Những bài thơ ngắn về mùa thu bất hủ, hay nhất
Nếu mùa xuân đem đến sức sống giúp cây cối đâm chồi nảy lộc, mùa hè mang đến cái nắng chói chang, mùa đông đem đến cái lạnh tê tái thì có lẽ mùa thu là đẹp nhất. Mùa thu mang theo cái tiết trời se lạnh, một chút hanh khô, một chút buồn bã, ly biệt như chiếc lá lìa cành đã là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Nếu bạn cũng yêu thích mùa thu thì hãy đọc bài viết dưới đây. Những bài thơ ngắn về mùa thu bất hủ, hay nhất đươc sưu tầm và tổng hợp.
Mục Lục
1. Sang thu – Hữu Thỉnh
Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.
Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi
2. Khi thu rụng lá – Lưu Trọng Lư
Em có bao giờ nói với anh
Những câu tình tứ thuở ngày xanh,
Khi thu rụng lá bên hè vắng
Tiếng sáo ngân xa vắng trước mành.
Em có bao giờ nghĩ tới anh
Khi tay vin rũ lá trên cành?
Cười chim cợt gió nào đâu biết:
Chua chát lòng anh biết mấy tình?
Lòng anh như nước hồ thu lạnh,
Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyện tà…
Ngày tháng anh mong chầm chậm lại,
Hững hờ em mặc tháng ngày qua…
Mùa đông đến đón ở bên sông,
Vội vã cô em đi lấy chồng
Em có nhớ chăng ngày hạ thắm:
Tình anh lưu luyến một bên lòng?
3. Câu cá mùa thu – Thu điếu – Nguyễn Khuyến
Ao thu lạnh lẽ nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
4. Mùa thu tiễn em – Tế Hanh
Em đi, trăng sắp độ tròn
Mùa thu quá nửa, lá giòn khô cây
Tiễn em trong cảnh thu này
Lòng em muôn tiếng, sao đầy lặng im?
Ta về, giữa khoảng trời đêm
Vành trăng như thể mắt em soi đường.
5. Gió thu – Tản Đà
Trận gió thu phong rụng lá vàng
Lá rơi hàng xóm, lá bay sang
Vàng bay mấy lá năm già nửa
Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng!
Trận gió thu phong rụng lá hồng
Lá bay sang tường bắc, lá sang đông
Hồng bay mấy lá năm hồ hết
Thơ thẩn kìa ai vẫn đứng không!
6. Tức cảnh chiều thu – Bà Huyện Thanh Quan
Thánh thót tàu tiêu mấy hạt mưa,
Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ.
Xanh om cổ thụ tròn xoe tán,
Trắng xóa trường giang phẳng lặng tờ.
Bầu dốc giang sơn, say chấp rượu,
Túi lưng phong nguyệt, nặng vì thơ.
Cho hay cảnh cũng ưa người nhỉ,
Thấy cảnh ai mà chẳng ngẩn ngơ.
7. Tiếng thu – Lưu Trọng Lư
Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chính phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?
8. Thu rơi từng cánh – Nguyễn Bính
Mùa thu hoa cúc lại tàn
Thuyền ai buộc mãi bên làn cây cong!
Người về để lại phòng không
Thu rời từng cánh cho lòng nhớ thương.
Có người cung nữ họ Vương
Lên lầu nhìn dải sông Hương nhớ nhà.
9. Anh ghét mùa thu – Nguyễn Minh Dũng
Bốn mùa. Anh “ghét nhất” mùa thu
Lá rụng nhiều hơn, lối sương mù
Rồi mưa, lại nắng, hờn ghen chín
Người rẽ về đâu trong giấc mơ.
Vẫn say. Say đắm những hòng hôn
Để ngõ cho thu khỏa điếng hồn
Dìu nhánh trăng gầy xuyên cánh mộng
Biết có ngây khờ… Hoang vắng hơn?
10. Cảm xúc mùa thu – Hương Nam
Thu về cành lá nghiêng chao,
Mang theo nỗi nhớ xuyến xao vào lòng.
Thu về nhớ cốm làng Vòng,
Nhớ hương hoa sữa nhớ bông cúc vàng.
Thu về ta nhớ đến nàng,
Gió heo may thổi ta càng nhớ thêm.
Thu về cho nắng nhẹ êm,
Trời xanh biêng biếc mây mềm nhẹ bay.
Thu về khao khát đắm say,
Được quay lại tuổi thơ ngây ngày rằm.
Thu về để đón chị Hằng,
Ngắm sư tử múa ngắm trăng ngoài trời.
Thu về tuyệt lắm bạn ơi,
Hãy cùng tận hưởng tiết trời mùa thu.
11. Thu rừng – Huy cận
Bỗng dưng buồn bã không gian,
Mây bay lũng thấp giăng màn âm u.
Nai cao gót lẫn trong mù
Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về.
Sắc trời trôi nhạt dưới khe,
Chim đi lá rụng, cành nghe lạnh lùng.
Sầu thu lên vút, song song
Với cây hiu quạnh, với lòng quạnh hiu.
Non xanh ngây cả buồn chiều,
Nhân gian e cũng tiêu điều dưới kia.
12. Đây mùa thu tới – Xuân Diệu
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ hàng ngàn
Đây mùa thu tới – mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ giữa màu xanh
Những luồng run rẩy rung rinh lá
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ
Non xa khởi sự nhạt sương mờ
Đã nghe rét mướt luồn trong gió
Đã vắng người sang những chuyến đò.
Mây vẫn từng không chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.
13. Sang thu – Anh Thơ
Gió may nổi bờ tre buồn xao xác!
Trên ao bèo tàn lụi nước trong mây
Hoa mướp rụng từng đóa vàng rải rác
Lũ chuồn chuồn nhớ nắng ngẩn ngơ bay.
Trên đe cỏ dựt diều sa đứt sợi,
Gã mục đồng chán nản lắng tai nghe
Trong thông xóm hóa vàng nghi ngút khói
Gió vang âm tiếng trống cúng ra hè.
14. Thu – Xuân Diệu
Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu
Nắng nhỏ bâng khuân chiều lỡ thì
Hư vô bóng khói trên đầy hạnh
Cành biếc run run chân ý nhi.
Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa,
Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.
Buồn ở sông xanh nghe đã lại,
Mơ hồ trong một tiếng chim qua.
Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,
Hây hây thục nữ mắt như thuyền.
Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,
Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.
15. Cuối thu – Hàn Mặc Tử
Lụa trời ai dệt với ai căng,
Ai thả chim bay đến Quảng Hàn.
Và ai gánh máu đi trên tuyết,
Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.
Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.
Sao không tô điểm nên sương khói,
Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.
Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.
Cây gì mảnh mảnh run cầm cập,
Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.
Thu héo nấc thành những tiếng khô.
Một vì sao lạ mọc phương mô?
Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?
16. Thu Vũ – Mưa thu – Hồ Xuân Hương
Trời cách mây mù thảm chả xanh,
Mưa thu sân vắng giọt buồn tanh.
Đầu cành cây héo châu dài vắn,
Trên lá tiêu vàng tiếng chậm thanh.
Hát dứt đê mê mơ vạn dặm,
Sầu giăng quạnh quẽ nỗi năm canh.
Khuê sâu rất khổ mày hoa ấy,
Vẻ mặt buồn thương vẽ chẳng thành.
17. Bắt gặp mùa thu – Nguyễn Bính
Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường.
Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng.
Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùi gió lạnh cắn môi tơ.
Sương phủ lưng đồi rặng lúa xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ
Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?
Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa.
Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!
Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rồi bóng quê nhà mắt lệ hoen.
18. Cây bàng cuối thu – Nguyễn Bính
Thu đi trên những cành bàng
Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi
Hôm qua đã rụng một rồi
Lá theo gió cuốn ra ngoài sơn thôn
Hôm nay lá thấy tôi buồn
Lìa cành theo gió lá luồn qua song
Hai tay ôm lá vào long
Than ôi, chiếc lá cuối cùng là đây!
Quạnh hiu như tấm thân này
Lại âm thầm sống những ngày gió mưa…
19. Thu Phượng – Phong Nam
Em không phải Mai vàng
Vội nở lúc xuân sang
Em không là bông cúc
Của mùa thu muộn màng
Em là hoa phượng đỏ
Phượng em không phải phượng hè.
20. Mong manh mùa thu – Nguyễn Đình Huân
Anh vẫn biết em mong manh dễ vỡ
Duyên dáng dịu dàng như gió mùa thu
Đôi mắt em buồn hiu hắt ưu tư
Anh ngất ngây đắm say từ độ ấy.
Mùa thu trước khi em tròn mười bảy
Mái tóc dài mắt đen láy dễ thương
Chiều mùa thu nghe thơm ngát mùi hương
Mùi cớm mới thoang thoảng vương trong gió.
Bàn chân em nhẹ nhàng như hơi thở
Bước âm thầm trên lối nhỏ lá rơi
Như mùa thu em bước tới bên đời
Nắm tay em anh bồi hồi thổn thức.
Con tim anh xốn xang trong lồng ngực
Đập rộn ràng và thôi thúc được yêu
Ta bên nhau khi bóng ngả về chiều
Đối với anh chỉ bấy nhiêu cũng đủ.
Anh về đây kiếm tìm mùa thu cũ
Ký ức một thời đã phủ rêu phong
Em đi rồi chỉ còn lại hư không
Chợt bâng khuâng nghe trong lòng se sắt.
21. Thu đến muộn – Thanh Trần
Thu ơi sao đến muộn màng
Để cho hạ vẫn nặng mang nỗi buồn
Nửa đêm giọt lệ rơi tuôn
Căn nhà quạnh vắng luôn luôn nhớ người.
Giờ đây một nửa chân trời
Để lại một nửa lệ rơi đêm dài
Mây buồn che ánh sao mai
Ở nơi xa đó còn ai nhớ về.
Nhớ mùa thu ở thôn quê
Ánh trăng mờ ảo triền đê riêng mình
Nhớ sao đôi mắt đưa tình
Đêm về thao thức nhớ hình bóng xưa.
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Gió buồn thổi khẽ đu đưa lá vàng
Một mùa thu lại sắp sang
Nhớ về kỷ niệm… đò ngang… tiễn người.
22. Thu Hà Nội – Võ Sơn Lâm
Gửi cho em khúc Tình Thu Hà Nội
Dẫu muộn màng những chẳng vội đâu em
Bởi tình anh luôn rực cháy khát thèm
Đêm Thu mơ cùng em đi dạo phố…
Em khéo đùa chúng mình mang duyện nợ
Kiếp luân hồi chẳng sợ nhé anh ơi
Trót yêu anh là do số tại trời
Se chỉ thắm chung đôi nào em biết.
Câu nói hồn nhiên, sao mà da diết
Anh nhủ lòng, liệu có thiệt không em…
Tiếng Thu rơi xào xạc nỗi khát thèm
Bản tình ca đem theo mùa Thu nhớ…
Hà Nội Mùa Thu…
Mùa thu trăn trở…!
23. Hà Nội mùa lá rơi – Nguyễn Đình Huân
Hà Nội mùa này lá bắt đầu rơi
Heo may gió tiết trời se se lạnh
Sóng nước hồ tây xanh trong lấp lánh
Chiều thu tìm mờ nhuộm ánh hoàng hôn.
Bên hồ gươm anh dạo bước cô đơn
Chợt phảng phất có mùi thơm hương cốm
Tiếng ai rao quanh hồ gươm buổi sớm
Hoa sữa nồng nàn khi chớm vào thu.
Có phải chăng anh nghe tiếng chim gù
Hay là lòng anh tương tư ngày ấy
Khi đôi ta mới vừa tròn mười bảy
Dạo bước quanh hồ chợt thấy xốn xang.
Ghế đá xưa ta ngồi đếm lá vàng
Tay trong tay em mơ màng mong ước
Mơ ngày sau hay đứa mình chung bước
Suốt cuộc đời mình sẽ được bên nhau.
Ai biết tình người thay đổi bể dâu
Giã từ thu em qua cầu xuất giá
Trái tim anh cô đơn nên hóa đá
Em đi rồi mang theo cả mùa thu.
24. Thu – Cao Hằng
Thu tới rồi anh vẫn ở nơi đâu
Có biết chăng sóng bạc đầu thương nhớ
Ngày lẫn đêm nỗi lòng như trăn trở
Đón gió về mà nức nở con tim.
Anh biết không những ngày tháng kiếm tìm
Em lặng lẽ và im lìm không nói
Nỗi nhớ ai xen ngập tràn đau nhói
Cho thu về nắng len lỏi tìm anh.
Tiết trời thu mang cảnh sắc trong lành
Mây theo gió lượn bay quanh đỉnh núi
Em vẫn gắng mặc con tim lầm lũi
Để giật mình khi bụi cuốn mắt cay!
Ở nơi nào anh yêu dấu có hay
Có mong ngóng cho tới ngày gặp lại
Bước chân buồn em đi trong hoang hoải
Thu trở mình… Thu mải miết như quên.
25. Thu xưa – Vũ Thắm
Ngậm ngùi vắng bóng người thương
Heo may góc phố vấn vương lối về
Trái tim vẫn mải ngủ mê
Từ nơi sâu thẳm lời thề chưa phai.
Đêm khuya thao thức canh dài
Một hình bóng cũ chẳng nguôi ngoai hồn
Tháng năm những tưởng vui chôn
Bỗng chợt gợi nhớ nụ hôn thuở nào
Nhớ từng ánh mắt anh trao
Nụ cười say đắm ru vào tim nhau
Nhớ giọng nói ấm trầm sâu
Vòng tay xiết chặt mái đầu chum đôi.
Thu nay xa cách tình rồi
Người ơi có nhớ những lời hẹn xưa
Ngoài trời vẫn đổ cơn mua
Chợt nghe nhói buốt như vừa hôm qua!
26. Giọt mưa thu – Phượng Hồng
Lóng lánh là em trong ngần mát dịu
Ngọc của trời rơi lạc cõi trần gian
Em mang theo giấc mộng tự thiên đàng
Gieo êm ả… phím đàn ngân dìu dặt.
Em thánh thót lời tự tình trầm mặc
Lắng tiếng ru hòa điệp khúc thu hoài
Ta đi giữa ngàn lá vàng, mưa bạc…
Hạt thơ bay theo cánh gió muôn chiều.
Em có phải tình thu từ huyền thoại
Giọt lệ buồn nghiêng lá đổ chiều buông
Khiến thức giấc vạn sắc màu tươi thắm
Để loài người yêu mãi giọt hư không…
27. Mùa Thu bình yên – Phú Sĩ
Ta thả hồn theo cơn gió hiu hiu
Bỗng nghe lòng sao bình yên đến lạ
Cuộc sống số nơi phù hoa đô hội
Chút heo may muốn trôi hết muộn phiền.
Ta tìm mình trong một sáng bình yên
Cơn mưa nhẹ ru miền xa thương nhớ
Gió chớm lạnh xua đi ngày hoang vỡ
Thuở xa rồi duyên nợ vẫn chờ nhau.
Ta mãi nhìn cánh chim dạo xa xôi
Cà phê đắng màn sương còn bốc khói
Kỷ niệm xưa dĩ vãng còn nhắn gởi
Lá vẫy chào vọng gợi tiếng yêu thương.
Ta nghĩ đời với bao nỗi vấn vương
Hoài niệm mãi một thời hương dĩ vãng
Ta chẳng nhớ hay muộn màng hối tiếc
Hương ngọt ngào lưu luyến quyện hồn ta.
Thu nhớ – Hồng Cẩm
Thu về sắc lá chẳng còn xanh
Chậm chậm cô đơn bước độc hành
Nỗi nhớ nên câu sầu chất ngất
Niềm thương gói gọn chữ yêu anh
Mây ơi! Hãy giúp tìm tin nhạn
Gió hỡi! Lang thang kiếm yến oanh
Mộng ước tương phùng nay đã vỡ
Giọt sầu mặn đắng suốt năm canh.
28. Cảm xúc thu về – Nam Huân
Gió đưa thoang thoảng thu về
Không gian trống trải bốn bề đìu hiu
Mùa này thương nhớ luyến lưu
Mùa này đôi lứa dập dìu bên nhau
Lá vàng rớt rụng hiên sau
Người đi để lại hàng cau đợi chờ
Trăng kia khi tỏ khi mờ
Người đi để lại hững hờ nhớ mong
Thu về cây cối khô cong
Gió se… se lạnh khiến lòng nôn nao
Cuộc tình dựa cánh Diều chao
Bỗng nhiên ngừng gió lật nhào đứt dây
Thu về mờ mịt làn mây
Lòng buồn hiu quạnh chốn đây thẫn thờ
Dáng xưa nay đã xa mờ
Đành ôm trọn nỗi mong chờ vấn vương
Thu về ngắm những giọt sương
Tối đêm trải ướt con đường em đi
Lẽ nào Thu của chia ly
Thu về đọng lại những gì trong ta.
29. Thu về – Thầy giáo Hải
Hòa vào trong gió làn hương,
Thoảng mùi hoa sữa con đường ta qua.
Giao mùa mới lốm đốm hoa,
Nơi nào tình ngỏ vỡ òa con tim.
Hạ đi thu mãi trốn tìm,
Heo may se lạnh, lũ chim vội vàng.
Tiết trời đang kéo thu sang,
Làm cho cảnh vật ngỡ ngàng đổi thay.
Buổi sớm sương nhè nhẹ bay,
Lá xanh mùa hạ, giờ thay lá vàng.
Mây che làm nắng mơ màng,
Tất cả hội tụ để mang thu về.
Không gian nới rộng bốn bề,
Lẽ nào thu đã tìm về chẳng hay!
30. Mùa thu và em – Nguyễn Hữu Nghị
Thu đã về đón những đợt mưa ngâu
Ở phương xa em nào đâu có biết
Anh giờ đây… đang nhớ em da diết
Thử hỏi rằng em có biết không em?
Thu đến rồi, sao lòng thấy buồn thêm
Vì tình mình chẳng êm đềm xuôi mái
Anh một nơi… em tận miền xa ngái
Bao tháng ngày cứ mãi mãi cách xa.
Ơn cao xanh cám cảnh chuyện đôi ta
Nhủ lòng thương làm mưa sa bão táp
Tạo cho anh có thời gian phúc đáp
Bài thơ tình ấm áp gửi trao em.
Em yêu ơi! Hãy cứ gắng chờ xem
Thần thiên sứ sẽ đem tình yêu đến
Đưa thuyền lạc, đã bao ngày vào bến
Dắt ông Ngâu… sáp đến với bà Ngâu.
Tình đôi mình cũng có khác gì đâu
Cả năm trời may gặp nhau một bận
Hãy cứ vui… em oi! Đừng ân hận
Vì tình mình lận đận bởi yêu xa.
Trên đây là những bài thơ ngắn về mùa thu bất hủ, hay nhất hy vọng rằng các bạn sẽ cảm thấy yêu thích.