Người thắp sao trời – NTST – Wattpad

                                    

(ĐM) NGƯỜI THẮP SAO TRỜI - full
382 2 0
Tác phẩm: NGƯỜI THẮP SAO TRỜI

Tác giả: Tự Từ

Thể loại: Hiện đại, nhất thụ nhất công, HE.

Link edit: https://tieuquynh.wordpress.com/hi%E1%BB%87n-d%E1%BA%A1i-do-th%E1%BB%8B/ng%C6%B0%E1%BB%9Di-th%E1%BA%AFp-sao-tr%E1%BB%9Di/

Giới thiệu:

Bối Bối là một người mắc chứng tự kỉ, cậu thu mình trong thế giới của riêng cậu, cậu ghét đụng chạm với người khác. Ngỡ rằng cậu thiếu niên da trắng, mắt to ấy sẽ mãi mãi như thế, thì một ngày kia, là duyên phận hay là định mệnh đã đưa cậu đến với A Điển.

A Điển là một cảnh sát, vì tự trách mình gây ra cái chết của anh trai Bối Bối, anh thấy mình cần phải chịu trách nhiệm với cậu bé kia. Lúc ấy, trong lòng anh đã yêu một người con trai khác, nhưng người đó lại sắp kết hôn với một cô gái. Anh nghĩ, sống chung với Bối Bối, bên cạnh Bối Bối, anh sẽ quên đi người kia.

Thế là cùng một mái nhà, A Điển dù vẫn còn nhung nhớ người kia, nhưng mà Bối Bối lại từng chút một, tiến vào cuộc sống của anh. Với Bối Bối cũng thế, A Điển dần dần trở thành một phần cuộc sống của cậu.

Họ, như vậy, chậm rãi, từng chút, nhận ra rằng mình yêu đối phương.

Bối Bối chính là người thắp sao trời, mang đến ánh sáng, ấm áp và cả tình yêu cho cuộc sống vốn tịch mịch, lạnh lẽo của A Điển.

Không phải vì lời hứa sẽ mãi bên nhau, mà vì họ rất cần có nhau trong đời.

Một câu chuyện rất hay về một tình yêu nhẹ nhàng mà làm ấm cả lòng người đọc

Chương thứ nhất

|Vì cuộc sống tôi cô độc không có lấy một bằng hữu. Thẳng đến 6 năm trước, máy bay của tôi gặp tai nạn trên sa mạc Sahara

Có em cá nho nhỏ hỏi tôi: "Cậu nguyện ý vẽ con dê cho tôi sao?"|

Mùa hè, trong căn phòng ngập tràn mùi sơn dầu, mùi mồ hôi ẩm ướt hòa quyện cùng mùi dầu, phi thường gay mũi

Một bức lại một bức tác phẩm hoàn chỉnh rơi xuống sàn nhà, chiếc quạt trần cũ kĩ chậm rãi kẽo kẹt chạy, cũng không mát hơn bao nhiêu

Tựa vào cửa sổ, có hai người chặt chẽ dán vào nhau, một người tay cầm dao, một người hai tay buông thỏng không nhúc nhích gì

A Điển dùng tay áo sơ mi trắng quệt chút mồ hôi, mắt nhìn những bức họa giả kia, sau đó khóe mắt dương dương ra hiệu với nữ nhân bên cạnh

A Điển phác giác tay mình đổ đầy mồ hôi, súng đã nhanh trơn tuột trong tay, nếu tiếp tục giằng co trong tình thế này, sẽ rất thảm

Nữ nhân bên cạnh nhận được tín hiệu, cũng giương mắt nhìn hắn, sau đó lớn tiếng thuyết giáo: "Lạc tiên sinh, chúng tôi chỉ muốn mời ngài về Sở phối hợp điều tra, sự việc không nghiêm trọng như ngài nghĩ, không bằng trước tiên tiên sinh buông con dao trong tay xuống đi!"