Đắc Sủng Hoàng Phi – Chap 7 : Trẫm cho phép nàng can chính – Wattpad

                                    

  Thái y đến xem qua vết thương của hắn .....
_ Hoàng thượng thế nào rồi – Nàng hỏi
_ Hồi bẩm nương nương , hoàng thượng là thiên tử , vĩnh phúc tề thiên . Tuy trong lưỡi kiếm lưỡi có độc nhưng đã kịp thời cứu chữa cho nên hoàng thượng chỉ hôn mê , chậm nhất là ngày mai sẽ tỉnh
......
_ Hoàng hậu giá lâm
_ Thần thiếp thỉnh an hoàng hậu . Hoàng hậu nương nương thiên tuế
Bốp .... hoàng hậu tức giận tát nàng 1 cái .....
_ Lạp phi to gan , ngươi vì không cam tâm khi tình lang của ngươi và ngươi bị chia cắt cho nên thuê sát thủ hành thích hoàng thượng có đúng không ? Ngươi đúng là ả dâm phụ độc ác .
_ Hoàng hậu xin hãy nói chuyện khách khí 1 chút . Phương Kỳ ta từ đầu tới cuối chưa từng thất tiết với hoàng thượng . Hoàng thượng luôn đối với ta rất tốt , lí nào ta lại đi mưu sát người
_ Hừm , xem ra không dụng hình thì ngươi không nhận có đúng không ? Người đâu đánh Lạp phi 50 roi cho ta
_ Hoàng hậu nương nương , tuyệt đối không thể - Lâm công công vốn là thái giám cận thân của Đằng Quân lên tiếng
_ Hỗn láo , ta đường đường là 1 mẫu nghi không lẽ phạt một quý phi cũng không được
_ Thưa hoàng hậu nương nương , hoàng thượng có khẩu dụ không ai được xử phạt Lạp quý phi
_ Tội giết vua của nàng ta cũng đủ để ta ban tử cho nàng
_ Hoàng hậu nương nương tuyệt đối không thể - Lâm công công biết rõ Lạp phi rất quan trọng với hoàng thượng . Nếu Lạp phi xảy ra chuyện thì khi hoàng thượng tỉnh lại chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình . Nói không chừng còn mang cả họ hắn ra chu di
_ Không nói nhiều , bắt Lạp phi lại , dùng trượng hình đánh tới khi nào ả nhận tội – Hoàng hậu quát lên
_ Ta đây có kim bài hoàng thượng ngự ban thấy kim bài như thấy hoàng thượng còn không mau quỳ xuống – Phương Kỳ chợt nhớ đến tấm kim bài ban nãy hoàng thượng giao cho nàng
_ Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế - Hết thảy mọi người quỳ xuống
_ Lâm công công nghe lệnh
_ Có nô tài
_ Hoàng thượng hiện đang mệt cần nghỉ ngơi , những ai không phận sự thì lập tức đuổi khỏi Lạp cung .
_ Lạp quý phi , ngươi dám .....
_ Hoàng hậu , mời người về cho đừng tiếp tục ở đây quấy rầy long thể mà phạm tội khi quân – Phương Kỳ thẳng thắn
_ Hoàng hậu nương nương , mời – Lâm công công kính cẩn
Hoàng hậu tức giận bỏ về .... Phương Kỳ nhẹ lau mồ hôi lạnh rồi quay vào giường với Đằng Quân ... hắn vẫn mê man , nàng dùng khăn ấm lau nhẹ lau trán cho hắn ..... Lúc này nàng thật biết ơn hắn , ngay cả lúc thập tử nhất sinh mà hắn vẫn nghĩ cho nàng , sợ nàng bị người ức hiếp .... Nhìn kĩ thì hắn đúng là 1 mĩ nam anh tuấn ..... nàng chợt thấy tim nàng loạn nhịp ..... Nàng lần này nợ hắn 1 mạng nữa rồi .....
_ Kỳ nhi .... Cẩn thận ..... mau tránh ra sau ta .....Kỳ nhi ..... không .....- Hắn trong cơn ác mộng thấy nàng bị thích khách đâm trúng
_ Hoàng thượng người làm sao vậy ..... Hoàng thượng ...... - Nàng vô thức nắm bàn tay hắn
Hăn bị nàng gọi mà tỉnh lại ...... từ từ mở mắt ......
_ Kỳ nhi ..... nàng không sao – Hắn cố nở nụ cười an tâm
_ Ta không sao .... Lần này ta lại nợ hoàng thượng rồi – Nàng nhẹ lau mồ hôi trên trán hắn
_ Ta nên làm .... Kỳ nhi ,ta thấy lạnh
Nàng vội kéo chăn bông đắp cho hắn ....
_ Để ta đi gọi thái y vào xem cho người – Nàng nói rồi chạy ra cửa
Sau khi thái y bắt mạch thì kê dược .... Hắn cứ thế tĩnh dưỡng 2 ngày thì chất độc hoàn toàn được tống ra . 2 ngày này Phương Kỳ luôn ở bên chăm sóc hắn , hắn cảm thấy lòng rất ấm áp nhưng từ đầu tới cuối chẳng dám hành động hay nói gì nhiều , hắn sợ làm vậy sẽ khiến nàng nhận ra nàng đang quan tâm hắn rồi nàng sẽ e ngại và bỏ mặc hắn ...... Hắn vừa khỏi bệnh là đã phải thượng triều , lúc quay về nhìn thấy Phương Kỳ đang ngồi gảy đàn ...... 1 điệu nhạc buồn .... Khi bản nhạc kết thúc hắn bước lại gần ....
_ Nàng lại nhớ về hắn ta ?
_ Ta .....
_ Không sao , ta không phải đang hạch tội nàng chỉ là hỏi thăm nàng
_ Ta ..... Thật ra không phải nhớ huynh ấy .... Ta thấy hoàng cung thật đáng sợ , hôm đó nếu không nhờ kim bài của hoàng thượng thì ta đã chết rồi
_ Kỳ nhi ..... làm quý phi của ta khổ như vậy sao ? Nàng có muốn ngay lập tức hồi quốc không ? – Hắn dằn lòng hỏi
_ Người sẽ phóng ta đi ?
_ Chỉ cần điều đó khiến nàng thoải mái . Ở bên ta , ta vừa không có được trái tim nàng , vừa khiến nàng chịu nhiều hiểm nguy . Cung đấu thì thôi đi , nay đến cả kẻ thù của ta cũng đã ra tay – Hắn ánh mắt buồn bã
_ Ta .... Ta không đi nữa
_ .... Nàng không cần cảm thấy nợ ơn ta ..... Ta yêu nàng , ta không muốn ép nàng thêm nữa – Hắn im lặng nhìn nàng 1 chút rồi cười nhẹ , hắn thật sự không muốn nàng đau khổ
_ Ta là tự nguyện ở lại .... Ta .... Người có biết vì sao hôm đó sau khi gặp Đình Phong , ta lại chọn ở lại hay không ?
Hắn lắc đầu .......
_ Huynh ấy nói với ta sở dĩ huynh ấy được làm sứ thần là vì phụ vương ta thấy phụ thân huynh ấy đã phối huynh ấy với 1 tiểu thư khuê các khác nên an tâm ban chỉ cho huynh ấy đi sứ , mong là việc này sẽ giúp ta và huynh ấy hoàn toàn cắt đứt ...... Huynh ấy cũng thú nhận là đã động phòng với người ta ..... Ta nhìn lại mình , vốn cũng đã là người của hoàng thượng ..... Dù muốn hay không thì ta cũng là công chúa của Nhạn Sơn quốc , mọi chuyện đã tới nước này , ta hà tất phải cố chấp ..... Vận mệnh đã an bài , ta nên chấp nhận làm con chim trong lồng son – Ánh mắt nàng mang tia đau thương , nước mắt cũng theo lời nói mà rơi không ngừng
Hắn vội ôm lấy nàng , để nàng tựa vào ngực hắn ..... Nàng lúc này quá đau lòng mà không màng xung quanh , cứ như vậy mà khóc ..... Nàng cứ như 1 con tiểu ngọc thố rúc trong ngực hắn ..... Mãi tới khi nàng lấy lại bình tĩnh thì mới nhận ra hiện tại .... Nàng định tránh ra thì bị hắn ôm trở lại ...... Nàng không làm loạn , cứ cái ý nghĩ dù sao nàng cũng đã là của hắn , hắn muốn làm gì mà không được ..... Nhưng không biết sao , nàng lại cảm thấy vòng tay hắn thật ấm áp và an toàn .....
_ Kỳ nhi , ta vạn kiếp cũng sẽ không phụ nàng .
_ Hoàng thượng .... Người luôn tốt với ta .....nhưng người lại là hoàng thượng , trong hậu cung không phải có 1 mình ta , huống chi là hoàng cung thường tuyển thêm tú nữ hầu hạ người .... Ta vốn không cần vinh hoa phú quý , chỉ cần 1 phu quân có thể đừng hôm nay yêu người này , ngày mai lại ôm người khác
_ Ta sẽ vì nàng mà không tuyển tú nữ nữa , ta chỉ cần nàng
_ Rồi người sẽ hối hận mà thôi
_ Ta tuyệt đối không hối hận đâu . Kỳ nhi , cho ta cơ hội được không ?
_ .... Thân xác ta đã là của người
_ Cái ta cần là tình yêu của nàng .... Tình lang của nàng giờ cũng yên bề gia thất , nàng hãy cho ta 1 cơ hội có được không ? – Ánh mắt hắn tha thiết nhìn nàng
_ Ân , ta cho người 1 cơ hội cũng như tự cho bản thân ta 1 cơ hội – Nàng nói xong thì 2 má chợt ửng đỏ , nàng vừa nói gì thế này , sao lại dễ dàng chấp nhận như thế chứ
Hắn thì vui sướng khi nghe nàng nói vậy , liền ôm chặt nàng ..... Nàng nhẹ thở dài , nàng thật sự nợ hắn quá nhiều ..... Tối hôm sau hắn đang ngồi xem tấu chương , Phương Kỳ đi tới mang cho hắn 1 chén trà sâm ....
_ Hoàng thượng , người uống trà sâm đi rồi hãy xem tiếp
_ Ân .... – Hắn nhận lấy
_ Nhìn hoàng thượng có vẻ không vui , các đại thần lại làm khó người à ?
_ Không có , chỉ là ta đang đau đầu chuyện nạn châu chấu gần đây thôi . Từ khi ta đăng cơ đến nay , đây là lần đầu tiên xảy ra nạn châu chấu – Hắn day day trán
_ Hoàng thượng và bá quan sáng nay chẳng phải vừa nghị sự hay sao , không lẽ không tìm ra cách à ?
_ Cách đưa ra chỉ là mở kho lương cứu tế chứ không có cách diệt châu chấu – Hắn nhẹ kéo nàng ngồi xuống bên hắn rồi chỉ vào tấu chương cho nàng xem – Nàng nhìn đi , thiệt hại rất to lớn
_ Hoàng ... hoàng thượng ..... hậu cung không được phép can chính – Nàng bối rối nhìn hắn
_ Hừm .... Kỳ nhi , nếu ta không tin tưởng nàng thì đâu cho nàng xem . Nếu để nàng can chính mà có thể cùng chia sẻ với ta thì ta không quan tâm người khác nghĩ gì – Hắn cười nhẹ
_ Ta tuy không ham vinh hoa nhưng cũng muốn yên ổn sống .Trong hậu cung này , người duy nhất được can chính chỉ có hoàng hậu . Hoàng thượng hậu ái ta sẽ khiến thái phi lẫn hoàng hậu tìm đến ta gây sự đấy
_ Ái phi đừng lo , đã có ta ra mặt cho nàng .... Hiện tại ta rất đau đầu với dịch châu chấu này , ta chỉ muốn tìm 1 người tin tưởng mà tâm sự - Ánh mắt hắn trở nên cô độc nhìn xuống tấu chương
_ ........ Thật ra muốn ngăn châu chấu không phải không có cách . Sáu năm trước , ở Nhạn Sơn quốc cũng từng xảy ra đại dịch này . Khi đó trong dân gian có 1 cao nhân bày cho dân chúng các chế ra 1 loại nước ngâm từ 1 số cây cỏ , đem tưới khắp các đám ruộng bụi cây , thậm chí là lên mái nhà lẫn góc nhà . Liên tục như thế trong 7 ngày thì hoàn toàn diệt hết châu chấu
_ Nàng nói thật chứ ? Nàng có nhớ cách làm ra loại thủy dược đó không ? – Hăn vui mừng nắm tay nàng mà hỏi gấp
_ Ân , ta ngày trước thích nghiên cứu dược lí nên cũng lén phụ hoàng xuất cung để học hỏi dân chúng . Nhưng nguyên liệu phải chuẩn bị trong 4 ngày mới ra thành quả
_ Không sao , nàng cần gì cứ nói , ta sẽ tận lực hỗ trợ nàng
_ Nguyên liệu cũng là những vị thuốc đơn giản thôi , cái cần chính là nhân lực .
_ Được , ta sẽ phái người giúp nàng .Trước khi nàng điều chế ra thủy dược thì ta sẽ cho mở kho cứu tế , đồng thời trấn an lòng dân không để dân hoang mang tạo thời cơ cho kẻ thù của ta ra tay làm dân dậy sóng
_ Ân
Phương Kỳ cùng 1 nhóm cung nữ thái giám điều chế thủy dược ..... 4 ngày sau ....
_ Thành công rồi , chúng ta mau đi báo cho hoàng thượng biết đi – Phương Kỳ vui mừng nói
_ Thái phi nương nương giá lâm , hoàng hậu nương nương giá lâm – 2 cái sao chổi của Phương Kỳ lại đến
Thái phi đuổi hết nam nhân ra ngoài ......
_ Lạp phi xin thỉnh an thái phi , hoàng hậu nương nương
_ Miễn đi . Lap phi ngươi còn biết thỉnh an ta sao . Ta thấy là cái đuôi của ngươi vẫy lên tới trời rồi . Ngươi chỉ là 1 quý phi nhỏ bé trong hậu cung mà dám ngang nhiên can chính , ngươi có biết tội không hả ? – Thái phi tức giận
_ Thưa thái phi , việc này là hoàng thượng bảo ta làm chứ ta không hề tự ý làm
_ Đừng lôi hoàng thượng ra nói với ta . Chẳng biết ngươi từ Nhạn Sơn quốc mang tới đây bùa mê thuốc lú gì mà hoàng thượng năm lần bảy lượt bao che sủng ái ngươi . Ta tin chắc do ngươi quyến rũ mê hoặc hoàng thượng cho nên ngài mới để ngươi can chính như vậy – Thái phi quát
_ Thưa thái phi , ta từ đầu đến cuối không phải hạng người như người nói
_ Ngươi thân là quý phi mà ta nói 1 lời ngươi cãi 1 lời . Xem ra không dạy ngươi 1 bài học thì ngươi không biết ngoan ngoãn mà . Người đâu , dạy cho ả biết quy tắc hậu cung
Phương Kỳ sợ hãi đưa tay xuống thắt lưng , thôi chết , kim bài nàng để ở Lạp cung không có mang theo ..... Bọn cung tì của thái hậu tóm lấy nàng dúi nàng ngã trên đất .....
_ Các ngươi muốn làm gì ....thả ta ra ..... Thái phi , người muốn làm gì ? – Phương Kỳ hoảng sợ cố vùng vẫy
Nàng bị vài cung nữ giữ chặt trên đất , 1 ả tốc váy nàng lên và kêó tiết khố xuống...... Chưa kịp hoàn hồn thì đã nghe từ mông truyền tới cảm giác đau buốt .... Tiếng roi mây không ngừng giáng xuống .....
Vuttt.....chattt...á .....vuttt....chattt ....á .....vuttt ......chattt ..... á ......vuttt ....chattt ....... A ..... vuttt ...... chattt ...... á .....
Vuttt.....chattt...á .....vuttt....chattt ....á .....vuttt ......chattt ..... á ......vuttt ....chattt ....... A ..... vuttt ...... chattt ...... á .....
Không dừng ở đó , bọn cung nữ đang giữ chặt nàng còn ra sức dùng tay véo vào những phần thịt non ở vai , eo và đùi nàng ..... Phương Kỳ thống khổ kêu la .....
Vuttt.....chattt...á .....vuttt....chattt ....á .....vuttt ......chattt ..... á ......vuttt ....chattt ....... A ..... vuttt ...... chattt ...... á .....
_ Đau quá ..... ta không chịu nổi ..... van cầu các người muốn giết thì giết đi ....đừng hành hạ ta nữa huhuhu
Vuttt.....chattt...á .....vuttt....chattt ....á .....vuttt ......chattt ..... á ......vuttt ....chattt ....... A ..... vuttt ...... chattt ...... á .....
Thái phi và hoàng hậu nhìn nhau cười độc ác .... Thấy Phương Kỳ thống khổ như vậy , bọn họ thật hả cục tức bấy lâu .....
_ Đau ......ááá .....đau quá ..... hoàng thượng ..... cứu ta với ...... hoàng thượng ....huhuhu .....
_ Đình ! – Thái phi ra lệnh
Phương Kỳ 1 thân run rẩy trên đất , bởi mới nới không gì bằng đòn ghen trong hậu cung ....
_ Ngươi đúng là cậy thế được hoàng thượng sủng ái nên làm càn mà – Thái phi nói
_ Thưa thái phi , nàng ta xinh đẹp như vậy chả trách hoàng thượng si mê . Thần thiếp nghĩ tất cả là do nhan sắc này mà ra – Hoàng hậu chăm vào
_ Lời hoàng hậu nói không sai . Tất cả là do cái dung nhan hồ ly này và cả cái miệng lưỡi này nữa ..... Người đâu , phạt giả miệng 20 cái cho ta – Thái hậu ra lệnh
Bọn nô tì của thái phi nhanh chóng giữ chặt Phương Kỳ quỳ trên đất , chúng kéo tóc nàng ghì ra sau ép nàng ngẩng mặt cao lên đón hình phạt ....... 1 ả cung nữ bước đến trước mặt nàng , giơ cao bàn tay ....
BỐP ....BỐP .....
_ Dừng tay ! – Cánh cửa bị mở tung 1 cách thô bạo