Giao tiếp ở Hoa Kỳ – USAHello

Giao tiếp là cách chúng ta chia sẻ thông tin và ý tưởng với người khác. Chúng ta giao tiếp thông qua nói chuyện, qua việc viết lách và qua ngay cả việc sử dụng tay, khuôn mặt và cơ thể của mình. Chúng ta cần học những cách thức giao tiếp mới tại một quốc gia mới. Vài mẹo sau sẽ giúp bạn giao tiếp tại Mỹ, sử dụng ngôn ngữ của bạn, giao tiếp phi ngôn ngữ, tranh luận và hài hước trong giao tiếp.

một phụ nữ tóc vàng và một phụ nữ quấn khăn choàng đầu ngồi ở bàn cạnh cửa sổHình ảnh này không phải là một trong những tác giả.

Trong những tháng đầu tiên ở Mỹ, sẽ có nhiều lúc bạn không hiểu tình hình hay hiểu lầm người khác. Điều này rất khó khăn, nhưng cũng bình thường thôi. Đừng nản lòng! Giao tiếp sẽ thành thạo hơn theo thời gian. Bạn sẽ quen với văn hóa mới và bắt đầu hiểu ngôn ngữ.

Ngôn ngữ trong giao tiếp

Khi bạn đến một đất nước mới, việc không biết ngôn ngữ sẽ khiến mọi thứ trở nên khó khăn. Dưới đây là một số điều hữu ích nên biết về giao tiếp với người Mỹ.

Hiểu lầm

Trong vài tháng đầu tiên bạn ở Hoa Kỳ, có lẽ bạn sẽ hiểu nhầm rất nhiều thứ. Điều này bình thường và không phải là lỗi của bạn. Cố gắng tích cực hết sức: Nếu ai đó tỏ ra thô lỗ hoặc xấu tính, nhắc bản thân rằng đó có thể là do sự khác biệt về văn hóa. Đừng chụp mũ họ là người xấu hay thô lỗ.

Nếu không hiểu điều người ta nói với bạn, hãy yêu cầu người đó nhắc lại. Hoặc nhờ họ nói lại một cách đơn giản hơn. Đừng ngại hỏi nhiều.

Chủ đề nhạy cảm

Nhiều người Mỹ rất nhạy cảm về một số chủ đề. Ví dụ như:

  • Họ có thể “thận trọng về chuyện chính trị.” Thận trọng về chuyện chính trị nghĩa là cố gắng không nói những điều sẽ xúc phạm một nhóm người cụ thể. Ví dụ, nhiều người Mỹ không dung thứ cho trò đùa cợt về phân biệt chủng tộc hay phân biệt giới tính. Sự thận trọng này giúp tạo ra một xã hội tổng hòa. Nhưng sẽ có vấn đề nếu những người khác thiếu tôn trọng.
  • Hầu hết người Mỹ không thích nói về cân nặng, tuổi tác hoặc số tiền họ kiếm được. Nếu bạn nói điều gì đó về cân nặng của một người, hay họ già trẻ ra sao, giàu nghèo thế nào, có thể họ sẽ bực bội.
  • Mọi người cũng không muốn nói cho bạn biết chỗ ở hoặc nơi họ sẽ đến. Nếu bạn hỏi người khác rằng “Bạn đi đâu thế?”, họ có thể nghĩ bạn có ý đồ xấu.

Một số chủ đề khác dễ nói chuyện hơn. Các chủ đề chung giữa các nền văn hóa là trẻ em và thể thao. Nếu bạn gặp khó khăn khi nói chuyện với ai đó, hãy nói về những chủ đề này!

Chuyện phiếm

Hầu hết người Mỹ sẽ nói “chuyện phiếm” với bạn. Họ sẽ hỏi bạn thế nào hoặc nói chuyện về thời tiết. Đây được coi là lịch sự. Nếu có người hỏi “Bạn khỏe không?” thì người còn lại hầu như luôn trả lời “Tốt”, “Ổn”, “Tôi khỏe”, ngay cả khi người đó đang buồn hay không khỏe.

Làm ơn và cảm ơn

Ở Mỹ, mọi người nói “làm ơn” khi họ yêu cầu thứ gì và “cảm ơn” khi nhận được đồ hoặc được ai giúp đỡ. Người Mỹ có xu hướng cảm ơn người khác ngay cả đối với những điều nhỏ nhặt. Nếu ai đó giữ cửa mở cho bạn, nói lời cảm ơn là lịch sự. Nếu ai đó tặng bạn một món quà, bạn cũng nên nói lời cảm ơn.

Tiếng Anh là ngôn ngữ thứ hai

Học tiếng Anh là một trong những điều quan trọng nhất bạn có thể làm để giúp thích nghi với cuộc sống ở Mỹ. Nếu không nói được tiếng Anh nhiều, bạn có thể tìm các lớp học miễn phí trên mạng và trong cộng đồng của mình.

Tìm hiểu thêm về cách học tiếng Anh trực tuyến với USAHello và Learnship GlobalEnglish

Một trong những cách tốt nhất để học ngôn ngữ mới là đắm mình vào đó và lắng nghe thật nhiều. Cố gắng nghe và luyện tập tiếng Anh nhiều nhất có thể. Phát âm, tức cách tạo ra âm chính xác, là một trong những phần khó khăn nhất của việc học một ngôn ngữ mới. Giọng điệu và những từ bạn nhấn mạnh cũng quan trọng. Bạn có thể cảm thấy thất vọng khi đã nói chính xác nhưng người Mỹ vẫn hiểu được. Không phải người Mỹ nào cũng quen với giọng nước ngoài.

Giao tiếp phi ngôn ngữ

Khi nói chuyện với người khác, chúng ta giao tiếp theo hai cách chính: bằng ngôn ngữ (sử dụng từ ngữ) và phi ngôn ngữ. Giao tiếp phi ngôn ngữ là cách thức chúng ta dùng cơ thể của mình khi giao tiếp. Bao gồm:

  • nét mặt
  • cử chỉ tay
  • giao tiếp bằng mắt
  • tư thế (cách ta đứng hoặc ngồi)
  • tông giọng

Một số người nghĩ rằng giao tiếp phi ngôn ngữ còn quan trọng hơn lời nói. Mọi người dựa vào đó mà quyết định xem mình có thích và tin tưởng đối phương hay không.

Các nền văn hóa khác nhau sử dụng các loại giao tiếp phi ngôn ngữ khác nhau. Dưới đây là một số cách người Mỹ sử dụng giao tiếp phi ngôn ngữ:

Giao tiếp bằng mắt

Hầu hết người Mỹ giao tiếp bằng mắt trong các cuộc trò chuyện quan trọng. Nếu bạn không giao tiếp bằng mắt, mọi người có thể nghĩ bạn đang nói dối hoặc có điều gì đó không ổn. Những người nhìn thẳng vào mắt thường được xem là đáng tin cậy, thông minh và tốt bụng hơn. Nếu bạn đến từ một nền văn hóa mà mọi người không nhìn vào mắt nhau, có thể rất khó cho bạn.

Nụ cười

Người Mỹ cười rất nhiều để tỏ ra lịch sự và cho thấy rằng mọi thứ đều ổn. Khi bạn gặp một người mới, họ mong bạn sẽ mỉm cười với họ.

Tư thế

Nếu bạn đứng thẳng lưng thì mọi người có xu hướng tôn trọng bạn hơn.

Đụng chạm cơ thể

Hầu hết người Mỹ bắt tay khi gặp nhau. Đôi khi mọi người sẽ ôm nhau nếu quen biết từ trước. Nếu cảm thấy khó chịu khi bắt tay thì bạn không cần làm vậy.

Không gian

Ở Mỹ người ta có nhiều “không gian cá nhân” hơn. Tức là nếu bạn nói chuyện với người khác, có thể người đó sẽ đứng cách bạn ít nhất một foot.

Tranh luận

Người dân ở Hoa Kỳ được dạy rằng phải “đứng lên” vì niềm tin của mình. Điều này nghĩa là nếu không đồng ý với bạn, họ sẽ tranh luận để cố gắng chứng minh quan điểm của mình. Có thể bạn sẽ thấy rất khó chịu nếu bạn đến từ một nền văn hóa xem trọng việc “giữ thể diện”. Ở một số quốc gia, chỉ riêng việc tranh cãi không thôi đã bị xem là mất mặt.

Người Mỹ tranh luận không phải vì tức giận hay muốn gây hấn, mà là cho bạn thấy lý do họ tin rằng bản thân là đúng. Tranh luận thường được chấp nhận khi trò chuyện, trừ phi bạn nói rất to (la hét) hoặc sử dụng từ ngữ bẩn thỉu hay bất lịch sự. Học sinh được phép, và thậm chí được khuyến khích, bất đồng với giáo viên. Con cái có thể tranh luận với cha mẹ. Công nhân có thể không đồng ý với ông chủ, nhưng phải lịch sự. Đôi khi, nhất là trong chính trị Mỹ, mọi người tranh luận nhiều tới nỗi không làm được gì!

Nếu bạn cảm thấy không thoải mái khi tranh luận, bạn có thể nói ra như vậy. Tuy nhiên, bạn cần học cách bày tỏ với mọi người rằng bạn không đồng ý với họ, không thì họ cho rằng bạn đã đồng ý với những gì họ nói.

Khiếu hài hước trong giao tiếp

Một vấn đề trong giao tiếp mà bạn gặp khó khăn khi thích nghi với nền văn hóa mới chính là khiếu hài hước. Bạn đùa một câu mà mọi người xung quanh không hiểu. Hoặc có người nói đùa mà bạn không hiểu. Vì khiếu hài hước khác nhau tùy theo văn hóa, có thể ngay cả khi đã hiểu trò đùa, bạn cũng không thấy có gì mắc cười.

Truyện cười

Nhiều người Mỹ thích kể truyện cười. Có khi, truyện hài hước và ai cũng cười. Nhưng có khi, truyện đó có thể gây khó chịu. Ví dụ, ai đó kể một truyện cười về chủng tộc hoặc giới tính. Những người này và mấy truyện cười này là không thận trọng về mặt chính trị! Nếu ai đó kể một truyện cười xúc phạm bạn, bạn có thể lịch sự nói rằng bạn thấy khó chịu hoặc thiếu tôn trọng, và yêu cầu họ không kể cho bạn thêm bất kỳ truyện cười nào như vậy nữa.

Châm biếm

Tự do ngôn luận được Hiến pháp Hoa Kỳ bảo vệ. Bởi thế, các phương tiện truyền thông Mỹ có thể pha trò về những điều mà ở các quốc gia khác người ta không đùa được. Ví dụ, có một số báo của Hoa Kỳ là báo “hài” – họ viết những tin châm biếm hoặc hài hước, nhưng không đúng sự thật. Ví dụ, một tờ báo châm biếm ở Mỹ có tên Onion (Hành tây) đã viết một câu chuyện về Lãnh đạo Triều Tiên. Bài báo nói ông được bình chọn là người đàn ông đẹp trai nhất thế giới. Nhiều người ở Triều Tiên và Trung Quốc nghĩ đây chuyện là có thật, nhưng thật chỉ là một trò đùa.

Phim hài

Nhiều người ở Mỹ thích xem phim hài trên truyền hình. Họ cũng thích xem các diễn viên hài chuyên nghiệp trên TV hoặc trong các nhà hát và câu lạc bộ. Nhưng có khi, phim hài và các diễn viên hài Mỹ có thể gây khó chịu.

Trò đùa

Nhiều người Mỹ thích trêu chọc nhau. Ở Mỹ, có một ngày lễ gọi là ngày Cá tháng Tư, ngày mùng một tháng Tư. Vào ngày này, nhiều người thích thử chơi trò bịp. Ví dụ, một đồng nghiệp khiến bạn tin rằng điều gì đó là đúng trong khi thật ra thì không phải. Mọi người gọi đây là “trò đùa” hoặc “chơi khăm”.

Hợp đồng và thỏa thuận

Ở Hoa Kỳ, hợp đồng văn bản và thỏa thuận miệng rất quan trọng.

Thỏa thuận

Các thỏa thuận thường bằng lời nói. Ví dụ, có người yêu cầu bạn làm điều gì và bạn đồng ý hoặc không. Đây là một thỏa thuận. Ở Mỹ, các thỏa thuận miệng thường được thực hiện rất nghiêm túc. Khi đồng ý một thỏa thuận miệng, bạn cũng có thể bắt tay. Bắt tay là dấu hiệu hai bên đồng ý thực hiện thỏa thuận.

Một vấn đề với các thỏa thuận miệng là mọi người có thể hiểu sai. Ví dụ, bạn thỏa thuận miệng với một người rằng sẽ gặp họ vào lúc 5 giờ chiều ngày hôm đó, nhưng họ hiểu lầm và nghĩ rằng ý bạn là ngày hôm sau.

Đối với người Mỹ, nếu bạn đồng ý điều gì, bạn phải thực hiện hoặc cho họ biết bạn không thể hoàn thành thỏa thuận này. Điều này đúng với cả những việc nhỏ nhặt. Ví dụ, nếu ai đó mời bạn ăn trưa và bạn đồng ý, bạn nên đi, hoặc nên gọi cho họ để báo bạn không thể đến trước khi đến giờ ăn trưa.

Hợp đồng

Hợp đồng là thỏa thuận bằng văn bản nêu rõ những gì hai (hoặc nhiều) bên đồng ý. Khi dọn vào căn hộ, bạn ký hợp đồng thuê nhà. Khi bắt đầu công việc, bạn nhận hợp đồng lao động. Nếu mua xe bằng tín dụng, bạn ký hợp đồng cho vay. Tất cả những thứ đều này là hợp đồng.

Khi ký hợp đồng, bạn có nghĩa vụ pháp lý phải thực hiện hợp đồng đó. Vì vậy, điều tối quan trọng là bạn phải đọc kỹ hợp đồng. Nếu hợp đồng bằng tiếng Anh, có thể bạn sẽ muốn tìm hỗ trợ dịch thuật. Đối với hợp đồng đơn giản, bạn có thể hỏi bạn bè hoặc gửi email cho chúng tôi và chúng tôi sẽ cố gắng giúp bạn hiểu hợp đồng. Nếu vấn đề liên quan đến tiền bạc, công việc hoặc dịch vụ pháp lý, bạn có thể muốn sử dụng một dịch giả chuyên nghiệp hoặc nhờ nhân viên phụ trách tư vấn.

Đây là những khái quát về văn hóa Mỹ – không phải sự thật hoàn toàn, chỉ là những ý niệm giúp bạn hiểu rõ hơn lý do tại sao một người Mỹ lại hành động theo cách khác với những gì bạn đã quen. Cách thức và văn hóa Mỹ không tốt hơn hay tệ hơn những cách khác – chỉ là khác biệt.