Đừng sống như hòn đá, sống không một tình – Đại Học Kinh Doanh & Công Nghệ Hà Nội
Có phải bạn đang tìm kiếm chủ đề về => Đừng sống như hòn đá, sống không một tình phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm NHỮNG BÀI VĂN MẪU HAY khác tại đây => Văn Mẫu
Cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa nếu chúng ta biết yêu thương và lan tỏa tình yêu thương đến những người xung quanh. Mặt trái của cuộc sống hiện đại đã vô tình biến con người trở thành những thực thể biết đi, biết nói nhưng vô cảm như những phiến đá gỗ. Từ thực tế cuộc sống, anh / chị hãy trình bày suy nghĩ của mình về bài hát: Đừng sống như hòn đá, hãy sống thiếu tình yêu, sống chỉ biết thân mình, tâm hồn luôn băng giá, đừng hóa đá trong bài hát. hát “Tâm hồn của đá” của cố nhạc sĩ Trần Lập.
Chủ đề: Suy nghĩ về bài hát: Đừng sống như một hòn đá, hãy sống mà không có tình yêu, hãy sống cho riêng mình. Đừng biến thành đá, bởi vì tâm hồn bạn lạnh như băng
Suy nghĩ về bài hát: Đừng sống như đá, hãy sống thiếu tình yêu …
I. Dàn ý
Suy nghĩ về bài hát: Đừng sống như đá, hãy sống thiếu tình yêu …
1. Mở bài
– Con người sinh ra đã là một hạnh phúc, nhưng sống sao cho có ý nghĩa thì không phải ai cũng làm được.
– Lời bài hát của cố nhạc sĩ Trần Lập: “Đừng sống như đá, ..” như một lời khuyên nhủ chúng ta về một cuộc sống biết yêu thương và sẻ chia.
2. Thân bài:
* Giải thích quan điểm của tác giả:
– Đá: vật vô tri, có ở khắp nơi, dùng trong đời sống con người, hình dáng rắn chắc
– Nó sống trong một vũ trụ riêng biệt, không quan tâm đến ai hay bất cứ điều gì, không chia sẻ, ích kỷ.
– Lối sống ích kỷ, nhỏ nhen, hẹp hòi, thiếu thốn tình cảm, chỉ biết đến bản thân.
– Tác giả muốn ẩn dụ về kiếp người: vô cảm, khô cằn, ích kỉ.
* Thảo luận về vấn đề:
– Sống có ý nghĩa, chan hòa, biết quan tâm đến người khác là cách sống mà con người cần hướng tới để trở thành người có ích cho xã hội:
+ Mọi người hãy sống yêu thương nhau
+ Ví dụ: Hiệp sĩ đường phố TP.HCM: giúp đỡ nạn nhân trong đêm, không lo tốn công sức, thời gian
….(Còn tiếp)
>> Xem dàn bài Hãy suy nghĩ về bài hát: Đừng sống như đá, hãy sống không cần tình yêu … trọn vẹn ở đây.
II. Bài văn mẫu
Suy nghĩ về bài hát: Đừng sống như đá, hãy sống thiếu tình yêu …
“Sống trên đời, cần một tấm lòng để làm gì, em biết không?” Những ca từ trong bài hát “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn vang lên nhẹ nhàng, ru hồn ta. Những ca từ ấy là tiếng lòng, là thông điệp ý nghĩa mà Trịnh Công Sơn muốn gửi đến hàng nghìn người dân trên đất nước Việt Nam tươi đẹp: Hãy sống yêu thương nhau, hãy mang cho nhau trái tim yêu thương đầy ắp. yêu và quý. Cùng tâm niệm với cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, cố nhạc sĩ Trần Lập cũng gửi gắm một thông điệp tương tự trong sáng tác “Tâm hồn của đá”: “Đừng sống như đá, hãy sống mà không yêu, hãy sống chỉ biết có mình Đừng hóa đá, vì tâm hồn anh lạnh băng “…
Dù đã lìa xa cõi đời nhưng lời bài hát của tác giả mới Trần Lập vẫn còn nguyên vẹn giá trị ban đầu. Tại sao nhạc sĩ Trần Lập lại khuyên chúng ta đừng sống như một hòn đá? “Hòn đá” là một thứ vô tri, nhỏ bé, xuất hiện ở khắp mọi nơi, từ miền núi đến đồng bằng. Nó sống một cuộc sống xa rời mọi người, đơn giản, đơn điệu, không màu mè. Viên đá đó sống giữa một vũ trụ của riêng nó mà không quan tâm đến bất cứ thứ gì bên ngoài. Phải chăng hòn đá ấy là ẩn dụ cho sự vô cảm của con người, cho lối sống ích kỉ, cá nhân, hẹp hòi, khô cằn, thiếu tình cảm? Phải chăng con người trong xã hội tiên tiến này đang dần biến lối sống ấy thành lối sống của mình, chỉ biết đến cá nhân mà quên đi tất cả những người xung quanh? Không, không phải vậy! Vậy nên, những ca từ ấy của nhạc sĩ Trần Lập đã giúp chúng ta nhận ra một điều vô cùng ý nghĩa: Hãy sống chan hòa, yêu thương mọi người, đồng cảm, sẻ chia, hãy mở rộng trái tim mình để đón nhận biển lớn tình yêu của nhân loại, đừng sống cô đơn và lãng quên về những người khác ở bên cạnh bạn.
“Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình người”, nhà văn Goroki nói. Đúng vậy, nơi lạnh giá nhất không phải là nơi đóng băng của thiên nhiên, mà là nơi đóng băng của trái tim con người. Con người chúng ta sống với nhau, tại sao chúng ta lại không thể sống trong tình yêu thương, sự hòa thuận và sự quan tâm của nhau? những người khác để mang lại niềm tin giữa cuộc đời và trở thành người có ích hơn cho xã hội?
Tìm kiếm đâu đó trong ký ức, chúng ta vẫn nhận ra những con người hàng ngày sống ích kỷ, vô cảm với đồng loại. Hãy nhìn chuyến xe buýt chúng ta đi hàng ngày, vấn nạn trộm cắp vặt trên xe buýt, rồi những thanh niên sức dài vai rộng không biết nhường chỗ cho bà già, cho bà bầu? Đâu đó, chúng ta vẫn thấy xung quanh mình là những “biển chết” ích kỷ, vì họ cho rằng đó không phải là trách nhiệm cũng như nghĩa vụ của họ. Đó là sự ích kỷ, cá nhân hóa. Tại sao chúng ta không thể chung tay giúp đỡ những người đơn giản là đồng loại của chúng ta?
Tuy nhiên, không phải ai trong xã hội ta cũng mang đến sự thờ ơ, vô cảm như vậy, chúng ta vẫn có những tấm gương về lối sống đẹp, sống sông yêu thương con người. Cùng xem các anh, chị trong đội Hiệp sĩ đường phố TP. Họ đang giúp đỡ những người không may gặp tai nạn trên đường vào ban đêm, giúp sửa xe miễn phí cho những người qua đường. Họ dành thời gian và nỗ lực của mình để giúp đỡ người khác mà không gặp bất cứ khó khăn, gian khổ nào. Đó chẳng phải là cuộc sống tràn ngập tình yêu thương giữa con người với nhau sao? Và cũng hãy nhìn tấm gương của chàng trai Đào Ngọc Hải ở Sài Gòn, anh mới hai mươi bốn, hai lăm tuổi. Khi còn trẻ, cô vũ công trẻ đó đã nhận nuôi và nuôi dạy 3 đứa trẻ mồ côi mẹ mất vì bệnh ung thư. Thử tưởng tượng, nếu không có tình yêu thương, lòng nhân ái, một lối sống cao đẹp, liệu một thanh niên như vậy có còn nhận mình làm cha, nhận trọng trách lớn lao trở thành trụ cột gia đình hay không? ba con còn lại hay không? Và còn bao nhiêu ngàn vạn người khác đang ngày đêm xây dựng một cuộc sống ý nghĩa?
Tất cả chúng ta đều đã nghe câu chuyện về Biển Chết, là một vùng biển nhỏ, mặn và không có sự sống. Bởi vì nó không bao giờ biết chia sẻ những giọt nước của mình với các hồ hoặc biển khác. Nó giữ những giọt nước đó cho riêng mình và biến mình thành vùng biển cô độc nhất trên thế giới. Vâng, chúng ta gặp phải vô số “biển chết” xung quanh chúng ta. Họ ích kỷ đến mức không chia sẻ bất cứ thứ gì của mình cho người khác, họ cho rằng đúng, hoàn toàn không sai. Nhưng họ không biết rằng một cuộc sống chia sẻ yêu thương là một cuộc sống hạnh phúc. Cuộc sống ấy sẽ giúp chúng ta bớt đi sự nhỏ nhen, ích kỷ trong lòng. Vì tình người sẽ xóa nhòa mọi khoảng cách, xoa dịu mọi tâm hồn đang đau khổ.
Cuộc sống đầy ắp tình yêu thương đó chúng ta ngày nay đã gặp rất nhiều. Gần đây, một cô gái người Mỹ đã bỏ ra năm nghìn đô la để mua một mảnh đất ở một quốc gia nghèo ở Châu Phi để xây nhà và nuôi hai trăm đứa trẻ. Đó là về số tiền cô ấy đã tiết kiệm từ khi cô ấy 5 tuổi với những công việc nhỏ của mình. Và cô gái ấy, cô ấy mới mười tám tuổi. Ở độ tuổi chập chững biết đi, chị đã dùng cả trái tim mình để chia sẻ tình yêu thương với những đứa trẻ xa lạ, bởi chị biết rằng: cho đi là mãi mãi. Và cũng đừng quên hình ảnh nữ sinh 9x xinh đẹp Phạm Thanh Tâm cõng đứa con mười bốn tháng tuổi ở Lào Cai khi sinh ra bị suy dinh dưỡng, chỉ nặng hơn ba ký. Vâng, tình yêu và sự chia sẻ đã chiến thắng tất cả chúng ta. Vật chất quan trọng nhưng tình yêu thương, sự sẻ chia giữa con người với nhau còn quan trọng hơn gấp nhiều lần. Vì chỉ có chia sẻ yêu thương thì cuộc sống của chúng ta mới có nhiều ý nghĩa hơn.
Tuy nhiên, đây đó, chúng ta vẫn bắt gặp những câu chuyện đau lòng về tình người trong xã hội. Đó là sự thờ ơ, vô cảm, máu lạnh của một số bộ phận người dân. Họ vô tâm, ích kỷ và không biết sẻ chia trong cuộc sống. Hình ảnh hung thủ Nguyễn Hải Dương – kẻ gây ra vụ thảm sát ở Bình Dương khiến 6 người tử vong chỉ vì mâu thuẫn trong tình cảm, mâu thuẫn giữa con người với nhau. Chỉ một chút yêu thương, ngồi bên nhau và chia sẻ, liệu có dẫn đến những chuyện đau lòng như vậy không? Rồi nhìn xem, vụ “mùi bia” ở Đồng Nai vẫn còn nóng hổi. Tài xế xe thuê cho chủ hàng bị lật xe đổ hết hàng nhưng người dân ở đó không chung tay cứu giúp người bất hạnh. Họ tự động nhặt những chai bia chưa vỡ bất chấp lời van xin của người tài xế tội nghiệp. Thật là một cộng đồng ích kỷ, nhỏ nhen!
Chúng ta vẫn biết rằng trong xã hội là tập hợp của một cộng đồng người, trong đó vẫn còn đó những con người có những suy nghĩ ích kỉ, nhỏ nhen nhưng chúng ta hãy vẫn mở rộng lòng mình để đón nhận và sẻ chia những yêu thương trong cuộc sống. cuộc sống, học hỏi những điều mới để sống có ý nghĩa hơn. Và đó cũng chính là thông điệp vô cùng thân thiết mà nhạc sĩ Trần Lập muốn gửi đến chúng ta: Đừng sống như đá, hãy sống mà không yêu, hãy sống chỉ biết đến mình, …
Dân tộc ta có truyền thống đoàn kết, yêu thương đùm bọc lẫn nhau, lá lành đùm lá rách. Truyền thống ấy vẫn in sâu trong tâm hồn mỗi người. Và những ca từ của cố nhạc sĩ Trần Lập cũng là những ca từ mang tính nhân văn sâu sắc, đầy trăn trở về cuộc đời. Đây đó, lời ca của bài hát “Tâm hồn của đá” vang lên, nhắc nhở chúng ta về một cuộc sống đầy tình, nghĩa, không còn ích kỷ, nhỏ nhen: Đừng sống như đá, hãy sống trống rỗng. yêu, sống chỉ biết đến mình. Đừng biến thành đá …
—————————KẾT THÚC———————- ———–
https://thuthuat.taimienphi.vn/suy-nghi-ve-cau-hat-dung-song-nhu-hon-da-song-khong-mot-tinh-yeu-46252n.aspx
Cùng với bài văn mẫu Suy nghĩ về bài hát: Đừng sống như đá, hãy sống thiếu tình yêu …, em có thể rèn luyện kĩ năng làm bài văn của mình qua bài tham khảo: Bạn nghĩ gì về tiền bạc trong cuộc sống của con người?Suy nghĩ về tình yêu của tuổi trẻ trong cuộc sống hôm nay, Suy nghĩ về vai trò của ý thức cộng đồng trong cuộc sống hiện nayHãy nghĩ về chiến thắng và thất bại, sự dại dột và khôn ngoan trong cuộc sống.