Nỗi sợ cô đơn của người già

Bác tôi sống độc thân, bây giờ đã 60 tuổi nhưng vẫn đi làm và ở hẳn nhà của chủ, vì có người trò chuyện mỗi ngày.

Tôi có người bác do có khuyết tật nên sống độc thân đến giờ, hiện tại bác 60 tuổi rồi nhưng vẫn đi giúp việc. Bác ở hẳn nhà chủ để đỡ buồn cũng có người trò chuyện mỗi ngày (do có đồng nghiệp bạn bè trong xưởng).

Nếu về nhà nhìn ai cũng có gia đình riêng, ban ngày họ đi làm, đi học, ban đêm bận quây quần bên nhau, còn bác thui thủi một mình lại chạnh lòng.

Thực sự mà nói nhiều khi chúng tôi lực bất tòng tâm, bản thân mỗi người cũng trong guồng quay cơm áo gạo tiền, rồi vợ hoặc chồng, gia đình hai bên thì thời gian đâu lo thêm cho bác. Có chăng lâu lâu gọi điện, thăm hỏi nhưng vẫn không bao giờ bù đắp nổi khoảng trống tình cảm.

Phụ huynh của tôi khi đến tuổi hưu trí mới nói rằng cảm thấy hối hận và thương ông nội vì lúc trước không đủ điều kiện để chăm sóc ông. Các anh chị em của ông trong gia đình chỉ góp tiền thuê người trông nom khi cho ông sống một mình, ở một vùng quê ngoại thành.

>> ‘Tuổi già vào viện dưỡng lão’ là tự gồng thêm gánh nặng

Đến tuổi già, khi nhiều kết nối xã hội bị đứt gẫy (không còn đi làm, không có đồng nghiệp, sức khỏe suy giảm khiến tương tác xã hội giảm) nên người giao tiếp nhiều nhất họ hy vọng là con cái trong gia đình.

Phụ huynh tôi hay nói già rồi ăn uống được bao nhiêu nữa, cũng không có hứng thú ăn uống hay sắm sửa như thời trẻ còn đi làm, ăn có thể ít một chút nhưng mà không có ai nói chuyện thì buồn lắm. Vấn đề này kể cả ở người trẻ cũng vậy thôi, người trẻ bây giờ còn thấy cô đơn dù có nhiều thú vui giải trí huống chi người già.

Kim chưa đâm trúng thịt nên chưa biết đau, nhiều bạn chưa từng chăm sóc người già hoặc chưa từng thấy người già neo đơn sống ra sao nên nghĩ đơn giản y như hồi nhỏ nghĩ “sau này lớn lên mình sẽ đi làm kiếm thật nhiều tiền, làm những điều mình thích, thực hiện ước mơ”.

Thử hỏi có bao nhiêu người làm được điều đó mà vẫn nghĩ nó thật đơn giản như lúc bé đã nghĩ? Suy nghĩ về tương lai khi chúng ta già đi nó cũng y chang vậy thôi, khi mọi thứ thật sự đến mới biết ai hơn ai.

Lê Minh Châu

>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.