Thơ Về Nghề Giáo Viên Hay❤️️Giáo Viên Mầm Non,Tiểu Học – Kiến Thức Cho Người lao Động Việt Nam

Thơ Hay Về Nghề Giáo Viên

Thơ Về Nghề Giáo Viên Hay ❤ ️ ️ Giáo Viên Mầm Non, Tiểu Học ✅ Tuyển Tập Những Bài Thơ Đặc Sắc Nhất Dành Tặng Cho Thầy Cô Giáo .

Thơ Hay Về Nghề Giáo Viên là những vầng thơ ý nghĩa và thâm thúy trong thơ về nghề giáo cao quý .

Nghề giáo vinh quang
Tác giả: Ho Nhu

Nghề Nhà giáo muôn đời vẫn vậy
Tiễn trò đi là thấy vinh quang
Một nghề cao quý đàng hoàng
Mỗi năm một chuyến “đò ngang” gửi lòng
Mặc dù vậy không mong báo đáp
Chẳng ngại ngần bão táp mưa sa
Thương trò tình nghĩa ruột rà
Trồng cây chỉ muốn nở hoa đẹp đều
Mặc trời đất bao điều năng động
Sự biến thiên cuộc sống luân hồi
Đời người từ lúc nằm nôi
Đến khi nhắm mắt mới thôi học thầy
Chẳng so tính nơi đây nới đó
Yêu thầy cô để tỏ hiền tài
Kiến thức không của riêng ai
Chỉ cần chăm chỉ miệt mài tu nhân
Ngày hiến chương muôn lần ghi tạc
Nghĩa thầy trò không khác cha con
“Trăm năm bia đá thì mòn”
Ơn thầy dạy dỗ lòng son vững bền.

Người trồng chữ
Tác giả: Huỳnh Trọng Ưu

Có những nghề dập vùi trong tâm trí
Giữa bon chen đời yêu mến tôn thờ
Có con người hạnh phúc rất đơn sơ
Chọn nuôi trẻ, đưa đò làm lẽ sống!
Hi sinh ấy đáng được đời trọng vọng
Hiến dâng mình vì nòi giống Tiên Rồng
Cho mỗi ngày xanh rừng chữ Cha Ông
Để đời ngát hương, con Hồng cháu Lạc!
Cho hôm nay rộn rã vang bài hát
Tận núi rừng đến biển đảo khơi xa
Từ thị thành đến thôn bản bao la
Ôi đẹp sao giai điệu nghề cao quý!
Lấy tinh thần dệt bài ca thâm thúy
Đem nhân tâm thêu lý trí nhân văn
Đời văn minh gương tiến bộ công bằng
Sứ mệnh kia thuộc về người trồng chữ!
Cả dân tộc hướng về nghề nghĩa cử
Ngày tôn vinh, đời cao quý vinh quang!

❤ ️ ️ Ngoài Thơ Hay Về Nghề Giáo Viên, tò mò tại SCR.VN nhiều nội dung mê hoặc khác ❤ ️ ️

Bài Thơ Về Nghề Giáo

Bài Thơ Về Nghề Giáo đến từ cảm nhận của chính những người học trò đã được dạy dỗ và lớn lên bằng công lao của người thầy, người cô .

Nghề “ươm trồng”
Tác giả: Phong Đại

Không quản ngại đêm ngày mưa nắng
Dẫu nhọc nhằn cũng chẳng kể công
Mải mê lặng lẽ “ươm trồng”
Chèo, đưa trò nhỏ qua sông giúp đời
Lòng nặng trĩu đầy vơi trăn trở
Biết chẳng giàu nhưng lỡ yêu nghề
Để rồi thoả nguyện đam mê
Cho dù nghèo khó không hề tiếng than
Xin được tặng cả ngàn câu chúc
Đến Thày Cô nơi bục giảng đường
Những lời đẹp đẽ yêu thương
Hãy vì trò nhỏ…mái trường thân yêu.

Em ơi! Đừng hỏi thế
Tác giả: Lãng Du Khách

Sao lại thế ! Em ơi đừng nói thế
Thương em nhiều mà chẳng thể sẻ chia
Để thay em thức khuya và dậy sớm
Đôi vai gầy tần tảo gánh trẻ thơ.
Tình của anh dành em vô bến bờ
Chỉ mong em dốc sức với tương lai
Lũ trẻ thơ yêu hình hài từng con chữ
Và cuộc đời lưu giữ trọn giấc mơ.
Đời anh đã tuổi thơ từng mê mải
Vần i tờ với bài học đầu tiên
Trang vở kia còn in dấu cô hiền
Ru anh vào cõi thần tiên mơ ước.
Chẳng thay được nhưng theo em từng bước
Sát cùng em tâm ước nguyện trồng người
Và ta cùng hưởng nụ cười hạnh phúc
Của bao người khi đến lúc trưởng thành.
Việc nhà ư ? Anh sẽ cùng chia sẻ
Chỉ mong em luôn vui khỏe tới trường
Trọn tình thương cho từng trang giấy nhỏ
Là anh vui vì đã có công mình.
Vui em nhé cho tình đời mãi sống
Gắng ươm mầm cho nòi giống phồn hoa
Để đất nước vang khúc khải hoàn ca
Và muôn nhà luôn thuận hoà hạnh phúc!

Xem nhiều hơn chùm ? Thơ Về Biển Chiều Hay Nhất ? độc lạ và mê hoặc .

Thơ Hay Về Nghề Giáo

Thơ Hay Về Nghề Giáo với những lời thơ vô cùng ý nghĩa và xúc động .

Nghề thầy
Tác giả: Phúc Vinh

Đã trót cưu mang trót phận tằm
Bể dâu kết kén phải ươm tơ
Mặc cho đời đã mờ đen trắng
Vẫn giữ lòng son vẫn nồng nàn
Trót thân bảy nổi trót ba chìm
Giữa đời ô trọc chẳng ô danh
Vẫn giữ khuôn vàng ni thước ngọc
Mặc giữa ê chề trọng với khinh
Đã trót cưu mang phải nồng nàn
Đất nước đang cần lắm lời ru
Ru cho non nước luôn bền vững
Ru tuổi thơ ngây thấy cội nguồn
Đã trót cưu mang trót nồng nàn
Cho dù đang buổi cuối chiều buông
Mong manh sương gió mờ nhân ảnh
Bụi phấn vẫn vương tựa nhiễu điều…

Nghề sư phạm
Tác giả: Quốc Phương

Nghề sư phạm là nghề cao quý nhất
Trái đất này..bao đất nước phồn vinh
Cũng trải qua Lý Đại Hóa Số Hình
Anh Văn Sử Địa rồi Sinh vật học
Ai sinh ra tự nhiên mà biết đọc
Nét chữ đầu đời ai chăm sóc cho ta
Rồi các môn..xã hội..tự nhiên là
Điểm tựa vững..đưa phồn hoa đất nước
Nghề cao quý..Nghề thầy cô đứng lớp
Dựng xây đời..ươm được những mầm xanh
Ngày hai mươi tháng mười một vinh danh
Nghề sư phạm..trưởng thành cho tất cả.

Bên cạnh Thơ Hay Về Nghề Giáo còn có Chùm ? Thơ Chiều Buồn ? đặc biệt quan trọng được tinh lọc dành cho bạn .

Thơ Về Nghề Giáo Viên Mầm Non

Thơ Về Nghề Giáo Viên Mầm Non ca tụng sự tận tuỵ và dịu dàng êm ả của những người mẹ thứ hai trong cuộc sống con trẻ .

Em là cô giáo mầm non
Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Em ươm mơ ước cho đời
Ươm từng lời hát, nụ cười trẻ thơ
Ươm vào trong những giấc mơ
Cô như người Mẹ vô bờ yêu thương!

Em ươm hàng vạn tình thương
Đôi chân chập chững bước đường đầu tiên
Em ươm lời nói dịu hiền
Nàng tiên, cô tấm cả miền ca dao

Em ươm câu hát ngọt ngào
Có bầu trời rộng, trăng, sao, nắng hồng
Em ươm bài học cánh đồng
Quê hương, đất nước, dòng sông thanh bình

Em ươm trên nét môi xinh
Biết câu lễ giáo, và tình yêu thương
Những điều giản dị bình thường
Mà em ươm cả một vườn hoa xinh

Em ươm cho cả chính mình
Thơ, ca, nhạc, họa tầm nhìn bao la
Bàn tay năm tháng… đơm hoa
Em nâng niu bước tuổi thơ … diệu kỳ …!

Chắp cánh ước mơ
Tác giả: Đặng Minh Mai

Em dịu dàng duyên dáng tựa nàng tiên
Ngày qua ngày như mẹ hiền bên trẻ
Chăm bữa ăn, em nâng niu các bé
Đạo làm người em nhỏ nhẹ bảo ban

Em vui mừng bởi các bé chăm ngoan
Biết vâng lời và làm toàn việc tốt
Nghiệp trồng người nào phải đâu ngày một?
Bao năm ròng em rũa gọt tinh hoa

Các em thơ tựa như một khúc ca
Lúc lên xuống khi ngân nga trầm bổng
Cười vui đấy rồi bỗng dưng khóc rống
Em vỗ về làm rung động các con

Bé lại cười không còn khóc nỉ non
Đôi mắt sáng khi con nghe cổ tích
Bụt hiện ra hiền từ, ôi rất thích!
Diệt ác tà và khuyến khích con ngoan

Em ươm mầm cho cuộc sống vẹn toàn
Gieo hy vọng trong hoan ca lai láng
Chắp cho con những ước mơ trong sáng
Để mai này làm tươi rạng non sông.

Cùng với Thơ Về Nghề Giáo Viên Mầm Non, khuyến mãi ngay bạn ? Thơ Chủ Đề Nghề Nghiệp ?

Bài Thơ Nghề Giáo

Bài Thơ Nghề Giáo với nội dung thâm thúy dành Tặng cho những người thầy người cô mến thương .

Nghề giáo
Sưu tầm

Có nghề nào hạnh phúc đến thế chăng?
Nghề mình đó với bảng đen phấn trắng,
Gieo yêu thương vào tâm hồn trong trắng,
Mang đến cho đời nhiều hoa trái ngát hương.
Có nghề nào nhắc đến bỗng thấy thương?
Cuộc sống dù nghèo, áo mặc cần phải đẹp,
Suy nghĩ thật nhiều, khi chỉ mua đôi dép,
Thon thót giật mình khi hàng xóm cưới xin.
Có nghề nào nhẫn nhịn đến khó tin?
Mọi chuyện thầy luôn sai còn phụ huynh thì đúng,
Không dám đôi co vì mình là người công chúng,
Tích uất ức vào lòng sinh bệnh tật quanh năm.
Có nghề nào luôn bận bịu quanh năm?
Đi dạy cả tuần ngày nghỉ làm giáo án,
Dạy quanh năm chẳng tham quan du lịch,
Lúc hè về, tiền ít khó đi tour.
Có nghề nào bị ném đá te tua,
Hơi một tí lên truyền hình, báo chí,
Họ từng là học trò sao ném đá thầy mạnh thế,
Thầy cô oằn mình chịu rìu búa cựu học sinh.
Có nghề nào con cái sợ phát kinh?
Chẳng dám theo nghề mẹ cha nuôi mình lớn,
Bộ đội, công an, ngân hàng, doanh nghiệp lớn,
Bố mẹ về, con kế nhẹ nhàng thay.
Có nghề nào chịu trăm đắng ngàn cay?
Dạy thêm ngoài giờ bị coi là vi phạm
Thầy cô nào cũng “quyền rơm vạ đá”,
Chẳng dám mắng học trò khi chúng hỗn, chúng hư.
Có nghề nào sống khép nép như sư,
Bởi bất cứ khi nào cũng thành người vi phạm,
Tặc lưỡi, tại số trời, coi như mình bị hạn,
Chẳng có lỗi gì vẫn xin lỗi để được yên.
Cần hiểu rằng, thầy cô chẳng là tiên,
Cũng uống, ăn, buồn, vui như người khác,
Cần sự cảm thông cùng sẻ chia gánh vác,
Cùng thầy cô vun trồng cho trái ngọt hương thơm.
Có nghề nào nghe thấy đến là thương?
Gắn bó cuộc đời bằng bảng đen phấn trắng,
Dẫu cuộc đời nhiều thay đen đổi trắng,
Nhưng tấm lòng thầy chẳng đổi trắng thay đen.
Có nghề nào nhiều đổi mới thế không?
Cả thầy trò vần xoay trong cơn lốc,
Người bảo dở, kẻ bảo hay nhưng học trò vẫn học,
Thầy như thỏi thép hồng nằm “dưới búa – trên đe”.
Mỗi đông về sương giá, lạnh tái tê,
Thầy vẫn ấm vì tình yêu của những người trò nhỏ,
Là động lực giúp thầy vượt muôn ngàn gian khó,
Vững lái con đò, đưa em đến bờ vui.

Giới thiệu cùng bạn ? Thơ Lấy Chồng Hay ? được tinh lọc rực rỡ và mang nhiều ý nghĩa .

Những Câu Thơ Hay Về Nghề Giáo

Những Câu Thơ Hay Về Nghề Giáo với những ý thơ không mới nhưng luôn dạt dào cảm hứng trân quý nhất so với những người thầy người cô .

Mơ một chuyến đò đưa
Tác giả: Nga Vũ

Có phải giấc mơ xưa đang về trong nỗi nhớ
Cô giáo nghèo ngồi viết những vần thơ
Học trò ngoan nhưng cũng thích vu vơ
Thương cô giáo nên trộm nhìn khúc khích

Cô lên lớp với trái tim yêu thích
Cơm áo gạo tiền bỏ lại bước chân vui
Bài giảng hôm nay không nhuốm chút bùi ngùi
Cô gởi cả hồn trong từng câu chữ

Đất nước nghèo vừa thoát cơn sóng dữ
Cơm độn sắn khoai nhưng nồng ấm bao tình
Hai mươi về tháng mười một lung linh
Nước mắt nụ cười trong ngày đầy nắng

Hơn hai mươi năm biết bao nhiêu cay đắng
Trái tim mềm vẫn nhớ chuyện ngày xưa
Cô vẫn còn mơ một chuyến đò đưa
Mơ phấn trắng bảng đen mơ nụ cười rất lặng

Có phải giấc mơ là điều có thật?
Cô thấy mình chợt nghe nhớ rưng rưng…

Tuổi đời không thể đợi
Tác giả: Hoa Cúc Vàng Anh

Phấn trắng quen rồi mấy mươi năm,
Bục giảng thân thương những thăng trầm.
Nghĩa tình đồng nghiệp vui ngày tháng,
Học hỏi, giao lưu chẳng ngại ngần.

Tiếng bổng tiếng trầm vẳng bên tai,
Âm tiết văn chương luyện mỗi ngày.
Cô giáo, miệt mài vui đến lớp,
Học trò ham học vẻ hăng say.

Giờ đây trở lại thăm trường xưa,
Cô lái đò nay cũng mới vừa.
Hoa râm tóc hết vương màu phấn,
Bây chừ điểm bạc trắng lưa thưa.

Thấy gốc phượng xưa nay đã già,
Xao xuyến lòng ai chút thiết tha.
Mới biết tuổi đời không thể đợi,
Lưu bút giờ đây cũng phôi pha.

Thực tế đò đưa tiễn mấy người….
Thời gian không thể mãi màu tươi.
Cho tình xưa vẫn như nồng thắm,
Để kẻ ra đi đỡ ngậm ngùi…

Mời bạn đọc xem nhiều hơn những trang thơ hay có trong tuyển tập ? Thơ Người Thứ 3 ?

Thơ Về Nghề Giáo Viên

Thơ Về Nghề Giáo Viên – một nghề cao quý và có ý nghĩa rất lớn so với sự trưởng thành của mỗi con người .

Trăn trở với nghề
Tác giả: Nguyễn Mận

Hữu duyên nhé em chọn làm cô giáo
Ngày mỗi ngày bước chân cứ hân hoan
Mười bốn năm xe đạp đến trường làng
Say sưa lắm biết bao giờ lên lớp.

Những bài học hợp tan rồi tan hợp,
Nghe mặn mòi cùng lớp lớp học sinh.
Mười bốn năm… kỉ niệm góp riêng mình
Gieo hạt giống tâm hồn tình muôn nẻo.

Sau giờ học tiếng trò ca vắt vẻo,
Tình thầy trò trong trẻo cuối đường xa.
Mười bốn lớp học trò đã vào ca
Xây đời mới rộn ràng cùng đất nước.

Ôi, hạnh phúc khi gieo mầm mơ ước,
Từ những trang văn vững bước trang đời.
Trăn trở suy tư bên giáo án đầy vơi,
Khuya …khuya lắm… mắt thâm còn thao thức.

Ve ra rả giữa đêm hè nóng nực,
Em mỉm cười phê điểm chín đỏ tươi,
Rồi chợt buồn… khi thấy học trò lười…
Câu văn dở dang… tiếng cười … đắng chát…

Bâng khuâng
Tác giả: Hạnh Nguyễn

Em dịu dàng đứng dưới bầu trời Thu
Bâng khuâng ngắm ngôi trường như mê mải
Ngôi trường tràn muôn tình yêu thân ái
Của Thầy Trò mãi mãi một màu xanh.

Em dang tay đón gió Thu trong lành
Đón rộn ràng trong ngây thơ ánh mắt
Dang vòng tay ôm trò yêu thật chặt
Tặng yêu thương dìu dắt con vào đời.

Em yêu lắm nụ cười trò rạng ngời
Của hồn nhiên vui tươi đầy rạng rỡ
Em đứng đó dưới sân trường rộng mở
Lòng mơ về ngày mai ngàn sáng tươi.

Em gửi tặng vào gió một nụ cười
Chào năm mới bên trò yêu thân thiết
Bao muộn phiền nhờ gió mang đi hết
Để Cô trò mình dệt giấc mơ hoa.

Gửi đến bạn tuyển tập ? Thơ Tình Yêu Hạnh Phúc ? hay nhất rất thích hợp để gối đầu giường .

Những Bài Thơ Hay Về Nghề Giáo

Những Bài Thơ Hay Về Nghề Giáo ý nghĩa nhất để bạn gửi Tặng cho người thầy, người cô thân thương trong những ngày kỷ niệm .

Tâm sự của cô giáo
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Không hiểu sao em vẫn là cô giáo.
Sau bao trái ngang giông bão cuộc đời.
Có những đêm âm thầm nước mắt rơi.
Bao tâm sự cùng đầy vơi nghề nghiệp.

Có lúc muốn, bỏ ngang không bước tiếp.
Biết vì mình mà thua thiệt chồng con.
Ngày khai trường con gái phải cô đơn.
Mẹ không dắt nên bé hờn bé dỗi.

Đành dằn lòng khi biết mình có lỗi.
Thu nhập xoàng không lo nổi cho con.
Tự trách mình làm phận mẹ không tròn.
Vì tương lai đàn con em cố gắng.

Ngẩng cao đầu bên bảng đen phấn trắng.
Chấp nhận đời còn cay đắng gian nan.
Đưa chuyến đò tri thức vượt thời gian.
Thuyền cập bến lòng ngập tràn hạnh phúc.

Em ước mong cho toàn ngành giáo dục.
Đổi mới sao cho đúng lúc kịp thời.
Giúp giáo viên cống hiến cả cuộc đời.
Vì sự nghiệp trồng người cho đất nước.

Người Giáo Viên
Sưu tầm

Mẹ có thấy không, con là cô giáo
Bước vào lớp học hồi hộp, lo âu
Con được trao những bốn chục mái đầu
Và muôn mắt sáng

Làm cô giáo
Cần biết bao yêu thương và lửa nhiệt tình
để được người nghe
người tin
người mãi nhớ mình

Dưới mái trường tuổi thơ bỡ ngỡ
Những buổi đầu hiểu thế giới bao la
Dù ở đâu – Xibêri hay Matxcơva
Mỗi ngày học bằng bao năm tháng

Cũng có lúc sống đau thương, lo lắng
Cũng có khi dang dở chuyện tình duyên
Nhưng hãy để tất cả nỗi buồn riêng
Ngoài ngưỡng cửa trước khi vào lớp học

Đời nhà giáo rồi khó khăn, nặng nhọc
Con vẫn vui, chẳng tiếc đã chọn nghề
Mẹ hiểu thế không, chính đàn em nhỏ
Lớp người tiếp bước con đi

Làm cô giáo
Cần biết bao yêu thương và lửa nhiệt tình
để được người nghe
người tin
người mãi nhớ mình.

Bên cạnh Những Bài Thơ Hay Về Nghề Giáo, mời bạn đón đọc tuyển tập ? Thơ Về Bình Minh Hay ? mê hoặc .

Thơ Về Nghề Giáo Viên Tiểu Học

Thơ Về Nghề Giáo Viên Tiểu Học dành khuyến mãi ngay cho những người ngày ngày dịu dắt trẻ thơ qua những năm tháng tiên phong đến trường .

Em chỉ là…
Tác giả: Bùi Thị Hoàng Minh

Em chỉ là cô giáo tiểu học
Ngày hai buổi lên lớp ở trường
Dạy bọn trẻ viết rồi lại đọc
Nghề của em rất đổi bình thường.

Em chỉ là cô giáo tiểu học
Bàn tay em bụi phấn bám đầy
Nắng pha sương nhuốm màu mái tóc
Ngày qua ngày dạy trẻ điều hay.

Em chỉ là cô giáo tiểu học
Chẳng váy hoa son phấn điệu đà
Chỉ áo dài dịu hiền nhịp bước
Giúp học trò bao ước mơ xa

Em chỉ là cô giáo tiểu học
Lương chưa nhiều, anh có yêu không?
Có đôi lúc một mình ngồi khóc
Mơ một hôm mời bạn thiệp hồng…

Cảm ơn thầy cô
Sưu tầm

Uống nước thì phải nhớ nguồn
Ăn quả thì phải nhớ người trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người có ích công Thầy ơn Cô

Lỡ yêu thích nghiệp lái đò
Chỉ mong truyền dạy học trò thành công
Thầy Cô nào có trông mong
Chúng con phải nhớ ghi lòng tạc ơn..

Dạy từng đứa trẻ thành nhơn
Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ mong Trò hiểu thật mau
Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng.

Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy Cô vẫn dạy trò cưng của mình
Đến đi từng đứa học sinh
Ai quên ai nhớ ai nhìn Thầy Cô..

“Qua Sông thì phải lụy đò”
Mấy ai qua khỏi nhớ đò ngày xưa
Người chèo dẫu có nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn đưa học trò.

Chia sẻ cùng bạn ? Thơ Tháng 9 Hay, Thơ Tình ? hay và ý nghĩa !

Câu Thơ Về Nghề Giáo

Câu Thơ Về Nghề Giáo được viết nên từ nguồn cảm hứng khôn nguôi nhớ về những thầy cô đã dìu dắt ta trong cuộc sống .

Khi mẹ là giáo viên
Sưu tầm

Mẹ chẳng bao giờ có được niềm vui
Đưa con đến trường những ngày quan trọng nhất
Khi con có niềm vui cũng là khi mẹ bận
Con luôn thiệt thòi khi có mẹ giáo viên.

Buổi tựu trường khai giảng đầu tiên
Mẹ thương con lắm nhưng cũng thôi đành chịu
Áo mới vở thơm con vẫn buồn nũng nịu
“Mẹ đưa con đến trường… nay buổi học đầu tiên”

Con lớn dần, con hiểu mẹ hơn
Biết mẹ bận nên chẳng hề đòi hỏi
Con biết tự lo toan, con dần cứng cỏi
Vẫn thui thủi đi về khi không có mẹ ở bên.

Con luôn thiệt thòi khi có mẹ giáo viên
Sớm, chiều, tối công việc bề bộn lắm
Sẽ không có mẹ suốt một thời áo trắng
Bởi mẹ không thể ở bên con cả những lúc con cần.

Nhưng con có mẹ như một người bạn thân
Mẹ không tuổi trong cuộc đời đèn sách
Mẹ sẽ bên con cùng con vượt thử thách
Và mãi yêu con đến trọn cuộc đời mình…

Người lái đò
Sưu tầm

Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đời người muôn bước cậy nhờ người đưa…

Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đua bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Còn nữa những bài ☔ Thơ Về Sự Cô Đơn Hay ☔ dành cho những tâm hồn nhạy cảm và cần được sẻ chia !

Thơ Vui Về Nghề Giáo

Thơ Vui Về Nghề Giáo viết bằng giọng thơ hóm hỉnh nhưng cũng là lời tự sự chân thực của chính những người trong nghề .

Thơ vui về nghề giáo
Tác giả: Lê Thống Nhất

Chẳng đi tu cũng gọi là “Sư”
Không ở tù cũng kêu là “Phạm”
Thời gian khổ chúng tôi thường hay tán
“Ăn sư”, “Ở phạm”- đám chúng mình.

“Kỹ sư tâm hồn”
Bốn chữ sáng lung linh.
“Người lái đò”
Ba chữ buồn vơ vẩn.
“Bán cháo phổi”
Nghe sao mà rùng rợn.
Có lúc bâng quơ
Hay mình đã … “cùng sào”?

Chúng tôi thường an ủi với nhau
“Gõ đầu trẻ” cũng oai ra phết
Sản phẩm của mình mang tên đặc biệt
Sản phẩm nào hơn sản phẩm CON NGƯỜI !

Xung quanh chúng tôi là ánh mắt nụ cười
Đâu chỉ có bảng đen và phấn trắng
Trước mắt chúng tôi là sân trường rực nắng
Chỉ chúng tôi mới hiểu cánh phượng hồng.

Và điều này các bạn có biết không?
Chúng tôi sống giữa những tâm hồn trẻ
Trong giấc mơ ai thì thầm khe khẽ
Ở nơi xa… Em sẽ nhớ về…

Dù lái đò chúng tôi vẫn say mê
Bờ tương lai vẫn đi về… tiễn khách
Trọn cuộc đời đều hướng vào trang sách
Dòng chữ kia hay chính mạch máu mình?!

Nếu vì đời
Ai mà chẳng hy sinh?!!

SCR.VN Tặng bạn ? Thơ Về Bà Ngoại, Bà Nội ? giúp nuôi dưỡng những cảm hứng chân thành !

Thơ Về Yêu Nghề Giáo

Thơ Về Yêu Nghề Giáo biểu lộ sự đam mê và nhiệt huyết của những người theo nghề giáo và cũng là lời cảm ơn chân thành từ những người học trò .

Lời cảm tạ
Sưu tầm

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ được điều gì được dạy những ngày xưa
Áp dụng – chắc nhớ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học được những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tán lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

Thầy và chuyến đò xưa
Sưu tầm

Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…

Một mùa thu như bao mùa thu trước
Nắng hồng lên trong mắt biếc học trò
Phấn trắng, bảng đen, nét mực thầy vẫn đỏ
Sao con tìm mà chẳng thấy ngày xưa…

Thời gian qua, mùa thu nay có khác
Bao chuyến đò qua chốn ấy sông sâu
Nghĩa thầy cô một đời không trả hết
Dẫu đời con qua biết mấy nhịp cầu.

Trang giáo án bao năm thầy vẫn mở
Mà tập bài thầy chấm đã khác xưa
Chúng con đi, biết khi nào về lại
Có bao giờ tìm được thuở ngây thơ…

Mùa qua mùa, bụi thời gian rơi rắc
Nên tóc thầy một sáng bỗng bạc thêm
Trời xanh vẫn bình yên ngoài cửa lớp
Chữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.

Chia sẻ cùng bạn ? Thơ Về Hoa Bằng Lăng Tím ? hay và ý nghĩa !

Bài Thơ Về Giáo Viên Chủ Nhiệm

Bài Thơ Về Giáo Viên Chủ Nhiệm với những kỷ niệm khó quên của một thời áo trắng nghịch ngợm được thầy cô dạy dỗ với sự nhẫn nại và bao dung .

Trời Sao
Sưu tầm

Bầu trời ngàn sao lấp lánh
Lung linh ước vọng học trò
Mái trường long lanh mắt sáng
Ngời ngời ước vọng thầy cô…

Trường ơi, là dòng sông mát
Giọt trong kiến thức loài người
Cho em tắm trong sự thật
Lớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.

Trường ơi, mái nhà em đấy
Tuổi thơ gởi mãi nơi này
Bảng đen nở dòng chữ trắng
Tay thầy vẫy ước mơ bay.

Thầy chưa từng dang tay đánh
Búp hoa còn giấu trong cành
Tuổi thơ cần nhiều cá tính
Cho đời đủ sắc tươi xanh

Cô ơi dang đôi tay rộng
Ôm em siết chặt vào lòng
Để đôi mắt em ngấn lệ
Long lanh hạt ngọc tình thương

Cô ơi ngọt ngào giọng nói
Bây giờ đời thiếu tiếng ru
Tình thương chảy trên trang giấy
Vào đời rửa sạch nỗi đau

Thầy cô cùng nhau thắp sáng
Niềm tin trong mắt học trò
Ngàn sao giữa trời ước vọng
Sáng ngời ánh mắt nên thơ.

Nhớ cô giáo trường làng cũ
Sưu tầm

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

Mời bạn đọc nhiều hơn với trọn bộ ? Thơ Về Hoa Lan ? rực rỡ và ý nghĩa .

Thơ Ngắn Về Cô Giáo

Thơ Ngắn Về Cô Giáo gói trọn tình cảm thương mến, tôn trọng người thầy người cô của mình trong những vầng thơ đơn giản và giản dị .

Cô ơi!
Sưu tầm

Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!

Nhớ mãi lời cô
Tác giả: Phan Thị Tuyết Vân

Xa mái trường thân yêu
Đã bao lâu rồi nhỉ
Những lời cô thủ thỉ
Em nhớ đến bây giờ.

Ngày ấy tuổi mộng mơ
Hay thẫn thờ thổn thức
Trái tim non rạo rực
Mùa phượng thắm sân trường.

Những bài giảng thân thương
Thấm vương đầy bụi phấn
Cô như vầng trăng sáng
Dẫn lối đường em đi.

Nghe tiếng gió thầm thì
Mà lòng xao xuyến mãi
Suốt đường đời bươn chải
Luôn khắc nhớ ân tình….!!!

Xem nhiều hơn chùm ? Thơ Dân Chơi Chế Vui ? độc lạ và mê hoặc .

Bài Thơ Về Ngành Sư Phạm

Bài Thơ Về Ngành Sư Phạm là nỗi niềm và suy tư của những người trong nghề và những ai đam mê với nghề .

Bài Ca Sư Phạm
Tác giả: Phạm Đức Toản

Chở đạo con thuyền lướt sóng khơi
Ươm mầm trí huệ đẹp xanh đời
Cô rèn giũa nghiệp tâm hồng sáng
Thày luyện tôi nghề đức thắm tươi
Vạn cánh chim bay tràn khát vọng
Ngàn hoa đua nở toả hương ngời
Gieo nhân gặt quả lòng thanh thản
Sư Phạm bài ca mãi tuyệt vời.

Nếu chọn ngành sư phạm
Sưu tầm

Em sẽ chọn cho mình ngành sư phạm
Nếu áp lực của công việc giảm đi
Sẽ chẳng còn giáo án, các kỳ thi
Giáo viên được tự do không thành tích.

Em sẽ chọn cho mình ngành sư phạm
Nếu đồng lương xứng đáng với công sức
Bởi dạy học luôn vất vả, khổ cực
Đừng so sánh với ngành nghề nào khác.

Em sẽ chọn cho mình ngành sư phạm
Nếu đầu ra cũng sẽ được phân công
Để gia đình chẳng phải tốn một đồng
Vào trường dạy, chẳng lo toan suy nghĩ.

Em sẽ chọn cho mình ngành sư phạm
Nếu giáo dục, không đổi mới hằng năm
Một guồng quay đến giáo viên cũng mệt
Nhưng kết quả thì vẫn còn bê bết.

Em sẽ chọn cho mình ngành sư phạm
Nếu đầu vào các trường khác quá cao
Như bên ấy, công an và quân đội
Ba mươi điểm vẫn chưa là tuyệt đối.

Em sẽ chọn cho mình ngành sư phạm
Nếu năng lực, chẳng phải quá cao siêu
Vào sư phạm cũng chẳng phải làm liều
Môn ba điểm ấy mà ta đã đậu.

Ngoài Bài Thơ Về Ngành Sư Phạm, ra mắt với bạn tuyển tập ? Những Câu Nói Bất Hủ Về Tình Yêu ?

Thơ Tâm Sự Về Nghề Giáo

Đọc Thơ Tâm Sự Về Nghề Giáo để lắng nghe nỗi lòng của chính những người đã gắn bó với nghề .

Nhật ký một nhà giáo
Tác giả: Thiết Bổng

Tôi đã chạm vào được ước mơ
Của ngày áo trắng tuổi còn thơ
Theo nghề sư phạm đi dạy học
Cao cả, thanh tao với mọi người…

Ra trường đến dạy ở vùng cao
Người dân chân chất đón vui chào
Thiếu thốn mọi bề nhưng ấm áp
Trò ngoan, lễ phép đến làm sao

Mỗi ngày tới lớp một niềm vui…
Ngày lễ Hiến chương rộn tiếng cười
Trò hỏi những điều nơi phố thị…
Quây quần quên bẵng một ngày trôi….

Ba năm như vậy tôi về phố
Tạm biệt học trò ngấn lệ thương
Thấy nghẹn trong lòng nhưng cố nín
Rồi đây lớp mới:… chuyện bình thường…

Trời cũng vào thu… tôi nhận lớp
Học trò ăn mặc rất tinh tươm
Làm quen không khí bằng bài hát
Giới thiệu tên nhau rất dễ thương

Xong buổi đầu tiên … nơi chốn mới
Đường về lõa xõa lá khô bay
Nhìn trò nhanh nhảu… dòng đưa đón
Tôi nhớ miền cao những tháng ngày…

Tôi nhớ hôm mùa mưa xối xả
Học trò dúm dó tấm ni lông
Đường trơn ngập nước reo như thác
Chân đất bùn lem bết tóc bồng

Tôi nhớ lại mùa nắng cháy da
Đầu trần, quần vá, áo xoăn tà
Mồ hôi rịn mắt hồng đôi má
Buổi học bừng lên tiếng ê a…

Tôi bỗng thấy mình nhỏ bé đi
Với đôi chân đất đạp mưa về
Với đầu đội nắng rang cây cỏ…
Mỗi buổi đến trường…một chuyến đi…

Tâm sự giáo viên hưu
Tác giả: Kim Long Nguyễn

Tốt nghiệp xong tôi thi vào sư phạm
Lòng nhiệt tình phơi phới tuổi thanh xuân
Bước vào nghề hồn cảm thấy lâng lâng
Bầu nhiệt huyết hiến dâng cho ngành giáo

Là giáo viên tâm luôn luôn giữ đạo
Để xứng danh vì sự nghiệp trồng người
Nhìn học trò tôi cảm thấy vui tươi
Như đang đứng giữa vườn hoa muôn sắc

Rồi một hôm lòng bỗng đau như cắt
Tuổi xế chiều nhận quyết định về hưu
Tâm hồn buồn day dứt mãi không nguôi
Đời trống vắng cô đơn và hụt hẫng

Có những hôm ngang qua trường ngơ ngẩn
Nhớ học trò nhớ phấn trắng bảng đen
Nhớ con đường hai buổi quá thân quen
Và nhớ lắm…Buồn vui thời đi dạy.

❤ ️ ️ Không chỉ có Thơ Về Nghề Giáo Viên Hay, gợi ý thêm cho bạn nhiều nội dung mê hoặc và hữu dụng khác tại SCR.VN ❤ ️ ️