Tiếp cận khái niệm, cấu trúc, chức năng – VĂN HÓA, MỘT CÁCH TIẾP CẬN Phạm Ngọc Trung Văn hóa là một – Studocu
VĂN HÓA, MỘT CÁCH TIẾP
CẬN
Phạm Ngọc T
rung
Văn hóa là một vấn đề tưởng như đơn gi
ản, nhưng thực ra hết sức phức tạp, được
nhiều nhà khoa học
thuộc các lĩnh vực k
hác nhau quan tâm nghiên c
ứu. Đến nay người ta
đã
thống
k
ê
được
hàng
trăm
định
nghĩa
khác
nhau
về
văn
hóa.
Tùy
theo
hướng
tiếp
cận
khác
nhau
mà
mỗi
ngành
khoa
học,
thậm
chí
mỗi
nhà
khoa
học
có
thể
đưa
ra
định
nghĩa
về văn hóa theo cách hiểu của mình.
1.
Tiếp
cận
khái
niệm
văn
hóa:
Về
khái
niệm
văn
h
óa,
có
thể
nêu
ra
một
số
hướng
tiếp
cận
chủ
yếu
sau: theo
chức
năng
của
văn h
óa; theo
giá
trị,
chuẩn
mực
của văn
hóa;
theo
hướng
nhấn mạnh
hoạt
động
sản
xuất
vật
chất
của
các
tộ
c
người
trong
lịch
sử
để
tạo
nên
văn
hóa;
theo
ý
nghĩa
của
văn
hóa, đề cao tính xã hội củ
a văn hóa đối lập với tự nhiên, đề cao đạo đức, nhân cách con ng
ười…
Mỗi
hướng
tiếp
cận,
dù
còn
phiến
diện,
nhưng
đều
có
đóng
g
óp
và
có
ý
nghĩa
lịch
sử
nhất
định
trong
quá
trình
con
người
đi
sâu
vào
khám
phá,
nghiên
cứu
bản
chất
của
vă
n
hóa,
cũng
có
nghĩa
là
tìm
hiểu
chính
bản
thân
con
người
và
xã
hội
loài
người
với
những
biến
đổi
khác
nhau
trong
điều
kiện
tự
nhiên, xã
hội, tâm
lý,
sản
xuất
vật chất,
sản
xuất
tinh
thần, quan
hệ
ứng
xử
với
môi t
rường tự
nhiên,
môi
trường xã hội và với chính bả
n thân con người…
Hàng
trăm
định
nghĩa
khác
nhau
về
văn
hóa
chứng
tỏ
sự
đa
dạng,
phức
tạp
và
khó
đồng
thuận,
thống
nhất
trong
q
uá
trình
đi
tìm
một
khái
niệm
b
ao
quát
về
văn
hóa.
Trong
tập
hợp
những
định
nghĩa,
chúng ta thấy nổi lên một s
ố vấn đề cơ bản sau.
Có thể
tiếp cận văn
hóa theo nghĩa
rộng hoặc nghĩa
hẹp. Cách tiếp
cận triết
học là phân
biệt văn
hóa
với
thế
giới
tự
nhiên,
cái
gì
không
phải
thuộc
về
tự
nhiên
là
thuộc
về
văn
hóa,
nhưng
lại
không
n
êu
được
văn h
óa là
cái
gì,
văn
hóa
bao gồm
những
nội
dung
gì
và đ
ược biểu
hiện
ra
như
thế
nào. T
iếp
cận
văn
hóa
theo
nghĩa
hẹp
như
văn
hóa
nghệ
thuật,
tri
thức,
học
vấn…
thực
h
iện
được
nhiệm
vụ
xác
định
văn hóa cụ thể
là cái gì, nhưng
lại mang tính phiến diện, thiếu
bao quát, bởi thống kê cá
c nội dung cụ thể
của văn hóa một cách đầy đủ là điề
u không thể thực hiện được.
Có
thể
tiếp
cận
văn
hóa
theo
hệ
thống
giá
trị
vật
chất
và
tinh
thần
hoặc
theo
những
giá
trị
chuẩn
mực
của
một
cộng
đồng
người
nhất
định.
Con
đường
này
sẽ
gặp
khó
kh
ăn:
trong
khi
văn
hóa
là
những
yếu
tố
tiến
bộ,
tích
cực,
thì
trong
hệ
thống
giá
trị
vật
chất
và
tinh
thần
lại
bao
gồ
m
cả
những
mặt
tốt
và
mặt
xấu,
tích
cực
và
tiêu
cực;
và
trong
thực
tế
có
những
suy
nghĩ,
hoạt
động
của
con
người
đòi
hỏi
đạt
đến trình độ giá trị chuẩn mực, như
ng cũng có nhiều suy nghĩ, hoạt động, ứng xử c
ủa
họ chỉ thuần t
úy do
thói quen mà thôi.
Có
thể
tiếp
cận
theo
tính
xã
hội
của
văn
hóa,
nghĩa
là
nhấn
mạnh
đến
tính
cộng
đồng
trong
sinh
hoạt
và
bản
tính
người
trong
cộng
đồng.
Cách
tiếp
cậ
n
này
có
thể
phân
biệt
được
văn
hóa
là
một
hiện
tượng
xã
hội,
là
nét
đặc
trưng
của
con
người,
nó
đối
lập
và
khác
với
thế
giới
tự
nhiên,
nhưng
chưa
nêu
lên được vai
trò của
cá nhân và
tính sáng tạo
trong văn
hóa. Thực tế cho chúng
ta thấy giữa
cá nhân, xã
hội
và
văn
hóa
có
mối
quan
hệ
hữu
cơ
với
nhau.
Văn
hóa
là
n
hững
gì
tiêu
biểu,
đặc
trưng
của
một
tộc
người
nhất
định
n
hưng
văn
hóa
khi
biểu
h
iện
ra
thường
được
bộc
lộ
thông
qua
những
suy
nghĩ,
hành
động, ứng xử của
một con người cụ thể. Do
đó trong văn hóa
vừa có tính xã hộ
i, vừa bao gồm cả tính
cá
nhân,
văn
hóa
vừa
là
sự
phản
ánh
những
quan
niệm,
n
hững
thói
quen,
những
giá
trị
truyền
thống
của
cộng
đồng
xã
hội,
vừa
phản
ánh
t
ư
tưởng,
tình
cảm,
năng
lực
của
mỗi
cá
nhân.
Chính
vì
lẽ
đó
mà
văn
hóa
mới
luôn
luôn
biến
đổi,
phát
triển
nhờ
sự
sáng
tạo
có
ý
thức
của
mỗi
thành
viên
trong
cộng
đồng
xã
hội.
Với
những
cách
tiếp
cận
như
trên,
người
ta
dễ
đi
đến
nhận
xét,
đánh
giá
trình
độ
p
hát
triển
cao
hay
thấp
của
một
nền
văn
hóa,
mà
về
bản
chất
văn
hóa
chỉ
thể
hiện
sự
khác
nhau
g
iữa
các
tộc
người,
chứ
không
có
sự
phân
biệt
cao
thấp.
Chúng
ta
không
thể
cho
rằng
những
dân
tộc
ăn
bốc
là
có
t
rình
độ