Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành
Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền. Dù cay đắng thế nào cũng giữ kín trong lòng, bình thản đối diện.
Trưởng thành chính là trái tim nhỏ chưa đựng được hết mọi sự cô đơn muộn phiền
Trưởng thành chính là học cách chấp nhận
Lúc còn bé chúng ta đều muốn nhanh chóng trở thành người lớn để tự do làm những điều mình muốn. Khi ấy xem trên ti vi chỉ biết rằng trưởng thành sẽ được ngắm nhìn thế giới ở nhiều góc độ khác nhau. Nhưng chúng ta đâu biết rằng con người khi trưởng thành rồi phải từ bỏ rất nhiều thứ, thậm chí là ước mơ ngày còn bé thơ.
Lớn lên rồi mới biết hoá ra phim ảnh chỉ toàn là lừa người, một cuộc sống nhẹ nhàng không có sóng gió làm gì tồn tại ngoài đời thực. Cảnh suốt ngày chỉ ở nhà nằm xem ti vi và nghịch điện thoại không tồn tại ở cuộc sống ngoài đời. Nếu không là đi học, đi làm từ sáng đến tối thì cũng là áp lực không tên từ khắp nơi bủa vây. Làm người trưởng thành đâu chỉ đơn giản muốn gì là có thể thực hiện được ngay, nếu lúc còn bé cậu làm gì cũng được người lớn giúp đỡ thì lúc này đây cậu phải tự lực cánh sinh làm tất cả mọi thứ một mình.
Trưởng thành chính là biết cách chấp nhận mọi thứ
Trong bộ phim em của niên thiếu, Trần Niệm đã từng nói: “Làm người lớn chỉ tốt một cái là ai cũng sẽ mau quên. Vì kiểu gì cũng sẽ quên, thế nên không cần phải lo bận tâm gì cả. Thế nhưng không có môn học nào chỉ cho học sinh cách trở thành người lớn.” Những đau khổ, vết thương sẽ giúp con người trưởng thành hơn. Và theo một lẽ đương nhiên khi bạn đã lớn rồi thì không một ai có thể theo sát chân bạn nhắc nhở bạn phải làm cái này hay làm cái kia. Tất cả đều là bạn phải tự dùng sự trải nghiệm của bản thân để đổi lấy trưởng thành.
Thật ra làm người lớn không có gì đáng sợ đâu, vì đây chính là cột mốc mà chúng ta ai cũng phải trải qua. Muôn vạn khó khăn ấy cũng không có gì ghê gớm nếu cậu biết chấp nhận thực tại để vượt qua. Con người khi lớn lên ai cũng phải học cách một mình, cuộc hành trình ấy đúng là chưa từng dễ dàng thế nhưng cậu không hề cô đơn. Bởi tất cả chúng ta đều phải trải qua rất nhiều chuyện mới có thể trưởng thành như hiện tại. Thế nên đừng sợ làm người lớn nhé, cậu không cô đơn đâu. Chúng ta đều giống nhau, đều là lần đầu làm người lớn.
Trưởng thành chính là quá trình điều chỉnh tiếng khóc của bạn về chế độ im lặng
Trưởng thành là gì? Đó là khi trong lòng suy sụp đến mức tưởng chừng như không thể chống đỡ được nữa nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra.
Trưởng thành chính là quá trình điều chỉnh tiếng khóc của bạn về chế độ im lặng
Thế giới của người trưởng thành vốn cô đơn đến đáng sợ, không thể làm loạn, không thể gào khóc như một đứa trẻ. Buồn một mình, vui một mình, khóc một mình thậm chí có những tháng ngày liên tục ăn mì nhưng vẫn cắn răng chịu đựng. Không một câu than vãn với bố mẹ, không kể lể với bạn bè. Khó khăn thế nào cũng tự mình đi qua.
Mối quan hệ ngày một ít dần, những câu chuyện tầm phào cùng lũ bạn cũng không xuất hiện thường xuyên nữa. Hôm nay bạn chợt nhận ra mình kiệt sức vì công việc thế nhưng không có cách nào quay đầu nữa rồi, hiện tại chỉ có thể cố gắng bước tiếp về phía trước.
Bạn nghi ngờ về hạnh phúc, trải qua từng ấy ngày sống trong bóng tối của khó khăn nhưng không ai đưa tay ra giúp bạn. Khoảnh khắc bạn chấp nhận tự thân vận động thì cũng là lúc bạn nhận ra cuộc sống không đáng sợ đến thế, điều đáng sợ chính là con người không biết cách vượt qua lúc khó khăn.
Vốn dĩ chúng ta chẳng ai muốn ôm trong mình một đống buồn phiền, thế nhưng cuộc sống của người trưởng thành không thể tìm thấy hai chữ “an phận”, mỗi ngày đều đi làm đến tối muộn mới trở về nhà, có buồn cũng không được than phiền. Bởi ngày mai còn phải đi làm, cứ nghĩ đến cơm áo, gạo tiền là lại tự cổ vũ bản thân.
Mọi đứa trẻ đều háo hức mong chờ khoảnh khắc trở thành người lớn. Cứ tưởng rằng lớn lên rồi thì có thể thoải mái tận hưởng cuộc sống theo ý muốn của bản thân. Tất cả chúng ta đều bị thời gian làm cho thức tỉnh, nào có cuộc sống như cuốn truyện ngôn tình. Thanh xuân đâu chỉ có những ngày rong ruổi vui chơi thỏa thích, đâu đó những áp lực vô hình dồn chúng ta vào chân tường. Tiền bao nhiêu mới là đủ? Thế nào là yêu đúng người? Làm sao để thực hiện ước mơ? Đến một độ tuổi nhất định nào đó bạn sẽ nhận ra tiền kiếm không bao nhiêu là đủ, quan trọng bạn phải biết hài lòng với cuộc sống. Khi gặp đúng người bạn sẽ được che chở, bao dung như một đứa trẻ. Ước mơ thì lúc nào cũng ở đó chỉ là bạn có chịu đánh đổi để thực hiện nó không.
Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền. Dù cay đắng thế nào cũng giữ kín trong lòng, bình thản đối diện.
Chúc cho tất cả chúng ta đều học được cách chấp nhận, chấp nhận để trưởng thành.
Tác giả: Dương Hạnh – AnyBooks