Nụ cười nhà đạo 1

01. TÀI XẾ TAXI VÀ CHA XỨ BỊ XÉT XỬ

Một hôm trước cửa thiên đàng, cha xứ và một anh tài xế taxi đứng đợi. Thánh Phêrô cầm quyển sổ từ trong đi ra hỏi anh tài xế:
– Anh là tài xế taxi tuyến đường Sàigòn-Vũng tàu phải không?
Anh tài xế nhanh nhẩu trả lời:
– Dạ thưa đúng, chính là con.
Thánh Phêrô chỉ tay vào cửa bên cạnh:
– Anh được vào thiên đàng.
Quay sang cha xứ, thánh Phêrô hỏi:
– Ngài là linh mục chánh xứ Vạn Xuyên phải không?
Cha xứ trả lời:
– Dạ thưa đúng, chính là con.
Thánh Phêrô:
– Ngài vào luyện ngục 3 năm!
Cha xứ kinh ngạc thắc mắc:
– Thưa thánh Phêrô, oan cho con quá. Lý do, tên tài xế taxi kia, lúc còn sống, hắn lái xe rất ẩu thế mà hắn được vào thiên đàng, còn con suốt đời làm linh mục lại phải vào luyện ngục.
Thánh Phêrô giải thích:
– Chính vì hắn lái xe cẩu thả nên hễ ai ngồi trong xe của hắn là đều kêu tên Giêsu và đọc kinh ăn năn tội dọn mình chết lành. Còn con, khi giảng thì hơn một nửa nhà thờ đều ngủ gật!
Cha xứ: !!!???

02. CHỮA MÙ MẮT

Bé gái đang đọc báo quay sang hỏi mẹ:
– Mẹ ơi, trong báo nói yêu là mù quáng, vậy làm sao chữa được bệnh mù này mẹ hả?
Bà mẹ thản nhiên trả lời:
– Con à, lấy nhau xong thì người ta tự nhiên sáng mắt ra thôi.Khỏi cần chữa gì cả.
Bé gái: !!!???

03. BÀI TÍNH CỘNG

Năm đầu tiên đi học, bé mang bài thi lần đầu ở trường về cho bố xem.
Nhìn bài thi, bố ngạc nhiên hỏi:
– Bố đã dậy rồi, thế mà bài tính cộng dễ quá mà con còn làm sai hả? 1 + 1 + 1 phải là 3 chứ sao lại là 1.
Bé ngây thơ trả lời:
– Bố à. Sơ dạy con Chúa Cha, Chúa Con, Chúa Thánh Thần, Ba Ngôi chỉ là một.
Ông bố: Hả ???!!!

04. CHỚ KÊU TÊN CHÚA TRỜI VÔ CỚ

Cha xứ khảo kinh các em xưng tội lần đầu. Đến lượt bé Lan, cha hỏi:
– Con cho cha biết: phải làm thế nào để khỏi kêu tên Chúa Trời vô cớ?
Bé Lan trả lời ngon lành:
– “Giời ơi!”
Cha xứ thắc mắc:
– Sao con lại gọi như thế?
Bé Lan:
– Thưa cha, vì bà con hay gọi như thế ạ.
Cha xứ “bó tay” thốt lên:
– Giời ơi là Giời…

05. XƯƠNG NÀO NẶNG HƠN?

Trong giờ sinh vật, thầy giáo hỏi học sinh:
– Em nào có thể cho thầy biết, xương đàn ông và xương đàn bà, xương nào nặng hơn?
Bé Hoa nhanh nhẩu trả lời:
– Thưa, xương đàn bà nặng hơn ạ.
Thầy giáo cau mặt thắc mắc:
– Em có chắc chắn như thế không?
Bé Hoa cương quyết:
– Thưa chắc, là vì khi dựng nên bà Evà, Thiên Chúa đã rút mất một cái sương sườn của đàn ông.
Thầy giáo “bó miệng” luôn: ???!!!

06. ĐỨC MẸ NGƯỜI MIỀN NÀO?

Trong lớp Giáo lý, sơ hỏi một em:
– Em cho sơ biết, Đức Mẹ người miền nào?
Bé Hà không chần chờ:
– Thưa, Đức Mẹ người miền Bắc ạ.
Sơ ngạc nhiên:
– Căn cứ vào đâu em trả lời như thế?
Bé Hà xác tín trả lời:
– Thưa sơ, trong Thánh Kinh, Đức Mẹ nói với thiên thần Gabriel: “Việc ấy xảy đến thế nào, vì tôi không biết đến người Nam”.
Sơ lắc đầu chào thua: ???!!!

07. BÉ CẦU NGUYỆN

Trong giờ đọc kinh buổi tối. Bé Lan ngồi trong lòng mẹ cầu nguyện lớn tiếng:
– Noel này xin Chúa cho con một con búp bê lớn.
Mẹ vuốt tóc dạy bé:
– Con cầu nguyện thì nói nhỏ thôi. Chúa ở khắp mọi nơi Chúa nghe mà.
Bé thực tế:
– Con biết Chúa nghe rồi, nhưng con sợ bà nội ở phòng kế bên không nghe thấy.
Mẹ lan ú ớ luôn.

08. BÉ ĐI XƯNG TỘI

Bé Lan vào tòa giải tội:
– Thưa cha, thằng Tèo chọc con, con giận tát cho nó 2 cái vào mặt.
Cha khuyên:
– Có lỡ tay thì cũng chỉ tát 1 cái thôi, chứ sao lại tát nó tới 2 cái đau điếng như vậy?
Bé Lan:
– Thưa cha, con định tát 1 cái thôi, nhưng con nhớ có câu nói: “ai tát má bên phải hãy đưa má bên trái cho nó tát”, nên con tát luôn cái nữa cho đều.
Cha lắc đầu, thua: ???!!!

09. THỜI ĐẠI CỦA EMAIL

Bé thích dùng email vì tiện lợi và không mất thời gian. Một hôm bé email cho ông bà nội:
– Nội ơi, từ nay con email hỏi thăm nội thôi nhé, con khỏi phải theo mẹ tới thăm nội nữa nha?
Ngày hôm sau, bé nhận được email trả lời của nội:
– Cũng được, nhưng từ nay nội cũng email quà cho con nhé, khỏi phải mất công mang tới nhà cho con nữa nha.
Bé trố mắt nhìn màn ảnh vi tính: ???!!!

10. CON NGƯỜI CÓ NGUỒN GỐC TỪ BÒ

Trong giờ lịch sử, thầy giáo bắt gặp Tèo đang ngủ gật trong lớp, thầy gọi lớn:
– Tèo, em cho thầy biết, con người có nguồn gốc từ đâu?
Nửa tỉnh nửa mơ, Tèo trả lời:
– Thưa, con người có nguồn gốc từ con bò.
Thấy giáo đỏ mặt:
– Sao em lại dám nói như thế hả?
Tèo đơn sơ:
– Thưa thầy, ở nhà bố em hay nói: mày ngu như bò.
Thầy giáo: ???!!!

11. KHÔNG ĐƯỢC NÓI DỐI

Một hôm bé theo bố ra tiệm, chẳng may sáng hôm đó có 2 tên cướp xông vào. Chúng chỉa súng và nói với bố của bé:
– Lấy hết tiền trong tủ đưa cho tao
Bố mở tủ đưa cho chúng 100.000$. Hai tên cướp càu nhàu:
– Chỉ có 100.000$ thôi sao, còn tiền ở đâu nữa không?
Bố chưa kịp mở miệng thì bé nhanh nhẩu trả lời:
– Còn tiền ở tủ phía sau nữa.
Thế là 2 tên cướp vét sạch. Khi chúng vừa đi khỏi, bố la bé một trận:
– Sao con khờ thế. Phải nói là hết tiền rồi chứ.
Bé tỉnh bơ:
– Mẹ nói chúng ta là người có đạo không được nói dối.
Bố: Trời!!!…..

12. LỜI YÊU THƯƠNG

Hà lên 5 tuổi, một hôm mẹ đưa bé về quê thăm nội. Trên đường đi mẹ cẩn thận dặn:
– Lần đầu tiên nội gặp con, con phải lễ phép với nội. Nội hỏi thì phải trả lời, nghe chưa con.
Ông bà nội vừa trông thấy hai mẹ con bé Hà thì mừng hết lớn. Bà nội bồng bé Hà lên và nói:
– Con là Hà phải không? Úi chu choa, sao giống má như đúc. Nội thấy con dễ thương quá.
Bé Hà nhìn bà trả lời tỉnh bơ:
– Cái đồ khỉ
Mẹ Hà giật mình, quay sang mắng con:
– Sao con hỗn với nội như thế?
Bé Hà biện hộ:
– Mẹ à, con thấy mỗi lần bồ của chị Hai nói với chị: Em dễ thương quá, thì chị trả lời:
– Cái đồ khỉ
Bà mẹ há to miệng: ???!!!…….

13. HAI CHỊ EM SINH ĐÔI

Nghe tiếng cãi nhau ngoài sân, cha xứ ra gặp hai chị em con ông trùm, ngài hỏi:
– Làm gì mà 2 đứa cãi nhau to thế?
Một bé gái trả lời:
– Thưa cha, nó không chịu nghe lời con.
Bé gái kia cũng không vừa:
– Mày phải nghe lời tao mới đúng.
Nghe thế, Cha xứ khuyên 2 chị em:
– Đứa nào làm em thì vâng lời chị, có gì đâu nào.
– Thưa cha, chúng con là 2 chị em sinh đôi ạ.
Cha xứ:
– Dễ quá, thì đứa nào ra trước là chị.
Cả 2 chị em cùng trả lời:
– Thưa, chúng con được bác sĩ mổ lấy ra cùng một lúc.
Cha xứ: ???!!!….

14. ĂN CẮP TRỨNG GÀ CỦA CHA

Tí vào tòa xưng tội:
– Thưa cha, con có ăn cắp trứng gà của cha.
Cha xứ nhỏ nhẹ:
– Chuyện nhỏ, con về mang trứng trả cho cha thì không mắc tội.
Tí hồi hộp:
– Thưa cha, nhưng con đã… luộc lên ăn mất rồi.
Cha xứ:
– Ăn rồi hả?… thì mỗi trứng đọc 50 chục kinh.
Tí trợn mắt: ???!!!….

15. ĂN CHAY KIỂU MỚI

Một hôm Đức Giám Mục gặp bé Hà đang chơi ngoài sân nhà thờ, ngài đứng lại hỏi:
– Có phải con của mẹ Lan đó không?
Bé Hà lễ phép:
– Dạ phải.
Đức Giám Mục hỏi tiếp:
– Mẹ con khỏe không?
Bé Lan thành thật:
– Dạ khỏe, nhưng mẹ ăn chay hơi nhiều.
Đức Giám Mục mừng rỡ:
– Tốt quá! Nhưng sao con biết mẹ ăn chay?
Bé thành thật:
– Ngày nào con thấy mẹ cũng đứng lên cái cân, rồi nói: Tạ ơn Chúa.
Đức Giám Mục choáng cả người: ???!!!….

16. HÔN NHÂN ƠI HỠI

Bé nghe tiếng cãi nhau ầm ĩ trong phòng ba mẹ. Bé vội cầm điện thoại gọi báo cho ngoại:
– Ngoại đó hả, ngoại ơi con muốn chết đi cho rồi. Ba mẹ con lại cãi nhau to lắm.
Ông ngoại ở đầu dây bên kia khuyên nhủ:
– Ấy, đừng có như thế. Chuyện vợ chồng cãi nhau là chuyện thường cháu ạ.
Bé giải thích:
– Nhưng chuyện ba mẹ con cãi nhau khác người ta lắm ngoại ạ.
Ông ngoại thắc mắc:
– Khác là sao hả con?
Bé nói tiếp:
– Khác ở chỗ là khi cãi nhau con chỉ nghe tiếng mẹ la thôi, còn ba con thì không dám nói tiếng gì ngoại ạ.
Ông ngoại an ủi cháu:
– Cháu ơi, đúng là họ bên ngoại bị di truyền rồi.
Bé: ???!!!….

17. HÔN NHÂN TÂN THỜI

Lan mới ở tuổi ô mai và còn ngây thơ lắm. Một hôm bé theo mẹ đi lễ cưới. Sau nghi thức hôn phối, cô dâu chú dễ hôn nhau ngay trong nhà thờ trước mặt mọi người. Lan thắc mắc hỏi mẹ:
– Mẹ ơi, hôn nhau bằng môi trong nhà thờ có nghĩa gì hả mẹ?
Bà mẹ đỏ mặt trả lời cho qua:
– Thì là… cô dâu chú dễ hứa không cãi nhau nữa.
Lan đưa tay bịt miệng:
– Chết dzồi, anh Tân hôn con hoài mà con và anh ấy vẫn cứ cãi nhau.
Mẹ của bé: Hả???!!!….

18. ĐỔI KEM ĐÁNH RĂNG

Một hôm ba mẹ đi vắng nên mang bé qua nhà chú Tư nhờ chú trông giùm. Chú vừa coi bé vừa đọc báo, bỗng thấy thống kê cho biết cứ 1 giây thì có 1 người trên trái đất chết. Chú khoái chí quay sang khoe với bé:
– Nè, bé biết không? Cứ mỗi lần chú Tư thở ra là có một người chết đó.
Bé ngây thơ:
– Chú Tư thử đổi kem đánh răng hiệu khác xem có khá hơn không.
Chú Tư: ???!!!..

19. CHỮ VỢ LÀ GÌ?

Chú Năm bị vợ la nên bỏ qua nhà bé chơi cho đỡ buồn. Cả nhà đi vắng chỉ có bé ở nhà. Thấy nét mặt chú buồn, bé hỏi:
– Sao chú buồn thế. Chú có vợ, chú phải vui mới đúng chứ?
Chú Năm chẳng giấu giếm:
– Cháu à, có vợ nhiều khi còn mệt hơn đó.
Bé lại thắc mắc:
– Sao con gái lấy chồng thì gọi là “vợ” mà không là công chúa hả chú?
Chú Năm:
– Gọi bằng “vợ” có nghĩa là người chồng phải làm những gì có vần “ợ” đó cháu, như là:
* sợ (sợ vợ nè)
* nợ (trả nợ nè)
* đợ (ở đợ nè)
* bợ (bợ đỡ nè)
* trợ (trợ giúp nè)
* thợ (làm như thợ nè)
* chợ (đưa đi chợ nè)…
Bé:
– Trời, tội nghiệp ba con quá!
Chú Năm: Hu hu…, thôi chú dzià nghe!!!..

20. TRỜI SANH TÍNH CẨN THẬN

Bé Hạnh trời sinh ra vốn có tính cẩn thận và lo xa. Một hôm bố sửa nhà, thì thiếu đinh, bố gọi Hạnh đến và bảo:
– Con ra cửa tiệm đầu ngõ mua cho bố hộp đinh số 2, ngày mai bố trả tiền. Nhớ mua đinh thôi nhé.
Ở nhà bố ngồi đợi mãi mới thấy Hạnh về, còn khệ nệ khiêng một đống đồ. Nhìn đống đồ Hạnh mang về, bố trợn mắt hỏi:
– Bố đã dặn chỉ mua đinh thôi, sao con mua tùm lum thế kia?
Hạnh cẩn thận trả lời:
– Con mua đinh xong, con nghĩ không biết bố lấy gì để đóng nên con mua luôn cái búa. Mua búa xong con nghĩ thế nào cũng có lúc bố đóng đinh vào tay nên con mua luôn đôi gang tay.
Bố hơi bực mình:
– Thế còn cái xà beng kia mua làm gì chứ?
Hạnh lo xa:
– Con nghĩ thế nào có lúc bố cũng đóng trật đinh nên con mua xà beng để bố nhổ đinh.
Ông bố vỗ trán: Trời!!!!….

21. TIN VUI TIN BUỒN

Trước khi ban phép lành cuối lễ, cha xứ đọc thông báo:
– Thưa anh chị em, nhà thờ chúng ta hư hại sắp sụp đổ, nhưng tôi có tin vui là chúng ta đã có tiền để xây lại.
Cả nhà thờ:
– Yeah! yeah! và tiếng vỗ tay vang lên.
Cha xứ nói tiếp:
– Bên cạnh tin vui, tôi lại có tin buồn…
Cả nhà thờ:
– Trời! và có tiếng xít xoa…
Cha xứ nói tiếp:
– Tin buồn là tuy chúng ta có tiền nhưng số tiền ấy đang ở trong bóp của quý vị.
Cả nhà thờ im bặt không tiếng vỗ tay cũng không tiếng xít xoa.
Cha xứ đành ban phép lành:
Lễ xong, chúc anh chị em ra về và mừng vui lên.
!!!…..

22. ĐỀN TỘI MỘT NỬA

Anh Tám vào tòa xưng tội:
– Thưa cha con chỉ phạm có 1 tội nói dối.
Vị linh mục hỏi:
– Con nói dối điều gì vậy?
Anh Tám bí quá nhưng đành phái nói:
– Thưa cha, con nói dối… với cha. Tuần trước cha nói mỗi gia đình phải đóng 100.000$ để sửa nhà thờ, nhưng con chỉ đóng có 50.000$.
Vị linh mục:
– Vậy việc đền tội con đọc 50 kinh sự Thương.
Anh Tám kinh ngạc vì rất sợ đọc kinh:
– Thưa cha, tuy vậy con đã đóng một nửa, vậy cha có thể bớt việc đền tội cho con một nửa được không?
Vị linh mục: Bớt một nửa rồi đó con, nếu ai không đóng thì phải đọc tới 100 kinh lận.
Anh Tám: ???!!!

23. XEM LỄ TRÊN TIVI

Chú Hai là người nổi tiếng lười đi lễ và thích xem đá bóng. Khi chết, chú lên cửa thiên đàng gặp thánh Phêrô. Vừa thấy chú, thánh Phêrô nói:
– Đợi một chút, ta xem sổ coi. Ừ, sao không thấy chú đi lễ Chúa nhật vậy?
Chú Hai:
– Thưa thánh Phêrô, vì ở xa nhà thờ quá nên Chúa nhật nào con cũng xem lễ trên tivi.
Thánh Phêrô đáp:
– Chú thích xem tivi quá ha, vậy chú vào phòng kế bế bên lãnh một cái tivi màu hiệu Sony, màn ảnh cực rộng, âm thanh nổi 4 chiều.
Chú Hai mừng quá vì ở trần gian đâu có tiền mua nổi tivi màn ảnh cực lớn như thế. Đi vài bước, bỗng chú quay lại hỏi:
– Thưa thánh Phêrô, tivi lớn như thế là để coi cái gì ạ.
Thánh Phêrô:
– Còn hỏi nữa, để mang xuống hỏa ngục coi cảnh trên thiên đàng.
Chú Hai: ???!!!

24. SƯ PHỤ TIẾT KIỆM

Có ông bà phú hộ kia rất giàu có nhờ tiết kiệm. Ông bà có một người con gái duy nhất nhưng ông bà sợ nó tiêu hết tiền nên gởi vào trường học tiết kiệm. Ngày đầu tiên vào thọ giáo, cô gái mang theo chiếc bánh tráng và một con gà mái.
Ông thầy dậy tiết kiệm thấy cô đem theo gói đồ liền hỏi:
– Con mang theo gì tế lễ cho thầy?
Cô gái đáp:
– Thưa thầy, con biết thầy là người rất tiết kiệm nên con mang bánh tráng biếu thầy ăn. Khi ăn bánh tráng và uống nước vào, nó nở ra làm cho no rất lâu.
Nhìn con gà béo mập ông thầy mừng lắm, ông nghĩ thầm là cô sẽ biếu ông. Ông làm bộ hỏi:
– Con học tiết kiệm mà dâng cho thầy con gà béo mập thế này sao?
Cô gái trả lời:
– Dạ thưa không ạ, con gà này là để khi thầy ăn bánh tráng, mảnh vụn có rơi xuống đất thì nó sẽ mổ ăn khỏi phí của trời.
Ông thầy trợn mắt:
– Thôi, con về đi khỏi học. Con là sư phụ của ta luôn rồi.
Cô gái: ???!!!

25. ĐỨC MẸ LINH QUÁ

Vợ chồng chú Năm đã ngoài 60 tuổi rất muốn có 1 đứa con để nối dòng, nên khi nghe người ta nói Đức Mẹ La Vang rất linh, hai vợ chồng chú ở tận miền Tây cũng phải ra La Vang để khấn Đức Mẹ. Lần đầu tiên tới nơi, hai vợ chồng quỳ cầu nguyện:
– Xin Mẹ La Vang cho chúng con 1 đứa con.
Quả thật, tháng sau vợ chú ốm thai nghén. Thế là 3 tháng kế tiếp, bà cứ bắt chú phải chở đi khấn Đức Mẹ thêm cho chắc ăn. Sau lần thứ 4, chú mệt quá không thèm chở nữa.
Đến tháng thứ 7 đi bác sĩ. Bác sĩ nói với bà:
– Tôi có tin vui cho bà, đó là thai nhi rất khỏe, nhưng có tin buồn là bà có 4 cái thai nhi.
Hai vợ chồng lo buồn quá vì đã già không thể nuôi 4 đứa. Trên đường về, 2 vợ chồng ghé nhà thờ hỏi Đức Mẹ:
– Mẹ ơi, sao cho tới 4 đứa lận?
Bỗng nhiên có tờ giấy rơi xuống trước mặt, chú Năm cầm mở ra xem có hàng chữ:
– Không phải là tới xin 4 lần sao? Đã biết là Mẹ linh lắm mà.
Chú Năm quay sang mắng vợ:
– Thấy chưa, tôi mà nghe bà đi thêm 3 lần nữa thì bây giờ sanh 7, thì chết cả đám với nhau.
Bà vợ: Chúa Mẹ ơi!???!!!

26. THẮC MẮC LY DỊ

Một ông đã có vợ nhưng lại đi yêu một cô gái trẻ. Ông gửi email cho trang mục giải đáp thắc mắc của một giáo xứ nọ:
– Thưa cha, người ta có được phép ly dị vì bất cứ lý do gì không?
Hôm sau, ông nhận được email trả lời ngắn gọn:
– Được chứ, với lý do hỏa ngục không còn chỗ.
Ông chồng lãng mạng: !!!…

27. THẮC MẮC LUẬT CÔNG BẰNG

Một cô gái thông minh và nhan sắc nhưng cặp bồ vời anh chàng xấu trai chỉ vì anh giàu. Cô viết email cho mục giải đáp thắc mắc:
– Thưa cha, con xài tiền của bồ con như nước nhưng con nghĩ là công bằng bao lâu con còn bồ với anh ta.
Hôm sau, cô nhận được email trả lời ngắn gọn:
– Cô nói đúng, xài tiền như thế là công bằng bao lâu cô còn có ý lấy anh ta làm chồng.
Cô gái: !!!…

28. BA VUA NGƯỜI VIỆT NAM

Trong lớp giáo lý, một sơ giảng bài như sau:
– Người ta thường nói: mỗi người Việt nam là một ông vua, vì ai cũng muốn làm lớn, không ai khiêm nhường cả. Chúng ta là người có đạo mình phải khiêm nhường nhỏ bé như Chúa Hài Đồng. Bỗng sơ thấy có 2 em đang nói chuyện không nghe sơ giảng, sơ chỉ tay vào một em:
– Tèo, em cho cả lớp biết, ai là người đầu tiên tìm gặp Chúa Hài Đồng?
Tèo trả lời nhanh nhẹn:
– Thưa là 3 người Việt Nam ạ.
Sơ nhăn mặt:
– Sao em nói như thế chứ?
Tèo giải thích:
– Thưa có 3 ông tới gặp Chúa Hài Đồng, cả 3 ông đều là vua, nên họ là người Việt Nam vì ca dao có câu:
– Một cây làm chẳng nên non, 3 cây chụm lại làm thành 3 vua.
Sơ lắc đầu: ???!!!…

29. 30 NĂM KHÔNG XƯNG TỘI

Một người vào tòa xưng tội:
– Thưa cha, đã 30 năm qua con không xưng tội…
Nghe thấy vậy, cha xứ giật mình cắt ngang:
– Trời ơi, sao lười thế hả?
Người kia:
– Thưa cha con bây giờ mới xưng tội lần đầu?
Cha lại giật mình hơn:
– Lần đầu hả? Chúa ơi, 30 năm qua không chịu học kinh sách gì hết để được xưng tội.
Người kia:
– Thưa cha con là người tân tòng.
Cha xứ: Giời ơi là giời???!!!…

30. ĐỀN TỘI CŨNG LÊN GIÁ

Anh Năm vào tòa xưng tội:
– Thưa cha, con xưng tội cách đây 6 tháng, con chỉ phạm có một tội… tội… tội ăn cắp xăng của chủ đem bán.
Cha ngồi tòa:
– Con không chừa được tội ăn cắp xăng sao? Thôi vậy, việc đền tội con đọc 20 kinh Kính mừng.
Anh Năm khiếu nại:
– Thưa cha, 6 tháng trước con cũng xưng tội này cha bắt đọc có 10 kinh thôi, sao lần này đọc gấp đôi hả cha?
Cha xứ:
– Con à, 6 tháng trước Irắc và Mỹ chưa đánh nhau, bây giờ đánh nhau rồi giá xăng đã lên gấp đôi không biết sao hả?
Anh Năm: ???!!!…

31. ĐỨC TIN MÃNH LIỆT

Một ông trùm nọ sống rất thánh thiện và công chính. Một ngày nọ, có trận lụt lớn xảy ra trong vùng. Khi nước lụt tới nửa nhà, có người chèo thuyền qua thấy ông muốn cứu ông nhưng ông nói:
– Tôi có đức tin mãnh liệt nơi Chúa, thế nào Chúa cũng đến cứu tôi.
Thế rồi nước lụt tới nóc nhà, cha xứ chèo thuyền đi qua thấy vậy cũng xin cứu ông nhưng ông vẫn trả lời:
– Con có đức tin mãnh liệt nơi Chúa, Chúa không bỏ rơi con đâu.
Thế rồi khi nước lụt qua nóc nhà, ông đã chết và khi chết ông tức tưởi hỏi Chúa:
– Chúa ơi, con có đức tin mãnh liệt như thế, mà sao Chúa bỏ rơi con? Sao Chúa không cứu con?
Chúa trả lời:
– Con ơi, Ta muốn cứu con lắm chứ, Ta đã hai lần sai hai người đến cứu con, nhưng con không chịu. Ta đành bó tay.
Ông trùm: Ơ ơ ơ ???!!!…

32. SỐNG LỜI KINH THÁNH

Một ông trẻ tuổi mới được bầu lên làm chủ tịch cộng đoàn. Cha xứ dặn ông:
– Chúng ta phải sống Lời Kinh Thánh, có nghĩa là chúng ta nói gì cũng bắt đầu với Lời Kinh Thánh. Thí dụ như có ai đến tìm cha mà cha chưa ra, thì ông hãy nói:
– Giờ cha chưa đến. Ông nhớ chưa?
Tuần sau, lễ bổn mạng cộng đoàn vào lúc 5 giờ sáng. Cha xứ vì mệt nên ngủ quên. Cả cộng đoàn đọc hết 150 Kinh thì cha mới ra. Vừa thấy cha ở dưới cuối nhà thờ, ông tân chủ tịch vội bước lên bục cầm micro nói lớn:
– Giờ cha đã đến!
Cha xứ: ???!!!…

33. SỐNG CÔNG CHÍNH

Một ông quan nọ sống và làm việc rất công chính, ông chẳng bao giờ ăn hối lộ cả. Vì thế, khi về hưu ông trở nên nghèo túng. Một hôm mở tủ ra, ông thấy tượng con chuột đúc bằng vàng, ông mừng quá cầm ra hỏi vợ:
– Bà ơi, mình có tiền rồi. Ồ, nhưng mà cái này ở đâu vậy bà?
Bà vợ thành thật:
– Tôi nói thiệt ông đừng la nhe. Hồi ông còn làm quan biết ông không bao giờ ăn hối lộ, trưởng ty xuất nhập khẩu đến hỏi tôi ông tuổi con gì? Tôi nói ông tuổi Tý. Thế là họ tặng cho tôi con chuột bằng vàng đó ông ạ.
Ông chồng nghe vậy quát to:
– Bà khờ quá, sao không nói tôi tuổi Sửu?
Bà vợ: ???!!!…

34. CA SĨ KARAOKE

Chú Năm cưới được cô vợ rất mê hát karaoke. Hai vợ chồng mới cưới và đi tuần trăng mật ở Hawaii. Khi vừa vào phòng khách sạn, cô vợ liền bật máy lên hát karaoke.
Chú Năm thấy vậy vội mở cửa sổ thọc đầu ra ngoài. Cô vợ nổi máu nóng:
– Bộ anh không thích nghe em hát sao mà đưa cái đầu ra ngoài cửa sổ thế kia?
Chú Năm:
– Anh thích nghe em hát lắm chứ, nhưng anh chỉ muốn chứng tỏ cho cảnh sát ở đây biết là anh không có đánh em.
Cô vợ: ???!!!..

35. TỘI CHỬI CHỒNG

Dì Năm nổi tiếng là dữ dằn và đanh đá với chồng. Lần nào đi xưng tội, dì cũng chỉ xưng có tội chửi chồng. Một hôm dì xưng tội xong, cha xứ ngạc nhiên hỏi:
– Có phải dì Năm đó không?
Dì trả lời:
– Đúng, con là dì Năm đây cha.
Cha xứ mừng rỡ:
– Tạ ơn Chúa, bao nhiêu năm nay lần nào dì cũng vào xưng có tội chửi chồng, hôm nay không thấy xưng nữa, dì đã chừa được rồi. À nè, mà sao dì chừa được tội đó vậy? Nói cho cha nghe để cha giảng trong nhà thờ.
Dì năm:
– Thưa cha, tại vì tháng này con mới đi bác sĩ thẩm mỹ để sửa môi.
Cha xứ: Trời, thì ra là thế ???!!!!………

36. THIÊN CHÚA GIÀU CÓ

Anh chàng có máu cờ bạc, một hôm làm mơ thấy Chúa. Chàng hỏi:
– Chúa ơi, con biết Chúa giàu sang lắm. Một triệu đồng đối với Chúa cũng như một xu đối với con phải không Chúa?
Chúa mỉm cười:
– Đúng thế, và một ngàn năm đối với Ta cũng chỉ như 1 phút đối với con vậy.
Anh chàng mê cờ bạc âm mưu:
– Vậy… Chúa cho con 1 đồng đi Chúa.
Chúa lại mỉm cười trả lời:
– Con đợi Ta một phút nha.
Chàng: ???!!!!………

37. KHOE CON RỂ

Hai bà mẹ vợ ngồi đón xe. Bà Hai lên tiếng khoe:
– Tôi có thằng con rể trời đánh, nó mê đánh bài đến nỗi nhẫn cưới của vợ nó cũng đem bán.
Bà Ba trợn mắt:
– Trời, không bù cho thằng con rể tôi không biết tí gì về cờ bạc hết.
Bà Hai cắt ngang:
– Nó không biết đánh cờ bạc mà bà con than gì nữa.
Bà Ba:
– Không biết đánh mà nó cứ đi đánh mới chết chứ!..
Bà Hai: ???!!!!………

38. CHIẾC MÁY PHÁT ÂM KHÔNG ĐIỆN ÐẦU TIÊN

Edison, người phát minh ra máy phát âm đầu tiên, một hôm đứa cháu nội nhìn ông và hỏi:
– Nội ơi ! Có thật là nội đã phát minh ra chiếc máy phát âm đầu tiên không?
Edison trả lời :
– Cháu à, thì còn ai nữa, nội là người đàn ông đã phát minh ra máy phát âm đầu tiên, thế nhưng còn có người giỏi hơn nội nữa đã phát minh ra máy nói không cần điện.
Bé gái nội:
– Là người nào vậy nội:
Ông nội:
– Là Ađam đó con à.
Bé gái tròn mắt:
– Thế còn cái máy tên gì vậy?
Ông Nội cười to:
– Là Evà đó!
Bé gái: !!!???

39. GIẤC NGỦ BÌNH AN CUỐI CÙNG CỦA AĐAM

Một hôm, Thiên Chúa gặp Ađam đang ngồi quanh đàn thú vật với nét mặt buồn thảm. Thiên Chúa hỏi:
– Ađam, sao ngươi buồn thế?
Ađam thành thật:
– Thưa ngài, con không có bạn để tâm sự ạ.
Thiên Chúa động lòng thương và làm cho ông say ngủ. Thế rồi, Ngài rút ra chiếc xương sườn của ông để tạo nên người đàn bà. Vừa rút, ngài vừa nhìn Ađam ngủ và tội nghiệp nói:
– Con à, Ta làm như thế vì muốn theo ý con đấy nhé, nhưng đây là giấc ngủ bình an cuối cùng của con đó.

40. KÉM LÒNG TIN

Một Cha xứ đau lòng khi thấy vào mỗi Chúa Nhật trong khi Ngài đang giảng lễ, có khá đông người ngủ gật, vào một Chúa Nhật nọ, muốn chặn đứng tình trạng này, đang giảng thình lình Cha cắt ngang bài giảng và la lớn:
– Lửa, lửa cháy !
Những người ngủ gật chợt thức giấc hốt hoảng hỏi :
– Cháy đâu, cháy đâu?
Cha xứ trả lời :
– Ở nhà chầu, chính nơi đây, lửa tình yêu Chúa đang bừng cháy.
Nghe thế, bọn người ấy lại gật gù ngủ tiếp.

41. CHA CÒN ĐI SAI ĐƯỜNG HUỐNG CHI LÀ..

Một cha khách nọ được cha xứ nhờ đến dâng lễ. Cha khách đi lạc đường, chợt thấy mấy đứa trẻ đang chơi liền hỏi:
– Các con chỉ cho cha đường nào gần nhất để tới nhà thờ
Đám trẻ chỉ tay về hướng bên phải và cùng đi với ngài. Trong thánh lễ, cha khách bắt đầu bài giảng bằng câu hỏi:
– Anh chị em có biết con đường nào về nước trời gần nhất không.
Một đứa trẻ trong bọn giơ tay đáp:
– Thưa cha, cha còn đi lạc đường tới nhà thờ huống chi là chúng con làm sao biết được ạ.
Cha khách:
– !!!???

42. THIÊN CHÚA BA MIỀN

Bà ngoại, ba, và mẹ Tí sinh sống ở ba miền khác nhau. Bà ngoài gọi Chúa là Đức Chúa Giời, mẹ Tí gọi Chúa là Đức Chúa Lời và ba Tí gọi Chúa là Đức Chúa Trời. Tí đang học lớp giáo lý xưng tội lần đầu. Một hôm, Đức Giám Mục ghé thăm giáo xứ và cha xứ dẫn ngài tham quan lớp học. Đức Giám Mục chợt hỏi thử Tí:
– Con cho biết Đức Chúa Trời có mấy ngôi?
Tí mỉm cười trả lời dễ dàng:
– Thưa có ba ngôi.
Đức Giám Mục gật đầu hỏi tiếp:
– Con kể ra ba ngôi xem:
Tí gãi đầu ấp úng:
Thưa, ngôi thứ nhất là Đức Chúa Trời, ngôi thứ hai là Đức Chúa Giời, ngôi thứ ba là Đức Chúa Lời.
Cha xứ trốn luôn.

43. ĐỀN TỘI CHƯA XƯNG

Thời buổi này hay có thiên tai. Một hôm, một bà nọ vừa mới xưng tội xong bước ra khỏi nhà thờ thì bị chết vì trận động đất lớn. Bà lên tới cổng thiên đàng gặp thánh Phêrô, vừa thấy bà, thánh Phêrô nói:
– Bà phải vào luyện ngục đền tội.
Bà trợn mắt kinh ngạc thắc mắc:
– Thiên Chúa lòng lành, con mới xưng tội và đền tội xong thì bị chết vì động đất mà chẳng được lên thiên đàng sao?
Thánh Phêrô giải thích:
– Đúng như bà nói, Thiên Chúa rất công bình. Bà mới xưng tội và đền tội xong thì bị chết vì động đất, nhưng tội bà xưng và đền tội thì toàn là tội của chồng bà. Vậy giờ đây bà phải vào luyện ngục đền tội chưa xưng.
Bà nọ vẫn còn chưa hiểu:
– Thưa ngài, tội chưa xưng là tội gì?
Thánh Phêrô:
– Là tội của bà đó.
Bà nọ: !!!???

44. TỘI NGHIỆP NỘI

Một hôm trời chiều gió mát, bé nằm hiu hiu bên cạnh ba sắp ngủ. Thấy ba bắt đầu có tóc bạc, bé nhỏ nhẹ hỏi:
– Tại sao ba bạc tóc vậy?
Ba bé vừa trả lời vừa có ý dạy dỗ bé:
– Mỗi khi bé hư là ba bạc một sợi tóc đó.
Đầu năm, Tết đến. Cả gia đình về quê thăm nội. Vừa thấy bé, bà nội mừng rỡ bế bé lên, hôn lấy hôn để. Bé nhìn bà nội tóc bạc trắng la to:
– Thật tội nghiệp nội, ba con hư quá!
Bà nội trợn mắt: ???!!!…

45. TRÊN THIÊN ĐÀNG GỌI NHAU LÀ GÌ?

Một hôm, cha xứ đến nhà dùng cơm. Cha hỏi bé:
– Con biết trên thiên đàng người ta gọi nhau bằng gì không?
Bé đáp tỉnh bơ:
– Thưa cha, bằng em…
Cha xứ lấy làm ngạc nhiên:
– Sao con biết?
Bé:
– Tôi hôm qua, con nghe ba con nói chuyện trên phôn rằng, em là thiên đàng của anh.
Cha xứ: !!!???….

46. TÁM MỐI PHÚC THẬT

Một cha nọ nổi tiếng là giảng lâu. Trong một thánh lễ, cha đang giảng về tám mối phúc thật. Giảng mới tới phúc thứ ba mà đã nửa tiếng, bỗng nhiên đến phúc thứ tư, cha quyên mất nên ngập ngừng:
– Phúc thứ tư, phúc cho ai…. phúc cho ai….
Ông trùm ngồi dưới nóng lòng đáp lớn:
– Phúc cho ai không nhớ mà quên.
Cả nhà thờ…tỉnh ngủ.

47. SỨC LÔI CUỐN CỦA ÁNH SÁNG

Có một anh nông dân rất hiền hòa chất phát. Một buổi tối trời nọ, vợ anh chuyển dạ sinh. Bà đỡ nhờ anh cầm chiếc đèn dầu để bà đỡ đẻ cho vợ anh. Đứa bé thứ nhất ra đời òa khóc. Anh xúc động quá để đèn xuống nền nhà oà lên khóc theo. Bà đỡ đẻ nói với anh:
– Anh hãy giơ đèn lên cho tôi xem, hình như có đứa nữa sắp ra đời.
Và đúng là thế, đứa thứ 2 ra đời òa lên khóc. Anh lại cũng cảm động để đèn xuống nền nhà oà lên khóc. Bà đỡ đẻ lại nói với anh:
– Anh hãy giơ đèn lên cho tôi xem, hình như có đứa nữa sắp ra đời.
Và cứ xảy ra như thế tới đứa thứ 4. Lần này anh nông dân nhìn bà đỡ đẻ rồi lại nhìn cái đèn của anh và thắc mắc:
– Bà có nghĩ là ánh sáng có sức lôi cuốn đám con nít không?
Bà đỡ đẻ trợn mắt: ???…

48. MIỆNG MÓM KHÔNG SA XUỐNG HỎA NGỤC

Con:
– Mẹ ơi! Bà ngoại chắc chắn không thể sa hỏa ngục được.
Mẹ:
– Đó là tin vui! Nhưng tại sao con biết?
Con:
– Thánh Kinh cho biết Hỏa Ngục là nơi khóc lóc nghiến răng. Bà ngoại đâu còn cái răng nào để mà nghiến nữa chứ.
Mẹ trợn mắt: ???!!!

49. EM YÊU ANH CHÂN THẬT

Nàng rất nghèo sống dưới chân đồi, còn chàng thì ngược lại rất giàu và sống trên đồi cao. Chiều nào chàng cũng ra sau vườn nhìn xuống chân đồi và thấy bóng dáng nàng con gái xinh đẹp. Nàng cũng thế, chiều nào nàng cũng ra vườn sau nhìn lên đồi mơ ước có được một tình yêu trên cao. Cả hai yêu nhau thầm. Chàng giàu có nhưng định mệnh trái ngang, chàng bị tật nguyền nên không dám ngỏ lời yêu với nàng. Một ngày kia, nàng quá yêu chàng và không chờ đợi chàng tỏ tình trước được nữa nên nàng ở dưới chân nhìn lên đồi la to:
– Em yêu anh chân thật!
Vừa nghe tiếng tỏ tình như thế, chàng thất vọng lao đầu gieo mình xuống chân đồi và chết trước mắt nàng. Cảnh sát đến thẩm vấn nàng tại sao lại xảy ra như thế. Nàng thành thật:
– Tôi chỉ nói to cho anh nghe là: Em yêu anh chân thật! Thế là anh gieo mình xuống đồi.
Cảnh sát trợn to đôi mắt:
– Trời, anh ta mang chân giả mà cô lại nói “em yêu anh chân thật”, thì không thất vọng nhảy núi chết cho rồi sao được.
Nàng kinh ngạc: hu hu hu….!!!!!!!!!!!!………

50. XIN LỄ CƯỚI

Sau khi cha làm lễ cưới xong, chú rể hỏi:
– Thưa cha, làm lễ cưới bao nhiêu tiền.
Cha trả lời:
– Tiền lễ thì tùy ở cô dâu đẹp hay xấu. Đẹp thì 100.000$, xấu thì 50.000$.
Chú rể liền đưa cho cha 100.000$, cám ơn và bước đi. Cha liền gọi:
– Khoan đã, con chờ cha một chút đã.
Chú rể ngạc nhiên quay lại chưa kịp hỏi thì cha lại nói tiếp:
– Chờ cha lấy tiền thối lại cho con 50.000$.
Chú rể há to miệng: ???!!!!

51. VỎ QUÝT DẦY MÓNG TAY NHỌN

Một anh chàng mưu mô vào tòa giải tội:
– Thưa cha, 10 năm nay con không đi xưng tội, xin Chúa thương xót.
Linh mục thành thật:
– Con à, 10 năm là chuyện nhỏ nếu con ăn năn Chúa sẽ tha hết.
Chàng mừng thầm trong bụng:
– Chúa tha nhưng… nhưng… con sợ cha không tha!
Linh mục:
– Ừ, Chúa tha thì cha cũng phải tha chứ sao. Thế con phạm tội gì?
Chàng hồi hộp:
– Thưa, cách đây 10 năm con ăn cắp 100.000$ của cha.
Linh mục sửng sốt:
– Là ngươi?… Thôi cha đã nói tha thì cha phải tha.
Chàng cười thầm khoái chí:
– Thưa cha, còn việc đền tội thì sao?
Linh mục mỉm cười:
– Còn phải hỏi nữa. Luật công bằng, cắp bao nhiêu thì trả lại cho người ta bấy nhiêu con à.
Chàng: !!!????…………..

52. LÀM THẦY, LÀM TRÒ

Trong lớp học giờ Ðạo Ðức, thầy giáo giảng bài về công ơn thầy cô. Thầy hỏi cả lớp: “Các em cho thầy biết một câu ca dao về công ơn thầy cô.”Cả lớp im lặng.
Thầy mớm ý:
– Câu này có hai chữ “Mày” và “Nên.” Các em cố lên nào.
Cả lớp im lặng.
Thầy lại mớm ý:
– Câu này có cả hai chữ “Không” và “Ðố.” Ráng lên mấy em.
Cả lớp vẫn tiếp tục im lặng.
Thầy giáo điên tiết:
– Chỉ còn hai chữ… “Thầy” và “Làm.” Ðây là câu gì?
Cuối lớp, một cánh tay rụt rè đưa lên:
-Thưa thầy câu đó là “Làm Thầy Mầy Không Nên Ðố.”
Thầy giáo: “?!..?!”

53. CHÂM CỨU

Một bà bị bệnh nhức đầu kinh niên nghe trên đài quảng cáo về một bác sĩ châm cứu chữa bệnh ai cũng khỏi cả. Bà tìm đến văn phòng để châm cứu. Bác sĩ vừa châm đến kim thứ hai thì bà ngất xỉu phải mang vào nhà thương cứu cấp. Sau khi ra khỏi nhà thương, bà kiện ông bác sĩ ra tòa. Trước tòa bà tố cáo:
– Thưa quan tòa, ông bác sĩ này quảng cáo lừa bịp thiên hạ.
Ông bác sĩ biện hộ:
– Thưa quan tòa, tôi không hề lừa bịp ai cả. Trước cửa văn phòng tôi có bảng hiệu rất lớn “Bác sĩ châm cứu”. Nghĩa là bác sĩ châm rồi sẽ phải cứu cấp.
Quan tòa trợn mắt: ???

54. CHỈ VÌ TÊN GIÊSU

Một vị linh mục chết và đến cửa thiên đàng. Thánh Phêrô vì phải đi gặp Chúa Giêsu nên giao chìa khóa thiên đàng cho vị linh mục và nhờ vị linh mục giữ cửa. Thánh Phêrô dặn:
– Hễ có linh hồn nào nên đây, con phải xem sổ hằng sống, nếu lý lịch tốt mới cho vào nhé.
Thánh Phêrô vừa đi khỏi thì một linh hồn mới chết bước vào phòng đợi. Vị linh mục vào và hỏi linh hồn mới chết một câu, thì liền mở cửa thiên đàng cho linh hồn ấy vào ngay. Một phút sau thánh Phêrô trở lại và hỏi vị linh mục:
– Lúc ta đi, có linh hồn nào chết lên đây không?
Vị linh mục trả lời:
– Thưa có, và con đã cho người ấy vào thiên đàng rồi.
Thánh Phêrô vội vàng mở sổ ra xem thì thấy người ấy có quá khứ rất tội lỗi. Thánh Phêrô hốt hoảng nói với vị linh mục.
– Trời ơi, người đó tội lỗi thế mà sao con lại cho hắn vào?
Vị linh mục trả lời:
– Thưa thánh Phêrô, vì hắn tên là Giêsu. Một Giêsu thì không thể vào Hỏa ngục ạ.
Thánh Phêrô trố mắt: Hả !!!???

55. KHỦNG BỐ NHÀ THỜ

Ở một giáo xứ miền quê, cha xứ đang ngồi trong văn phòng thì ông trùm hớt hải chạy vào:
– Cha ơi, có tên khủng bố muốn phá nhà thờ cha ạ!
Cha xứ ngạc nhiên hỏi lại.
– Sao ông biết nó muốn phá nhà thờ?
– Con vừa đi vào cuối nhà thờ thì nghe thấy có tiếng thì thầm: “Nạy Chúa, con đặt mìn dưới chân Chúa, và hướng nòng nên tới Chúa”.
Cha xứ hốt hoảng la lớn: Mau giật chuông!

56. TẬP THỂ THỂ DỤC

Cô giáo môn thể thao nằm xuống đất làm mẫu chỉ cho các em hâm nóng người bằng cách co chân đạp lên trời như đang đạp xe đạp. Các em đều bắt đầu làm theo. Bỗng cô giáo thấy Tèo đưa chân lên mà không chịu đạp, cô lại gần hỏi:
– Tèo, em đang làm gì vậy? Sao hai chân em không chịu đạp?
Tèo trả lời tỉnh bơ:
– Thưa cô, xe của em đang thả dốc ạ.
Cô giáo: Hả ???!!!

57. ĐỀN TỘI

Trong một buổi giải tội Mùa Chay, một thanh niên vào xưng tội với cha khách:
– Thưa cha, con mới xưng tội được hai phút.
Cha khách ngạc nhiên lắm:
– Hai phút thôi mà đã phạm tội rồi sao?
– Thưa cha, con vừa ra khỏi tòa giải tội thì gặp con bồ cũ của con đang đứng sắp hàng chờ xưng tội.
– Gặp thì sao chứ? Phải tha thứ cho nhau.
– Thưa con giận quá, con chửi nó một trận.
– Chửi làm sao?
– Khốn kiếp… Con khốn….
Cha khách vội đưa hai tay lên bịt tai lại:
– Thôi, đừng kể thêm nữa. Cha tha tội cho con. Việc đền tội con lại xin lỗi nó.
– Thưa cha không thể được. Xin cha cho con đọc kinh để đền tội.
– Ừ, vậy thì đọc 1 kinh.
Chàng mừng thầm vì chỉ phải đọc 1 kinh:
– Thưa cha, nhưng là kinh gì ạ?
Cha khách thản nhiên:
– Thì kinh cầu chịu nạn chứ kinh gì nữa.
Chàng há hốc miệng: ???!!!

58. KHÓC VỢ

Có anh chàng mới theo đạo chẳng may vợ chết, cha xứ sai ông trùm đến an ủi anh. Ông trùm vừa đến cửa thấy anh ở trong nhà la lớn:
– Ối dzời ơi, Vui ơi là Vui!
Ông trùm kinh ngạc chạy về báo cho cha xứ:
– Thưa cha, anh ta không buồn tí nào cả trái lại anh ta rất vui.
Cha xứ ngạc nhiên:
– Lạ nhỉ. Vợ chết sao lại vui chứ?
Ông trùm:
– Con nghe anh ta la lớn: Ối dzời ơi, Vui ơi là Vui!
Cha xứ:
– Ồ! Không phải rồi. Vợ anh ta tên Vui đó ông à.
Ông trùm: ???!!!

59. CẦU NGUYỆN CHO CON GÁI CÓ BẦU

Có một cha xứ nổi tiếng là thánh thiện, hễ ai xin cầu nguyện gì là được như ý. Một hôm, có cụ già mặt buồn rầu đến xin cha cầu nguyện:
– Cha ơi, xin cha cầu nguyện cho con gái con có bầu. Cưới 10 năm rồi mà chưa có con, Cha ạ.
Cha xứ:
– Được rồi, bà yên tâm về đi, cha sẽ cầu nguyện cho con gái bà có bầu.
Hai tháng sau cụ già vội vàng đến gặp cha. Vừa thấy bà bước vào cửa, Cha xứ ngạc nhiên hỏi:
– Sao bà buồn rầu thế. Bộ con gái bà chưa có bầu hả?
Bà cụ già:
– Thưa cha, nó có bầu rồi.
Cha xứ:
– Vậy sao bà còn buồn?
Bà cụ già:
– Thưa cha, nhầm rồi! Đứa không có chồng lại có bầu, mới chết chứ.
Cha xứ lấy khăn thấm mồ hôi trán: ???!!!

60. NHÀ KINH THÁNH LỖI LẠC

Có một nhà Kinh Thánh lỗi lạc, ông nói gì cũng dùng lời Kinh Thánh mà nói. Đức Giám Mục nghe nói thế bèn gởi một linh mục đến điều tra. Vị linh mục đến trước nhà nhìn qua cánh cửa hé mở thấy nhà Kinh Thánh đang ngồi nhậu nên đứng ngoài quan sát. Bỗng dưng một giọng đàn ông ngà ngà lên tiếng:
– Này bà, họ hết rượu rồi. (Ga 2, 3)
Bà vợ đáp:
– Ngày nào cũng nhậu hết. Ông muốn mua thêm mấy lon bia nữa hả?
Nhà Kinh Thánh:
– Một hòm bia (Xh 25, 10)
Bà Vợ trợn mắt:
– Một hòm bia lận hả? Ngày mai lấy tiền đâu mua đồ ăn cho con chứ.
Nhà Kinh Thánh nửa tỉnh nửa say:
– Đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy. (Mt 6, 34).
Bà vợ cằn nhằn:
– Ông thì không lo, nhưng tôi lo. Tôi không đi.
Nhà Kinh Thánh:
– Đi mau lên (1Sm 9, 12). Đưa chân đá lại mũi nhọn thì khốn cho ngươi! (Cv 26, 14)
Vị linh mục không kiên nhẫn được nữa, hét lên:
– Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi. (Lc 12, 20)
Nhà Kinh Thánh ú ớ:
– Ơ, ơ ơ…

61. XIN LỄ NHƯ Ý

Một anh chồng chẳng may cưới phải cô vợ mê chưng diện. Tuần nào cô cũng đi mua sắm quần áo. Anh chồng không biết làm sao được, nên vào gặp cha xứ xin một lễ như ý. Về đến nhà thấy cô vợ đang soi gương ngắm nghía, anh nguyện thầm:
– Chúa ơi, Chúa ra tay cho con nhờ, Chúa nhé. Xin cho con được như ý.
Nhưng lạ lùng thay, cô không chừa mà còn đi mua sắm, chưng diện nhiều hơn trước.
Anh chồng vội vã đến gặp cha xứ khiếu nại:
– Thưa cha, con xin lễ như ý là để cho vợ con chừa đi mua sắm mà sao cô ta còn đi nhiều hơn lúc trước. Cha có quên làm lễ không?
Cha xứ mỉm cười:
– Chẳng nói giấu gì anh, anh chỉ xin có 1 lễ như ý, còn vợ anh xin tới 3 lễ như ý lận.

62. XƯNG TỘI CÓ MÈO

Một Việt kiều già sau chuyến về Việt Nam, hồi hộp đi xưng tội:
– Thưa cha, con có “mèo”.
Cha giải tội:
– Có vấn đề gì đâu. Cha cũng có mèo đấy thôi.
Ông già: ???!!!

63. HỎA NGỤC LẠNH CÓNG

Có 2 người bạn thân với nhau. Chẳng may vào mùa Đông nọ, một người chết trước và hiện về. Người bạn còn sống thấy linh hồn bạn hiện về mừng lắm nên hỏi:
– Này, bây giờ mày đang ở đâu?
Linh hồn người bạn:
– Tớ đang ở trong hỏa ngục!
Người sống ngạc nhiên vô cùng:
– Trong hỏa ngục à? Tao tưởng ở hỏa ngục nóng chảy mỡ chứ sao mày lạnh run cầm cập thế kia?
Linh hồn người bạn:
– Dưới hỏa ngục đông như kiến, tao chẳng làm sao mà chen chân đến gần lửa được.
Người sống: ???!!!

64. CHÚA GIÊSU NGƯỜI MIỀN NÚI

Trong lớp giáo lý, sơ đang kể câu chuyện Chúa Giêsu sinh ra tại Bêlem, miền Giuđê. Bỗng sơ thấy một bé gái cứ đùa giỡn không chú ý.
Sơ chỉ em và hỏi:
– Em cho sơ biết Chúa Giêsu người miền gì?
Bé gái trả lời tỉnh bơ:
– Thưa sơ, Chúa Giêsu người miền núi ạ.
Sơ giận lắm:
– Căn cứ vào đâu em lại dám nói như thế?
Bé gái:
– Thưa sơ, Chúa Giêsu sinh ra nơi hang đá, chỉ có miền núi mới có hang đá ạ.
Sơ: ???!!!

65. CHIẾC QUẠT MÁY NƠI PHÒNG THÁNH PHÊRÔ

Môt ông trùm nọ giúp việc trong nhà thờ chẳng may chết và lên cửa thiên đàng. Ông bước vào phòng chờ đợi và ngạc nhiên sao thấy nhiều đồng hồ quá. Đồng hồ nào cũng có tên của người mới chết, nhưng ông không tìm thấy cái đồng hồ của ông đâu cả. Thấy thánh Phêrô đi ra ông liền hỏi:
– Thưa thánh Phêrô, sao đồng hồ trên đây có tên của mỗi người và cái thì chạy nhanh, cái thì chạy chậm?
Thánh Phêrô trả lời:
– Mỗi cái tượng trưng cho một linh hồn mới chết. Linh hồn nào phạm tội ít thì đồng hồ chạy chậm, linh hồn nào càng phạm tội nhiều thì đồng hồ càng chạy nhanh.
Ông mừng thầm nghĩ rằng chắc mình không có tội nên không thấy đồng hồ của ông. Ông hỏi:
– Thế còn cái đồng hồ của con đâu sao không thấy?
Thánh Phêrô đáp:
– Trời mùa hè nóng quá mà cái đồng hồ của con lại chạy nhanh nhất, ta mang vào phòng làm quạt máy rồi.

66. SỔ HỌC BẠ CỦA CHÚA GIÊSU

Cậu Giêsu vừa xong học kỳ ở trường Thánh Philípphê, và trở về làng Nagiarét với sổ học bạ không lấy gì hài lòng cho lắm.
Mẹ Maria xem học bạ của Con xong, tỏ vẻ lo âu không biết phải ăn nói thế nào với Bõ Giuse. Trong học bạ có ghi kết quả các môn học như sau:
1. Môn Toán: Cậu nhân có 5 cái bánh và 2 con cá mà thành đáp số hơn 5000 (năm ngàn). Chưa hết, bài tính cộng, Cậu khẳng định rằng Cậu và Cha Cậu chỉ là Một mà thôi.
2. Môn Văn Viết: Cậu chẳng hề có một quyển vở nào mà chỉ viết vài ba chữ trên cát mà thôi, khiến ai nấy âm thầm rút lui.
3. Môn Giảng Văn: Cậu nói không rành mạch cho người ta hiểu mà lại hay dùng dụ ngôn.
4. Môn Hóa học: Cậu chẳng làm thí nghiệm gì cả, nhưng có lần Cậu đã làm cho nước hóa ra rượu nho khiến người ta cự nự nhau trong đám cưới.
5. Môn Thể Dục: Cậu chẳng chịu học bơi lội mà lại ngang nhiên biểu diễn đi trên nước.
6. Môn Vấn Đáp: Cậu mới 12 tuổi mà đã đối đáp với các luật sĩ và kinh sư trong đền thờ khiến họ hết sức ngạc nhiên.
7. Môn Kỷ Luật: Chẳng bao giờ thấy Cậu ngủ trên giường. Tựa đầu lên một hòn đá để ngủ mà Cậu cũng chẳng thèm làm.
8. Môn Hạnh kiểm: Cậu chỉ toàn giao du với những kẻ xa lạ, với phường tội lỗi, đám thu thuế, bọn phong hủi, lũ què quặt, đui mù.
9. Môn Vệ Sinh: Cậu nhổ xuống đất hòa thành bùn rồi bôi lên mắt người ta tức thì họ được sáng mắt.
10. Môn Sinh Vật: Cậu dám quả quyết, người ta sống không nguyên bởi bánh nhưng còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.
11. Môn Thiên Văn: Chỉ có cậu là người duy nhất đã thấy Satan như một tia chớp từ trời sa xuống.
12. Môn Lịch Sử: Cậu sẽ xây Hội Thánh của Cậu, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi vì Cậu đã thắng thế gian.
13. Môn Tâm Lý: Cậu nói đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục.
14. Môn Kinh Doanh: Những người cậu mướn từ sáng sớm cậu trả cho họ một quan tiền, và những người cậu mướn vào xế chiều cậu cũng trả một quan tiền. Chưa hết, bà góa bỏ một xu vào nhà thờ, cậu nói bà ta bỏ nhiều nhất.
Bõ Giuse xem xong, ôn tồn nói:
– A, Cậu trẻ Giêsu này có thể yên tâm đánh một dấu Thập Tự vào kỳ nghỉ Phục Sinh.

67. SỬA KINH

Một thương gia đến gặp cha xứ, sau một hồi trò chuyện, người khách ra về, chú giúp việc vào dọn bàn trà hỏi cha xứ;
– Thưa cha, sao vừa rồi người khách yêu cầu cha thực hiện một việc nhỏ thôi, rồi sẽ công đức nhà xứ 1 triệu đô la mà cha không đồng ý.
– Vì cha không thể thực hiện được “việc nhỏ” đó con ạ.
– Sao cha để lỡ một cơ may hiếm có thế. Đó là việc gì vậy cha?
– Con biết không, ông ta sẽ cho nhà xứ 1 triệu đô la với điều kiện: cha chỉ cần nói giáo dân sửa một lời kinh trong mùa Phục sinh.
– Vậy thì có khó gì đâu?
– Nhưng con biết không, ông ta yêu cầu sửa lời Alleluia thành Côca côla !!!

68. THÁNH MA

Giờ khảo kinh cho các em xưng tội rước lễ lần đầu, cha xứ gọi hỏi bé Lan:
– Con nói cho cha biết tên một vị thánh nổi tiếng của đạo Công Giáo?
Bé Lan đáp tỉnh bơ:
– Thưa cha đó là Thánh Ma !
Cha xứ trợn mắt kinh ngạc:
– Hả, sao ma lại là thánh được hả con?
– Bé Lan:
Thưa cha, tối nào con cũng nghe ông bà nội đọc kinh: Ông vừa xướng lên: Kính mừng…. thì bà nội con đáp lại ngay: Thánh Ma…
Cha xứ: !!!????

69. SỢ VỢ SỐNG LẠI

Một cặp vợ chồng đưa nhau đi thăm thánh địa Giêrusalem. Chẳng may tại chỗ bà vợ đột ngột qua đời. Nhà hòm bàn với ông chồng:
– Nếu ông muốn đưa bà nhà về xứ, thì sẽ phải tốn 5.000 đôla. Còn như mai táng bà ở ngay tại vùng đất thánh này, thì sẽ chỉ tốn 200 đôla !’.
Ông chồng suy nghĩ một lát rồi trả lời rằng ông muốn đưa thi hài bà về quê quán hơn. Nhà quàn ngạc nhiên: Tại sao phải chịu tốn 5.000 đôla, trong khi để bà nhà an nghỉ nơi thánh địa này, chỉ tốn 200 đô la.
Ông già góa bụa trả lời:
– Cách đây hơn hai nghìn năm, ở nơi Giêrusalem này có một người đã chết, được chôn cẩn thận, vậy mà ba ngày sau sống lại. Tôi thật không muốn gặp trường hợp rủi ro này.

70. NGỰA QUEN ĐƯỜNG CŨ

Trùm Đảng cướp và một số đồng bọn sau khi bị tử hình, lóc chóc kéo lên gặp thánh Phêrô. Thánh Phêrô vừa trông thấy bọn họ nghĩ thầm: “Chà khét từ từ lâu rồi, hôm nay ta mới có dịp diện kiến ha! Đợt này cho chúng bay xuống…. lót đáy”. Nghĩ thế, thánh nhân mới bảo:
– Được rồi, các ngươi đứng ở ngoài chờ ta vào thỉnh ý Sư Phụ Giêsu đã.
Hai thầy trò phải mất khá lâu để rà lại sổ sách tiền án tiền sự của băng đảng xã hội đen này. Sợ họ sốt ruột, Chúa Giêsu bảo thánh Phêrô ra nói với họ chờ thêm một lát nữa mới có quyết định.
Một lúc sau, thánh nhân hớt hải chạy vào thưa:
– Thưa thầy, mất rồi!
– Sao? Bọn chúng đi mất rồi à?
– Dạ không. Mất cả cái cổng thiên đàng, cùng với với cái ổ khoá kỷ thuật số mà Bill Gates mới tặng hôm qua nữa.

71. LÀM PHÉP TƯỢNG

Kết thúc tuần đại phúc, cha giảng phòng tổ chức làm phép ảnh tượng trọng thể. Ngài bảo mọi người giơ cao ảnh tượng của mình lên. Bổng từ cuối hàng ghế nhà thờ, một ông cụ ì ạch bế bà vợ đưa lên. Cha giảng phòng ngạc nhiên hỏi:
– Bẩm cụ, cụ muốn làm phép cái gì ạ?
Ông cụ chậm rãi đáp:
– Thưa cha, xin cha làm phép lại “cây thánh giá” này giúp con. Con đã vất vả vác suốt 35 năm nay rồi đấy. Bây giờ nó hết “linh” rồi ạ.

72. SƯ PHỤ CỦA THẦN LƯU LINH

Một anh chàng kia lần nào đi xưng tội cũng nồng nặc mùi rượu. Vị linh mục ngồi tòa rất khó chịu. Ngài khuyên anh ta cố gắng trước khi đi xưng tội thì đừng uống rượu, nhưng không thể nào anh ta thực hiện được. Anh lấy lý do là trên đoạn đường đến nhà thờ có một quán rượu, nên hễ đi ngang qua đó, anh không thể cưỡng lại được, phải vào làm một xị đã rồi mới đi.
Vị linh mục chỉ cách cho anh: mỗi lần sắp sửa tới quán rượu, thì nhắm mắt lại, nín thở và chạy một hơi thật nhanh qua khỏi quán rượu đó.
Nghe xong, anh ta gật gù tỏ ý tâm đắc, rồi ra về.
Tháng sau anh tới xưng tội, lại cũng nặc mùi rượu. Vị linh mục ngồi tòa trước đây nhất quyết không giải tội cho anh. Ngài vặn hỏi:
– Sao con không áp dụng cách cha đã chỉ cho con?
– Thưa cha, con đã áp dụng và đã rất thành công.
– Thế tại sao con vẫn còn đầy mùi rượu?
Anh gãi đầu đáp:
– Cha biết đấy! Theo cách cha chỉ, con nhắm mắt lại, nín thở và chạy một hơi. Khi qua được quán rượu rồi, con mừng quá vì đã thành công tuyệt vời, nên con quay lại thưởng cho mình một xị.
Vị linh mục!!!

73. NẤM ĐỘC ĐẤY CON Ạ !

Chàng đệ tử lần đầu tiên theo sư phụ xuống núi lấy nước, tình cờ gặp một cô gái đầu đội nón lá, mình thắt đai lưng, đang ngồi bên bờ suối.Vốn cả đời chưa hề được tiếp xúc với người cõi trần; nên khi nhìn thấy cô gái, chàng ta ngạc nhiên hỏi:
– Sư phụ ơi! Người nào vậy ?
Sư phụ sợ đệ tử vương vấn bụi trần, nên tìm cách trả lời khéo:
– Đó là cây nấm con ạ! Loại nấm độc đấy!
Về đến nhà, chàng ta thấy lòng nôn nao khó tả. Và mấy ngày liền ăn không ngon, ngủ không yên; tinh thần suy sụp. Thấy đệ tử như người mất hồn, sư phụ lo lắng hỏi:
– Có chuyện gì xảy ra với con vậy ?
– Bẩm sư phụ, con nhớ cây nấm quá! Sư phụ cho con đi gặp cây nấm độc hôm trước đi!
Sư phụ liền trúng độc không thốt lên lời!!!

74. HẬU QUẢ TAI HẠI

Một ông Cố Tây nọ khuyên nhủ các em Thiếu Nhi:
– Các con phải biết vâng lời cha mẹ. Đi đâu hay làm gì cũng phải cho cha mẹ biết; nếu không, có thể gây hậu quả to lớn …
Một em tỏ vẻ thắc mắc:
– Thưa ông Cố, Chúa Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà không nói cho cha mẹ biết, để cha mẹ phải vất vả lo lắng đi tìm. Thế mà có sao đâu?
Bí quá, ông Cố vội vàng đáp:
– Có “sao” đấy! Các con biết hậu quả tai hại của việc làm đó là gì không? Đó là Ngài phải chết nhục nhã trên cây Thập Giá đấy!
Các em lạnh người !!!

75. HỎA NGỤC CŨNG CÓ ĐÁ BÓNG

Hai anh mê chơi đá bóng và cá độ bỏ cả đi lễ ngày Chúa Nhật. Cả hai đều thắng độ lớn khi đội tuyển Việt Nam thắng đội Thái Lan trong giải tranh cúp 2008. Anh A tâm sự với anh B:
– Cả 2 chúng mình đều mê chơi đá bóng. Nếu chẳng may một trong hai chúng ta chết trước thì người đó phải hiện về và cho biết xem trên thiên đàng có đá bóng không?
Xui cho anh A, cuối năm 2008, anh bị đột quỵ chết và vì lời hứa với bạn, nên anh xin Chúa cho hiện về. Anh B trông thấy anh A hiện về thì vừa sợ vừa mừng hỏi:
– Anh đang ở đâu mà đen đủi thế kia?
Anh A trả lời:
– Tớ đang ở dưới hỏa ngục vì bỏ lễ ngày Chúa Nhật.
Anh B kinh ngạc:
– Trời, tội nghiệp anh quá. Nhưng ở dưới hỏa ngục có đá bóng không?
Anh A run rẩy đáp:
– Tin vui cho anh là ở dưới hỏa ngục có đá bóng. Tin buồn cho anh là trận đá bóng tuần tới anh sẽ được chỉ định là thủ môn.

76. ĐỪNG VỘI ĐẮC CHÍ

Lần đầu tiên, Diêm Vương ngỏ ý mời đội bóng Thiên đàng thi đấu giao hữu với đội bóng Hỏa ngục. Sau khi cho kiểm tra lại danh sách các cầu thủ, thánh Phêrô đắc chí nhận lời mời, kèm theo lời thách thức Diêm Vương:
– Làm sao đội bóng của ngài có thể đá lại đội bóng của tôi được, vì hầu hết các siêu sao bóng đá nổi tiếng xưa nay đều có mặt trên Thiên đàng …
Diêm Vương mỉm cười đáp lại:
– Thưa ngài, ngài đừng vội đắc chí! Ngài có biết là toàn bộ những người có khả năng cầm còi (trọng tài) đều thuộc về phe tôi cả đấy!
Thánh Phêrô giật mình rồi gãi đầu !!!

77. BỊT TAI NGHE GIẢNG

Trong giờ học Giáo lý, cu Tý thường bịt một bên tai lại, lúc thì bịt tai này lúc thì bịt tai kia . Sơ dạy Giáo lý thấy vậy rất lấy làm lạ liền hỏi:
– Tại sao em cứ bịt một bên tai lại thế hả?
– Em nghĩ làm như thế sẽ nhớ được lâu ạ.
Sơ vẫn chưa hiểu rõ nên hỏi thêm:
– Sao bịt tai lại nhớ lâu được chứ?
Cu Tý thành thật:
– Thưa sơ, khi sơ giảng, sơ thường dặn chúng em đừng để những lời sơ nói chạy từ tai này sang tai kia. Cho nên em bịt một tai lại để những lời sơ giảng không thể chạy ra tai bên kia được ạ .
Sơ bịt hai tai luôn???!!!

78. TRONG NGƯỜI PHÁT RA

Vị Giám mục hỏi ông trùm của một giáo xứ kia:
– Này ông trùm, cha phó mới về, giảng thế nào?
– Thưa Đức cha, mọi người đều khen hay, chỉ trừ cha chính là chê dở! Ngài nói rằng cha phó giảng toàn là lý thuyết, sách vở; chỉ viết ra giấy rồi đọc y chang, chứ chẳng có gì “trong người phát ra” cả !
– Thế còn cha chính, ngài giảng ra sao?
– Dạ, cha chính giảng thì khỏi phải nói: tùm lum hết, chẳng có đầu có đuôi gì cả!
– Tại sao vậy? Tôi nghe rằng ngài có khoa ăn nói hay lắm cơ mà!?
– Dạ, tại vì ngài đâu có soạn ra giấy như cha phó. Ngài chỉ nói những gì từ …“trong người phát ra” thôi ạ !

79. CHẾT OAN

Đang chờ tới lượt ra trước toà phán xét, hai linh hồn bắt chuyện làm quen:
– Anh chết vì lý do gì?
– Chết vì lạnh cóng trong tủ lạnh.
– Ngày nào?
– Ngày mùng 3 Tết.
– Cùng ngày với tôi rồi!
– Do đâu anh chết trẻ thế?
– Do té cầu thang. Tôi nghi vợ tôi không chung thủy. Hôm ấy đi chơi xa, bất thần tôi trở về nhà để bắt quả tang, nhưng chỉ thấy vợ tôi đang xem tivi một mình. Tôi sục vào gầm giường, không thấy ai. Mở tủ áo, không thấy; mở cửa nhà tắm, cũng không thấy. Tôi điên tiết, chạy bổ lên sân thượng, trượt chân ngã xuống và chấn thương sọ não…
– Tội nghiệp chúng mình quá! Nếu anh nhanh trí mở cái tủ lạnh ra, thì cả hai ta đâu có chết thê thảm như thế này!

80. BỆNH NGHỀ NGHIỆP

Một cha giáo phụ trách môn luận lý học bị mất cặp kính cận. Nhưng vì không biết là do bị mất cắp hay bỏ quên đâu đó, ngài bèn vận dụng kiến thức sẵn có trong môn học lý luận:Ai đã lấy cắp? Đương nhiên là kẻ cắp rồi. Và tên này có thể bị cận thị, có thể không. Có thể hắn đã có kính, có thể chưa có. Nhưng nếu chưa có, làm sao hắn có thể trông thấy kính của mình? Điều này chứng tỏ hắn không bị cận thị. Mà không bị cận thị thì đâu cần tới kính.
Từ những giả thuyết trên, có thể kết luận là không ai lấy cắp kính của mình cả. Chắc chắn là nó nằm ở đâu đây thôi. Nhưng mình đã tìm khắp nơi rồi vẫn không thấy gì cả. Mà mình nhìn được như vậy có nghĩa mình đang đeo kính. A, đúng rồi, kính đang nằm trên mũi mình đây. Đây quả là một lý luận hợp lý!

81. THIÊN THẦN KHÔNG CÁNH

Đứa con gái hỏi mẹ:
– Mẹ ơi, mẹ vẫn kể chuyện các thiên thần có cánh và bay được phải không ạ?
– Ừ !
– Tối qua, khi mẹ đi vắng, bố gọi chị giúp việc là thiên thần. Thế bao giờ chị ấy bay hả mẹ?
– Ờ… ờ …sáng mai con ạ !

82. QUỶ CÁM DỖ

Vào ngày Thứ Tư Lễ Tro ăn chay kiêng thịt. Một thầy dòng nhặt được quả trứng gà sau vườn, thầy liền giấu vào túi áo mang lên phòng của mình. Mặc dù đói bụng lắm, nhưng không biết làm thế nào làm cho quả trứng chín được, bởi bếp không có mà nồi cũng không, thầy liền nghĩ ra một cách rất độc chiêu. Thầy lấy giấy báo làm thành cái nồi và đổ nước vào, rồi lấy đèn cầy đốt phía dưới. Lạ thay, cái nồi không bị cháy mà còn làm cho quả trứng chín. Đang chuẩn bị ăn, cha bề trên xuất hiện bên cạnh, vỗ vào vai thầy và nói:
– Hay quá nhỉ! Làm sao quả trứng chín được vậy?
Thầy giật mình ấp úng thanh minh:
– Thưa Cha bề trên, quỷ cám dỗ con, nó xúi giục con và chỉ cách cho con làm.
Không ngờ quỷ hiện ra thật. Tức quá, nó giáng cho ông thầy một bạt tai và nói:
– Cái chiêu này ông nghĩ ra, chứ tôi có biết đâu mà chỉ!

83. SỢ THÁNH NÀO

Một nhóm giáo dân xóm chài chuẩn bị ra khơi cào mực. Một người trong bọn lên tiếng:
– Đố các bạn, nghề thuyền chài như chúng ta khi ra khơi…sợ ông thánh nào nhất?
– Thánh Phêrô, vì vào được Thiên đàng hay không là do ông thánh này.
– Không phải.
Mọi người nghĩ mãi vẫn không ra. Cuối cùng người ra câu đố đành giải đáp:
– Đó là thánh Phaolô.
– Sao lại thánh Phaolô?
– Này nhé, khi ra khơi, phao zin chúng ta còn sợ huống chi là phao lô.
Cả bọn muốn cắn lưỡi luôn.

84. GIỐNG NÀO?

Người phụ trách hỏi các học viên dự tòng sau khi hoàn tất khóa giáo lý:
– Các bạn có biết, theo Kinh Thánh: ngoài giống nam, giống nữ, giống trung tính… Thiên Chúa còn tạo dựng nên giống gì?
Cả lớp im lặng hồi lâu, không ai trả lời được. Người phụ trách đành giải đáp:
– Đó là giống thiêng liêng! Các thiên thần đều là giống thiêng liêng cả.
Cả lớp há hốc nhưng bó miệng luôn.

85. BIỆN CHỨNG NHẬU

Một bợm nhậu than phiền:
– Mỗi lần đi xưng tội là lại bị ông cha khiển trách về cái tội ăn nhậu. Ngán quá! Không muốn đi xưng tội nữa.
Bợm nhậu kia góp ý:
– Mày quá dở! Gặp ông cha phải nói theo kiểu của ổng mới thắng được.
– Nói thế nào?
– Phải chưng dẫn Kinh thánh, này nhé, trước khi bắt đầu cuộc đời công khai, tao đố mày: Chúa Giêsu làm gì?
– Không biết!
– Mày nghe đọc Kinh thánh hơn hai chục năm rồi mà dở thế! Nghe đây: Chúa Giêsu đi nhậu ở tiệc cưới Cana. Nhớ chưa?
– À! Rồi sao nữa?
– Trong thời gian 3 năm giảng đạo Ngài nổi tiếng về chuyện gì?
– Làm phép lạ, trừ quỉ…
– Không phải chuyện đó! mà là Ngài nổi tiếng về việc ăn nhậu. Này nhé: ngài nhậu ở nhà ba chị em Matta, nhậu ở nhà tay thuế vụ Matthêu, nhậu ở nhà Giakêu lùn… thậm chí Ngài còn nhậu hóa việc ăn chay, hay nhắc đến các tiệc cưới… toàn nhậu là nhậu. À này! Đố cậu một câu cuối cùng: trước khi chấp nhận cuộc tử nạn, Ngài làm gì?
– Tổ chức bữa Tiệc Ly!
– Đúng! Mày thấy chưa! Gần chết rồi, vậy mà Chúa vẫn cứ tổ chức nhậu. Bọn mình ngày nay có ăn nhậu chút ít, cũng chỉ là bước theo chân Chúa thôi! tại sao mấy ông cha cứ nẹt bô mình.
– Có lẽ mấy ông cha chưa tổng hợp được những ý tưởng như mày vừa nói?
– Tao không biết! Nhưng tao nói thêm cho mày rõ: Sau khi Chúa Giêsu Phục Sinh, lần nào Ngài hiện ra cũng đều có ăn nhậu. Không tin, mày cứ hỏi ông cha xứ của mày. Biết đâu sau đó, ổng sẽ tôn Chúa Giêsu làm sư phụ của mày, lúc đó tha hồ ăn nhậu mà chẳng sợ cha nào la.
-Có lý! Có lý! Để tao thử xem.

86. CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG

Để thánh lễ Chúa Thánh thần Hiện Xuống thêm phần sinh động, Cha sở dặn dò ông từ:
– Ông nhớ làm cho khớp đấy nhé! Khi tôi giảng đến câu: “Hôm nay chúng ta cùng toàn thể Giáo hội hân hoan mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống,” thì ông tung con chim bồ câu ra ngay. Nhớ chưa?
– Dạ. Cha cứ an tâm.
Thế rồi vị linh mục hân hoan tiến ra bàn thờ dâng lễ. Sau tất cả những nghi thức đầu lễ, ngài bắt đầu bài giảng bằng những lời trịnh trọng: “Hôm nay chúng ta cùng toàn thể Giáo hội hân hoan mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống…” những chữ cuối câu ngài nhấn nhá cho chậm rãi, rõ ràng để chờ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Nhưng cả không gian vẫn im ắng. Sợ ông từ ngủ quên, ngài lặp lại lời mời gọi ấy lần nữa… vẫn không thấy Chúa Thánh Thần đâu cả. Không thể kiên nhẫn được nữa, ngài hét lên:
– Chúa Thánh Thần đâu?
Ông từ hốt hoảng la toáng lên trả lời:
– Thưa cha, Chúa Thánh Thần bị….. mèo vồ mất rồi ạ!
Cha sở gào lên:
– Sao không lấy Chúa Thánh Thần khác?
– Thưa cha, các Chúa Thánh Thần bay đi hết rồi!
Các tín hữu ngơ ngác.

87. RƯỚC KIỆU MÌNH THÁNH CHÚA

Trong buổi rước kiệu Mình Thánh Chúa vào chiều thứ Năm Tuần Thánh, một cha sở nọ sau khi kiệu Mình Thánh Chúa đi hết một vòng quanh sân nhà thờ, thấy tín hữu có vẻ sốt sắng, trang trọng, ngài quay sang nói với người phụ trách lễ nghi:
– Giáo dân sốt sắng quá! ta kiệu Chúa đi thêm một vòng nữa đi!
Người phụ trách lễ nghi giật thót người đáp:
– Thưa cha, nãy giờ cha quên đặt Mình Thánh Chúa vào Mặt nhật. Có Chúa đâu mà kiệu nữa.
Cha sở biến sắc, vội kết thúc cuộc rước.

88. BIỆN PHÁP HIỆU QUẢ

Hai vị linh mục trẻ gặp nhau tâm sự. Linh mục A than thở:
– Cứ mỗi lần đọc xong Phúc Âm, chuẩn bị giảng… mình thấy giáo dân nó dãn ra: kẻ ngồi xuống ghế thì bắt đầu lim dim ngủ, một số khác thì đi ra ngoài hút thuốc, có người thì vắt vẻo ngồi trên xe nhìn trời nhìn đất… mình nản quá!
– Sao không bắt họ tập trung hết vào bên trong?
– Làm rồi, nhưng không hiệu quả.
– Ngài làm thế nào mà không hiệu quả?
– Trước giờ lễ, mình đi quanh nhà thờ xua như xua đàn vật vào chuồng. Nhưng khi mình vào mặc áo lễ, thì đâu lại vào đấy. Nghe nói có đấng nào đó ra luật: nếu đi lễ không vào nhà thờ, khi chết sẽ không cho để quan tài trong nhà thờ. Nhưng hình như cũng không hiệu quả lắm. Vậy ngài có cách nào khả thi không.
– Mình thấy vấn đề thật đơn giản. Có lần mình bắt đầu bài giảng: “Anh chị em thân mến, hôm nay tôi chia sẻ về đề tài lỗi đức khiết tịnh, ai đang mắc tội này, xin ra ngoài nhà thờ…” Thế là tự nhiên mọi người bên ngoài ào ào len vào bên trong.
– Ngộ nhỡ họ tự ái bỏ về thì sao?
– Làm sao bỏ về được. Giáo dân mình giữ lễ theo luật, bỏ lễ họ sợ mắc tội trọng, mất công phải xưng tội. Chi bằng cứ chịu khó vào bên trong là xong.
– Cha thật kinh nghiệm, để mình áp dụng xem sao!
– Nhưng mà… sau khi giảng xong tình hình vẫn như cũ. Kể cũng chán ngán thật.
– Có lẽ nên xét về phía mình.
– Là sao?
– Có nhiều đấng giảng hay, chưa đến giờ lễ, mà bên trong nhà thờ đã chật cứng rồi.
– Có lý đấy! Chúng ta phải chấn chỉnh từ chính mình thôi.

89. THIÊN THẦN KHÔNG CÁNH

Hai mẹ con bước ra khỏi cửa hàng, ôm trên tay nhiều món hàng xinh đẹp làm quà mừng sinh nhật cho cô bé. Trong khi chờ mẹ lấy xe, bé thấy một cụ già chìa tay van xin những người qua lại bố thí cho chút gì. Cô bé ngây thơ tiến đến đặt vào tay cụ một con búp bê vừa được mẹ mua. Cụ già cảm động trả lại, xuýt xoa nói: “Cháu quả là một thiên thần”.
Mẹ lấy được xe, chở bé đi được một đoạn đường, chợt nghe bé hỏi:
– Mẹ ơi! Bà cụ ấy nói con là thiên thần. Vậy sao con không có cánh?
– Đúng đấy con ạ! Con biết không: thiên thần có nhiệm vụ giúp đỡ mọi người, nhưng vì các vị ấy ở quá xa trên thiên đàng nên cần có đôi cánh để bay cho nhanh. Còn con, vì con mau mắn giúp người khốn khổ nên con không cần đôi cánh. Mẹ sẽ gọi con là “thiên thần không cánh” của mẹ, con chịu không?
Cô bé hiểu ra và rất thích tên gọi ấy.

90. ẢNH HƯỞNG CỦA LỜI NÓI

Cơn mưa đầu mùa như trút nước đã xoa dịu cái oi bức của những ngày nắng hạn vừa qua. Một bầy ếch rủ nhau ra khỏi hang tắm mưa. Chúng tung tăng chạy nhảy khắp nơi. Rủi thay, hai chú ếch kia rơi tòm xuống một hố sâu. Cả bầy ếch vây quanh miệng hố tìm cách cứu thoát nhưng hố quá sâu, không sao giúp được. Bên dưới, hai chú ếch xấu số cố hết sức nhảy bật lên cao, nhưng cứ rơi tõm xuống. Thấy vậy, bầy ếch ở trên la lên:
– Thôi! Đừng cố nữa. Chẳng thoát được đâu! Làm thế hai bạn càng mau mất sức đấy!
Hai chú ếch dưới hố vẫn cứ nhảy bật lên, và bên trên vẫn những lời vô vọng hét xuống. Một chú ếch bên dưới thấm mệt bởi những lời la hét như thế, dần dần buông mình chìm xuống đáy hố. Chú ếch còn lại vẫn gắng sức nhảy bật lên mãi, nước trong hố mỗi lúc một dâng cao và cuối cùng, chú ếch ấy đã nhảy bật lên khỏi hố. Bầy ếch xúm lại hỏi:
– Bộ bạn không nghe thấy tiếng chúng tôi la hét hay sao mà cứ nhảy mãi như thế?
– Tôi bị lãng tai… tôi cứ tưởng các bạn đang hò hét ủng hộ khích lệ chúng tôi cố gắng.
Một lời nói gièm pha hoặc khích lệ đều có thể giết chết hoặc cứu sống.

91. TỔ TIÊN LOÀI NGƯỜI LÀ AI?

Cậu con trai của bác Hai năm nay học lớp 6. Cậu bé thật bối rối khi nghe cô giáo dạy rằng: tổ tiên loài người là một loài vượn người; điều này khác với giáo lý mà cậu đã học trong nhà thờ: Thiên Chúa tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài. Cậu hỏi ba:
– Ba ơi! Hai chuyện khác nhau như vậy, mình tin chuyện nào?
– Con thích tổ tiên mình là người như Chúa hay là khỉ đột thì tùy con.

92. SAO ÔNG ẤY CÓ ĐẾN HAI VỢ?

Cậu thanh niên hỏi mẹ:
– Mẹ ơi! Sao con thấy ông Năm ở cuối hẻm có đến hai bà vợ?
– Có lẽ… Thiên Chúa đã lấy mất của ông ta đến hai cái xương sườn đấy con!
Nghe thế, cậu ta sờ tay lên cạnh sườn mình. Mẹ cậu thấy lạ liền hỏi:
– Con đau à?
– Dạ không! con kiểm tra xem con bị thiếu mất bao nhiêu xương sườn.

93. RẮN BÒ BẰNG GÌ?

Lần đầu tiên dự lễ, cậu bé nghe được đoạn sách Sáng Thế tường thuật về tội Nguyên tổ, có đoạn viết:
” Đức Chúa là Thiên Chúa phán với con rắn:” Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi.”” (St 3, 14)
Vừa xong lễ, cậu bé liền hỏi bố:
– Bối ơi! Vậy trước khi con rắn bị Chúa phạt, nó bò bằng cách nào?
– Nó đâu có bò! Nó phóng như tên bay.
– Vậy chứ con đâu có thấy nó ăn bụi đất! Nó ăn thịt mọi loài thú mà?
– Lẽ ra nó vẫn ăn bụi đất như Chúa phạt, nhưng vì bụi đất bây giờ ô nhiễm quá nhiều hóa chất, nên nó đành không vâng lời Chúa.
– À ra thế!

94. THÁNH THỂ LÀ BÀN TIỆC

Thấy giáo dân dự lễ khá đông, nhưng chỉ lèo tèo vài người rước lễ, cha sở kia chuẩn bị một bài giảng rất sinh động về bàn tiệc thánh thể: đó là bàn tiệc huynh đệ, bàn tiệc do chính Mình và máu thánh Chúa Giêsu đổ ra, bàn tiệc độc nhất vô nhị, bàn tiệc không có món gì ở trần gian sánh bằng, bàn tiệc mà ai dự tiệc cũng phải nếm hưởng… Thế rồi, để cụ thể hơn, ngài bước xuống gần hàng ghế giáo dân, hỏi một người rất hiếm khi rước lễ:
– Anh đã cảm nhận được giá trị bàn tiệc thánh chưa?
– Dạ… dạ con rất cảm nhận ạ!
– Vậy hôm nay anh rước lễ chứ?
– Dạ… thôi cha! Để khi nào có rượu thì con sẽ nhậu.

95. CON GÀ CÓ TRƯỚC HAY QUẢ TRỨNG CÓ TRƯỚC?

Ba tên lý sự cùn tranh luận một vấn đề quá cùn mà vẫn chưa có lời đáp, đó là: con gà có trước hay quả trứng có trước. Người này nói:
– Con gà có trước vì thế nó mới đẻ ra quả trứng.
Kẻ kia lại nói:
– Quả trứng có trước vì thế nó mới nở ra con gà.
Kẻ khác lại nói:
– Đây là vấn đề không thể có lời giải đáp. Nóí chung dù gà hay trứng, thì tất cả đều do Chúa dựng nên.
Bất ngờ một bác miệt vườn đi ngang nghe biết chuyện liền phán:
– Tôi cam đoan là con gà có trước và nó là con gà mái.
– Căn cứ đâu bác nói như thế?
– Rõ ràng là Thiên Chúa khôn ngoan vô cùng: Ngài tạo nên một cặp gà trống mái. Gà trống đạp mái nên trứng gà mái đẻ ra sẽ có trống, có thế trứng mới nở thành gà con. Chứ nếu tự dưng có quả trứng trước, lấy trống ở đâu để nở ra con gà?!
– À… há! Quá đơn giản. Vậy mà bọn ta cứ lý sự mãi. Cám ơn bác lắm thay…

96. XIN MẸ THÔNG CẢM
Thánh Phêrô cùng với Mẹ Têrêsa Calcuta đang hướng dẫn đoàn con cái của mẹ mà phần lớn là người nghèo, làm thủ tục để vào Thiên đàng. Bất ngờ, một mệnh phụ phương phi, ăn mặc sang trọng quý phái xuất hiện ngoài Cổng. Thánh Phêrô và toàn thể các thánh vồn vã chạy ra vây quanh chào đón, bỏ mặc đoàn người cùng đinh ngơ ngác nhìn theo. Thấy thế, Mẹ Têrêsa tỏ vẻ bất bình với một thiên thần đứng bên cạnh :
– Tại sao ở trên Thiên đàng mà vẫn còn cái cảnh trọng giàu khinh nghèo như vậy?
Thiên thần ôn tồn trả lời :
– Xin Mẹ thông cảm và hiểu cho, vì đã lâu lắm rồi Thiên đàng mới được thấy một “con lạc đà”.… chui qua được lỗ kim đấy, thưa Mẹ!!!