25 bài thơ về rượu bia hay, thơ chế về rượu bia hài hước và bá đạo cho dân nhậu

Thơ lục bát nhậu

Tháng Giêng là tháng ăn chơi
Tháng Hai nhậu nhẹt, tháng Ba rượu chè
Tháng Tư bia bọt bét be
Tháng Năm say xĩn đi về ngã nghiêng

Tháng Sáu túi đã cạn tiền
Nhìn người ta nhậu thèm điên cái đầu
Tháng Bảy trời đổ mưa ngâu
Sương sương tí đỉnh giải sầu ngày mưa

Tháng Tám hun hút gió lùa
Ít ly ấm bụng…chờ mùa bội thu !
Tháng Chín mưa bão đến rồi
Ngồi không buồn miệng kiếm mồi nhậu chơi

Tháng Mười bão lũ khắp nơi
Tiếp tục nâng cốc ta bơi tới bờ
Mười Một chuẩn bị tết về
Lai rai cụng chén đợi chờ xuân sang

Mười Hai lễ, tết tràn lan
Tội gì hổng uống cho tràn cung mây
Mười hai tháng đủ rồi đây
Làm anh…bợm nhậu kiểu này…thành tiên

Ông trời nghe tiếng cũng kiêng
Thôi thì…kệ nó, lũ điên ấy mà…

Không say không về

Say vì chén rượu bạn mời
Chân đi vắt sổ khổ đời tôi chưa
Hôm nay quá chén say xưa
Chân tay quờ quạng như vừa tập đi

Đầu thì nặng trịch như chì
Ruột gan phèo phổi thôi thì lộn tung
Đầu óc nghĩ ngợi mông lung
Lúc mới vào trận thật xung phi thường

Bây giờ đâu cũng là giường
Người thì mềm nhũn không xương khó lường
Quặn ruột phi hết ra đường
Không ngờ ma rượu nó tương mình rồi

Đầu óc bây giờ rối bời
Quần áo xộc xệch tả tơi khó nhìn
Họng rát khát nước khó tin
Mặt tái, miệng ngọng van xin rượu mà

Từ nay em cạch đến già
Nếu uống, uống ít để mà không say
Cứ diễn cảnh không hay này
Hình ảnh đại diện có ngày xấu đi.

Rượu một mình

Mình ta uống cạn ly này
Nâng lên hạ xuống vơi đầy tình ta
Nhìn sâu trong đáy nhạt nhòa
Đắng cay cay đắng mình ta với đời

Chơi vơi sóng sánh men cay
Quyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồn
Môi hôn miệng chén nồng say
Vàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ người

Nụ cười ánh mắt bờ môi
Hình bóng em mãi rạng ngời đáy ly
Làm gì uống hết được đây
Đầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hình

Ngước nhìn khói thuốc lung linh
Nụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngời
Chơi vơi nỗi nhớ cuồng quay
Say em say mãi anh say một đời.

Rượu sầu

Chén rượu vơi dần sao vẫn tỉnh
Men đời đắng ngắt chẳng làm say
Người ơi hãy rót đầy hơn nữa
Uống cạn rồi quên nỗi khổ này.

Chủ quán! Thêm nào, cho chén nữa…
Say rồi…chẳng nhớ được người đâu
Tình yêu vỗ cánh bay đi khỏi
Ngất ngưởng tàn canh đổ bóng sầu.

Rót nữa! Ly này không đủ rượu
Ai người cụng chén sẻ buồn vui
Nàng đi chẳng nói câu nào cả
Nốc cạn ngàn chung lại khóc vùi.

Thơ hài hước nói về rượu

Rượu vào cái xấu lòi ra
Rượu vào bỏ cửa bỏ nhà đi chơi
Rượu vào quần áo tả tơi
Rượu vào v_ăng tục nói lời luyên thuyên

Rượu vào hao tổn bạc tiền
Rượu vào nhìn vợ nghĩ tiên trên trời
Rượu vào say nói lắm lời
Rượu vào than trách đất trời không thương

Rượu vào nằm ngủ ngoài đường
Rượu vào đi lại coi thường công an
Rượu vào ăn nói làm càn
Rượu vào phán chuyện thế gian như thần

Rượu vào đời cũng bất cần
Rượu vào quên hết tình thân họ hàng
Rượu vào bạn với nghĩa trang
Rượu vào cả họ cả làng đều khinh

Rượu vào chết bất thình lình
Nếu có sống được bệnh tình rất nguy
Anh ơi uống nữa làm gì
Nếu anh uống nữa em quỳ xuống xin.

Độc ấm

Lang thang một bước một mình
Đèn vàng phố vắng bóng hình cô liêu
Nhà tranh trống vắng đìu hiu
Không em không trẻ buồn thiu tiếng cười.

Một mình một chén rượu vơi
Không ai đối ẩm chia lời ủi an
Sương đêm mờ mịt giăng màn
Nuốt vào giọt đắng trái ngang phận người.

Trắng đen nhân thế ở đời
Nghèo khinh giàu trọng thói đời éo le
Hơn thua trân tráo ngựa xe
Đồng tiền tờ bạc tréo ngoe đắng lòng.

Long đong cho kiếp má hồng
Tấm chồng nghèo mạt đèo bồng với ai
Bỏ tình chối nghĩa đắng cay
Ra đi vứt áo mặc ai oán hờn.

Tửu sầu

Ta buồn mượn rượu để say
Giọt chua giọt đắng giọt cay giọt nồng
Ta say trong cõi hư không
Giọt sầu cay đắng lãng bồng bi ai

Này đây giọt ngọt trang đài
Mỹ nhân tửu đế ép nài chua cay
Lắc lư chén rượu trong tay
Sầu bi rũ bỏ men say chát nồng

Nâng ly đáy mắt phiêu bồng
Hồn ta rơi khoảng trời không mịt mù
Phiêu diêu bay bổng lãng du
Để ta quên hết lời ru tình sầu

Xác thì chẳng biết đi đâu
Lờ mờ đôi mắt một màu nhạt phai
Rượu vào một hóa thành hai
Lại thêm tình khúc bi ai tửu sầu !

Đêm đầy vơi

Màn đêm phủ xuống vai gầy
Từng giọt sương lạnh phủ đầy hồn ai
Trăng soi sáng tỏ đêm dài
Sao ta chợt thấy bóng ai cuối trời

Môi cười duyên dáng gọi mời
Bay bay suối tóc rối bời lòng ai
Vầng trăng sao sẻ chia hai
Trăng chờ sao đợi đêm dài tái tê

Đê mê ly rượu vơi đầy
Men cay thắm đượm hồn say lạc loài
Nâng lên cho hết u hoài
Uống đi cho cạn dáng ai gọi mời

Trăng thời cứ rót ta nâng
Hạ xuống sao lại bâng khuâng rót đầy.