Bài thơ: CÓ VỢ LÀ GIÁO VIÊN MẦM NON
Cứ tưởng rằng lấy được vợ giáo viên
Không phải lo chuyện học hành con cái
Chồng rảnh tay ngẫm sự đời thư thái
Nào ngờ đâu vất vả cả trăm bề.
Vợ người ta chuyên tâm có một nghề
Còn vợ mình ôi thôi nhiều vô kể
Sáng đến lớp thời gian ôi chẳng kể
Sáng ôsin trưa bảo mẫu tức thì.
Ngày hôm nay làm nghệ sĩ xá chi
Nào thì hát kiêm luôn múa phụ họa
Đến ngày mai làm thêm nghề thợ cả
Dạy các con xây dựng những công trình.
Lại một ngày làm cả nghiên cứu sinh
Nay gieo hạt để mai có bài dạy
Đếm sơ sơ gần trăm nghề cả thảy
Lại còn kiêm thêm vô số con người.
Nếu hôm nay lớp ngoan học vui tươi
Vợ dịu dàng y như là cô Tấm
Nhưng ngày mai nếu có sự tranh chấp
Vợ lại thành Bao Công ngay tức thì.
Nhìn vợ người sang chảnh anh nghĩ chi
Khi vợ mình chẳng lúc nào rảnh rỗi
Mười một tiếng cho một ngày mệt mỏi
Lo cho con cũng phải đến tay chồng.
Giờ nghỉ trưa một chút được ngồi không
Ngắm học trò yên bình trong giấc ngủ
Chăm con người còn con mình thì bỏ
Chồng buồn không? Thời gian mãi kéo dài.
Hết một ngày sức vợ hết dẻo dai
Vợ uể oải bước chân về tổ ấm
Nhìn thấy con ngồi trước cửa trông ngóng
Chợt nhạt nhòa nơi khóe mắt cay cay.
Bữa cơm chiều chưa kịp xuống dạ dày
Vợ lại phải ngồi ngay vào máy tính
Nào đổi mới, nào đủ thứ lỉnh kỉnh
Vẫn phải lo cho đầy đủ các bài.
Vợ chỉ mong khi thức dậy sớm mai
Nói với chồng “Chẳng phải lo gì cả”
Chồng cứ vui, vợ ngại gì vất vả
“Chồng cứ lo cuộc sống và chăm con”.
23 năm bao sức lực hao mòn
Vợ giành cho học sinh nhiều hơn nửa
Vợ yêu nghề chẳng lo toan nhà cửa
Chồng vẫn lo chăm sóc đàn con thơ.
Vợ yêu nghề bởi đó là giấc mơ
Cảm ơn chồng đã hết lòng thông cảm
Vợ biết chồng còn vất vả nhiều lắm
Nhưng tình thương, hạnh phúc ngập tràn.