Đến đây nào, bác sĩ của anh! – Như Thi Vấn

ĐẾN ĐÂY NÀO, BÁC SĨ CỦA ANH

Tác giả:

Như Thi Vấn

Dịch giả:

Hương Nhiên

Công ty phát hành: AMAK
Nhà xuất bản: NXB Văn Học
Ngày xuất bản: 20-04-2012
Kích thước: 13.5 x 20.5 cm
Số trang: 528
Giá bìa: 108.000 VND

Giới thiệu nội dung

Bạn cô nói: “Thật ra con người không thể nào quên đi quá khứ, quên quá khứ có nghĩa là phản bội. Nhưng con người phải nhìn về phía trước, không thể sống mãi với quá khứ.”

Cả anh và cô đến với nhau mang theo cả một quá khứ khắc sâu đầy đớn đau của mỗi người. Anh không mang theo một trái tim mới biết lần đầu rung động mà là một trái tim đã từng trải qua những vết thương tưởng không thể gượng nổi, cô cũng không nhìn đời bằng đôi mắt trong veo, ngây thơ chưa từng trải mà là đôi mắt đã từng chứng kiến sự chia hợp như một phần của cuộc sống. Nhưng có nghĩa lý gì một khi tình yêu đến, như một liều thuốc cải tử hồi sinh, trái tim đau thương lại một lần nữa đập lên những nhịp mạnh mẽ và gấp gáp, đôi mắt từng trải lại một lần nữa ngắm theo một bóng dáng mải mê, không thể kiềm chế !!!

Trình Vũ Phi là một bác sỹ lạnh lùng, tuyệt đối chỉ động khẩu không động thủ nhưng lời nói của cô có thể khiến Tô Nhất Minh – một đại nam nhân sáng chói vừa sợ vừa tức đến bạc cả tóc. Tại sao à ? Cô đơn giản chỉ vô tình kể một số câu chuyện khủng bố mà cô biết cho anh nghe thôi mà, ví dụ như ” Sao anh không uống thuốc? Anh thật quá xem thường sức khỏe, tôi biết một anh chàng, mới hai mươi mấy tuổi, bị sốt nhẹ nên cậu ta xem thường, kết quá giờ đã chết rồi…”. Rõ ràng cô biết một doanh nhân thành đạt như anh quý nhất là mạng sống, thế mà cô cứ “động khẩu” một chút là y như rằng có người cũng nghĩ như anh “giờ chết rồi”, bảo sao mà anh không sợ hết cả hồn. Còn sao lại tức ư? Cả một quyển bí kíp tán tỉnh anh rút ra sau bao nhiêu năm chinh chiến giờ cứ đụng đến cô là y như rằng nó phản chủ, tại sao cô lại không thể suy nghĩ như những phụ nữ thông thường kia chứ? Và trong khi anh đau đầu với những tuyệt chiêu của mình, còn cô cũng đang tự cảm thấy xấu hổ vô cùng khi một bác sỹ bao nhiêu năm kinh nghiệm như cô mà cứ gặp anh là y như rằng chuẩn đoán nhầm bệnh thì những bánh xe của tình yêu cứ dần dần quay những vòng đều đặn.

Tiểu thuyết tình yêu “Bác sỹ của anh” của tác giả Như Thi Vấn là một món ăn tinh thần mang đầy sắc màu vui buồn của tình yêu. Câu chuyện tình yêu của cô bác sỹ Trình Vũ Phi và chàng bọ rùa vàng Tô Nhất Minh thăng qua rất nhiều cung bậc tột đỉnh của tình cảm. Bạn có thể vừa cười nghiêng ngả với những câu chuyện khủng bố của bác sỹ Trình đó, nhưng ẩn dưới những tiếng cười ấy vẫn phảng phất chút gì đó đau lòng. Bạn cũng có thể tức giận đùng đùng với những suy nghĩ quá ư là tính toán của anh chàng danh nhân giàu có kia nhưng đằng sau những suy nghĩ ấy là bài học rút ra từ những tổn thương chưa liền miệng mà tình yêu và cuộc sống để lại cho anh. Cả hai người đều không hoàn hảo trong tình yêu nhưng họ đều cố gắng để đối phương hạnh phúc, đó mới chính là điều hoàn hảo nhất.

Vài nét về tác giả

Như Thi Vấn – Một người bình thường, mắt mở trừng trừng nhìn thời gian từng ngày từng ngày trôi qua như điện xẹt. Một hôm bỗng phát hiện tài sản lớn nhất của mình chính là nằm mơ. Cho nên ghi chép lại những giấc mơ giữa ban ngày này hy vọng có thể kết nối hiện thực trần trụi với mộng tưởng mờ mịt, để có thể đi đến khu vườn mộng tưởng đầy hoa giữa bầu trời.

Trích đoạn

“Vũ Phi, trong người anh có một viên sỏi, có nghiêm trọng không? Anh sẽ chết chứ?”

“Nói bậy. Chỉ là viên sỏi đường kính hai milimet, uống thuốc là nó sẽ tự chui ra.”

“Vừa nãy bác sĩ siêu âm nói rất khủng khiếp. Chuyện khủng bố như vậy mà cô ta có thể nói tỉnh bơ! Thật xấu xa…”

“Vậy phải nói thế nào? Ôi! Trong thận anh có một viên sỏi đấy! Vậy có giống bác sĩ không? Vả lại vốn dĩ cũng chẳng có chuyện gì to tát.”

“Sao lại không có chuyện gì? .Anh thấy rất sợ hãi… Cần phải chú ý những gì?”

“Cũng chẳng có gì. Uống nhiều nước, vận động nhiều. Uống ít thuốc là sẽ tự thải ra ngoài.”

“Còn phải chú ý gì nữa không?”

“Ăn uống cũng cần phải chú ý, nên ít ăn dồ cay.”

“Còn nữa không?”

Trình Vũ Phi cuối cùng đã mất kiên nhẫn: “Còn… lúc tiểu tiện cũng phải chú ý, đừng để viên sỏi rơi xuống kẹt ở “chân” của anh.”

Cuốn sách này được giới thiệu ở đây nhằm chia sẻ cho những bạn không có điều kiện mua sách.
Còn nếu bạn có khả năng hãu mua sách ủng hộ nha!

  ;)

MỤC LỤC

Mở đầu  Chương 1

Chương 2  Chương 3
Chương 4  Chương 5.1
Chương 5.2  Chương 6.1
Chương 6.2  Chương 6.3
Chương 6.4  Chương 7.1
Chương 7.2  Chương 7.3
Chương 8  Chương 9
Chương 10.1  Chương 10.2
Chương 11  Chương 12
Chương 13.1  Chương 13.2
Chương 14.1  Chương 14.2
Chương 15.1  Chương 15.2
Chương 15.3  Chương 16.1
Chương 16.2   Chương 17.1
Chương 17.2  Chương 18
Chương 19.1  Chương 19.2
Chương 19.3  Chương 20.1
Chương 20.2  Chương 20.3
Chương 20.4  Chương 21.2
Chương 21.2  Chương 21.3
Chương 21.4  Chương 22.1
Chương 22.2  Chương 22.3
Chương 22.4  Chương 23
Chương 24  Chương 25.1
Chương 25.2  Chương 26.1
Chương 26.2  Chương 27
Chương 28  Chương 29
Chương 30  Chương 31
Chương 32  Chương 33

Tác giả : Dịch giả : Công ty phát hành : Nhà xuất bản : NXB Văn HọcNgày xuất bản : 20-04-2012 Kích thước : 13.5 x 20.5 cmSố trang : 528G iá bìa : 108.000 VNDBạn cô nói : ” Thật ra con người không thể nào quên đi quá khứ, quên quá khứ có nghĩa là phản bội. Nhưng con người phải nhìn về phía trước, không hề sống mãi với quá khứ. ” Cả anh và cô đến với nhau mang theo cả một quá khứ khắc sâu đầy đớn đau của mỗi người. Anh không mang theo một trái tim mới biết lần đầu rung động mà là một trái tim đã từng trải qua những vết thương tưởng không hề gượng nổi, cô cũng không nhìn đời bằng đôi mắt trong vắt, ngây thơ chưa từng trải mà là đôi mắt đã từng tận mắt chứng kiến sự chia hợp như một phần của đời sống. Nhưng có nghĩa lý gì một khi tình yêu đến, như một liều thuốc cải tử hồi sinh, trái tim đau thương lại một lần nữa đập lên những nhịp can đảm và mạnh mẽ và gấp gáp, đôi mắt từng trải lại một lần nữa ngắm theo một bóng hình mải mê, không hề kiềm chế ! ! ! Trình Vũ Phi là một bác sỹ lạnh nhạt, tuyệt đối chỉ động khẩu không động thủ nhưng lời nói của cô hoàn toàn có thể khiến Tô Nhất Minh – một đại nam nhân sáng chói vừa sợ vừa tức đến bạc cả tóc. Tại sao à ? Cô đơn thuần chỉ vô tình kể 1 số ít câu truyện khủng bố mà cô biết cho anh nghe thôi mà, ví dụ như ” Sao anh không uống thuốc ? Anh thật quá xem thường sức khỏe thể chất, tôi biết một chàng trai, mới hai mươi mấy tuổi, bị sốt nhẹ nên cậu ta xem thường, kết quá giờ đã chết rồi … “. Rõ ràng cô biết một người kinh doanh thành đạt như anh quý nhất là mạng sống, thế mà cô cứ ” động khẩu ” một chút ít là y như rằng có người cũng nghĩ như anh ” giờ chết rồi “, bảo sao mà anh không sợ hết cả hồn. Còn sao lại tức ư ? Cả một quyển bí kíp tán tỉnh anh rút ra sau bao nhiêu năm chinh chiến giờ cứ đụng đến cô là y như rằng nó phản chủ, tại sao cô lại không hề tâm lý như những phụ nữ thường thì kia chứ ? Và trong khi anh đau đầu với những tuyệt chiêu của mình, còn cô cũng đang tự cảm thấy xấu hổ vô cùng khi một bác sỹ bao nhiêu năm kinh nghiệm tay nghề như cô mà cứ gặp anh là y như rằng chuẩn đoán nhầm bệnh thì những bánh xe của tình yêu cứ từ từ quay những vòng đều đặn. Tiểu thuyết tình yêu ” Bác sỹ của anh ” của tác giả Như Thi Vấn là một món ăn ý thức mang đầy sắc màu vui buồn của tình yêu. Câu chuyện tình yêu của cô bác sỹ Trình Vũ Phi và chàng bọ rùa vàng Tô Nhất Minh thăng qua rất nhiều cung bậc tột đỉnh của tình cảm. Bạn hoàn toàn có thể vừa cười nghiêng ngả với những câu truyện khủng bố của bác sỹ Trình đó, nhưng ẩn dưới những tiếng cười ấy vẫn phảng phất chút gì đó đau lòng. Bạn cũng hoàn toàn có thể tức giận đùng đùng với những tâm lý quá ư là đo lường và thống kê của chàng trai danh nhân phong phú kia nhưng đằng sau những tâm lý ấy là bài học kinh nghiệm rút ra từ những tổn thương chưa liền miệng mà tình yêu và đời sống để lại cho anh. Cả hai người đều không tuyệt vời và hoàn hảo nhất trong tình yêu nhưng họ đều nỗ lực để đối phương niềm hạnh phúc, đó mới chính là điều tuyệt vời nhất. Như Thi Vấn – Một người thông thường, mắt mở trừng trừng nhìn thời hạn từng ngày từng ngày trôi qua như điện xẹt. Một hôm bỗng phát hiện gia tài lớn nhất của mình chính là nằm mơ. Cho nên ghi chép lại những giấc mơ giữa ban ngày này kỳ vọng hoàn toàn có thể liên kết hiện thực trần trụi với mộng tưởng u ám và đen tối, để hoàn toàn có thể đi đến khu vườn mộng tưởng đầy hoa giữa khung trời. ” Vũ Phi, trong người anh có một viên sỏi, có nghiêm trọng không ? Anh sẽ chết chứ ? ” “ Nói bậy. Chỉ là viên sỏi đường kính hai milimet, uống thuốc là nó sẽ tự chui ra. ” ” Vừa nãy bác sĩ siêu âm nói rất kinh khủng. Chuyện khủng bố như vậy mà cô ta hoàn toàn có thể nói tỉnh bơ ! Thật xấu xa … ” ” Vậy phải nói thế nào ? Ôi ! Trong thận anh có một viên sỏi đấy ! Vậy có giống bác sĩ không ? Vả lại vốn dĩ cũng chẳng có chuyện gì to tát. ” ” Sao lại không có chuyện gì ?. Anh thấy rất sợ hãi … Cần phải chú ý quan tâm những gì ? ” ” Cũng chẳng có gì. Uống nhiều nước, hoạt động nhiều. Uống ít thuốc là sẽ tự thải ra ngoài. ” ” Còn phải quan tâm gì nữa không ? ” “ Ăn uống cũng cần phải quan tâm, nên ít ăn dồ cay. ” ” Còn nữa không ? ” Trình Vũ Phi ở đầu cuối đã mất kiên trì : ” Còn … lúc tiểu tiện cũng phải quan tâm, đừng để viên sỏi rơi xuống kẹt ở ” chân ” của anh. “

Source: https://evbn.org
Category: Dừng Chân