Ngọc Nữ Tâm Kinh

Ngọc Nữ Tâm Kinh (Tiếng Trung: 玉女心經) là môn võ học thượng thừa trong tiểu thuyết Thần Điêu Hiệp Lữ. Ngọc Nữ Tâm Kinh là môn võ công lợi hại nhất của phái Cổ Mộ, theo lời kể của Tiểu Long Nữ thì đây là môn võ công do tổ sư bà bà Lâm Triều Anh sáng tạo ra, trong Ngọc Nữ Tâm Kinh ghi lại những môn võ công lợi hại nhất của Lâm Triều Anh.

Nguồn gốc

[

]

Nguyên nhân là do Lâm Triều Anh này từng có một mối lương duyên với tổ sư của phái Toàn Chân là Vương Trùng Dương, hai người này tuy yêu nhau nhưng không đến được với nhau vì quá nhiều mâu thuẫn. Căm hận Vương Trùng Dương nên Lâm Triều Anh đã sáng tác ra Ngọc Nữ Tâm Kinh, mục đích là muốn phá giải hết mọi võ công của Toàn Chân Giáo để trả thù Vương Trùng Dương. Ngọc Nữ Tâm Kinh dựa trên võ công của Toàn Chân Giáo nhưng lại khắc chế hoàn toàn võ công của Toàn Chân Giáo.

Yêu cầu

[

]

Để luyện thành Ngọc Nữ Tâm Kinh thì cần phải trải qua ba giai đoạn:

  • Thứ nhất phải luyện hết võ công của phái Cổ Mộ.
  • Thứ hai phải luyện được võ công Toàn Chân Giáo (chủ yếu là Toàn Chân Kiếm Pháp)
  • Thứ ba mới bắt đầu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh.

Khi luyện thì cần phải có hai người cùng nhau luyện tập, nội công của Ngọc Nữ Tâm Kinh đi từ bàng môn tả đạo nên khi luyện tập phải cởi bỏ hết quần áo trong lúc luyện công. Nếu không khí nóng trong cơ thể phát ra nếu có quần áo, khí nóng chạy ngược vào thì tẩu hoả nhâp ma, chết ngay tức khắc. Lúc luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh chia ra Âm Tiến và Dương Thoái, luyện Dương Thoái thì có thể ngừng lại nghỉ nhưng Âm Tiến thì phải liên tục không được đứt quãng nếu không tẩu hoả nhập ma chân khí chạy ngược vào lục phủ ngũ tạng.

Đặc điểm

[

]

Ngọc Nữ Tâm Kinh được mô tả là cực kì lợi hại, khắc chế hết mọi võ công của Toàn Chân Giáo, dù thời ấy võ công của Vương Trùng Vương đã là đệ nhất thiên hạ, võ công phái Toàn Chân được xưng là “Võ học chính tông trong thiên hạ”. Khi Tiểu Long Nữ dù đang bị thương nhưng chỉ vài chiêu đã đẩy lùi Lý Mạc Sầu. Dương Quá chỉ một mình đã có thể đánh bại Doãn Chí Bình và Triệu Chí Kính bắt ép hai người lập ra lời thề.

Khi luyện thành Ngọc Nữ Tâm Kinh sẽ có một nội lực thâm hậu. Ngọc Nữ Tâm Kinh đa phần là kiếm pháp, mặc dù nó khắc chế võ công của Toàn Chân Giáo, nhưng lại vừa có thể phối hợp với võ công của Toàn Chân Giáo. Ngọc Nữ Tâm Kinh có thể nói là đã mở ra một ngọn nguồn võ học xưa nay chưa từng có, vì trong nó có chứa một chữ “Tình”. Ngọc Nữ Kiếm Pháp có thể phá giải Toàn Chân Kiếm Pháp, đó là thể hiện mối hận của Lâm Triều Anh với Vương Trùng Dương. Tình là thứ càng hận thì càng yêu, tình yêu của bà với Vương Trùng Dương vẫn luôn cháy bỏng. Khi viết đến chương cuối cùng bà mơ tưởng có thể một ngày cùng ý trung nhân kề vai kháng địch, lại muốn phối hợp kiếm pháp của Vương Trùng Dương để tương trợ lẫn nhau, phản tiến hợp kích, liên thủ kháng địch.

Trong chương cuối cùng, cần một người sử dụng Toàn Chân Kiếm Pháp, một người dùng Ngọc Nữ Kiếm Pháp tạo thành song kiếm hợp bích – Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp. Song kiếm tung hoành là khách, kề vai đánh địch mới là chủ, mỗi chiêu thức đều phối hợp nhau, chiếu cố nhau, tình ý triền miên tha thiết.

Khi viết ra chương cuối này, Lâm Triều Anh gửi gắm bao nhiêu sự nhớ thương vô hạn vào trong. Nhưng khi khắc vào trong Cổ Mộ không hề bộc lộ tâm sựu này với ai, nên khi Dương Quá và Tiểu Long Nữ luyện tập không hiểu yếu quyết trong đó. Mãi đến sau này khi cả hai đối đầu với Kim Luân Pháp Vương, trong lúc nguy hiểm thì ngộ ra yếu quyết thực sự của kiếm pháp.

Dương Quá và Tiểu Long Nữ khi luyện thành với chiêu song kiếm hợp bích này hai người đã hạ được Kim Luân Pháp Vương và Công Tôn Chỉ, hai cao thủ tuyệt đỉnh chốn võ lâm, oai trấn giang hồ. Sau này, khi Tiểu Long Nữ học được thuật Song Thủ Hỗ Bác của Châu Bá Thông. Một mình nàng; tay trái sử dụng Toàn Chân Kiếm Pháp, tay phải sử dụng Ngọc Nữ Kiếm Pháp phối hợp với nhau, đánh bại cả Kim Luân Pháp Vương, đệ nhất cao thủ của Mông Cổ.