihi, vậy giờ hai đang “vọng phu” hả.

-Ờ, đang “vọng” đây nè.

-Thôi vậy hai vọng đi, em đi change đồ, 7h00 em sẽ đi chơi! Hihi.

-Vui quá há!

-Thôi, hai đừng buồn mà. Em lên phòng.

-Ừ.

Tôi ngồi phịch xuống ghế…

-Haiz, chán quá đi… Táo Xanh > NHÂM NHI LY CAFE > Kho TRUYỆN Táo Xanh > Complete > [long fic] Tình yêu tuổi học trò... PDA

Source: https://evbn.org
Category: Học Sinh