Bài thu hoạch bồi dưỡng thường xuyên Module GVPT 13

Việc phối hợp giữa nhà trường, gia đình và xã hội để thực hiện giáo dục đạo đức, lối sống cho học sinh trong các cơ sở giáo dục phổ thông là vấn đề cấp thiết hiện nay. Đây là Giáo án bồi dưỡng, bồi dưỡng thường xuyên GVPT Module 13

1. Giáo án bồi dưỡng thường xuyên GVPT 13:

Phối hợp giữa nhà trường, gia đình và xã hội thực hiện giáo dục đạo đức, lối sống cho học sinh trong các cơ sở giáo dục phổ thông

Theo nghĩa rộng, giáo dục đạo đức là toàn bộ những hoạt động có mục đích, có kế hoạch nhằm tác động đến các thành viên trong xã hội về chính trị, tư tưởng, đạo đức, bao gồm giáo dục đạo đức xã hội, giáo dục và rèn luyện. đạo đức cộng đồng, giáo dục đạo đức nhà trường và giáo dục đạo đức gia đình; Giáo dục đạo đức là giáo dục đạo đức trong nhà trường. Giáo dục tư tưởng là giáo dục tạo cho học sinh một thế giới quan, nhân sinh quan nhất định; giáo dục chính trị là giáo dục hình thành ở học sinh quan điểm chính trị, quan điểm và niềm tin chính trị nhất định; Giáo dục đạo đức là giáo dục nhằm thúc đẩy sự phát triển đạo đức của học sinh.

2. Vai trò của nhà trường, gia đình và xã hội trong việc giáo dục phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống cho học sinh:

2.1. Vai trò của gia đình trong giáo dục đạo đức:

Giáo dục đạo đức trong nhà trường chắc chắn chịu ảnh hưởng của gia đình. Giáo dục đạo đức gia đình là sự ảnh hưởng vô thức hoặc có ý thức của cha mẹ hoặc người lớn tuổi khác đối với trẻ em và những thanh niên khác trong môi trường xã hội gia đình, biến một số chuẩn mực đạo đức, tư tưởng, quan niệm chính trị thành nhân cách đạo đức của người được giáo dục. Giáo dục đạo đức không thể hoàn toàn dựa vào giáo dục gia đình. Giáo dục gia đình là một trong ba mắt xích quan trọng trong việc xây dựng tư tưởng, đạo đức của thanh thiếu niên. So với các phương pháp giáo dục khác, giáo dục đạo đức trong gia đình có những ưu điểm riêng.

Điều đầu tiên mà một cá nhân tiếp xúc khi bước vào thế giới này là gia đình, cha mẹ có ảnh hưởng tinh tế đến con cái, gia đình là nơi quan trọng để thực hiện giáo dục đạo đức ngay từ nhỏ. Giáo dục gia đình là nền tảng của toàn bộ nền giáo dục, cha mẹ là người thầy đầu tiên của con cái, sau đó mới là giáo dục của nhà trường và xã hội.

2.2. Vai trò của nhà trường trong giáo dục đạo đức:

Con người là sinh vật xã hội, cuộc sống và rèn luyện của tuổi trẻ không thể tách rời môi trường giáo dục, thiếu niên luôn chịu tác động của mọi mặt giáo dục.

Giáo dục nhà trường là chính. Với tư cách là nơi giảng dạy và giáo dục con người, nhà trường có chức năng truyền đạt kiến ​​thức, kỹ năng học tập, rèn luyện phẩm chất đạo đức tốt đẹp. Thông qua học tập ở trường, học sinh nắm vững một cách có hệ thống những kiến ​​thức, kỹ năng tự nhiên, hình thành thói quen, phẩm chất đạo đức tốt, phát triển về đạo đức, trí tuệ, thể chất, mỹ quan và lao động. trở thành tài năng, năng khiếu đáp ứng nhu cầu của xã hội và người lao động. Chức năng này của nhà trường không thể thay thế bằng giáo dục gia đình và giáo dục xã hội.

2.3. Vai trò của xã hội trong giáo dục đạo đức:

Xây dựng xã hội hài hòa là chủ đề lớn nhất hiện nay, văn hóa là nền tảng tinh thần để xây dựng xã hội hài hòa, là bảo đảm tư tưởng và chỗ dựa tinh thần cho xã hội phát triển hài hòa. Xây dựng văn hóa trong xã hội và giáo dục đạo đức cộng đồng đều có bản sắc và bổ sung cho nhau. Mục đích phát triển văn hóa nhà trường và giáo dục đạo đức trong xã hội là giáo dục con người.

Khi tiếp xúc với xã hội, học sinh sẽ tiếp xúc với nhiều người, nhiều sự vật, điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thói quen ứng xử, nhận thức xã hội, chuẩn mực thẩm mỹ, định hướng giá trị, v.v… Trong xã hội có câu, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Đó là về vai trò của xã hội đối với con người. Vì vậy, việc kết bạn với trẻ ngoài xã hội là vô cùng quan trọng.

Như vậy, giáo dục gia đình chủ yếu là quá trình tu dưỡng cá nhân nhằm khai thác, phát hiện tiềm năng tự nhiên của trẻ, hình thành nhân cách, thói quen ứng xử cho trẻ; Giáo dục nhà trường chủ yếu nhằm bồi dưỡng học sinh thành con người xã hội, phát triển toàn diện về đạo đức, trí tuệ, thể chất và thẩm mỹ. Giáo dục xã hội chủ yếu là quá trình đào tạo toàn diện nhằm bồi dưỡng những nhân tài có phẩm chất, có ích, cập nhật và tích cực.

3. Những vấn đề tồn tại trong sự kết hợp giữa nhà trường, gia đình và xã hội hiện nay:

– Quan niệm giáo dục của cha mẹ không theo kịp tốc độ phát triển của xã hội

Trong đánh giá của xã hội về chất lượng giáo dục nhà trường, hiện tượng lấy điểm số của học sinh làm căn cứ chủ yếu chiếm một tỷ lệ. Kết quả là, chất lượng giáo dục trong các trường học không được ủng hộ rộng rãi, và giáo viên đầy lo lắng và vật lộn khi đối mặt với cải cách chương trình giảng dạy mới. Trong lòng cha mẹ, điểm kiểm tra của con cái đại diện cho tất cả, và thành công ở trường phụ thuộc vào việc đứa trẻ có thể đạt điểm cao trong bài kiểm tra hay không.

– Thiếu sự giao tiếp tích cực giữa giáo viên và phụ huynh, phụ huynh và giáo viên

Phụ huynh không biết nhiều về thành tích của con mình ở trường và họ không thể cung cấp cho giáo viên phản hồi kịp thời về thành tích và tình hình của con họ ở nhà và họ không thể cung cấp thông tin kịp thời cho giáo viên. giáo dục hiệu quả. Cả cha mẹ và giáo viên đều không thể nắm bắt và hiểu hết học sinh, dẫn đến việc giảng dạy thiếu mục tiêu đối với một số học sinh có khó khăn trong học tập.

– Giáo dục xã hội còn nhiều yếu kém

Nhìn từ góc độ hài hòa, giáo dục nhà trường, giáo dục xã hội và giáo dục gia đình của chúng ta hiện đang ở trong tình trạng tương đối tách biệt, bầu không khí xã hội coi trọng giáo dục chưa đủ mạnh, cơ sở hạ tầng chất lượng cho các hoạt động của thanh niên chưa đủ hoàn thiện.

– Phụ thuộc nhiều hơn vào giáo dục nhà trường, ít sự tham gia của cha mẹ và xã hội: Tư duy truyền thống luôn cho rằng giáo dục là công việc của nhà trường, cha mẹ dồn hết trách nhiệm giáo dục lên nhà trường hoặc giáo viên. nhân viên, phụ thuộc quá nhiều vào nhà trường, phụ huynh chỉ có trách nhiệm với cuộc sống của học sinh, không liên quan gì đến xã hội, trừ khi đến lúc phải thuê người.

– Học nhiều lý thuyết, ít thực hành: Trong thực tiễn giáo dục của các nhà trường, phần lớn mới chú trọng thấm nhuần kiến ​​thức sách vở, vẫn còn nhiều vùng sâu, vùng xa, vùng kém phát triển. vẫn sử dụng phương pháp giảng dạy lạc hậu như diễn giảng: thầy dạy đơn giản, trò nghe và nói. Kiến thức lý thuyết quan trọng hơn thực hành, và giáo dục ở các khía cạnh khác hầu như không được thực hiện.

– Quan tâm nhiều đến phát triển trí tuệ mà ít quan tâm đến giáo dục đạo đức: Nhà trường, phụ huynh và mọi người trong xã hội cho rằng chỉ cần học giỏi, đạt điểm cao là xuất sắc, trong khi những nền giáo dục có chất lượng khác lại hiếm hoi, thậm chí bị xem nhẹ.

4. Biện pháp tăng cường liên kết giáo dục đạo đức giữa gia đình, nhà trường và xã hội:

Lợi thế giáo dục của trường

Nhà trường ý thức được trách nhiệm nặng nề mà mình đang gánh vác, cố gắng tìm kiếm và tận dụng mọi cơ hội có thể như mời cha mẹ học sinh đến trường nghe báo cáo giáo dục gia đình của các chuyên gia, học giả, tận dụng cơ hội thuận lợi để hướng dẫn riêng cho cha mẹ học sinh, giới thiệu những cách làm thành công, kinh nghiệm tiên tiến trong giáo dục gia đình hoặc tổng kết kinh nghiệm, bài học giáo dục con cái của phụ huynh học sinh. nâng cao tính khoa học của giáo dục gia đình.

bổ sung giáo dục

Tích hợp giáo dục đạo đức và giáo dục trí tuệ, tích cực hợp tác để tìm ra sự kết hợp tốt nhất, kết hợp cả hai thành một và khiến chúng tương tác tích cực. Chúng ta phải đứng trên đỉnh cao của lịch sử mà suy nghĩ và thiết kế giáo dục đạo đức từ góc độ chiến lược. Thiết lập một cơ chế hạn chế bổ sung cho giáo dục và quản lý. Ở một khía cạnh nào đó, giáo dục dựa trên tình cảm và lý trí có thể được coi là một dự án “mềm”, trong khi quản lý dựa trên các quy tắc và quy định có thể được coi là một dự án “cứng”. .

Xây dựng nguyên tắc giáo dục nhất quán:

Phối hợp các lực lượng giáo dục đạo đức của nhà trường, gia đình và xã hội, xây dựng mô hình giáo dục đạo đức “ba trong một”, hình thành tình hình mới trong giáo dục đạo đức là “lấy giáo dục đạo đức nhà trường làm chủ đề, giáo dục đạo đức gia đình làm nền, dựa trên giáo dục đạo đức xã hội”.