Con khó nuôi, cả nhà nghĩ ra mẹo này, xém nữa là mất con

Con em dạo này bệnh hoài làm em rầu ghê nơi. Cứ bệnh 2, 3 tuần, đi bác sĩ uống thuốc hết được 1 tuần lại bệnh tiếp, em áp lực còn hơn đi làm nữa. Biết làm sao được, em cũng đi làm suốt ngày, chỉ còn 2 ngày cuối tuần là có thời gian dành cho con, lương chồng thì không đủ nuôi hai mẹ con, chi phí hàng tháng cho gia đình thì cứ ngày một tăng, em cũng đau lòng lắm chứ, con mình mà mình không chăm được, phải trông cậy hết vào ông bà, cô giáo mầm non 🙁 Đôi khi có người bảo sao con em ốm quá vậy, nhìn cổ tay cổ chân nhỏ xíu, xương không, em biết là người ta vô tình thôi, nhưng nó như lưỡi dao cứa vào tim em vậy 🙁

Nếu là chồng hiểu cho mình thì còn đỡ các mẹ ạ, nhiều khi chồng em bảo là con như vậy là do em, do em chọn việc đi làm nên không chăm con được này kia, là tim em như đau gấp vạn lần. Các ông chồng, khi có việc gì chỉ biết đổ hết lên đầu người vợ thôi, các ông không bao giờ nghĩ đó cũng là trách nhiệm của mình, thử hỏi vợ không đi làm, các ông có được ăn ngon mặc đẹp hơn không, có mua sắm thứ này thứ kia cho gia đình không, có tiền để 1 năm đi du lịch vài chuyến không? Tất cả đều có công sức của vợ góp vào, chưa kể các ông đi làm về thì ngồi chơi xơi nước, còn vợ xắn tay áo vào bếp cơm nước, dọn dẹp, con cái,…

Nếu là chồng hiểu cho mình thì còn đỡ các mẹ ạ, nhiều khi chồng em bảo là con như vậy là do em, do em chọn việc đi làm nên không chăm con được này kia, là tim em như đau gấp vạn lần. Các ông chồng, khi có việc gì chỉ biết đổ hết lên đầu người vợ thôi, các ông không bao giờ nghĩ đó cũng là trách nhiệm của mình, thử hỏi vợ không đi làm, các ông có được ăn ngon mặc đẹp hơn không, có mua sắm thứ này thứ kia cho gia đình không, có tiền để 1 năm đi du lịch vài chuyến không? Tất cả đều có công sức của vợ góp vào, chưa kể các ông đi làm về thì ngồi chơi xơi nước, còn vợ xắn tay áo vào bếp cơm nước, dọn dẹp, con cái,…

Em có than khổ chuyện con bệnh với đứa bạn thì bạn mách là gửi con vào chùa, nhưng em không muốn một chút nào. Bạn em kể là chồng cô ấy xưa cũng khó nuôi nên từ nhỏ gửi vào chùa, có pháp danh hẳn hoi nha, cha mẹ thỉnh thoảng tới thăm thôi à, ở trong chùa ăn cơm nhà chùa, phụ nhà chùa mấy việc lặt vặt như dọn dẹp, quét sân, tối thì nghe kinh Phật và vẫn được cho đi học văn hóa bình thường. Bạn bảo chồng bạn giờ cao to, đẹp trai, tính cách hiền hòa tốt bụng lại có nghề nghiệp ổn định, nên cô ấy cũng vừa cho con vào chùa. Em thì không thích xa con như thế, khoán con cho nhà chùa như vậy em có cảm giác như mình “bán” con đi vậy 🙁

Em có than khổ chuyện con bệnh với đứa bạn thì bạn mách là gửi con vào chùa, nhưng em không muốn một chút nào. Bạn em kể là chồng cô ấy xưa cũng khó nuôi nên từ nhỏ gửi vào chùa, có pháp danh hẳn hoi nha, cha mẹ thỉnh thoảng tới thăm thôi à, ở trong chùa ăn cơm nhà chùa, phụ nhà chùa mấy việc lặt vặt như dọn dẹp, quét sân, tối thì nghe kinh Phật và vẫn được cho đi học văn hóa bình thường. Bạn bảo chồng bạn giờ cao to, đẹp trai, tính cách hiền hòa tốt bụng lại có nghề nghiệp ổn định, nên cô ấy cũng vừa cho con vào chùa. Em thì không thích xa con như thế, khoán con cho nhà chùa như vậy em có cảm giác như mình “bán” con đi vậy 🙁

Rồi em lại hỏi ý kiến mẹ em, mẹ bảo hay là em đổi tên khai sinh cho thằng con đi tên xấu xấu cho dễ nuôi, trời ạ, thời buổi nào rồi mà còn tin mấy vụ này không biết, em gạt phăng ngay, đặt tên xấu, con lớn lên bị bạn bè trêu rồi nó mặc cảm, tự ti nữa. Như em đây, tên khai sinh thì bình thường chứ tên ở nhà, đến em còn không muốn gọi tên mình, siêu xấu luôn. Mẹ bảo cũng do hồi nhỏ em khó nuôi, 3 tuổi còn chưa biết đi, chưa biết nói nữa, người thì nổi đầy ban nhọt, ai gặp cũng không dám ẵm, nên bà nội em đặt cho em 1 cái tên ở nhà xấu hoắc luôn 🙁 Em nhớ lúc em đã biết xấu hổ là em giấu nhẹm tên ở nhà luôn ấy chứ, không dám hé ra, chúng nó vào lớp trêu chắc chỉ nước độn thổ.

Rồi em lại hỏi ý kiến mẹ em, mẹ bảo hay là em đổi tên khai sinh cho thằng con đi tên xấu xấu cho dễ nuôi, trời ạ, thời buổi nào rồi mà còn tin mấy vụ này không biết, em gạt phăng ngay, đặt tên xấu, con lớn lên bị bạn bè trêu rồi nó mặc cảm, tự ti nữa. Như em đây, tên khai sinh thì bình thường chứ tên ở nhà, đến em còn không muốn gọi tên mình, siêu xấu luôn. Mẹ bảo cũng do hồi nhỏ em khó nuôi, 3 tuổi còn chưa biết đi, chưa biết nói nữa, người thì nổi đầy ban nhọt, ai gặp cũng không dám ẵm, nên bà nội em đặt cho em 1 cái tên ở nhà xấu hoắc luôn 🙁 Em nhớ lúc em đã biết xấu hổ là em giấu nhẹm tên ở nhà luôn ấy chứ, không dám hé ra, chúng nó vào lớp trêu chắc chỉ nước độn thổ.

Em còn nghẹ mẹ kể vụ này vui hơn nữa, xóm có đứa bằng tuổi em, cũng khó nuôi như em, nhưng nhà đó làm cách khác. Lúc đó con nhỏ chưa 1 tuổi nữa, thấy nuôi hoài không mập, cứ teo tóp, thế là nhà đó nghĩ ra cách để con ngoài đường, xong nói 1 người quen của gia đình giả vờ nhặt được, xong cho lại nhà đấy. Buổi chiều tối, nhà đó cũng lên kế hoạch hoàn hảo lắm, cho người ẵm đứa bé đặt ngay ngã 3, đợi người cô nhà gần đấy đi ra nhặt đứa bé để trao lại, ai ngờ người nhà vừa quay lưng có một người lạ hoắc nào đó xuất hiện nhặt đứa bé lên, mặt ngơ ngác, nhà đó theo dõi mặt tái xanh tái mét mà không dám ra nhận, vì lỡ rồi, may là người cô kia ra kịp giành đứa bé lại, trao cho người nhà xong giải thích với người lạ kia thì mới xong chuyện, ai cũng thở phào nhẹ nhõm. Mẹ bảo chút nữa là bị người ta nhặt đi mất rồi, hên ghê, mẹ bảo từ ngày thực hiện mẹo đó, đứa bé ăn được lắm, mập ú luôn. Giờ đứa bé đó trạc tuổi em, mà đúng là trông mũm mĩm lắm các mẹ.

Em còn nghẹ mẹ kể vụ này vui hơn nữa, xóm có đứa bằng tuổi em, cũng khó nuôi như em, nhưng nhà đó làm cách khác. Lúc đó con nhỏ chưa 1 tuổi nữa, thấy nuôi hoài không mập, cứ teo tóp, thế là nhà đó nghĩ ra cách để con ngoài đường, xong nói 1 người quen của gia đình giả vờ nhặt được, xong cho lại nhà đấy. Buổi chiều tối, nhà đó cũng lên kế hoạch hoàn hảo lắm, cho người ẵm đứa bé đặt ngay ngã 3, đợi người cô nhà gần đấy đi ra nhặt đứa bé để trao lại, ai ngờ người nhà vừa quay lưng có một người lạ hoắc nào đó xuất hiện nhặt đứa bé lên, mặt ngơ ngác, nhà đó theo dõi mặt tái xanh tái mét mà không dám ra nhận, vì lỡ rồi, may là người cô kia ra kịp giành đứa bé lại, trao cho người nhà xong giải thích với người lạ kia thì mới xong chuyện, ai cũng thở phào nhẹ nhõm. Mẹ bảo chút nữa là bị người ta nhặt đi mất rồi, hên ghê, mẹ bảo từ ngày thực hiện mẹo đó, đứa bé ăn được lắm, mập ú luôn. Giờ đứa bé đó trạc tuổi em, mà đúng là trông mũm mĩm lắm các mẹ.

Em thì hỏi vậy thôi chứ em không có làm theo, vì em hiểu hơn ai hết con cần sự chăm sóc của em. Giờ mỗi ngày, em cố gắng đi làm về sớm hơn một chút, cho con ăn thêm chút cơm, chút cháo, hay trái cây, nước ép,… Em mua thêm yến tươi về chưng với đường phèn, 1 tuần cho con ăn khoảng 2 lần, nhưng cho ăn liên tục, tuy giá có hơi cao nhưng em cố gắng vì sức khỏe của con 🙂 Em nghĩ con em sẽ nhanh chóng khỏe mạnh, lên cân, với em suy nghĩ con ốm chút cũng được, miễn con khỏe là em vui rồi 🙂

Em thì hỏi vậy thôi chứ em không có làm theo, vì em hiểu hơn ai hết con cần sự chăm sóc của em. Giờ mỗi ngày, em cố gắng đi làm về sớm hơn một chút, cho con ăn thêm chút cơm, chút cháo, hay trái cây, nước ép,… Em mua thêm yến tươi về chưng với đường phèn, 1 tuần cho con ăn khoảng 2 lần, nhưng cho ăn liên tục, tuy giá có hơi cao nhưng em cố gắng vì sức khỏe của con 🙂 Em nghĩ con em sẽ nhanh chóng khỏe mạnh, lên cân, với em suy nghĩ con ốm chút cũng được, miễn con khỏe là em vui rồi 🙂

Xem clip Nhân viên nhà hàng bắt cóc con 10 tháng tuổi của khách

Xem clip Nhân viên nhà hàng bắt cóc con 10 tháng tuổi của khách

oMgcjlmTiN

oMgcjlmTiN