Quan niệm truyền thuyết từ đầu thế kì XX tới nay – QUAN NIỆM VỀ TRUYỀN THUYẾT CỦA – Studocu

QUAN NIỆM

VỀ TRUYỀ

N THUYẾ

T CỦA

GIỚI NGHIÊN CỨU V

HDGVN T

ĐẦU T

HẾ KỶ XX TỚI NA

Y

Khái

niệm

truyền

thuyết

được

dùng

với

nội

hàm

như

ngày

nay

đã

trải

qua

nhiều

tranh luận, bàn cãi của cá

c nhà nghiên cứu, học giả để định hình khái niệm.

*

V

iệt

điện

u

linh

(1329)

Lĩnh

Nam

chích

quái

(đầu

thế

kỉ XIV)

hai

tập

sách

ghi

chép

nhiều

truyền

thuyết

dân

gian

niên

đại

sớm

hơn

cả.

Vấn

đề

truyền

thuyết

với

tư cách là một thể loại

Văn học dân gian vẫn chưa

được đặt ra.

*

Người

đầu

tiên

sử

dụng

thu

ật

ngữ

“truyền

thuyết”

Đào

Duy

Anh.

T

rên

Tạp

chí

T

ri

Tân

(bài “Những

truyền thuyết

đời thượng

cổ nước

ta, số

30,

ra ngày

7/1/1942”, tr

.

4),

ông

viết:

“Sách

xưa

của

người

T

rung

Quốc

không

chép

việc

T

riệu

Đà

đánh

An

Dương

Vương

để

chiếm

Tượng

Quận,

nhưng

cứ

truyền

thuyết

ấy

,

nếu

ta

bỏ

đi

những

yếu

tố

hoang

đường

thì

cũng

còn

lại

cái

kỷ

niệm

của

một

cuộc

chiến

tranh

hẳn

có”.

Cũng

thời

gian này còn có những nghiên cứu của Ho

a Bằng, Nguyễn Văn Huyên

về truyền thuyết.

*

Phải

đến

những

năm

50

của

thế

kỉ

XX,

việc

nghiên

cứu

văn

học

dân

gian

mới

được

đưa

lên

một

bước

mới.

T

rong

một

loạt

công

trình

nghiên

cứu

liên

tiếp

ra

đời

như:

T

ruyện cổ tích V

iệt Nam

(1957,

Vũ Ngọc Phan),

Lược khảo về thần thoại V

iệt Nam

(1959,

Nguyễn

Đổng

Chi),

Lược

khảo

lịch

sử

văn

học

V

iệt

Nam

(1957,

nhóm

Quý

Đôn),

thảo

lịch

sử

văn học

V

iệt

Nam

(1957,

Nguyễn

Đổng

Chi, Văn

Tân

,

Hồng

Phong)…

thuật

ngữ “truyền thuyết” đã xuất hiện và đư

ợc bàn đến ở những mức độ khác nhau.

*

Quan điểm

không

thừa nhận

truyền

thuyết như

một

thể loại

độc

lập; xếp

lẫn

truyền thuyết vào cổ tích, hoặc coi truyền thu

yết như một thuật ngữ của sử học

.

Nhóm

tác

giả

Quý

Đôn

chương

Chuyện

đời

x

ưa,

sách

Lược

thảo

lịch

sử

văn

học

V

iệt

Nam

(1957)

đã

để

T

ruyền

thuyết

cùng

nhóm

vớ

i

T

ruyện

cổ

tích.

Tác

giả

viết:

“T

ruyền

thuyết

tất

cả

những

chuyện

lưu

hành

trong

dân

gian

thật

xảy

ra

không

thì

không

gì đảm

bảo.

Như vậy

, có

những

truyền thuyết

lịch

sử

m

à

cũng

có những

truyền

thuyết

khác

hoặc

dính

dáng

về

một

đặc

điểm

địa

(Chuyện

nàng

Thị,

Chuyện

Núi