KỂ về lễ hội mà EM yêu THÍCH – Tài liệu text

KỂ về lễ hội mà EM yêu THÍCH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (434.22 KB, 13 trang )

Kể về một lễ hội mà em yêu thích
Dàn ý
a) Mở đoạn
– Dẫn dắt, giới thiệu sơ lược về lễ hội quê hương em mà em định kể
– Ấn tượng của em về lễ hội đó.
Ví dụ: Hằng năm, sau dịp Tết Nguyên Đán, quê hương em có rất nhiều lễ hội.
Trong số đó, em thích nhất là lễ hội thổi cơm thi và năm nào em cũng mong
chờ đến lễ hội này.
b) Thân đoạn: Kể chi tiết về lễ hội
– Giới thiệu tên lễ hội (lễ hội đền Hùng, hội Lim,…)
– Thời gian diễn ra lễ hội, tổ chức hàng năm hay mấy năm một lần?
– Địa điểm diễn ra lễ hội (sân đình, bãi cỏ, sơng nước,…).
– Các công việc chuẩn bị cho lễ hội:
+ Chuẩn bị các tiết mục biểu diễn
+ Chuẩn bị trang trí, tiến trình lễ hội (rước kiệu, trang trí kiệu, chọn người,…)
+ Chuẩn bị về địa điểm

– Lễ hội bắt đầu bằng hoạt động gì? (tun bố lí do, các đại biểu nêu ý nghĩa,
cảm tưởng về lễ hội,…)
– Những hoạt động diễn ra trong suốt lễ hội (rước kiệu, dâng hương lễ vật, các
trò vui chơi…)
c) Kết đoạn
– Cảm xúc của em khi được tham dự lễ hội.

Bài 1: Kể về lễ hội Gò Đống Đa
Vào mồng năm tháng giêng hàng năm, hội Gò Đống Đa bắt đầu diễn ra.
Hội tổ chức tại Gò Đống Đa. Mọi người đi xem rất đông, ai cũng muốn xem
tượng đài Quang Trung. Hội bắt đầu bằng hoạt động tưởng nhớ tới anh hùng
áo vải Quang Trung Nguyễn Huệ. Hội có những trò chơi như: chơi cờ, đánh
đu, chọi gà, … Khi hội kết thúc, em vẫn thấy nuối tiếc và nhớ tới vị anh hùng

áo vải Nguyễn Huệ. Em sẽ học thật giỏi để phục vụ đất nước. Hội Gò Đống
Đa đã để lại ấn tượng thật sâu sắc cho em.
Bài 2: Kể về lễ hội Chùa Hương
Quê gốc tôi vốn ở Hà Nội, nơi đây có rất nhiều lễ hội nhưng nổi tiếng
nhất phải kể đến lễ hội chùa Hương. Chùa Hương là một tập hợp các kiến trúc
đền đài, hang động, rừng núi phối hợp với nhau tạo nên một cảnh sắc kết hợp
giữa nhân tạo và tự nhiên đầy tinh tế. Cứ mỗi độ tết đến xuân về là hàng
nghìn phật tử, du khách từ khắp mọi miền đất nước lại nơ nức tìm về đây dự
hội. Cũng như nhiều lễ hội khác, lễ hội chùa Hương gồm có phần lễ và phần
hội, phần lễ được thực hiện khá đơn giản, người đi hội lần lượt dâng những
mâm hương đèn, hoa quả và đồ chay đầy ắp, rồi thành kính khấn vái, mọi
người đều quan niệm rằng phần lễ có nhiều thì mới tỏ được hết tấm lịng
thành kính của bản thân. Những ngày này, thỉnh thoảng các sư mới đến tụng
kinh niệm phật khoảng nửa giờ, khơng khí rất n tĩnh, trang nghiêm, khắp
nơi đều thoang thoảng mùi thơm của nhang khói, làm cho ngày hội thêm phần
linh thiêng, thanh tịnh. Phần hội thì vui hơn nhiều, mọi người chèo thuyền
vãn cảnh chùa, cảnh động, tiếp đến là hành trình leo núi, ngắm cảnh sắc thiên
nhiên nơi đất Phật, tâm hồn mỗi người như được hưởng làn gió mới, thoải
mái, tịnh tâm, lại càng tin yêu cuộc sống. Trong những ngày diễn ra lễ, chùa
Hương lúc nào cũng đông vui, tấp nập, khắp các đền miếu, nhang khói tỏa ra
nghi ngút, khơng khí lễ hội bao trùm lên cảnh vật. Đây là một nét đẹp văn hóa
đặc sắc của dân tộc – tín ngưỡng Phật giáo, hướng con người đến chữ thiện,
chữ nhẫn, mang đậm tính nhân văn, cần được giữ gìn và phát huy hơn nữa.

Bài 3: Kể về lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hải phịng
Ở q em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hải
phòng, nổi tiếng trên khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu: “Dù ai
bn đâu bán đâu, mồng chín tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội du
khách khắp nơi đổ về xem hội rất đơng. Trước khi bắt đầu chọi trâu có một

màn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ già làng dắt trâu ra thế là
bắt đầu một ngày hội chọi trâu. Con trâu thứ nhất là số 87. Con trâu thứ hai là
số 89. Con trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai con trâu hùng hổ đánh
nhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hị của khán giả.
Ơng trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Ông trâu ấy sẽ mang vinh quang,
tự hào và cả sự sung túc cho làng em. Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọi
trâu chứng minh sự thịnh vượng của quê hương em.
Bài 4: Kể về lễ hội rước đền Trung Thu
Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho
em một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe
thấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đồn
qn tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi qy thành vịng trịn quanh bãi.
Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vịng
quanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đèn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống
vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lớn. Rước đèn được
một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng
không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa
quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về.
Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên.
Bài 5: Kể về một ngày đua thuyền trên Sông Hồng
Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bừng mở hội đua thuyền
trên sông Hồng. Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻ
khua trống, người thổi kèn tàu, đông vui và náo nhiệt. Đường đua bắt đầu ở
một khúc đầu làng em. Dưới sông năm con thuyền đua đã xếp thành hàng
ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là những thanh niên khoẻ
mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một màu áo khác
nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nôi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh vun
vút về đích. Hai bên bờ sơng tiếng hị reo, cổ vũ của người xem làm náo động

cả một khúc sơng. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần trao
giải thưởng, ai cũng có mặt đơng đủ để chúc mừng các tay đua. Hội đua
thuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học giỏi, tập thể
thao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.
Bài 6: Kể về một ngày hội đua thuyền ở Hồ Tây
Mùa xuân về với những cơn mưa phùn nhè nhẹ, với những tia nắng mới
ấm áp, với bao cánh đào, cánh mai bung xịe rực rỡ và với khơng khí lễ hội
tưng bừng khắp mọi nẻo đất nước. Năm nay, thủ đô Hà Nội tổ chức lễ hội đua
thuyền ở Hồ Tây. Lễ hội diễn ra vào ngày mùng 9 tháng Giêng Âm lịch,
nhằm tạo khơng khí xn vui tươi và nâng cao tinh thần đoàn kết cộng đồng.
Lễ khai mạc diễn ra với nhiều tiết mục nghệ thuật đặc sắc và tiếng trống khai
xuân rộn vang. Trên sông, hai mươi bảy chiếc chiếc thuyền rồng được trang
trí những viền vàng đỏ hoặc vàng xanh xen kẽ rực rỡ. Họ còn cắm lá cờ bảy
sắc ở đuôi thuyền. Mỗi thuyền mặc một bộ đồng phục khác nhau và khoác
chiếc áo phao màu cam bên ngoài. Những người tham gia đua tươi cười, sẵn
sàng tham gia cuộc đua. Khi tiếng trống vang lên ra hiệu cuộc đua bắt đầu,
những người đua thuyền vung tay chèo lái. Mái chèo quẫy tung mặt nước.
Ven hồ, những khán giả hò reo cổ vũ. Những hàng liễu, hàng hoa sữa hay
bằng lăng ở đó cũng ngả mình theo gió như biết trận đua đang diễn ra tưng
bừng. Gió trên hồ khá lớn, làm lá cờ tung bay phấp phới. Những hồi trống
vang lên không dứt để tiếp thêm sức mạnh cho các đội người đua thuyền. Mọi
người hị hét chúc mừng đội đua đã vơ địch. Em cảm thấy lễ hội đua thuyền
hơm đó rất vui, hào hứng và cuồng nhiệt. Quả thực, lễ hội truyền thống luôn
để lại cho thế hệ chúng em những hiểu biết quý báu. Em hi vọng mùa xuân
năm sau sẽ lại được xem lễ hội này.
Bài 7: Kể về một ngày hội đua thuyền
Lễ hội đua thuyền là một lễ hội đặc trưng mang hồn cốt dân tộc Việt
Nam. Em đã có lần được xem lễ hội đua thuyền vơ cùng đặc sắc. Lễ hội được
tổ chức trong khuôn viên có một chiếc hồ lớn phù hợp để diễn ra. Những
chiếc thuyền rồng bằng gỗ được điêu khắc tinh xảo và sơn màu rực rỡ. Có

chiếc màu vàng, có chiếc màu dỏ, có chiế claij màu xanh, tùy vào sở thích của
mỗi đội. Những người điều khiển thuyền cũng mặc những bộ quần áo đặc
trưng và vô cùng rực rỡ. Khi người phất cờ báo tín hiệu các đội bắt đầu cuộc

đua. Thì những cánh tay khỏe mạnh bắt đầu gồn lên để chèo lái chiếc thuyền
về phía trước. Thoăn thoắt, những chiếc thuyền lao lên phía trước. Cuộc đua
diễn ra vơ cùng gay cấn vì các đội vơ cùng ngang sức ngang tài. Nhưng cuối
cùng cũng có đội nhỉnh hơn và dành chiến thắng. Sau đó, tất cả đều nở nụ
cười vì đây chỉ là cuộc chơi và họ đã cố gắng hết mình. Đua thuyền là cần
tinh thần đồng đội cao, nỗ lực của tất cả mọi người. Lễ hội đua thuyền khơng
chỉ mang tính giải trí mà nó còn mang giá trị nhân văn và dạy dỗ sâu sắc cho
mỗi chúng ta.
Bài 8: Kể về một ngày hội đua thuyền
Mỗi năm khi mùa xuân đến, quê em lại tổ chức lễ hội đua thuyền. Cả
một khúc sông Cà Ty như vào mùa hội. Khơng khí của buổi lễ thật náo nức
bởi mọi người đã trông chờ từ lâu. Mới sáng tinh mơ, người dân địa phương
cùng du khách đã đổ ra hai bên bờ sông. Tiếng trông ếch vang dội khắp nơi.
Từng đoàn thuyền đua nhau vào vạch xuất phát. Giữa lịng sơng là một chùm
bong bóng bay phất phới kèm theo dải lụa đỏ mang dòng chữ “Chúc mừng
chiến thắng”. Trên thuyền, các tay đua đã sẵn sàng nắm chặt tay chèo. Hiệu
lệnh vừa nổi lên, các tay đua khom mình gị lưng đẩy mái chèo theo hiệu lệnh
của người chỉ huy. Mỗi thuyền mười tay đua, ai nấy đều to khỏe, cánh tay rắn
chắc. Trên gương mặt mỗi người mồ hôi ướt đẫm nhễ nhại nhưng ai cũng
phấn khởi và thể hiện quyết tâm cao độ của mình. Những con thuyền băng
băng rẽ nước trên sơng. Hai bên bờ sơng, tiếng reo hị cổ vũ cuồng nhiệt cùng
tiếng chiêng trống rền vang cả một khoảng trời. Khơng khí của lễ hội đua
thuyền khiến cảnh ngày xn thêm tưng bừng, náo nhiệt.
Bài 9: Kể về một ngày hội đua thuyền
Quê hương nơi em sống có biết bao nhiêu lễ hội diễn ra, mỗi lễ hội có

một đặc trưng riêng mà em cảm nhận được. Mùa của lễ hội thường xảy ra
trong tháng giêng và tháng hai của năm. Bà bảo em rằng tháng một là tháng
ăn chơi, tháng ba lễ Hùng Vương sau đó xong xi người nông dân mới ra
đồng cấy lúa. Biết bao nhiêu lễ hội như thế diễn ra và biết bao trò chơi cũng
được mở ra rất náo nhiệt nhưng em thấy vui nhất là lễ hội đua thuyền. Lễ hội
đua thuyền quê em diễn ra vào ngày hội của làng từ bé em đã được bà dẫn đi
xem lễ hội đó. Nó là một lễ hội lớn nhất sau cái tết nguyên đán ở q em. Vì
nó là hội làng chứ khơng phải ngày hội của cả nước. Sở dĩ em thích xem đua

thuyền khơng phải vì em thích mơn thể thao ấy mà là anh trai em cũng tham
gia vào cuộc đua thuyền ấy. Trong làng chia ra là các đội mỗi đội trên một
chiếc thuyền. Đội nào thắng cuộc thì sẽ khơng những được trưởng thơn cấp
cho bằng khen mà cịn mang lại sự tự hào cho xóm đội của mình. Chính vì sự
tự hào cũng như sự ganh đua phân cao thấp giữa các đội nên thấy rất thích nó.
Kết quả là đội của anh to béo kia thắng, chiến thắng ấy kết thúc cuộc đua năm
ấy, có những tiếng hò hét vui mừng của những người cùng đội với anh ấy, và
cũng có những tiếng tiếc nuối “ trời ơi!!!”. Dù sao em cũng cảm thấy rất vui
về lễ hội đua thuyền q em. Nó như sợ dây vơ hình thắt chặt tình đồn kết
của nhân dân trong làng.
Bài 10: Kể về một ngày hội đua thuyền
Lễ hội đua thuyền là lễ hội cổ truyền, đã có từ lâu đời và đã thấm sau
vào hồn mỗi người dân đất Việt. Mùa xuân vừa rồi, làng em đã tổ chức lễ hội
đua thuyền. Trước khi lễ hội bắt đầu, ai ai cũng náo nức, hồi hộp mong chờ
xem năm nay đội nào sẽ trở thành nhà vô địch. Và rồi, khi lễ hội diễn ra, em
nhìn thấy ở dưới sơng, có rất nhiều những chiếc thuyền với đủ màu sắc. Cịn
những người chèo thuyền thì khốc trên mình những trang phục thi đấu cũng
rất đẹp, rất bắt mắt: có những trang phục màu nâu viền vàng nhạt, có trang
phục màu xanh viền đỏ,…Lúc ấy, lễ hội cứ như một bức tranh tràn đầy những
sắc màu. Khi bắt đầu bước vào cuộc thi đấu, đội nào cũng ra sức, cố gắng

chèo thuyền và hi vọng mình sẽ trở thành người chiến thắng. Lúc ấy, gương
mặt ai cũng rát tập trung. Còn những người đứng trên bờ thì reo hị, cổ vũ
cùng tiếng trống kêu rộn rã cứ như một bản nhạc về mùa xn. Thế rồi, sau đó
người ta cũng tìm ra được người vô địch. Nhưng dù ai là người chiến thắng
thì tất cả mọi người đều rất vui vẻ vì họ được tham gia một lễ hội vui, bổ và
đặc biệt là lễ hội ấy lại diễn ra trong khơng khí mùa xn về. Lễ hội đua
thuyền khơng chỉ là nét đẹp văn hóa của người Việt, là tâm hồn dân tộc mà nó
cịn trở thành nguồn cảm hứng không bao giờ vơi cạn của bao nghệ sĩ. Em rất
thích lễ hội đua thuyền và mong khi lớn lên, em cũng sẽ trở thành người vô
địch!

Bài 11: Kể về lễ hội Đấu Vật
Đô vật vốn là một trò vui rất phổ biến trong các lễ hội đầu xuân ở quê
tôi. Sân đấu vật thường là những bãi đất rộng, bằng phẳng, có thể là sân đình
làng, trên đó người ta trải một tấm bạt lớn có vẽ hai vịng trịn đồng tâm, một
to một nhỏ để làm ranh giới thi đấu. Người tham gia đấu vật thường là những
người đàn ông trai tráng to lớn, có sức vóc đến từ các làng xã, khác nhau. Vào
ngày diễn ra hội thi cả làng đông vui lắm, già trẻ lớn bé, ai cũng gác lại hết
công việc dắt nhau ra đình làng xem vật, qy kín cả sân đấu. Các đô vật cởi
trần, chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi ngắn, có màu sắc khác nhau để phân
biệt. Khi trọng tài ra hiệu bắt đầu trận vật, hai đô vật cơ bắp lực lưỡng lập tức
lao vào, ra sức vật ngã đối phương trong tiếng hò hét cổ vũ của người xem.
Trên sân lúc này, hai đô vật không ai nhường ai, người nào người nấy, mắt
long sịng sọc, hàm nghiến chặt, mồ hơi đổ như suối, tay nắm lấy thắt lưng
đối phương giằng co trên sân. Sau mười lăm phút thi đấu, cuối cùng cũng
nghe thấy tiếng cịi của trọng tài, một đơ vật đã xuất sắc quật ngã đối phương
để tiến vào vòng tiếp theo. Người đi xem hét vang trời, khơng khí rộn ràng
với tiếng trống, tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo, ôi, vui thật là vui. Buổi đấu vật
còn diễn ra cho tới hết buổi chiều mới kết thúc, trận nào cũng vô cùng gay

cấn và hấp dẫn. Em hy vọng rằng, vào những mùa xuân sau nữa hội thi đấu
vật vẫn sẽ tiếp tục được tổ chức, vì đã thể hiện được tinh thần thượng võ của
dân tộc ta.
Bài 12: Kể về trò Đánh Đu
Cứ mỗi mùa xuân đến, làng em lại tổ chức lễ hội mừng xuân, trong hội
có rất nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn, nhưng em ấn tượng nhất là trò đánh đu.
Trò chơi được tổ chức trong sân của đình làng, những người đi xem hội ai
cũng ăn vận đẹp đẽ và lịch sự, trên khuôn mặt mỗi người ai nấy đều mang
thần sắc vui tươi, hớn hở. Cột đu được dựng lên từ những cây tre to, chắc
khỏe dẻo dai có thể chịu được sức nặng của 3-4 người mà khơng bị gãy. Có
nhiều cách chơi đu, đánh đu đơn hoặc đôi, riêng làng em chọn cách đánh đu
đôi nam nữ để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa những người trong đội với
nhau và tăng sự hứng thú, hấp dẫn. Lần lượt các đội chơi vào đánh đu theo
thứ tự đã bốc thăm trước đó, hai người chơi bước lên bàn đu, đối mặt với
nhau, sau đó dùng sức của đơi chân để nhún cho đu bay cao, bay thật đẹp mắt,

điệu nghệ, trong tiếng trống gõ liên hồi cùng với sự hò reo cổ vũ rộn ràng của
người xem. Đội nào làm cho đu bay càng cao, càng gần đỉnh đu, thậm chí nếu
khéo léo có thể khiến bàn đu bay qua ngọn đu một vịng thì cơ hội thắng cuộc
sẽ rất cao. Trò chơi này yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng của cả hai người chơi,
kèm theo đó là yếu tố về sức khỏe và một chút dũng cảm bởi vì đây là một trị
chơi khá mạo hiểm, mà khơng phải ai cũng có đủ can đảm để thử. Trị chơi
vốn là một phần khơng thể thiếu của hội làng mừng xn, góp phần làm cho
khơng khí tết thêm tưng bừng, rộn rã, dân làng càng thêm yêu thương, gắn bó
với q hương.
Bài 13: Kể về trị Chọi Gà
Ngồi các trị chơi dân gian như nhảy dây, đơ vật hay đánh đu,… em
còn biết thêm một trò chơi khá vui thường diễn ra trong các lễ hội mùa xn
đó là trị chọi gà. Thường thì gà chọi là những chú gà trống, to cao khỏe mạnh,

có hai cặp giò chắc nịch, đầy cơ bắp, với hai cái cựa vừa dài vừa nhọn. Cả
người con gà mang một màu đỏ tía, chúng có khá ít lơng, những chú gà chiến
này được chủ nhân chăm sóc rất kỹ càng để chuẩn bị cho những trận sống mái
với gà chiến của đối thủ. Người ta chọn một khu đất trống, sạch sẽ làm sân
chọi, người chơi mang gà của mình đến, rồi bốc thăm quyết định lượt thi và
đối thủ. Người đến xem có đủ già, trẻ, lớn, bé, quây thành một vòng tròn nhỏ
như lớp rào chắn cho sân thi đấu. Bắt đầu trận chọi gà hai bên đem gà chọi
của mình ra giữa sân và thả chúng ra, những người xem ra sức cổ vũ, hị hét
để kích thích cái máu chọi của hai con gà, chúng bắt đầu lao vào chọi nhau,
lúc thì dùng mỏ để mổ đối phương, lúc thì dùng chân đá, địn nào địn đấy dứt
khốt, mạnh mẽ. Cho đến khi một con gà có dấu hiệu yếu thế, bị bên kia hạ
gục thì trọng tài sẽ cho dừng trận đấu và quyết định thắng thua, sau đó cho hai
bên mang gà của mình về chăm sóc. Đây là một trị vui khá hấp dẫn và trở
thành nét văn hóa đặc sắc trong nhiều lễ hội, tuy nhiên hiện nay cũng có một
số tiêu cực từ việc chơi chọi gà, cần phải tích cực khắc phục, tránh làm xấu đi
hình ảnh của các lễ hội.

Bài 14: Kể về lễ hội Đu Quay
Trước sân đình rộng lớn ở làng quê, mọi người đứng đông và chật như
nêm tạo thành một vòng tròn người. Giữa vòng tròn là hai anh thanh niên
đang chơi trò đu quay. Mọi người tham dự lễ hội thật náo nhiệt. Quần áo đẹp
đủ màu sắc, khơng khí tưng bừng hơn với tiếng hò reo cổ vũ và tán thưởng.
Ngang tầm với lá cờ ngũ sắc, dáng đu đưa của hai anh thanh niên khiến người
xem nín thở theo dõi. Họ nắm chắc tay đu để đánh những khoảng xa và cao.
Họ phải rất dũng cảm và điệu nghệ. Mọi người ngước nhìn theo từng nhịp
chao đảo của hai anh. Sau mỗi lần lộn vòng, tiếng hò reo vang lên như sấm
dậy. Khơng khí vơ cùng vui tươi và sơi nổi.
Bài 15: Kể về lễ hội Tết Trung thu
Hằng năm, cứ đến 15 tháng 8 là ngày hội Tết Trung thu. Vào ngày đó,

trẻ em trong làng em rất háo hức mặc đồ đẹp, cầm đồ chơi hịa vào chúng bạn
đón tết thiếu nhi. Trước ngày hội, mẹ em đã đi chợ chuẩn bị cho em một chiếc
đèn ông sao thật đẹp. Đúng 7 giờ tối, khi chúng bạn ý ới gọi ngồi cổng, em
xin phép bố mẹ hịa mình vào dịng người, cầm chiếc đèn sáng trên tay để đi
rước đèn. Lộ trình của bọn em sẽ đi từ cuối làng lên đến đình làng. Dẫn đầu
đồn qn là anh chị thanh niên. Mỗi anh chị sẽ cầm theo một cái trống để
đánh từng bài một rất đồng điệu. Rồi có chị sẽ bắt cái để chúng em hát nhiều
bài thiếu nhi khác nhau. Ở cuối đồn sẽ có một số người lớn đi theo con mình,
rồi cùng lên đình phá cỗ. Ban đầu, đoàn sẽ chia làm 2 hàng, nhưng chỉ một
lúc sau, các bạn đã nháo nhào chạy lại gần nhau hơn để nói chuyện, cười nói
vui vẻ. Khi lên đến đình, một mâm ngũ quả, những đĩa bánh kẹo, hoa quả đã
được bày sẵn. Chúng em nhanh chóng ngồi vào từng bàn ổn định. Chị Bí thư
của làng sẽ là người dẫn chương trình, chú Cuội và chị Hằng xuất hiện rồi
phát quà cho chúng em. Rồi khi bắt đầu phá cỗ, những tiết mục văn nghệ
cũng bắt đầu. Xen kẽ là những trò chơi lạ được các anh chị sắp xếp từ trước.
Chúng em chơi với nhau rất vui và trở về nhà khi trăng đã lên cao. Ngày hội
năm nào cũng để lại cho em những kỷ niệm khó quên. Những cảm xúc khác
nhau khi trải qua từng năm là khi em trưởng thành hơn, biết suy nghĩ hơn. Đó
là những nốt nhạc vui trong bản nhạc tuổi thơ của em.

Bài 16: Kể về lễ hội Hội Lim
Hội Lim là một hội lớn ở tỉnh Bắc Ninh. Hàng năm, cứ như vậy hội Lim
lại được mở vào ngày mồng 10 tháng riêng. Mọi người đi xem hội rất đơng,
có tất cả các lứa tuổi: già, trẻ và đặc biệt là có khách nước ngồi. Mọi người
ăn mặc rất đẹp, nét mặt ai cũng vui tươi. Ở Lim, hội bắt đầu, mọi người tản ra
từng nhóm để chơi những trị họ u thích. Hội Lim có rất nhiều trị vui như:
đấu vật, đấu cờ, thi kéo co, thi trọi gà,… Trên bến sơng, dịng người khơng
ngớt đổ về xem hát quan họ. Trên những chiếc thuyền được trang trí lộng lẫy,
các liền anh, liền chị đang say sưa trong những làn điệu quan họ. Còn giữa bãi

đất trống, các anh chị thanh niên đang nhún du bay bổng.
Em rất yêu thích hội Lim và đặc biệt là trò chơi của hội.
Bài 17: Kể về lễ hội Hội Lim
Quê em ở Bắc Ninh, Hà Nội nơi có di sản văn hóa phi vật thể được cơng
nhận đó chính là làn điệu dân ca quan họ. Hàng năm, vào ngày 13 tháng
Giêng hội Lim được tổ chức tại Tiên Du, Bắc Ninh. Trong khi lễ hội được
diễn ra, có rất nhiều hoạt động. Cũng như các lễ hội khác, hội Lim được chia
thành phần lễ và phần hội. Phần lễ tổ chức các nghi thức truyền thống như
cúng, tế. Đến phần hội mới là phần du khách mong chờ. Trên hồ, sẽ có các
liền anh, liền chị ở trên thuyền rồng hát quan họ. Những làn điệu trao duyên
mượt mà, trong trẻo nghe sao mà da diết thế. Rất nhiều người đứng trên bờ cổ
vũ và chụp hình. Trong khi phần hội diễn ra cũng có rất nhiều các trị chơi
như chọi gà,đấu vật,ném cịn… Du khách đến đây cũng có thể mua hoặc thuê
trang phục của các liền anh chị để chụp hình hoặc mua rất nhiều đồ lưu niệm
xinh xắn. Hội Lim khơng chỉ mang giá trị nhân văn mà cịn mang giá trị kinh
tế to lớn cho tỉnh Bắc Ninh.
Bài 18: Kể về Hội làng
Mừng Đảng, mừng Xuân, hội làng quê em tổ chức vào đầu tháng Giêng,
ngay tại sân đình. Trước ngày diễn ra lễ hội, cổng đình được trang trí với cờ
phướn treo đu màu sắc, rực rỡ và vui mắt. Biểu ngữ Mừng Đảng, Mừng Xuân
treo cao ngay cổng chào đón mọi người đến đình xem hội. Mọi người ăn mặc
lịch sự, quần áo mới trang trọng, các bà, các chị diện áo mới còn thơm phức
mùi vải sợi. Hội làng được khai mạc bằng lễ dâng hương cúng tổ tiên, thành
hoàng thật long trọng. Sau lễ dâng hương là hội thi kéo co của các đội trong

làng. Trên quãng sân rộng, sau hồi trống dài nổi lên, các đội kéo co gò lưng
kéo sợi dây về phía mình. Theo nhịp trống, người xem hội hị reo cổ vũ thật
hào hứng, sôi nổi. Em thật vui và u thích xem hội kéo co. Hội làng gắn kết
tình yêu quê hương. Em thấy yêu quê mình tha thiết.

Bài 19: Kể về lễ hội thi nấu cơm
Năm nào cũng vậy, cứ mỗi dịp Tết Nguyên đán là em lại được theo mẹ
về quê ngoại để xem hội thi nấu cơm mừng lúa mới.
Trên sân đình, người từ khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Mọi người đều mặc
đồ mới, lịch sự và sạch đẹp. Biểu ngữ “Chào Xuân mới – Vui mùa lúa mới”
treo ở cổng đình màu đỏ thắm chào đón mọi người. Hội được khai mạc bằng
lễ dâng hương và văn nghệ có chủ đề về nghề nông. Bà con nông dân diễn
kịch, mặt mũi phấn son rất hài hước. Dân làng diễn vở kịch trồng cây lúa
nước để tưởng nhớ Thần Nông. Ngày hôm sau, dân làng tổ chức hội thi nấu
cơm. Mỗi đội nấu cơm có ba người, xúm xít nấu nồi cơm bé tẹo sao cho chín
thơm ngon trong ba hồi trống thúc. Bà con xem hội hị reo cổ vũ. Khơng khí
ngày hội thật náo nức. Ngày Tết, được đi chơi đã vui, được dự hội thi nấu
cơm sơi động cịn vui hơn. Em yêu biết bao nhiêu cánh đồng xuân đang bước
vào mùa gặt hái.
Bài 20: Kể về Lễ Hội Đền Hùng
Ở quê hương đất Tổ của em có một lễ hội lớn lắm, đó là Lễ Hội Đền
Hùng (Giỗ tổ Hùng Vương) được tổ chức vào ngày mồng Mười tháng Ba âm
lịch hàng năm. Mọi người đều biết câu ca dao:
Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ Tổ mồng Mười tháng Ba.
Lễ hội Đền Hùng là một lễ hội lớn, để tưởng nhớ các vua Hùng, những
người đã có cơng dựng nước. Nó đã trở thành một nét đẹp trong văn hóa tâm
linh của người Việt chúng ta. Hàng năm, hội Đền Hùng được tổ chức long
trọng với sự “hành hương trở về cội nguồn dân tộc” của các địa phương trên
cả nước về đất Tổ – Phú Thọ. Lễ hội được diễn ra tại địa phận xã Hy Cương,
thành phố Việt Trì, thu hút rất nhiều người dân trên cả nước về tụ hội. Lễ hội
bắt đầu từ ngày mồng 8 đến ngày 11 tháng 3 Âm lịch. Trước hết đó là phần lễ,
với các nghi thức được tổ chức một cách trang trọng như dâng hương, dâng lễ
vật từ các địa phương tưởng nhớ 18 vị vua Hùng và công lao của các ngài.

Năm nào cũng vậy, trong lễ hội Đền Hùng đều có tổ chức cuộc thi kiệu của
các làng chung quanh. Chính bởi những lễ rước kiệu này mà khơng khí lễ hội
trở nên náo nhiệt và đông vui hơn. Trẻ con thích thú hị hét chạy theo đồn
người ăn mặc đẹp đẽ rước kiệu. Mỗi làng đều cố gắng bỏ công sức và tiền bạc
để tạo ra những chiếc kiệu đẹp nhất bởi người dân tin rằng, nếu kiệu của làng
nào giành được giải tức là họ đã được các vua Hùng tin tưởng và phù hộ.
Phần hội với rất nhiều trò chơi dân gian đặc trưng của địa phương em như
ném còn, chơi đu, đấu vật, chọi gà,… Được bố mẹ cho đi hội Đền Hùng
thường xuyên nhưng có lẽ phần hát Xoan ở đền Hạ làm em cảm thấy thích
nhất. Khơng khí ở đây vừa mát lại vừa thống, được thưởng thức những câu
hát mộc mạc, bình dị đậm chất dân tộc thì khơng gì bằng. Hát xoan là một
trong những di sản của Phú Thọ quê em. Em rất tự hào vì làn điệu dân ca quê
hương mình. Lễ hội Đền Hùng thật sự rất ý nghĩa và hấp dẫn. Đó khơng chỉ là
tín ngưỡng thờ cúng các vua Hùng mà còn là nét đẹp của dân tộc Việt ta,
hướng về cuội nguồn.
Bài 21: Kể về lễ hội đua thuyền – sông Trà Giang
Cứ vào đầu xuân, quê em lại háo hức tổ chức hội đua thuyền. Ngày thi
đã tới, hai bên bờ sông Trà Giang nhộn nhịp, đơng đúc như mở hội. Mọi
người nóng lịng chờ đợi cuộc đua, họ mang theo cả cờ và trống đến để cổ vũ
cho đội nhà. Những chiếc thuyền đua được trang trí đẹp mắt, thuyền nào cũng
cắm cờ. Các vận động viên trên thuyền là những chàng trai khỏe mạnh, vạm
vỡ và nhanh nhẹn. Khi nghe hiệu lệnh thối còi của ban tổ chức, mọi người
đều hướng mắt ra phía trước. Khi nhận được khẩu lệnh “bắt đầu”, những
chiếc thuyền hối hả tiến nhanh, các tay đua thoăn thoắt, khơng ngừng nghỉ.
Nước bắn tung tóe, tiếng trống giục “tùng ! tùng !” vang dội. Khán giả cổ vũ
bằng những tràng pháo tay rộn rã. Tiếng cười, tiếng nói cùng tiếng gọi nhau í
ới đã làm cho khung cảnh ngày hội thật náo nhiệt. Đây là một trò chơi dân
gian rất bổ ích và lí thú.

Bài 22: Kể về lễ hội thả diều
Cứ tới rằm tháng ba hàng năm, người dân làng Bá Dương Nội quê em
lại nô nức tham gia hội thi thả diều. Theo lời bà kể, lễ hội này tổ chức
để tưởng nhớ công ơn của tướng Nguyễn Cả, người con của làng đã có cơng
giúp Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân. Vì vậy, ngay từ sáng sớm, những
người dự thi và khán giả đã đứng chật sân đình. Nhìn lên bầu trời, hàng trăm
chiếc diều với nhiều hình dáng và màu sắc đang đua nhau bay lượn. Tiếng sáo
diều trầm bổng, hòa quyện tạo thành một bản nhạc vi vút suốt cả ngày. Diều
nào bay cao nhất, âm thanh ngân vang nhất sẽ giành chiến thắng. Em rất yêu
thích và tự hào về truyền thống tốt đẹp của quê hương.
Bài 23: Kể về lễ hội Đua thuyền – Đà Nẵng
Em sinh ra và lớn lên tại Đà Nẵng – thành phố đáng sống nhất Việt Nam,
nơi đây có khá nhiều lễ hội nhưng đáng nhớ nhất phải kể đến là lễ hội đua
thuyền. Hội đua thuyền được tổ chức vào tháng giêng hàng năm trên dịng
sơng Hàn, để cầu cho mưa thuận gió hịa, màu màng bội thu, cuộc sống đủ
đầy. Sáng sớm tinh mơ ngày diễn ra hội, trưởng lão cùng các đội trưởng đã có
mặt để làm lễ, thắp hương trước thuyền, cầu cho lễ hội diễn ra tốt đẹp. Mỗi
đội thuyền đua gồm các thanh niên trai tráng khỏe mạnh đến từ mỗi làng, tay
đua cùng một đội thì mặc cùng một màu áo để phân biệt với các đội khác. Sau
tiếng còi dài báo hiệu, những chiếc thuyền dài được trang hoàng lộng lẫy lập
tức rẽ nước phóng đi, trong tiếng hơ, tiếng trống và sự chèo lái nhịp nhàng
của các tuyển thủ. Xung quanh bờ sơng, người xem lẫn du khách đứng chen
chúc, hị reo, cổ vũ vô cùng náo nhiệt, cùng những tiếng trị chuyện, bàn tán
xơn xao xem đội nào sẽ chiến thắng, Cuối cùng cũng có một đội về đích, dân
làng cùng các tay đua trao nhau những cái ôm thắm thiết để mừng chiến thắng,
trên gương mặt mọi người lộ ra niềm vui sướng tột cùng. Các đội thua cuộc
cũng khơng vì thế mà buồn lịng, có chăng chỉ là sự nuối tiếc nho nhỏ. Vốn là
một hoạt động tự phát, nhưng từ lâu lễ hội đua thuyền đã trở thành một nét
văn hóa khơng thể thiếu của người dân Đà Nẵng, được chính quyền ủng hộ và

phát huy, để thu hút một lượng khách du lịch tìm về với Đà Nẵng.

áo vải Nguyễn Huệ. Em sẽ học thật giỏi để phục vụ đất nước. Hội Gò ĐốngĐa đã để lại ấn tượng thật sâu sắc cho em.Bài 2: Kể về lễ hội Chùa HươngQuê gốc tôi vốn ở Hà Nội, nơi đây có rất nhiều lễ hội nhưng nổi tiếngnhất phải kể đến lễ hội chùa Hương. Chùa Hương là một tập hợp các kiến trúcđền đài, hang động, rừng núi phối hợp với nhau tạo nên một cảnh sắc kết hợpgiữa nhân tạo và tự nhiên đầy tinh tế. Cứ mỗi độ tết đến xuân về là hàngnghìn phật tử, du khách từ khắp mọi miền đất nước lại nơ nức tìm về đây dựhội. Cũng như nhiều lễ hội khác, lễ hội chùa Hương gồm có phần lễ và phầnhội, phần lễ được thực hiện khá đơn giản, người đi hội lần lượt dâng nhữngmâm hương đèn, hoa quả và đồ chay đầy ắp, rồi thành kính khấn vái, mọingười đều quan niệm rằng phần lễ có nhiều thì mới tỏ được hết tấm lịngthành kính của bản thân. Những ngày này, thỉnh thoảng các sư mới đến tụngkinh niệm phật khoảng nửa giờ, khơng khí rất n tĩnh, trang nghiêm, khắpnơi đều thoang thoảng mùi thơm của nhang khói, làm cho ngày hội thêm phầnlinh thiêng, thanh tịnh. Phần hội thì vui hơn nhiều, mọi người chèo thuyềnvãn cảnh chùa, cảnh động, tiếp đến là hành trình leo núi, ngắm cảnh sắc thiênnhiên nơi đất Phật, tâm hồn mỗi người như được hưởng làn gió mới, thoảimái, tịnh tâm, lại càng tin yêu cuộc sống. Trong những ngày diễn ra lễ, chùaHương lúc nào cũng đông vui, tấp nập, khắp các đền miếu, nhang khói tỏa ranghi ngút, khơng khí lễ hội bao trùm lên cảnh vật. Đây là một nét đẹp văn hóađặc sắc của dân tộc – tín ngưỡng Phật giáo, hướng con người đến chữ thiện,chữ nhẫn, mang đậm tính nhân văn, cần được giữ gìn và phát huy hơn nữa.Bài 3: Kể về lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hải phịngỞ q em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hảiphòng, nổi tiếng trên khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu: “Dù aibn đâu bán đâu, mồng chín tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội dukhách khắp nơi đổ về xem hội rất đơng. Trước khi bắt đầu chọi trâu có mộtmàn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ già làng dắt trâu ra thế làbắt đầu một ngày hội chọi trâu. Con trâu thứ nhất là số 87. Con trâu thứ hai làsố 89. Con trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai con trâu hùng hổ đánhnhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hị của khán giả.Ơng trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Ông trâu ấy sẽ mang vinh quang,tự hào và cả sự sung túc cho làng em. Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọitrâu chứng minh sự thịnh vượng của quê hương em.Bài 4: Kể về lễ hội rước đền Trung ThuHội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua choem một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghethấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đồnqn tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi qy thành vịng trịn quanh bãi.Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vịngquanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đèn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trốngvang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lớn. Rước đèn đượcmột vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũngkhông kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoaquả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về.Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên.Bài 5: Kể về một ngày đua thuyền trên Sông HồngHằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bừng mở hội đua thuyềntrên sông Hồng. Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻkhua trống, người thổi kèn tàu, đông vui và náo nhiệt. Đường đua bắt đầu ởmột khúc đầu làng em. Dưới sông năm con thuyền đua đã xếp thành hàngngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là những thanh niên khoẻmạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một màu áo khácnhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nôi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh vunvút về đích. Hai bên bờ sơng tiếng hị reo, cổ vũ của người xem làm náo độngcả một khúc sơng. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần traogiải thưởng, ai cũng có mặt đơng đủ để chúc mừng các tay đua. Hội đuathuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học giỏi, tập thểthao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.Bài 6: Kể về một ngày hội đua thuyền ở Hồ TâyMùa xuân về với những cơn mưa phùn nhè nhẹ, với những tia nắng mớiấm áp, với bao cánh đào, cánh mai bung xịe rực rỡ và với khơng khí lễ hộitưng bừng khắp mọi nẻo đất nước. Năm nay, thủ đô Hà Nội tổ chức lễ hội đuathuyền ở Hồ Tây. Lễ hội diễn ra vào ngày mùng 9 tháng Giêng Âm lịch,nhằm tạo khơng khí xn vui tươi và nâng cao tinh thần đoàn kết cộng đồng.Lễ khai mạc diễn ra với nhiều tiết mục nghệ thuật đặc sắc và tiếng trống khaixuân rộn vang. Trên sông, hai mươi bảy chiếc chiếc thuyền rồng được trangtrí những viền vàng đỏ hoặc vàng xanh xen kẽ rực rỡ. Họ còn cắm lá cờ bảysắc ở đuôi thuyền. Mỗi thuyền mặc một bộ đồng phục khác nhau và khoácchiếc áo phao màu cam bên ngoài. Những người tham gia đua tươi cười, sẵnsàng tham gia cuộc đua. Khi tiếng trống vang lên ra hiệu cuộc đua bắt đầu,những người đua thuyền vung tay chèo lái. Mái chèo quẫy tung mặt nước.Ven hồ, những khán giả hò reo cổ vũ. Những hàng liễu, hàng hoa sữa haybằng lăng ở đó cũng ngả mình theo gió như biết trận đua đang diễn ra tưngbừng. Gió trên hồ khá lớn, làm lá cờ tung bay phấp phới. Những hồi trốngvang lên không dứt để tiếp thêm sức mạnh cho các đội người đua thuyền. Mọingười hị hét chúc mừng đội đua đã vơ địch. Em cảm thấy lễ hội đua thuyềnhơm đó rất vui, hào hứng và cuồng nhiệt. Quả thực, lễ hội truyền thống luônđể lại cho thế hệ chúng em những hiểu biết quý báu. Em hi vọng mùa xuânnăm sau sẽ lại được xem lễ hội này.Bài 7: Kể về một ngày hội đua thuyềnLễ hội đua thuyền là một lễ hội đặc trưng mang hồn cốt dân tộc ViệtNam. Em đã có lần được xem lễ hội đua thuyền vơ cùng đặc sắc. Lễ hội đượctổ chức trong khuôn viên có một chiếc hồ lớn phù hợp để diễn ra. Nhữngchiếc thuyền rồng bằng gỗ được điêu khắc tinh xảo và sơn màu rực rỡ. Cóchiếc màu vàng, có chiếc màu dỏ, có chiế claij màu xanh, tùy vào sở thích củamỗi đội. Những người điều khiển thuyền cũng mặc những bộ quần áo đặctrưng và vô cùng rực rỡ. Khi người phất cờ báo tín hiệu các đội bắt đầu cuộcđua. Thì những cánh tay khỏe mạnh bắt đầu gồn lên để chèo lái chiếc thuyềnvề phía trước. Thoăn thoắt, những chiếc thuyền lao lên phía trước. Cuộc đuadiễn ra vơ cùng gay cấn vì các đội vơ cùng ngang sức ngang tài. Nhưng cuốicùng cũng có đội nhỉnh hơn và dành chiến thắng. Sau đó, tất cả đều nở nụcười vì đây chỉ là cuộc chơi và họ đã cố gắng hết mình. Đua thuyền là cầntinh thần đồng đội cao, nỗ lực của tất cả mọi người. Lễ hội đua thuyền khơngchỉ mang tính giải trí mà nó còn mang giá trị nhân văn và dạy dỗ sâu sắc chomỗi chúng ta.Bài 8: Kể về một ngày hội đua thuyềnMỗi năm khi mùa xuân đến, quê em lại tổ chức lễ hội đua thuyền. Cảmột khúc sông Cà Ty như vào mùa hội. Khơng khí của buổi lễ thật náo nứcbởi mọi người đã trông chờ từ lâu. Mới sáng tinh mơ, người dân địa phươngcùng du khách đã đổ ra hai bên bờ sông. Tiếng trông ếch vang dội khắp nơi.Từng đoàn thuyền đua nhau vào vạch xuất phát. Giữa lịng sơng là một chùmbong bóng bay phất phới kèm theo dải lụa đỏ mang dòng chữ “Chúc mừngchiến thắng”. Trên thuyền, các tay đua đã sẵn sàng nắm chặt tay chèo. Hiệulệnh vừa nổi lên, các tay đua khom mình gị lưng đẩy mái chèo theo hiệu lệnhcủa người chỉ huy. Mỗi thuyền mười tay đua, ai nấy đều to khỏe, cánh tay rắnchắc. Trên gương mặt mỗi người mồ hôi ướt đẫm nhễ nhại nhưng ai cũngphấn khởi và thể hiện quyết tâm cao độ của mình. Những con thuyền băngbăng rẽ nước trên sơng. Hai bên bờ sơng, tiếng reo hị cổ vũ cuồng nhiệt cùngtiếng chiêng trống rền vang cả một khoảng trời. Khơng khí của lễ hội đuathuyền khiến cảnh ngày xn thêm tưng bừng, náo nhiệt.Bài 9: Kể về một ngày hội đua thuyềnQuê hương nơi em sống có biết bao nhiêu lễ hội diễn ra, mỗi lễ hội cómột đặc trưng riêng mà em cảm nhận được. Mùa của lễ hội thường xảy ratrong tháng giêng và tháng hai của năm. Bà bảo em rằng tháng một là thángăn chơi, tháng ba lễ Hùng Vương sau đó xong xi người nông dân mới rađồng cấy lúa. Biết bao nhiêu lễ hội như thế diễn ra và biết bao trò chơi cũngđược mở ra rất náo nhiệt nhưng em thấy vui nhất là lễ hội đua thuyền. Lễ hộiđua thuyền quê em diễn ra vào ngày hội của làng từ bé em đã được bà dẫn đixem lễ hội đó. Nó là một lễ hội lớn nhất sau cái tết nguyên đán ở q em. Vìnó là hội làng chứ khơng phải ngày hội của cả nước. Sở dĩ em thích xem đuathuyền khơng phải vì em thích mơn thể thao ấy mà là anh trai em cũng thamgia vào cuộc đua thuyền ấy. Trong làng chia ra là các đội mỗi đội trên mộtchiếc thuyền. Đội nào thắng cuộc thì sẽ khơng những được trưởng thơn cấpcho bằng khen mà cịn mang lại sự tự hào cho xóm đội của mình. Chính vì sựtự hào cũng như sự ganh đua phân cao thấp giữa các đội nên thấy rất thích nó.Kết quả là đội của anh to béo kia thắng, chiến thắng ấy kết thúc cuộc đua nămấy, có những tiếng hò hét vui mừng của những người cùng đội với anh ấy, vàcũng có những tiếng tiếc nuối “ trời ơi!!!”. Dù sao em cũng cảm thấy rất vuivề lễ hội đua thuyền q em. Nó như sợ dây vơ hình thắt chặt tình đồn kếtcủa nhân dân trong làng.Bài 10: Kể về một ngày hội đua thuyềnLễ hội đua thuyền là lễ hội cổ truyền, đã có từ lâu đời và đã thấm sauvào hồn mỗi người dân đất Việt. Mùa xuân vừa rồi, làng em đã tổ chức lễ hộiđua thuyền. Trước khi lễ hội bắt đầu, ai ai cũng náo nức, hồi hộp mong chờxem năm nay đội nào sẽ trở thành nhà vô địch. Và rồi, khi lễ hội diễn ra, emnhìn thấy ở dưới sơng, có rất nhiều những chiếc thuyền với đủ màu sắc. Cịnnhững người chèo thuyền thì khốc trên mình những trang phục thi đấu cũngrất đẹp, rất bắt mắt: có những trang phục màu nâu viền vàng nhạt, có trangphục màu xanh viền đỏ,…Lúc ấy, lễ hội cứ như một bức tranh tràn đầy nhữngsắc màu. Khi bắt đầu bước vào cuộc thi đấu, đội nào cũng ra sức, cố gắngchèo thuyền và hi vọng mình sẽ trở thành người chiến thắng. Lúc ấy, gươngmặt ai cũng rát tập trung. Còn những người đứng trên bờ thì reo hị, cổ vũcùng tiếng trống kêu rộn rã cứ như một bản nhạc về mùa xn. Thế rồi, sau đóngười ta cũng tìm ra được người vô địch. Nhưng dù ai là người chiến thắngthì tất cả mọi người đều rất vui vẻ vì họ được tham gia một lễ hội vui, bổ vàđặc biệt là lễ hội ấy lại diễn ra trong khơng khí mùa xn về. Lễ hội đuathuyền khơng chỉ là nét đẹp văn hóa của người Việt, là tâm hồn dân tộc mà nócịn trở thành nguồn cảm hứng không bao giờ vơi cạn của bao nghệ sĩ. Em rấtthích lễ hội đua thuyền và mong khi lớn lên, em cũng sẽ trở thành người vôđịch!Bài 11: Kể về lễ hội Đấu VậtĐô vật vốn là một trò vui rất phổ biến trong các lễ hội đầu xuân ở quêtôi. Sân đấu vật thường là những bãi đất rộng, bằng phẳng, có thể là sân đìnhlàng, trên đó người ta trải một tấm bạt lớn có vẽ hai vịng trịn đồng tâm, mộtto một nhỏ để làm ranh giới thi đấu. Người tham gia đấu vật thường là nhữngngười đàn ông trai tráng to lớn, có sức vóc đến từ các làng xã, khác nhau. Vàongày diễn ra hội thi cả làng đông vui lắm, già trẻ lớn bé, ai cũng gác lại hếtcông việc dắt nhau ra đình làng xem vật, qy kín cả sân đấu. Các đô vật cởitrần, chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi ngắn, có màu sắc khác nhau để phânbiệt. Khi trọng tài ra hiệu bắt đầu trận vật, hai đô vật cơ bắp lực lưỡng lập tứclao vào, ra sức vật ngã đối phương trong tiếng hò hét cổ vũ của người xem.Trên sân lúc này, hai đô vật không ai nhường ai, người nào người nấy, mắtlong sịng sọc, hàm nghiến chặt, mồ hơi đổ như suối, tay nắm lấy thắt lưngđối phương giằng co trên sân. Sau mười lăm phút thi đấu, cuối cùng cũngnghe thấy tiếng cịi của trọng tài, một đơ vật đã xuất sắc quật ngã đối phươngđể tiến vào vòng tiếp theo. Người đi xem hét vang trời, khơng khí rộn ràngvới tiếng trống, tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo, ôi, vui thật là vui. Buổi đấu vậtcòn diễn ra cho tới hết buổi chiều mới kết thúc, trận nào cũng vô cùng gaycấn và hấp dẫn. Em hy vọng rằng, vào những mùa xuân sau nữa hội thi đấuvật vẫn sẽ tiếp tục được tổ chức, vì đã thể hiện được tinh thần thượng võ củadân tộc ta.Bài 12: Kể về trò Đánh ĐuCứ mỗi mùa xuân đến, làng em lại tổ chức lễ hội mừng xuân, trong hộicó rất nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn, nhưng em ấn tượng nhất là trò đánh đu.Trò chơi được tổ chức trong sân của đình làng, những người đi xem hội aicũng ăn vận đẹp đẽ và lịch sự, trên khuôn mặt mỗi người ai nấy đều mangthần sắc vui tươi, hớn hở. Cột đu được dựng lên từ những cây tre to, chắckhỏe dẻo dai có thể chịu được sức nặng của 3-4 người mà khơng bị gãy. Cónhiều cách chơi đu, đánh đu đơn hoặc đôi, riêng làng em chọn cách đánh đuđôi nam nữ để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa những người trong đội vớinhau và tăng sự hứng thú, hấp dẫn. Lần lượt các đội chơi vào đánh đu theothứ tự đã bốc thăm trước đó, hai người chơi bước lên bàn đu, đối mặt vớinhau, sau đó dùng sức của đơi chân để nhún cho đu bay cao, bay thật đẹp mắt,điệu nghệ, trong tiếng trống gõ liên hồi cùng với sự hò reo cổ vũ rộn ràng củangười xem. Đội nào làm cho đu bay càng cao, càng gần đỉnh đu, thậm chí nếukhéo léo có thể khiến bàn đu bay qua ngọn đu một vịng thì cơ hội thắng cuộcsẽ rất cao. Trò chơi này yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng của cả hai người chơi,kèm theo đó là yếu tố về sức khỏe và một chút dũng cảm bởi vì đây là một trịchơi khá mạo hiểm, mà khơng phải ai cũng có đủ can đảm để thử. Trị chơivốn là một phần khơng thể thiếu của hội làng mừng xn, góp phần làm chokhơng khí tết thêm tưng bừng, rộn rã, dân làng càng thêm yêu thương, gắn bóvới q hương.Bài 13: Kể về trị Chọi GàNgồi các trị chơi dân gian như nhảy dây, đơ vật hay đánh đu,… emcòn biết thêm một trò chơi khá vui thường diễn ra trong các lễ hội mùa xnđó là trị chọi gà. Thường thì gà chọi là những chú gà trống, to cao khỏe mạnh,có hai cặp giò chắc nịch, đầy cơ bắp, với hai cái cựa vừa dài vừa nhọn. Cảngười con gà mang một màu đỏ tía, chúng có khá ít lơng, những chú gà chiếnnày được chủ nhân chăm sóc rất kỹ càng để chuẩn bị cho những trận sống máivới gà chiến của đối thủ. Người ta chọn một khu đất trống, sạch sẽ làm sânchọi, người chơi mang gà của mình đến, rồi bốc thăm quyết định lượt thi vàđối thủ. Người đến xem có đủ già, trẻ, lớn, bé, quây thành một vòng tròn nhỏnhư lớp rào chắn cho sân thi đấu. Bắt đầu trận chọi gà hai bên đem gà chọicủa mình ra giữa sân và thả chúng ra, những người xem ra sức cổ vũ, hị hétđể kích thích cái máu chọi của hai con gà, chúng bắt đầu lao vào chọi nhau,lúc thì dùng mỏ để mổ đối phương, lúc thì dùng chân đá, địn nào địn đấy dứtkhốt, mạnh mẽ. Cho đến khi một con gà có dấu hiệu yếu thế, bị bên kia hạgục thì trọng tài sẽ cho dừng trận đấu và quyết định thắng thua, sau đó cho haibên mang gà của mình về chăm sóc. Đây là một trị vui khá hấp dẫn và trởthành nét văn hóa đặc sắc trong nhiều lễ hội, tuy nhiên hiện nay cũng có mộtsố tiêu cực từ việc chơi chọi gà, cần phải tích cực khắc phục, tránh làm xấu đihình ảnh của các lễ hội.Bài 14: Kể về lễ hội Đu QuayTrước sân đình rộng lớn ở làng quê, mọi người đứng đông và chật nhưnêm tạo thành một vòng tròn người. Giữa vòng tròn là hai anh thanh niênđang chơi trò đu quay. Mọi người tham dự lễ hội thật náo nhiệt. Quần áo đẹpđủ màu sắc, khơng khí tưng bừng hơn với tiếng hò reo cổ vũ và tán thưởng.Ngang tầm với lá cờ ngũ sắc, dáng đu đưa của hai anh thanh niên khiến ngườixem nín thở theo dõi. Họ nắm chắc tay đu để đánh những khoảng xa và cao.Họ phải rất dũng cảm và điệu nghệ. Mọi người ngước nhìn theo từng nhịpchao đảo của hai anh. Sau mỗi lần lộn vòng, tiếng hò reo vang lên như sấmdậy. Khơng khí vơ cùng vui tươi và sơi nổi.Bài 15: Kể về lễ hội Tết Trung thuHằng năm, cứ đến 15 tháng 8 là ngày hội Tết Trung thu. Vào ngày đó,trẻ em trong làng em rất háo hức mặc đồ đẹp, cầm đồ chơi hịa vào chúng bạnđón tết thiếu nhi. Trước ngày hội, mẹ em đã đi chợ chuẩn bị cho em một chiếcđèn ông sao thật đẹp. Đúng 7 giờ tối, khi chúng bạn ý ới gọi ngồi cổng, emxin phép bố mẹ hịa mình vào dịng người, cầm chiếc đèn sáng trên tay để đirước đèn. Lộ trình của bọn em sẽ đi từ cuối làng lên đến đình làng. Dẫn đầuđồn qn là anh chị thanh niên. Mỗi anh chị sẽ cầm theo một cái trống đểđánh từng bài một rất đồng điệu. Rồi có chị sẽ bắt cái để chúng em hát nhiềubài thiếu nhi khác nhau. Ở cuối đồn sẽ có một số người lớn đi theo con mình,rồi cùng lên đình phá cỗ. Ban đầu, đoàn sẽ chia làm 2 hàng, nhưng chỉ mộtlúc sau, các bạn đã nháo nhào chạy lại gần nhau hơn để nói chuyện, cười nóivui vẻ. Khi lên đến đình, một mâm ngũ quả, những đĩa bánh kẹo, hoa quả đãđược bày sẵn. Chúng em nhanh chóng ngồi vào từng bàn ổn định. Chị Bí thưcủa làng sẽ là người dẫn chương trình, chú Cuội và chị Hằng xuất hiện rồiphát quà cho chúng em. Rồi khi bắt đầu phá cỗ, những tiết mục văn nghệcũng bắt đầu. Xen kẽ là những trò chơi lạ được các anh chị sắp xếp từ trước.Chúng em chơi với nhau rất vui và trở về nhà khi trăng đã lên cao. Ngày hộinăm nào cũng để lại cho em những kỷ niệm khó quên. Những cảm xúc khácnhau khi trải qua từng năm là khi em trưởng thành hơn, biết suy nghĩ hơn. Đólà những nốt nhạc vui trong bản nhạc tuổi thơ của em.Bài 16: Kể về lễ hội Hội LimHội Lim là một hội lớn ở tỉnh Bắc Ninh. Hàng năm, cứ như vậy hội Limlại được mở vào ngày mồng 10 tháng riêng. Mọi người đi xem hội rất đơng,có tất cả các lứa tuổi: già, trẻ và đặc biệt là có khách nước ngồi. Mọi ngườiăn mặc rất đẹp, nét mặt ai cũng vui tươi. Ở Lim, hội bắt đầu, mọi người tản ratừng nhóm để chơi những trị họ u thích. Hội Lim có rất nhiều trị vui như:đấu vật, đấu cờ, thi kéo co, thi trọi gà,… Trên bến sơng, dịng người khơngngớt đổ về xem hát quan họ. Trên những chiếc thuyền được trang trí lộng lẫy,các liền anh, liền chị đang say sưa trong những làn điệu quan họ. Còn giữa bãiđất trống, các anh chị thanh niên đang nhún du bay bổng.Em rất yêu thích hội Lim và đặc biệt là trò chơi của hội.Bài 17: Kể về lễ hội Hội LimQuê em ở Bắc Ninh, Hà Nội nơi có di sản văn hóa phi vật thể được cơngnhận đó chính là làn điệu dân ca quan họ. Hàng năm, vào ngày 13 thángGiêng hội Lim được tổ chức tại Tiên Du, Bắc Ninh. Trong khi lễ hội đượcdiễn ra, có rất nhiều hoạt động. Cũng như các lễ hội khác, hội Lim được chiathành phần lễ và phần hội. Phần lễ tổ chức các nghi thức truyền thống nhưcúng, tế. Đến phần hội mới là phần du khách mong chờ. Trên hồ, sẽ có cácliền anh, liền chị ở trên thuyền rồng hát quan họ. Những làn điệu trao duyênmượt mà, trong trẻo nghe sao mà da diết thế. Rất nhiều người đứng trên bờ cổvũ và chụp hình. Trong khi phần hội diễn ra cũng có rất nhiều các trị chơinhư chọi gà,đấu vật,ném cịn… Du khách đến đây cũng có thể mua hoặc thuêtrang phục của các liền anh chị để chụp hình hoặc mua rất nhiều đồ lưu niệmxinh xắn. Hội Lim khơng chỉ mang giá trị nhân văn mà cịn mang giá trị kinhtế to lớn cho tỉnh Bắc Ninh.Bài 18: Kể về Hội làngMừng Đảng, mừng Xuân, hội làng quê em tổ chức vào đầu tháng Giêng,ngay tại sân đình. Trước ngày diễn ra lễ hội, cổng đình được trang trí với cờphướn treo đu màu sắc, rực rỡ và vui mắt. Biểu ngữ Mừng Đảng, Mừng Xuântreo cao ngay cổng chào đón mọi người đến đình xem hội. Mọi người ăn mặclịch sự, quần áo mới trang trọng, các bà, các chị diện áo mới còn thơm phứcmùi vải sợi. Hội làng được khai mạc bằng lễ dâng hương cúng tổ tiên, thànhhoàng thật long trọng. Sau lễ dâng hương là hội thi kéo co của các đội tronglàng. Trên quãng sân rộng, sau hồi trống dài nổi lên, các đội kéo co gò lưngkéo sợi dây về phía mình. Theo nhịp trống, người xem hội hị reo cổ vũ thậthào hứng, sôi nổi. Em thật vui và u thích xem hội kéo co. Hội làng gắn kếttình yêu quê hương. Em thấy yêu quê mình tha thiết.Bài 19: Kể về lễ hội thi nấu cơmNăm nào cũng vậy, cứ mỗi dịp Tết Nguyên đán là em lại được theo mẹvề quê ngoại để xem hội thi nấu cơm mừng lúa mới.Trên sân đình, người từ khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Mọi người đều mặcđồ mới, lịch sự và sạch đẹp. Biểu ngữ “Chào Xuân mới – Vui mùa lúa mới”treo ở cổng đình màu đỏ thắm chào đón mọi người. Hội được khai mạc bằnglễ dâng hương và văn nghệ có chủ đề về nghề nông. Bà con nông dân diễnkịch, mặt mũi phấn son rất hài hước. Dân làng diễn vở kịch trồng cây lúanước để tưởng nhớ Thần Nông. Ngày hôm sau, dân làng tổ chức hội thi nấucơm. Mỗi đội nấu cơm có ba người, xúm xít nấu nồi cơm bé tẹo sao cho chínthơm ngon trong ba hồi trống thúc. Bà con xem hội hị reo cổ vũ. Khơng khíngày hội thật náo nức. Ngày Tết, được đi chơi đã vui, được dự hội thi nấucơm sơi động cịn vui hơn. Em yêu biết bao nhiêu cánh đồng xuân đang bướcvào mùa gặt hái.Bài 20: Kể về Lễ Hội Đền HùngỞ quê hương đất Tổ của em có một lễ hội lớn lắm, đó là Lễ Hội ĐềnHùng (Giỗ tổ Hùng Vương) được tổ chức vào ngày mồng Mười tháng Ba âmlịch hàng năm. Mọi người đều biết câu ca dao:Dù ai đi ngược về xuôiNhớ ngày giỗ Tổ mồng Mười tháng Ba.Lễ hội Đền Hùng là một lễ hội lớn, để tưởng nhớ các vua Hùng, nhữngngười đã có cơng dựng nước. Nó đã trở thành một nét đẹp trong văn hóa tâmlinh của người Việt chúng ta. Hàng năm, hội Đền Hùng được tổ chức longtrọng với sự “hành hương trở về cội nguồn dân tộc” của các địa phương trêncả nước về đất Tổ – Phú Thọ. Lễ hội được diễn ra tại địa phận xã Hy Cương,thành phố Việt Trì, thu hút rất nhiều người dân trên cả nước về tụ hội. Lễ hộibắt đầu từ ngày mồng 8 đến ngày 11 tháng 3 Âm lịch. Trước hết đó là phần lễ,với các nghi thức được tổ chức một cách trang trọng như dâng hương, dâng lễvật từ các địa phương tưởng nhớ 18 vị vua Hùng và công lao của các ngài.Năm nào cũng vậy, trong lễ hội Đền Hùng đều có tổ chức cuộc thi kiệu củacác làng chung quanh. Chính bởi những lễ rước kiệu này mà khơng khí lễ hộitrở nên náo nhiệt và đông vui hơn. Trẻ con thích thú hị hét chạy theo đồnngười ăn mặc đẹp đẽ rước kiệu. Mỗi làng đều cố gắng bỏ công sức và tiền bạcđể tạo ra những chiếc kiệu đẹp nhất bởi người dân tin rằng, nếu kiệu của làngnào giành được giải tức là họ đã được các vua Hùng tin tưởng và phù hộ.Phần hội với rất nhiều trò chơi dân gian đặc trưng của địa phương em nhưném còn, chơi đu, đấu vật, chọi gà,… Được bố mẹ cho đi hội Đền Hùngthường xuyên nhưng có lẽ phần hát Xoan ở đền Hạ làm em cảm thấy thíchnhất. Khơng khí ở đây vừa mát lại vừa thống, được thưởng thức những câuhát mộc mạc, bình dị đậm chất dân tộc thì khơng gì bằng. Hát xoan là mộttrong những di sản của Phú Thọ quê em. Em rất tự hào vì làn điệu dân ca quêhương mình. Lễ hội Đền Hùng thật sự rất ý nghĩa và hấp dẫn. Đó khơng chỉ làtín ngưỡng thờ cúng các vua Hùng mà còn là nét đẹp của dân tộc Việt ta,hướng về cuội nguồn.Bài 21: Kể về lễ hội đua thuyền – sông Trà GiangCứ vào đầu xuân, quê em lại háo hức tổ chức hội đua thuyền. Ngày thiđã tới, hai bên bờ sông Trà Giang nhộn nhịp, đơng đúc như mở hội. Mọingười nóng lịng chờ đợi cuộc đua, họ mang theo cả cờ và trống đến để cổ vũcho đội nhà. Những chiếc thuyền đua được trang trí đẹp mắt, thuyền nào cũngcắm cờ. Các vận động viên trên thuyền là những chàng trai khỏe mạnh, vạmvỡ và nhanh nhẹn. Khi nghe hiệu lệnh thối còi của ban tổ chức, mọi ngườiđều hướng mắt ra phía trước. Khi nhận được khẩu lệnh “bắt đầu”, nhữngchiếc thuyền hối hả tiến nhanh, các tay đua thoăn thoắt, khơng ngừng nghỉ.Nước bắn tung tóe, tiếng trống giục “tùng ! tùng !” vang dội. Khán giả cổ vũbằng những tràng pháo tay rộn rã. Tiếng cười, tiếng nói cùng tiếng gọi nhau íới đã làm cho khung cảnh ngày hội thật náo nhiệt. Đây là một trò chơi dângian rất bổ ích và lí thú.Bài 22: Kể về lễ hội thả diềuCứ tới rằm tháng ba hàng năm, người dân làng Bá Dương Nội quê emlại nô nức tham gia hội thi thả diều. Theo lời bà kể, lễ hội này tổ chứcđể tưởng nhớ công ơn của tướng Nguyễn Cả, người con của làng đã có cơnggiúp Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân. Vì vậy, ngay từ sáng sớm, nhữngngười dự thi và khán giả đã đứng chật sân đình. Nhìn lên bầu trời, hàng trămchiếc diều với nhiều hình dáng và màu sắc đang đua nhau bay lượn. Tiếng sáodiều trầm bổng, hòa quyện tạo thành một bản nhạc vi vút suốt cả ngày. Diềunào bay cao nhất, âm thanh ngân vang nhất sẽ giành chiến thắng. Em rất yêuthích và tự hào về truyền thống tốt đẹp của quê hương.Bài 23: Kể về lễ hội Đua thuyền – Đà NẵngEm sinh ra và lớn lên tại Đà Nẵng – thành phố đáng sống nhất Việt Nam,nơi đây có khá nhiều lễ hội nhưng đáng nhớ nhất phải kể đến là lễ hội đuathuyền. Hội đua thuyền được tổ chức vào tháng giêng hàng năm trên dịngsơng Hàn, để cầu cho mưa thuận gió hịa, màu màng bội thu, cuộc sống đủđầy. Sáng sớm tinh mơ ngày diễn ra hội, trưởng lão cùng các đội trưởng đã cómặt để làm lễ, thắp hương trước thuyền, cầu cho lễ hội diễn ra tốt đẹp. Mỗiđội thuyền đua gồm các thanh niên trai tráng khỏe mạnh đến từ mỗi làng, tayđua cùng một đội thì mặc cùng một màu áo để phân biệt với các đội khác. Sautiếng còi dài báo hiệu, những chiếc thuyền dài được trang hoàng lộng lẫy lậptức rẽ nước phóng đi, trong tiếng hơ, tiếng trống và sự chèo lái nhịp nhàngcủa các tuyển thủ. Xung quanh bờ sơng, người xem lẫn du khách đứng chenchúc, hị reo, cổ vũ vô cùng náo nhiệt, cùng những tiếng trị chuyện, bàn tánxơn xao xem đội nào sẽ chiến thắng, Cuối cùng cũng có một đội về đích, dânlàng cùng các tay đua trao nhau những cái ôm thắm thiết để mừng chiến thắng,trên gương mặt mọi người lộ ra niềm vui sướng tột cùng. Các đội thua cuộccũng khơng vì thế mà buồn lịng, có chăng chỉ là sự nuối tiếc nho nhỏ. Vốn làmột hoạt động tự phát, nhưng từ lâu lễ hội đua thuyền đã trở thành một nétvăn hóa khơng thể thiếu của người dân Đà Nẵng, được chính quyền ủng hộ vàphát huy, để thu hút một lượng khách du lịch tìm về với Đà Nẵng.