[Fiction] Bầu trời sao – Bầu trời sao – Wattpad

[Fiction] Bầu trời sao

Table of contents

  • Giới thiệu nhân vật

  • Bầu trời sao

  • Bầu trời sao (2)

    New Reading List

    YOU ARE READING

    [Fiction] Bầu trời sao

    Short Story

    Title (Tên truyện): Bầu trời sao
    Author (Tác giả): TheDeathSaig
    Disclaimer: nhân vật là của tác giả.
    Category/Genre (Thể loại): Romance, Tragedy, OE
    Rating: K
    Status: Đã hoàn thành
    Length (Độ dài): Oneshot

    Bầu trời sao

    96

    6


    Writer: TheDeathSaig
    by TheDeathSaig

    by TheDeathSaig

                                        

    Anh và tôi thuộc hai thế giới khác nhau, cũng không hẳn là quá khác, chúng tôi chỉ giống nhau tại một điểm, một điểm duy nhất! Anh là một người đẹp trai, học giỏi, nhưng không phải con nhà giàu. Tôi là một con bé xấu xí, học kém nhất lớp, nhưng lại là con nhà giàu. Ba mẹ tôi một người là giám đốc một tập đoàn lớn, có chi nhánh ở khá nhiều nơi, một người làm thư kí phụ giúp người kia. Hai người vì công việc mà đi đi về về giữa các nước như chạy sang nhà hàng xóm. Cũng chính vì lí do đó mà tôi không được gặp ba mẹ thường xuyên, tình cảm gia đình cũng vì thế mà nhạt dần, nhiều khi gặp nhau chỉ biết chào một tiếng như người xa lạ. Anh thì khác, anh từng kể với tôi rằng, gia đình anh tuy không giàu, ba mẹ làm nông vất vả cực khổ quanh năm nhưng luôn luôn vui vẻ, đầm ấm. Khi nghe kể, tôi khát khao những điều đó biết bao. Tôi và anh giống nhau ở điểm chúng tôi chỉ có một thứ khác với truyện mà thôi, anh đổi với tôi, thành anh nhà giàu, và tôi nhà nghèo, thì lúc đó sẽ giống bao câu truyện ngôn tình có kết thúc đẹp đẽ. Chúng tôi quen nhau một cách tình cờ.


    Một lần, trường tôi vừa tan học, tôi đang đi lang thang trên các con phố, hưởng thụ không khí thanh bình xung quanh. Tôi không muốn về nhà, không hề muốn! Căn nhà đó tuy rộng rãi, đầy đủ mọi thứ nhưng nó rất lạnh lẽo, làm cho tôi có cảm giác ớn lạnh mỗi khi bước vào. Tôi cứ đi như vậy, cũng không biết mình sẽ đi về đâu. Bất chợt, một cơn mưa kéo đến. Mùa này, Hà Nội nhanh mưa lắm. Tôi chạy vội vào hiên cửa hàng đã đóng ở gần đó trú mưa. Một lúc sau, lúc trời đang mưa to nhất, tưởng chừng như muốn trút tất cả nước xuống thì có một bóng người ướt nhẹp chạy đến. Tôi bị chú ý bởi con người đó, và cũng từ giây phút đó, tôi cảm thấy tò mò về một người con trai. Dáng người dong dỏng cao, khuôn mặt điển trai, mặc trên người là áo trắng sơ mi và quần bò, tất cả đều đã bị nước mưa làm ướt. Tôi cứ nhìn chằm chằm như vậy, đến khi anh bị ánh nhìn của tôi làm khó chịu:

    - Xin lỗi, có chuyện gì không bạn?

    - A, không có gì, thật xin lỗi – Tôi bừng tỉnh, vội quay đầu đi. Ban nãy, khi anh quay sang, tôi đã kịp nhìn thấy đôi mắt anh. Đôi mắt đen láy, sâu hun hút, khiến người ta như bị đắm chìm vào đó, không muốn tỉnh. Anh mỉm cười rồi quay đi.


    Khuôn mặt xấu xí của tôi đỏ bừng lên, chợt nhận thức được những gì mình làm, càng đỏ hơn nữa. Anh chợt liếc mắt sang và thấy khuôn mặt tôi như vậy, liền quan tâm hỏi han:

    - Cô bạn, không sao chứ?

    - Không...không sao – Tôi lắp bắp trả lời và quay phắt đi, nhìn ra ngoài. Trời đã sắp tạnh rồi, mưa đã bé đi nhiều. Tôi lấy ô từ trong cặp ra, ban nãy tôi không lấy ra dùng vì trời mưa quá to, tôi không thích người bị ướt, vả lại tôi thích ở ngoài hơn là về căn nhà đó. Chợt thấy anh vẫn đứng im, tôi liền đoán ra, anh không đem ô. Ban nãy chạy vào anh vốn đã không đem gì theo. Thôi thì hi sinh cho anh mượn, bản thân chịu ướt làm người tốt chút vậy. Trông anh có vẻ bình tĩnh nhưng ánh mắt đã bồn chồn lắm rồi, cảm giác như anh muốn chạy đi trong màn mưa. Tôi đưa ô cho anh, giọng bình tĩnh nhất có thể:

    - Anh không đem ô đúng không? Trông anh có vẻ vội. Cầm lấy và về đi, tôi đợi thêm chút nữa cũng được

    Anh ngạc nhiên nhìn tôi, cho một người mới gặp mặt cách đây không lâu mượn ô, tuy không to tát nhưng có phải là quá tốt bụng rồi không?

    Promoted stories

    You’ll also like

    Continue to next part

    [Fiction] Bầu trời sao

    Where stories live. Discover now