Một ánh nhìn say đắm Đà Lạt – Đà Lạt Blog – Báo Lâm Đồng điện tử

Một ánh nhìn say đắm Đà Lạt

(LĐ online) – Nguyên cô giáo, viết văn và làm thơ ở chốn Hà thành, người phụ nữ với trái tim mẫn cảm cũng như rất đa tài ấy trở thành “có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi” vào Đà Lạt.

 

Thành phố ngàn thông, ngàn sương và ngàn hoa cùng những người bạn văn nghệ ân tình trên cao nguyên níu giữ bước chân “lãng tử”, ưa xê dịch và chị chợt nhận ra mình dường như sinh ra là để gắn bó, hòa vào Đà Lạt. Dù về quê châu thổ sông Hồng, ra Hà Nội hay trong những chuyến phiêu du nước ngoài, cứ nghĩ về không khí lạnh dịu dàng, nắng tơ vàng, sợi gió mong manh hay rung rinh những cánh hoa e ấp, sang trọng là tâm thế người đàn bà cuống quýt chỉ muốn về ngay với không gian, với nếp sống thân thương Đà Lạt… Những ngày sống trong căn nhà gỗ ven hồ Tuyền Lâm mê mải ngắm sóng, sương, hoa và trăng hồ hay ở căn nhà nhỏ nằm trên con đường nhỏ Thi Sách có tiếng suối róc rách, hàng rào cuốn quýt hoa tường vi…, cảm xúc trong chị trào dâng, vỡ ùa rồi thẫm đẫm trong thi tứ… Chị hối hả suy tưởng, cảm nhận và viết trong trạng thái bay bổng trên “đôi cánh” Thần Tình yêu… Tình yêu đích thực đã nhẹ nhàng “đậu” xuống, vỗ về 4, 5 năm làm cư dân nơi đây như bù đắp lại một quãng đời dài lắm nỗi truân chuyên.

Thăng hoa với xúc cảm trước cái đẹp, lãng mạn, nét nhân văn và trước khát vọng sáng tạo nghệ thuật, chị nhận thấy nội tâm phải được thể hiện trên giá vẽ, bằng sắc màu, hình họa… Người đàn bà ấy lao vào cuộc chơi với những gam màu tươi tắn chan chứa sự ấm áp, đằm thắm, nhân hậu… tràn lên toan qua những góc nhìn say đắm, tinh tế về hoa, phố, rừng cây, thác nước… Tranh của chị biểu đạt những nét vẽ dịu dàng, trong trẻo, khoáng đạt mới về Đà Lạt với những “cung bậc” dạt dào cảm xúc phiêu linh…

Thế nhưng thật bất công với cuộc đời nghệ sĩ “hồng nhan”, giàu khát vọng, một căn bệnh hiểm nghèo đã chấm dứt đam mê sáng tạo, sự sống của chị. Khi còn nằm trên giường bệnh ở TP. HCM, giữa những cơn đau dày vò, chị vẫn viết và có những tản văn rất hay gửi cho Lâm Đồng Cuối tuần…

Gần đến 49 ngày mất, trên những bức tranh đã được lồng khung hay bề bộn tác phẩm chưa được lên khung, vẫn thấy ánh nhìn say mê Đà Lạt và nhịp đập con tim khắc khoải thương yêu trên sắc màu, trên toan, trong hình họa của Mai Liêng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bài: Bình Nguyên; tranh phong cảnh Đà Lạt: Mai Liêng