Bài thu hoạch sau tham quan bảo tàng – TP. Hồ Chí Minh, ngày 23 tháng 2 năm 2023 … thân mến! Hẳn – Studocu
TP
. Hồ Chí Minh, ngày 23 tháng 2 năm 2023
… thân mến!
Hẳn là
bồ
sẽ ngạc
nhiên
lắm khi
thấy
mình viết
thư này
gửi bồ.
Thú thật
với
bồ đây
là
bài
tập
môn
Lịch
sử
Đảng
của
mình.
Ban
đầu
khi
mình
nhận
được
đề
bà
i
rằng
mình
phải
viết
thư
gửi
bạ
n
để
chia
sẻ
cảm
nhận
của
bản
thân
sau
khi
tham
quan
Bảo
tàng
Chiến
dịch
Hồ
Chí
M
inh,
mình
đã
có
hơi
bối
rối.
Nhưng
khi
nghĩ
kĩ
lại,
mình
cảm
thấy
nó
cũng
khá thú
vị
bởi
có
lẽ
cũng
đã
lâu
lắm rồi
kể
từ
lần
cuối
mình
viết
thư cho
một ai đó, vì thế ngay sau khi tham quan bảo
tàng về mình liền viết thư gửi cho bồ.
Thật
ra
Bảo
tàng
Chiến
dịch
Hồ
Chí
Minh
tương
đối
xa
lạ
với
mình,
nhưng
nhờ
môn
Lịch sử
Đảng
mình đã
có
cơ hội
đến
đây tham
quan và
đã củng
cố
cho bản
thân
nhiều
kiến
thức,
bài
học
đầy
ý
nghĩa
và
bổ
ích.
Mình
bị
nơi
đây
hấp
dẫn
ngay
khi
vừa
đặt
chân
đến
bảo
tàng
bởi
hàng
trăm
hiện
vật
gốc,
ảnh
tài
liệu
và
tài
liệu
khoa
học
liên
quan đến
Chiến dịch Hồ
Chí Minh. Có
thể nói, bảo
tàng là nơi
lưu giữ và
tái hiện toàn
bộ
chiến
dịch
giải
phóng
Sài
Gòn
–
Gia
Định,
nơi
đây
hiện
diện
như
một
biểu
tượng
chiến
thắng của
cuộc
kháng
chiến
chống
Mỹ
cứu
nước. Bồ
biết
không,
từng
hình
ảnh,
hiện vật
được trưng bày tại
bảo tàng đều
giúp mình hình
dung một
cách chân thật nhất
khí
thế
của
những
ngày
hành
quân
thần
tốc
và
chiến
thắng
hào
hùng
30/4,
thống
nhất
đất nước, cũng như
giúp mình cảm nhận được sự
hào hùng, bất khuất, mưu
lược tài ba
của
cha
ông
ta,
những
người
đã
góp
phần
vào
công
cuộc
giữ
nước,
bả
o
vệ
hòa
bình
cho dân
tộc. Mình
khá ấn
tượng với
những chiếc
xe đạp thồ
của T
iểu đoàn 49
dùng để
vận
chuyển
gạo,
đạn
dược
phục
vụ
Chiến
dịch
đường
14
–
Phước
Long
năm
1973
và
sổ
trực
ban
Chiến
dịch
Hồ
Chí
Minh
đã
được
công
nhận
là
Bảo
vật
quốc
gia.
Nhưng
có lẽ bức ảnh ghi lại khoảnh khắc đồng chí Lê Văn T
hức bị Mỹ – Thiệu bắt đày ra Côn
Đảo
hơn
10
năm
và
bị
kết
á
n
tử
hình,
ngày
Côn
Đảo
giải
phóng
đồng
chí
xúc
động
gặp
lại
người
mẹ
thân
yêu
đã
để
lại
trong
tâm
trí
mình
nhiều
suy
nghĩ
và
những
cảm
xúc
đặc
biệt.
Bồ
và
mình
đều
may
mắn
được
s
inh
ra
và
lớn
lên
trong
thời
bình,
có
lẽ
hai chúng ta chẳng thể nào hiểu hết được những mất mát, nỗi đau cả về thể
xác và tinh
thần mà chiến tranh tàn khốc gi
eo rắt cho thế hệ xưa. Nhưng mình tin chắ
c rằng khi bồ
nhìn
bức
ảnh
đó
hẳ
n
bồ
cũng
sẽ
cảm
thấy
xúc
động
giống
mình.
Hình
ảnh
người
mẹ
già với
mái tóc
bạc vừa
khóc vừa
ôm chầm lấy
người con
trai mà
tưởng chừng
như bà
sẽ
không
còn
cơ
hội
nào
gặp
lại
đã
in
sâu
trong
tâm
trí
mình
suốt
buổi
tham
quan
bảo
tàng.
Chẳng
hiểu
vì
sao
lúc
ấy
lòng
mình
vừa
thấy
vui
mừng,
vừa
thấy
nhẹ
nhõm
bởi
sau
tất
cả,
khi
chiến
tranh
tàn
khốc
qua
đi,
người
chiến
sĩ
ấy
vẫn
còn
cơ
hội
đoàn
tụ
với
mẹ
của
mình.
Song
cũng
chính
lúc
ấy
trong
đầu
mình
lại
hiện
lên
hình
ảnh
những
người
mẹ V
iệt
Nam
anh hùng
khác
lại
không
được
may
mắn
như thế
bởi
con
của
họ
–
những
chiến
sĩ
đã
anh
dũng
hy
sinh
nơi
chiến
trường
vì
độc
lập
tự
do
của
Tổ
quốc,
lòng
mình
lại
chùng
xuống
và
buồn
đến
lạ.
Đã
có
biết
bao
người
mẹ
V
iệt
Nam
anh
hùng hiền
hậu,
tảo tần,
thầm lặng
với
nỗi đau
mất c
hồng, mất
con nơi
chiến trường
để
góp
phần thêu
dệt
nên
trang sử
hào
hùng,
chói lọi
của
dân
tộc. Thương con
nhưng
sẵn
sàng
chấp
nhận
chia
ly
,
tiễn
con
lên
đường
ra
chiến
trường.
Những
người
mẹ
kiên