Yêu thôi đừng yêu quá, trao hết tất cả rồi người thiệt thòi nhất lại chẳng ai khác ngoài bản thân mình
Tôi có cô bạn, thật sự đã bị hội chúng tôi gọi là “lụy tình” quá mức. Đến nỗi cô ấy có thể đứng dưới mưa trước cửa nhà bạn trai, gọi tên cậu ấy thật to để van nài quay lại. Tất cả chúng tôi đều chẹp miệng, cho rằng không nên cố chấp, cũng không đáng phải hạ mình để mong ai đó quay trở về. Tình khi đã hết thì thường nguội lạnh, chúng ta cố làm mọi thứ để bản thân mình trở nên thảm hại, cái chúng ta nhận về cũng chỉ là ánh mắt thương hại mà thôi.
Bạn đang đọc: Yêu thôi đừng yêu quá, trao hết tất cả rồi người thiệt thòi nhất lại chẳng ai khác ngoài bản thân mình
Lẽ dĩ nhiên, bạn sẽ không muốn người ta dành cho mình một tình cảm nào khác ngoài tình yêu, đúng không ? Vậy thì hết yêu rồi nên dứt áo ra đi, ngẩng cao đầu và bước thẳng về phía trước, thay vì quỵ lụy khổ đau vì một trái tim không còn thiết tha với mình nữa .
Khi chúng tôi hỏi chuyện, cô bạn tôi nức nở kể về mối tình sinh viên mà cô ấy dành thời gian, công sức để vun đắp. Từng công việc làm thêm của cô ấy đều là để đóng tiền học phí cho cậu bạn trai, nghĩ rằng hai người cùng cố gắng, để cậu ấy có tương lai tốt đẹp hơn sẽ về chung một nhà. Ấy vậy mà, cậu ấy lại đi lấy con gái sếp…
Thanh xuân, nước mắt, sự tức tưởi hiện lên rõ trong đôi mắt bàng hoàng của bạn tôi. Chúng tôi đều thương cô ấy, nhưng cũng thấy cô ấy đáng giận một phần. Vì lẽ gì mà không tự góp vốn đầu tư, chăm nom cho chính bản thân mình trước đã ? Vì lẽ gì mà lao công tốn sức vì một người dưng bởi lời hứa hẹn hão huyền, rồi sau này chỉ còn lại một mình ôm quả đắng ?
Tôi không có ý nghĩ khuyên ai ích kỷ khi yêu, chỉ biết nhận về mà không biết cho đi. Tôi cũng không xúi dục ai đó nên thế này nên thế khác. Nhưng tôi chỉ nghĩ đơn thuần một điều rằng, bạn hãy chỉ cho đi những thứ gì mà bạn hoàn toàn có thể – đừng cố gắng nỗ lực quá sức. Một khi cho đi cũng xác lập rằng một ngày nào đó, điều tồi tệ nhất xảy ra, bạn sẽ đối lập như thế nào ? Nếu không chịu đựng được, thì chi bằng ngay từ đầu đừng nên quá quyết tử .Chúng ta quyết tử bằng sự tự nguyện, người khác cũng sẽ coi đó là một phần thưởng khi họ xứng danh. Và họ không có nghĩa vụ và trách nhiệm phải đền đáp lại phần thưởng cho bạn. Nếu họ vẫn ” mẫn cán ” và ” xuất sắc ưu tú “, thì họ sẽ lại được quà. Còn nếu họ không ” mẫn cán ” và không ” xuất sắc ưu tú ” nữa, thì đơn thuần là họ bị mất đi phần thưởng thôi …Cuối cùng thì vẫn cứ nên là yêu thôi đừng yêu quá, để đến một ngày đẹp trời nào đó, khi tình yêu và tình nhân bỏ rơi ta, ta vẫn hoàn toàn có thể tự lực đứng một mình, bằng sự tự tôn của mình .
Source: https://evbn.org
Category: Tình yêu