Đừng phá vỡ, chỉ nên mở rộng giới hạn bản thân
Khi cái giới hạn của “thuần phong mỹ tục” khiến ai đó cảm thấy khó chịu, đôi lúc ta muốn vượt qua, phá vỡ nó. Nhưng bạn ơi, phá vỡ rồi thì phải chăng bạn để bản thân trôi dạt về nơi không bờ bến. Nếu muốn hãm bản thân lại thì lúc đó chúng ta đã có lại giới hạn, song đừng để cái giá phải trả cho mỗi lần hãm đó quá đắt nhé. (Minh Thang)
From: Thắng Đoàn Minh
Sent: Thursday, April 15, 2010 12:01 AM
Xin chào độc giả chuyên mục Tâm sự!
Tôi thường xuyên vào mục này để đọc các bài viết tâm sự của các anh các chị và bạn bè với mục đích trang bị thêm cho bản thân kiến thức để ứng xử tốt trong các mối quan hệ quanh mình. Theo quan sát của cá nhân, tôi thấy phần lớn bài viết có liên quan đến chuyện tình cảm nam nữ, chuyện tình tay ba, chuyện tình yêu đôi lứa, chuyện tình công sở, cùng với đó là các chuyện liên quan đến gia đình, nhưng quy chung là mối quan hệ xảy ra xung quanh mỗi cá nhân.
Khi một câu chuyện được thổ lộ thì có người tán đồng quan điểm, có người lại phản bác, lên án, có người lại theo khuynh hướng ôn hòa, và khi trình bày ý kiến của mình thì mỗi bài viết lại có cảm xúc và giọng điệu cường độ khác nhau, đôi khi lại trái chiều hoàn toàn. Ai cũng có cái lý của mình bởi bản thân mỗi chúng ta luôn muốn điều ta nói, điều ta làm là đúng, là có cái lý do thích đáng. Có ai đó băn khoăn tự hỏi liệu điều mình làm có đúng hay không, có người than vãn, thở dài lưỡng lự day dứt khi đứng trước quyết định, có người lại quả quyết chắc chắn nên làm thế này làm thế khác…
Theo quan điểm của cá nhân tôi thì các câu chuyện về mối quan hệ xung quanh mỗi cá nhân luôn luôn có khúc mắc, trở ngại, không ở mối quan hệ này thì ở mối quan hệ khác, không ở thời điểm này thì sẽ ở thời điểm khác. Đơn giản là đó là cuộc sống muôn màu, luôn biến động, nhiều thay đổi, có lúc tích cực, có lúc tiêu cực. Nhưng đó không phải là tất cả, đó mới là một phần của cuộc sống, một phần ngay sau đó chính là thái độ và cách giải quyết của chúng ta.
Nhiều người quên đi mất cái khả năng tự làm chủ bản thân của chính mình. Tôi không hoàn toàn cho rằng “ranh giới giữa đúng và sai là mong manh” bởi suy cho cùng đâu là đúng, đâu là sai trong chuyện tình cảm thì nhất định người ngoài không thể nói được, nhưng có một điều mà tôi nhận thức được và luôn tồn tại ranh giới giữa mỗi quyết định của chúng ta có làm hay không làm là mong manh.
Qua đây tôi cũng muốn nói là đứng trước một vấn đề chúng ta luôn có ít nhất hai sự lựa chọn làm hay không làm. Chúng ta đôi khi lầm coi kết quả của hành động là sự lựa chọn duy nhất, nhưng thực tế là chúng ta đã lựa chọn rồi đấy chứ. Và trước khi lựa chọn, tôi mong mỗi người hãy suy nghĩ thật cẩn thận, kỹ lưỡng. Không ai có thể đánh giá sự việc một cách đầy đủ bởi chính bản thân người đang cần đưa ra quyết định.
Có người sẽ tự hỏi vậy đâu là điều chúng ta nên làm theo? Bạn đừng bao giờ mong chờ câu trả lời này ở người khác. Có thể ai đó cho bạn lời giải đáp có phần hợp lý, nhưng họ đâu phải là người chịu trách nhiệm trước quyết định của bạn. Bởi vậy, hãy tự mình suy nghĩ lại thật chín muồi mọi góc cạnh có thể. Chính mỗi chúng ta mới là chìa khóa then chốt, là quan trọng nhất để mở ra cánh cửa của vấn đề. Khi bạn đã tự quyết định thì bạn sẽ cảm thấy thanh thản và tự tin, và bạn sẵn sàng chấp nhận kết quả, lúc đó đâu còn tiếng thở dài, than vãn nữa. Khi đó tôi tin rằng cá nhân mỗi người sẽ cảm nhận được đâu là đúng, đâu là sai trong câu chuyện của mình.
Khi chúng ta đã coi trọng giá trị bản thân trong mỗi quyết định thì tôi tin là bạn có lý do chính đáng để đưa ra hành động. Về khía cạnh đạo đức của chuyện tình cảm, bản thân tôi luôn cố gắng hướng tới những điều là giá trị văn hóa của người Việt Nam, giá trị nhân văn của một con người. Mỗi quyết định, tôi đều cân nhắc cẩn thận đến giá trị văn hóa, đạo đức. Đó là lúc tôi soi vào tấm gương đạo đức mà tôi đã được học, được nhận thức từ lúc bé đến lúc trưởng thành.
Điều gì nên làm, nên giữ tôi tin là cá nhân mỗi người đều biết. Đừng tham lam, ham hố, nhưng cũng đừng quá rụt rè, ngại ngần. Cuộc sống hiện đại ngày càng xuất hiện nhiều hình thức tinh vi hơn của những hành vi sai trái, đi ngược lại thuần phong mỹ tục của dân tộc ta. Ở đây tôi muốn nói là sai trái với “thuần phong mỹ tục Việt Nam”. Trong mối quan hệ vợ chồng, chồng hay vợ ngoại tình đều sai trái, đặc biệt là người vợ. Tôi thấy tình trạng phụ nữ vì lý do khách quan, bột phát hay chủ động ngoại tình đang gia tăng.
Chúng ta sung sướng hạnh phúc nhất thời về cả thể xác lẫn tâm hồn ở trong mối quan hệ bị coi là bất chính thì cái hạnh phúc đó mong manh quá, dễ vỡ quá, đấy là chưa kể cái cảm giác có lỗi với chồng, với vợ, với gia đình. Khi cái giới hạn của “thuần phong mỹ tục” khiến ai đó cảm thấy khó chịu, đôi lúc ta muốn vượt qua, phá vỡ nó. Nhưng bạn ơi, phá vỡ rồi thì phải chăng bạn để bản thân trôi dạt về nơi không có bờ bến. Nếu muốn hãm bản thân lại thì lúc đó chúng ta đã có lại giới hạn, song đừng để cái giá phải trả cho mỗi lần hãm đó quá đắt nhé.
Tôi viết bài này với mục đích hướng tới tất cả những ai đang đi tìm câu trả lời cho mối quan hệ riêng tư của mình. Mọi thứ đến với chúng ta đều nằm ngoài mọi suy đoán, ta chỉ cần nỗ lực tốt nhất để đối mặt với nó với thái độ tích cực nhất có thể. Đừng để khi sự việc qua đi, chúng ta lại ngồi thầm mong từ “nếu”, “giá mà”. Kết quả của mỗi quyết định không chỉ ảnh hưởng đến ta đầu tiên mà còn ảnh hướng đến những người trong mối quan hệ đó. Tôi rất tâm đắc câu ngạn ngữ: “Đừng bao giờ cố phá vỡ giới hạn, mà hãy cố gắng mở rộng giới hạn đó”.
Chúc mọi người có hành động sáng suốt và đúng đắn.