Tâm sự của tuổi 18 |Anhhungdualeo – Anhhungdualeo.com

blogradio.vn – Tất nhiên, Chúa sẽ không làm người ta xấu hổ, công việc của tôi đã được cải thiện, cuộc sống của tôi đã được nhìn thấy những điều khiến tôi hạnh phúc và tôi hạnh phúc và tôi đang dần bước ra ánh sáng.

***

Tuổi 18 – được gọi là tuổi trẻ nhất. Nhưng cũng trong năm đó, một năm đầy chênh vênh có thể thay đổi một con người. Không có niềm vui hay nỗi buồn, đó là những mảnh đời tươi đẹp, những kỉ niệm khó quên của đời người.

Người ta thường nói 18 tuổi là tuổi đẹp nhất, là tuổi trẻ nhất và tìm kiếm nhiều nhất trong cuộc đời.

Tôi cũng như nhiều người khác, là một thanh niên tốt. Những tưởng mọi chuyện suôn sẻ cho đến khi cơn bão bất ngờ ập đến: “Tôi thi trượt đại học”. Cuộc đời tôi rẽ sang hướng khác vì điều đó.

Tôi nhớ mùa hè năm đó, trời nóng hơn và khó hơn. Mọi thứ luôn diễn ra và tất cả những gì tôi có thể làm là đồng ý và cố gắng hết sức để hoàn thành nó. Tôi đã nghĩ rằng nếu tôi cố gắng hết sức mình trong một thời gian dài, mọi thứ sẽ đổ bể. Nhưng bản thân tôi cũng có lỗi với nó, thất bại đó sẽ đến nếu tôi không nghĩ ra. Sau khi nghiên cứu điểm thi đánh gôn của mình, tôi thực sự rất đau. Tất cả những ngày trôi qua tôi đều rất dài, tôi sống như một cái xác không hồn: Tôi không biết, không lý do, và tôi nghĩ mình không đáng được sống. Tôi đã không ngủ trong một thời gian dài. Tôi sợ khi tôi mở mắt ra là một ngày mới và tôi không có cách nào để chấp nhận thực tế xấu xa này.

Một ngày của tôi đang diễn ra như vậy đấy. Tôi thừa nhận một chút về sự thật này nhưng tôi không còn có thể kéo mình ra khỏi bụi bẩn này được nữa. Tôi cho phép quyết định bước tiếp theo của mình. Và bây giờ tôi biết có rất nhiều người yêu và hiểu tôi hơn tôi. Từ lời khuyên của Chúa, của Cha và sự hướng dẫn của dì, tôi dần thấy một cánh cửa mới mở ra cho mình.

Tôi bỏ dở việc học và quyết định tìm một công việc để chuyển kiến ​​thức về cuộc sống của mình khỏi sự thật. Chuyến đi của tôi là đến đất nước Sài Gòn – nơi mọi thứ đều hỗn loạn. Tất nhiên mọi người ở đây đều nghĩ rằng mọi thứ đều đang mắc kẹt với tôi. Nhưng không, sự thật tệ hơn tôi tưởng. Bạn phải đến đó để xem mức độ phức tạp và cường độ của quá trình tăng trưởng. Những ngày đầu bước vào đời, tự mình trưởng thành rất khó khăn. Tôi trở về với sự bình yên của riêng mình.

Đó là công việc khó khăn, vất vả và tôi nghĩ mình chưa đủ giỏi. Cuộc sống cứ trôi đi em không biết tin tưởng vào điều gì, tin tưởng vì em đã bỏ rơi chính mình, em không dám nói cho ai biết bây giờ mình như thế nào. Tôi không muốn chia sẻ điều đó với bất kỳ ai vì đôi khi trong cuộc sống có những thứ đòi hỏi bạn phải tự mình chiến thắng. Những đêm mất ngủ, những đêm khóc thầm vẫn tiếp tục. Đã nhiều lần tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ tỉnh dậy được vì nếu tỉnh dậy mọi đau đớn và rắc rối sẽ quay trở lại với tôi. Nhưng chuyện đến rồi thì phải đến, mỗi sáng thức dậy tôi phải mạnh mẽ đối mặt với tất cả, tôi tiếp tục công việc và tự nhủ mình phải làm việc được.

Trong một tháng, tôi tiếp tục với điều này, và cuối cùng, mọi thứ bùng nổ trong tôi khi bố mẹ tôi gọi tôi rời khỏi nhà và trở về nhà. Tôi đã khóc hết nước mắt dù không muốn nhưng thầy tôi đã thắng, tôi quyết định ở lại và cho mình một cơ hội khác. Chắc chắn Chúa không khiến người ta phải xấu hổ, công việc của tôi dần được cải thiện, cuộc sống của tôi cũng được biết đến là điều khiến tôi vui vẻ và hạnh phúc và tôi đã từ từ bước trở lại với ánh sáng.

Thời gian trôi qua cũng đã 2 năm trôi qua, tôi đã quen với cách sống ở đây. Trong thời gian này, có rất nhiều thử thách, nhưng tôi biết mọi thứ đều vô giá trị và tôi đã tìm ra cách để vượt qua chúng. Trong 2 năm đó, bản thân tôi đã trở thành một ông bố bà mẹ lớn, nhưng điều đó đã thay đổi tôi rất nhiều. Từ một người bất cần và vui vẻ, tôi trở nên lạnh lùng, vô tư: không ai làm tôi rất vui và cũng không ai làm tôi rất buồn. Khoảng thời gian đủ để chữa lành vết thương của mùa hè năm ấy.

Tôi quyết định nghỉ việc và học lại để thử việc, nhưng đâu đó trong tôi có một nỗi sợ hãi, sợ rằng mình sẽ lại sa ngã. Nhưng bây giờ, tôi có thể nhanh chóng lái xe và làm việc cho mục tiêu tiếp theo, bởi vì quá khứ đã khiến tôi mạnh mẽ hơn. Cuối cùng, tôi đã trở thành một sinh viên y khoa theo mục tiêu và ước mơ đầu tiên của tôi. Hy vọng rằng bằng cách này trong tương lai mọi thứ sẽ dễ dàng hơn với tôi.

Có những sự kiện trong cuộc sống của mỗi người thay đổi tất cả mọi người. Cuộc sống luôn đầy rẫy những thử thách và khó khăn nhưng bên cạnh đó còn rất nhiều điều tốt đẹp thôi thúc chúng ta đứng lên. Qua câu chuyện của mình, mong rằng mỗi chúng ta sẽ có một thái độ sống đúng đắn, một bản lĩnh vững vàng để giúp các bạn vượt qua mọi thử thách. Dù đi theo con đường nào, hãy cố gắng làm đến cùng.

Nhân đây, tôi cũng xin nói với tất cả các bạn đang chuẩn bị bước vào kỳ thi quan trọng của cuộc đời rằng: Chúng ta hãy nỗ lực hết mình, cánh cửa đầu tiên đã mở ra cho chúng ta. Vì khó khăn và sức lực của cuộc sống của bạn lúc này như thế nào, Chúa sẽ vạch ra một con đường tốt cho bạn, quan trọng là bạn có mạnh mẽ và tiến về phía trước hay không. Bạn và tôi, hãy cùng nhau cố gắng!

© Quỷ Nhỏ – blogradio.vn

Vui lòng xem thêm ứng dụng:

Ẩn náu với muỗi | Đài ẩn