Niềm vui tuổi học trò là gì

Về lại trường xưa với bao kỷ niệm, bóng hình cô thầy vẫn vương không rời, một thời tuổi thơ trôi theo cánh phượng, lời thầy cô vọng mãi, thế là 12 năm của tuổi học trò đã trôi qua, trôi qua một cách nhẹ nhàng với biết bao kỷ niệm buồn vui .Người ta thường nói lứa tuổi đẹp nhất là lứa tuổi của thời học viên vô tư, hồn nhiên, quả đúng là như vậy. Còn gì vui hơn khi cùng lũ bạn thân chơi đùa, đôi lúc lại phá phách. Tôi nhớ lắm những lúc cùng nhau đến trường, cùng nhau học tập, cùng nhau chơi đùa. Tôi còn nhớ những buổi sáng sớm đạp xe trên đường đến trường vô tình gặp nhau, trao nhau những nụ cười, trao nhau những câu nói dí dỏm mày đi học sớm dữ, mày còn đi học sớm hơn tao nữa, nhà mày xa hơn tao mà, hehe, cùng những câu nói bông đùa, không chút toan tính. Tôi cũng nhớ lắm những trưa nực nội phải đạp xe về, vừa đói, vừa mệt, nhưng vẫn không thiếu những câu nói, tiếng cười trên suốt đoạn đường về .

Có rất nhiều kỷ niệm mỗi khi nhắc đến tuổi học trò, trong đó không thể không nhắc tới tình yêu thời học sinh đáng yêu. Tình cờ trao nhau những nụ cười, rồi lại tình cờ bị bọn bạn ghép đôi, rồi có phải cũng tình cờ yêu nhau? Một tình yêu học trò rất đỗi ngây thơ và đáng quý. Đôi lúc cũng giận nhau đấy, hay nói một cách khác là dỗi hờn, nhưng không lâu đâu, chỉ cần một lời xin lỗi, một cử chỉ dễ thương là hết giận ngay thôi. Tuổi học trò là thế, ngây thơ lắm, hồn nhiên lắm.

Ở tuổi học trò, tất cả chúng ta được thầy cô hết mực yêu thương, chỉ dạy tận tình. Không giống như khi bước vào giảng đường ĐH. Ở môi trường tự nhiên ấy cũng có thầy cô đấy, nhưng tình thương thì trọn vẹn khác, cũng giảng dạy cho tất cả chúng ta hiểu nhưng liệu rằng mỗi người có cảm nhận được mùi vị của tình thương không ?

Tôi vẫn còn nhớ năm lớp 12, khi cả lớp chuẩn bị bước vào hai kỳ thi vô cùng cam go, quyết định: thi tốt nghiệp và thi đại học, cao đẳng. Thầy đã làm chúng tôi thật sự cảm động và cảm nhận được tình thương của thầy dành cho mỗi đứa, dù rằng món quà thầy tặng chỉ là một phong bì kiểm tra, một bút chì, một thước kẻ. Nhưng qua món quà đó cùng với lời dặn dò, tâm sự của thầy, chúng tôi hiểu được tình thương của thầy như thế nào: Đi thi nhớ phải đem quà thầy tặng theo đó, ai không đem thi rớt ráng chịu à nghen. Mấy đứa nhớ thi cho tốt, nhớ phải học hành cho thật tốt để tương lai sau này rạng rỡ hơn.

Bây giờ khi đã là sinh viên năm 3 của trường ĐH, tôi càng thấy yêu quý hơn biết bao thời học trò vô tư, hồn nhiên, không lo nghĩ ấy. Là sinh viên, cũng có nghĩa là đã trưởng thành hơn, phần nào hiểu được đời sống này, một đời sống không phải khi nào cũng tốt đẹp, đâu đó cũng còn những thăng trầm, khó khăn vất vả mà ta nhất thiết phải vượt qua. Đôi lúc tôi khao khát được trở lại với những năm tháng học trò của mình, được gặp bè bạn liên tục, tha hồ tán gẫu những chuyện không đâu, những chuyện trên trời dưới đất. Bây giờ tôi muốn gặp bạn hữu cũng được đấy, nhưng không thuận tiện, bởi ai cũng phải lo học, 1 số ít bạn còn phải lo kiếm tiền để giàn trải việc học nữa, khó lắm để quay lại là một đứa học trò tinh nghịch như xưa .

Yêu lắm tuổi học trò đáng yêu và dễ thương, đáng yêu. Phải chăng chính cho nên vì thế mà tôi đã lên chuyến xe để trở về với những năm tháng ấy ? Và phải chăng tôi đang mong ước kỷ niệm xưa ?

Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm
Kỷ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô
Bạn bè mến yêu ơi vẫn còn nhớ lúc giận hờn
Để rồi mai chia xa lòng chợt mong nhớ thiết tha
Nhớ bạn bè nhớ mái trường xưa.

Phạm Thị Thùy Trang Từ ngày 13/7 đến ngày 9/8, Báo điện tử VnExpress phối hợp cùng Công ty TNHH Đầu tư Phúc Khang Sen Việt L.A tổ chức cuộc thi “Trở về quê hương”. Bài dự thi là những chia sẻ về cảm xúc, ký ức, kỷ niệm ngọt ngào về quê hương. Cuối chương trình, ban tổ chức sẽ chọn ra 4 giải thưởng chung cuộc: một giải nhất (20 triệu đồng), một giải nhì (10 triệu đồng), một giải ba (5 triệu đồng) và một giải trị giá 5 triệu đồng do chính độc giả bình chọn. Độc giả gửi bài dự thi tại đây.

Source: https://evbn.org
Category: Học Sinh