Vì sao tự truyện của Ưng Hoàng Phúc ế ẩm?
TPO – Phát hành từ cuối tháng 8 nhưng cuốn “Chạm” của Ưng Hoàng Phúc gần như không tạo ra được tương tác đáng kể nào trong cộng đồng đọc bất chấp các lý do “hay ho” mà người chấp bút đặt ra.
Chả hy vọng gì vào những “hé lộ lần đầu”
Tự truyện của một người nổi tiếng (dù Ưng Hoàng Phúc không gọi đây là tự truyện mà đặt cho nó một cái tên trung tính hơn: cuốn sách kỷ niệm 20 năm ca hát) ít nhiều đều khiến độc giả liên tưởng đến những “sự thật đến đáy” (như trường hợp “Lê Vân yêu và sống”) hay các chi tiết “hé lộ lần đầu” (như kiểu của Thương Tín trong “Một đời giông bão”) thì “Chạm” của Ưng Hoàng Phúc gần như không có những chi tiết mới đủ thu hút.
Hầu hết câu chuyện được cho là điểm nhấn trong sách độc giả đều đã có thể đọc thấy trên các trang báo mạng, từ các scandal cấm sóng cho đến việc Ưng Hoàng Phúc bị thoát vị đĩa đệm nặng và tán gia bại sản vì chữa bệnh, nguyên nhân tan vỡ với ông bầu Quang Huy, thậm chí việc anh kết hôn với một phụ nữ single mom… cũng đều là những câu chuyện đã được “viết nát” trên các báo. Đến đoạn kể lại quãng thời gian “vượt khó” khi bệnh tật quấn thân và các bầu show quay lưng, thậm chí người ta còn bê nguyên một bài phỏng vấn vào sách.
Một chi tiết khác, khiến nhiều fan của Ưng Hoàng Phúc chờ đợi là đoạn anh trần tình về scandal “bị cấm diễn một thời gian do phạm trù đạo đức” thì thái độ kể lại (hoặc bào chữa) của tác giả lại khiến người đọc nghi ngờ. Theo đó, mấy lần xô xát, thậm chí có cả chuyện vệ sĩ của Ưng Hoàng Phúc chém người cũng đều được thuật lại qua loa trên tinh thần “tôi có lý”, đánh người là do tự vệ “lẽ nào ôm đầu máu đi về”. Sự phi lý nằm ở chỗ, chính Phúc gọi đây là combo tam tai, nhưng có vẻ ê kíp của anh không hề rút kinh nghiệm. Bởi cách đơn giản nhất để chứng minh mình vô can trong những trường hợp tương tự, và để bảo vệ bản thân khỏi đồn đoán vô cớ chính là trình báo công an, lập biên bản xác nhận sự việc (bị tấn công và gây hấn trước – nếu có) thì bên Ưng Hoàng Phúc bỏ qua trong khi sự việc được lặp lại bốn, năm lần. Bản thân anh, sau mười mấy năm vẫn hồn nhiên tự hỏi: “Từ tài xế, trợ lý, bảo vệ quanh tôi có vấn đề đều gắn tên tôi vô hết, những lúc đó tôi thật sự hoang mang” (trang 102).
Nhắc lại, thời điểm Ưng Hoàng Phúc bị các đơn vị biểu diễn cho vào danh sách đen anh đã rất nổi tiếng, có quản lý riêng, có đoàn đội hỗ trợ chứ không còn là một cậu trai quê lần đầu tiếp xúc mặt trái của xã hội.
214 trang sách, trừ đi khoảng 1/3 trang ảnh và trích dẫn các câu nói “khai vấn”, trừ đi khoảng 1/3 nữa góc nhìn của ông bầu Quang Huy, người vợ Kim Cương và người chấp bút Liêu Hà Trinh, câu chuyện của Ưng Hoàng Phúc (do chính anh kể lại cho Liêu Hà Trinh) chỉ nằm vỏn vẹn khoảng hơn trăm trang sách. Và mặc dù cuộc đời của nam ca sĩ có tên thật là Nguyễn Quốc Thanh có vẻ được tái hiện khá đầy đủ, nhưng từ đầu đến cuối người đọc vẫn có cảm giác đây là cuốn sách trần tình về bản thân hơn là câu chuyện đem lại cảm hứng hay những công thức thành công (nếu thành công mà có thể cô thành công thức thì thế giới đã chả nhiều đổ vỡ đến thế) như lời giới thiệu của MC chấp bút.
Văn kể “nó lạ lắm”!
Câu chuyện của Ưng Hoàng Phúc được kể lại bằng ngôi thứ nhất “tôi”, nhưng rất nhiều lúc bị lộn sang “Phúc”, tương tự, ở phần kể của ông bầu Quang Huy, đang xưng tên “Huy”, thoắt cái lại xen “tôi”, đoạn Kim Cương tự kể cũng không khá hơn, đang “Kim Cương” ngon trớn bất thình lình qua “mình” khiến người đọc chỉ có thể lý giải bằng nguyên nhân bản thảo được làm vội, và ẩu.
Một sự lổn nhổn khác của cuốn sách nằm ở chỗ nó bị độn quá nhiều những lời tán tụng được cho là “bay bổng sâu sắc” của MC vào những ngôn ngữ hết sức “dân dã” của một người nổi tiếng. Những “trộm vía”, “được cái”, “chiến luôn”… được tận dụng triệt để và nhắc đi nhắc lại như một ma chú, trong nhiều tình huống khác nhau.
Khả năng diễn đạt tiếng Việt của người chấp bút cũng là lý do gây khó chịu cho người đọc. Tần suất câu què, câu cụt, đem mệnh đề phụ, mệnh đề trạng ngữ biến thành chủ ngữ xuất hiện khá dày. Còn giọng kể, được một người đọc bình luận là: Nôm na đến mức khó tả. Một đơn cử: “Tôi năm đó nhỏ con, 16 trăng tròn mà đứng còn lùn hơn mấy bạn gái trong lớp nên dễ gì được ai để ý. Nhưng được cái chan hòa, hài hước, lại hiền lành dễ thương nên bạn bè cũng quý” (trang 34).
Tác giả có vẻ cũng không phải là người nắm vững tiếng Việt, nếu không, tôi chắc cô sẽ không dễ dàng dùng những tính từ kiểu như “vì tinh tú” để tả một ca sĩ thị trường, hay “tình khúc bất hủ” để nói về những Thà rằng như thế hay Hứa thật nhiều thất hứa thật nhiều…
Chính thức ra mắt hơn một tháng, lại có hiệu ứng người nổi tiếng nâng đỡ nhưng Chạm cũng không chống lại được số phận ế ẩm. Trên tiki, một trong những trang bán sách trực tuyến lớn nhất Việt Nam, cho đến hiện tại, cuốn sách mới tiêu thụ được 3 cuốn, trên shopee cũng không khá khẩm hơn, mặc dù có tới 5 gian hàng chào bán, tổng số tiêu thụ của Chạm cũng chỉ mới có 6 cuốn. Và tuyệt không có bất cứ bình luận nào để lại từ những người mua sách.