Khách sạn Hoàng Tuyền

Trước tiên, xin ném đá cái bìa Photoshop 101 rất chi Halloween mà dân chơi đồ họa nào cũng một lần từng vọc qua. Khách sạn Hoàng Tuyền (KSHT) theo mô tả trong truyện là kiến trúc rặt phong thủy phương Đông, 8 mặt và 3 lầu. Tuy nằm ở địa thế cheo leo hiểm trở nhưng phong cảnh cũng lung linh tuyệt trần. Hoàn toàn không phải cái hotel bỏ hoang miền viễn Tây giữa đồng không mông quạnh, dơi bay là đà như cái bìa xạo sự. Ác một nỗi… vì cái bìa tổng thể mang gam màu đen quý-sờ-phái cho nên nó vẫn toát

Trước tiên, xin ném đá cái bìa Photoshop 101 rất chi Halloween mà dân chơi đồ họa nào cũng một lần từng vọc qua. Khách sạn Hoàng Tuyền (KSHT) theo mô tả trong truyện là kiến trúc rặt phong thủy phương Đông, 8 mặt và 3 lầu. Tuy nằm ở địa thế cheo leo hiểm trở nhưng phong cảnh cũng lung linh tuyệt trần. Hoàn toàn không phải cái hotel bỏ hoang miền viễn Tây giữa đồng không mông quạnh, dơi bay là đà như cái bìa xạo sự. Ác một nỗi… vì cái bìa tổng thể mang gam màu đen quý-sờ-phái cho nên nó vẫn toát ra một vẻ sang chảnh lạ lùng trong mắt tui (chớ mắc gì tui lại rớ đến nó?!!)

Lại ném đá cái tóm tắt ở bìa sau, không chỉ giới thiệu sơ lược về nội dung sách mà còn “hào phóng” spoil luôn hung thủ của vụ án đầu tiên lẫn thân phận của một số nhân vật chủ chốt. Thú thật, lúc ấy tui có chút hoang mang, nghi ngờ về tính chuyện nghiệp của ban biên tập và chất lượng của sách. Đáng lẽ nên tin vào trực giác của mình thì tui lại tỏ ra lạc quan tầm bậy: Có lẽ bí ẩn trong sách còn nhiều lắm cho nên NXB mới dám xì-poi cỡ này.

Ô hô! Ai tai! Tui đã quá dại khờ OTL

KSHT được gắn mác “ngôn tình, trinh thám, huyền huyễn”.

Ờ, ngôn tình thì đúng rồi đó. Nữ chánh có chút nhan sắc, nhìn mỏng manh nhưng nội tâm ẩn chứa sức mạnh, khờ khạo mà vẫn mang những phẩm chất hiếm có ở thời nay (Là nam chánh nhận xét, ko phải tui.)

Nam chánh tổng tài, phong lưu đa tình nhưng khi đã yêu là thành nam nhân trong truyền thuyết, không động lòng thì thôi, một khi động lòng sẽ cố chấp kinh khủng (Là nam phụ nhận xét, ko phải tui).

Chị nữ chánh mạnh mẽ lắm, chỉ hiềm nỗi, ko ở cạnh nam chánh thì chị cũng chả làm nên đột phá. Mấy lần chị thoát hiểm, vượt ải toàn nhờ chính khí và sức mạnh tình yêu của anh ấy. Chị có thể là cường nữ (theo ý đồ tác giả), nhưng với anh, chị là cánh hoa là trứng mỏng là pha lê thủy tinh mỏng manh. Hai anh chị yêu nhau vì đây là “mối duyên hồng đã được (tác giả) định sẵn từ trăm năm trước”.

Bảo nó là huyền huyễn (fantasy) cũng GẦN đúng. Truyện có yếu tố tâm linh, liêu trai của Trung Quốc. Ngộ một điều, mỗi khi có một hiện tượng huyền ảo xảy ra, tự nhiên một nhân vật nào đó trong đoàn sẽ bảo: “Các cậu có xem phim bom tấn ABC của đạo diễn Mỹ/Anh XYZ chưa? Hiện tượng này cũng tương tự như thế đó, chỉ là nó vận hành theo quy luật của phương Đông.” (?!!)

Các phim được tác giả mượn tư liệu trong truyện điểm sơ qua có Inception, Sucker Punch, Seven, một vài phim của Stephen King. Nói tóm lại là bí ẩn của KSHT có nguồn gốc từ huyền thuật Trung Quốc dù nó mô phỏng thế giới dã tưởng trong các phim bom tấn phương Tây. Biết vậy đi! Ít ra là tác giả còn có lương tâm mà credit đầy đủ.

Trinh thám ư? Ồ nô. Trinh thám cái nỗi gì khi chả có ai điều tra, chả có ai lập luận phán đoán, chả có ai thu thập manh mối. À khoan, manh mối là cái chi? Manh mối là khi nào tác giả thích thì tác giả sẽ khoe cho bạn xem. Án được phá khi “mặt trời chân lý” chói qua đầu nữ chánh, thường là sau một hồi trầy chật chạy tới chạy lui trong mê lộ của khách sạn Hoàng Tuyền. Mà thật ra chả cần manh mối thì thủ phạm của mỗi vụ nó cũng lồ lộ ra đó, khỏi cần phương pháp loại trừ loại bỏ bạn cũng biết ngay.

Vậy thì nó còn thuộc thể loại gì nữa? À, kinh dị. Khi đọc nhớ chọn chỗ nào âm u rùng rợn hoang vắng mà ngồi (nghĩa địa hay nhà hoang gì đó), đặng cho nó dễ sợ. Tui đây có nửa lá gan thỏ đế mà đọc hết sách tối nằm ngủ phây phây. Tác giả nhồi nhét đầy chuyện ma quái dân gian vào đó mà sao đọc chả thấy ép phê. Tại vì do phần lớn tình tiết nó đại trà, quen thuộc quá rồi.

Rồi biết sao nữa hông?

Là tại tác giả văn tài lôm côm mà người dịch cũng leng keng. Câu cú đọc dài dòng, từ ngữ không đắt giá. Sách gần 700 trang mà như nước đổ đầu vịt, đọc xong chả tâm đắc được câu nào.

Nói về kết cấu, truyện bị lỗi đầu voi mà đuôi chuột nhắt. Cái kết nhạt nhẽo không kéo nổi khúc đầu bình bình và khúc giữa hơi li kì. Phần trung của truyện khiến người ta trông đợi bao nhiêu thì phần hạ làm người ta chưng hửng bấy nhiêu: “Ủa, vậy thôi đó hả?!! Vậy là hết rồi đó hả?!! Sao mà xàm quá vậy!!!”

Có thể tui sẽ thích cuốn sách này nếu như tui đọc nó cách đây 5 năm trước; nếu như tui ít khi đọc truyện kinh dị rùng rợn; nếu như tui chưa từng xem phim bom tấn như Inception, Sucker Punch, Seven,…; nếu như tui không dị ứng ngôn tình; nếu như tui tin vào tình yêu định mệnh; nếu như…. tui chưa từng đọc nó.

…more

Source: https://evbn.org
Category: Dừng Chân