Đoạn văn cảm nhận về 3 cô gái trong Những ngôi sao xa xôi hay nhất
Viết đoạn văn cảm nhận về 3 cô gái trong Những ngôi sao xa xôi SIÊU HAY, giúp các em học sinh lớp 9 thấy được những vẻ đẹp rạng ngời của 3 cô gái trẻ trên tuyến đường Trường Sơn năm nào.
1. Đoạn văn cảm nhận về 3 cô gái thanh niên xung phong – Mẫu 1
Lê Minh Khuê (1949) quê ở Tĩnh Gia – Thanh Hóa, là nhà văn chuyên viết truyện ngắn. Trong chiến tranh, các tác phẩm của ông tập trung vào đời sống chiến đấu của thanh niên trên đường Trường Sơn. Điển hình là “Những ngôi sao xa xôi” mới ra đời năm 1971 khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước đang diễn ra ác liệt. Đây là một số tác phẩm đầu tay của anh, câu chuyện về ba nữ thanh niên xung phong trong một đội trinh sát rà phá bom mìn trên một đỉnh Trường Sơn. Họ luôn phải sống trong đau khổ, nhiệm vụ khiến họ phải đối mặt với cái chết. Tuy nhiên, họ luôn hồn nhiên, dũng cảm và luôn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ. Truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” của Lê Minh Khuê kể về một đội trinh sát mặt đường gồm ba cô gái: Nho, Phương Định và Thảo, có nhiệm vụ là đo khối lượng đất, san lấp mặt đường, đánh dấu bom chưa nổ và hủy . nếu cần thì vào Trường Sơn thành tổ trinh sát, cùng sống trong hang đá dưới chân đỉnh núi, họ cực kỳ dũng cảm trước bom đạn suốt ngày, họ đã vượt qua tất cả nhờ nét đẹp nhân cách của mình. , hồn nhiên và mơ màng duyên dáng: “giống như một cây kem trắng có giọt nước mắt”, Nho thích ăn đồ ngọt và rất chăm chỉ, quyết đoán trong công việc. Còn Phương Định, một thanh niên Hà Nội yêu đời: “Cô thích soi mình trong gương, thích hát quan họ Bắc Ninh, dân ca Ý, nhất là ca – chiu – sa”. Trong cuộc sống như mơ nhưng cô gái này rất dũng cảm trong công việc đặc biệt là rà phá bom mìn “Tôi nghĩ đến cái chết nhưng cái chết nhẹ không cụ thể và câu hỏi chính là bom mìn có nổ không. Liệu nó có nổ không? Sau cùng là chị Thảo lớn tuổi nhất và cũng là đội trưởng. Cô ấy có những đặc điểm đáng nhớ và ấn tượng. Chị thích làm đẹp “Chiếc lông mày nhỏ như que tăm, mê thêu thùa, mê chép bài… dù công việc chị chỉ đạo dứt khoát: “Thời buổi này ít đi, Đình ở nhà là đủ rồi”. Như vậy, vẻ đẹp trong cuộc đời chiến đấu của tổ trinh sát mặt đường Nho, Phương Định, Thảo chính là vẻ đẹp của thế hệ thanh niên xung phong thời kháng chiến chống Mỹ mà Lê Minh Khuê đã miêu tả rất thành công.
2. Đoạn văn cảm nhận về 3 cô gái thanh niên xung phong – Mẫu 2
Đường Trường Sơn từ lâu đã trở thành con đường huyền thoại, được nhắc đến trong nhiều bài ca, tác phẩm văn học. Chẳng hạn, nhà thơ Phạm Tiến Duật kể chuyện người lính lái xe trên đường Trường Sơn qua bài thơ Tiểu đội xe không kính. Nói đến đường Trường Sơn, thật thiếu sót nếu không nói đến những cô gái thanh niên xung phong dẫn đường. Câu chuyện Lê Minh Khuê kể trong truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi cho chúng ta hiểu thêm về những cô gái này. Những ngôi sao xa xôi đã để lại cho người đọc những cảm xúc sâu sắc về các nhân vật Phương Định, Nho và bà Thảo – những cô gái thanh niên xung phong lên đường Trường Sơn trong những năm tháng chiến tranh. Trước hết, họ đều là những con người dũng cảm, đương đầu với thử thách, khó khăn và sẵn sàng xả thân vì lý tưởng. Qua truyện ta thấy công việc của họ vô cùng nguy hiểm, luôn đối mặt với cái chết khi phải quan sát những trận oanh tạc của máy bay địch, đo khối lượng đất đá để san lấp hố bom do địch gây ra, đánh dấu bom chưa nổ và kích nổ bom. . Chúng tôi còn thấy ở họ sự đoàn kết, thương yêu, đùm bọc nhau như cha mẹ trong một gia đình. Phương Định hồi hộp chờ Thảo và Nho lên thám thính đỉnh núi. Khi Nho bị thương, Phương Định và cô Thảo đã lo lắng, băng bó, chăm sóc cho Nho chu đáo với tình thương như một người chị, và cảm thấy “đau đớn hơn cả người bị thương”. Dù điều kiện sống vô cùng khắc nghiệt nhưng những người lính ấy vẫn giữ cho mình tâm hồn trẻ trung, trong sáng và yêu đời. Họ có đời sống nội tâm phong phú, đẹp đẽ, giàu cảm xúc, nhiều ước mơ. Họ thích làm đẹp cho đời ngay cả trong hoàn cảnh chiến trường ác liệt. Hình ảnh những người lính thanh niên xung phong đã góp phần làm nên vẻ đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước trên con đường Trường Sơn huyền thoại. Họ tạm gác lại những ước mơ, những dự án, khát vọng khác để đi theo tiếng gọi của Tổ quốc. Trong trái tim ấy luôn cháy một ngọn lửa yêu nước bất diệt. Đọc cuốn sách khiến tôi cảm thấy biết ơn và biết ơn những người lính này nhiều hơn.
3. Đoạn văn cảm nhận về 3 cô gái thanh niên xung phong – Mẫu 3
Những cô gái thanh niên xung phong trên đường Trường Sơn là biểu tượng cho thế hệ trẻ trong những năm kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Hình ảnh của họ được tác giả Lê Minh Khuê dựng lại qua hình ảnh ba cô gái Nho, Thao, Phương Định trong tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi”. Như chúng ta đã biết, Nho, Thao, Phương Định là những trinh sát mặt đường, công tác trên một điểm cao của tuyến đường trọng điểm Trường Sơn. Họ phải sống trong “hang dưới chân cao điểm”, nơi máy bay Mỹ gầm rú nhả đạn hàng giờ đồng hồ. Nhiệm vụ của họ là “đo thể tích đất để lấp hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom”. Nhiệm vụ này được thực hiện ngay sau khi máy bay Mỹ ném bom xuống cao điểm nên vô cùng nguy hiểm, khó khăn và vất vả. Tuy nhiên, các cô gái vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp hào hùng. Họ vô cùng dũng cảm dù phải “chạy thẳng qua ban ngày” đối mặt với tử thần từng giờ từng phút. Họ cũng là những cô gái rất có trách nhiệm với công việc của mình. Chỉ cần nghe tiếng bom nổ, họ lao lên hàng đầu, bất chấp nguy hiểm, bởi họ hiểu tầm quan trọng của công việc, của con đường then chốt mà họ phải đi. Họ là những cô gái trẻ, mới 17, 18 nên tâm hồn còn rất ngây thơ, trong sáng. Thảo, Nho và Phương Định cũng có tình đồng đội bền chặt, họ hiểu nhau, hiểu sở thích lẫn nỗi sợ hãi, lo lắng khi đồng đội bị thương. Cô Thảo biết Phương Định thích hát, Phương Định biết cô Thảo rất điệu đà “áo ngực thêu chỉ màu” nhưng lại rất sợ “thấy máu thấy vội”. Còn Nho là em út trong đội, được Phương Định cưng chiều, coi như cô em gái “như cây kem trắng”. Khi Nho bị thương, Phương Định và Thảo đã tận tình chăm sóc, pha sữa cho Nho uống, băng bó vết thương cho Nho. Tuy nhiên, mỗi cô gái đều có vẻ đẹp riêng. Thảo duyên dáng nhưng trong công việc lại “kiên quyết, táo bạo” khiến ai cũng phải “bực bội”. Hễ nghe có bom, chị “bình tĩnh đến mức tức giận”, phân công rõ ràng công việc cho những đồng đội của mình rồi lập tức chạy lên hàng đầu để hoàn thành nhiệm vụ. Còn Nho là em út, cô Nho vẫn còn ngây thơ, trong sáng, thích ăn đồ ngọt và cũng vô cùng dũng cảm. Nho là người dễ nhạy cảm, dễ bị tổn thương, nhưng cô không kêu ca, hay phàn nàn bất kỳ thứ gì. Còn Phương Định – người con gái Hà Thành xinh đẹp, yêu ca hát, thuộc lòng nhiều bài hát từ “Dân ca quan họ ngọt ngào da diết”, “Ca-chiu-sa Hồng quân” hay “Dân ca Ý Lan” giàu chất trữ tình”,… Cô là một cô gái gan dạ và dũng cảm, một mình đối mặt với quả bom lớn trên đồi mà không sợ hãi. Cô “ngoan cường” hướng đến quả bom và phá hủy nó một cách nhanh chóng và chính xác. Lê Minh Khuê đã tái hiện hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong Trường Sơn một cách vô cùng sinh động và chân thực qua ngôn từ trẻ trung cũng như lối kể ngôi thứ nhất rất tự nhiên. Ba cô Nho, Thảo, Định là những bông hoa đẹp, tượng trưng cho thế hệ trẻ Trường Sơn thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Trên đây Luật Minh Khuê vừa giới thiệu tới bạn đọc bài viết với nội dung Đoạn văn cảm nhận về 3 cô gái trong Những ngôi sao xa xôi hay nhất. Mời các bạn tham khảo những tài liệu hữu ích khác trong chuyên mục Giáo dục của chúng tôi. Luật Minh Khuê xin chân thành cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết!