Ác Nữ Hoàng Hậu – Truyện #Đoản

Ác Nữ Hoàng Hậu

Sáng hôm sau

Tần Dật mở mắt ra thì không thấy An Ninh đâu,  hắn liền ngồi dậy đi tìm khắp nơi.  Vừa ra trước sân thì thấy nàng đang ngồi thưởng trà đọc sách.

” Hoàng Hậu, nàng dậy sớm vậy? “

An Ninh đứng dậy, cung kính hành lễ. Vẻ mặt và thái độ của nàng vẫn không thay đổi, cứ ngỡ như đêm qua chưa từng xảy ra chuyện gì.

” Tham kiến Hoàng Thượng ” giọng nói trầm ấm nhưng ánh mắt lại lạnh lùng băng giá.

Tần Dật vội đi đến đỡ nàng, nhưng vừa mới chạm vào tay nàng thì nàng đã lùi lại. Cúi đầu cung kính.

” Nàng không cần hành lễ đâu,  dù gì chúng ta cũng là phu thê. Nàng cũng là người mà trẫm dùng kiệu 8 người khiên rước về “

An Ninh nhẹ giọng,  mắt nhìn xuống đất nhưng lưng vẫn thẳng. Dáng vẻ yểu điệu khiến người khác phải động lòng.

” Hoàng Thượng,  ngài đến giờ thượng triều rồi. Ta đã sai lý Công Công mang long bào đến Tuyết Cơ Cung rồi,  đang ở bên trong ngài vào thay đi “

Tần Dật nắm lấy tay nàng. Đôi mắt chứa đầy sự yêu thương.

” Được, Tay nàng rất lạnh.  Nên mang khăn tay làm bằng da gấu để giữ ấm đi “

Nói xong hắn liền vào phòng thay y phục, rồi rời đi. A Nam đến nhà bếp lấy canh tổ yến về.

” Hoàng Hậu,  Bệ Hạ rời đi rồi? “

An Ninh gật đầu vài cái rồi thở dài

” Tại sao lúc ta yêu chàng thì chàng lại vô tình với ta, còn lúc ta quyết định từ bỏ thì chàng lại nhất quyết không chịu…  Thật trớ trêu “

A Nam dùng tay đặt lên 2 huyệt thái dương của nàng rồi từ từ xoa đều.

” Nương Nương đường suy nghĩ nhiều nữa,  sẽ có vết nhăn đấy. “

An Ninh nắm lấy tay của A Nam rồi mĩm cười.

” May mà ta còn có ngươi bên cạnh. “

Nàng đâu biết được hôm đó chính là ngày cuối cùng nàng được gặp A Nam. Tin Hoàng Thượng đêm qua ở lại Tuyết Cơ Cung đã đến tai Tuyết Phi.  Nàng ta ghen tuông với Hoàng Hậu nhưng lại không làm gì nàng đành quay sang ức hiếp A Nam.

” Ngươi là nô tỳ của Hoàng Hậu? “

A Nam cuối đầu hành lễ,  cử chỉ cung kính.

” Bái kiến Tuyết Phi Nương Nương. “

Nàng ta vừa nhìn thấy A Nam liền đổ tội cho A Nam ăn cắp đồ, rồi dùng hình trượng.

” Người đâu,  cung nữ này dám ăn cắp đồ của bổn cung phạt 100 trượng để răng đe “

A Nam liền vội giải thích, tuy sợ hãi nhưng lại không thể hiện ra bên ngoài.

” Tuyết Phi,  nô tỳ bị oan,  người sao có thể gán tội vô cớ cho nô tỳ “

Tuy biết rằng là Tuyết Phi gán tội vô cớ nhưng những thái giám thi hình cũng không giám kháng lệnh. Nào ngờ lại lỡ tay đánh chết A Nam.  An Ninh đang đọc sách trong thư phòng thì nghe người đến báo.

” Hoàng Hậu nương nương,  nô tỳ thân cận của người ăn cắp đồ của Tuyết Phi nên bị phạt hình “

Vừa nghe xong An Ninh liền tức giận đứng dậy

” Ở đâu? Đưa ta đến đó “

Tên thái giám đó liền ấp a ấp úng.

” Đã chết ở Ngự Hoa Viên rồi… “

An Ninh vừa nghe xong liền khựng lại, ngã xuống ghế. Đôi mắt không chút di chuyển.

” Ngươi nói gì?  A Nam chết rồi… “

Nhìn thấy Hoàng Hậu như vậy tên thái giám đó liền rung lẩy bẩy.

” Là Tuyết Phi bắt chúng nô tài đánh… Là Tuyết Phi vô duyên vô cớ nói tỳ nữ A Nam trộm đồ… Không liên quan đến nô tài “

An Ninh đứng dậy,  rút thanh ngự kiếm đang treo trên kệ sách ra đâm chết tên thái giám đó. Nàng trên tay cầm thanh kiếm dính đầy máu tươi đó đi đến Ngự Hoa Viên. Vừa thấy xác A Nam đang nằm trên đất,  người cô thì dính đầy máu.  An Ninh liền chạy đến ôm lấy xác A Nam

” A Nam, mở mắt ra nhìn ta đi,  mở mắt ra…  Ta xin ngươi đấy,  ta chỉ còn mỗi mình ngươi bên cạnh mà thôi… “

A Nam khuôn mặt tái nhạt, thân thể thì càng trở nên lạnh như băng. Chỉ nhắm mắt nằm đó không hồi đáp lại lời An Ninh.

An Ninh đau đớn ôm lấy A Nam,  nước mắt từ 2 khoé mi nàng từ từ rơi xuống . Tiếng hét đau đớn mất đi người thân nhất của nàng.

” Xin lỗi , là bổn cung có lỗi với ngươi. Là bổn cung quá nhu nhược,  quá vô dụng mới khiến ngươi bị người khác hại chết “

Nói xong nàng liếc mắt nhìn vào trong đình. Nơi mà hung thủ hại chết A Nam đang nhởn nhơi ngồi dùng trà.