Bạn đồng môn khinh thường vì tôi đến họp lớp bằng xe đạp, bảo vệ khách sạn nói đúng một câu, tất cả bọn họ liền tái mặt
Gặp gỡ bạn bè cũ lần này đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn suy nghĩ, tôi thấy không cần thiết phải tham gia các buổi họp lớp nữa.
Đối với tôi, những buổi họp lớp cấp 3 từng là khoảng chừng thời hạn tuyệt vời để bè bạn cũ hội ngộ, hàn huyên. Thế nhưng sau khi ra trường, ai cũng bận rộn với việc làm, đời sống riêng nên ngày càng khó để gặp gỡ, những buổi họp lớp hoàn toàn có thể diễn ra hàng năm nhưng không phải năm nào bè bạn cũng tham gia được .
Tôi chỉ tham dự họp lớp với các bạn cấp 3 được một lần sau khi ra trường, và đến tận bây giờ, sau 9 năm trôi qua tôi mới có điều kiện tham gia họp lớp lần thứ 2 nên cũng khá mong chờ. Vậy mà lần gặp gỡ bạn bè cũ này đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn suy nghĩ, tôi thấy không cần thiết phải tham gia các buổi họp lớp nữa.
Vài ngày trước, lớp trưởng có liên lạc với tôi thông báo về buổi hợp lớp cấp 3 sẽ được tổ chức ở thành phố và đề nghị tôi tham gia. Tôi khá bất ngờ vì thường họp lớp cấp 3 sẽ tổ chức ở quê, năm nay tổ chức ở đây thì thuận lợi rồi, tôi không có lý do gì mà từ chối. Tuy nhiên đúng hôm họp lớp, tôi có công việc phát sinh nên đã gọi điện cho lớp trưởng thông báo đến muộn một chút, bảo mọi người cứ nhập tiệc trước.
Hơn 11h trưa tôi mới xong việc nên để tiết kiệm thời gian, tôi quyết định đi xe đạp đến điểm họp lớp vì có thể đi được đường tắt, nhanh hơn nhiều so với đường vòng bằng ô tô giờ cao điểm. Đến nơi, tôi thấy mọi người đều có mặt đông đủ và đang cùng nhau chụp ảnh kỷ niệm trước sảnh khách sạn.
Bạn đang đọc: Bạn đồng môn khinh thường vì tôi đến họp lớp bằng xe đạp, bảo vệ khách sạn nói đúng một câu, tất cả bọn họ liền tái mặt
Thấy tôi đến bằng xe đạp điện mọi người có vẻ như quá bất ngờ, ngoài những câu hỏi xã giao khách sáo, họ có vẻ như hơi hờ hững xa cách, 1 số ít người nhìn thấy tôi còn lảng đi không chào hỏi gì. Ban đầu tôi nghĩ hoàn toàn có thể do quá lâu không gặp lại nhau nên thế, nhưng khi có một vài người khác đến sau bằng xe hơi, những người bạn đồng môn này lại tỏ ra tay bắt mặt mừng, trò chuyện nhiệt tình và rôm rả hơn hẳn .
Để phá tan không khí gượng gạo xung quanh mình, tôi chủ động tiến đến đám đông các bạn cũ định giới thiệu và chào hỏi mọi người, không ngờ Thanh Loan lại hỏi thẳng: “Thắng, tôi nhớ thời cấp 3 lúc nào ông cũng học giỏi nhất nhì lớp, tưởng phải thành đạt lắm chứ, sao bây giờ lại đi xe đạp? Ông thấy không, hầu hết mọi người đều đi ô tô đến đấy”. Nghe xong, mọi người đều cười rộ lên đầy vẻ châm biếm, thậm chí có người còn hỏi tôi có muốn họ giới thiệu cho công việc tốt hơn không.
Giờ thì tôi đã hiểu nguyên do họ lạnh nhạt với tôi nãy giờ. Đối mặt với câu đá đểu của Thanh Loan và sự chế giễu của mọi người, tôi chỉ cảm thấy nhạt nhẽo, nghĩ mình thật sai lầm đáng tiếc khi nhận lời đến buổi họp lớp này. Trước kia tôi từng quý mến và muốn theo đuổi Thanh Loan vì nghĩ cô ấy xinh đẹp lại thâm thúy, hóa ra không phải vậy .
Tôi cảm thấy tuyệt vọng về cô gái này cũng như buổi họp lớp mình mong đợi nên chẳng buồn lý giải mà quay bước ra về. Đúng lúc đó, nhân viên cấp dưới bảo vệ của khách sạn đùng một cái đi tới, vừa nhìn thấy tôi liền kính cẩn nói : ” quản trị, sao ngày hôm nay anh lại rảnh đến đây ? quản trị có muốn tôi thông tin để Giám đốc khách sạn ra gặp anh không ? “. Tôi xua tay nói : ” Không cần, thời điểm ngày hôm nay tôi có buổi họp lớp ở đây, chuyện riêng không tương quan đến việc làm ” .
Nghe vậy, người bảo vệ liền chào tôi rồi trở về vị trí làm việc nhưng bạn bè xung quanh đều đã nghe được tất cả. Họ có vẻ bối rối, ngại ngùng vì ban nãy vừa cười cợt coi thường tôi. Đặc biệt là Thanh Loan, sau khi biết tôi là chủ tịch, cô ta lập tức thay đổi hẳn thái độ, vội vàng bước tới xin lỗi và hỏi han nhưng tôi không thèm quan tâm nữa.
Trước khi đi, tôi nói với mọi người : ” Khách sạn này là của tôi, ngân sách cho buổi thời điểm ngày hôm nay tôi mời, mọi người cứ nhà hàng tự nhiên. Bây giờ tôi còn có việc phải làm ở tổng công ty nên rất tiếc, tôi phải đi trước “. Tất thảy đều lộ rõ vẻ kinh ngạc trong khuôn mặt, 1 số ít còn cố đến gần chào hỏi và đưa danh thiếp cho tôi nhưng tôi không lấy. Kể từ đó, tôi không có dự tính tham gia bất kể buổi họp lớp nào nữa .
(Độc giả giấu tên)
Theo Vietnamnet
Source: https://evbn.org
Category: Tâm Sự