Hôn nhân không như lúc yêu được đâu em à!

 

Em đừng kì vọng quá vào hôn nhân, anh xin nói với em một điều như vậy.

Yêu không như lúc cưới đâu em à, cũng chẳng thể mong lãng mạn, lúc nào cũng đưa đưa đón đón, lúc nào cũng cung phụng, chở vợ đi chơi, đi ăn nhà hàng hay tặng quà cho vợ bất cứ dịp lễ nào. Anh nói vậy không có nghĩa là khi chúng ta cưới nhau, anh không còn yêu em nữa. Anh vẫn yêu vợ anh như ngày nào, vẫn tôn trọng vợ cùng vô vàn trách nhiệm với gia đình. Chỉ là trách nhiệm của anh đã chuyển sang một dạng khác, đó là trách nhiệm với vợ con chứ không phải là trách nhiệm với người yêu mình nữa.

Trước đây khi yêu em, anh chỉ mong em được vui vẻ, nên anh đưa em đi bất cứ nơi đâu anh thích, em thích. Anh chỉ mong chinh phục được trái tim người yêu, khiến người yêu hài lòng và tìm mọi cách không để cô ấy giận hờn, vì mọi sự dỗi hờn đều khiến anh cảm thấy buồn phiền. Ai yêu chả thế phải không em? Nếu đang yêu nhau mà đã ông chẳng bà chuộc, chẳng đoái hoài gì đến nhau, vô tâm vô tính, không lãng mạn ngọt ngào thì liệu trái tim của các cô gái như các em có rung động vì bọn anh, và liệu sẽ có cái gật đầu cho ngày chúng mình kết hôn không?

Khi anh có vợ, anh trở thành một gã đàn ông hoàn toàn khác, cuộc đời anh cũng lật sang trang mới. Anh không còn là anh chàng lông bông chưa xác định, chỉ biết lãng mạn, chỉ biết mang tiền đi lo các cuộc nhậu nhẹt để thể hiện sự ga lăng của mình nữa. Anh còn phải nghĩ đến việc, ngày mai chúng ta ăn gì, ngày kia ăn gì và sẽ đưa vợ bao nhiêu tiền hàng tháng. Và khi có con, anh còn phải tính toán xem, một tháng vợ sẽ dùng hết bao nhiêu tiền bỉm sữa cho con, còn thời gian đâu mà nghĩ được, hôm nay vợ thích hoa gì?

 

cuộc sống hôn nhân, tâm sự, cua so tinh yeu

 

Em đừng thắc mắc, tại sao ngày trước anh đi đâu cũng tranh trả tiền, còn bây giờ, anh chẳng tranh, đi đâu cũng chia chác vậy? Điều này lẽ ra em phải thừa hiểu, ủng hộ và biết cách tiết kiệm cho chồng em chứ. Em lại còn cau có khó chịu, bảo anh là ki bo, không như ngày trước. Ngày trước thì tán tỉnh nên giả vờ ga lăng, còn bây giờ thì chẳng thò ra một đồng. Em làm vợ anh sao em lại thích anh hoang phí tiền bạc. Nếu thế, sao em không thắc mắc, tại sao những người đàn ông kia cũng không chịu trả tiền cho những bữa ăn?

Em bảo anh ngày nào cũng hỏi em thích ăn gì, đưa em đi nhà hàng này kia, còn bây giờ, từ nhà hàng quá xa xỉ với em. Em phải hiểu rằng, vợ chồng có nhau, gia đình đầm ấm nhất là những bữa cơm thân mật do chính tay vợ nấu. Anh cũng muốn em hiểu, chuyện đi nhà hàng lãng mạn hay gì gì đó, chỉ có dịp thì mình mới đi. Anh thích những bữa cơm thân mật hơn là ăn uống kiểu cầu kì sang trọng.

Em đừng bảo anh kiếm cớ để không lãng mạn với em nữa. Những ngày trọng đại, anh có thể vẫn tặng hoa, hoặc vì anh quên mất hay chỉ dành cho em lời chúc. Nhưng điều đó cũng là chuyện dễ hiểu. Công việc bộn bề, bao nhiêu thứ lo toan, em đừng lúc nào cũng đòi hỏi sao anh không như ngày yêu nhau. Yêu không như lúc cưới em ạ, anh xin nhắc lại với em điều đó.

Em nói anh chẳng ôm em lúc em nấu ăn, không dành cho em lời ngọt ngào khi đi làm hay về nhà. Đúng, một người đàn ông lãng mạn sẽ làm được như vậy, vì họ có tâm hồn bay bổng. Trước đây anh cũng từng thế, nhưng bây giờ, mình đã là vợ chồng, đôi khi anh sẽ quên hoặc là anh cũng sẽ chẳng còn nhớ nữa. Anh bận rộn cả ngày kiếm tiền, tối về đói, chỉ mong có bữa cơm ngon cùng với em, chuyện khác có là gì, rồi tối tối, mình lại chung chăn chung gối, anh vẫn thủ thỉ với em lời yêu thương đó thôi.

 

cuộc sống hôn nhân, tâm sự, cua so tinh yeu

 

Mình đã là vợ chồng, rồi mình sẽ có con, phải lo cho con, sẽ phải làm nhiều việc nữa. Mình không nên quá coi trọng hình thức em ạ. Hãy để chúng ta được tự nhiên, được yêu thương nhau bằng tình cảm chân thành nhất. Đừng so sánh người này, người kia, đừng lúc nào cũng nghĩ anh không bằng chồng của bạn em hay gì gì khác. Hôn nhân không như lúc yêu em nhé! Anh chúa ghét người khác so sánh anh với ai đó.

Em cũng nên nhớ, con người không ai hoàn hảo cả, được cái này thì mất cái kia. Và em cũng cần phải chấp nhận sự thật là, hôn nhân không giống như lúc yêu. Con người ta sẽ phải tận tụy hơn với cuộc sống vì người ta đã có mục đích rõ ràng…

Anh chưa từng to tiếng với em, có gì không hay không phải, vợ chồng bảo nhau. Anh chưa từng bắt nạt em, cũng không bao giờ có thái độ không tôn trọng em. Vậy nên, em đừng hoài nghi gì tình cảm nơi anh. Anh yêu vợ anh, có trách nhiệm với vợ anh. Anh bận rộn tối ngày cũng là vì vợ anh, nên vợ hãy hiểu cho anh nếu anh trở nên khô khan hơn trước. Em hãy thông cảm cho anh nếu có lúc anh quên ngày kỉ niệm.

Thay vì trách móc, em có thể nhẹ nhàng nhắc nhở anh, chắc chắn anh sẽ sửa nếu sai, và anh sẽ làm em vui vẻ, hài lòng hơn. Vợ nhé!