Gái ‘Ma Cao’ ở thành phố Đồng Hới
Dọc các tỉnh miền Trung, có nhiều khu “đèn đỏ” xuất hiện từ hàng chục năm nay, chuyên phục vụ từ A đến Z cho khách làng chơi.
Ở TP Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình có khu “Ma Cao”, được mọi người đồn đại: “Chưa đi Ma Cao thì chưa phải về Đồng Hới”.
Ở đây có đủ các ngành nghề, dịch vụ nhảy cảm: karaoke, khách sạn, nhà nghỉ, quán ăn… và đặc biệt hoạt động mại dâm rất thịnh; được ví là thiên đường sung sướng bậc nhất khu vực miền Trung. Khách được phục vụ tận tình từ A đến Z, bao nhiêu người cũng đáp ứng được.
Nam – một lái xe người địa phương nói, muốn hiểu rõ phải cuốc bộ đi hết các ngõ ngách của “Ma Cao” (thuộc phường Hải Đình). Kinh tế ở đây có vẻ nổi trội hơn nhiều vùng khác, toàn nhà cao cửa rộng, đầy đủ tiện nghi.
Từ đường Quang Trung (thuộc Quốc lộ 1A) ở trung tâm thành phố, chúng tôi rẽ vào khu “Ma Cao” nằm sát bên và choáng ngợp với các khách sạn, nhà nghỉ, quán karaoke trên các tuyến đường.
Mới chập tối nhưng khách khứa đã nhộn nhịp, xe biển số chủ yếu từ ngoại tỉnh tấp nập ra vào các khách sạn, nhà nghỉ, thượng đế tha hồ chọn lựa. Mỗi nhà nghỉ, có từ 2 – 3 người ngồi trước cửa, chạy ra đường chào khách.
Quang cảnh thật náo nhiệt, thỉnh thoảng nhân viên chửi tục vì gặp phải những vị khách khó tính hỏi giá cả… nhưng rồi bỏ đi; hoặc các nhà tranh giành khách của nhau.
Bà chủ một nhà nghỉ khoảng 45 tuổi ngồi trước cửa đon đả đón khách. Bên trong, hai nhân viên nam nữ cũng chạy đến hỏi chúng tôi đi mấy người rồi khoe có nhiều em trẻ, đẹp và nhiệt tình. Chúng tôi hỏi thuê phòng để nghỉ lại, nhân viên nói giá 200.000 đồng một phòng, rồi đưa chìa khóa mà không cần bất cứ giấy tờ tùy thân nào.
Ngay lập tức, bà chủ và các nhân viên hỏi chúng tôi có cần em út liền không. Khi hỏi giá cả, bà nói: “Giá chung ở khu vực này là 250.000 đồng mỗi lần vui vẻ. Nếu qua đêm thì 500.000 – 600.000 đồng mỗi người”.
Một góc khu “Ma Cao” ở TP Đồng Hới về đêm.
“Khách đến bao nhiêu cũng có đủ em út phục vụ”, bà chủ khẳng định. Chỉ 5 phút sau, một, hai rồi bốn cô gái được xe ôm chở đến. Các cô với dáng vóc, kiểu tóc, ăn mặc khác nhau, nhưng đặc điểm chung là rất hở hang ngồi một hàng ở tấm phản để khách lựa.
Bà chủ nhiệt tình: “Các em cứ chọn thoải mái, không ưng thì chị gọi em khác”. Chủ và nhân viên cũng nhìn trước nhìn sau mỗi khi có khách vào để nhằm cảnh giác. Thấy khách lo ngại nếu đang “hành sự” mà công an ập vào bắt, chủ trấn an: “Các em yên tâm, đã lo hết rồi, không ai kiểm tra đâu. Nếu có thì mọi người đều biết trước”.
Với giá 250.000 một lần “tàu nhanh”, em út chỉ được 100.000; 100.000 chủ lấy và 50.000 tiền phòng. Nếu qua đêm thì mỗi em được 300.000 – 400.000 đồng.
10 – 15 lần mỗi ngày đêm
Đó là con số trung bình mà mỗi cô gái ở đây đi khách cả ngày lẫn đêm. Cô gái tên Vân (trú huyện Tuyên Hóa, Quảng Bình) cho biết đã làm ở đây được 2 năm, mỗi ngày tiếp từ 10 – 15 khách. Ngày nào mệt quá thì nghỉ. Cao điểm của hoạt động mại dâm là vào mùa hè khi khách du lịch về đông, mỗi cô gái có thể chạy 20 lượt mỗi ngày. Vân cho biết, vì thế, các em ở đây chảnh lắm, thiếu sự nhiệt tình.
Một cô gái hoạt động ở khu “Ma Cao”.
Ở khu “Ma Cao”, mại dâm có lịch sử từ khi Đồng Hới còn là thị xã (từ năm 2003 về trước), khi kinh tế còn kém phát triển. Với lợi thế gần biển Nhật Lệ, nằm ở trung tâm và sát Quốc lộ 1A, khách vãng lai qua lại nhiều… một số hộ dân bắt đầu kinh doanh nhà nghỉ, khách sạn, các dịch vụ vui chơi, giải trí: cà phê, karaoke, massage…
Đồng Hới – thành phố trẻ nằm trên tuyến đường thiên lý Bắc – Nam đang phát triển mạnh mẽ. Ngành du lịch đang ăn nên làm ra nên thu hút đông đảo du khách trong và người nước. Nhiều khách du lịch vừa bước chân ra khỏi khách sạn, nhà nghỉ đã được cánh xe ôm chèo kéo dẫn đi “vui vẻ”.
Đa phần em út ở đây ban ngày phục vụ các nhà hàng, quán ăn quanh bờ biển Nhật Lệ. Một số nhà hàng vẫn tổ chức cho mua bán dâm bên trong, tuy nhiên rất kín đáo. Thông thường khách muốn “vui vẻ” được ở đây phải có sự hướng dẫn, giới thiệu của cánh xe ôm, tài xế taxi hoặc phải là khách quen. Các chủ có sự cảnh giác rất cao.
Khi có khách, các cô gái được điều động sang khu vực “Ma Cao”. Ban đầu, một số nhà nghỉ “nuôi gái” nhưng do các ngành chức năng siết chặt nên gái chỉ để lại số điện thoại và nếu có nhu cầu, chủ nhà nghỉ sẽ gọi điện và xe ôm, taxi đưa đến. Đó là cách phổ biến để các chủ qua mặt, đối phó với lực lượng chức năng với lý do: “Họ yêu nhau rồi thuê phòng, chúng tôi làm sao biết họ làm gì, có phải gái bán dâm không”.
Một gái bán dâm mỗi lần đi khách chỉ được 100.000 đồng, còn lại chủ nhận, lấy tiền phòng, chia “hoa hồng” cho tài xế xe ôm, taxi… Cuối năm 2011, công an tỉnh khởi tố, bắt 5 đối tượng chuyên bảo kê, cưỡng đoạt tài sản của các chủ khách sạn, nhà nghỉ và gái mại dâm. Cơ quan chức năng cũng từng giải cứu một số phụ nữ bị bắt và ép hành nghề mại dâm.