Chính xác, câu nói đó là ‘Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ’
Hôm sau ông giáo qua nhà lão Hạc chơi, vừa thấy ông, lão Hạc báo ngay: “Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ”. Ông cố tỏ ra vui vẻ nhưng đôi mắt ầng ậc nước, cười như mếu.
Lão Hạc kể lại quá trình con Vàng bị bắt: Ông cho nó ăn cơm, nó đang ăn thì thằng Mục núp đằng sau túm lấy hai cẳng sau dốc ngược nó lên. Thằng Mục, thằng Xiên loay hoay một lúc đã trói chặt cả bốn chân con chó.
“… Bấy giờ cu cậu mới biết là cu cậu chết! Này! Ông giáo ạ! Cái giống nó cũng khôn! Nó cứ làm in như nó trách tôi; nó kêu ư ử, nhìn tôi như muốn bảo tôi rằng: A! Lão già tệ lắm! Tôi ăn ở với lão như thế mà lão xử với tôi như thế này? Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó, nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó!”, truyện viết.
Sau đó, lão Hạc nhờ ông giáo hai việc: Gửi lại ba sào vườn cho ông giáo để trông giữ cho đứa con trai; gửi ông giáo ba mươi đồng bạc (tiền dành dụm và tiến bán chó) để làm tiền ma, phòng khi lão chết.
Kết truyện, lão Hạc tìm đến cái chết bằng bả chó. Ông giáo tự nhủ: “Lão Hạc ơi! Lão hãy yên lòng mà nhắm mắt! Lão đừng lo gì cho cái vườn của lão. Tôi sẽ cố giữ gìn cho lão. Đến khi con trai lão về, tôi sẽ trao lại cho hắn và bảo hắn: Đây là cái vườn mà ông cụ thân sinh ra anh đã cố để lại cho anh trọn vẹn: cụ thà chết chứ không chịu bán đi một sào…”.
Câu 4: Nhà văn nào từng đóng vai lão Hạc trong bộ phim “Làng Vũ Đại ngày ấy”?
a. Ngô Tất Tố
b. Nguyễn Công Hoan
b. Kim Lân