[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm – Chap 3: A Diệp chưa về sao?

[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm

Chap 3: A Diệp chưa về sao?

“A Diệp, có ngươi đi cùng lần này thật tốt!”. Hỏa Anh nhận lấy tách trà, nhấp một ngụm, hương hoa sen thơm ngát thoang thoảng bay.

“Nương nương, chăm sóc người là vinh hạnh của nô tì! Năm đó, nếu không phải người thu nhận nô tì, có lẽ nô tì đã chết từ lâu rồi!”. A Diệp đón lấy tách trà từ nàng, đặt vào khay.

“Nô tì tham kiến nương nương”. Từ ngoài cửa, một cung nữ áo xanh bước vào hành lễ.

“Có chuyện gì?”.

“Nương nương, Hoàng thượng ban tặng 5 cung nữ cho người”.

“Ta hiểu rồi, dẫn các nàng vào đây!”

Nô tì áo xanh bước ra ngoài, mấy phút sau, một đám cung nữ áo hồng bước vào. Gương mặt ai cũng sáng sủa, dáng vẻ linh hoạt, nàng mỉm cười hài lòng, Nội phủ tuyển tú nữ quả thật có mắt nhìn.

“Người đừng ngoài cùng đó, ngươi tên gì?”.

“Bẩm nương nương, nô tì tên Tiểu Hoa”. Nghe nàng gọi, Tiểu hoa bước lên một bước.

“Tiểu Hoa, từ nay ngươi sẽ ở lại trong cung này, còn những người còn lại sẽ do A Diệp sắp xếp!”.

“Nương nương đi thong thả!”. Nhìn theo bóng Họa Ảnh bước ra ngoài, chúng nô tì cung kính thỉnh lễ.

__________________

“Đã giờ Tuất rồi, sao A Diệp vẫn chưa trở về”. Họa Ảnh đi qua đi lại trong phòng, A Diệp chính là thân tín duy nhất nàng mang theo bên mình. Hơn nữa nàng ấy cũng là người bạn từ nhỏ của nàng, nàng luôn coi nàng ấy là tỷ muội ruột thịt.

“Nương nương, cũng đã sắp hết giờ Tuất rồi, người mau đi ngủ đi! Ngủ muộn không tốt cho sức khỏe đâu!”. Tiểu Hoa mang vào một chậu nước đặt xuống dưới đất.

“Nhưng…”. Tiểu Hoa nói vậy cũng đúng nhưng nàng vẫn cảm thấy bất an, không biết A Diệp đang làm gì?

“Nương nương, A Diệp cũng lớn rồi, nàng ấy sẽ không sao đâu!”. Tiểu Hoa vừa rửa chân cho nàng vừa nói. Họa Ảnh nghe vậy thì trong lòng cũng bớt lo lắng nhưng nàng cứ có cảm giác là lạ trong lòng.

“Ngươi nghe tin gì chưa? Hôm qua Hoàng thượng ân sủng một cung nữ đó?”. Cung nữ A thì thầm vào tai cung nữ B.

“Chẳng phải vừa mới lập Hậu sao?”. Cung nữ B mắt trợn tròn, tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Còn nữa, người được được Hoàng thượng còn ở trong cung Hoàng hậu nữa cơ! Mới sáng nay liền được phong Quý nhân”.

“Cái gì? Nếu thế Hoàng hậu thất sủng luôn sao? Mà sao ngươi biết được tin này!”. Cung nữ B trong lòng hỗn loạn, nàng bây giờ thuộc cung Khôn Ninh, Hoàng hậu mà thất sủng thì nàng phải làm sao?

“Mama trong cung của Hoàng thượng là mẹ nuôi của ta! “. Cung nữ A khinh bỉ nhìn cung nữ B.

“Các ngươi ở đó xì xào cái gì? Mau đi làm việc đi!”. Đúng lúc Tiểu Hoa đi ngang qua cũng đã nghe hết cuộc đối thoại của họ. Nàng vội chạy về cung Khôn Ninh.

“Nương nương, người…”. Vừa vào đến cửa, nàng liền thấy A Diệp, à không, là Diệp Quý nhân mới đúng.

“Nô tì thỉnh an Hoàng hậu! Thỉnh an Diệp quý nhân!”.

“Bình thân! Tiểu Hoa ngươi ra ngoài trước đi, ta có chuyện cần nói riêng với Diệp quý nhân!”. Tiểu Hoa tuy không cam lòng nhưng vẫn bước ra ngoài đóng cửa lại.

Chừng một lát sau, Diệp quý nhân mở cửa bước ra. Không may nàng vấp phải bậc thang trước cửa, ngã uỵch một cái xuống đất. Không ngờ Hoàng thượng lại xuất hiện ngay đúng lúc đó, chạy đến bế Diệp quý nhân lên, trừng mắt nhìn Tiểu Hoa.

Tiểu Hoa cũng bất ngờ vì tai nạn vừa rồi, nàng hoảng hốt nhìn xuống đất. Họa Ảnh cũng nghe tiếng động, đi ra xem thử.

“Có chuyện gì ngoài đó vậy?…..Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng”.

“Hoàng hậu, chuyện này là sao?”. Dạ Trạch nhíu mày nhìn nàng.

“Thần thiếp….”.

“Hoàng thượng, đây chỉ là tai nạn thôi!”. Nằm trong lồng ngực của hắn, Diệp quý nhân đỏ mặt, thẹn thùng nói.

“Hửm? Nàng bênh vực cho nàng ta! Cấm túc Hoàng hậu trong vòng một tháng!”. Nói xong, Dạ Trạch liền bỏ đi.

___________________

“Nương nương, cung nữ Tiểu Hoa xin tham kiến”

“Cho nàng vào!”

“Tiểu Hoa, ngươi có chuyện gì…..”. Diệp quý nhân vừa mở lời thì Tiểu hoa từ ngoài xông vào, tát thẳng một cái vào mặt nàng.

“A Diệp, ta không ngờ ngươi lại là người như vậy! Nếu ta không nhầm thì có lẽ ngươi chính là người thân cận với nương nương nhất, tại sao ngươi lại làm như vậy?”. Tiểu Hoa nhìn người con gái trước mặt với má bên phải đỏ bừng, nàng rất tức giận.

Mấy ngày sống chung với nàng, nàng biết tình cảm giữa A Diệp và nương nương rất tốt đẹp. Nàng không hiểu tại sao A Diệp phải làm vậy? Tại sao chứ?

“Ngươi…một tiểu cung nữ mà cũng dám làm như vậy?”. Một giọng nam nhân mạnh mẽ cất lên.

“Hoàng thượng! Thỉnh an Hoàng thượng!”. Vừa nhìn thấy Dạ Trạch từ đằng xa, Diệp quý nhân liền hành lễ.

“Thỉnh an Hoàng thượng!”.

“Ngươi là cung nữ của cung nào? Sao dám cả gan đánh phi tần của trẫm!’.

Một cung nữ nhanh nhảu trả lời “Hoàng thượng, đó là cung nữ Tiểu hoa của Khôn Ninh Cung!”.

“Hay cho một cung nữ nhỏ nhoi! Người đâu đem cung nữ này ra đánh 30 trượng! Còn nữa, tiếp tục cấm túc Hoàng Hậu thêm 3 tháng”.

Nghe vậy, Tiểu hoa liền quỳ xuống ” Hoàng thượng, nếu phạt nô tì thôi, đừng phạt nương nương! Nương nương vô tội!”.

“Vô tội? Nàng ta dạy dỗ nô tì thế nào mà lại dám đánh phi tần của trẫm?”. Dạ Trạch cười lạnh.

“Hoàng thượng, thần thiếp không sao!”. Diệp Quý nhân lập tức nằm gọn trong lồng ngực vững chắc của hắn, thì thầm.

“A Diệp, nếu hôm nay ta không có ở đây, nàng lương thiện như vậy, chẳng phải sẽ bị chúng nô tì trèo lên đầu sao?”. Dạ Trạch vừa ôn nhu nói vừa vuốt ve mái tóc đen cùa nàng.

———————————————————————————–

Hoàn thành ngày: 02/02/2019

~ Ps ~